Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 859: Kiếp định mệnh! (2)

Hơn nữa hắn cũng hơi chấn động, vì ngay cả hắn cũng bị tinh thần huyễn thuật của Vương Đằng ảnh hưởng.
Từ đó có thể thấy được, tinh thần lực của Vương Đằng mạnh mẽ đến mức nào!
Đúng lúc này, Acuro trong đấu trường đột nhiên đứng bật dậy, nguyên lực bùng nổ, mặt nước xung quanh chợt nổ tung.
“Cút! Cút! Cút!”
Từng tiếng quát truyền ra từ trong miệng hắn.
Mặt mũi Acuro dữ tợn, hai mắt đỏ au, ma sinh từ tâm.
Vương Đằng đứng ngay phía trước, cách Acuro không xa, nhưng hắn không nhìn thấy, không nghe thấy, năm giác quan bị đánh lừa. Đây chính là chỗ đáng sợ của tinh thần huyễn thuật.
Đương nhiên, tinh thần lực càng mạnh, huyễn thuật sẽ càng mạnh!
Có thể khiến Acuro đắm chìm bên trong, tất nhiên là vì niệm lực tinh thần của hắn cực kỳ mạnh mẽ!
“Hơ…” Lúc này, sắc mặt của Vương Đằng hơi kỳ lạ, trong lòng lẩm bẩm: “Tăng lữ của nước Inca này hình như tu tâm tu không tới chốn, mới một lát vậy mà đã không được rồi, sẽ không bị chơi hỏng đấy chứ?”
Nhưng hắn cũng vui vẻ xem cảnh này, Acuro càng bùng nổ, bong bóng thuộc tính rớt ra càng nhiều, tất nhiên càng lợi cho hắn.
Võ giả các nước thấy Acuro bùng nổ, sắc mặt đều hơi đồng tình, một tăng lữ tốt, Vương Đằng lại làm cho người ta đổ Phật tâm, có còn nhân tính không?
Fortes của Bạch Đầu Ưng quốc thấy tình hình trong sân, bỗng dưng nhớ đến tình trạng bi thảm của Quincy.
Giống hệt nhau!
May mà Acuro này không phải võ giả gen, nếu không, không biết sẽ còn suy sụp tới mức nào, vết xe đổ của Quincy ở ngay trước mắt

“Biến đi, đừng tới gần ta!”
Acuro rống giận, mặt đầy sợ hãi.
Sư phụ nói không sai, phụ nữ đều là nước lũ, mãnh thú, nên tránh xa!
Trong đầu hắn nhớ lại lời sư phụ từng nói trước khi hắn xuống núi…
Nếu có thể hắn thà đối mặt với cuộc chiến sinh tử, cũng không muốn đối mặt với những mỹ nhân xương xẩu này.
“Ngươi ra đây, ta biết ngươi ở gần đây!” Acuro la hét, tìm kiếm bóng dáng của Vương Đằng ở xung quanh.
“Cũng tàm tạm rồi!” Vương Đằng lẩm bẩm, bắt đầu nhặt bong bóng thuộc tính rớt ra ở xung quanh.
‘Nguyên lực Tinh Thần x35 (Hỏa)’
‘Nguyên lực Tinh Thần x20 (Hỏa)’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x125’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x102’

Một giây sau, khóe miệng hắn cong lên rồi biến mất tại chỗ, lặng lẽ xuất hiện ở phía sau Acuro, cục gạch màu vàng lướt qua một đường cong đẹp mắt…
Cục gạch bay vù xuống!
“Đi này!”
Bụp!
Acuro không kịp trở tay, bị một cục gạch đập vào sau đầu.
Hắn lập tức cảm thấy gáy đau nhức, trước mắt tối sầm, cả người lảo đảo không thể tự chủ.
“Hèn hạ!”
“Vô sỉ…”
Trong lòng Acuro phẫn nộ, hắn biết mình đã bị Vương Đằng đánh lén, quay phắt người lại, tìm kiếm bóng dáng của Vương Đằng.
“Cảm ơn đã khen!” Vương Đằng lại xuất hiện sau lưng hắn, đập một cục gạch xuống.
Bụp!
Bụp!
Bụp!
Liên tiếp ba phát, Acuro không kịp trở tay, toàn bị đập trúng.
Trên đầu hắn lập tức mọc ra ba bốn cục u, trông cực kỳ nổi bật.
“A!”
Acuro rắt căm hận, tâm cảnh của hắn hoàn toàn rạn nứt, gào thét điên cuồng, lại vẫn cố chống đỡ không ngã xuống.
“Vãi, đầu cứng vậy à?”
Vương Đằng vô cùng kinh ngạc, trong lòng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đã luyện Thiết Đầu công sao? Nước Inca cũng có loại võ cổ này sao?”
“Tới đây, nữa đi!”
Acuro cũng bị Vương Đằng đánh ra lửa giận, vỗ đầu của mình, rú lên.
Thực ra, ánh mắt hắn lấp lóe, muốn khiến Vương Đằng chủ động để lộ sơ hở.
“Yêu cầu này đúng là quá đáng!”
“Không đồng ý với ngươi cũng không được!”
Vương Đằng cười hì hì, cơ thể lóe lên, không ngừng thay đổi vị trí xung quanh Acuro, gạch cứ bay vù vù chào hỏi đầu của Acuro.
Mặt Acuro cũng đen xì. Tại sao từ đầu tới cuối hắn vẫn không bắt được bóng dáng của Vương Đằng??
Mỗi lần đều chậm một bước.
Vương Đằng này đúng là xảo quyệt như linh xà, đánh xong một phát đã không hề lưu luyến, lập tức biến mất, khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Hơn nữa tốc độ của Vương Đằng cũng khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên.
Theo cảm nhận của hắn, thân pháp lúc này của Vương Đằng như gió như điện, nhanh tột cùng.
Võ giả các nước xung quanh xem mà mí mắt giật liên hồi, dường như chỉ nghe tiếng vang nặng nề kia thôi cũng có thể cảm nhận được nỗi đau đớn đó.
Uỳnh!
Áo nghĩa Lực!
Cục gạch cuối cùng của Vương Đằng trực tiếp sử dụng thủ đoạn lực lượng mạnh nhất, sức mạnh vô cùng kinh khủng bộc lộ qua cục gạch đập lên đầu của Acuro.
Xem đầu của hắn cứng tới mức nào!
Vẻ mặt Acuro kinh ngạc, đầu đau nhức, hai mắt không khỏi trợn trắng.
Thực sự quá đau!
Hắn không chống đỡ được nữa…
Tên khốn đáng chết này!!!
Acuro mang theo vô số oán hận, ngã rầm xuống đất.
Yên tĩnh!
Xung quanh đều rơi vào yên tĩnh.
Võ giả thiên tài hàng đầu của nước Inca lại bị đánh ngất ngay tại chỗ, cả đầu sưng vù, thê thảm biết bao!
Hắn vốn không nên chịu khổ nạn này!
Tuy nhiên… gặp người không nên gặp, cuộc đời đã định trước có kiếp nạn này, đây là kiếp định mệnh của hắn.
Không, đây không chỉ là kiếp định mệnh của hắn, mà là kiếp định mệnh của tất võ giả thiên tài các nước có mặt ở đây.
Thử hỏi, trong số nhân tài hàng đầu ở đây, có ai chưa gặp độc thủ của Vương Đằng??
Acuro ngã xuống, oanh oanh yến yến trong đấu trường biến thành bong bóng, biến mất không dấu vết.
Bóng dáng của Vương Đằng cũng xuất hiện ngay sau đó, đứng ở bên cạnh Acuro, cúi đầu thương hại nhìn hắn.
Hay cho một tên nhóc đẹp trai trách trời thương dân!
Phi…
Người không biết xấu hổ là vô địch!
Theo mọi người thấy, Vương Đằng chính là loại người này.
Trên đài khán giả của Bạch Đầu Ưng quốc, Fortes bỗng thấy rất may mắn.
Đều là bị đánh, nhưng hắn cảm thấy Acuro này thảm hơn hắn nhiều.
Chẳng lẽ càng là võ giả thiên tài, Vương Đằng ra tay càng ác sao?
Thì ra sở dĩ hắn không thảm như vậy là vì hắn không đủ thiên tài.
Fortes bừng tỉnh, cảm thấy hắn đã lĩnh ngộ được chân lý, thoáng chốc không biết là nên vui mừng hay nên cay đắng.
Mà Tô An ở bên cạnh đã thức dậy, không khỏi sờ đầu của mình, cũng may, cũng may… đầu không bị u!
Hắn không bị cục gạch kia chăm sóc đặc biệt!
Utor thấy biểu cảm như vậy của hai võ giả thiên tài trong đội mình, sắc mặt hơi đen, trong lòng vô cùng ấm ức.
Martha nhìn biểu cảm của hai người Tô An, lại nhìn Vương Đằng ở trong sân, không biết tại sao bỗng nhiên cảm thấy trên người thanh niên nước Hạ này có một ánh sáng hấp dẫn.
Dùng cách này để khiến con cưng của trời như Tô An đều nảy sinh kiêng dè, Vương Đằng này đúng là… thú vị!
Mặc dù tính cách hơi xấu xa, nhưng mà trước thực lực mạnh mẽ, thì tất cả sự xấu xa đều bị làm suy yếu. Điều mọi người thấy cuối cùng vẫn chỉ là sự mạnh mẽ của hắn!
Trên đài khán giả của nước Nghê Hồng, Kirihime Kana trợn mắt há miệng: “Thì ra tinh thần huyễn thuật còn có thể dùng như vậy à?”
Vương Đằng như đã mở ra cánh của của một thế giới mới cho nàng.
Còn về cánh cửa này rốt cuộc dẫn đến thiên đường hay dẫn đến địa ngục thì người nhân thì nhìn ra việc nhân, người trí thì nhìn ra việc trí.
Đôi mắt Kirihime Kana lóe qua tia sáng khác thường khiến Inuichiro Yamamoto ở bên cạnh có cảm giác sởn gai ốc.
Hắn nhìn Kirihime Kana, cứ cảm thấy hình như lúc này nàng đang có một loại thay đổi nào đó.
Ở khán đài của nước Đại Ưng, khóe mắt Gerald không bất giác co giật, rốt cuộc Vương Đằng này là yêu quái phương nào, tại sao lại hung tàn như vậy?
Hắn vốn còn định so tài với thiên tài nước Hạ này, nhưng bây giờ hắn đã không còn suy nghĩ đánh nhau với Vương Đằng nữa.
Arnold thấy biểu cảm này của Gerald, thấy rất được an ủi.
Đừng đi tìm ngược!
Đừng đi tìm ngược!
Đừng đi tìm ngược!
Chuyện quan trọng phải nói ba lần.

Tư tế Thần điện thấy Acuro không bò dậy được nữa, đã lập tức tuyên bố kết quả.
“Trận này, Vương Đằng nước Hạ thắng!”
Dứt lời, hắn không khỏi nhìn Vương Đằng.
Lại thấy vẻ mặt hắn thản nhiên, không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào, giống như đánh bại Acuro chỉ là một chuyện nhỏ không đáng nhắc đến vậy.
Tên này đang ra vẻ!
Tư tế Thần điện nhìn mà đau răng, lập tức quay đầu đi, mắt không thấy, tim không đau.
Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính ở dưới đất lên.
‘Nguyên lực Tinh Thần x30 (Hỏa)’
‘Nguyên lực Tinh Thần x52 (Hỏa)’

‘Tinh thần Vương cảnh x35’
‘Tinh thần Vương cảnh x16’

‘Ngộ tính Vương cảnh x40’
‘Ngộ tính Vương cảnh x36’

‘Thiên phú hệ Hỏa tuyệt đỉnh x10’

“Ế!”
Từng bong bóng thuộc tính hòa vào trong cơ thể Vương Đằng, hắn không khỏi khẽ ế một tiếng, đôi mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên.
Thuộc tính tinh thần và ngộ tính của Acuro lại là cấp Vương cảnh!
Vương Đằng không biết lượt thao tác bất ngờ của hắn làm Acuro nảy sinh tâm ma, tinh thần bùng nổ, nên mới rớt ra một số tinh thần và ngộ tính Vương cảnh.
Nếu không với tinh thần và ngộ tính cấp Linh cảnh của Acuro, thì không thể nào rớt ra tinh thần và ngộ tính Vương cảnh.
Vương Đằng tính toán, lần này hắn kiếm được tổng cộng 125 điểm tinh thần Vương cảnh và 206 điểm ngộ tính Vương cảnh.
‘Ngộ tính’: 212/3000 (Hoàng cảnh)
‘Tinh thần’: 243/3000 (Hoàng cảnh)
Tinh thần và ngộ tính của hắn lại tăng lên một bậc nhỏ.
Tiếp theo còn có một thu hoạch bất ngờ… Thiên phú hệ Hỏa tuyệt đỉnh!
Hiện giờ Vương Đằng có bốn loại thiên phú tuyệt đỉnh, lần lượt là hệ Thủy, hệ Phong, hệ Lôi, hệ Băng, cộng thêm thiên phú hệ Hỏa vừa có được thì vừa tròn năm loại thiên phú tuyệt đỉnh rồi.
Làm sao đây? Càng ngày càng xuất sắc rồi!
Vương Đằng cảm thấy hắn đã không thể kiềm chế được khí tức thiên tài thoát ra khỏi cơ thể kia nữa, quả là khiến người ta rất khó xử.
Mà vốn dĩ hắn chỉ muốn nhón chút nguyên lực Tinh Thần để nghiên cứu công pháp Tinh Thần thôi, không ngờ lại có được nhiều bong bóng thuộc tính hữu dụng như vậy.
Vương Đằng tính lại, đánh xong trận thi đấu này với Acuro, tổng cộng hắn đã kiếm được hơn hai trăm điểm nguyên lực Tinh Thần!
‘Nguyên lực Tinh Thần (Hỏa)’: 353
Vương Đăng nhìn trị số nguyên lực Tinh Thần trên giao diện thuộc tính, lại cảm nhận năng lượng hệ Hỏa trong cơ thể, lập tức cảm thấy sức lực lúc trước không uổng phí.
Thuộc tính là phải lấy như vậy!
Nếu không sao nâng cao tốc độ chứ?
Con đường trở nên mạnh mẽ luôn tràn đầy máu và nước mắt, Vương Đằng đã được cảm nhận sâu sắc, đồng thời từ từ tiếp nhận thế giới tàn khốc này.
Acuro được võ giả nước Inca đỡ xuống. Những võ giả kia nhìn Vương Đằng với ánh mắt rất phức tạp, dường như có chút sợ hãi, nhưng lại có chút căm tức, bọn họ chỉ không dám thể hiện ra quá rõ ràng.
Ha, nỗi hận của kẻ yếu!
Vương Đằng không để vào trong lòng, sắc mặt hắn hơi kỳ lạ, vì vừa rồi khi Acuro được đỡ xuống lại có một bong bóng thuộc tính chui ra từ trên người hắn.
Bong bóng này bị đè lại rồi?
Con mẹ ngươi đùa ta à!
Bong bóng thuộc tính còn có thể đè lại?
Dù trong lòng Vương Đằng than phiền thế nào, sự thực quả thật là như vậy.
Một bong bóng thuộc tính lẻ loi bồng bềnh ở đó, Vương Đằng thấy nó đáng thương nên đã miễn cưỡng nhặt lên.
‘Hỏa Tủy kinh x1’
“??” Vương Đằng kinh ngạc.
Đây lại là một công pháp!
Hơn nữa còn là cổ pháp của nước Inca!!
Bong bóng thuộc tính hòa vào, một bóng hình lập tức hiện lên trong đầu Vương Đằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận