Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1033: Thăng cấp và hoàn cảnh khó khăn!

Mà bây giờ xảy ra chuyện gì vậy?
Vương Đằng kinh nghi bất định, nếu không phải phía dưới biển vô tận luôn có một luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng truyền ra, hắn thậm chí còn cho rằng nguyên lực Ngũ Hành của mình đã bị biển hư vô này cắn nuốt.
Rơi vào đường cùng, Vương Đằng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Không biết qua bao lâu sau, từng luồng ánh sáng đột nhiên dâng lên từ bên dưới biển vô tận đen nghịt, đếm kỹ ra, đủ năm luồng.
Vừa hay là năm loại màu sắc đỏ, kim, lam, lục, vàng!
Hào quang dâng lên, chỉ thấy trên mặt biển kia, năm đoá hoa sen màu sắc khác nhau nở rộ ra giữa không trung, sau đó năm quả cầu lớn như ngôi sao từ từ bay lên!
Trăng sáng mọc trên biển!!!
Đây chính là nguyên lực tinh thần!
Vương Đằng bất ngờ đạt đến cấp Hành Tinh!
Hơn nữa còn là nguyên lực Ngũ Hành đồng thời đạt đến cấp Hành Tinh!
Trong hiện thực, Vương Đằng bỗng mở to mắt, một tia sáng chói mắt bắn ra từ trong mắt hắn, nếu như nhìn cẩn thận thì sẽ phát hiện, đáy mắt hắn có năm ngôi sao màu sắc khác nhau xoay quanh lẫn nhau, chầm chậm xoay tròn không ngừng.
Ầm!
Đột nhiên một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trong cơ thể hắn.
Một cột sáng ngưng tụ thành từ năm loại màu sắc từ trong cơ thể hắn dâng lên, bay thẳng lên bầu trời đêm đen nhánh.
Trời sao chấn động, vô số ngôi sao chiếu rọi lẫn nhau, giờ phút này tách ra từng tia sáng sáng ngời, giống như đang chúc mừng có một ngôi sao dâng lên từ thế gian, chúc mừng có người thăng cấp đến… cấp Hành Tinh!!!
Bên trong phi thuyền, Vương Đằng đứng lên, mái tóc đen nhánh kia của hắn, cùng quần áo của hắn lúc này đều không gió mà tự lay động.
Ánh sáng bùng phát trên người hắn đã thu liễm lại rất nhanh chóng, gần như là lóe lên rồi biến mất.
Trong cơ thể Vương Đằng, trên bầu trời biển hư không, năm ngôi sao chậm rãi xoay tròn.
Năm ngôi sao này không thể dùng từ ngữ nào trên đời để hình dung được, xinh đẹp tuyệt luân, bên ngoài tản ra một vầng sáng lờ mờ, bên trong do từng điểm sáng ngưng tụ thành, giống như thủy tinh, nhưng kỳ lạ hơn.
Đó là thể tập hợp nguyên lực tinh thần, chỉ trong một ngôi sao này, đã hàm chứa năng lượng kỳ lạ cực kỳ đáng sợ.
Một luồng dao động như có như không không ngừng tỏa ra từ trong ngôi sao đó.
Vương Đằng vốn cho rằng đây cũng coi như là hoàn thành thăng cấp lên cấp Hành Tinh, nhưng đột nhiên, dị biến chợt phát sinh.
Bên trong năm ngôi sao, hạch tâm do nguyên lực tinh thần ngưng tụ thành đột nhiên xoay tròn, nhanh chóng hóa thành một vòng xoáy, giống như một hang động sâu thẳm, lực hút mạnh mẽ truyền ra từ trong đó.
Rầm ầm…
Thức hải của Vương Đằng đột nhiên chấn động, tinh thần lực chiếm giữ ở trong thức hải lúc này bỗng nhiên hồi phục lại từ trong cơn ngủ mê.
Sau khi tinh thần lực của hắn đạt đến Hoàng cảnh, đã sớm có trạng thái lỏng, ngưng tụ lại một chỗ trông giống như một con cự long.
Lúc này, lực hút truyền đến, tinh thần cự long không khỏi phát ra tiếng gầm thét, thân thể cự long đột nhiên bị phân ra thành năm luồng nhỏ, xông thẳng vào biển hư vô bên dưới thức hải.
Lúc này, Vương Đằng cảm nhận được liên hệ giữa hai bên.
Thức hải ở trên, biển hư vô ở dưới, hai thứ dường như đang tồn tại liên hệ trong âm thầm.
Từng sợi tơ vô hình liên kết chúng lại với nhau.
Năm luồng tinh thần lực phân ra từ trên thân tinh thần cự long như không ngừng chìm xuống dưới, cuối cùng đến biển hư vô.
Ầm ầm!
Dưới lực hút to lớn, năm luồng tinh thần lực không lập tức vào trong năm ngôi sao, mà ngừng lại tại lỗ đen quan trọng nhất kia, rồi uốn lượn điên cuồng tập hợp, dung nhập vào trung tâm của ngôi sao.
Vù vù vù…
Năm ngôi sao chấn động kịch liệt!
Tất cả tinh thần lực vọt tới đều ngưng tụ trong đó, không dư thừa chút nào, biển hư không khôi phục lại bình tĩnh, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Năm ngôi sao lẳng lặng trôi lơ lửng ở biển hư vô vô tận vô biên trên bầu trời, bên ngoài tản ra vầng sáng lờ mờ.
Yên tĩnh!
Thần kỳ!
Lúc này, một luồng sức mạnh kỳ lạ vô hình tản ra từ trong năm ngôi sao, tràn vào tứ chỉ bách hài của Vương Đằng.
Lột xác, bắt đầu rồi!
Theo luồng sức mạnh vô hình hàm chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm lan tràn ra toàn thân, thân thể của Vương Đằng bắt đầu sinh ra biến hóa kịch liệt, bắp thịt, xương cốt, lục phủ ngũ tạng… Đều đang nảy sinh biến hóa khó mà tin được.
Thậm chí, cả tế bào vi mô hơn cũng đang tiến hành lột xác không ai hay biết.
Loại biến hóa này, người chưa từng trải qua căn bản không thể tưởng tượng nổi.
Đây là sự thay đổi nhảy vọt của tầng sinh mệnh, một sự lột xác trên bản chất.
Quá trình này nhìn như rất chậm, thực sự thì nhanh không tưởng tưởng được, trong chốc lát, cả người Vương Đằng, từ trong ra ngoài đều sinh ra lột xác.
Một luồng khí tức lớn mạnh như có như không tản ra từ trong cơ thể hắn.
Lúc này, thân thể hắn mới gọi là thân thể của cường giả cấp Hành Tinh!

Cùng với năm ngôi sao trong cơ thể Vương Đằng yên tĩnh lại, ngôi sao trên bầu trời đêm cũng hồi phục yên tĩnh.
Nhưng trên Địa tinh, lại có rất nhiều người nhận ra được cảnh tượng kỳ lạ này.
Bạch Đầu Ưng quốc ở xa phía bờ bên kia đại dương, thủ phủ của nó đã bị một phi thuyền ngoài hành tinh chiếm cứ. Con thuyền này không giống với con thuyền trên bầu trời Hạ Đô, nhưng to lớn, đáng sợ như nhau.
Lúc này, ở trên đỉnh phi thuyền kia, một thanh niên tóc vàng đột nhiên xuất hiện ở đó.
Hắn đứng chắp tay, mái tóc dài màu vàng tung bay trong gió đêm, có vẻ xuất trần và thoát tục, đôi mắt hẹp dài liếc nhìn xung quanh bầu trời đêm, khóe miệng đột nhiên lộ ra nụ cười: “Thú vị, trên ngôi sao lạc hậu này lại có người có thể dựa vào sức mạnh của bản thân đạt đến cấp Hành Tinh, hơn nữa còn không phải cấp Hành Tinh bình thường!”
“Nếu không sao lại dẫn động được ngôi sao khắp hành tinh này chứ!”
“Đã rất lâu rồi chưa xảy ra chuyện như vậy!”

“Thật là mong đợi đấy!”
Bắc Âu, đỉnh núi Thánh.
Một cô gái có mái tóc dài màu xanh lá đứng ở trên mái cong của Thần điện, váy dài màu trắng tung bay trong gió.
Ares đứng ở phía sau nàng, yên lặng không nói, nhưng lúc ngẩng đầu lên nhìn ngôi sao chớp động đầy trời, ánh mắt lóe lên một vẻ kinh ngạc.
“Hình như ngươi rất vui ?” Cô gái có mái tóc dài màu xanh lá cây trước mặt đột nhiên hỏi.
Ares kinh hãi trong lòng, đôi mắt lập tức khôi phục sự bình tĩnh, mở miệng nói: “Ta vui hay không vui, thì liên quan gì tới ngươi ?”
Cô gái có mái tóc dài màu xanh lá cây kia khẽ mỉm cười, cũng không tức giận, lẩm lẩm: “Chuyện bắt đầu trở nên thú vị rồi, ta thật sự muốn xem thử là ai đã thăng cấp lên cấp Hành Tinh!”
Tình hình như vậy không chỉ xuất hiện ở ba nơi, người xâm lược ngoài hành tinh chiếm cứ những nước khác cũng dồn dập đi ra ‘Lãnh địa’ của riêng mình, hoặc kinh ngạc, hoặc tò mò, hoặc khinh thường…
Dù ôm tâm tư gì, những người xâm lược ngoài hành tinh này đều chú ý đến chuyện này.
Hạ Đô.
Thanh niên tóc xanh đứng ở đầu phi thuyền, ngửa mặt lên nhìn trời sao, vẻ mặt phiền muộn.
Biến số!
Hành tinh này xuất hiện cấp Hành Tinh, đây là biến số rất lớn!
Nơi này xa xôi lạc hậu, vốn không nên xuất hiện cấp Hành tinh, nhưng vẫn xuất hiện.
Hơn nữa hắn có dự cảm, người đạt đến cấp Hành tinh này rất có thể là người của nước Hạ, thậm chí chính là tên đã bị hắn tiêu diệt phân thân.
Mấy ngày này, hắn sai người tiến hành điều tra, chọn người có khả năng nhất từ trong tất cả những người khả nghi.
Không nghi ngờ gì nữa, Vương Đằng, người có thanh danh nổi lên gần đây, hơn nữa thực lực đủ mạnh mẽ, đã trở thành đối tượng nghi ngờ hàng đầu của hắn.
Huống chi Vương Đằng bây giờ vẫn là ẩn số, điều này khiến hắn càng cảm thấy Vương Đằng chính là người ẩn nấp trong bóng tối kia.
“Muốn chơi trốn tìm với ta ?” Vẻ mặt thanh niên tóc canh lạnh lùng, đôi mắt lộ ra vẻ sắc lạnh: “Vậy phải xem ngươi có chơi nổi hay không .”
“Tới đây!”
Vừa dứt lời, mấy bóng người đột nhiên từ trong phi thuyền bay ra, đứng sau lưng hắn, quỳ xuống đất单漆跪地.
“Thiếu chủ!”
“Đi đưa tất cả người có liên quan với Vương Đằng về đây.” Thanh niên tóc xanh lạnh nhạt nói.
“Vâng!”
Mấy người sau lưng lập tức nhận lệnh rời đi, hóa thành từng cầu vồng trực tiếp biến mất giữa không trung.

Sa mạc Sahara.
Vương Đằng đi ra phi thuyền, cẩn thận lĩnh hội biến hóa của bản thân.
Hắn nhìn ngôi sao trên bầu trời, ánh mắt hơi lóe lên.
Ngay lúc thân thể nảy sinh lột xác, dường như hắn cảm nhận được sự hô ứng của hàng nghìn vạn ngôi sao trong vũ trụ.
Vô cùng kỳ diệu!
Đó là một thể nghiệm không thể tin nổi.
Dường như thân thể hắn chính là một vũ trụ nhỏ, năm ngôi sao thuộc ngũ hành trôi nổi ở trên biển hư không, chậm rãi xoay tròn.
Thân thể của hắn có cùng nguồn gốc với vũ trụ.
Vương Đằng cảm thấy dường như mình có thể ngao du trên bầu trời, có năng lực sinh tồn trong hư không.
Cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, mãnh liệt đến mức Vương Đằng muốn lập tức đi thử một lần.
Từ xưa đến nay, con người luôn ngước lên nhìn bầu trời sao, trăm ngàn năm qua, nhưng không một ai có thể thoát khỏi sự ràng buộc của lực hút trái đất.
Cho dù đến hiện đại, con người có công cụ bay rong ruổi trên bầu trời, thậm chí có cả phi thuyền vũ trụ đi ra ngoài không gian, nhưng không ai có thể dựa vào sức mạnh của chính mình bước chân trên bầu trời.
Cho dù là cường giả cấp Chiến Tướng, cũng không ngao du trên hư không được.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, chân khẽ điểm, thân thể chậm rãi bay lên bầu trời.
Tốc độ ban đầu cũng không nhanh lắm, nhưng khi bay lên, tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhanh, cho đến khi giống một mũi tên rời cung lao về phía tầng khí quyển.
Vù…
Tiếng xé gió chói tai đâm vào màng nhĩ của Vương Đằng.
Theo cơ thể cọ sát với không khí, từng tia lửa bốc cháy lên, cuối cùng hóa thành ngọn lửa lớn, bọc cả người của Vương Đằng ở bên trong.
Nhưng cho dù là âm thanh chói tai kia, hay ngọn lửa thiêu đốt xung quanh, đều không làm Vương Đằng bị thương được, thậm chí đến cả quần áo của hắn cũng không bị đốt chút nào.
Cơ thể hắn bất ngờ được bao bọc bởi một tầng nguyên lực tinh thần, ngăn cách thân thể hắn khỏi ngọn lửa, âm thanh.
Ầm!
Vương Đằng cảm thấy vẫn chưa đủ, lại tăng tốc độ lên lần nữa, như hóa thành một viên đạn đại bác, chớp mắt đã biến mất trong nguyên lực, chỉ để lại một cái đuôi lửa dài vô cùng nổi bật trên bầu trời đêm.
Nhưng cảnh tượng này xuất hiện ở giữa sa mạc mênh mông, nên không có ai nhìn thấy được.
Sau khi thực lực đạt đến cấp Hành tinh, tốc độ Vương Đằng có thể đạt được cực kỳ đáng sợ, trực tiếp vượt qua tốc độ âm thanh, nhanh như chớp, không thể lường được.
Không biết đã qua bao lâu.
Một phút nào đó, Vương Đằng cảm thấy bầu trời trên đỉnh đầu truyền đến một lực cản, dường như muốn ngăn cản hắn rời khỏi hành tinh này.
“Vỡ cho ta!”
Vương Đằng nhíu mày, tinh quang trong mắt lóe lên, đánh ra một quyền.
Ầm!
Sức mạnh của nắm đấm lao thẳng vào bầu trời, lực cản vô hình kia biến mất hết sạch, Vương Đằng xông thẳng ra ngoài.
Trong phút chốc, trước mắt hóa thành một vùng hư vô, mây mù, luồng không khí… Tất cả mọi thứ đều biến mất không thấy nữa, chỉ có hư không không thay đổi kia, lại lạnh băng hiu quạnh.
Vũ trụ!
Bốn phương trên dưới gọi là vũ, từ xưa đến nay gọi là trụ!
Đây chính là vũ trụ!!!
Vương Đằng đứng giữa hư không, dưới chân là hành tinh màu xanh, còn trước mặt là một vùng hư vô không nhìn thấy giới hạn, phía xa có đốm ánh sáng nhỏ, tỏa ra khắp nơi, đẹp đẽ và vô cùng tráng lệ.
Đó là vô số ngôi sao!
Lần đầu Vương Đằng đứng trong vũ trụ, cảm thấy xúc động rất nhiều.
“Cảm giác này, rất tốt!”
Vương Đằng siết chặt nắm tay của mình, khóe miệng lộ ra một độ cong.
Sau đó ánh mắt hắn lạnh lùng, nhìn về phía nước Hạ, tự lẩm bẩm:
“Nên trở về rồi!”

Hạ Đô!
Thanh niên tóc xanh phái một đoàn người đi áp giải mọi người của Vương gia, cùng với đám người Lâm Sơ Hàm, Lâm Sơ Hạ, Đàm Đài Tuyền, thậm chí là Hầu Bình Lượng, Bách Lý Thanh Phong và những bạn học của Vương Đằng đến Hạ Đô.
Gần như tất cả những người có liên quan với Vương Đằng đều bị bắt, dưới sức mạnh khoa học kỹ thuật của nền văn minh lớn mạnh của ngoài hành tinh, không có ai thoát khỏi sự tìm kiếm của bọn chúng.
Lúc này ở trung tâm của Hạ Đô, bên dưới phi thuyền ngoài hành tinh to lớn, một đài kim loại cao được xây dựng lên.
Những người của Vương gia, đám người Lâm Sơ Hàm, Lâm Sơ Hạ đều bị giam trong từng nhà tù.
Còn những nhà tù kia thì bị treo ở giữa không trung, cho người ta thưởng thức.
Trên đài cao, thanh niên tóc xanh sai người dọn bàn ghế lên, tự ngồi lên ghế của mình, những thiếu nữ xinh đẹp xung quanh đấm chân đút đồ ăn cho hắn, điệu bộ chẳng khác gì con nhà giàu.
Lúc này khóe miệng hắn mang theo ý giễu cợt lạnh nhạt, mở miệng nói: “Nếu không nói ra tung tích của Vương Đằng, thì đừng trách ta không khách khí.”
Hắn đã coi Vương Đằng là cơ duyên đầu tiên của hắn ở trên Địa tinh.
Hắn nhất định phải có được phương pháp phân thân kia.
Nếu mấy con cá trên thớt trên đất Địa tinh lạc hậu trước mặt này không phối hợp, thì hắn cũng không ngại đại khai sát giới.
Mọi người của Vương gia, ông cụ Vương, Vương Thịnh Quốc vừa sinh sợ hãi, vừa lo âu không dứt.
Dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ được người xâm lược ngoài hành tinh lại muốn đối phó với Vương Đằng.
Đám người ông cụ Vương không biết người xâm lược ngoài hành tinh tìm Vương Đằng làm gì, nhưng bọn họ biết rất rõ, tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì.
Đám thanh niên, cùng đám người bác cả, thím ba của Vương Đằng lúc này hoảng sợ không thôi, ánh mắt rối rít nhìn về phía ông cụ Vương.
“Hoảng cái gì, cùng lắm thì chết mà thôi!” Ông cụ Vương không giận mà uy, đè cơn tức giận trong lòng xuống, lạnh nhạt trấn định nói.
“Cha, ngươi không biết Vương Đằng đi đâu sao? Thực lực của hắn mạnh như vậy, nhất định có thể đối phó với mấy tên xâm lược ngoài hành tinh này, nếu hắn không tới, người xâm lược ngoài hành tinh này sẽ giết chúng ta mất.” Bác cả Triệu Tuệ Lệ của Vương Đằng run rẩy nói.
Vương Thịnh Quốc và Lý Tú Mai nghe vậy, sắc mặt lập tức không tốt.
“Mẹ!” Sắc mặt của Vương Á Nam biến đổi, nàng vội vàng la lên.
Bọn họ chính là người thân.
Nói lời này ra, khó tránh tổn thương lòng người.
“Đủ rồi, mặc dù Tiểu Đằng là thiên tài, nhưng sao có thể là đối thủ của những người xâm lược ngoài hành tinh này được, lúc này đi ra không phải để hắn tìm chết à.” Bác cả Vương Thịnh Hồng của Vương Đằng giận dữ nói.
“Nhưng, Vương Đằng không ra, chúng ta cũng sẽ chết!” Triệu Tuệ Lệ hoảng sợ nói: “Ta chết cũng không sao, nhưng Á Nam và Á Long vẫn còn trẻ.”
“Ngươi!” Sắc mặt Vương Thịnh Hồng tức giận đến xanh xám, giơ tay muốn tát một cái.
“Được rồi, đừng làm mất mặt nữa.” Lúc này, ông cụ Vương khoát tay một cái, liếc nhìn bác cả của Vương Đằng, nói: “Ngươi cho rằng Tiểu Đằng đi ra, người xâm lược ngoài hành tinh này sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?”
“Không phải tộc của ta, ắt có lòng khác!”
“Cho dù Tiểu Đằng hiện thân, người xâm lược ngoài tinh này cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.”
“Bây giờ Tiểu Đằng là hy vọng duy nhất của chúng ta. Nếu hắn không xuất hiện, chúng ta còn có thể sống tiếp, dù sao người xâm lược ngoài hành tinh này cũng phải giữ chúng ta lại để dẫn dụ hắn.”
Lời của ông cụ Vương khiến Triệu Tuệ Lệ ngây ngẩn, nàng là bị dọa ngốc luôn rồi nên mới nói ra lời như vậy, lúc này được ông cụ Vương nhắc nhở, lập tức cảm thấy đầu như bị dội một chậu nước lạnh, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng trắng bệch.
Vương Đằng là hy vọng duy nhất của bọn họ, nhưng nàng vừa nói ra lời như vậy…
“Lão già, ngươi nói nhiều quá rồi đấy!” Thanh niên tóc xanh đương nhiên nghe thấy lời của bọn họ, lúc này sắc mặt khó coi, hừ lạnh nói: “Nếu các ngươi rượu mời không muốn, chỉ muốn uống rượu phạt, thì để ta cho các ngươi lĩnh hội chút tuyệt vọng đi, dù sao ta cũng có thời gian chơi với các ngươi.”
Vừa dứt lời, hắn vung tay lên, ánh điện lập tức sáng lên trên cái lồng kia.
Đùng đùng!
Tất cả mọi người trong lồng đều bị điện giật, toàn thân đau đến mức run rẩy, điện giật này vừa không lấy mạng của bọn họ, vừa có thể khiến bọn họ cảm nhận được đau đớn liên tục không ngừng, là thủ đoạn hành hạ cao nhất.
Hạ Đô.
Vốn là thành phố trung tâm phồn hoa nhất nước Hạ, lúc này lại bị một phi thuyền khổng lồ chiếm cứ, giống như một bóng ma bao phủ xuống.
Lúc này, ở trung tâm Hạ Đô kia, trên đài cao được chế tạo bằng kim loại, mười mấy người bị nhốt trong mấy cái lồng sắt.
Trong cao ốc xung quanh, cũng có không ít người đang nhìn.
Thanh niên tóc xanh cũng không đi ngăn cản, thậm chí còn vui mừng khi thấy điều đó xảy ra.
Tình hình lúc này giống như hiện trường hành hình thời cổ đại, mặc kệ cho người ta xem, nhằm đạt được tác dụng giết gà dọa khỉ, người đời kinh sợ.
Những người Vương gia đều không phải là võ giả, sau khi chịu một trận điện giật, đều đau đớn không chịu được, phát ra tiếng đau đớn.
Nhưng không ai mở miệng nói.
Thanh niên tóc xanh cũng không gấp, khóe miệng nhếch lên một nụ cười hài hước, nhìn một cái lồng khác, hỏi: “Các ngươi là bạn học của Vương Đằng, có quan hệ tốt nhất với hắn ở trường học, có biết hắn đi đâu không?”
Mấy người Hầu Bình Lượng, Bách Lý Thanh Phong, đến cả đám người Hứa Kiệt, Bạch Vi đều ở trong lồng này. Bọn họ ngồi xếp bằng, mặc dù trong mắt có chút lo lắng, nhưng bởi vì đều là võ giả, hơn nữa cũng từng trải qua tai họa bạo động hải thủ Đông Hải, tâm tính đã được rèn luyện không tệ, dù đối mặt với tình hình lúc này, cũng giữ được chút bình tĩnh.
“A, quả nhiên là người đàn ông ta cảm thấy nguy hiểm, cho dù người không ở bên cạnh, cũng phát ra nguy hiểm, ảnh hưởng đến ta.” Cả người Bách Lý Thanh Phong căng thẳng, cơ bắp bùng nổ, giống như một con dã thú chuẩn bị phát động công kích bất cứ lúc nào, nhưng lời nói ra lại khiến người ta cảm thấy dở khóc dở cười.
“Nguy hiểm hay không ta không biết, nhưng tên tóc xanh đó có phần làm màu quá rồi đấy, còn có nhiều mĩ nữ xung quanh như vậy, hắn lại hưởng thụ một mình ở bên đấy, thật là quá đáng!” Tống Thúc Hàng vô cùng căm ghét, nói.
“Đúng vậy, quá đáng!” Ánh mắt Lữ Sách sáng lên, nói: “Nhưng nói lại thì, các ngươi thích kiểu nào, ta thích kiểu ngực lớn!”
“Ta thích người mông vểnh, độ cong kia… Quá khoa trương rồi, mẹ ta nói, như vậy mắn sinh!” Bách Lý Thanh Phong bình luận với vẻ nghiêm túc.
“Ta vẫn thích cô chân dài kia, chỉ đôi chân kia, ta có thể chơi cả một năm!” Tống Thúc Hàng nói.
Hứa Kiệt: “…”
Bạch Vi: “…”
Dư Hạo: “…”
Hầu Bình Lượng: “…”
Thanh niên tóc xanh: “…”
Ba người Hứa Kiệt lập tức cạn lời, ba tên dở hơi này từ đâu chạy tới đây, bây giờ là tình huống gì, không tự hiểu rõ trong lòng chút nào sao?
Điểm chú ý quả là lệch đến tận đâu rồi!
“Các ngươi thật đủ rồi!” Hầu Bình Lượng che mặt, dáng vẻ kia như hận không thể ném mấy người này đi.
Còn thanh niên tóc xanh bên dưới, biểu cảm hài hước trên mặt đột nhiên đông cứng lại, bộ dạng giống như bị người ta cưỡng ép nhét phân vào miệng.
Còn là loại vô cùng hôi thối!
Ba tên này lại dám coi câu hỏi của hắn như không khí, đúng là không coi hắn ra gì!
Hơn nữa còn không chút kiêng kỵ bình luận thị nữ của hắn ngay trước mặt hắn.
Trước giờ chưa từng có ai dám vô lễ với hắn như vậy, nhưng bây giờ mấy người trên Địa tinh mà hắn coi thường lại dám làm chuyện người khác không dám làm, nói những lời mà người khác không dám nói!
Đúng là chú chịu được, nhưng thím thì không thể nhịn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận