Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 701: Kế hoạch thông qua!

Phía trước đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang kịch liệt, sắc mặt ba vị tồn tại cấp Chiến Tướng vui mừng, đột nhiên phóng về phía này.
Ầm!
Đột nhiên một tiếng vang thật lớn vang lên, trong lúc lôi quang lóe lên, một bóng dáng rơi trên mặt đất, tạo nên từng trận bụi mù.
Trên bầu trời, một hình bóng được lôi quang bao vây ở bên trong đạp không trung mà đứng, trận sấm sét mạnh mẽ vừa rồi đúng là phát ra từ hắn.
Hình như cảm giác được có ba luồng khí tức cường đại từ xa nhanh chóng đến gần, hắn liếc nhìn trên mặt đất một cái, nhưng lại trực tiếp bỏ qua đối thủ vừa rồi, xoay người bay đi xa trốn.
Ba vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng chạy tới, thấy bóng dáng sấm sét xông vào hướng tây bắc bên trong khu rừng nguyên thủy màu xám.
Trên mặt đất bụi mù tan hết, lộ ra bóng dáng Tử Tước Snow. Trên người nó có nhiều vết thương, khóe miệng có vết máu, vội vàng gấp gáp kêu lên với ba vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng: “Đại nhân, mới vừa rồi chính là tên loài người kia, nguyên lực hệ Lôi của hắn vô cùng mạnh mẽ, ta không ngăn cản được hắn, làm cho hắn chạy thoát!”
“Không vấn đề gì, nếu đã rơi vào trong phạm vi lãnh thổ thành phố Hắc Nha của chúng ta, hắn không chạy thoát được!” Một vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng tự tin nói.
“Ngươi ở đây chờ quân tiếp ứng đến sau, chỉ dẫn bọn họ vây quanh rừng rậm, phòng ngừa vạn nhất, không để cho tên loài người kia chạy thoát!” Một vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng ra lệnh.
“Vâng!” Tử Tước Snow đáp.
Sau đó ba tên loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng không nhiều lời nữa, trực tiếp đuổi theo hướng tây bắc.
Tử Tước Snow nhìn phương hướng bọn họ rời đi, khóe miệng dần lộ ra nụ cười thần bí.
Không lâu sau, từng nhóm quân Huyết tộc chạy tới, người dẫn đầu là những tên Huyết tộc lúc trước hắn đã gặp ở phủ Thành chủ.
Những Huyết tộc này thấy Vương Đằng biến thành Tử Tước Snow, sắc mặt khác nhau, trong mắt lóe ra sự ghen tỵ.
Lại bị tên chi thứ tìm được tên loài người, thật là vận cứt chó!
“Ba vị đại nhân lệnh cho các ngươi vây quanh rừng rậm kia, không thể để cho tên loài người chạy mất!” Dáng vẻ Vương Đằng giống tiểu nhân đắc chí, vênh váo tự đắc nói.
“Làm thế nào ngươi phát hiện tên loài người kia?” Trong mắt một tên Huyết tộc hiện ra sự ghen tỵ đứng ra hỏi.
Đối phương chính là chủ nhân trước kia của Côn Sơn.
“Ta làm sao mà phát hiện được, cũng chẳng liên quan gì tới ngươi, ngươi vẫn nên làm tốt chuyện của mình đi!” Trong mắt Vương Đằng hiện lên sự lạnh lẽo, không khách khí quay lại nói.
“Ngươi!” Tên Huyết tộc không khỏi giận dữ, lúc này thuộc hạ của nó đông đảo, tất nhiên không sợ Vương Đằng.
“Được rồi được rồi, chính sự quan trọng hơn, không được làm chậm trễ chuyện của đại nhân.” Những tên Huyết tộc khác lao nhao đứng ra hòa giải.
Mặc dù trong số bọn họ có không ít người từng bị Vương Đằng đánh, trong lòng cũng vô cùng phẫn hận, thế nhưng bọn họ cũng không dám gây sự vào lúc này. Suy cho cùng nếu để cho tên loài người kia chạy mất, bọn họ tuyệt đối không thể nào chịu đựng được lửa giận của ba vị đại nhân kia.
“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, tên Huyết tộc mang theo thủ hạ đi bao vây rừng rậm.
Trong mắt Vương Đằng hiện lên một tia sát ý, cuối cùng cũng không phát tác.
...
Trong lúc nhóm lớn Huyết tộc ở ngoài thành bao vây tên loài người, trong thành phố Hắc Nha rơi vào tình trạng trống không trước nay chưa từng có.
Lúc này, một thân ảnh màu đen yên lặng không một tiếng động chạy vào bên trong thành.
Xuyên thấu qua ánh sáng đen có thể thấy đó là... Vương Đằng!
Nếu như ba vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thấy dáng vẻ của hắn sợ rằng sẽ kinh ngạc.
Tên loài người kia không phải là kẻ bọn họ đang đuổi bắt sao? Tại sao lại ở chỗ này??
Thật ra thì đây mới là người thật của Vương Đằng, cho dù là con người ở bên ngoài thành phố kia hay là Tử Tước Snow, cũng chỉ là phân thân của hắn mà thôi.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, hắn dùng Hắc Ám Phân Thân quyết cấp viên mãn đồng thời phân ra làm hai phân thân!
Hơn nữa thực lực của hai cái phân thân kia cũng đạt tới cấp Chiến Binh cửu tinh!
Khi phân thân, Vương Đằng phát hiện ra một ưu thế của bản thân, trên người hắn có nhiều hệ nguyên lực, hơn nữa phần lớn đều đạt tới cấp Chiến Binh cửu tinh.
Cộng thêm tinh thần lực Hoàng cấp của hắn, hoàn toàn có thể phân ra hai cái phân thân yếu hơn.
Hai cái phân thân có chiến kỹ và ý thức chiến đấu của hắn, thậm chí còn mạnh hơn so với cấp Chiến Binh cửu tinh tầm thường.
Vương Đằng để cho hai cái phân thân của hắn ở bên ngoài thành diễn một vở kịch, dẫn theo ba vị loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng và nhiều cường giả Huyết tộc khác. Mà mục đích thật sự của hắn, chính là vết nứt không gian bên trong tòa lâu đài này.
Chung quy thân ở trong thế giới bốn phía đều là loài Hắc Ám, hắn cũng khiếp sợ!
Vẫn là chuồn sớm một chút thì tốt hơn!
Lúc này, Vương Đằng thi triển bí pháp tiềm ảnh ẩn núp vào bên trong tòa thành, ngay từ mấy hôm trước hắn đã thăm dò vị trí của vết nứt không gian.
Bản thân hắn mang thiên phú không gian, vết nứt không gian kia chấn động kịch liệt tất nhiên không thoát khỏi cảm giác của hắn.
Mà vết nứt không gian đang ở phía dưới của tòa thành!
Vương Đằng tùy tiện tìm một tên canh gác Huyết tộc, liền tra được cửa lối đi vào dưới lòng đất.
Không tiếng động tránh thoát khỏi những tên canh gác Huyết tộc ở lối đi dưới lòng đất, Vương Đằng tìm ra không gian dưới lòng đất của tòa thành, xuất hiện một lối đi tối tăm thật dài trước mặt.
Vương Đằng dung nhập vào trong bóng tối, cực kỳ thuận lợi đi tới gần cuối đường.
Bỗng nhiên ánh sáng như có như không chiếu rọi ra.
Vương Đằng cho là chỗ của vết nứt không gian, kết quả vừa nhìn vào bên trong, ánh mắt lập tức trợn lên thật to.
Trên đất là các hệ nguyên thạch, vô số khoáng thạch quý, cùng với đủ loại kỳ trân dị bảo…
Dù thế nào Vương Đằng cũng không nghĩ tới, nơi này lại là nơi tích tụ bảo vật của Huyết tộc.
Quan trọng nhất là, hình như bọn họ cũng không coi trọng những đồ này, thế mà lại chồng chất như đồ bỏ đi ở chỗ kia, tạo thành từng đống như ngọn núi, khiến cho người ta cực kỳ kinh ngạc!
Đôi mắt Vương Đằng sáng lên, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, không khỏi thốt ra lời nói tục.
Như thế này thì đúng là sắp phát tài rồi!
Hắn quét tinh thần lực, phát hiện ra nơi đây lại không có loài Hắc Ám canh giữ, bọn chúng dường như không hề quan tâm đến những bảo vật này.
Vương Đằng không tự chủ được mà lén lút đi lên trước.
Chỉ thấy bên trong đám bảo vật xếp thành từng đống kia, có nguyên thạch các hệ với kích thước lớn nhỏ không giống nhau.
Nguyên thạch thuộc tính Ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ thường gặp nhất.
Ngoài ra còn có các nguyên thạch màu xanh, màu tím, màu xanh lam của băng,... số lượng khá ít, chúng là những nguyên thạch có thuộc tính biến dị, như hệ Phong, hệ Lôi, hệ Băng… tương đối hiếm gặp.
Hơn nữa, những nguyên thạch này tỏa ra ánh sáng với độ mạnh yếu không giống nhau, hiển nhiên là độ tinh khiết cũng khác nhau.
Ngoại trừ nguyên thạch, còn có đống tinh hạch, tinh thú, tản ra các loại màu sắc và thuộc tính khác nhau, dao động nguyên lực cũng có cái mạnh cái yếu.
Thậm chí Vương Đằng còn nhìn thấy tinh cốt, ước chừng xếp thành một đống nhỏ, tản ra ánh sáng trong suốt.
Sau đó là khoáng thạch, linh hoa, linh thảo ..v.v..
Đây là bao nhiêu tiền ?!
Vương Đằng không khỏi run tay, hơi thở trở nên dồn dập, sau đó hắn hít một hơi thật sâu, dịu lại cảm xúc hưng phấn trong lòng.
Bảo vật ở ngay trước mắt, không lấy thì thật đúng là xin lỗi nữ thần may mắn đã ưu ái!
Hắn nhìn bốn phía xung quanh, sau đó lấy ra các trang bị không gian trữ vật với các kiểu dáng khác nhau, rồi ra sức bỏ các bảo vật trên mặt đất vào trong trang bị không gian.
Lúc này, Vương Đằng bỗng cảm thấy thật may mắn, khi trước lúc giết chết cường giả đã giữ lại trang bị không gian trữ vật của người ta.
Thông thường, hắn cũng không dùng đến trang bị không gian trữ vật, tất nhiên không có khả năng mang trên người, chỉ có thể chất đống trong nhẫn không gian.
Chẳng qua bình thường thì một trang bị không gian không thể đặt trong trang bị không gian khác được.
Nhưng Vương Đằng là một người có thiên phú không gian, lại là phù văn sư, đương nhiên sẽ có cách giải quyết vấn đề này.
Hắn tạo ra một loại hộp phù văn có thể che giấu dao động không gian, đặt trang bị không gian vào trong hộp này sẽ ngăn cách được dao động không gian, sau đó sẽ để vào chiếc nhẫn không gian.
Như vậy, sẽ làm cho các trang bị không gian chứa được lần nhau mà không xảy ra bài xích.
Do thời gian quá gấp, Vương Đằng cũng không kịp kiểm kê có bao nhiêu bảo vật, quét niệm lực tinh thần qua, cuốn toàn bộ mọi thứ vào trong trang bị không gian.
Cuối cùng, tất cả trang bị không gian của hắn đều đã nhét đầy, suýt nữa không thể chứa hết những bảo vật đó.
Hắn nhìn vào căn phòng giờ đã trống không, vỗ tay đầy hài lòng.
Không còn sót lại gì!
Đây là một loại cảm giác thỏa mãn.
Vương Đằng không hề lưu luyến xoay người rời đi, nơi này hiển nhiên không phải là nơi có vết nứt không gian.
Hắn đi vòng sang một lối đi khác, tiếp tục tìm kiếm.
Không bao lâu sau, Vương Đằng không khỏi nhíu mày, sắc mặt dần nghiêm trọng.
“Kỳ quái, rõ ràng đã cảm thấy ở gần đây mà tại sao lại không tìm thấy?”
Thời gian của hắn quá gấp. Nếu không thể sớm tìm được nơi vết nứt không gian, lỡ ba con loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng quay về ngay, thì chẳng phải là bắt rùa trong rọ sao?
Phi, phi, phi, hắn mới không phải con rùa!
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng quét qua từng tấc đất trong không gian dưới đất, nhưng dao động không gian quá phân tán, hắn hoàn toàn không tìm được điểm tập trung.
Do đó, hắn không thể xác định được vị trí chính xác của vết nứt không gian.
“Đều đã tìm hết bốn phía xung quanh rồi, vẫn không phát hiện bất cứ thứ gì, chẳng lẽ còn có không gian ẩn giấu sao?” Vương Đằng thầm nghĩ.
“Không gian ẩn giấu, không gian ẩn giấu… đúng rồi, là phù văn!”
Bỗng nhiên một tia sáng lóe lên trong đầu hắn.
Chân đạp mạnh xuống, cả người hắn hóa thành ảo ảnh, nhanh chóng phóng tới căn phòng cực lớn, nơi mà hắn tìm thấy đống bảo vật.
Nơi đó tồn tại dấu vết của phù văn, lúc đầu hắn chỉ nghĩ đó là phù văn phòng hộ.
Suy cho cùng thì dù cho loài Hắc Ám không quan tâm đến những bảo vật kia, nhưng nếu đã chất đống lên như thế thì tất nhiên cũng phải bảo vệ một chút. Nếu không một khi năng lượng của đống bảo vật đó hoàn toàn tản ra ngoài, sự tồn tại của bọn chúng cũng mất đi ý nghĩa, biến thành phế vật chân chính.
Bây giờ nghĩ lại, những bảo vật kia rất có thể chỉ là vỏ bọc.
Một lát sau, bóng dáng Vương Đằng bỗng xuất hiện bên trong căn phòng. Hắn rót tinh thần lực vào trong mắt, làm hai mắt đột nhiên tỏa ra một luồng thần quang, liếc nhìn vào bên trong căn phòng.
Sàn nhà, vách tường thậm chí là nóc của căn phòng… tất cả đều không bỏ sót!
“Tìm được rồi!” Đúng lúc này, Vương Đằng đột nhiên nở một nụ cười nhẹ bên miệng.
Hắn tìm được một vài dấu vết ở trên mặt đất gần góc phòng. Dựa vào ánh mắt của một phù văn đại sư, cuối cùng hắn đã phân tích ra được một phù văn khác được ẩn giấu trong tầng phù văn phòng hộ.
“Người bố trí ra loại trận pháp phù văn này thật là cao thủ mà!”
Vương Đằng thoáng ngạc nhiên trong lòng, ngay sau đó hắn cũng không kéo dài thời gian nữa mà đi tới trước mặt tấm phù văn, cau mày suy nghĩ, trong chốc lát đã tìm ra được phương pháp phá giải.
Trình độ phù văn của hắn cũng không phải là trang trí.
Người bố trí trận pháp phù văn này đương nhiên rất cao minh, nhưng trình độ phù văn của hắn lại đạt được bởi góp nhặt thuộc tính, đọc lướt qua những thứ cực kì phức tạp, mạnh hơn phù văn đại sư bình thường không biết bao nhiêu lần.
Lúc này, đôi mắt hắn ngưng lại, niệm lực tinh thần ngưng tụ trên ngón tay, sau đó chợt đâm vào nơi trung tâm của trận pháp phù văn trên mặt đất. Hai ngón tay hắn giống như chiếc chìa khóa, chậm rãi xoay tròn dọc theo đường nét phù văn.
Đột nhiên, tiếng ‘kẹt kẹt kẹt’ lại phát ra trong căn phòng yên tĩnh, giống như âm thanh khi máy móc chuyển động.
Đôi mắt Vương Đằng sáng lên, chỉ thấy mặt đất phía trước mặt nứt ra một lối đi, có ánh sáng yếu ớt chiếu từ bên dưới ra.
Thang đá này không ngắn, hơn nữa không phải là đi xuống thẳng tắp mà có rất nhiều khúc cua.
Vương Đằng cực kì cẩn thận, toàn thân hắn hoàn toàn dung nhập vào trong bóng tối, cũng không phát ra tiếng động nào dưới chân.
Hắn đã đi tới đáy rất nhanh, ánh sáng âm u chiếu rọi tới từ phía trước.
Hắn chỉ thấy một vết nứt không gian đen nhánh đang dán chặt lên trên vách đá.
Vương Đằng không khỏi vui mừng.
Nhưng mà khi hắn nhìn thấy một trận pháp phù văn cực kì phức tạp nằm ngay phía dưới vết nứt không gian, hơn nữa xung quanh trận pháp này lại có ba tên loài Hắc Ám Huyết tộc già nua đang ngồi xếp bằng, hắn lập tức âm thầm cảm thấy không ổn.
“Vết nứt không gian này lại do trận pháp tạo ra!”
Trận pháp phù văn bao gồm hàng vạn hàng nghìn loại, Vương Đằng tất nhiên đoán được có một vài phù văn có thể hình thành lực không gian.
Nhưng hắn chưa từng nhìn thấy, cấu trúc phù văn có thể tạo thành lực không gian cực kì hiếm gặp, rất ít phù văn sư có thể nắm giữ nó.
Nhưng trận pháp phù văn trước mắt này không những có thể hình thành lực không gian, mà còn tạo nên vết nứt không gian lớn như vậy, quả thật khiến người ta phải than thở.
Loài Hắc Ám không thể khinh thường đâu!
Ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, cảm thán không thôi.
Truyền thừa của loài Hắc Ám quá xa xưa, hơn nữa hủy diệt nhiều thế giới như vậy, tri thức văn mình mà bọn chúng lấy được cực kì kinh khủng.
Có thể có tình huống tồn tại các thị tộc lớn coi trọng đồ của mình, sẽ không truyền những tri thức cao thâm chân chính ra ngoài, nhưng tất nhiên có một số ít loài Hắc Ám nắm giữ những kiến thức này.
Lúc này Vương Đằng nghĩ thầm trong lòng, ánh mắt liếc về ba con loài Hắc Ám, dần dần trở nên nguy hiểm.
Nếu hắn muốn đi qua vết nứt không gian này thì nhất định phải giải quyết xong ba con loài Hắc Ám này.
Nếu không sau khi hắn đi qua vết nứt không gian, ba con loài Hắc Ám đảo ngược trận pháp ở vết nứt không gian, thì e rằng bản thân hắn sẽ bị lực lượng không gian khó lường xé tan thành mảnh nhỏ.
Lần trước, khi hắn bị Hắc Yểm Ma Quân đẩy vào vết nứt không gian, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khi tỉnh lại, cả người bị thương nặng, có thể không chết đã là trong cái rủi có cái may rồi. Hắn cũng không muốn trải qua thêm một lần nào nữa đâu.
Vương Đằng ẩn mình trong bóng đêm, nhíu mày suy nghĩ, đủ loại ý tưởng lóe lên trong đầu hắn.
Ngay sau đó, hắn đã có quyết định!
“Phải đồng thời bắt được ba con loài Hắc Ám này, nhất định không thể để chúng có cơ hội phản ứng.” Đôi mắt Vương Đằng đầy lạnh lùng, nghĩ như vậy.
Ý tưởng này vừa mới xuất hiện trong đầu hắn, Lưu Tinh chùy lặng lẽ chìm vào trong bóng tối. Không gian dao động, Lưu Tinh chùy hoàn toàn bị che lấp.
“Hử?” Một trong ba con loài Hắc Ám đột nhiên mở mắt ra, nhíu mày, ánh mắt nghi ngờ quét qua bốn phía.
“Sao vậy?” Một con khác không khỏi hỏi lại.
“Hình như ta cảm nhận được dao động không gian ngoài định mức.” Loài Hắc Ám kia nói một cách đầy nghi ngờ.
Hai con còn lại âm thầm kinh hãi, lập tức cẩn thận cảm nhận, một lát sau thì lắc đầu: “Chúng ta đều không cảm nhận được!”
“Xung quanh vết nứt không gian vốn đã không ổn định, thỉnh thoảng xuất hiện dao động không gian cũng là chuyện thường mà!”
“Chắc là do ta nghĩ nhiều!” Loài Hắc Ám kia khẽ lắc đầu nói.
Sau đó ba con loài Hắc Ám này lại tiếp tục nhắm mắt lại, không gian âm u dưới mặt đất yên tĩnh trở lại lần nữa.
Vương Đằng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ kiếp, suýt nữa bị phát hiện!
Hắn không ngờ tới ba con loài Hắc Ám này lại nhạy cảm với dao động không gian như thế, thủ đoạn không gian luôn thông thuận bất bại của hắn suýt nữa lòi đuôi rồi.
Vương Đằng hơi do dự. Dựa vào sự nhạy cảm của ba con loài Hắc Ám này với dao động không gian, cho dù là Lưu Tinh chùy phối hợp với thiên phú không gian, cũng chưa chắc có thể đánh bất ngờ, giết chết đối phương được.
Lỡ sẩy tay một cái, đương nhiên sẽ rút dây động rừng, làm hắn bắt buộc phải đối mặt chính diện với chúng,
“Chờ thêm vậy!” Vương Đằng thật bất đắc dĩ, không còn cách nào hay hơn nên chỉ đành đợi bọn chúng hoàn toàn thả lỏng cảnh giác.
...
Thời gian trôi qua, ba loài Hắc Ám vẫn yên tĩnh ngồi thẳng ở đó, mà Vương Đằng cũng rất nhẫn nại, giống như rắn độc ẩn nấp trong bóng tối, bất cứ khi nào cũng có thể tung ra đòn chí mạng.
Đúng lúc này, ánh mắt Vương Đằng híp lại, cả người đột nhiên di chuyển, đánh về phía một trong số ba loài Hắc Ám kia.
Đồng thời, bóng dáng của hắn cũng tách ra một bóng đen xông thẳng về phía con loài Hắc Ám thứ hai.
Ở một bên khác, Lưu Tinh chùy xuyên thẳng ra từ trong hư không, đột nhiên đâm vào ấn đường của con thứ ba.
Trong khoảnh khắc này, Vương Đằng đồng thời tung ra đòn công kích trí mạng về phía ba con loài Hắc Ám.
“Gào!”
Con loài Hắc Ám thứ ba cảm nhận được dao động không gian, nó mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng lạnh gần trong gang tấc. Nó cảm nhận được cái chết ngay trước mắt, đột nhiên phát ra tiếng gầm đầy giận dữ.
Nó vỗ bàn tay xuống mặt đất, lùi nhanh về phía sau.
Nhưng Lưu Tinh chùy xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa khoảng cách lại quá gần, chỉ trong nháy mắt đã đâm vào ấn đường của nó.
“Không!”
Nó trợn tròn mắt, một lực vô hình mạnh mẽ trào ra từ ấn đường, ngăn cản sự xâm nhập của Lưu Tinh chùy.
“Niệm lực tinh thần!”
Vương Đằng vừa đánh về phía con loài Hắc Ám thứ nhất, lại vừa phân thân, điều khiển Lưu Tinh chùy, cũng cảm nhận được lực cản mà Lưu Tinh chùy truyền tới, hắn không khỏi kinh ngạc.
“Chết!” Nhưng ngay sau đó, đôi mắt hắn tỏa ra sát khí, niệm lực tinh thần Hoàng cấp bùng nổ.
Dưới sự thúc đẩy của niệm lực tinh thần Hoàng cấp, Lưu Tinh chùy đâm mạnh vào trong đầu đối phương.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên.
Một con tử vong!
Nói ra thì thật dài, thật ra lại chỉ xảy ra trong chớp mắt ngắn ngủi.
Vương Đằng không còn chú ý tới bên kia nữa. Lúc này hắn đã nhào tới con thứ nhất, luồng ánh sáng màu đen lóe lên trong tay, chụp vào trái tim và huyệt Thái Dương của đối phương.
Để tạo thành phân thân này, hắn đã tản ra phân thân nhân loại ở ngoài thành phía xa.
Cũng có thể nói, ba loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng kia sẽ rất nhanh phát hiện không đúng và vội vã quay trở lại.
Bàn tay của phân thân lôi đình tràn ngập lực lôi đình, tạo thành chưởng đao, đồng thời ngưng tụ ra sát lục ý vô cùng đáng sợ, chém xuống đầu con thứ hai.
Sau khi hắn nhặt được sát lục ý của vô số chiến sĩ trong trận đại chiến ở thành phố Tinh Phong, không biết từ khi nào mà đạt tới năm thành sát lục ý.
Giờ phút này, toàn bộ sát lục ý bùng nổ, tạo thành xung kích, làm cho con loài Hắc Ám thứ ba lâm vào ý cảnh sát lục đáng sợ, giống như toàn thân rơi vào núi thây biển máu, cho dù bản thân nó là loài Hắc Ám thì vẫn bị làm cho khiếp đảm sợ hãi.
Chẳng qua ý thức của nó lập tức đã khôi phục lại, niệm lực tinh thần mạnh mẽ tuôn ra, đối đầu với chưởng đao của phân thân lôi đình.
Xèo!
Lực lượng lôi đình trên chưởng đao bùng nổ, cắt đứt niệm lực tinh thần của đối phương, ngay sau đó chém một đao vào cổ nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận