Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 2970. Hồn trưởng lão! (2)



Theo chưởng ấn sụp đổ, một bóng người già nua bước ra từ trong hư không.Đây là một lão già không biết bao nhiêu tuổi, đầu đầy tóc bạc, trên mặt hiện đầy nếp nhăn, thân hình còng lưng, nhưng ánh mắt lại vô cùng thâm thúy, giống như hai hố đen, có thể hút ánh mắt của tất cả mọi người vào trong đó.Người này vừa mới xuất hiện đã trở thành tiêu điểm trong tinh không này.Tất cả âm thanh đều biến mất!Tất cả mọi người đều không khỏi ngừng lại, ào ào nhìn về phía lão già kia!Tất cả hình như đều yên lặng, cả không gian này đều ở trong khống chế đó, khiến cho người ta có một cảm giác sinh tử đều được khống chế trong tay hắn.Sắc mặt Vương Đằng vô cùng khó coi, hắn cũng cảm thấy lúc này mình giống như bị hai tay nắm lấy sinh mệnh, dường như chỉ cần đối phương nhẹ nhàng bóp là có thể đánh chết.Kể cả lúc vài vị cường giả của gia tộc Ngũ Táng kia xuất hiện đều sẽ không khiến cho người ta có cảm giác như vậy.Vương Đằng cảm nhận được, bọn họ đều là cấp Bất Hủ!Nhưng chênh lệch giữa đôi bên lại to lớn đến như thế.Đây là cấp Bất Hủ tôn giả!Tồn tại kinh khủng nhất trong cường giả cấp Bất Hủ, cách Chân Thần chẳng qua chỉ có một bước mà thôi.Hắc Sơn vương tộc thậm chí có cường giả như vậy xuất hiện, bút tích không khỏi quá lớn.Không phải hắn chưa từng gặp cấp Bất Hủ tôn giả, thậm chí hắn còn từng gặp cả tồn tại cấp Chân Thần, nhưng những người này chưa bao giờ tỏ ra ác ý với hắn, loại uy lực đáng sợ kia tự nhiên sẽ không thể bị hắn cảm nhận được.Hiện giờ đây là cấp Bất Hủ tôn giả đầu tiên tỏ vẻ ác ý với hắn, Vương Đằng chân chính cảm nhận được đáng sợ của sinh mệnh không do mình kia.Chênh lệch quá lớn, đối mặt với cấp Bất Hủ tôn giả, hắn vốn không hề có sức phản kháng.Kể cả đám người Công tước Á Hằng, Bích Xuân Nhu, Pilsen, Xá Ác giờ phút này đều hô hấp ngưng trệ, ánh mắt hoảng sợ nhìn lão già kia, trong lòng không thể nào tin nổi.Đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu lại tồn tại cường giả bậc này!?Bọn họ hơi khó có thể tin.Tuy đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu lớn mạnh, nhưng cho đến bây giờ đều chưa từng nghe nói đến tồn tại cường giả như vậy, hiện giờ lại xuất hiện một người, việc này đã vượt quá xa nhận thức của bọn họ.Đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu này rõ ràng không thích hợp!Còn có mới vừa rồi người thiếu niên kia đã gọi hắn là gì?Hồn trưởng lão!?Một đoàn đạo tặc tinh không tuyệt đối không có khả năng xuất hiện xưng hô như vậy, bọn họ quả nhiên có một thân phận khác.“Hồn lão quái, ngươi thật sự định đuổi tận giết tuyệt sao!”Lúc này, năm tồn tại cấp Bất Hủ của hành tinh Ngũ Táng đạp không đến đây, đứng đối diện từ xa với lão già kia, sắc mặt âm trầm nói.Lão già kia không nhìn những người khác, cũng không trả lời vấn đề của vài vị cường giả hành tinh Ngũ Táng, ánh mắt rơi thẳng lên trên người Vương Đằng, hỏi: “Vật nhỏ, ngươi là ai?”Bàn tay của hắn giấu trong ống tay áo, nhưng nếu có người nhìn thấy sẽ phát hiện bàn tay của hắn đang run rẩy rất nhỏ, trên đó có một vết thương, máu chảy ra, nhưng lại bị đối phương khống chế ở trên lòng bàn tay, khiến cho nó không thể nhỏ xuống, nhưng cho dù đối phương chữa trị như thế nào thì vết thương này đều không thể khép lại được, có vẻ cực kỳ quỷ dị.Sắc mặt của vài vị cương giả trong gia tộc Ngũ Táng trở nên khó coi hơn, đối phương lại không chú ý đến bọn họ.Đây là ranh giới giữa cấp Bất Hủ phong hầu và cấp Bất Hủ tôn giả sao?“Vậy ngươi là hạng người gì?” Vương Đằng lạnh giọng hỏi.Bây giờ đã không phải là vấn đề lùi bước hay không, cho dù lùi bước, đối phương cũng vốn sẽ không cho hắn cơ hội gì để cứu mạng.Do đó hắn chỉ có thể đặt Ám Ảnh kiếm lên trên cổ của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, chỉ cần trong nháy mắt là có thể lấy đi tính mạng của đối phương.Hắn không tin đối phương có thể coi như không thấy, nếu không chú ý đến, lão già kia đã không hiện thân.“Ta là hạng người gì? Ha ha…” Lão già phát ra tiếng cười khàn khàn, nói: “Đã rất lâu rồi không có ai dám thẳng thắn hỏi thân phận của lão hủ như thế, hơn nữa còn chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ, bao nhiêu năm qua ngươi là người đầu tiên.”“Sau đó thì sao?” Vương Đằng nhàn nhạt hỏi: “Sống quá lâu, thật sự rất giỏi sao?”“Vật nhỏ, lá gan của ngươi thật sự rất lớn.” Lão già nhìn Vương Đằng, ánh mắt dần nheo lại, chậm rãi nói.“Ngươi nói đúng, lá gan của ta quả thật rất lớn, người khen ngợi ta có gan lớn, ngươi không phải là người đầu tiên, thực lực của ngươi cũng không phải là người mạnh nhất kia.” Vương Đằng thản nhiên nói.“Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Ánh mắt lão già hơi động, sau khi nhìn Vương Đằng một lúc lâu, đột nhiên cười nói.Vài cường giả cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng kia đều không nhịn được liếc mắt sang, lá gan của thằng nhóc này thật sự khá lớn, nhưng thân phận của hắn thật sự rất đặc thù, có lẽ đúng là có thể khiến cho Hồn lão quái này kiêng kỵ.Các võ giả trẻ tuổi ở nơi xa đã hoàn toàn mất đi âm thanh, trường hợp như vậy vốn không có cơ hội cho bọn họ mở miệng, bọn họ cũng không dám mở miệng, sợ bị người một bàn tay chụp chết.Bọn họ có vẻ mặt phức tạp nhìn Vương Đằng, trừ bỏ rung động trong lòng ra còn không tự chủ được sinh ra một chút kính nể.Quá trâu bò!Đối mặt với cường giả cấp Bất Hủ vô cùng mạnh mẽ như thế kia, chỉ cần một câu nói đối phương thậm chí có thể lấy đi sinh mệnh của hắn, nhưng hắn còn dám cứng rắn đáp lại, giống như hoàn toàn không hề coi trọng đối phương.Can đảm như vậy, vốn không phải người bình thường có thể sánh bằng!Bọn họ không phục đều không được.Đám người Công tước Á Hằng, Bích Xuân Nhu liếc mắt nhìn nhau, hít một hơi thật sâu, chỉ có thể cười khổ yên lặng xem xét.Vương Đằng bình tĩnh nhìn lão già, nói: “Ngươi cho rằng như vậy, cũng không phải không thể!”Lời vừa nói ra, xung quanh hoàn toàn rơi vào trong tĩnh mịch. Hết chương 2970.

Bạn cần đăng nhập để bình luận