Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 438 - Sư tử...sư tử trắng? (2)




Khoảnh khắc sau, có vẻ nhớ ra điều gì, cá voi nổi lên mặt nước, "Ú ù!"
Có thứ gì đó.
Lâm Thiên Du hỏi: "Thứ gì cơ?"
"Ú ù!"
Trong biển, có cái gì đó cử động.
Lâm Thiên Du giật mình, thứ gì trong biển?
Cá voi thông minh đến vậy, nó nên biết hầu hết sinh vật trong biển, vậy nên thứ cử động này chắc chắn không đơn giản là sinh vật biển.
Lâm Thiên Du lại hỏi: "Nó ở đâu? Có xa lắm không?"
Cá voi rên một tiếng, lặn xuống dưới như đang xác định khoảng cách, một lúc sau nổi lên, lỗ thở phun nước ra, tiếng kêu cũng trở nên thảm thiết.
Có vẻ là không biết xa cỡ nào.
Lâm Thiên Du suy nghĩ một lúc, cởi áo khoác đắp lên người Sói nhỏ, "Sói nhỏ giúp tôi cầm hộ, tôi qua xem thử, sẽ quay lại ngay".
"Gầm!"
Thấy Lâm Thiên Du bước xuống nước, cá voi ban nãy còn buồn bã bỗng trở nên vui vẻ.
Muốn ào tới nhưng sợ Lâm Thiên Du không cho nó lên bờ nữa, nên chỉ có thể đợi cô ở vùng nước nông.
Khi Lâm Thiên Du đi tới gần, nó vội vàng bơi đến cọ cọ vào người cô, "Ú ù!"
"Được rồi được rồi". Lâm Thiên Du dang tay ôm lấy cá voi, nói là ôm nhưng vóc dáng chênh lệch quá nhiều, thế này giống như dán người vào cá voi hơn.
Rõ ràng cá voi rất thích được âu yếm như vậy, vừa vui đã muốn lội ngửa trong biển.
Nhưng trước khi lặn xuống, nó lại dừng lại, cũng biết nếu mình lặn sẽ đẩy người kia ra, nên từ bỏ ý định lặn ngửa, rúc vào bên cạnh người... rồi lại rúc thêm.
Lâm Thiên Du dẫn theo cá voi ra xa hơn, đến khi chân không chạm đáy nữa mới dừng lại, "Nó ở hướng nào?"
Cô định bơi tới xem thử.
Nhưng cá voi không chỉ đường, mà lặn xuống, cho Lâm Thiên Du ngồi trên lưng rồi bơi về hướng biển sâu.
Đề phòng, lần này Lâm Thiên Du mang theo đồng hồ tay xuống nước, định chỉ tiếp xúc ngắn nên khi ổn định dưới nước sẽ treo đồng hồ lên vây lưng cá voi, như vậy cũng không bị ngâm.
Tiếp xúc ngắn thời gian thực ra không sao, giống như mưa phùn nhẹ thôi, nhưng ngâm lâu trong nước thì không được.
Ngồi trên lưng Đại Bạch, Lâm Thiên Du vẫy vẫy cổ tay, lắc bỏ nước bám bên ngoài đồng hồ, bình luận vẫn hiện bình thường, màn hình cảm ứng cũng dùng được.
Lâm Thiên Du nhắn cho Tô Vũ Hành: 【 Tô đạo diễn à, tôi và Đại Bạch đi ra biển tìm thứ gì đó】.
Xuống biển, vẫn phải nói với đạo diễn một tiếng.
Lúc này Tô Vũ Hành có lẽ đang bận, chưa nhắn lại gì.
Lâm Thiên Du thoát khỏi cuộc trò chuyện, định đặt đồng hồ xuống thì thoáng nhìn nội dung bình luận.
【Trước hết đừng lo thứ gì khác nữa, có vẻ như chỗ này sắp ra tận vùng biển sâu rồi đấy】.
【Không biết nữa, có vẻ thực sự càng lúc càng xa bờ】.
【Sao lại có chuyện cưỡi cá voi ra biển sâu chơi chứ, chị Lâm mau quay lại đi, bây giờ vẫn còn kịp!】
Ra xa bờ mà không mang thiết bị cứu hộ gì, cho dù là trong ti vi trực tiếp, mọi người biết hướng cô đi, cũng vô cùng nguy hiểm.
Một số khán giả không khỏi lo lắng.
Nhưng Lâm Thiên Du không có phản ứng gì lớn, cá voi bơi rất ổn định, tốc độ cũng nhanh, thấy fan lo quá cô chủ động lên tiếng: "Các bạn đừng lo, tôi có cách bảo vệ bản thân. Mong mọi người đừng bắt chước".
【?】
【《Đừng bắt chước》 tôi bắt chước cái gì? Bắt chước cưỡi cá voi đi khắp biển à?】
【Tôi cũng có thể tự bảo vệ mình! Cá voi bao giờ tới đón tôi đây? Là phân phối chính thức hay tôi tự đăng ký, cho tôi con nhỏ hơn cũng được, tôi không tham】.
...
Tô Vũ Hành: 【Này không được đâu! Đừng có đi! Không cho phép!】
Tô Vũ Hành vừa ăn cơm xong quay lại, thấy tin nhắn của Lâm Thiên Du choáng người.
Vội vàng mở livestream, chỉ thấy Lâm Thiên Du như thượng nhân ngoài vũ trụ, cưỡi trên lưng cá voi từ từ hướng ra xa bờ.
Tô Vũ Hành nghĩ, mình chỉ rời đi 10 phút thôi, chắc chắn 10 phút cũng không có chuyện gì xảy ra, nên còn không mang theo điện thoại.
Nói chính xác từ lúc mở hộp cơm đến khi ăn xong cũng chỉ mất 8 phút thôi.
Nhưng kết quả thế nào nhỉ!
Chính 8 phút đó!
Là lúc Lâm Thiên Du cưỡi cá voi ra chơi!
Không biết fan lo hay không nhưng Tô Vũ Hành biết mình đã lo đến mất hồn rồi!
Tô Vũ Hành vẫy tay gọi trợ lý: "Nhanh, báo lực lượng cứu hộ biển, đuổi theo đã rồi tính".
Nếu có chuyện trên biển, cho dù bây giờ gọi máy bay cũng không kịp!
Tô Vũ Hành thở dài, cảm giác Lâm Thiên Du tự tin đến vậy, chắc cũng không có chuyện gì lớn, hơn nữa cá voi cũng rất chiều cô, muốn dính sát bên cạnh không rời.
Có cá voi bên cạnh... có lẽ có thể bảo vệ được Lâm Thiên Du.
Nhưng cảm xúc nói với anh tin tưởng Lâm Thiên Du được, lý trí bắt ông phải sắp xếp lực lượng cứu hộ biển.
Dù sao cũng phải chuẩn bị tình huống xấu nhất.
Nếu Lâm Thiên Du trở về an toàn thì tốt rồi, nhưng nếu thực sự có chuyện gì bất ngờ xảy ra, người của ông cũng phải có mặt đầu tiên để cứu vớt.
Nói tới cứu vớt.
Tô Vũ Hành nghĩ thế này, ông vẫn phải đi theo, cho đề phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận