Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 3151. Kẻ bịp bợm! Khiến kinh ngạc! Nịnh nọt! Thai gia! (2)



Thế Kinh không khỏi trừng mắt lườm Thế Đô, hắn vốn định ép giá một chút, ai biết còn chưa đợi hắn mở miệng, Thế Đô đã bị khích đến đồng ý.Thật là không sợ kẻ địch như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.Thế Đô rốt cuộc đã phục hồi tinh thần lại, hung tợn trừng mắt nhìn Vương Đằng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi dám lừa ta.”“Không có, con mắt nào của ngươi thấy ta lừa ngươi chứ?” Vương Đằng tỏ vẻ vô tội, hỏi ngược lại.“Ngươi!” Thế Đô cảm thấy mình giống như một quyền đấm vào trên bông, buồn bực đến thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.“Đủ rồi!” Thế Kinh lập tức ngăn cản Thế Đô lại, lạnh lùng nhìn thoáng qua Vương Đằng, nhàn nhạt nói: “Khối khoáng thạch này ngược lại giá trị tám mươi tỷ đồng Vũ Trụ, cắt nó ra xem, hy vọng những người khác đừng thông minh quá bị thông minh hại.”Vương Đằng cười nhẹ, không nhiều lời nữa.“Tông sư Vương Đằng…” Tông sư Hoa Viễn nhìn Vương Đằng, truyền âm hỏi.“Chúng ta ở bên cạnh xem náo nhiệt là được.” Vương Đằng cười he he, truyền âm nói.Đám người Tông sư Hoa Viễn nhìn thoáng qua hai người Thế Đô, đột nhiên hơi đồng tình với hai người.Thế Đô cũng không biết Vương Đằng đang nghĩ gì, trả tiền rất nhanh, lại hung hăng trừng mắt liếc xéo hắn, lúc này lạnh giọng nói: “Mời một thợ cắt đá đến đây, cắt đá cho bọn ta.”“Được! Được! Được!” Chủ quán kia nhìn thấy khoáng thạch của mình được bán đi vượt trên cái giá mình mong muốn, lập tức vui vẻ cười toe toét, vội vàng đáp lời.Trên lầu hai này có không ít thợ cắt đá có kinh nghiệm phong phú ở bên cạnh chờ đợi, ai muốn cắt đá, lập tức sẽ có người đi lên xử lý.Một ông lão dáng vẻ sáu bảy mươi tuổi đi đến, hỏi: “Xin hỏi phải cắt như thế nào?”Thế Đô giống như bị dạy dỗ sợ, theo bản năng quay đầu nhìn Thế Kinh.“Bắt đầu cắt từ bên mép rìa kia đi.” Thế Kinh nhíu mày suy nghĩ một chút, nói.Thợ cắt đá kia gật đầu, lập tức bắt đầu cắt đá, hắn cầm một thanh đao cắt đá có tạo hình kỳ lạ ở trong tay, gọt từ bên mép rìa khoáng thạch.Từng tầng vỏ đá được gọt xuống từ bên rìa khoáng thạch, phẩm chất độ dày cực kỳ đều đặn, có thể thấy được trình độ lão luyện của thợ cắt đá.Ánh mắt của hai người Thế Đô và Thế Kinh nhìn chằm chằm vào vết cắt trên khối khoáng thạch kia, hơi khẩn trương.Kể cả đối với bọn họ là những đệ tử gia tộc hạch tâm của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp này thì tám mươi tỷ đồng Vũ Trụ cũng không phải là một con số nhỏ.May mà phần lớn khoáng thạch ở đây đều sẽ không quá kém, bình thường giá trị đều rất cao, cho dù lỗ cũng không lỗ quá nhiều.Do đó bọn họ mới dám lớn mật mua nó.Sắc mặt của Vương Đằng cực kỳ bình thản, có vẻ đang xem kịch vui.“Hình như Vương Đằng huynh không hề coi trọng khối khoáng thạch này.” Ánh mắt Nhạc Yên lóe lên, nói.“Còn tạm được, ta chỉ tùy tiện đoán.” Vương Đằng mỉm cười, không giải thích nhiều.Nhạc Yên mỉm cười, không hỏi nhiều, tên này rõ ràng không định nhiều lời.“Ra sáng! Ra sáng!”Không bao lâu, một tiếng kinh hô đột nhiên vang lên.“Ôi trời, sụp rồi!”“Không ngờ bên trong một khối khoáng thạch to như vậy lại chỉ có một vài nguyên thạch cấp sáu linh tinh lẻ tẻ!”“Tám mươi tỷ đồng Vũ Trụ, mua khối khoáng thạch này chỉ sợ lỗ nặng!”“Tám mươi tỷ, kể cả vốn đều không bù lại được, nhìn dáng vẻ này, có thể được hơn mười tỷ đồng Vũ Trụ đã coi như không tệ.”…Mọi người biến sắc, lập tức nhìn khối khoáng thạch vĩ đại kia.Dưới thao tác của thợ cắt đá, khối khoáng thạch kia đã được chia làm vài khối, linh tinh lẻ tẻ rơi trên mặt đất.Bên trong khoáng thạch chỉ có một chút nguyên thạch tản ra tia sáng, mà theo độ mạnh yếu và thuần túy của tia sáng kia, đại khái tương đương với nguyên thạch cấp sáu.Người thảo luận ở xung quanh có tồn tại Tầm quặng sư, vừa liếc mắt đã nhìn thấu giá trị của những nguyên thạch này, không khác biệt mấy với phỏng đoán của Vương Đằng.Đồng tử của Cổ La lập tức co rụt lại, hơi khó có thể tin quay đầu sang nhìn Vương Đằng.Thật sự bị tên này nói trúng.Gặp quỷ!Lấy trình độ tầm quặng cấp Tông sư của hắn, tình huống sai lầm đã ít lại càng ít, không ngờ hôm nay thật sự đụng phải.Nếu bình thường, sai lầm thì thôi, cùng lắm lỗ chút tiền, chỗ tiền này không là gì đối với hắn cả.Nhưng hôm nay ở trước mặt Vương Đằng, tỷ thí bọn họ đã định ra còn chưa bắt đầu, hắn đã thua một bậc trước, thật sự khiến cho hắn hơi mất mặt.Thua tiền chuyện nhỏ, mất mặt chuyện lớn.Chẳng lẽ tên này là khắc tinh của hắn sao.“Cổ La huynh, cảm ơn!” Vương Đằng cười nói.“Sao ngươi biết khối khoáng thạch này sẽ cược giảm chứ? Ngươi đã nhìn ra sao? Không đúng, nếu từ phẩm chất vẻ ngoài của nó, khối khoáng thạch này tuyệt đối có vẻ cược tăng, hơn nữa ngươi đoán rất đúng, mười tỷ đồng Vũ Trụ, gần như không chênh lệch bao nhiêu.” Cổ La dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Vương Đằng, trầm giọng nói.“Ta chỉ đoán mò thôi.” Vương Đằng nhìn đối phương lại có vẻ hơi thất thố, không khỏi cười nhẹ, thuận miệng nói bừa.“Ta tin ngươi mới có quỷ.” Cổ La không nhịn được liếc xéo, trong lòng hơi buồn bực, tên này rõ ràng không định nói cho hắn biết.Vương Đằng thật sự khiến cho hắn càng ngày càng không nhìn thấu.“May mà có Tông sư Vương Đằng ở đây, bằng không lần này bọn ta đã thua lỗ lớn.” Đám người Tông sư Hoa Viễn phục hồi tinh thần lại, trên mặt còn lưu vẻ khiếp sợ, hơi cảm thấy may mắn nói.“Đúng vậy, có ai ngờ một khối khoáng thạch to như vậy, nhưng thứ cắt ra lại chỉ có tí xíu như thế.” Tông sư Hammond lắc đầu nói.“Nói mười tỷ đồng Vũ Trụ chính là mười tỷ đồng Vũ Trụ, Tông sư Vương Đằng thật sự thần!” Tông sư Harold cảm thán nói.Mọi người ngươi một lời ta một câu tôn sùng trình độ tầm quặng của Vương Đằng đến cực hạn.Năng lực này thật sự quá mạnh mẽ.Bọn họ đã từng gặp không ít Tầm quặng sư, nhưng không có ai có năng lực suy tính chuẩn xác giống như Vương Đằng, năng lực này thật sự kinh người.“May mắn mà thôi!” Vương Đằng mỉm cười. Hết chương 3151.

Bạn cần đăng nhập để bình luận