Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 324 - Ngựa vằn: Á á á á á! (3)




【Sói lạ: Đi đi! Ra ngoài! Không được ở lại lãnh thổ của chúng tôi, thủ lĩnh ơi! Xem tôi đuổi nó đi... Khoan, sao còn sờ nữa, ôm cái gì thế? Hứ! Đừng liếm nữa thủ lĩnh à.】
【Lần đầu thấy biểu cảm hoảng hốt trên mặt sói.】
Con sói đồng cỏ xa lạ liếc trái nhìn phải, một giây ba động tác giả bộ, ngượng đến nỗi sắp viết lên mặt rồi, thành ra cúi đầu cắn vài nhát cỏ.
Khi con người ngượng ngùng thì gãi đầu bóp tai, sói đồng cỏ cũng thế, chúng sẽ giơ chân đạp đất, nằm xuống rồi đứng dậy quay vòng, giả bộ mình rất bận.
Bảo vệ lãnh thổ của mình là chuyện rất bình thường.
Huống hồ là thấy con sói đồng cỏ ngượng đến nỗi muốn đào hố chui xuống.
Lâm Thiên Du hết sức nín cười.
Con sói nhỏ ngơ ngác ngẩng đầu lên, “Gầm?”
“Nhiều sói con thế.” Lâm Thiên Du há hốc mồm, cho đến khi bị vây quanh bởi những chú sói con mới hoàn hồn, từng con non nớt, vẫy đuôi như cánh quạt, không có chút gì đe dọa, giống như bầy chó con.
Lâm Thiên Du quỳ xuống, bắt lấy con gần nhất, ban đầu tưởng nó chỉ tròn vo vậy thôi, không ngờ còn cứng như hòn sỏi, “Những con này cũng do anh nhặt à?”
Vừa rồi con sói nhỏ chui vào hang đất, chắc là để tìm những sói con.
“Grrr!” Sói đồng cỏ cắp con sói con đứng xa nhất trong miệng, quăng về phía chân Lâm Thiên Du.
Giai đoạn này sói con vẫn còn cần được bảo vệ, chúng rất tò mò với thế giới bên ngoài, nên thông thường khi bầy sói đi săn, sẽ có một vài con ở lại bảo vệ chúng.
Mặc dù chúng không thể phân biệt rõ ràng nguy hiểm, nhưng vài con vẫn khá thận trọng... dừng lại ở khoảng dưới 10cm trước mặt Lâm Thiên Du.
Được vây quanh bởi một đám sói con tròn vo, khóe miệng Lâm Thiên Du không khống chế được mà ngoặt lên, “Dễ thương quá đi.”
Cô chỉ tiếp xúc loài chim non, nai con chứ chưa gặp sói con bao giờ.
Lâm Thiên Du phỏng đoán: “Bầy sói mà con sói nhỏ gia nhập chắc là của chúng.”
Bây giờ không phải mùa sinh sản, chúng cũng không giống là mới ra đời, con sói nhỏ biết chúng tất nhiên là vì ở cùng bầy.
【Em cảm thấy hiểu tại sao con sói nhỏ ban đầu ngại ngùng khi đồng ý rồi lại chọn tham gia bầy sói.】
【Ờm—Nếu thế thì, vì thấy có sói con, cảm thấy chị Lâm thích sói con nên——】
【Trời ạ, sao loại sói này không được chia sẻ với người hâm mộ chứ! Con của tớ đâu!】
...
Rõ ràng Lâm Thiên Du cũng ý thức được điều này.
Thấy cô ôm sói con, con sói nhỏ vui không nói lên lời, như đã đưa ra người mình thích món quà yêu thích vậy.
“Dễ thương không? ” Vênh váo chiếc mặt của sói con trước ống kính, “Có giống chó con hay không... so với chó con thì bảnh hơn? Dáng vuốt ve rất sướng, toàn bộ là thịt đấy.”
Sờ thì càng mềm mại.
Các sói con khác cũng không chịu thua kém, đẩy nhau leo trèo lên người Lâm Thiên Du.
Chẳng mấy chốc, đùi cô đã đầy ắp sói con rồi, ở sau lưng thì vẫn một con còn đang nỗ lực trèo lên.
Khổ nỗi móng vuốt của sói con không sắc nhọn như mèo con để móc vào quần áo leo lên được, sói con vất vả cả nửa ngày, cuối cùng cũng chỉ dùng móng cào cấu xuống không nhúc nhích.
Lâm Thiên Du với tay kéo nó lên đùi đặt cùng những con khác.
Con sói đồng cỏ vừa trước giận dữ gầm gào với Lâm Thiên Du thì đang quanh quẩn xung quanh.
Nhìn như đang dạo chơi từ tốn, nhưng vòng quanh miệng hang cứ thu hẹp dần dần, càng lúc càng tiến gần vào trong.
Con sói nhỏ đang ngồi quỵ cạnh đó đột nhiên ngẩng đầu đặt lên vai Lâm Thiên Du, khi nhận ra sói khác tiến gần, nó nheo mắt.
Con sói đồng cỏ lạ co đuôi một cái, quay đầu chạy thẳng vào hang, phóng biến mất trong đó.
“Chân sau con này có vấn đề... ” Lâm Thiên Du chú ý có một con sói non khác hợp tác, nằm im ỉm một chỗ không chen lấn, cô vươn tay sờ lên chân sau của nó.
Cảm nhận được va chạm, sói con liếc nhìn cô một cái.
Chắc không đau, nếu không nó đã kêu lên rồi.
“Có vẻ là bẩm sinh.” Một trong hai chân sau bị cong không bình thường, ngoài ra so với các sói con khác, nó còn gầy và nhỏ hơn nhiều.
Trong thế giới động vật, những con mới sinh mà thể chất kém hoặc bị đánh giá khó sống sót thường bị ruồng bỏ.
Nhìn con này đi lại, một chân bị cong lại không bình thường, hơi loạng choạng.
“Này, cậu bé.” Lâm Thiên Du động động ngón tay thu hút sự chú ý của nó, “Qua đây với chị nhé?”
Sói con nhìn cô một cái e dè, rồi hơi hơi tiến tới gần.
“Cũng không trầm trọng lắm, xem sau này có tự khỏi không.” Lâm Thiên Du kiểm tra xong, ở lứa tuổi này sói con còn quá nhỏ, tránh phẫu thuật càng có thể càng tốt, nếu không tự khỏi thì chuyển đến trạm cứu hộ cũng không muộn.
Khả năng hồi phục của động vật rất mạnh, nuôi dưỡng tốt một thời gian, biết đâu sẽ không khác gì các con khác.
Đùa nghịch với những sói con một lúc, sói con dường như năng lượng vô tận, không mỏi mệt, vẫy đuôi cả nửa ngày không ngừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận