Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 258 - Đây là......gấu trúc lớn?! (9)




Trợ lý đan tay nhìn xuống hắn, "Chờ đi nhé, lúc nào áp dụng bước tiếp theo với anh, đợi Chủ tịch chỉ thị."
"Không được!" Tạ Dật Phi từ hôm qua đến giờ chưa từng nhắm mắt, nguyên nhân đầu tiên là lo lắng sốt ruột nghĩ tới chuyện có thể xảy ra, nguyên nhân thứ 2, cứ lâm vào trạng thái ngủ gật thì sẽ có người đánh thức hắn, có khi dùng gậy, có khi chiếu đèn cực mạnh.
Đây rõ ràng là tra tấn hắn!
"Các anh đang vi phạm pháp luật đấy!" Tạ Dật Phi chống đỡ từ hôm qua đến giờ, tinh thần và thể xác bị khủng bố, hắn đã không thể chịu đựng.
Biết rõ ràng người đàn ông trước mặt nếu rời đi, cái chờ đợi hắn sẽ là địa ngục thế nào, Tạ Dật Phi tất nhiên không muốn để trợ lý đi.
Tạ Dật Phi càng nói càng kích động, cuối cùng là hét lớn, “Tôi có thể đi tố cáo các anh! Tôi nói rồi về tự thú mà, các anh còn muốn thế nào nữa!”
Nước mắt lẫn nước dãi chảy khắp mặt, tiếng hét khàn khàn kèm theo nỗi sợ hãi.
Hắn rất sợ thủ đoạn của Boss.
Tạ Dật Phi thà ở tù suốt quãng đời còn lại cũng không muốn ở lại hòn đảo này.
“Ừ.” Trợ lý lạnh lùng cười nhạo, “Anh mơ đẹp đấy.”
Tạ Dật Phi sững người, đôi mắt đỏ ngầu không tin nhìn anh ta.
“Anh về, tối đa 20 năm, nếu cư xử tốt có thể giảm án. Streamer bị anh hãm hại đến trầm cảm không đủ tiêu chuẩn đo lường, tối đa chỉ là dân mạng biết chuyện sẽ lên án anh, do không lấy được tiền thưởng nên không có tiền cho gia đình phẫu thuật nên họ hàng đó qua đời. Mạng người đó cũng không thể trực tiếp tính vào trách nhiệm pháp lý của anh.”
“Tù chung thân đối với anh, nghe có vẻ là kết cục tốt nhất?”
Trợ lý chậm rãi xắn tay áo lên, “Đợi đi nhé, với Boss ở đây, ai cũng không để anh đi tù đâu.”
“Không! Không được!” Tạ Dật Phi nghĩ tới điều gì đó, biểu cảm kinh hoàng, “Tôi muốn ngồi tù, anh đưa tôi đi ngồi tù.”
“Tôi đã chuẩn bị đi tự thú rồi! Là các anh bắt nhà họ Tạ giam lỏng tôi, tôi đã muốn đi tự thú từ lâu rồi!”
Nhận ra Phong Tĩnh Dã can thiệp, Tạ Dật Phi biết chuyện này sẽ không dễ dàng qua, hắn quyết định tự thú, nhưng bị người giúp việc nhà Tạ phát hiện manh mối cướp điện thoại của hắn.
Nếu không hắn đã vào tù rồi!
“Cho hắn tiêm thuốc an thần. “ Trợ lý ngoảnh đi vung tay, “Cứ ồn ào nhổ hết phần răng giả đi, dù sao livestream xong rồi, cần làm gì.”
“Vâng, Trợ lý Trương.”
Tạ Dật Phi lập tức ngậm miệng, căng mình không dám thở mạnh.
Ngực phập phồng dữ dội, nước mắt tuôn không ngừng, cho đến khi bóng dáng trợ lý biến mất sau cửa, khóe miệng méo mó mới dám phát ra tiếng thở dốc.
Nhìn hành lang tối đen, Tạ Dật Phi như nhìn thấy tương lai u ám của mình.
— Phần bình luận trong livestream không ngừng mắng Tạ Dật Phi do hắn biến mất.
Thậm chí do hành động nói xong bỏ chạy của Tạ Dật Phi mà càng chửi nặng hơn.
Lâm Thiên Du like các bình luận đó, rồi chuyển nội dung livestream sang weibo cá nhân và trang chủ streamer của mình.
Dù sao cũng share khắp nơi mọi người có thể thấy.
Tạ Dật Phi chính miệng thú nhận những chuyện đó trong livestream, nhiều người đoán hắn sắp chết nên lương tâm phát hiện, hoặc bị bắt quả tang nên phải khai hết để bảo vệ bản thân.
Dù thế nào đi nữa cũng không ảnh hưởng tới việc họ tiếp tục mắng Tạ Dật Phi.
Sau khi chuyện này ồn ào, nhiều người tìm tới trang weibo của streamer bị Tạ Dật Phi bắt nạt trầm cảm an ủi.
Tiếp đó nhiều streamer nghệ sĩ khác lên tiếng phanh phui những hành động của Tạ Dật Phi, lợi dụng sự nổi tiếng và có thế lực để bắt nạt tân binh.
Một số nghệ sĩ lâu năm không có lưng chống từng bị Tạ Dật Phi làm nhục, nhưng vì sợ gia tộc Tạ nên không dám lên tiếng.
Nhưng bây giờ thì ai cũng đứng lên.
Trong thời gian ngắn, đủ loại nền tảng có tính năng comment đều tràn ngập lời tẩy chay Tạ Dật Phi.
Bây giờ Tạ Dật Phi chỉ cần ló mặt ra, một người một bãi nước bọt cũng có thể nhận chìm hắn.
Nghề streamer chỉ là đòn bẩy thuận lợi để Tạ Dật Phi đi săn trộm, bây giờ lớp vỏ này bị lột trần, những người thực sự bảo vệ động vật đã treo thưởng.
Mặc dù việc này không được phép, cũng nhanh chóng bị chặn bởi nhà chức trách, nhưng họ vẫn cố chấp tiếp tục đăng.
Lâm Thiên Du lướt điện thoại một lúc cho tới khi nhận được cảnh báo pin yếu sắp tắt máy thì tạm khóa màn hình.
Ngẩng đầu lên, đại bàng cũng chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại.
Tâm trạng bị ảnh hưởng bởi sự tồn tại của Tạ Dật Phi, nhưng chỉ cần nhìn thấy bộ lông mềm mại là ấm lòng.
Lâm Thiên Du mỉm cười, ngón tay vuốt lông nó, “Cô biết tôi đang xem gì à? Nhìn chằm chằm thế.”
“Chíp!”
Cô!
“Nhìn tôi à?”
Đại bàng đuôi đỏ rung rung lông, nói một cách hợp lý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận