Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 507 - 【Thấy ánh mắt của Sư Tử Trắng, haha, hoảng sợ quá!】(3)




Sư Tử Trắng vẫn say sưa cắn cây kéo ra ngoài.
Lâm Thiên Du cũng vác thêm mấy thân cây giúp nó, “Trước hết hãy làm cửa trước đã, những việc khác tính sau. Ngay cả việc chuyển nhà, cũng phải xây xong căn nhà mới được.”
Khối lượng công việc vẫn còn rất lớn, không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Từ khi tham gia show truyền hình thực tế, Lâm Thiên Du đã làm rất nhiều loại cửa, luyện tập được nhuần nhuyễn, việc buộc dây thừng và tường gỗ cũng trở nên quen thuộc, gần như không tốn thời gian, chỉ tốn thời gian phơi khô đất sét bôi bên ngoài.
“Khi đẩy cửa này cần cẩn thận một chút, nó không vững cho lắm.” Lâm Thiên Du chùi sạch đất dính bên ngoài dây thừng, để lại một phần nhỏ có thể di chuyển, nếu bôi kín hết thì cánh cửa này cũng khó mở, đất bong ra cũng rắc rối.
Lâm Thiên Du để cửa hé mở nói: “Khi kết thúc chương trình, tôi sẽ thay bằng bản lề cho anh, lúc đó sẽ dùng nước để đào sâu và trộn xi măng củng cố lại, sẽ không phải cẩn thận những thứ này nữa.”
Nếu có đủ công cụ thích hợp, Lâm Thiên Du có thể dựng ngay căn nhà gỗ 2 tầng trên mặt đất.
Nhưng tiếc là để xây nhà gỗ, ngoài gỗ, các vật dụng khác đều là vật liệu xây dựng thay thế, xét về góc độ an toàn, Lâm Thiên Du cũng không có nhiều không gian để phô trương tài năng.
Làm việc hết nửa ngày, Lâm Thiên Du ngồi xuống nghỉ ngơi, nhưng thấy Sư Tử Trắng cắn từng thân cây kéo đến, đem chúng vào sân đặt trên khoảng đất trống.
Gần như không cần hỏi, Lâm Thiên Du đã biết Sư Tử Trắng muốn làm gì, “Muốn xây thêm một căn nhà gỗ nữa thì số lượng gỗ này cũng chưa đủ, đừng vội, từ từ làm, anh vào trong nghỉ đã, lát nữa tôi sẽ xây.”
Lời Lâm Thiên Du nói cũng đúng, loại cây này làm cửa rất thích hợp, nhưng dùng làm nhà thì hơi mảnh.
Đưa tay ôm Sư Tử Trắng đang nằm rất gần lại, nó nhả tấm gỗ trong miệng ra, khi Sư Tử Trắng ngửa mình muốn ngồi dậy, Lâm Thiên Du nhanh chóng đưa tay đặt lên bụng nó xoa xoa, ngón tay cong lại thành hình răng lược, vuốt ve từng nhúm lông của nó.
Sư Tử Trắng cũng không vùng vẫy nữa, nằm yên như thế.
Vuốt lông mãi, Lâm Thiên Du không nhịn được, cúi người chôn mình trong bộ lông trắng muốt.
Sư Tử Trắng buồn ngủ, cảm nhận có thứ gì đó rơi lên người mình, nhận ra là Lâm Thiên Du thì nó cuộn tròn lại, đưa chân chồng lên chân cô, rồi tiếp tục ngủ.
Lúc đầu Lâm Thiên Du không buồn ngủ, nhưng nằm trên người Sư Tử Trắng như thế, nghe tiếng nó phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ trong cổ họng, cô nằm được một lúc cũng không khỏi buồn ngủ.
Thế là cô nằm luôn xuống, vuốt lông Sư Tử Trắng một cái, gối lên nó ngủ luôn.
Một lúc sau, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở đều đều và âm thanh nhỏ bé phát ra từ cổ họng Sư Tử Trắng.
\--- Ngủ một giấc thẳng cho đến chiều tà.
Nhiệt độ không hạ xuống, vẫn chưa lạnh lắm.
Đặc biệt là có lò sưởi ấm áp nằm kề bên, Lâm Thiên Du thậm chí có cảm giác bị nóng thức dậy.
Sư Tử Trắng cũng thức dậy rồi, Lâm Thiên Du duỗi một cái mệt mỏi, “Mmm... tôi phải về rồi.”
"Gầm!"
Sư Tử Trắng từ chối.
Lâm Thiên Du nhếch môi cười, dỗ dành quen thuộc: “Ở đây không có gì cả, tôi không thể ở lại được, đợi vài ngày xây xong nhà, tôi sẽ dọn các cún sói đến cùng.”
Sư Tử Trắng nhìn xuống cỏ dưới đất, đôi mắt thú màu xanh nhạt lấp lánh không chớp mắt, không biết đang nghĩ gì.
Lâm Thiên Du ôm đầu Sư Tử Trắng xoa xoa mạnh tay, cố tình kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ ổn định, “Đợi tôi dọn dẹp xong hết, chuẩn bị đâu vào đấy rồi mới chuyển qua.”
“Ú...”
Ừ.
Khi đứng dậy ra ngoài, Lâm Thiên Du phát hiện có vẻ thiếu thứ gì đó, “Khoan, thiết bị livestream của tôi đâu rồi?”
Nhòm ra ngoài tìm kiếm khắp nơi, không thấy bay lơ lửng trên không, cũng không treo trên cành cây, tầm mắt không thấy ở đâu.
Lâm Thiên Du nhíu mày suy nghĩ lại xem trước khi ngủ thiết bị ở đâu, nhưng nghĩ mãi cũng không có chút ấn tượng nào, “Hả?”
Trên phần bình luận liên tục cuộn lên ‘cứu’ ‘cứu với’.
Nhưng không ai nhắc đến thiết bị livestream ở đâu cả.
Đúng lúc Lâm Thiên Du đang suy nghĩ có nên quay lại xem lại đoạn livestream bằng đồng hồ hay không.
Sư Tử Trắng vươn vuốt đá ra một thứ gì đó.
Thiết bị livestream lăn tròn trên mặt đất, đập vào chân Lâm Thiên Du.
【Các anh chị ai hiểu vụ này không, vừa vào là một màn đen tối tôi còn tưởng bị lỗi hình lần nữa.】
【May mắn thay, đã tránh được cảnh bị Sư Tử Trắng vồ tung tóe.】
【Đây là góc nhìn của con mồi bị Sư Tử Trắng nhòm ngó à... hồi hộp kích thích, khuyên nên cắt ra xem lại nhiều lần.】
"Tôi tưởng nó bị thất lạc rồi chứ. Hết pin à? Sao lại rơi xuống vậy?"
Lâm Thiên Du nhặt thiết bị livestream lên, lau chùi sơ qua. Trước đây cô luôn chuyển đổi mục tiêu theo dõi liên tục.
Khi đi ra ngoài không thấy thiết bị đâu, cô còn tưởng do mình trước đó đã điều chỉnh sang theo dõi mục tiêu nào đó lông xù khác mà quên chuyển lại.
Nhưng mở ra xem thì pin vẫn đầy, năng lượng mặt trời vẫn tiếp tục sạc liên tục.
Vậy nên... Lâm Thiên Du nhìn sang Sư Tử Trắng, chớp chớp mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận