Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1215: Lẩn ở nơi xa, ra chiêu âm hiểm không thích hơn sao?

Theo nhát chém của cây búa, mũi nhọn màu vàng trên mặt búa mang khí thế chém tan cả núi va chạm với Nguyệt Kim Luân.
Keng!
Một tiếng kim loại lạnh lẽo sâu xa vang vọng trong hành lang, làm hai người chấn động đến ù cả tai, gần như sắp mất đi thính giác.
Nguyệt Kim Luân bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trên vách tường. Bởi vì xoay tròn với tốc độ cao, nó để lại một loạt dấu vết ngang dọc đan xen trên vách tường sắt thép, nhìn thấy mà giật mình.
“Đến chịu chết cho ta!”
Hai mắt Candice đỏ ngầu, cánh tay đau nhức kích thích tính hung bạo của hắn, một tay hắn cầm chiến phủ xông về phía Vương Đằng.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Chiến phủ điên cuồng chém, từng nhát chém bùng nổ, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng Candice cũng có điều kiêng kỵ, hắn lo lắng sẽ phá hủy tàu vũ trụ, vì vậy mỗi khi chém đều tránh đi một số chỗ quan trọng.
Vương Đằng mặc chiến giáp màu đỏ đen, không nhìn thấy rõ hình dáng. Đôi cánh Phong Lôi sau lưng hắn vỗ nhẹ, Phong Lôi ý bắt đầu khởi động, làm cho tốc độ của hắn tăng vọt, nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Dù sao tu vi võ đạo của hắn mới ở cấp Hành Tinh, cho dù có nguyên lực đa hệ cùng bùng nổ cũng rất khó chống lại một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai.
Cứng đối cứng với đối phương, chính là đầu óc có hố!
Lúc lui về phía sau, dưới sự khống chế niệm lực tinh thần của Vương Đằng, Nguyệt Kim Luân vọt về phía Candice từ phương hướng ngược lại.
Nguyệt Kim Luân xoay tròn với tốc độ cao, sắc bén vô cùng. Dưới sự khống chế niệm lực tinh thần, nó đáng sợ như máy xay thịt, Candice không thể không xoay người lại đón đỡ.
Vương Đằng cũng không nhàn rỗi, chiến kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, bổ ra từng ánh kiếm, muốn quấy rối Candice.
Sắc mặt Candice cực kỳ khó coi, hắn đối mặt với công kích của Nguyệt Kim Luân đã cảm thấy hơi khó chống đỡ, mà Vương Đằng còn quấy rối, đáy lòng càng bực bội hơn.
“Vô liêm sỉ!”
“Đồ hèn nhát!”
“Có can đảm thì tử chiến một trận cùng ta!”
Candice không chịu nổi sự quấy nhiễu, miệng nhịn không được mà hét ra tiếng gầm giận dữ.
Vương Đằng không nói một lời, trốn rất xa, khống chế Nguyệt Kim Luân điên cuồng công kích, không cho hắn cơ hội bứt ra.
Dù có đánh chết, hắn cũng không muốn đánh nhau với tên này!
Lẩn ở nơi xa, ra chiêu âm hiểm không thích hơn sao?
Candice có thực lực rất mạnh, nhưng mỗi lần đánh bay Nguyệt Kim Luân, Vương Đằng lại lập tức khống chế niệm lực tinh thần để nó bay trở lại tiếp tục công kích. Thế cho nên hắn căn bản không có cơ hội công kích Vương Đằng, uổng cho một thân thực lực mà không cách nào phát huy, nghẹn đến mức muốn hộc máu.
Không thể không nói, cách đánh của Vương Đằng thật sự rất hèn mọn.
Đồ hèn!
“Vương Đằng, mấy tên võ giả cấp Hằng Tinh khác đang chạy tới đây.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn lại vang lên.
“Không chơi đùa với ngươi nữa!”
Sắc mặt Vương Đằng hơi đổi. Hắn khoát tay áo về phía Candice đang mệt mỏi ứng phó, xoay người chạy tới nguồn năng lượng trung tâm.
Sau khi Candice bị Nguyệt Kim Luân ép lui, cánh cửa đóng kín của nguồn năng lượng trung tâm đã hoàn toàn xuất hiện trước mặt Vương Đằng. Hắn trực tiếp dùng bạo lực phá vỡ, thả nguyên thạch phát nổ vào.
“Ngươi dám!”
Candice nhìn thấy một cảnh này, đồng tử co rụt lại. Rốt cục hắn cũng biết mấy chiếc phi thuyền kia nổ tung thế nào rồi.
Hóa ra phương pháp lại đơn giản như vậy!
Chín chiếc phi thuyền quân dụng mạnh mẽ bị phá hủy dễ dàng, mà hiện tại ngay cả chiếc phi thuyền cuối cùng này cũng sắp khó bảo toàn.
Trong cơn giận dữ, hai mắt của Candice nhìn chằm chằm Vương Đằng, hắn hoàn toàn nổi giận, kim quang chói mắt trên chiến phủ, đập mạnh xuống Nguyệt Kim Luân, sau đó thừa dịp không bị quấy nhiễu, xông thẳng về phía Vương Đằng.
Bởi vì vừa rồi Vương Đằng hơi phân tâm, cho nên không khống chế Nguyệt Kim Luân mạnh được, bởi vậy lại cho Candice một cơ hội.
“Tạm biệt ngươi!”
Thế nhưng, khi Vương Đằng thấy hắn chạy tới, lại trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nguyệt Kim Luân bay trở về với tốc độ nhanh nhất, phá vỡ tầng kim loại dưới sàn phi thuyền, Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền theo đó.
Ầm ầm!
Ngay khi Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền, nguồn năng lượng trung tâm đã nổ mạnh. Năng lượng kinh khủng bao trùm cả phi thuyền trong khoảnh khắc, làm cho phi thuyền hóa thành một ngọn lửa lớn.
Candice không kịp lao ra, trực tiếp bị năng lượng nổ tung điên cuồng nuốt chửng…
“Rốt cuộc cũng xong việc, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai quả nhiên không dễ giết chết như vậy.” Vương Đằng nhìn phi thuyền hóa thành quả cầu lửa trước mặt, thở dài một hơi, không nhịn được than thở.
“Những lời này nói ra từ trong miệng ngươi, ta cảm thấy cứ kỳ quái thế nào.” Viên Cổn Cổn cạn lời, nói.
“Ta rất nghiêm túc.” Vương Đằng nghiêm túc nói.
“Được rồi, coi như ta hiểu được, ngươi đang khoác lác rất nghiêm túc!” Viên Cồn Cổn.
“...” Vương Đằng cảm thấy Viên Cồn Cổn này dường như có hiểu lầm gì đó đối với hắn. Hắn là loại người thích khoác lác đó sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận