Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 268 - Bão chương mừng năm mới (8)




Tô Vũ Hành đứng phía trước xe, đây chính là chiếc xe đưa khách mời vào rừng mưa ngay từ đầu, trùng hợp là vị trí ghế ngồi vẫn không thay đổi.
Không thuê nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, Tô Vũ Hành tự cầm điện thoại quay, có phần giống như vlog tháp tùng, muốn tạo cảm giác tự nhiên thoải mái.
"Thiên Du! Cảm nhận của cô về chuyến phiêu lưu sinh tồn lần này là gì?" Người đầu tiên xuất hiện trong khung hình, đương nhiên Tô Vũ Hành sẽ chọn người có lượng fan cao nhất.
Lâm Thiên Du suy nghĩ một chút rồi nói: "Rất thú vị, lần sau tôi còn đi nữa."
Tô Vũ Hành: "..."
Nhìn sang những khách mời khác gãy tay gãy chân, mặt tái mét.
Xác nhận rồi, Lâm Thiên Du chỉ đi chơi thôi.
Tô Vũ Hành hỏi tiếp: "Vậy trong suốt chuyến đi, cô có gặp nguy hiểm nào không?"
Lâm Thiên Du trả lời: "Không có. Nguy hiểm và cơ hội luôn song hành, hơn là nói đó là nguy hiểm, ngược lại tôi lại có cơ hội gặp gỡ rất nhiều động vật dễ thương trong rừng mưa."
Trở thành bạn với ác thú, bước đầu tiên chính là... không sợ ác thú.
Bằng không, bạn quá hoảng sợ không dám lại gần, cho dù con ác thú chỉ hung dữ bề ngoài thôi, bản chất hiền lành, nhưng vì sợ nên không hiểu được, do đó bỏ lỡ cơ hội.
Lâm Thiên Du trả lời rất nghiêm túc, nhưng nghĩ đến điều gì đó, lại dừng lại: "Lời của tôi chỉ áp dụng với bản thân tôi thôi, mọi người đừng bắt chước. Tôi có kịch bản đạo diễn viết cho, còn ngoài đời thực gặp ác thú vẫn nên chạy trốn để bảo toàn tính mạng trước nhất."
Tô Vũ Hành: "..."
Dù tôi có nói gì đi chăng nữa cũng xóa hết những câu sau cho tôi.
【Haha mấy người xem mặt của Tô đạo diễn kìa.】
【Tô Vũ Hành: hâm mộ thái quá đấy!】
【Người hâm mộ hiện đại cũng quá phản nghịch, trước đây chị Lâm nói không có kịch bản ai cũng không tin. Giờ chị Lâm chủ động nói toàn bộ có kịch bản rồi, các bạn vẫn cứ không tin.】
【Tôi rất tin vào khả năng của Tô đạo diễn đấy, tập sau tôi muốn xem cá voi sát thủ đánh lộn đấy, nhớ sắp xếp giùm nha. 】
......
Phần bình luận của khán giả trực tiếp đưa ra ý tưởng kịch bản cho đạo diễn luôn rồi.
Tô Vũ Hành cười xòa: "Được được, để lần sau nói tiếp."
Sau lưng thì lại mò mẫm điện thoại, chặn hashtag hết cho các cậu! Hết hết hết đấy!
Phỏng vấn hai câu hỏi xong, Tô Vũ Hành lại đi tìm Hàng Tư Tư: "Tiếp theo đến lượt Tư Tư của chúng ta. Lần du lịch tiếp theo cô muốn ai làm bạn đồng hành?"
Hàng Tư Tư gần như không do dự, nhìn thẳng về phía Lâm Thiên Du: "Chọn bạn đồng hành thì chắc chắn muốn rủ chị Thiên Du rồi, nhưng mà nhìn thấy khả năng của chị ấy quá cao, kéo theo tôi chắc chị sẽ bị chửi chết, vì vậy vẫn hy vọng anh Hữu Lâm sẽ phục hồi chấn thương trước khi tập tiếp theo bắt đầu quay."
Ấn Hữu Lâm nói: "Yên tâm đi, bác sĩ nói không có vấn đề gì nghiêm trọng nữa rồi, tập sau tôi sẽ xuất hiện đúng giờ."
Tô Vũ Hành gật đầu, còn Quách Ngạn Bằng ở góc phòng nhìn thì anh không liếc tới cả lần.
Tắt điện thoại xong, ông lại xoay đầu về phía thiết bị livestream, tiếp tục câu chuyện: "Khách mời của tập 2 đã quyết định rồi, ngoài 4 gương mặt quen thuộc xác nhận, còn có thêm 4 tân binh nữa, các bạn có thể đoán xem là ai."
Tô Vũ Hành cười nói với ống kính: "Tài khoản mạng xã hội chính thức đăng ra manh mối về khách mời, chúng tôi sẽ chọn ngẫu nhiên 10 người trong số những người đoán trúng để tặng quà là đồ chụp ảnh và chữ ký của các khách mời."
【Có phải là chăn lông do chị Lâm làm không?】
【Chỉ muốn chăn lông, chỉ muốn chăn lông thôi!】
Nhắc tới quà, mọi người nghĩ ngay đến những thứ Lâm Thiên Du đã làm trước đây.
Thời gian ngắn sau, phần bình luận ở livestream chỉ có 3 chữ 'chăn lông' lặp đi lặp lại.
Tô Vũ Hành thành thực giải thích với fan: "Chăn lông không thể sản xuất hàng loạt được, quà tặng của chúng tôi cũng rất đẹp với hình ảnh trong chương trình và chữ ký của các khách mời đấy."
Phòng trực tiếp chính thức đã bị fan của Lâm Thiên Du chiếm giữ rồi.
Trong show này, cô là người chiếm áp đảo về lượng fan, có thể nói lượng view hiện giờ hoàn toàn nhờ Lâm Thiên Du không tự mở livestream riêng nên fan chỉ có thể chạy sang đây xem thôi.
Nên, nói đến phần quà tặng họ cũng nghĩ ngay đến những thứ liên quan đến Lâm Thiên Du.
"Tôi muốn dấu chân của Hoa Hoa!"
"A a a?! Vậy tôi muốn của Đại Quýt!"
"Không phải, cái gì vậy, còn chọn nữa à, mỗi người như con nít vậy, tôi muốn tất cả! Tôi cũng muốn dấu móng của nai nhỏ và đuôi của rắn đen nhỏ nữa!"
Tô Vũ Hành: "..."
Các cậu thật là dám đòi ha.
Tôi thì không có dấu chân dấu tay gì cả!
Tô Vũ Hành lau mồ hôi trên trán, "Ngoài ra còn có phong bao lì xì 10 vạn nhân dân tệ tiền mặt!"
Nói tới phong bao lì xì tiền mặt, giọng điệu của Tô Vũ Hành cũng kiên quyết hơn không ít, rõ ràng ông ta cảm thấy phong bao lì xì tiền mặt có thể thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng ông không ngờ rằng, phòng chat trực tiếp chỉ có rất ít thảo luận liên quan đến tiền mặt, còn bình luận duy nhất có từ khóa "tiền mặt" có thể thấy là: "Phong bao lì xì tiền mặt thật sự rất tốt, vậy thì bao giờ mới có thể sắp xếp dấu chân, hay dấu đuôi của gấu nhỏ cũng được!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận