Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 2890. Đã bảo rồi, làm sao hắn có thể là loại người đó! (2)



“Đó là vì ngươi chưa quan sát đủ kỹ.” Vương Đằng nhìn hắn rồi nói: “Việc này cần quan sát và phán đoán nhất định.”Thật ra, tình huống như lời Quy Táng Viêm mô tả có xảy ra thật, nhưng dùng phương pháp của Vương Đằng để phán đoán có ít nhất 70% có thể xác định được vị trí của hạch tâm nguyên thú, nên không tính là hắn lừa dối họ.Chẳng qua mọi người không có năng lực ‘đôi mắt Chân Thị’ như của hắn nên không thể xác định chính xác 100% vị trí của hạch tâm.Nhưng bí mật này dĩ nhiên Vương Đằng không thể nói cho họ.Nên nếu người khác không tìm được vị trí hạch tâm cũng không thể trách biện pháp của hắn không có tác dụng, chỉ trách sức quan sát và phán đoán của họ chưa đủ mà thôi, không có khuyết điểm nào cả!“Ta cảm thấy lời của anh Hàn rất có lý, chính ngươi không tìm thấy là do mắt ngươi không tốt.” Y Táng Tâm Nặc nói.“...” Quy Táng Viêm bực bội không chịu được.Chẳng qua hắn chỉ muốn phản bác một câu thôi, kết quả lại bị khinh thường như thế.“Được rồi, lần sau mọi người thử dùng cách này xem, biết đâu sẽ ngạc nhiên đó.” Vương Đằng nói.Những người khác lập tức phấn chấn, họ biết mối đe dọa lớn nhất trong đất tổ này chính là đủ các loại nguyên thú ngũ hành đông nghịt này, nếu thật sự có thể tìm được vị trí hạch tâm của chúng thì sự đe dọa của nguyên thú ngũ hành sẽ giảm xuống đáng kể.“Viên hạch tâm này ta lấy nhé, không vấn đề gì chứ?” Vương Đằng nhìn quanh một lượt rồi cười hỏi.“Đương nhiên không vấn đề rồi, vốn dĩ theo như quy củ của chúng ta, ai giết được thì thuộc về người đó.” Y Táng Tâm Nặc nói.Đám Hoàng Táng Mạc còn muốn nói thêm gì đó, dù sao đây chính là hạch tâm của một con nguyên thú cấp Vực Chủ, vừa nãy họ cũng góp không ít sức lực, giờ dâng không cho người ta như thế thật sự khiến họ không cam tâm lắm.Hơn nữa, nhờ ghi chép liên quan của gia tộc họ mà biết được tác dụng của vật này, tự nhiên càng không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy.Nhưng dường như Y Táng Tâm Nặc biết được suy nghĩ họ, nàng liếc nhìn một cái, vẫn không nói gì, nhưng đủ khiến mấy người xấu hổ ngậm miệng lại.“Được rồi, chúng ta mau đi thôi, phải nhanh chóng đến trung tâm đất tổ, không để những người khác vượt trước.” Thủ Táng Thải Vân nói.Những người khác cũng không nghi ngờ gì, sau khi xác định phương hướng thì cùng biến thành từng vệt sáng bay nhanh về phía xa.“Trung tâm của đất tổ gia tộc Ngũ Táng chúng ta chính là năm ngọn núi cao ngất, ở đây còn chưa nhìn thấy nhưng chỉ cần thấy là nhận ra ngay.” Y Táng Tâm Nặc thấy Vương Đằng lộ vẻ nghi hoặc thì bèn nhẹ nhàng giải thích.“Năm ngọn núi à?” Trên mặt Vương Đằng lộ vẻ kinh ngạc.“Đúng thế, chúng được gọi là núi ngũ hành, mỗi ngọn núi đại diện cho một gia tộc, người của năm đại gia tộc chúng ta phải tới ngọn núi đó để tiếp nhận truyền thừa.” Y Táng Tâm Nặc nói.“Nói vậy là cơ duyên của đất tổ các ngươi đều ở trên núi ngũ hành kia?” Trong mắt Vương Đằng lóe sáng lên, hỏi.“Cũng không hẳn vậy, có một số cơ duyên vẫn phân tán trong dãy núi non này, chỉ cần họ có thể tìm được.” Đối mặt với nghi vấn của Vương Đằng, Y Táng Tâm Nặc cười nhẹ nói.“Ồ?” Vương Đằng thật sự ngạc nhiên, hỏi: “Tại sao ngươi lại nói cho ta biết việc này? Đây là bí mật của gia tộc Ngũ Táng các ngươi mà.”“Gia chủ để ta cho ngươi biết.” Y Táng Tâm Nặc cười đáp: “Họ nói ngươi đã sẵn lòng giúp chúng ta, gia tộc Ngũ Táng chúng ta cũng sẽ không keo kiệt về cơ duyên này, nhưng cơ duyên mà, vẫn do chính bản thân ngươi, người khác không thể giúp gì được, ngay cả võ giả của gia tộc Ngũ Táng chúng ta cũng không phải ai cũng có được cơ duyên như ý.”“Ừ.” Vương Đằng gật đầu.Thật ra, hắn đã đoán được, sở dĩ các vị gia chủ của gia tộc Ngũ Táng nói cho hắn biết việc này vì không sợ hắn sẽ lấy đi cơ duyên quan trọng nhất trong đất tổ Ngũ Táng này.Nếu hắn đoán không nhầm thì cơ duyên này có liên quan đến thiên phú huyết mạch.Tiếc là họ không tài nào ngờ được rằng chẳng những Vương Đằng đã có được thiên phú của gia tộc Ngũ Táng, mà còn tập hợp đầy đủ toàn bộ thiên phú của cả năm gia tộc bọn họ.Cho dù là những thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng này có khi cũng không thể so sánh với hắn.Nghĩ vậy, Vương Đằng đột nhiên khá chờ mong với ngọn núi ngũ hành kia, không biết rốt cuộc ở đó tồn tại thứ gì?Vù Vù Vù...Mất người vừa trao đổi vừa nhanh chóng bay đi.Dưới sự hướng dẫn của mấy người Y Táng Tâm Nặc, mọi người không ngừng thay đổi phương hướng, rặng núi này quả là vô cùng rộng lớn, có đôi khi rất khó xác định phương hướng chính xác, ngay cả người của gia tộc Ngũ Táng đã có một phần bản đồ ở đây rồi cũng không thể nắm chắc hoàn toàn.Nên dọc đường đi, họ vẫn rẽ nhầm không ít lần.May mà Vương Đằng không sốt ruột, chỉ cần đi theo đám người Y Táng Tâm Nặc là đủ mà không phải lo lắng gì cả.Mặt khác, hắn có mối liên hệ đặc biệt với phân thân, liên tục lặng lẽ truyền tin tức cho phân thân.Trong một khu rừng rậm, phân thân của Vương Đằng đang săn một bầy nguyên thú hệ Thổ.Đó là những con báo đất như được ngưng tụ nên từ đất, cả người có màu vàng đất, trên người có những hoa văn kỳ lạ, trông thì có vẻ nặng nề nhưng tốc độ không hề chậm chút nào, ngược lại còn linh hoạt như tinh thú loài báo, cực kỳ khó chơi.Quan trọng nhất là số lượng rất đông đảo.Rất giống với bầy Hỗn Độn thú mà Vương Đằng từng đụng độ, đều là lấy thịt đè người.Nhưng cũng đúng thôi, vì bầy nguyên thú này được ngưng tụ từ nguyên lực, không cần sinh sôi, khi tử vong cũng có thể ngưng tụ lại, số lượng sẽ không bị vơi giảm.Grừ!Grừ!Từng tiếng rít gào truyền ra từ mồm của lũ nguyên thú hệ Thổ, chúng vây chặt phân thân Vương Đằng như nêm cối, không để hắn có cơ may cơ tẩu thoát, sau đó chúng đồng loạt bổ nhào lên, phát động công kích với Vương Đằng.Bầy nguyên thú nhung nhúc này, nếu đổi lại là cấp Vũ Trụ bình thường nào đó thì chắc đã sợ vãi mật. Hết chương 2890.

Bạn cần đăng nhập để bình luận