Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1286: Tiến về Đế tinh Đại Càn (2)

Chỗ này là một quảng trường!
Trên quảng trường đông nghẹt người, trận pháp tỏa ra ánh sáng lúc có lúc không, sau đó lại có từng nhóm từng nhóm người xuất hiện từ bên trong trận pháp bước ra ngoài.
“Đi thôi!” Giọng của Tiki truyền đến.
“Chúng ta đến Đế tinh Đại Càn rồi hả?” Vương Đằng hỏi.
“Chỗ này chính là hành tinh bên ngoài bên ngoài Đế tinh Đại Càn, hành tinh Nam Thạch, còn cách Đế tinh khoảng mấy trăm ngàn năm ánh sáng nữa. Trận truyền tống không thể trực tiếp đưa thẳng đến Đế tinh, đây là quy định.” Oria đứng bên cạnh giải thích.
“Còn có quy định thế này nữa à.” Vương Đằng ngạc nhiên nói.
“Rất đơn giản, bởi vì Đế tinh chính là nơi quan trọng của Đế quốc Đại Càn. Nếu một tinh cầu phòng ngự bị phá vỡ, kẻ địch bị truyền tống thẳng đến Đế tinh, mặc dù cường giả trong Đế tinh cuồn cuộn như mây, không sợ tấn công nhưng xảy ra chuyện như vậy chẳng phải sẽ thành trò cười hay sao.” Tiki nói.
Vương Đằng gật đồng, không hỏi thêm nữa.
Dưới sự dẫn dắt của Tiki, mọi người ra khỏi quảng trường nơi đặt trận pháp truyền tống và di chuyển đến bến cảng tinh cầu của hành tinh Nam Thạch.
Bọn họ phải ngồi phi thuyền đi đến Đế tinh Đại Càn.
Nhắc đến đây mới nhớ, phi thuyền của Vương Đằng đã được Viên Cổn Cổn cất vào trong trang bị không gian, mang theo bên người.
Mọi người đến bến cảng, Tiki xuất trình thân phận, chuẩn bị ngồi phi thuyền quân dụng của đế quốc trở lại Đế tinh Đại Càn.
“Tiki!”
Lúc này, một tiếng cười vang lên.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên vạm vỡ sải bước tới, khí thế mạnh mẽ, là một cường giả cấp Vũ Trụ.
Mà sau lưng hắn còn có một số võ giả cấp Hằng Tinh.
“Vu Thái!” Tiki lập tức nhận ra người kia, ngạc nhiên hỏi: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Nhiệm kỳ của ta đến hạn rồi, phải trở về Đế tinh.” Vu Thái nhìn những thương binh phía sau Tiki, không khỏi lo lắng hỏi: “Nghe nói tinh cầu phòng ngự số 4 của các ngươi bị loài Hắc Ám tấn công, thương vong thế nào?”
“Thương vong rất ít, lần này chúng ta thắng lớn!” Tiki nhắc đến chuyện này, gương mặt hắn không khỏi nở nụ cười.
“Thắng lớn!” Vu Thái càng kinh ngạc hơn, hắn chưa từng nghĩ sẽ thắng lớn.
“Đúng vậy, ngươi nhìn số người bị thương bên ta thì biết tình huống không mấy nghiêm trọng rồi.” Tiki nói.
“Đi thôi, nhanh nói coi đầu đuôi mọi chuyện ra sao.” Vu Thái ngạc nhiên không thôi. Hắn lôi léo Tiki đi về phía phi thuyền quân dụng, hắn cũng phải ngồi chiếc phi thuyền quân dụng này về Đế tinh, vừa hay cùng đường.
Những võ giả cấp Hằng Tinh đi sau hắn liếc nhìn sang nhóm người Vương Đằng nhưng cũng không mấy bận tâm, bước lên theo Vu Thái.
Vương Đằng còn chưa chính thức bước vào Đế tinh Đại Càn, hắn đã có thể lờ mờ nhìn ra được sự lớn mạnh của quốc gia văn minh vũ trụ cao đẳng này. Trước mắt đây mới chỉ là một tinh cầu trung chuyển thôi mà đã có thể đụng mặt một cường giả cấp Vũ Trụ.
Hơn nữa, theo như hắn thấy, trong chiếc phi thuyền ở cảng này còn có nhiều luồng khí tức mạnh mẽ khác nữa, đa số đều là cường giả cấp Vũ Trụ, thậm chí là còn có một vài người mạnh hơn cả cấp Vũ Trụ.
Có thể thấy rằng trong đế quốc Đại Càn, cường giả cấp Vũ Trụ nhiều như nấm mọc sau mưa, có thể gặp ở khắp mọi nơi.
Không giống như một quốc gia có trình độ văn minh đê đẳng như Liên Bang Aurant, một cấp Vũ Trụ trấn thủ một tinh hệ, e là cả một liên bang cũng không tìm ra được bao nhiêu cường giả cấp Vũ Trụ.
Đây là sự khác biệt!
“Đi thôi!” Giọng nói thúc giục của Oria kéo hắn trở về thực tại.
Vương Đằng lắc đầu, theo sát phi thuyền vũ trụ quân dụng trước mặt hắn.
Mỗi người bọn họ đều được phân một phòng, nhưng khi Vương Đằng định về phòng nghỉ ngơi, thì bị Tiki gọi qua.
Trong sảnh phi thuyền vũ trụ vô cùng rộng rãi được trang trí như một nhà hàng. Tiki và vị cường giả cấp Vũ Trụ tên Vu Thái kia đã bắt đầu nâng chén.
“Nào, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là người anh em Vương Đằng đã giúp chúng ta một ân huệ lớn mà ta vừa nói với ngươi đấy. Nếu như không có hắn, lần này chúng ta không thể giành thắng lợi được đâu.” Tiki kéo Vương Đằng đến nói với Vu Thái.
“Ồ!” Vu Thái lập tức nhìn về phía Vương Đằng, dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá Vương Đằng.
Vu Thái tò mò quan sát Vương Đằng một lúc lâu, rồi nhiệt tình chào hỏi: “Ha ha ha, Tiki khen ngươi ra hoa luôn. Nào, mau ngồi xuống, cùng uống vài ly rượu.”
Nghe nói trình độ phù văn của Vương Đằng rất giỏi, thậm chí còn nắm giữ thuật trị liệu Quang Minh , có thể cứu người bị thương ở phạm vi lớn, Vu Thái cũng dậy lòng kết giao.
Dù sao đối với người hoạt động quanh năm trên trường giống như bọn họ, lúc nào cũng phải đối mặt với loài Hắc Ám, thuật trị liệu Quang Minhkhông khác nào linh đan diệu dược.
Dù sao muốn loại bỏ sự lây nhiễm của nguyên lực Hắc Ám quả thực quá khó khăn, nhất định phải hốt thuốc đúng bệnh.
Và trong rất nhiều phương pháp, thuật trị liệu Quang Minhchính là phương pháp có hiệu quả nhất, còn có tác dụng tốt hơn cả dược tề Quang Minh.
Đương nhiên, nghe nói từ trong miệng Tiki là Vương Đằng có thể tham dự chiến đấu giữa các cường giả cấp Vũ Trụ, sức mạnh không tầm thường, nếu không hắn cũng sẽ không nhiệt tình mà nói chuyện bình đẳng như vậy.
Vương Đằng hơi bất đắc dĩ, nhưng thịnh tình khó từ chối, cuối cùng hắn vẫn ngồi xuống giữa hai người.
Đám người Oria và Clive hoàn toàn bị vứt qua một bên, khiến hai người rất buồn bực.
Đặc biệt là Clive, đối với giao thiệp thuộc về các cường giả cấp Vũ Trụ này, hắn cũng rất muốn tham gia, nhưng căn bản không chen miệng vào được.
Nếu miễn cưỡng đi đến bắt chuyện, thì e rằng cường giả cấp Vũ Trụ người ta cũng sẽ không thèm nhìn hắn một cái, sẽ chỉ rước lấy bẽ mặt.
Ngược lại, sau khi hai người đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald liếc nhìn nhau một cái, lại đi thẳng về phía bọn họ.
Ccác hạ Vu Thái, các hạ Tiki, không phiền nếu chúng ta mời ngài một ly rượu chứ?” Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh cười nói.
Tiki đã đoán được ý đồ của hai người, cười nói: “Hai vị đại sư hẳn là đến để gặp Vương Đằng, nếu Vu Thái ngươi không phiền, thì ta không có ý kiến gì.”
“Nhiều người mới vui vẻ, mời hai vị đại sư ngồi.” Vu Thái âm thầm kinh ngạc, không biết bọn họ tìm Vương Đằng làm gì, nhưng hắn không hỏi, mặt ngoài chỉ cười nói.
Nét mặt của đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và Leonald không nhịn được lộ vẻ vui mừng, sau đó ngồi xuống.
Mấy người nhanh chóng trò chuyện với nhau, bầu không khí rất vui vẻ.
Nhưng không lâu sau, đại sư phù văn Phàn Thái Ninh lại bộc lộ ra dáng vẻ muốn nói nhưng lại ngại mở miệng.
Vương Đằng và Tiki biết bọn họ muốn làm gì? Cho nên không vội vàng chút nào.
Lúc này phi thuyền bắt đầu khởi động, rời khỏi bến cảng tinh cầu hành tinh Nam Thạch, bay tới vũ trụ sâu thẳm.
Mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ. Phi thuyền nhanh chóng xuyên qua tầng khí quyển. Không lâu sau xung quanh chỉ còn lại hư vô trống trải vắng vẻ.
Mọi người rời ánh mắt đi. Tiki cười nói: “Hai vị đại sư, các ngươi có chuyện gì thì mau nói đi, nếu không rượu này sắp uống hết rồi.”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh cười hì hì nhìn về phía Vương Đằng, mở miệng nói: “Vậy chúng ta cũng không vòng vo nữa, Các hạ Vương Đằng, chắc hẳn ngươi đã biết mục đích của chúng ta? Ta và bác sĩ Leonald đã âm thầm bàn bạc, quyết định cùng trở thành người tiến cử của ngươi, mời ngươi vào liên minh Phó Chức Nghệp. Ngươi cảm thấy thế nào?”
“Hai vị đại sư cùng tiến cử!” Vương Đằng hơi sững sờ, trong lòng thoáng qua một loạt suy nghĩ. Hắn cầm ly rượu lên khẽ nhấp một ngụm, nhìn dáng vẻ bình tĩnh của hai người Phàn Thái Ninh, dứt khoát nói: “Ta rất cảm ơn hai đại sư đã để mắt đến ta, nhưng chuyện này có lợi gì với ta chứ?”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald đưa mắt nhìn nhau, cười nói: “Bởi vì nếu hai chúng ta trở thành người tiến cử, thì các hạ Vương Đằng vừa vào liên minh Phó Chức Nghệp chẳng khác nào đã có được tình hữu nghị ở hai phe của ta và bác sĩ Leonald.”
Hai người này đều là lão lừa đảo!
Vương Đằng vừa nghe đã biết bọn họ đang cho mình ăn bánh vẽ, lắc đầu nói: “Nói một câu không khách khí, nếu ta muốn có người tiến cử, có lẽ sẽ không quá khó khăn. Hai vị đại sư muốn dùng việc này để thuyết phục ta, có phải hơi thiếu thành ý rồi không?”
“Ở phía Đế tinh, ta cũng quen biết vài đại sư phù văn, đại sư luyện đan, có thể bảo bọn họ tới tiến cử Vương Đằng, thiết nghĩ bọn họ cũng sẽ rất vui lòng.” Tiki chen miệng vào.
Lúc này Vu Thái cũng đã biết rõ ngọn ngành mọi chuyện, nâng ly về phía Vương Đằng cười nói: “Ta cũng quen không ít đại sư phù văn, đại sư luyện tạo, nếu cần, thì ngươi cứ nói.”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald thấy hai cường giả cấp Vũ Trụ Tiki và Vu Thái lại chủ động chống lưng cho Vương Đằng, không khỏi âm thầm cười khổ.
“Cũng tại ta, không nói rõ ràng, ta tự phạt một ly trước.” Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh uống một ly rượu, rồi vội vàng nói: “Có được tình hữu nghị của hai phe ta và bác sĩ Leonald chỉ là một chuyện, đến lúc chúng ta trở thành người tiến cử sẽ nhận được phần thưởng của liên minh, chúng ta đồng ý chia đều phần thưởng này… Với ngươi!”
“Chia đều!” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe lên.
Xem ra đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và Leonald này quả thật đã đầu tư vốn gốc rồi, lại bằng lòng chia đều với hắn.
“Vương Đằng, đồng ý bọn họ, chia đều đã rất tốt rồi, ta cũng không thể quá tham lam, nếu không quan hệ hai bên sẽ xấu đi.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
Bên cạnh, Tiki cũng không lên tiếng, chỉ mỉm cười chờ đợi lựa chọn của chính Vương Đằng.
Một lát sau, Vương Đằng cười nói: “Nếu hai vị đại sư khách khí như vậy, ta từ chối thì bất kính rồi!”
Hắn cũng không thêm yêu cầu gì nữa, chỉ là một tiến cử mà thôi, không nhất thiết phải làm quá lên, còn có thể có được tình hữu nghĩ của hai người, cũng xem như là không tồi.
Thật ra, thứ Vương Đằng xem trọng hơn là mạng lưới quan hệ phía sau hai người, nếu không dựa vào trình độ cấp Tông Sư của hắn, chia đều phần thưởng của liên minh cũng coi như hời cho bọn họ rồi.
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald lập tức thở phào nhẹ nhõm, mừng rỡ nói: “Được, hay lắm. Có thể trở thành người tiến cử của các hạ Vương Đằng, là vinh hạnh của hai chúng ta.”
“Có chuyện tốt được thúc đẩy, chi bằng mọi người cùng uống một ly.” Vu Thái cười nói.
“Ha ha, được!”
Mấy người cùng uống với nhau một ly, bầu không khí ập tức nóng hơn, quan hệ dường như lại tiến thêm một bước.
Tiki rất vui với quyết định của Vương Đằng. Đến trình độ này của bọn họ, chỉ có sức mạnh thôi là chưa đủ, còn phải có chừng mực, biết tiến biết lùi, nếu không thì khó mà có được thành tựu gì.
Một người biết chừng mực mới đáng để hắn đầu tư.
Chuyện nên nói cũng đã nói xong, rượu nên uống cũng đã uống xong, mọi người lần lượt rời đi.
Dù sao đây chỉ là một bước đệm. Đối với những võ giả bọn họ, tu luyện mới là việc chính.
Còn khoảng mười mấy ngày tiếp theo, Vương Đằng trực tiếp đóng cửa ở trong phòng, bế quan tu luyện, không gặp ai cả.
Điều này khiến đám người đại sư phù văn Phàn Thái Ninh, Oria rất bất lực. Phàn Thái Ninh muốn tìm hắn xin chỉ bảo chuyện về phù văn, Oria chỉ muốn tìm một người để bàn bạc kế hoạch trốn nhà tiếp theo… Tóm lại đều không có chuyện gì tốt!
Trong phòng, Vương Đằng lại đi vào vũ trụ hư cấu một lần nữa.
Lần trước hắn bị Phong Thần điểu đè lên mặt đất mà mài, sau khi chết thì rời khỏi vũ trụ hư cấu, sau đó lại đụng phải loài Hắc Ám xâm phạm, không có cơ hội đi vào đó thêm lần nào nữa.
Bây giờ nhàn rỗi, hắn có hứng thú đi tới, chỉ muốn đi tìm Phong Thần điểu kia để bị hành một lần nữa.
Mỗi lần bị hành, thì sẽ càng mạnh hơn!
Ban đầu, sau khi võ giả bình thường đi vào vũ trụ hư cấu rồi chết, bởi vì tinh thần bị tổn thương, cần mười ngày mới có thể hồi phục, sau đó lại đi vào vũ trụ hư cấu một lần nữa.
Cộng thêm việc nhặt được rất nhiều thuộc tính tinh thần, tinh thần của hắn không chỉ không hạ xuống, ngược lại còn tăng lên rất nhiều.
Tinh thần tổn thương là gì đó?
Cuộc sống võ đạo của hắn căn bản không có chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận