Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1312: Hồi tưởng trước kia, thật sự khiến ta thổn thức!

“Ngươi không cần lo lắng, với thực lực của ngươi, thông qua sát hạch rất dễ dàng.” Phàn Thái Ninh cho rằng Vương Đằng đang lo lắng chuyện cấp Tông Sư đích thân giám thị sát hạch sẽ khá nghiêm ngặt, an ủi.
“...” Vương Đằng hơi cạn lời, không biết nói tiếp gì nữa.
Phàn Thái Ninh tiếp tục nói: “Tuy nhiên vị Tông Sư Watt này có quan hệ không tệ với sư phụ của ta, nếu hắn biết ngươi được ta đề cử, chắc chắn sẽ chăm sóc đôi chút.”
“Đúng vậy, ngươi nói gì cũng đúng!” Vương Đằng âm thầm bất đắc dĩ, may mà hắn không lên tiếng nữa.
Mọi người nhanh chóng đến địa điểm sát hạch phù văn sư.
Bên kia, có một đoàn người đi tới từ phía hành lang đối diện, vừa hay chạm mặt với bọn họ.
“Đại sư Phàn Thái Ninh, thật trùng hợp nha, ngươi cũng dẫn người tới tham gia sát hạch sao?” Một lão già cao gầy phía đối diện cười khà khà nói.
“Pittman, sao ngươi lại ở chỗ này?” Đại sư Phàn Thái Ninh nhìn thấy người này đi tới, nhíu mày nói.
“Đương nhiên là ta dẫn người tới tham gia sát hạch.” Pittman chỉ người đàn ông chừng ba mươi tuổi bên cạnh, nói: “Vị này là đại sư phù văn Khương Văn Tinh, đến từ một hành tinh xa xôi, năm nay vừa mới ba mươi hai tuổi đã có thể tham gia sát hạch. Ta là người tiến cử hắn.”
Gương mặt Khương Văn Tinh mang chút kiêu ngạo, hắn gật nhẹ đầu với bọn người Phàn Thái Ninh.
“Thế nào, Phàn đại sư, không giới thiệu chút về người ngươi đề cử sao?” Pittman đánh giá từng người ở phía sau Phàn Thái Ninh. Hắn đã từng gặp bác sĩ Leonard và Hobson, đương nhiên không phải là đi tham gia sát hạch, cho nên cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên người Vương Đằng.
“Vị này là đại sư Vương Đằng, năm nay chưa đến hai mươi tuổi, ta là người tiến cử hắn!” Phàn Thái Ninh tự đắc, giới thiệu.
“Chưa đến hai mươi tuổi đã là đại sư phù văn!” Sắc mặt Pittman cứng đờ.
Hắn vốn cho rằng mình tìm được một đại sư phù văn ba mươi hai tuổi đã là rất may mắn. Kết quả, Phàn Thái Ninh tìm được đại sư phù văn còn chưa đến hai mươi tuổi.
Là người sáng suốt thì đều nhìn ra người Phàn Thái Ninh đề cử có tiềm lực hơn.
Hắn còn hấp tấp tới đây so đo hơn thua với Phàn Thái Ninh, bây giờ thì tốt rồi, tự đánh vào mặt mình.
Cảm giác này thật không hề dễ chịu!
Sắc mặt của đại sư phù văn Khương Văn Tinh kia cũng hơi thay đổi, ánh mắt đánh giá Vương Đằng một lượt, dường như không phục.
Vương Đằng nhíu mày, vốn đã không muốn để ý tới bọn họ.
Muốn tìm một người để thể hiện sự vượt trội của mình, không ai cản cả, nhưng lại muốn tìm được điều đó ở trên người hắn à…
“Phàn đại sư, vừa rồi ta chưa kịp nói với ngươi, ta muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ta biết là sát hạch cấp đại sư rồi…chờ một chút!” Phàn Thái Ninh ngẩn người: “Sát, sát hạch cấp Tông Sư!!!”
Sắc mặt Pittman và Khương Tinh Văn cũng dại ra trong nháy mắt.
“Cấp Tông Sư!!!”
“Ngươi đùa cái gì thế!”
Pittman dại ra, một lát sau mới hét toáng lên.
Chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Đại sư, hắn còn có thể chấp nhận. Dù sao hắn không phải chưa từng gặp loại thiên tài này, nhưng chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Tông Sư, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Pittman không tin, Khương Văn Tinh cũng không tin, cho nên hắn đứng hình một chút rồi khôi phục lại luôn: “Nếu ngươi làm vậy vì muốn đả kích ta, vậy ngươi thắng rồi, chưa đến hai mươi tuổi đã là cấp Tông Sư, ta không so được!”
Mặc dù hắn tự xưng là không so được, nhưng ai cũng nghe ra lời nói kia tràn ngập khinh thường.
Vương Đằng nhíu mày, lúc đầu không định để ý tới Khương Văn Tinh, nhưng thấy hắn kỳ quái như thế, thản nhiên nói: “Ngươi nói như thể ta chỉ tham gia sát hạch cấp Đại sư, thì ngươi có thể sánh bằng ta vậy.”
“...” Sắc mặt Khương Văn Tinh cứng đờ.
Lời nói này không thể bắt bẻ!
Hai mươi tuổi đã là cấp Đại sư, không phải là người ba mươi tuổi mới cấp Đại Sư như hắn có thể sánh bằng được.
Về mặt tiềm lực, hắn quả thực kém hơn nhiều.
“Vị đại sư Vương Đằng này, đạo phù văn bác đại tinh thâm, cho dù là Tông Sư phù văn, vẫn nên giữ được lòng khiêm tốn tiến tới. Ngươi không coi ai ra gì như vậy, hình như không tốt lắm đâu.” Pittman nói.
Vương Đằng nhìn hắn, nói thẳng: “Khi ngươi chạy tới tìm người ta để thể hiện cảm giác ưu việt, sao ngươi không nghĩ rằng mình có đang khiêm tốn hay không?”
“Ngươi!” Sắc mặt Pittman tối sầm lại.
“Hơn nữa ta cũng không có khinh người, là các ngươi cứ nhất định phải tìm ta để so đo. Các ngươi tư đưa mình xuống chân ta cho ta đạp, ta muốn thu chân cũng không kịp, chuyện này không thể trách ta được.” Vương Đằng rầu rĩ nói.
Về phương diện mắng người, hắn chưa thua ai bao giờ!
“Phụt!”
Khương Văn Tinh lập tức cảm thấy tim mình bị đâm một nhát.
Pittman cũng á khẩu, không nói nên lời, cũng do bọn họ tự chạy đến đây chuốc lấy nhục nhã, cho dù bây giờ muốn phản bác cũng không tìm thấy bất cứ lí do gì.
“Ha ha ha, đại sư Pittman, ngươi mau dẫn vị đại sư Khương Văn Tinh này đi vào tham gia sát hạch đi, trễ một chút là phải chờ lần sát hạch tiếp theo đó.” Phàn Thái Ninh thấy Pittman khiếp sợ, không khỏi cười nói.
“Hừ!”
Pittman tự biết đuối lí, hừ lạnh một tiếng, dẫn Khương Văn Tinh vào trong gian phòng sát hạch.
“Đại sư Vương Đằng, vừa rồi cảm ơn ngươi, Pittman này có chút xích mích với ta, không ngờ hắn còn liên lụy đến ngươi. Nhưng hắn tìm ngươi khoe khoang sự ưu việt, quả thực là đã tìm nhầm người.” Phàn Thái Ninh nhìn Vương Đằng đầy cảm kích.
“Không có gì, chỉ là việc nhỏ thôi.” Vương Đằng nói.
“Chúng ta cũng mau đi tham gia sát hạch thôi.” Phàn Thái Ninh vội vàng nói.
Hắn còn tưởng rằng hồi nãy Vương Đằng vì muốn làm xấu mặt Pittman mới nói muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư.
“Chuyện vừa nãy… Ta không lừa ngươi, ta thật sự muốn tham gia sát hạch cấp Tông Sư!” Vương Đằng bình tĩnh nói.
“Cái gì, ngươi nói thật à?” Phàn Thái Ninh trừng to mắt lần nữa, không thể tưởng tượng nổi mà hỏi.
Hắn cũng biết chút chút rằng năng lực phù văn của Vương Đằng rất cao. Nếu không Vương Đằng đã không tùy ý giải đáp vài vấn đề của hắn đã giúp hắn đột phá rất nhiều, nhưng vừa nghĩ tới sự phi thường của cấp Tông Sư, hắn lại có hơi đắn đo.
Chênh lệch giữa cấp Đại sư và cấp Tông Sư như một cái hố sâu không đáy, không phải chỉ đơn thuần tích lũy qua thời gian là có thể vượt qua được, mà còn cần thiên phú trác tuyệt.
Mà thiên phú này đã làm khó hơn 80% cấp Đại sư.
“Lẽ nào ta không thể tham gia sao?” Vương Đằng hỏi.
“Cũng có thể.” Đại sư Phàn Thái Ninh có hơi chần chừ: “Nhưng sát hạch cấp Tông Sư sẽ phức tạp hơn sát hạch cấp Đại sư rất nhiều, khi đó sẽ kinh động đến ít nhất ba vị phù văn sư cấp Tông Sư trở lên.”
Lúc này bác sĩ Leonard và đại sư luyện tạo Hobson mới đi tới, hồi nãy bọn họ không xen vào, nhưng đáy lòng cũng không thiếu khiếp sợ.
“Đại sư Vương Đằng, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần?” Bác sĩ Leonard hỏi.
“Chắc là bảy tám phần.” Vương Đằng còn đang tính toán cẩn thận. Nếu nói mười phần, e là bọn người Phàn Thái Ninh sẽ không tin, hắn lại phải phí thêm nhiều nước bọt.
“Bảy tám phần, cao vậy sao!” Biểu cảm đại sư Phàn Thái Ninh thay đổi, nhưng trong lòng lại mừng như điên. Nếu Vương Đằng đã nắm chắc nhiều như thế, thì hắn giới thiệu người này thật sự là hời lớn rồi!
Cấp Tông Sư!
Hơn nữa còn là cấp Tông Sư chưa đến hai mươi tuổi!
Điều này có ý nghĩa gì?
Chỉ e khi nghe được tin tức này, sư phụ hắn cũng muốn chạy tới tranh làm người đề cử luôn.
Thế là hắn vội vàng nói: “Đại sư Vương Đằng, nếu ngươi nhất định phải tham gia sát hạch, vậy ta sẽ đi xin ngay. Nhưng ngươi phải chờ một lát, bởi vì ta không chắc hôm nay liên minh có đủ ba vị phù văn sư cấp Tông Sư ở đây hay không.”
“Phiền phức như vậy sao?” Vương Đằng hơi ngạc nhiên.
“Chuyện này cũng không có cách nào khác, dù sao cũng là sát hạch cấp Tông Sư đó!”
Phàn Thái Ninh cười khổ nói.
“Như vậy thì…” Vương Đằng không khỏi chần chừ một chút.
Hắn hơi do dự, không biết có nên nói ra một thể rằng muốn sát hạch cả hai nghề Luyện tạo sư và Luyện đan sư cấp Tông Sư luôn hay không?
Dù sao cũng là cả ba cấp Tông Sư, hình như có hơi khoa trương!
Lỡ doạ đến bọn họ thì sao bây giờ?
Nhưng vừa nghĩ đến tình huống trước mắt, Vương Đằng lập tức quyết tâm, hiện tạikhông thể hiện được thực lực của mình, chẳng lẽ còn chờ địch đánh đến cửa mới chịu thể hiện ra sao?
Nghĩ tới đây, Vương Đằng dứt khoát nói: “Nếu đã như vậy, ngươi giúp ta xin sát hạch cả Luyện tạo sư và Luyện đan sư cấp Tông Sư luôn đi.”
(ΩДΩ)... Ba nghề liên tiếp!
Đại sư Phàn Thái Ninh: “? ? ?”
Bác sĩ Leonard: “? ? ?”
Đại sư luyện tạo Hobson: “? ? ?”
Lần này, ba người không đơn giản là đứng hình nữa, mà bọn họ trực tiếp choáng váng, biểu cảm trên mặt như sụp đổ.
“Các ngươi…không sao chứ?” Vương Đằng lo lắng hỏi.
Hắn thực sự không ngờ tới, ba người sẽ bị khiếp sợ đến mức này!
Tốt xấu gì cũng đã lớn tuổi rồi, năng lực tiếp thu không tốt lắm.
“Khụ khụ khụ…đại sư Vương Đằng, ngươi thật sự dọa ta rồi đó.” Đại sư Phàn Thái Ninh cười khổ không thôi, nói.
“Vậy à, ta nghe nói trong vũ trụ có đông đảo thiên kiêu, Tông Sư ba nghề không phải rất phổ biến sao?”
“Tông Sư ba nghề rất phổ biến!” Ba người Phàn Thái Ninh suýt nữa phun ra một ngụm máu, âm thầm mắng chửi điên cuồng: “Phổ biến cái rắm! Ngươi cho rằng Tông Sư là rau cải trắng à!”
“Tông Sư một nghề đã là cực kì hiếm, huống chi là cấp Tông Sư ba nghề!”
“E là ngươi đã hiểu lầm gì đó về cấp Tông Sư rồi!”
“Không phổ biến sao?” Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ này của ba người, nín cười, vô tội nói: “Ta còn tưởng rằng trong vũ trụ này Tông Sư ba nghề có khắp nơi, hại ta còn phải cố gắng nâng thực lực hết mình, ngày đêm tu luyện, vất vả lắm mới có được thành quả như hôm nay. Hồi tưởng lại trước kia, thật sự khiến ta thổn thức!”
“...” Ba người Phàn Thái Ninh.
Cho nên Vương Đằng sở hữu thành quả như vậy, là do hắn cố gắng ngày đêm sao?
Quả nhiên là bọn họ không đủ cố gắng!
Ngay cả thiên kiêu bậc này như Vương Đằng còn cố gắng đến thế, bọn họ chỉ là người bình thường chẳng lẽ không nên cố gắng hơn nữa sao?
Ánh mắt của ba người Phàn Thái Ninh nhìn Vương Đằng hoàn toàn thay đổi.
Người nỗ lực là người đáng kính trọng!
Hình tượng Vương Đằng đột nhiên thăng hoa trong lòng ba người.
“Đại sư Vương Đằng, ngay bây giờ ta sẽ đi xin sát hạch cấp Tông Sư cho ngươi.” Đại sư Phàn Thái Ninh nghiêm mặt, lập tức nói.
“Còn bên Luyện tạo sư để ta đi.” Đại sư Hobson cũng nói theo.
“Được thì được, nhưng trước đó chúng ta đã nói rồi, phần thưởng nhận được phải chia cho đại sư Vương Đằng theo tỷ lệ 5:5.” Đại sư Phàn Thái Ninh nói.
Vương Đằng kinh ngạc nhìn đại sư Phàn Thái Ninh.
Thế mà lại có người giành lấy lợi ích giúp hắn, quá tốt.
“Không thành vấn đề, ta chủ yếu muốn kết giao với một thiên kiêu như đại sư Vương Đằng, còn phần thưởng cũng chỉ là thứ yếu.” Đại sư Hobson nói rất hùng hồn.
Vương Đằng nhìn hắn với nét mặt hơi kỳ lạ. Không nhìn ra, đại sư Hobson trông chất phác như vậy, mà lại biết nói chuyện thế này.
Đại sư Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonard cũng mới nhìn thấy dáng vẻ này của đại sư Hobson lần đầu tiên, biểu cảm rất bất ngờ.
“Khụ khụ, còn bên luyện đan sư thì ai đi?” Đại sư Hobson ho khan một tiếng, hỏi.
“Ta sẽ tìm thầy của ta xem một chút, nhờ hắn hỗ trợ mời một vị Luyện đan sư làm người đề cử xem.” Đại sư Phàn Thái Ninh trầm ngâm nói.
Nói xong, hắn nhìn về phía Vương Đằng, hỏi: “Đại sư Vương Đằng, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ta không có vấn đề gì.” Vương Đằng nói.
Có người tình nguyện làm chân sai vặt cho hắn còn không tốt sao, chắc chắn không có vấn đề gì!
Đám người đại sư Phàn Thái Ninh không nhiều lời, lập tức đi xin sát hạch cấp Tông Sư.
Tông Sư tam đạo đó!
Ngẫm lại đã làm cho người khác cảm thấy run rẩy trong lòng, hắn cũng không biết lúc này bọn họ mời chào một yêu nghiệt như thế nào vì liên minh Phó Chức Nghiệp.
......
Hiệu suất làm việc của đám người Phàn Thái Ninh cực nhanh, nhanh đến mức khiến cho Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Mấy vị Tông Sư của liên minh Phó Chức Nghiệp vừa nghe nói hôm nay có một vị Tông Sư tam đạo đến làm sát hạch, cảm thấy khiếp sợ, trực tiếp để công việc trong tay xuống, theo đám người Phàn Thái Ninh đến gặp Vương Đằng.
May mắn là hôm nay cấp Tông Sư trong liên minh Phó Chức Nghiệp tương đối nhiều, nếu không thật sự không đủ người để tiến hành sát hạch.
Lúc này, trong một gian phòng chuyên dành để tiếp những vị cấp Tông Sư, mấy vị Tông Sư của liên minh Phó Chức Nghiệp cùng tiếp đãi Vương Đằng.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy dáng vẻ chân chính của Vương Đằng, toàn bộ đều bị khiếp sợ lần thứ hai.
Còn trẻ như vậy sao?
Hắn thực sự còn quá trẻ!
Người có thể trở thành cấp Tông Sư, cảnh giới tinh thần đều rất không tầm thường. Bọn họ chỉ cần quét mắt là có thể đoán ra được tuổi từ xương cốt của Vương Đằng là không quá hai mươi tuổi.
Đám người Phàn Thái Ninh quá vội vàng, quên nói cho bọn họ biết tuổi thật của Vương Đằng. Cho nên giờ phút này khi lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Vương Đằng, họ mới có thể khiếp sợ như thế.
Hiện tại khi nhìn thấy người thật, thậm chí những đại lão cấp Tông Sư này cảm thấy đám người Phàn Thái Ninh đang trêu đùa bọn họ!
Người trẻ tuổi chưa tới hai mươi tuổi, sao có thể là Tông Sư tam đạo?
Nếu đây không phải là một trò đùa, thì đó là cái gì?
Đứng trước đám người Phàn Thái Ninh, có một người đàn ông tóc bạc hơn ba mươi tuổi, trán hắn có thêm một con mắt thứ ba, trái lại có cùng đặc điểm với kẻ giả mạo Nam Tước Tam Nhãn Tộc mà Vương Đằng đã từng gặp trước đó. Nhưng Vương Đằng biết trong vũ trụ có không ít chủng tộc tồn tại ba mắt, cho nên cũng không quá kinh ngạc.
Lúc này hắn quay đầu lại hung hăng trừng Phàn Thái Ninh, tự nhiên cảm thấy Phàn Thái Ninh không đáng tin cậy.
Một Tông Sư tam đạo trẻ tuổi như vậy, ngươi đang lừa gạt ai vậy?
“Thưa thầy, ta không lừa gạt ngươi, trình độ phù văn của Vương Đằng rất cao, ta chỉ cần được hắn chỉ điểm một chút là có đột phá rồi.” Ở trước mặt người đàn ông tóc bạc ba mắt, Phàn Thái Ninh nhát giống như một đứa trẻ, cẩn thận từng li từng tí nói ra.
“Vậy trình độ luyện đan và luyện tạo của hắn, ngươi biết được bao nhiêu?” Người đàn ông tóc bạc ba mắt tức giận truyền âm.
Hắn không đến mức trực tiếp nói ra. Với thân phận địa vị này, hắn đã không có sở thích đi giẫm đạp người khác, đặc biệt là người này còn là thiên tài do đồ đệ hắn đích thân đề cử.
Thật ra, cho dù Vương Đằng không phải là Tông Sư tam đạo, thì một người hai mươi tuổi đạt đến Đại Sư phù văn, trình độ còn cao hơn Phàn Thái Ninh, đã đủ để chứng minh thiên phú của Vương Đằng. Hắn cũng rất vui vẻ tiếp nhận hậu bối thiên kiêu tiến vào trận doanh của mình.
Nhưng bây giờ khoe khoang có hơi quá!
Tông Sư tam đạo, hai tiểu bối này còn dám nói, cũng không sợ khoe khoang quá thành trò cười.
“Ừm… Đối với trình độ luyện đan và luyện tạo của hắn, ta cũng không biết được bao nhiêu.” Đại sư Phàn Thái Ninh sửng sốt, ngượng ngùng nói.
Người đàn ông tóc bạc ba mắt hung hăng trừng hắn.
Nghiệt đồ, ngươi muốn hãm hại vi sư sao!
“Nhưng thưa thầy, ta tin tưởng hắn tuyệt đối không phải loại người hay lừa gạt.” Sắc mặt của Phàn Thái Ninh nghiêm túc, hắn cam đoan.
“Ngươi xác định ư!” Người đàn ông tóc bạc ba mắt nhíu mày nói.
Tuy rằng thiên phú của đệ tử này không tính là quá cao, nhưng vẫn luôn tôn sư trọng đạo, chưa bao giờ lừa gạt hắn những chuyện trọng đại.
Chẳng lẽ Vương Đằng này thật sự có thiên phú kinh người, tuổi còn trẻ đã là Tông Sư tam đạo?
“Sư phụ, chắc hẳn Vương Đằng đến từ một tinh cầu lạc hậu nào đó, cho rằng trong vũ trụ có rất nhiều Tông Sư, cho nên hắn vẫn luôn cố gắng hết mình, kết quả lại đạt được thành tựu như ngày hôm nay, tuổi còn trẻ mà đã đạt tới thành tựu kinh người như vậy.” Phàn Thái Ninh thề son sắt nói.
“...... Còn có thể như vậy sao!” Người đàn ông tóc bạc ba mắt cạn lời: “Tại sao ta lại có cảm giác như ngươi đang lừa vi sư.” “
“Không có chuyện đó đâu thưa thầy, từ trước tới nay ta chưa bao giờ lừa thầy cả.” Phàn Thái Ninh nói.
“Ta tạm thời tin tưởng ngươi.” Người đàn ông tóc bạc ba mắt nhìn hắn, nói.
“Alfred, người trẻ tuổi đệ tử ngươi đề cử này thật sự là Tông Sư tam đạo sao?” Các Tông Sư khác cũng bắt đầu dồn dập truyền âm hỏi thăm.
“Không cần phải hỏi ta, ta cũng là bị tên tiểu tử Phàn Thái Ninh này lừa gạt tới.” Alfred nói: “Đến cũng đã đến rồi, rốt cuộc có phải hay không, kéo ra ngoài thử là biết, trước tiên bắt đầu từ sát hạch phù văn sư của ta đi.”
Nếu việc này là do Phàn Thái Ninh làm ra, như vậy, với tư cách là thầy của hắn, cái nồi này đương nhiên Alfred rất tự giác cõng lên.
Vương Đằng đương nhiên cũng chú ý tới phản ứng của mọi người, nhưng hắn không nói gì. Có vài thứ không phải dựa vào miệng là có thể nói rõ ràng, chỉ có sự thật mới có thể chứng minh.
Một lát sau, người đàn ông tóc bạc ba mắt đứng trước người Phàn Thái Ninh mở miệng nói: “Ta là thầy của Phàn Thái Ninh Alfred, ngươi xin sát hạch, chúng ta thông qua, tiến hành sát hạch Tông Sư phù văn trước, không thành vấn đề chứ?”
“Tông Sư Alfred!”
Không thể thất lễ với nhân vật cấp Tông Sư được.
Vương Đằng hành lễ với đối phương theo lễ nghi của đế quốc, nói: “Ta không có vấn đề gì, hiện tại có thể bắt đầu.”
Alfred thấy Vương Đằng khiêm tốn lễ độ như vậy, hơn nữa dáng vẻ còn vô cùng tự tin, ngược lại hắn hơi tin tưởng lời Phàn Thái Ninh, không khỏi gật đầu thiện ý với Vương Đằng.
“Như vậy xin mời đi theo ta.”
Alfred dẫn đường ở phía trước, đi cùng còn có hai vị Tông Sư phù văn, một Tông Sư da xanh, trên mặt có ba đường hoa văn màu bạc, người còn lại có bề ngoài nhân loại, thoạt nhìn có bốn năm mươi tuổi.
Rất hiển nhiên, sát hạch Tông Sư lần này của Vương Đằng do ba vị Tông Sư bọn họ làm giám khảo.
Phòng sát hạch cấp Tông Sư cách phòng khách không xa, ngay bên cạnh. Dù sao cũng là Tông Sư, cho nên đãi ngộ khác nhau.
“Nội dung sát hạch cấp Tông Sư rất đơn giản, chỉ cần có thể khắc ra ba đại trận cấp Tông Sư trong vòng năm giờ là được.”
“Đương nhiên, trận pháp phải do giám khảo đưa ra.”
Ngay khi Vương Đằng đang đánh giá phòng kiểm tra, Tông Sư Alfred mở miệng nói.
“Ta không thành vấn đề, mời ba vị giám khảo ra đề đi.” Vương Đằng trực tiếp gật đầu nói.
“Như vậy thì trận pháp đầu tiên sẽ do ta đưa ra.” Tông Sư Alfred nhìn hai vị Tông Sư khác, cười nói.
“Mời!” Hai vị Tông Sư khác gật đầu, cười ngồi quan sát ở một bên.
“Trận pháp ta đưa ra là Xích Nguyên Hồn Thiên Trận!” Bàn tay của Alfred vung lên, một bộ trận đồ vô cùng chân thật liền xuất hiện trước mặt Vương Đằng.
“Xích Nguyên Hồn Thiên Trận!” Từ trước đến giờ, Vương Đằng chưa từng thấy trận pháp này. Thế nhưng, nhìn thấy trận đồ là biết ngay nó không hề đơn giản, kết cấu của phù văn phía trên vô cùng phức tạp, vượt xa trận pháp bình thường.
Vương Đằng liếc Tông Sư Alfred.
Ông già này hơi âm hiểm à nha!
Vừa ra tay chính là loại trận pháp vô cùng khó và phức tạp.
Hai vị Tông Sư khác liếc nhau, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười.
Rõ ràng là Tông Sư Alfred vì muốn tránh hiềm nghi.
Nhưng ngược lại, Vương Đằng không hề sợ, nhìn kỹ trận pháp vài lần, là có thể bắt đầu động thủ.
Trước mặt hắn là ba tấm kim loại lớn, mỗi một tấm đều có độ lớn cực kỳ vừa phải.
Độ khó của trận pháp cũng có liên quan đến độ lớn nhỏ. Trận pháp càng lớn sẽ càng khó khắc, đương nhiên nếu quá nhỏ, cũng tương đối khó khăn. Ngược lại, loại độ lớn vừa phải thế này sẽ không quá khó.
Vương Đằng nhìn thoáng qua bút phù bày trên mặt bàn, niệm lực tinh thần vừa động, cuốn nó lên, rơi trên tấm kim loại. Hắn bắt đầu khắc.
“Niệm lực tinh thần!” Tông Sư Alfred nhướng mày, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong vũ trụ, tinh thần niệm sư nhiều hơn, nhưng vẫn khá hiếm thấy.
Thông thường, người có thể sinh ra niệm lực tinh thần, thì thiên phú tinh thần sẽ không yếu.
Nhưng dùng niệm lực tinh thần khắc trận pháp sẽ có độ khó cao hơn tự tay khắc rất nhiều.
Xem ra Vương Đằng này rất tin tưởng chính mình!
Gương mặt Alfred lộ ra nụ cười ý vị sâu xa.
Hai vị Tông Sư khác cũng có biểu cảm giống nhau. Hai người đứng thẳng lên, quan sát với sắc mặt nghiêm túc.
Vương Đằng khống chế bút phù khắc lên tấm kim loại, tốc độ rất nhanh. Từng nét phù văn kèm theo ánh sáng vàng kim hiện lên trên tấm kim loại, gần như cứ có một nét phù văn xuất hiện, thì một nét phù văn tiếp theo sẽ lập tức xuất hiện, không có bất cứ sự ngập ngừng nào…
Dần dần, ánh mắt của ba vị Tông Sư không khỏi mở to hơn.Tốc độ của Vương Đằng quá nhanh, nhanh đến mức làm cho bọn họ cảm thấy hơi khó tin. Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ rằng liệu Vương Đằng đã từng khắc qua Xích Nguyên Hồn Thiên Trận này hay không. Nếu không thì làm sao có thể thành thạo như vậy.
Nửa tiếng sau, Vương Đằng đột nhiên dừng bút.
Một trận pháp hoàn chỉnh xuất hiện trên tấm kim loại, hào quang màu đỏ thắm chói mắt sáng lên.
Rất hiển nhiên, trận pháp đã thành!
Nếu không nó sẽ không có phản ứng này!
“Phù!”
Cả ba vị Tông Sư đồng thời phát ra một tiếng thở dài, nhìn Vương Đằng khắc trận pháp, còn nhanh hơn bọn họ khắc rất nhiều.
Thật sự là gặp quỷ!
Ba vị Tông Sư hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Vương Đằng đã hoàn toàn thay đổi.
Hắn tuyệt đối có thực lực cấp Tông Sư. Tuy rằng Vương Đằng chỉ khắc một trận pháp, nhưng bọn họ đã tin rằng thực lực của Vương Đằng đã đạt đến cấp Tông Sư. Nếu không thì làm sao có thể khắc một trận pháp cấp Tông Sư nhanh như vậy, phải biết rằng đại đa số các phù văn sư cấp Tông Sư đều không làm được điểm này.
“Ba vị Tông Sư, xin mời ra trận pháp thứ hai đi.” Lúc này, giọng nói của Vương Đằng vang lên, kéo ba người từ trong khiếp sợ trở về hiện thực.
“Ngươi không nghỉ ngơi một chút sao?” Tông Sư Alfred hỏi.
“Không cần, ta cảm thấy ta còn có thể khắc thêm mấy trận pháp nữa.” Vương Đằng nói.
Giọng điệu của hắn bình thản, giống như đang nói hắn còn có thể ăn thêm hai chén cơm.
Ba vị Tông Sư không nói nên lời.
“Vậy trận pháp thứ hai này sẽ do ta đưa ra đi.” Tông Sư da xanh khẽ mỉm cười, vung tay lên, một trận đồ hiện ra giữa không trung. Hắn nói: “Đây là Cực Đạo Vẫn Tinh Trận, trận pháp cấp Tông Sư tam đạo, mời!”
Sau khi biết được thực lực của Vương Đằng, hắn rất khách khí, ra hiệu mời với Vương Đằng.
Nhưng Cực Đạo Vẫn Tinh Trận này càng phức tạp hơn Xích Nguyên Hồn Thiên Trận trước đó.
Trận pháp cấp Tông Sư chia làm từ nhất đến cửu phẩm. Phẩm cấp càng cao, thì càng phức tạp. Xích Nguyên Hồn Thiên Trận trước đó là nhị phẩm, mà Cực Đạo Vẫn Tinh Trận này là tam phẩm.
Rất rõ ràng thấy được, sau khi nhìn thấy thực lực của Vương Đằng, vị Tông Sư này không khỏi dâng lên chút tò mò, muốn thăm dò thực lực của Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua, đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lần này, so với lần trước, hắn tốn nhiều thời gian để ghi nhớ, phân tích trận pháp này, sau đó mới bắt đầu khắc.
Thế nhưng, sau khi động thủ, tốc độ tuyệt đối không chậm hơn trước. Nửa giờ trôi qua rất nhanh, không nhiều không ít, Vương Đằng lần thứ hai hoàn thành trận pháp.
Theo một ánh hào quang màu trắng sáng lên, Cực Đạo Vẫn Tinh trận thành!
Ba gã Tông Sư liếc nhau, khó nén được sự khiếp sợ trong lòng.
“Tiếp tục đi!” Vương Đằng nói.
“Trận pháp thứ ba – Bích Đào Hải Long Trận, cũng là một trận pháp cấp Tông Sư tam đạo!” Tông Sư phù văn Nhân tộc bày ra trận pháp thứ ba, làm tư thế mời.
Trận pháp này không chênh lệch nhiều lắm với Cực Đạo Vẫn Tinh Trận. Không phải vị Tông Sư này không muốn gây khó dễ cho Vương Đằng, mà trong những trận pháp nắm vững cho tới bây giờ, đây đã là trận pháp có độ khó cao nhất rồi.
Vương Đằng không biết nỗi buồn bực trong lòng vị Tông Sư này, vẫn quan sát trận đồ như cũ, một lát sau mới bắt đầu khắc.
Bích Đào Hải Long Trận rốt cuộc thành công!
Lần này Vương Đằng hoàn toàn dừng bút phù lại, đặt nó về vị trí cũ, sắc mặt không chút thay đổi, nhìn về phía ba vị Tông Sư.
Ba vị Tông Sư Alfred đã bị chấn động đến không nói nên lời.
Ba trận pháp cấp Tông Sư, không đến hai giờ đã khắc xong toàn bộ. Nếu như không tính thời gian phân tích ghi nhớ, thì thời gian khắc thực sự chỉ có một tiếng rưỡi.
Hoàn thành ba trận pháp cấp Tông Sư trong thời gian ngắn ngủi như vậy, vả lại không có chút sai lầm nào.
Đây đã không phải là chuyện một Tông Sư bình thường có thể làm được.
Vị Tông Sư Vương Đằng này đâu chỉ là thiên phú trác tuyệt, quả thực là yêu nghiệt!
Hiện tại cuối cùng Alfred cũng biết vì sao Phàn Thái Ninh lại tôn sùng Vương Đằng vậy. Nếu hắn sớm biết Vương Đằng có thực lực kinh người thế này, hắn cũng khoe khoang Vương Đằng khắp nơi!
Nhưng may mà bọn họ không ngăn cản Vương Đằng tham gia sát hạch Tông Sư, nếu không thì chẳng phải là họ đã bỏ lỡ một thiên tài tuyệt thế như vậy sao.
Giờ phút này, ba vị Tông Sư đều nhìn chằm chằm Vương Đằng với ánh mắt vô cùng nóng bỏng, ánh mắt kia quả thực giống như nhìn thấy một cái đùi vàng rực rỡ.
Cái đùi ngay cả cấp Tông Sư cũng không nhịn được muốn ôm!
Trong mắt bọn họ, trình độ của Vương Đằng thật sự quá cao, hắn dễ dàng hoàn thành ba trận pháp, không hề khó khăn. Họn họ hoàn toàn không nhìn ra được độ sâu cạn của Vương Đằng.
“Ba vị Tông Sư, ta đã được qua sát hạch chưa?” Vương Đằng hỏi.
“Qua, chắc chắn phải qua, ai không cho ngươi qua, ta không xong với người đó đâu.” Tông Sư Alfred vội vàng nói.
“Vậy được rồi, ta phải đi tiến hành sát hạch Tông Sư nghề tiếp theo.” Vương Đằng nói xong đã định xoay người rời đi.
Hắn rất bận rộn, còn có hai nghề phải sát hạch, thi xong sớm một chút để về tu luyện sớm.
Sát hạch này hoàn toàn chỉ là đi ngang qua sân khấu đối với hắn, không hề có gì khó khăn.
“Tông Sư Vương Đằng, ngươi thật sự muốn tiến hành sát hạch cấp Tông Sư của hai ngành nghề khác sao?” Tông Sư Alfred không nhịn được đuổi theo hỏi.
“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Chẳng lẽ Tông Sư Vương Đằng thật sự là Tông Sư tam đạo sao?” Alfred và hai vị Tông Sư khác liếc nhìn nhau, đều nghi ngờ không thôi.
Trong lòng bọn họ đã có khuynh hướng tin tưởng Vương Đằng.
Trình độ phù văn của Vương Đằng cao như vậy, những nghề nghiệp khác đạt đến cấp Tông Sư cũng không phải là chuyện không thể.
Dù sao bọn họ có thể lý giải được, thế giới của thiên tài mà.
Mấy người đi ra khỏi phòng sát hạch.
Đám người Phàn Thái Ninh vội vàng vây quanh: “Thế nào, Đại sư Vương Đằng, qua chứ?”
“Bốp!” Alfred vỗ lên trán hắn: “Đại sư Vương Đằng là tên mà ngươi có thể gọi hả, sau này phải gọi là Tông Sư Vương Đằng.”
“Tông Sư!” Phàn Thái Ninh sờ đầu, khiếp sợ nói thầm: “Thật sự là cấp Tông Sư à!”
Ánh mắt hắn nhìn Vương Đằng đã hoàn toàn không giống với lúc trước. Vương Đằng đột nhiên biến thành nhân vật cấp Tông Sư giống như thầy của hắn, quả thật khiến hắn không thích ứng được cho lắm.
Mặc dù khi Vương Đằng tham gia sát hạch thì hắn đã đoán được tám phần Vương Đằng sẽ thông qua, nhưng khi thật sự đến thời điểm này, hắn lại cảm thấy rất mộng ảo.
Một cấp Tông Sư, lại không hề lên mặt mà vượt qua một đêm tuyệt vời với hắn, lại còn giải đáp không ít vấn đề cho hắn!
Đại sư Vương Đằng… Không, Tông Sư Vương Đằng, thật là một người bình dị gần gũi!
Thần cmn một đêm tuyệt vời!
Nếu Vương Đằng biết được Phàn Thái Ninh đang nghĩ cái gì, phỏng chừng sẽ một cước đạp chết hắn.
Vào lúc này, Tông Sư của nghề khác cũng đi đến, một ông lão mặc trang phục Luyện đan sư kinh ngạc hỏi: “Tông Sư Alfred, nói như vậy vị các hạ Vương Đằng đây đã thông qua sát hạch của các ngươi rồi sao?”
“Đúng vậy, Tông Sư Hoa Viễn, Tông Sư Vương Đằng đã thông qua sát hạch của chúng ta vô cùng hoàn mỹ, trở thành Tông Sư,3 tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.” Alfred khẳng định nói.
Ánh mắt Tông Sư Hoa Viễn sáng lên, hỏi: “Như vậy, Tông Sư Vương Đằng, ngươi có muốn tiến hành sát hạch của Tông Sư luyện đan không?”
“Đương nhiên muốn.” Vương Đằng khẽ cười nói.
“Mời đi theo ta.” Tông Sư Hoa Viễn vội vàng nói.
Vương Đằng thông qua sát hạch của Tông Sư phù văn khiến cho bọn họ nhìn thấy một tia hy vọng, một tia hy vọng của Tông Sư tam đạo. Bọn họ không ngần ngại để Vương Đằng thử một lần.
Nếu thật sự là Tông Sư tam đạo, như vậy liên minh Phó Chức Nghiệp chi nhánh đế quốc Đại Càn bọn họ thật sự có thể chiêu mộ được một tồn tại thiên tài.
Bên trong liên minh Phó Chức Nghiệp cũng không phải không có cạnh tranh, mỗi một quốc gia cao cấp hoặc thế lực lớn đều tồn tại chi nhánh, nhưng chi nhánh này thường đều tồn tại cạnh tranh lành mạnh nhất định.
Mà bên chi nhánh đế quốc Đại Càn đã thật lâu không xuất hiện nhân vật đặc sắc gì.
Lần này, nếu như Vương Đằng thật sự là Tông Sư tam đạo, như vậy sau này, ở trước mặt chi nhánh khác, bọn họ nhất định có thể đột nhiên nổi tiếng.
Tông Sư luyện đan có bốn vị, toàn bộ đều có mặt, cũng cực kỳ nhiệt tình với Vương Đằng, đi về phía phòng sát hạch luyện đan.
“Tông Sư Vương Đằng, có cần nghỉ ngơi một chút không?” Sau khi đi vào phòng sát hạch Luyện đan, Tông Sư Hoa Viễn mở miệng hỏi.
“Không cần, có thể trực tiếp bắt đầu sát hạch.” Vương Đằng nói.
“Được.” Đôi mắt bốn vị Tông Sư luyện đan lóe lên vẻ kinh dị.
Vương Đằng mới vừa tham gia sát hạch Tông Sư phù văn, tinh thần chắc đã tiêu hao khá lớn, nhưng hắn lại không cần nghỉ ngơi. Chẳng lẽ tinh thần của hắn mạnh đến như vậy sao?
Nhưng Vương Đằng đã nói không cần thiết, bọn họ cũng không tiện cưỡng cầu..
“Tông Sư Vương Đằng, sát hạch của Tông Sư luyện đan chỉ cần luyện chế ra một viên đan dược trên cấp Tông Sư nhất phẩm là được.” Tông Sư Hoa Viễn nói.
Đan dược cấp Tông Sư chia làm cửu phẩm, từ nhất đến tam phẩm là đê cấp, từ tứ đến lục phẩm là trung cấp, từ thất đến cửu phẩm là cao cấp.
Mà lần sát hạch này chỉ cần luyện chế trên cấp Tông Sư nhất phẩm là được, xem như là yêu cầu thấp nhất.
Đương nhiên, đan dược cấp Tông Sư cũng không dễ luyện chế như vậy, yêu cầu vô cùng cao, cho dù về trình độ phức tạp của nguyên liệu luyện đan hay khống chế độ lửa đều cao đến không thể tưởng tượng nổi.
Nguyên liệu cần thiết cho đan dược cấp Tông Sư ít nhất đều trên năm trăm chủng loại, số lượng phong phú đến mức khiến người ta hoa cả mắt.
Mà biến hóa trong đó càng khó có thể đoán trước được, không cẩn thận một chút là sẽ bị nổ lò thất bại.
Rất nhiều Luyện đan sư cấp Đại sư cả đời đều không luyện chế ra được đan dược cấp Tông Sư, cho nên bọn họ chỉ có thể là cấp Đại sư.
Mặt khác, đan dược cấp Tông Sư xuất hiện sẽ kèm theo lôi kiếp.
Chỉ có vượt qua lôi kiếp mới là đan dược cấp Tông Sư.
Không vượt qua được chính là phế đan!
Một tia lôi kiếp là đan dược nhất phẩm, hai tia là nhị phẩm, số lượng lôi kiếp càng nhiều, phẩm cấp đan dược càng cao.
“Tông Sư Vương Đằng, ngươi muốn luyện chế đan dược cấp Tông Sư nào, ta kêu người mang nguyên liệu đến. Chúng ta có thể cung cấp ba phần nguyên liệu cho ngươi.” Tông Sư Hoa Viễn nói.
“Ta nghĩ xem.” Vương Đằng liếc nhìn giao diện thuộc tính của mình.
Đột nhiên nhớ ra, cấp bậc Luyện đan sư của hắn vẫn là cấp Đại sư, trước đó còn chưa kịp tăng lên.
Nhưng… không hoảng hốt!
“Vài vị Tông Sư, ta muốn đi nhà vệ sinh trước.” Vương Đằng đột nhiên nói.
Bốn nhân vật Tông Sư bị Vương Đằng làm cho ngơ ngác, bọn họ cho rằng Vương Đằng định nói chuyện quan trọng nào đó, kết quả không ngờ lại vì đi toilet.
Rõ là… thật sự ngoài dự đoán của mọi người.
Đối với võ giả mạnh mẽ, chuyện đi toilet vốn có thể khống chế được, nhưng nếu như Vương Đằng muốn đi, bọn họ cũng không thể ngăn cản được.
“Vậy ngươi đi đi.” Khóe miệng Tông Sư Hoa Viễn co giật, hắn gật đầu nói.
Trong phòng sát hạch có đủ thứ, chỉ không có toilet, cho nên Vương Đằng chỉ có thể rời khỏi phòng, đi đến nhà vệ sinh công cộng.
Đương nhiên, hắn không phải thật sự định đi toilet, chẳng qua tìm cớ ra ngoài đi dạo một vòng, nhặt một ít bong bóng thuộc tính của Luyện đan sư mà thôi.
Khu vực Luyện đan sư cũng không khó tìm, tùy tiện hỏi một người là tìm được.
Mà khu vực Luyện đan sư có một loạt phòng Luyện đan, bên trong có không ít Luyện đan sư đang luyện chế đan dược.
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng đảo qua, nhặt toàn bộ bong bóng thuộc tính rơi xuống của bọn họ lên.
‘Thuật luyện đan x150’
‘Thuật luyện đan x300’
‘Tinh thần Hoàng cấp x100’
‘Thuật luyện đan x500’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x200’
‘Thuật luyện đan x350’
‘Đan phương x1’

Những bong bóng thuộc tính này cao thấp không đồng đều, có cái nhiều, có cái ít, có cái cấp bậc cao, có cái cấp bậc thấp, nhưng đối với Vương Đằng thì tự nhiên ai đến đều không từ chối, hấp thu toàn bộ.
Thuật luyện đan và tinh thần của hắn đều tăng lên không ít.
Đặc biệt là trình độ luyện đan, cuối cùng đã đột phá cấp Đại sư, đạt đến cấp Tông Sư!
‘Luyện đan sư’: 2100/10000 (Tông Sư)
Phòng luyện đan bên này có rất nhiều cấp Đại sư, thậm chí còn có một hai vị cấp Tông Sư đang luyện đan, cho nên trình độ luyện đan của Vương Đằng tăng lên hơi nhiều, không chỉ đột phá cấp Tông Sư, còn đạt đến 2100 điểm.
Hắn còn lấy được một đan phương của đan dược cấp Tông Sư…
Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan!
Buồn ngủ được đưa gối đầu đến, đan phương sát hạch của Vương Đằng đã có được như vậy!
Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính xong đã đi bộ về chuẩn bị sát hạch Tông Sư luyện đan.
“Liên minh Phó Chức Nghiệp này thật sự là một nơi tốt!” Vương Đằng vừa nhìn đan phương mới vừa lấy được, vừa cảm thán nói.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn có được đan phương cấp Tông Sư, thậm chí còn trực tiếp rơi ra một bong bóng thuộc tính.
Trước kia khi nhặt thuộc tính luyện đan cũng có rơi ra đan phương linh tinh, nhưng nó đều hỗn hợp trong thuật luyện đan.
Xem ra ở trong mắt đại lão hệ thống, chỉ có đan phương cấp Tông Sư mới xứng ngưng tụ ra một bong bóng thuộc tính!
Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan này là đồ tốt, hiếm có vô cùng, có thể giúp người ta ngưng tụ hồn thể, quả thật chính là linh đan diệu dược đối với người bị thương thể linh hồn.
Cho dù là người không bị thương thể linh hồn, tùy tiện coi như kẹo ăn một hai viên, cũng có lợi thật lớn cho thể linh hồn.
Cho nên mặc dù Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan này chỉ là cấp Tông Sư tam đạo, nhưng giá trị lại vượt quá xa tam phẩm.
Đương nhiên, độ khó trong quá trình luyện chế cũng trên tam phẩm rất nhiều.
Phòng sát hạch.
Vương Đằng đẩy cửa ra đi vào.
“Tông Sư Vương Đằng, cuối cùng ngươi đã trở lại, sao đi lâu như vậy.” Tông Sư Hoa Viễn chào đón, hơi nghi ngờ hỏi.
“À, đi đại.” Vương Đằng thuận miệng bịa ra.
“…” Bốn vị Tông Sư.
Lời tán gẫu có hương vị này lập tức ngưng hẳn.
“Khụ khụ, Tông Sư Vương Đằng ngươi đã nghĩ ra luyện chế loại đan dược nào chưa?” Tông Sư Hoa Viễn hỏi.
“Ta muốn luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan.” Vương Đằng nói thẳng.
“Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan!” Bốn vị Tông Sư đồng thời sửng sốt, rồi sau đó gương mặt ào ào lộ vẻ kinh ngạc.
Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan cũng không dễ luyện chế đâu!
Vị Tông Sư Vương Đằng này vừa mở miệng đã là loại đan dược cấp Tông Sư tam đạo có độ khó khăn khá cao như vậy, tự tin lớn đến mức độ như vậy sao?
Hơn nữa kể cả bọn họ đều không biết rõ đan phương của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, Vương Đằng lại biết được, thậm chí còn biết luyện chế, thật sự ngoài dự kiến của mọi người.
“Tông Sư Vương Đằng, thật ra ngươi có thể lựa chọn đan dược cấp Tông Sư đơn giản hơn một chút.” Tông Sư Hoa Viễn chần chừ nói.
Vương Đằng thầm nhủ trong lòng ta cũng muốn như vậy, nhưng đan phương cấp Tông Sư mà hắn biết rõ chỉ có mỗi loại này, lại không thể nói rõ ra, thật bất đắc dĩ.
Nhưng…
Thiết lập nhân vật không thể tan vỡ!
Đã muốn sáng tạo ra một nhân vật thiên tài của Tông Sư tam đạo, làm sao có thể để cho người ta nhìn ra được hắn chỉ biết một loại đan phương cấp Tông Sư chứ.
“Ờ… được rồi, ngươi nói những nguyên liệu cần thiết của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan cho ta, ta lập tức cho người đi chuẩn bị.”
Tông Sư Hoa Viễn thấy Vương Đằng kiên trì, đáy lòng càng thêm kinh ngạc, nhưng không khuyên bảo gì nữa.
Lúc này Vương Đằng báo các nguyên liệu cần thiết của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan ra.
“Ngươi có thể phải đợi một chút, nguyên liệu cần thiết của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan hơi hiếm, nên có khả năng phải cần một khoảng thời gian.” Tông Sư Hoa Viễn nhíu mày, giải thích một câu, sau đó đi ra ngoài dặn dò nhân viên của liên minh chuẩn bị nguyên liệu.
“Tông Sư Vương Đằng, vì sao ngươi lại định luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan vậy?” Một Tông Sư luyện đan khác ở bên cạnh hỏi.
Tông Sư luyện đan này là một Luyện đan sư nữ giới tộc Thỏ Nhân, tên là Harold, dáng vẻ thật dễ nhìn, ngoài răng cửa hơi thò ra thì không có tật xấu gì khác, thoạt nhìn khá trẻ tuổi, nhưng tuổi thật chắc không nhỏ.
“Ta chỉ tùy tiện chọn một đan dược khá đơn giản.” Vương Đằng nói.
“Tùy tiện chọn một… đan dược đơn giản?” Tông Sư luyện đan Harold hơi ngẩn ra, câu trả lời này khiến cho nàng không biết tiếp lời như thế nào.
Nếu Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan coi như là đan dược khá đơn giản, vậy đan dược cấp Tông Sư khác được tính là gì?
Tông Sư Harold cảm thấy Vương Đằng làm màu, nhưng nàng không tìm được chứng cứ.
Vương Đằng có vẻ đứng đắn khiến cho nàng có cảm giác có phải mình hơi chuyện bé xé ra to rồi không. Mình cảm thấy khó, nhưng chưa chắc người ta đã cảm thấy khó bao nhiêu.
Giữa người với người không giống nhau.
Tông Sư Harold suýt chút nữa tự bế.
“Tông Sư Vương Đằng, có cần chuẩn bị lò luyện đan cho ngươi không?” Tông Sư Hoa Viễn vội vàng đổi đề tài, hỏi.
“Không cần đâu, ta tự có lò luyện đan.” Vương Đằng sửng sốt, đột nhiên nhớ ra mình có một lò luyện đan không tệ, vẫn luôn đặt ở trong mảnh nhỏ không gian, chưa hề dùng đến.
Lò Hắc Vẫn à, khiến cho ngươi bị lạnh nhạt rồi!
Vương Đằng áy náy trong lòng.
“Yêu cầu đối với lò luyện đan của đan dược cấp Tông Sư tương đối cao, tốt nhất là phẩm chất của lò luyện đan cao hơn một chút. Nếu không trong quá trình không thể thừa nhận được nhiệt độ cao, sẽ trực tiếp nổ lò. Hơn nữa, ngươi đừng quên, sau khi đan dược cấp Tông Sư hoàn thành còn cần độ kiếp, lò luyện đan này cũng ở trong phạm vi độ kiếp, lỡ như bị lôi kiếp đánh hỏng, cũng sẽ ảnh hưởng đến quá trình thành đan cuối cùng của đan dược.” Tông Sư Hoa Viễn nói mờ mịt.
Trước đó, hắn nghe Tông Sư Alfred nói Vương Đằng đến từ một tinh cầu xa xôi nào đó, phỏng chừng không có lò luyện đan. Để tránh khi luyện đan xảy ra vấn đề, cho nên hắn không nhịn được nhắc nhở một câu.
“Là như vậy sao?” Vương Đằng nhíu mày, nhưng nghĩ đến lò Hắc Vẫn kia nghe nói là lò luyện đan truyền kỳ của Luyện đan sư cấp Tông Sư, chắc có thể thừa nhận được lôi kiếp.
“Nếu phẩm chất lò luyện đan của ngươi không đủ, chúng ta có thể cho ngươi mượn lò luyện đan để sử dụng, không cần phải khách sáo đâu.” Lúc này Tông Sư Hoa Viễn lên tiếng.
Hắn chỉ định bán một ân tình, tăng cường tình hữu nghị với Vương Đằng trước.
Có thể luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, nói rõ trình độ luyện đan của Vương Đằng không tầm thường, cho dù cuối cùng không thành công, cũng không thể khinh thường. Ít nhất hắn luyện chế đan dược cấp Tông Sư khác đơn giản hơn chút tuyệt đối không thành vấn đề.
Quan trọng nhất là Vương Đằng còn trẻ tuổi, tuổi còn nhỏ đại biểu cho tiềm lực vĩ đại.
Thiên kiêu như vậy, không thể bỏ lỡ nếu hắn đi ngang qua!
“Tông Sư Hoa Viễn, lò luyện đan này của ta có thể chứ?” Bản thân Vương Đằng cũng không biết lò Hắc Vẫn rốt cuộc có được hay không, cứ trực tiếp lấy ra để vài vị Tông Sư hỗ trợ kiểm tra xem.
Xoẹt!
Bóng đen chợt lóe.
Một lò luyện đan cổ xưa toàn thân có màu tối đen, hoa văn ngọn lửa quấn quanh xuất hiện ở trước mặt mọi người. Dưới sự khống chế niệm lực tinh thần của Vương Đằng, nó nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Hoa văn ngọn lửa ở trên lò luyện đan không ngừng thay đổi hình dạng, khi thì như rồng, lúc thì như phượng, chim bay cá nhảy đều biến hóa trong đó, có vẻ thần dị vô cùng.
Sau khi bốn vị Tông Sư nhìn thấy lò luyện đan này, ánh mắt đều không rời ra được nữa.
“Đây là…” Tông Sư Hoa Viễn trực tiếp bật nhảy lên khỏi ghế, tiến đến gần cẩn thận quan sát.
Ba vị Tông Sư khác đều không khá hơn chút nào, ào ào đứng dậy, vây quanh lò luyện đan, dáng vẻ kia giống như đứa trẻ nhìn thấy món đồ chơi ao ước từ lâu.
“Đây là lò luyện đan cấp Tông Sư tuyệt phẩm!” Tông Sư Hoa Viễn phát ra tiếng tán thưởng, hai mắt đều đang tỏa sáng.
“Không sai, là lò luyện đan cấp Tông Sư tuyệt phẩm, các ngươi nghe âm thanh này xem, quá tuyệt vời.” Một Tông Sư còn dùng tay gõ lên lò luyện đan, dán lỗ tai lên lò luyện đan nghe tiếng vọng lại.
Đối với Tông Sư luyện đan, bọn họ thật sự quá quen thuộc với lò luyện đan, cho dù chỉ nghe âm thanh cũng có thể nghe ra được ý vị người bình thường không nghe thấy.
“Thật đúng là một đại bảo bối!” Tông Sư Harold vuốt ve hoa văn ngọn lửa ở bên ngoài lò luyện đan, mê say nói.
“Phụt… khụ khụ!” Vương Đằng đang uống trà, thiếu chút nữa phun ra: “Vài vị Tông Sư, lò luyện đan này của ta được chứ?”
“…” Bốn vị Tông Sư: O (T~~T)O
“Được, rất được, lò luyện đan của ta so sánh với lò luyện đan của ngươi quả thật chính là tiểu vu gặp đại vu, thiệt thòi ta còn định cho ngươi mượn sử dụng, may mà không lấy ra mất mặt xấu hổ.” Tông Sư Hoa Viễn cười khổ nói.
“Tông Sư Hoa Viễn nói quá lời.” Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái, hắn cảm thấy ông lão này đã chịu đả kích không nhỏ.
Bảo là phải chờ, nhưng trên thực tế nhân viên đã mang nguyên liệu cần thiết của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan đến rất nhanh.
Tông Sư Hoa Viễn tiếp nhận nhẫn không gian chứa nguyên liệu luyện đan, khẽ nhíu mày, nói với Vương Đằng: “Liên minh chúng ta không có đan phương của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, cho nên người biết luyện chế cũng rất ít, nguyên liệu tương đối không nhiều. Liên minh chỉ lấy ra được hai phần nguyên liệu của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, một phần còn lại ta gọi người ra ngoài xem có không.”
Tông Sư Hoa Viễn hơi chần chừ. Hắn hy vọng Vương Đằng có thể thông qua sát hạch Tông Sư luyện đan, cho nên muốn gom đủ ba phần nguyên liệu, tốt xấu gì tỷ lệ thành công cũng lớn hơn một chút.
Nhưng thấy Vương Đằng nói như vậy, hắn lại không nói gì nữa, nhưng vẫn âm thầm gọi cấp dưới mau chóng đi gom một phần nguyên liệu khác.
“Được rồi, hai phần nguyên liệu ở đây, ngươi cầm đi luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan trước đí.” Tông Sư Hoa Viễn đưa nhẫn không gian cho Vương Đằng.
Vương Đằng gật đầu, nhận nhẫn không gian, đi đến chính giữa phòng.
Lò Hắc Vẫn chậm rãi lơ lửng lên, tự động đi theo sau lưng hắn.
Ở chính giữa phòng có một lỗ thông hơi, là chỗ tiếp nối địa hỏa dùng để luyện đan.
Lò Hắc Vẫn dừng lại ở trên lỗ thông hơi.
Vương Đằng lấy nguyên liệu luyện đan ra, lần lượt bày biện trước mắt, nhắm mắt lại, tua lại quá trình luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan một lần trong đầu.
Đám người Tông Sư Hoa Viễn ngồi trên vị trí giám khảo cách hắn không xa, khoảng cách này vừa vặn tốt, vừa không ảnh hưởng đến Vương Đằng luyện đan, lại có thể quan sát ở khoảng cách gần.
Bọn họ nhìn thấy Vương Đằng nhắm mắt dưỡng thần chứ không lập tức bắt đầu luyện đan, đều không nóng nảy, chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, Vương Đằng đột nhiên mở mắt, một ánh sao lóe qua, niệm lực tinh thần mang mười mấy loại nguyên liệ,u hoặc linh hoa hoặc linh thảo đồng thời đưa vào trong lò luyện đan.
Phừng!
Cùng lúc đó, một ngọn lửa màu xanh cháy lên trong tay hắn, bị hắn ném xuống dưới đáy lò Hắc Vẫn.
Vương Đằng không đốt địa hỏa của phòng luyện đan mà sử dụng lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.
Dị hỏa thiên địa là trợ thủ tuyệt hảo khi luyện đan, còn có tác dụng tốt hơn các loại lửa địa hỏa bình thường rất nhiều.
Hơn nữa, Vương Đằng là chủ nhân của lửa Thanh Ngọc Lưu Ly, khống chế trong tay tự nhiên thuận buồm xuôi gió, càng thuận tay hơn ngọn lửa bên ngoài.
Khi bốn người Tông Sư Hoa Viễn nhìn thấy lửa Thanh Ngọc Lưu Ly lập tức đứng phắt dậy từ trên chỗ ngồi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu xanh kia.
Dị hỏa thiên địa!
Bốn người cố gắng ngăn chặn rung động trong lòng, không lên tiếng quấy rầy Vương Đằng luyện đan, nhưng đáy lòng vẫn cuồn cuộn không thôi.
“Đây nhất định là dị hỏa thiên địa!”
“Tông Sư Vương Đằng lại là người mang Dị hỏa thiên địa, vận may của hắn quá nghịch thiên rồi!”
“Lò luyện đan cấp Tông Sư tuyệt phẩm, Dị hỏa thiên địa, thứ tốt ở trên người Tông Sư Vương Đằng thật sự không ít, khiến người ta hâm mộ ghen tỵ!”

Bốn người truyền âm bàn luận, ánh mắt đều đỏ lên.
Cho dù là lò luyện đan cấp Tông Sư tuyệt phẩm hay dị hỏa thiên địa đều là thứ cấp Tông Sư có thể gặp nhưng không thể cầu, lại tập trung toàn bộ ở trên người Vương Đằng, khiến cho lòng người ta làm sao có thể cân bằng được?
Với định lực của bốn Tông Sư, họ đều có phần mất khống chế.
Ngọn lửa màu xanh xuyên qua khoảng cách lò luyện đan, bao lấy nguyên liệu trong lò.
Đây là một đóa linh hoa màu đen, dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa không còn thừa dù là cặn bã, chỉ để lại một ít chất lỏng màu xám đen lơ lửng trong lò luyện đan.
Vương Đằng một lòng làm mấy việc, các nguyên liệu khác được đưa vào trong lò luyện đan đều bị luyện hóa lần lượt, hoặc hóa thành giọt chất lỏng hoặc hóa thành bột phấn…
Việc này đều cần người luyện chế khống chế mồi lửa, thoáng không cẩn thận là có thể sẽ đốt trọn cả nguyên liệu đến không còn dư thừa chút nào.
Bốn vị Tông Sư nhìn thấy Vương Đằng đồng thời luyện hóa mười bảy mười tám loại nguyên liệu cũng không khỏi âm thầm lau mồ hôi lạnh thay hắn.
Thao tác này khiến cho người ta hít thở không thông!
Bọn họ tự hỏi có thể đồng thời luyện hóa nhiều loại nguyên liệu như vậy hay không.
Kinh khủng hơn là Vương Đằng lại không hề xuất hiện bất cứ sai lầm gì, mười mấy loại nguyên liệu đều đã thuận lợi luyện hóa xong. Sau đó hắn lại đưa mười mấy loại nguyên liệu vào tiếp tục luyện hóa.
Bốn vị Tông Sư ngừng thở, xem không chớp mắt.
Cứ luyện chế như vậy, một viên đan dược cấp Tông Sư không cần đến ba tiếng đã có thể luyện chế xong.

Ngay khi Vương Đằng bắt đầu luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan ở bên này, ở nơi trước đó hắn đã cạo lông cừu.
Có một ông lão tóc đỏ mặt mày xám tro rời khỏi phòng luyện đan quy cách cấp Tông Sư.
Khi đi ra còn kèm theo một luồng khói đen.
Luồng khói đen mang theo mùi khét lẹt nồng đậm
Trong phòng luyện đan vốn có không khí tự động tuần hoàn, một khi Luyện đan sư luyện đan thất bại, sinh ra mùi quái dị khó ngửi sẽ tăng tốc độ hệ thống tuần hoàn, để loại trừ mùi khó ngửi.
Nhưng lần này, ông lão tóc đỏ thất bại hơi hoàn toàn, khiến cho toàn bộ phòng luyện đan đầy khói đen, trong chốc lát không thể hoàn toàn quét sạch được. Hắn chỉ có thể chạy ra ngoài phòng.
“Khụ khụ khụ…”
Ông lão tóc đỏ ho khan kịch liệt, bị sặc đến không nhẹ.
Hắn là một vị Tông Sư luyện đan của liên minh Phó Chức Nghiệp, hôm nay đang giúp người ta luyện chế một viên đan dược cấp Tông Sư. Nếu không đoán chừng hắn cũng sẽ đi tham gia sát hạch cấp Tông Sư của Vương Đằng.
Bên ngoài phòng có mấy người vội vàng chờ đợi, có nữ có nam, nhìn thấy ông lão tóc đỏ đi ra, lập tức xông tới, bất an hỏi: “Tông Sư Kirton, này… sao lại thế này?”
“Khụ khụ… nổ lò rồi!” Tông Sư Kirton xua tay, sắc mặt hơi khó coi.
“Nổ lò, sao có thể chứ?”
“Chẳng phải Tông Sư Kirton được xưng là xác suất luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan thành công có thể đạt đến sáu thành à? Vì sao có thể nổ lò được?”
“Không có Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, vết thương của ông nội phải làm thế nào?”

Mấy người trẻ tuổi phía sau nghe vậy lập tức biến sắc, nhưng e ngại mặt mũi của cấp Tông Sư, chỉ có thể truyền âm kêu lên.
Tông Sư Kirton này rõ ràng chính là Luyện đan sư cấp Tông Sư vừa rồi bị Vương Đằng cạo lông cừu. Đan phương Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan là đan phương Vương Đằng cạo được từ chỗ hắn.
Một người đàn ông trung niên dẫn đầu hơi sốt ruột, không nhịn được hỏi: “Tông Sư Kirton, năm phần nguyên liệu trước đó đều thất bại sao?”
Người đàn ông trung niên thở dài trong lòng, nhưng cũng không trách móc nặng nề gì, chần chừ nói: “Ngươi nói đúng lắm, nhưng ngươi cũng biết đấy, nguyên liệu này hơi khó tìm, ta cũng thật vất vả mới gom được năm phần.”
“Ngươi yên tâm, liên minh chắc vẫn còn có vài phần nguyên liệu. Với thể diện của ta, lấy ra dùng trước chắc không hề khó.” Tông Sư Kirton ngượng ngùng nói.
“Vậy làm phiền Tông Sư Kirton, sau đó ta sẽ bổ sung, gia tộc chúng ta sẽ gánh vác chi phí nguyên liệu.” Ánh mắt người đàn ông trung niên sáng lên, hắn vội vàng cam đoan.
“Chuyện này không có gì, chủ yếu là luyện chế ra Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan. Chuyện ta đã đáp ứng các ngươi, ta nhất định sẽ dốc sức hoàn thành.” Tông Sư Kirton khoát tay nói.
Sau đó hắn lập tức liên hệ nhân viên của liên minh, muốn điều động mấy phần nguyên liệu cần thiết cho Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan từ trong kho tồn của liên minh.
Nhưng sắc mặt của hắn rất nhanh trở nên khó coi.
“Tông Sư Kirton, có chuyện gì vậy?” Người đàn ông trung niên vừa nhìn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, chỉ biết chuyện không ổn lắm, nên vội vàng hỏi.
“Vừa rồi đã có người điều động nguyên liệu của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan.” Tông Sư Kirton bất đắc dĩ nói.
“Hả, là ai? Hiện giờ đi lấy về có kịp không? Tộc Cơ thị ta tình nguyện ra giá cao.” Người đàn ông trung niên vội vàng la lên.
“Là Tông Sư Hoa Viễn điều động, hình như hôm nay có người muốn tiến hành sát hạch Tông Sư, không ngờ người tới sát hạch cũng biết luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan. Chúng ta nhanh chóng qua nhìn xem, có lẽ còn có thể giữ lại được. Sát hạch Tông Sư, luyện chế đan dược khác cũng được, không nhất định phải luyện chế loại đan dược cấp Tông Sư có độ khó khá cao như Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan này.” Tông Sư Kirton nói xong đã vội vàng lao về khu sát hạch.
Người đàn ông trung niên và mấy người phía sau hắn vội vàng đi theo.

Bên ngoài phòng sát hạch Luyện đan sư, đám người Tông Sư Alfred đang chờ đợi, một đám Tông Sư bao vây ở bên ngoài phòng, cảnh tượng hơi đồ sộ.
“Các ngươi nói Tông Sư Vương Đằng có thể thông qua sát hạch Luyện đan sư này không?” Một đại lão cấp Tông Sư không nhịn được hỏi.
Bọn họ rõ ràng là quần chúng, nhưng lại còn khẩn trương hơn cả bản thân Vương Đằng.
“Ta cảm thấy được, có khả năng!” Alfred trầm ngâm một chút, mở miệng nói.
“Tông Sư Alfred lại tin tưởng Tông Sư Vương Đằng như thế.” Một Tông Sư luyện tạo cười nói.
“Ha ha ha, nếu như các ngươi nhìn thấy quá trình sát hạch của hắn thì sẽ có ý tưởng giống như ta thôi.” Tông Sư Alfred nói.
Hai Tông Sư phù văn khác tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Phản ứng của bọn họ khiến vài Tông Sư luyện tạo càng thêm kinh ngạc, chỉ có bọn họ chưa từng nhìn thấy quá trình sát hạch của Vương Đằng, cho nên lòng tràn đầy tò mò.
Lúc mọi người đang thảo luận, Tông Sư Kirton mang theo mấy người khí thế vội vàng chạy đến.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy tình hình bên ngoài phòng sát hạch, đều không khỏi sửng sốt.
“Sao lại thế này, tại sao có thể có nhiều Tông Sư ở đây như vậy?” Trong lòng Tông Sư Kirton kinh ngạc lạ thường.
“Tông Sư Kirton, ngươi có chuyện gì vậy?” Tông Sư Alfred nhìn thấy người đến, đứng dậy hỏi.
Tông Sư Kirton lập tức nghĩ đến mục đích của mình, nên vội vàng hỏi: “Tông Sư Alfred, mấy người Tông Sư Hoa Viễn đang ở bên trong sát hạch người mới sao?”
“Thật sự như thế, ngươi cũng biết sao?” Alfred hỏi.
“Ta đương nhiên đã biết, có phải mới vừa rồi bọn họ đã điều động nguyên liệu Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan không?” Tông Sư Kirton nói xong đã định xông vào bên trong.
“Đợi chút, Tông Sư Kirton ngươi định làm gì vậy?” Tông Alfred biến sắc, vội vàng ngăn hắn lại.
“Tông Sư Kirton, ngươi không thể đi vào.”
“Bên trong có người đang tiến hành sát hạch cấp Tông Sư, ngươi vội vàng xông vào sẽ đắc tội đối phương.”
“Đúng vậy, sát hạch này rất quan trọng, ngươi không thể đi vào.”

Vài tên Tông Sư khác cũng nhanh chóng vây quanh, chặn Tông Sư Kirton ở ngoài cửa, ào ào nói.
“Các ngươi làm gì vậy?” Tông Sư Kirton biến sắc, không ngờ nhiều đại lão cấp Tông Sư cùng lúc ra mặt ngăn cản mình như vậy.
Hắn thật sự không nghĩ ra người đang tiến hành sát hạch bên trong rốt cuộc là hạng người nào, lại có được năng lực lớn như vậy.
Nhưng Tông Sư Kirton vừa nghĩ đến thân phận của Cơ gia, nếu như có thể luyện chế ra Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan là có thể có được ân tình của đối phương, có sự trợ giúp rất lớn với hắn.
Vì thế, hắn đã hạ quyết tâm, nói: “Các vị, ta cần dùng gấp nguyên liệu của Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, ta sẽ nói rõ ràng với người được sát hạch, cũng nhận tội với hắn.”
“Không được, người được sát hạch lần này khác với trước kia, chúng ta không thể tùy tiện đắc tội được.” Tông Sư Alfred nói.
Mấy vị Tông Sư khác cũng gật đầu liên tục, tán thành quyết định của Tông Sư Alfred.
Đó chính là Tông Sư tam đạo, có ý nghĩa không bình thường với liên minh bọn họ, cho dù có tỷ lệ thật nhỏ, bọn họ đều không thể mạo hiểm.
Tông Sư Kirton không ngờ mình đã nói đến nước này rồi mà vài Tông Sư trước mặt vẫn còn ngăn cản hắn, đáy lòng không khỏi vang lộp bộp.
Chẳng lẽ người được sát hạch ở bên trong kia thật sự có bối cảnh sâu đến mức độ này, đến mức kể cả vài vị cấp Tông Sư đều không thể không bảo vệ hắn sao?
“Các vị Tông Sư, không biết có thể bán cho tộc Cơ thị ta chút thể diện không, Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan thật sự rất quan trọng đối với ta.” Người đàn ông trung niên ở phía sau Tông Sư Kirton bước ra, ôm quyền nói với vài vị Tông Sư.
“Tộc Cơ thị!” Vài vị Tông Sư biến sắc.
“Chính là tộc Cơ thị Hư Không vương, một trong tám vương tộc lớn khác họ!” Alfred hít sâu một hơi, hỏi.
“Không sai!” Người đàn ông trung niên ngạo nghễ nói.
Alfred và vài vị Tông Sư khác liếc mắt nhìn nhau, nhưng cuối cùng vẫn khẽ lắc đầu, hơi ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, chúng ta vẫn không thể để cho ngươi đi vào.”
Sắc mặt của người đàn ông trung niên họ Cơ hơi khó coi.
Bọn họ coi thường tộc Cơ thị sao?
“Tông Sư Alfred, người sát hạch bên trong rốt cuộc là ai vậy?” Tông Sư Kirton hỏi.
Alfred nhìn thấy sắc mặt hắn, không khỏi giải thích: “Người đang sát hạch ở bên trong vô cùng có khả năng là một vị Tông Sư tam đạo. Tuy rằng chúng ta không muốn đắc tội tộc Cơ thị, nhưng Tông Sư tam đạo thật sự quá quan trọng đối với chúng ta, cho nên thật xin lỗi!”
“Tông Sư tam đạo!” Tông Sư Kirton chấn động.
Cuối cùng hắn đã biết vì sao đám người Tông Sư Alfred lại phải ngăn cản hắn.
Nếu hắn thật sự đắc tội đối phương, chỉ sợ những Tông Sư này đều sẽ phân rõ giới hạn với hắn.
Một Tông Sư tam đạo cực kỳ quan trọng với liên minh bọn họ, hơn nữa, nhân vật thiên tài tuyệt vời như thế, cũng không phải người hắn muốn đắc tội.
Người đàn ông trung niên họ Cơ kia cũng thoáng thay đổi sắc mặt. Hắn đương nhiên biết một vị Tông Sư tam đạo có ý nghĩa thế nào, khó trách những Tông Sư này khi đối mặt với tộc Cơ thị hắn lại vẫn có thái độ như vậy, về tình có thể tha thứ.
“Này… Haizzz!” Người đàn ông trung niên họ Cơ không khỏi thở dài. Biết không thể xông vào được, hắn cũng không muốn đồng thời đắc tội nhiều vị Tông Sư như vậy, lắc đầu nói: “Xem ra cũng không thể trách các vị, là ta lỗ mãng.”
“Thật ra ngươi không cần thất vọng như vậy đâu, lỡ người sát hạch bên trong luyện chế thành công thì sao.” Alfred mỉm cười nói.
“Đúng vậy!” Ánh mắt của người đàn ông trung niên họ Cơ không khỏi sáng ngời.
“Hắn chỉ đang sát hạch mà thôi, chưa chắc dùng đến Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, đến lúc đó ngươi mua lại trong tay hắn là được.” Alfred nói.
“Ha ha ha, đúng là như thế, may nhờ Tông Sư Alfred nhắc nhở ta.” Người đàn ông trung niên họ Cơ cười nói.
Tông Sư Kirton nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của người đàn ông họ Cơ, thật sự không định mở miệng đả kích hắn.
Hắn từng luyện chế Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan, đương nhiên biết luyện chế loại đan dược này khó khăn đến cỡ nào, người sát hạch bên trong chưa chắc có thể luyện chế thành công.
Ở ngoài phòng sát hạch, một đám người đều đang sốt ruột chờ đợi.
Alfred và vài vị Tông Sư đều muốn nhìn xem Vương Đằng có thông qua sát hạch Tông Sư luyện đan không. Bọn họ rất muốn có một Tông Sư tam đạo.
Tộc Cơ thị không thèm để ý đến Vương Đằng có thông qua sát hạch hay không. So với Tông Sư tam đạo thì bọn họ càng để ý đến Vương Đằng có thể luyện chế ra Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan không.
Còn Tông Sư Kirton lại muốn biết người tham gia sát hạch này rốt cuộc là ai?
Tông Sư tam đạo, hiếm thấy cỡ nào!
Đây không phải người có thiên phú bình thường có thể đạt đến được. Hắn thật sự muốn nhìn xem người sát hạch khiến một đám Tông Sư không thèm để ý đến thể diện của tộc Cơ thị cũng phải ngăn cản bọn họ đi vào rốt cuộc là nhân vật kinh diễm đến cỡ nào?
“Tông Sư Alfred, người được sát hạch là thiên kiêu đến từ tinh cầu sinh mệnh nào vậy?” Tông Sư Kirton biết sát hạch bên trong mới bắt đầu nửa tiếng, thời gian còn sớm, cho nên không nhịn được hỏi dò.
“Ta cũng không biết, nhưng nghe nói đến từ một tinh cầu xa xôi.” Alfred nói.
“Tinh cầu xa xôi!” Tông Sư Kirton nhướn mày: “Tinh cầu xa xôi có thể sinh ra nhân vật Tông Sư tam đạo sao?”
“Đừng nên khinh thường tinh cầu xa xôi. Trong năm tháng vô tận, nhân vật thiên kiêu quật khởi từ tinh cầu xa xôi còn ít sao?” Người đàn ông trung niên họ Cơ nghe vậy, không khỏi lắc đầu nói.
Tông Sư Kirton lập tức rõ ràng, nghĩ lại, quả là có chuyện như vậy.
Thiên kiêu sinh ra ở tinh cầu xa xôi thật sự không ít!
Hơn nữa, phần lớn đều là nhân vật kinh diễm một đời, không ít người trưởng thành lên càng là người lỗi lạc một phương, trở thành cường giả tuyệt đại, vang danh vũ trụ tinh không.
“Trước đó người được sát hạch đã thông qua sát hạch Tông Sư phù văn, đã là Tông Sư nhất đạo, nếu thông qua sát hạch của Tông Sư luyện đan, hắn chính là Tông Sư nhị đạo.” Alfred nói.
“Đã thông qua sát hạch Tông Sư phù văn!”
Mọi người không khỏi kinh hãi.
Nói như vậy, vị bên trong kia ít nhất cũng là nhân vật cấp Tông Sư nhất đạo.
“Quan trọng nhất là hắn chưa đến hai mươi tuổi.” Alfred mỉm cười nói.
“Chưa đến hai mươi tuổi!!!”
Lần này, tất cả mọi người bị chấn động không nhẹ.
Một Tông Sư chưa đến hai mươi tuổi và một Tông Sư trên trăm tuổi hoàn toàn là hai khái niệm.
Tông Sư chưa đến hai mươi tuổi, có tỷ lệ rất lớn sẽ thăm dò cảnh giới cao hơn trong tương lai. Đến cảnh giới kia, kể cả tộc lớn như tộc Cơ thị đều phải cẩn thận đối đãi.
Trước đây, người đàn ông trung niên họ Cơ cực kỳ khách sáo với Tông Sư Kirton, đó là bởi vì bọn họ có việc cầu Tông Sư Kirton, hy vọng nhận được thứ họ muốn từ chỗ hắn.
Nhưng nếu cấp Tông Sư chọc đến bọn họ, tộc Cơ thị không hề sợ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi đám người Tông Sư Alfred ngăn cản hắn tiến vào trong phòng sát hạch, hắn nói trở mặt là lập tức trở mặt.
Bởi vì đây là sự khác biệt về thực lực. Tộc Cơ thị là quái vật lớn, đối phó với mấy cấp Tông Sư không coi là quá khó khăn.
Nhưng nếu đối mặt với nhân vật trên cấp Tông Sư, cho dù là bọn họ cũng không dám nói có thể đối phó được trăm phần trăm.
Mạng lưới giao thiệp của nhân vật cấp Tông Sư đã rất rộng, thậm chí có thể kết giao với cường giả cấp Giới Chủ, cấp Bất Hủ. Nhưng nếu để những cường giả này đi đối phó với thế gia đại tộc như tộc Cơ thị, bọn họ cũng cần suy nghĩ một chút, nhân vật cấp Tông Sư phải trả cái giá thật lớn mới có thể đánh động được bọn họ.
“Khó trách! Khó trách!” Tông Sư Kirton cười khổ không thôi, ôm quyền nói với Alfred: “May mà các ngươi ngăn cản ta lại, nếu không ta đã trở thành tội đồ của liên minh chúng ta.”
“Tông Sư Kirton nói gì đó, tình huống khi ấy, ngươi cũng nóng vội, cũng vì liên minh, mọi người nói thẳng ra là được.” Alfred cười hề hề nói.
Nói lời hình thức, ai cũng biết nói.
Nhân vật cấp Tông Sư, nếu đối phương đã nhận sai, tự nhiên không có khả năng bám chặt không buông, vô duyên vô cớ đắc tội với người.
“Không được, không được, không hoàn thành nhờ vả, tại hạ ngượng ngùng không dám nhận.” Tông Sư Kirton liên tục xua tay nói.

Lúc mọi người ở bên ngoài chờ đợi, Vương Đằng ở bên trong phòng sát hạch đang cấp tốc luyện đan.
Không sai, chính là rất nhanh!
Hơn một giờ đi qua, sáu trăm hai mươi tám loại nguyên liệu Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan cần đến đều bị luyện hóa.
Trong đó, có một trăm hai mươi tám loại nguyên liệu chính, một trăm lẻ tám loại nguyên liệu phụ, độ khó khăn khi luyện hóa không giống nhau, nguyên liệu chính càng khó có thể luyện hóa, cần khống chế độ lửa thật cẩn thận.
Nhưng ở trong tay Vương Đằng lại không hề có bất cứ khác biệt gì, muốn luyện thế nào thì luyện thế đó.
Mỗi lần đều là một tia ý thức ném mười mấy loại nguyên liệu vào trong lò luyện đan, đồng thời luyện hóa, không hề có gì khác nhau.
Vài vị Tông Sư Hoa Viễn, Harold ở bên cạnh nhìn xem, không khỏi cảm thấy luyện đan hình như đột nhiên trở nên cực kỳ đơn giản, rắc rắc rắc… mấy trăm loại nguyên liệu đã luyện hóa xong rồi.
Bốn vị Tông Sư không nhịn được nhìn nhau, không thể che giấu được sự rung động trong mắt.
Đột nhiên, nhìn thấy động tác tiếp theo của Vương Đằng, bốn vị Tông Sư đồng thời chấn động.
“Sắp bắt đầu dung hợp rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận