Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 199 - [Có nên nói không nhỉ, cảm giác chú sói con này dễ thương ghê] (3




"Đùa thôi mà." Dù áo len giữ ấm tốt, nhưng ở cực kỳ lạnh giá như vậy vẫn hơi chật vật.
Một vòng hoa len đẹp đẽ tinh xảo dần dần thành hình trong tay Lâm Thiên Du.
Đặt vòng hoa lên tảng đá hổ thường nằm, "Xong rồi, chờ lớn lên về thấy là biết là dành cho nó."
Nói cũng lạ, những tảng đá xếp chồng lên nhau lung tung này không có phân chia riêng, cái kia dành cho hổ hay cái kia cho báo.
Chúng tự tìm chỗ nằm xuống, cũng không có chồng chéo lấn địa bàn của nhau.
Có lẽ vòng tròn khoanh vùng địa bàn trên tảng đá?
Tuy nhiên, không có tranh chấp vùng đất trên tảng đá, Lâm Thiên Du thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Quay người thu dọn cuộn len trên bàn, Lâm Thiên Du vặn từng sợi một, "Chỉ còn lại mỗi chút xíu len."
Nếu cuộn lại cũng không đủ làm thành quả bóng.
Lần này cũng không phí công.
"Đúng rồi, may cái này cho gấu con." Lâm Thiên Du nói là làm, não có ý tưởng, trực tiếp cuộn len móc lên.
Cô đưa ra một câu đố, phòng chat liên tục đoán xem cô đang đan cái gì.
Nhưng khi đan một món đồ, đầu tiên xuất hiện là một hình dạng vuông thô sơ, rất khó đoán từ hình dạng ban đầu này.
Cho đến lúc sau, Lâm Thiên Du kết thúc ở phần viền, hai ngón tay vặn len, cuộn hết phần len còn lại thành một sợi dây, buộc vào hai góc nhọn của cái khăn vuông vừa đan.
Lâm Thiên Du tự đeo vào cổ đo một lần, "Nhìn có vẻ hơi lớn, nhưng dùng cho gấu con phải làm to."
Thành thật mà nói, gấu con ăn uống rất thanh lịch so với những con gấu đen hoang dã khác.
Một số gấu đen hoang dã tiến lại gần vẫn có thể ngửi thấy mùi khó chịu, nhưng gấu con từ khi gặp đã sạch sẽ, nếu không bị người giẫm chân thương tích thì cũng sẽ không đuổi theo con người chạy.
Gấu con tính tình ôn hòa lại thích sạch sẽ.
Chỉ là, khi ăn những thức ăn có nhiều nước như dưa hấu, vấy bẩn cổ áo là điều khó tránh khỏi.
Đeo cái khăn quàng cổ khi ăn, sẽ không làm bẩn cổ áo.
Với vài sợi len đen còn lại, Lâm Thiên Du còn thêu luôn hình cái đầu gấu con tròn tròn ở góc.
Thêu đơn giản, chỉ vẽ một cái đầu tròn cùng hai cái tai nửa vòng là xong.
Lâm Thiên Du cầm cái khăn quàng lên lắc lắc trước ống kính, "Sao, có tiện dụng không?"
【Mặc dù tôi không phải gấu con nhưng đã xúc động muốn khóc rồi!】
【Nói thật, chị Lâm rất chăm sóc từng chú lông xù, thực sự rất nghiêm túc đối xử với những báu vật lông xù đáng yêu này.】
【Vậy là tình yêu là tương hỗ à, động vật biết rõ ai tốt với nó hơn ai.】
【Tôi trực tiếp đặt vé! Đã mua vé rồi nhưng không được lên đảo tôi sẽ nhảy dù xuống, chị Lâm mang theo gấu con ra đón tôi!】
...
Lâm Thiên Du đi ra dòng sông tát nước lên miếng dưa hấu đã ném xuống sớm hôm nay, lần này chọn chỗ khuất gió, còn giữ được đông lại tốt hơn lần trước.
Miếng dưa hấu bày đầy bàn, Lâm Thiên Du nhìn phòng chat, cười cắn một miếng dưa, trò chuyện với fan.
Cầy hương đúng giờ qua đưa chim non, cho dù Lâm Thiên Du không ăn, chim non đưa qua cuối cùng cũng trôi vào miệng nó, nhưng cầy hương vẫn đến mỗi ngày.
Lâm Thiên Du chú ý con cầy hương đang ăn bên kia, nuốt miếng dưa trong miệng rồi gọi: "Cầy hương con qua đây."
Lỗ tai cầy hương cụp xuống, cúi đầu ăn trong bát, nhưng tốc độ nhai chậm lại, không biết có nghe thấy tiếng gọi.
Nó cẩn thận ngẩng đầu lên, bất ngờ ánh mắt chạm phải ánh mắt của Lâm Thiên Du, nó sững lại, quay đầu nhìn về phía bên cạnh mình, chỉ thấy chỗ trống trơn chỉ có cỏ cây chứ không thấy động vật nào khác.
- Có phải đang gọi em không?
Con cầy hương kêu lên nhẹ nhàng.
"Đúng vậy, là gọi em đấy." Lâm Thiên Du nhíu mắt cười, vẫy tay: "Nhanh lên, có thứ ngon cho em đây."
Đuôi cầy hương dựng thẳng lên, vài bước chạy lại, cuối cùng như chạy nước rút vậy.
"Nếm thử đi." Lâm Thiên Du lấy cho nó một miếng dưa hấu, "Cái này lạnh lạnh, em sẽ thích đấy."
"Ù..." Cầy hương ngẩng đầu có vẻ muốn dụi vào tay Lâm Thiên Du, chưa kịp chạm đã sợ hãi rút lui, cúi xuống ngửi mùi dưa hấu xa lạ với nó.
Đàn chim non níu chặt lấy nhau ăn chung một miếng dưa hấu, phát hiện cầy hương tiến lại cũng không ngẩng đầu lên.
Nai con liếc mắt nhìn, nhưng cũng không có phản ứng gì, ăn thỏa dưa hấu nó chạy tới ăn thức ăn, miệng không ngừng nhai, vui vẻ ăn uống.
Thời tiết quá nóng dễ khiến người mất cảm giác thèm ăn, ăn chút dưa hấu lạnh sẽ mát mẻ hơn nhiều.
Mặc dù trông không ngon lành lắm, nhưng vị dưa hấu này giòn tan, gần vỏ còn ngọt nữa.
"Có thể để vỏ làm kẹo dưa hấu, hay trộn rau củ ăn cũng được, ăn có vị như dưa chuột." Lâm Thiên Du cầm miếng dưa một tay, nghĩ đến lợi ích cho sức khoẻ của món rau củ trộn vỏ dưa hấu.
Do dự một chút, vẫn thấy ăn rau củ tốt hơn.
Phải rửa sạch vỏ dưa, bào lớp vỏ ngoài, quá khó với kĩ năng cắt, dùng dao rựa làm việc tinh tế này gần như chẳng khác gì bắn pháo vào muỗi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận