Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 380 - 【Cá voi sát thủ: Mọi người ơi, tôi được ăn thịt nướng rồi!】(6)




Hai chân trước ngựa vằn dẫm lên đất rồi dẫm lại, rõ ràng đang thúc giục Lâm Thiên Du lên.
Lâm Thiên Du lấy ba lô trước, "Được rồi, đi thôi."
Ban đầu cô nghĩ sẽ để ngựa vằn mang cừu tới bãi biển trước, còn mình đi sau dọc đường, biết đâu còn bắt thêm được mấy con thú nhỏ, cùng nướng cho cá voi ăn luôn.
Nhưng ngựa vằn níu chặt quá, đành cưỡi lên trước đã.
Nghĩ lại kỹ, đồ ăn Lâm Thiên Du mang theo khá nhiều.
Ở nhà có, cả thỏ lẫn cá ngừ vây xanh đều mang theo, tất cả đều làm sạch sẽ rồi, cá ngừ vây xanh thì cắt phần thịt bọc trong lá cây, xương cá vứt lại.
Một ba lô đầy thức ăn, cộng thêm con cừu này, chắc chắn đủ no cho cá voi.
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du cũng không xuống giữa đường nữa, để ngựa vằn kéo cô chạy một mạch ra biển.
Thường xuyên ra khu vực biển này nhặt hải sản, ngựa vằn qua lại chở đồ, nó quá quen với con đường rồi.
Đã thấy biển cả.
Lâm Thiên Du điều chỉnh thiết bị livestream bay ra xa trên mặt biển, chỗ cô không nhìn thấy phải nhờ cách này quay, rồi hỏi mọi người trong phòng chat, "Cá voi ở dưới biển chưa?"
Mở bình luận tay đeo, lướt qua nhiều dòng 'Không có'.
"Có lẽ đi làm việc gì rồi chăng?" Lâm Thiên Du bưng cừu xuống, "Tôi nướng thịt trước đã, chờ cá voi qua thì nướng không kịp.”
Cừu vừa mới giết, lột da còn nóng hổi.
Để nướng cả con cừu cần lửa rất to.
Lâm Thiên Du không có dụng cụ riêng để nướng cừu, chỉ có thể xiên nhiều que tre, lúc lật mặt thì nhấc cả lên.
Mỗi lần lật mặt đều tốn khá nhiều sức, muốn lửa cháy đều khắp thịt, chỉ có thể nhóm lớn hơn, cố gắng cho mọi nơi đều chín.
Đang lúc Lâm Thiên Du bận rộn đặt cả con cừu xiên xong lên lửa, chỉnh góc cây đũa nằm trên đá, chợt nghe tiếng "Ui" kéo dài, như con vật mềm mại nào đó đang ra vẻ dễ thương.
Lâm Thiên Du ngẩng đầu nhìn ra biển, theo sự xuất hiện của cá voi, sóng biển đẩy ra xa hơn.
Cô cong mắt cười nói: "Anh biết tôi tới à?"
"Oânh——!" Trong khi kêu lên, cá voi sát thủ lật mình trong biển rồi lại nhanh chóng chìm xuống. Vây ngang của nó vỗ mạnh xuống mặt nước.
Lâm Thiên Du nói: "Tôi đang chuẩn bị thức ăn cho anh, hôm nay không xuống chơi đâu".
"Oânh..." Tiếng kêu của cá voi nhỏ hơn rất nhiều, có vẻ như nó hơi thất vọng.
Lâm Thiên Du xiên thỏ lên bên cạnh ngọn lửa để nướng, cậu cũng nướng qua cá cơm xanh vàng. Chỉ cần biến màu bề mặt thịt là có thể ăn, bản thân nó cũng là loại cá có thể ăn sống.
"Lần sau nhé, lần sau tôi nhất định sẽ xuống cùng anh". Lâm Thiên Du không muốn bị cảm lạnh, hôm qua cô đã có triệu chứng rồi, nếu hôm nay lại xuống biển bơi thì tối chắc chắn sẽ sốt.
Tâm trạng cá voi sát thủ nhanh chóng điều chỉnh lại, nó vẫy đuôi tung tóe nước trong vùng nước nông.
Có lẽ là do Lâm Thiên Du đã nói nhiều lần không cho nó lên bờ, nên hôm nay cá voi sát thủ không có ý định lao vào bờ nữa.
Nó ở lại trong biển, ở gần cô nhất có thể, dùng những cú lật người để thể hiện sự vui mừng hớn hở trong lòng.
Lâm Thiên Du chứng kiến cảnh tượng đó, không khỏi nghĩ tới lúc cá voi sát thủ tự bơi lội trong biển.
Nhưng thể trạng của cô không cho phép, cô cũng không thể ngâm mình trong nước biển để đi cùng nó.
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du hỏi: "Anh có cố gắng tìm bầy đàn của mình không?"
Nếu có thể quay lại với bầy, ít nhất cá voi sẽ có những cá voi sát thủ khác để nói chuyện, chứ không phải ở một mình dưới nước, thậm chí không có đồng loại để trò chuyện cho đỡ buồn.
Cá voi lật người, lộ ra bụng, trả lời câu hỏi của Lâm Thiên Du, "Oânh..."
Tìm không thấy.
"Không tìm thấy à?" Lâm Thiên Du dùng que gỗ đẩy đẩy đống lửa, "Để tôi nhờ người giúp anh tìm nhé".
Trạm cứu hộ có flycam, họ chắc chắn sẽ luôn theo dõi tình hình vùng biển xung quanh đảo, để ngăn chặn những kẻ săn trộm ẩn nấp, tuần tra, giám sát là điều không thể thiếu.
Có thể nhân viên sẽ quan sát được phạm vi rộng hơn.
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du bấm vào đồng hồ tay, đang cân nhắc cách diễn đạt ngắn gọn tình huống của cá voi sát thủ.
Bùi Chiêu ngay lập tức nhắn tin:
[Không phát hiện bầy cá voi sát thủ xung quanh đảo, cần mở rộng phạm vi tìm kiếm phải xin phép, tôi đã nộp đơn rồi, khi nào phê duyệt xong và xác định vị trí bầy cá voi tôi sẽ thông báo cho cậu. 】
Trong khung nhắn của Lâm Thiên Du chỉ mới đánh hai chữ "cá voi", chưa có nội dung tiếp theo, mà Bùi Chiêu đã nộp đơn xin rồi.
Bùi Chiêu: 【Bây giờ tôi đang ở phòng livestream của cô.】
Nghe Lâm Thiên Du muốn làm gì, anh ngay lập tức mở máy tính và gõ phím liên tục, tin nhắn của Lâm Thiên Du còn chưa gửi đến mà Bùi Chiêu đã viết xong đơn xin và nộp rồi.
Bùi Chiêu: 【Thế nào, hiệu suất xử lý việc của tôi có cao không. So với... ấy.】
Thiết bị livestream quét được nội dung trò chuyện, trước đây mọi người cũng đã chứng kiến cuộc chiến tranh giành người giữa Bùi Chiêu và Bách Phong.
Không khỏi đùa cợt:
【@Bách Phong, không ra đây xử lý à?】
【Cậu tưởng không đánh tên, Bách Phong sẽ không tìm kiếm từ khóa à! 】
Tuy nhiên, có vẻ Bách Phong đang bận việc khác, không rình mò trong phòng livestream.
Vô hình trung tránh được một trận chiến lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận