Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1264: So lớn nhỏ với ta à?

Đối với võ giả trong pháo đài chiến tranh này, thực ra loài Hắc Ám dưới cấp bậc Ma Quân đều là pháo hôi, nhưng vẫn không địch lại số lượng quá nhiều của chúng. Chúng xông lên như một tổ ong cũng là phiền phức không nhỏ.
Đặc biệt là khi đối mặt với loài Hắc Ám cùng cấp bậc, rất nhiều võ giả vốn không thời gian quan tâm đến loài Hắc Ám cấp thấp. Một khi không cẩn thận bị đánh ngã, thân thể bị loài Hắc Ám đánh bị thương, sau đó nguyên lực Hắc Ám xâm nhập vào trong thân thể bọn họ, sẽ khiến cho bọn họ chìm vào tình cảnh cực kì tồi tệ.
Từ trước đến nay, nguyên lực Hắc Ám đều là thứ khiến nhân loại cực kì kiêng dè.
“Vương Đằng!”
Sau khi Vương Đằng gia nhập vào trận chiến, một âm thanh kinh ngạc truyền đến từ bên cạnh hắn.
Vương Đằng tranh thủ liếc nhìn qua, phát hiện hoá ra lại là đám bạn nhỏ của Oria. Đám người đang đoàn kết chống địch.
“Các ngươi cũng ở đây à!” Vương Đằng vừa tiện tay tiêu diệt mấy con loài hắc Ám cấp Ma Tướng, vừa nhàn nhạt nói.
“Bọn ta ở đây là có gì đáng kinh ngạc, ngược lại là ngươi, không trốn đi thật khiến bọn ra rất kinh ngạc.” Clive ở bên cạnh bĩu môi nói.
Vương Đằng không để ý hắn, hỏi Oria: “Đám loài Hắc Ám này đã xảy ra chuyện gì vậy? Các ngươi ở đây thường xuyên gặp phải sự tấn công của loài Hắc Ám sao?”
“Không thường xuyên lắm, số lần loài Hắc Ám tấn công pháp đài chiến tranh rất hiếm thấy. Lần này e là bọn chúng có mưu đồ không nhỏ.” Oria nói với sắc mặt trầm trọng.
Trong lúc nói chuyện, tiếng ầm vang truyền đến từ trên bầu trời, đột nhiên một cụm ánh sáng rơi rụng cách chỗ bọn họ không xa.
Một vị võ giả nhân loại cấp Hằng Tinh vẫn lạc!
Đám người Oria nhìn thấy rất rõ ràng, toàn bộ đều biến sắc.
Nhanh như vậy đã có võ giả cấp Hằng Tinh vẫn lạc rồi, thực lực của loài Hắc Ám mạnh mẽ vượt ngoài dự đoán nha!
“Mà các ngươi sao lại để loài Hắc Ám trà trộn vào được vậy? Tuần tra lơi lỏng như vậy sao?” Vương Đằng liếc nhìn bên kia, âm thanh vang lên lần nữa.
“...” Đám người Oria nhìn thấy hắn bình tĩnh như thế, lại còn có tâm trạng nói tầm phào, bất giác có hơi cạn lời.
Tên này đúng là vô tâm vô phế!
“Tuần tra và thẩm tra của chúng ta đều vô cùng nghiêm ngặt, nhưng không biết tại sao lần này lại bị bọn chúng tìm được lỗ hỏng chui vào.” Oria nhíu mày nói.
“Nói cho cùng vẫn là các ngươi làm không đến nơi đến chốn.” Vương Đằng tiếp tục tầm phào.
Đám người Oria vốn còn muốn phản bác lại một câu, nhưng sắc đột nhiên chợt biến, kinh ngạc nói.
“Cẩn thận!”
“Khặc khặc, dám lơ là cảnh giác ở trước mặt bọn ta, đúng là chán sống!” Đồng thời một tràn cười lạnh lẽo ác ý cũng vang lên sau lưng Vương Đằng.
Xoẹt!
Một móng vuốt sắc nhọn màu đen kịt thâm thuý cứa thẳng lên trên người Vương Đằng.
Sắc mặt đám người Oria biến sắc, ánh mắt hiện ra sợ hãi, mắt mở to nhìn người vừa rồi vẫn còn nói chuyện với bọn họ đã chết. Đáy lòng kinh hãi đến dường nào, không cần nghĩ cũng biết.
“Không đúng!”
Nhưng bọn họ rất nhanh đã phát hiện được vấn đề.
Thân thể bị cắt ra của Vương Đằng lại không hề chảy máu đầm đìa, mà ngược lại bắt đầu vặn vẹo, sau đó chậm rãi tan biến.
Một con loài Hắc Ám cấp Ma Vương không biết xuất hiện ở sau lưng Vương Đằng từ bao giờ. Vừa rồi chính nó đã tấn công Vương Đằng, nhưng lúc này khi nó nhìn thấy bóng dáng Vương Đằng tan biến, không khỏi sững người.
“Ngươi đang nhìn đi đâu vậy?”
Giọng nói bình tĩnh của Vương Đằng vang lên sau lưng loài Hắc Ám cấp Ma Vương.
“Lúc nào vậy??” Sắc mặt loài Hắc Ám cấp Ma Vương đại biến, thân thể vọt về phía trước.
Ầm!
Nắm đấm mạnh mẽ khủng khiếp bộc phát ra, đánh thẳng lên trên lưng của con loài Hắc Ám cấp Ma Vương này, khiến nó không khỏi kêu thảm một tiếng, sau đó bay ra ngoài giống như phá bao tải vậy.
Vương Đằng lắc lắc cổ tay, nói: “Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma à, quả nhiên da dầy thịt thô, ta đánh hơi đau tay.”
“...” Đám người Oria ngơ ngác nhìn hắn, thoáng chốc không biết nên nói gì.
Xoẹt!
Vương Đằng liếc nhìn bọn họ, chiến kiếm trong tay lại càn quét ra, chém giết sạch sẽ loài Hắc Ám bao vây xung quanh.
“Còn ngẩn ngơ cái gì, chán sống rồi hả!”
Đám người Oria lập tức hoàn hồn lại, khống chế rung động trong lòng, chém giết loài Hắc Ám xung quanh.
“Rống!”
Loài Hắc Ám cấp Ma Vương Tộc Cự Ma kia vẫn chưa chết. Nó phát ra tiếng rống cuồng nộ, thân thể đột nhiên bành trướng, trong chớp mắt đã đạt đến độ cao năm sáu mét, giống như một người khổng lồ nhỏ, hoa văn màu đen trải rộng khắp người. Nó ầm đùng đùng xông về phía Vương Đằng.
“So lớn nhỏ với ta?”
Khoé miệng Vương Đặng hiện ra đường cong khinh thường.
Nguyên Từ chi tâm!
Trong mảnh nhỏ không gian của Vương Đằng chứa đựng không ít kim loại, lúc này kim loại tụ hội bên ngoài thân thể của hắn, khiến cho thân thể của hắn đột nhiên bành trướng. Không bao lâu, hắn đã biến thành một người khổng lồ kim loại cao gần mười mét!
Nguyên Từ chi tâm được dung hợp từ Trọng Nham chi tâm, thể chất Cát Từ, thiên phú Khống Cát. Trong đó, thể chất Cát Từ là có thể tụ hợp thiên phú của kiểu thể chất kim loại, cho nên Nguyên Từ chi tâm dung hợp từ ba loại thiên phú cũng có tác dụng ngưng tụ thể chất kim loại.
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma cao năm sáu mét vừa xông đến trước mặt Vương Đằng, đột nhiên buồn bực!
Một người khổng lồ kim loại cao mười mét vung nắm đấm khổng lồ đập xuống. Nguyên lực khủng khiếp ngưng tụ trên nắm đấm, rơi rụng xuống như thiên thạch.
Rống!
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma phát ra tiếng gào rống, tỏ rõ bản thân không sợ. Sau đó nó cũng vung nắm đấm nghênh đón nắm đấm của người khổng lồ kim loại.
Áo nghĩa Lực!
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma cũng có áo nghĩa Lực. Lúc này nó cảm nhận được sức mạnh áo nghĩa giống như vậy ở trên nắm đấm của Vương Đằng, vì thế đã không chút do dự vận dụng áo nghĩa Lực, đối kháng trực diện với nắm đấm của Vương Đằng.
Ầm!
“Ba thành áo nghĩa Lực!” Ánh mắt Vương Đằng thoáng ngưng đọng. Cảm nhận được sức mạnh to lớn truyền đến từ trên nắm đấm, thân thể hắn bất giác lùi về phía sau mấy bước.
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma cười lạnh, chân đạp trên đất, đuổi sát theo sau, vung tay tiếp tục đánh ra.
“Đây là do ngươi ép ta!” Hai mắt Vương Đằng nheo lại, cộng thuộc tính trắng lên trên áo nghĩa Lực.
Áo nghĩa Lực vốn chỉ có hai thành lập tức tăng mạnh, tiêu hao 17 ngàn điểm thuộc tính trắng, khiến áo nghĩa Lực của Vương Đằng đạt đến bốn thành!
‘ Áo nghĩa lực’: 1000/3000 (bốn thành)
Ầm!
Vương Đằng nghênh đón nắm đấm của loài Hắc Ám Tộc Cự Ma không chút do dự.
Ầm!
Hai nắm đấm đâm sầm vào nhau, mặt đất phía dưới loài Hắc Ám Tộc Cự Ma lập tức xuất hiện từng vết nứt giống như mạng nhện, sau đó sụp lún xuống dưới. Thân thể của loài Hắc Ám Tộc Cự Ma lập tức thấp xuống mấy phân.
“Sao có thể!” Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma không khỏi biến sắc. Nó thực sự không ngờ được làm sao mà sức mạnh của Vương Đằng lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ khủng khiếp như thế.
Nó ngẩng đầu lên, đột nhiên gương mặt ngưng tụ từ kim loại của Vương Đằng lại hiện ra một… nụ cười lạnh lẽo như sắt thép.
Ầm ầm ầm!
Vương Đằng lần nữa vung tay, xuất quyền nhanh như chớp, hung hăng tấn công xuống giống như đạn pháo.
Mỗi một quyền đều chứa áo nghĩa Lực!
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma cũng thi triển áo nghĩa Lực đến cực hạn, bán mạng chống đỡ.
Nhưng vẻ mặt nó dần trở nên khó coi, nó nhanh chóng rơi vào thế bị động, cơ bản đã không thể chống đỡ đòn tấn công của Vương Đằng. Nắm đấm của Vương Đằng đã phá vỡ phòng ngự của nó, đánh thẳng lên thân thể khổng lồ của nó.
Rống!
Thân thể của loài Hắc Ám Tộc Cự Ma vô cùng cứng rắn, toàn thân đầy cơ bắp, giống như được đúc ra từ sắt thép. Nhưng hiện tại, nó bị nắm đấm của Vương Đằng đánh trúng, thân thể xuất hiện từng vết nứt khủng khiếp, máu tươi túa ra từ trong vết nứt, chưa bao lâu đã thấm ướt toàn thân của nó.
Nó phát ra tiếng gầm thét, vô cùng không cam lòng, thậm chí đáy lòng còn xuất hiện chút kinh hoàng.
Võ giả nhân loại này mạnh mẽ vượt ngoài dự đoán của nó.
“Chết đi!”
Vương Đằng nhàn nhạt mở miệng, nụ cười lạnh ngập tràn.
Loài Hắc Ám Tộc Cự Ma chấn động trong lòng. Nó đã sớm manh nha ý định thoái lui, lúc này càng chẳng còn chiến ý, như muốn vùng ra bỏ trốn vậy.
Ầm!
Thân hình Vương Đằng chợt loé, tốc độ cực nhanh, doạ cho loài Hắc Ám Cự Ma vãi cả linh hồn.
Vương Đằng nhanh chóng đuổi kịp nó, sau đó vung ra một quyền, uy lực của áo nghĩa Lực bốn thành hoàn toàn bùng nổ, ngưng tụ thành một quyền ấn, đánh ra.
Tộc Cự Ma kêu thảm, thân thể nổ tung tại chỗ!
Đám người Oria, Clive ở gần đó đều há hốc mồm!
Thật… thật bạo lực!
Đám người Oria, Clive đều không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, da đầu tê dại.
Tộc Cự Ma loài Hắc Ám nổi tiếng với thân thể mạnh mẽ, vậy mà bị Vương Đằng đánh bại!
Thằng nhóc này cũng thật đáng sợ!
Quả thực là một người cuồng bạo lực siêu cấp!
Hơn nữa, nếu bọn họ không nhớ nhầm thì Vương Đằng vẫn là võ giả cấp Hành Tinh, tuy vậy đã có thể đánh chết loài Hắc Ám cấp Ma Vương, thiên phú này thật sự quá yêu nghiệt rồi!
Đột nhiên Clive cảm thấy thật may mắn khi ban đầu không dây dưa đến cùng với Vương Đằng, nếu không hậu quả thật không dám tưởng tượng.
“Áo nghĩa Lực bốn thành quả nhiên rất mạnh!” Vương Đằng liếc nhìn nắm tay của mình, đột nhiên nhếch miệng cười lên.
Clive nhìn thấy hàm răng trắng sáng của hắn, lập tức giật mình một cái… thật đáng sợ!
Sau này tốt nhất là đừng đi trêu chọc hắn.
Vương Đằng nhặt lên bong bóng thuộc tính rơi ra khi tộc Cự Ma loài Hắc Ám tử vong.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x11500’
‘Thiên phú Hắc Ám cấp Vương x350’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x300’
‘Áo nghĩa Lực x500’
‘Ma biến x100’
...
Nguyên lực tinh thần Hắc Ám tràn vào Tinh thần Hắc Ám trong thân thể Vương Đằng, giúp cảnh giới nguyên lực Hắc Ám của hắn tăng lên một đoạn nhỏ.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám’: 17500/30000 (cấp Hành Tinh tam giai).
Thiên phú Hắc Ám cấp Vương lại hóa thành một phần thiên phú Hắc Ám của Vương Đằng, giúp thiên phú Hắc Ám của hắn tăng lên một chút.
‘Thiên phú hệ Hắc Ám cấp Vương’: 2290/10000.
Ba trăm điểm tinh thần cấp Hành Tinh có thể chuyển đổi thành 30 điểm tinh thần cấp Hằng Tinh. Đối với hạn mức cao nhất là 50000 điểm của Tinh thần cấp Hằng Tinh thì đây cũng coi như méo mó có còn hơn không.
Sau đó có thêm 500 điểm áo nghĩa Lực, tộc Cự Ma loài Hắc Ám lại nắm giữ áo nghĩa Lực, thật sự khiến hắn cực kì kinh ngạc, chẳng qua đã gặp hắn rồi thì cũng coi như xui xẻo.
Vương Đằng tăng áo nghĩa Lực tới bốn thành, trực tiếp nghiền ép tộc Cự Ma loài Hắc Ám ba thành.
Mà 500 điểm áo nghĩa Lực của tộc Cự Ma loài Hắc Ám để lại, cũng góp một viên gạch cho sự nghiệp tăng lên một thành áo nghĩa Lực của Vương Đằng.
‘Áo nghĩa Lực’: 1500/3000 (bốn thành)
Trong đầu hắn hiện lên không ít cảm ngộ về áo nghĩa Lực, Vương Đằng đã tiếp thu nó rất nhanh, làm nó trở thành lĩnh ngộ của bản thân.
Cuối cùng là 100 điểm thuộc tính ma biến, loại thuộc tính này lại xuất hiện lần nữa sau lần rời đi Địa Tinh. Vương Đằng cũng không biết nên làm biểu cảm gì trên mặt cho hợp lí nữa.
Nhưng có nên tiếp thu hay không đây, biết đâu lại dùng được cũng không biết chừng.
‘Ma biến’: 150/300 (thông thạo).
...
Ầm!
Ngay khi Vương Đằng đánh chết một con loài Hắc Ám cấp Ma Vương ở bên này, những võ giả Nhân loại ở bốn phía xung quanh đều rất hưng phấn thì ở nơi xa, một góc của trận pháp phòng ngự đột nhiên truyền đến tiếng vang kịch liệt.
Grào!
Grào!
Tiếng gào thét của loài Hắc Ám không ngừng truyền đến.
Mọi người đột nhiên quay đầu nhìn lại, không khỏi hoảng sợ tái mặt.
Trận pháp phòng ngự lại đã bị phá rồi!
Một lỗ hổng cực lớn xuất hiện trong một góc của trận pháp phòng ngự. Vô số loài Hắc Ám lao vào như kiến, số lượng nhiều không kể xiết, làm cho da đầu người ta tê dại.
“Nhanh!”
“Ngăn cản bọn chúng, không được để chúng tiến vào trong trận pháp!”
Các võ giả đều xông thẳng về phía lỗ hổng, cản lại loài Hắc Ám
“Giết!”
Các võ giả đều đỏ mắt, tiếng la giết rung trời.
Tất cả mọi người đều hiểu rất rõ. Nếu để loài Hắc Ám hoàn toàn tiến vào pháo đài chiến tranh thì sẽ có hậu quả như thế nào. Bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cố thủ ở nơi đây.
“Lui về phía sau! Lui về phía sau!”
Cuối cùng thì vũ khí hạng nặng bên trong pháo đài đã khởi động tấn công, quả cầu ánh sáng được ngưng tụ bởi nguyên lực. Toàn bộ chùm ánh sáng đều rơi vào vị trí của lỗ hổng, định dùng hoả lực bao trùm diện tích lớn này, tiêu diệt loài Hắc Ám.
Bùm!
Bùm!
Nguyên lực công kích nổ mạnh trong đám loài Hắc Ám. Những con loài Hắc Ám cấp thấp hoàn toàn không thể chống lại được đòn tấn công này. Tất cả chúng đều bị nổ tung thành từng mảnh, máu đen bắn tung tóe khắp nơi, những tay chân đứt gãy cũng chất đầy trên mặt đất.
“Giữ vững!”
“Giữ vững!”
Các võ giả gầm lên, rồi tiếp tực xông lên đánh loài Hắc Ám đang bị thương nặng.
Những con loài Hắc Ám cấp thấp căn bản là không có trí thông minh gì cả. Mới vừa rồi vừa giết được một đám, bọn chúng cũng không hề sợ hãi, lại không sợ chết mà xông tới phía trước.
“Đi, chúng ta đi qua hỗ trợ!” Vẻ mặt của Oria cực kì khó coi, nàng kêu gọi đám người rồi xông tới phía bên kia.
Tốc độ của Vương đằng còn nhanh hơn, trong nháy mắt đã lướt qua đám người Oria, tới phía trên của lỗ hổng kia. Chiến kiếm trong tay chỉ lên bầu trời, bỗng nhiên vang lên tiếng sóng biển.
“Tránh ra!”Vương Đằng lạnh lùng quát lên.
Võ giả phía dưới nhìn thấy con sóng lớn cuồn cuộn đang dâng lên phía sau Vương Đằng, tất cả đều hoảng sợ lùi về phía sau.
Vương Đằng nâng kiếm chém ra.
Áo nghĩa – Thiên Trọng Lãng!
Ầm!
Nguyên lực biến thành từng tầng từng tầng sóng biển xông thẳng ra ngoài, vô số loài Hắc Ám ở phía dưới bị cuốn vào trong đó, chết ngay tại chỗ.
Đám người Oria vừa mới đuổi tới thì nhin thấy cảnh tượng này, bọn họ đều không biết nên nói gì.
Loại công kích dũng mãnh như vây, không hiểu sao lại cực kì phù hợp với phong cách của Vương Đằng!
Mọi người xông thẳng vào trong đám loài Hắc Ám, gia nhập cuộc chiến. Thực lực của bọn họ không hề yếu chút nào, đã đạt tới cấp Hành Tinh. Vậy nên, đối với loài Hắc Ám cấp thấp thì bọn họ giống như những cỗ máy giết chóc, mạnh mẽ thu gặt lượng lớn loài Hắc Ám.
Nhưng đương nhiên loài Hắc Ám không thể nào để tình huống này xảy ra, vài con loài Hắc Ám cấp Ma Quân vội giết thẳng tới, chém giết đám người Oria.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đại chiến nổ ra, hai bên người tới ta đi, đánh chiến rất sôi nổi.
Vương Đằng cũng không nhàn rỗi, thu hoạch sinh mệnh của loài Hắc Ám bốn phía xung quanh. Nguyên lực tinh thần Hắc Ám trong thân thể hắn cũng không ngừng tăng lên.
Cảm giác này thật tuyệt!
Bên ngoài trận pháp phòng ngự, một vài loài Hắc Ám mạnh mẽ đang đánh phá trận pháp, với ý đồ hủy diệt hoàn toàn mọi thứ, công kích vào trong pháo đài chiến tranh.
Dưới sự đánh phá của bọn chúng, trận pháp không ngừng rung động, tình hình càng trở nên tồi tệ hơn.
“Phù văn sư, phù văn sư ở đâu? Mau tới sửa chữa trận pháp!”
“Võ giả bảo vệ phù văn sư của chúng ta!!!”
Tiếng hét vang lên khắp cả pháo đài chiến tranh.
Phù văn sư đã sớm hành động. Bọn họ chạy vội tới nơi trận pháp bị phá hỏng, bắt đầu sửa chữa lại toàn bộ trận pháp phòng ngự.
Không ít võ giả bao vây bốn phía xung quanh, bảo vệ sự an toàn của phù văn sư.
Vương Đằng liếc mắt nhìn. Hắn nhìn thấy các phù văn sư vội vàng như kiến bò trên chảo nóng nhưng lại chậm chạp không cách nào sửa chữa lại trận pháp, mà tốc độ phá hư của loài Hắc Ám cũng càng lúc càng tăng.
“Nếu tiếp tục như vậy, sớm muộn gì trận pháp cũng sẽ bị phá vỡ!”
Vương Đằng cau mày.
“Vương Đằng, đi giúp bọn họ ổn định trận pháp trước!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu hắn.
Trùng hợp đây cũng là ý nghĩ của Vương Đằng. Lúc này hắn không còn do dự nữa, trực tiếp đáp xuống phần bị hỏng nặng nhất của trận pháp.
Võ giả bốn phía nhìn thấy một người đột nhiên rơi vào đây, tất cả đều căng thẳng đề phòng, suýt chút nữa đã tấn công Vương Đằng.
“Người mình!” Vương Đằng nói.
“Ngươi là ai?” Võ giả bốn phía đều là quân thủ vệ bên trong pháo đài chiến tranh, bọn họ không nhận ra Vương Đằng, vẫn cảnh giác nhìn hắn.
Loại chuyện loài Hắc Ám ngụy trang thành Nhân loại ở trong chiến tranh thường xuyên xảy ra. Lần này loài Hắc Ám có thể dễ dàng xâm nhập vào pháo đài chiến tranh, e rằng là do có loài Hắc Ám giỏi ngụy trang rồi giả làm Nhân loại, đột nhập vào pháo đài chiến tranh mà không bị phát hiện.
Vì vậy, những quân thủ vệ này đều cực kì thận trọng.
“Xin lấy ra thân phận?” Một quân thủ vệ trông như người lĩnh đội trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng.
“Ây da… Ta không có có thân phận!” Vương Đằng giang hai tay ra.
Rầm một tiếng, tất cả quân thủ vệ đều giơ vũ khí trong tay lên, nhắm ngay vào Vương Đằng, một lời không hợp sẽ lập tức nổ súng.
Đa phần trong tay bọn họ đều cầm súng phù văn, năng lượng bắt đầu ngưng tụ trên súng phù văn, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
“Đợi đã!” Lúc này, một giọng nói vội vàng chợt vang lên bên cạnh.
Mọi người lập tức quay đầu nhìn lại.
“Ân Hải!”
Vương Đằng nhận ra người vừa nói, trong lòng hơi kinh ngạc. Suy cho cùng người này bị hắn ngược nhiều ngày như vậy, giờ không nhớ được người ta thì không nể mặt rồi.
Hắn cũng là một võ giả hỗ trợ bảo vệ phù văn sư, vốn đang ở bên ngoài ngăn cản loài Hắc Ám, mắt thấy quân thủ vệ sắp tấn công vương Đằng nên vội vàng lên tiếng ngăn lại.
Hắn biết Vương Đằng là do Tiki tự mình đưa tới, chắc chắn không có liên quan gì đến loài Hắc Ám.
“Ngươi biết hắn?” Người thủ lĩnh quân thủ vệ hỏi.
Ân Hải đi lên trước, nói nhỏ vào tai hắn vài câu. Vẻ cảnh giác trên gương mặt thủ lĩnh quân thủ vệ lập tức dịu đi không ít, hắn phất tay một cái, thủ vệ xung quanh lập tức tản ra. Hỏa lực bao trùm, tiếp tục hỗ trợ võ giả bên ngoài ngăn cản loài Hắc Ám.
“Ta là phù văn đại sư.” Vương Đằng nói thẳng.
“Ngươi là phù văn đại sư!!!”
Không chỉ có thủ lĩnh quân thủ vệ vô cùng kinh ngạc, Ân Hải cũng là khiếp sợ dị thường.
“Có vấn đề gì không?” Vương Đằng vừa nói vừa đi về phía những phù văn sư đang sửa chữa trận pháp.
“Không, không thành vấn đề. Nếu như ngươi thật sự là phù văn đại sư, xin hãy lập tức hỗ trợ sửa chữa trận pháp, xin nhờ!” Thủ lĩnh quân thủ vệ vui mừng quá đỗi, thái độ thay đổi 180 độ, thỉnh cầu Vương Đằng.
Phù văn đại sư đó, cho dù là trong pháo đài chiến tranh, phù văn đại sư cũng chỉ có mười hai người thôi, phân tán khắp nơi trong trận pháp. Gần như mỗi chỗ bị hư hại mà có hai, ba người là đã rất tốt rồi, nhân thủ rất khan hiếm.
Mà vì nơi này tổn hại nghiêm trọng nhất, nên được phân tới bốn phù văn đại sư, nhưng vẫn không đủ.
Nếu Vương Đằng thật sự là phù văn đại sư, có hắn gia nhập, chắc chắn có thể giảm bớt áp lực của các phù văn đại sư khác một cách hiệu quả.
Vương Đằng không nhiều lời, trực tiếp đi tới trước mặt những phù văn sư đang bận rộn, ánh mắt đảo qua, phát hiện xung quanh có bong bóng thuộc tính rơi lả tả đầy đất.
Không hề nghĩ nhiều, niệm lực tinh thần quét qua, trước tiên cứ nhặt đi một đống.
‘Tri thức phù văn x100’
‘Tri thức phù văn x50’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x60’
‘Tri thức phù văn x80’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x120’
‘Tinh thần Hoàng cảnh x150’
...
Vương Đằng không khỏi vui mừng khôn xiết, niềm vui ngoài ý muốn, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn…!
Quả nhiên là ở hiền gặp lành, hắn còn chưa bắt đầu đâu, đã nhận được thu hoạch trước rồi!
Thống kê xong, tổng cộng có 1150 điểm tri thức phù văn, Tinh thần cấp Hành Tinh có 850 điểm và Tinh thần Hoàng cảnh là 1200 điểm.
Thuộc tính Tinh thần cũng chỉ là thứ yếu, chủ yếu là những tri thức phù văn này mới có tác dụng lớn.
Theo sự dung nhập của bong bóng thuộc tính vào trong đầu hắn, một phần tri thức phù văn hiện ra, hình thành cảm ngộ rồi được hắn tiếp thu.
Vương Đằng vốn là phù văn đại sư, nhưng bây giờ đột nhiên thăng cấp thành… Cấp Tông sư!
Chính là bất ngờ như vậy đấy ~
Hắn còn chưa có sự chuẩn bị gì, cứ thế đột phá như nước chảy thành sông, sau đó đã trở thành đại lão cấp Tông sư hàng thật giá thật rồi.
Cấp Tông sư, đó chắc chắn là nhân vật cấp Đại sư cần phải nịnh nọt, đúng chuẩn đại lão.
‘Phù văn sư’: 310/10000 (Tông sư)
Vương Đằng thấy giao diện thuộc tính thay đổi, đôi môi lập tức cong lên, làm sao cũng không thể ngăn cản được.
Bây giờ sửa chữa trận pháp phòng ngự này, khả năng thành công sẽ càng lớn.
Cho nên Vương Đằng bước tới trước mặt một trận pháp sư, dựa vào trình độ của đối phương cũng không khó để nhìn ra đây là một người cấp Đại sư.
Vương Đằng thấy hắn cau mày khó nghĩ, hình như gặp phải khó khăn thật lớn, không ngừng nắm lấy mái tóc hoa râm của mình. Nhưng vấn đề ở đây là tóc hắn cũng chẳng còn bao nhiêu, chỉ còn vài sợi tóc xác xơ như cỏ dại đáng thương ở hai bên. Hắn như vậy cũng không bỏ qua, cứ thế ra tay độc ác với mái tóc mình.
Vương Đằng nhìn cảnh này còn cảm thấy đau lòng thay hắn.
“Phù văn sư cũng thật phí tóc mà!” Hắn không khỏi sờ sờ vào mái tóc đen dày của mình, không khỏi cảm thán một câu.
“Khụ, ngài có phải là nên ra tay ngay không?” Thủ lĩnh quân thủ vệ nhìn thấy dáng vẻ của hắn, không khỏi liếc mắt về phía trận pháp đại sư kia, khoé miệng giật giật, giống như biết hắn đang nghĩ gì, vội ho khan một tiếng, nhỏ giọng hỏi.
Vương Đằng nhìn hắn một cái, cũng biết hắn vội vàng, lúc này đi tới vỗ vỗ bả vai phù văn đại sư kia, cất giọng nói: “Vị... đại ca này, xin nhường đường!”
Phù văn sư hói đầu bị người làm phiền, không khỏi sửng sốt, quay đầu phát cáu: “Đừng quấy rầy ta, ở đâu ra nít ranh như thế, mau đưa nó ra ngoài đi.”
Nói xong, hắn cũng không nhìn Vương Đằng mà tiếp tục đăm chiêu suy nghĩ.
Tình hình lúc này chính là trận pháp bị hư hại quá nghiêm trọng, rất nhiều phù văn bị hỏng không còn nguyên vẹn hoàn chỉnh. Hắn muốn dùng lối tắt, nhanh chóng sửa chữa lại nhưng lại sợ trận pháp không ổn định, không sử dụng được bao lâu lại bị phá hỏng. Nhưng nếu sửa chữa từng bước một thì lại tiêu tốn quá nhiều thời gian, căn bản là không thể chờ được.
“Nít ranh!” Vương Đằng chợt cau mày lại, đã nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu có người dám gọi hắn như thế.
Niệm lực tinh thần của hắn tuôn ra từ ấn đường, dường như ngưng tụ thành một bàn tay vô hình, nắm lấy cổ áo phù văn sư hói đầu rồi nhấc bổng hắn lên không trung.
“Ai? Làm cái gì đấy, tên khốn nào dám trêu chọc ta, mau thả ta xuống…”
Phù văn đại sư hói đầu giật mình sợ hãi, hai chân vùng vẫy giữa không trung, thậm chí là sử dụng nguyên lực nhưng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay từ niệm lực tinh thần kia.
Hiện tại Vương Đằng đã là Tinh thần niệm sư cấp Hằng Tinh, mà phù văn đại sư hói đầu nhiều lắm cũng chỉ tới cấp Hành Tinh, nếu tránh thoát ra được thì hắn chẳng phải là mất mặt chết.
Thủ lĩnh quân thủ vệ thấy cảnh tượng này không khỏi giật mình, ánh mắt nhìn Vương Đằng đầy kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng khá buồn cười.
Dáng vẻ lúc này của phù văn đại sư hói đầu trông như chó nhỏ bị nắm gáy treo cao giữa không trung, cực hung dữ!
Chẳng qua người ta cũng là phù văn đại sư, bị người treo ngược trên không trung như vậy cũng không tốt lắm. Hắn đang tính khuyên Vương Đằng mấy câu nhưng lại phát hiện Vương Đằng ngồi xổm xuống vị trí ban nãy phù văn đại sư hói đầu đứng. Một ngọn lửa màu xanh chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trong tay hắn, quét lên những nơi phù văn bị hư hại.
Phần bị phá hỏng gồ ghề không đồng đều, nhưng dưới nhiệt độ cực cao của ngọn lửa màu xanh, phần bị hỏng cũng trở nên nhẵn bóng.
Thế nhưng những phù văn ở nơi đó cũng bị xóa đi mất.
Tuy nhiên Vương Đằng lấy ra một chiếc bút tản ra ánh sáng long lanh rực rỡ, rồi viết thoăn thoắt vào nhưng nơi cần sửa chữa, sau đó phù văn đã nhanh chóng thành hình…
Thủ lĩnh quân thủ vệ trợn tròn mắt nhìn hắn.
Phù văn đại sư hói đầu cũng dừng lại không vùng vẫy nữa, nhìn phù văn được sửa chữa như lúc đầu bằng ánh mắt sững sờ, rồi lại nhìn Vương Đằng – người đã xoay người đi về nơi bị phá hỏng khác. Ngay cả bản tay vô hình sau lưng hắn biến mất lúc nào cũng không biết, sau đó hắn bị ngã mạnh xuống đất.
“Ai ui!” Phù văn đại sư hói đầu xoa xoa cái mông, sợ hãi kêu một tiếng.
Phù văn đại sư hói đầu bất chấp mông đau, vội lăn tới nơi Vương Đằng vừa sửa chữa xong.
Hắn mở to mắt nhìn trận pháp đã được sửa xong, không khỏi há hốc mồm.
“Đây đây đây…”
Phù văn đại sư hói đầu quả thực không dám tin vào mắt mình, miệng cứ không ngừng lặp đi lặp lại chữ ‘đây’, nhưng lại không thể nói ra gì cả.
Sửa chữa hoàn hảo!
Đây quả thực là sửa chữa hoàn hảo mà!
Gần như giống như đúc trận pháp trước khi bị hư hại, không có bất cứ điểm khác biệt!
Càng quan trọng hơn là, thời gian mà hắn sửa chữa mất bao lâu? Loại tốc độ này gần như làm sáng mù mắt hắn luôn!
Thời gian mới chỉ có năm sáu nhịp thở thôi!
Cho dù là hắn cũng không thể làm được nhanh như vậy, hoàn thành sửa chữa trận pháp tinh chuẩn như thế, mà đối phương thoạt nhìn chỉ là một chàng trai trông còn rất trẻ.
Đây rốt cuộc là yêu nghiệt chạy từ đâu tới đây vậy!
Đợi chút, ngọn lửa màu xanh kia…
“Phàn đại sư, ngươi không sao chứ?” Lúc này, thủ lĩnh quân thủ vệ đi tới hỏi thăm.
“Ta rất ổn!” Phù văn đại sư hói đầu – Phàn Thái Ninh giật mình lấy lại tinh thần, vội nắm lấy cổ áo của thủ lĩnh quân thủ vệ, hỏi: “Người vừa nãy là ai? Ngươi tìm phù văn đại sư này ở đâu hả, à không đúng, có thể là Tông sư?”
“Hả... Tông sư!” Thủ lĩnh quân thủ vệ cũng không để ý Phàn Thái Ninh vô lễ, nghe được lời hắn nói, lập tức kinh ngạc.
Vương Đằng là Tông sư phù văn?!
Không thể nào!
“Nói đi, người kia là ai?” Phàn Thái Ninh vội la lên.
“Hắn là khách của Tiki đại nhân, tên là Vương Đằng, tự xưng là phù văn đại sư, ta cũng không biết thân phận cụ thể của hắn.” Thủ lĩnh quân thủ vệ luôn miệng nói.
Phàn Thái Ninh bỏ hắn ra, đuổi theo bóng dáng Vương Đằng.
Lúc này, Vương Đằng đang đẩy phù văn đại sư cao gầy sang một bên, tự thay hắn tiếp tục sửa chữa trận pháp.
Phù văn đại sư cao gầy đang muốn phát cáu, lại bị Phàn Thái Ninh chạy tới kéo ra, làm dấu im lặng với hắn: “Xuỵt! Nhìn trước đã!”
Phù văn đại sư cao gầy thấy Phàn Thái Ninh như vậy, gương mặt đầy vẻ nghi ngờ, nhưng cũng kiềm chế lại cơn giận, nhìn về phía Vương Đằng.
Vừa nhìn một cái, hắn cũng không khỏi ngây ngẩn cả người, vẻ khiếp sợ tràn đầy khuôn mặt.
“Đây!”
“Xuỵt!”
Phàn Thái Ninh lập tức cắt đứt lời hắn.
Lần này không cần hắn nhiều lời, phù văn đại sư cao gầy lập tức tự bịt miệng, sau đó tiếp tục xem không chớp mắt.
Tuy nhiên, Vương Đằng đã nhanh chóng sữa chữa xong chỗ trận pháp này, sau đó đi xuống phía bên dưới.
Hai người vội chạy lên nhìn, vội vàng hút một ngụm khí lạnh, gương mặt lộ vẻ khó tin.
Sửa chữa quá hoàn hảo!
“Lão Phàn, đây là ai vậy?” Phù văn đại sư cao gầy hỏi.
“Không biết, nhưng trình độ phù văn của hắn chắc chắn trên hai chúng ta.” Phàn Thái Ninh lắc đầu, vội đuổi theo Vương Đằng: “Đi thôi đi thôi, chạy nhanh qua nhìn.”
Phù văn đại sư cao gầy gật đầu lia lịa, sau đó cùng Phàn Thái Ninh đuổi theo Vương Đằng.
Không bao lâu sau, một phù văn đại sư khác cũng gia nhập đội ngũ theo đuôi Vương Đằng, đội ngũ càng lúc càng lớn mạnh…
Cho nên ở nơi trận pháp bị hư hại xuất hiện một cảnh tượng rất khôi hài. Một đoàn phù văn đại sư tuổi khá lớn đi theo một người thanh niên trẻ tuổi chạy đi khắp nơi. Nhưng lại sợ quấy rầy đến hắn, tất cả đều rất cẩn thận, rón ra rón rén như ăn trộm.
Khoảng mười phút sau, Vương Đằng đã sửa xong hoàn toàn, lỗ hổng của trận pháp đã được vá lại như lúc đầu trong nháy mắt, loài Hắc Ám phía ngoài lập tức bị cản lại.
Võ giả của đế quốc Đại Càn kích động không thôi, đánh về phía những loài Hắc Ám còn ở lại trong trận pháp và bắt đầu giết chúng.
Những loài Hắc Ám này không nhận được sự giúp đỡ của loài Hắc Ám bên ngoài, không qua bao lâu đã bị đánh tan.
Mọi người đều hoan hô.
“Vị đại sư này…” Phàn Thái Ninh đi tới trước mặt Vương Đằng, cả những phù văn đại sư và phù văn sư khác phía sau hắn đều trông ngóng nhìn Vương Đằng.
“Có chuyện gì thì đợi đánh lui loài Hắc Ám rồi hãy nói. Những trận pháp khác bị hỏng còn chưa sửa đâu, mọi người đừng rảnh như thế nữa, nhanh qua hỗ trợ đi.”Vương Đằng nói xong thì vội chạy tới phía cái khe hở của một trận pháp khác.
Bọn họ chẳng qua mới đạt được thắng lợi trong một bộ phận nhỏ mà thôi. Cả tòa pháo đài chiến tranh còn có rất nhiều nơi bị loài Hắc Ám xâm lấn, giờ vẫn chưa phải là lúc thả lỏng.
Nhóm người Phàn Thái Ninh cũng lập tức hiểu rõ, vội chạy theo Vương Đằng tới khe nứt của trận pháp.
Thực lực thấp nhất của những phù văn đại sư này cũng là cấp Hành Tinh. Tất cả đều có thể ngự không mà đi, mặc dù tốc độ không kịp Vương Đằng nhưng khoảng cách ngắn như vậy, cũng không bị bỏ lại quá xa.
“Các ngươi đi sửa chữa khe nứt khác đi, bên này giao cho ta.” Vương Đằng nói.
“Được!”
Đám người Phàn Thái Ninh hơi tiếc nuối. Bọn họ rất muốn theo sau Vương Đằng quan sát quá trình hắn sửa chữa. Trình độ của Vương Đằng cao hơn bọn họ rất nhiều, quan sát hắn sửa chữa trận pháp giúp bọn họ có được trợ giúp rất lớn. Nhưng bọn họ cũng biết hiện tại tình huống khẩn cấp, bây giờ không phải thời điểm quan sát học hỏi.
Thế nên mấy người chỉ đành gật đầu, chạy tới một khe nứt khác.
“Những người khác không quen biết Vương Đằng đại sư, ta đi giới thiệu giúp hắn, tránh gây hiểu lầm.” Phàn Thái Ninh đột nhiên đi ngoặt lại, thế mà lại xoay người đuổi theo Vương Đằng.
“Móa, Phàn Thái Ninh, đồ hèn hạ!”
Những phù văn sư khác tức đến nỗi trợn tròn mắt, râu dựng ngược lên, thầm hận chính mình lại không nghĩ tới cái này, để Phàn Thái Ninh nhặt được hời.
Theo những khe nứt lần lượt được Vương Đằng sửa chữa lại, trận pháp phòng hộ của pháo đài chiến tranh càng lúc càng kiên cố, làm cho loài Hắc Ám không tim được nơi ra tay.
Đại trận phòng hộ của pháo đại chiến tranh cực kì mạnh mẽ, có thể ngăn cả được cả công kích của cường giả cấp Vũ Trụ. Song lần này, nếu không phải bị loài Hắc Ám công phá từ bên trong, thì tình huống thảm thiết như hiện tại là chuyện không thể xảy ra, bởi vì loài Hắc Ám căn bản không thể tấn công vào nổi.
Trên bầu trời, Tiki – người đang giao chiến cùng với loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng nhận thấy tình hình đột nhiên đảo ngược, không khỏi cười lớn.
“Ha ha ha, các ngươi không còn cơ hội rồi!”
“Hừ!”
Loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng ở đối diện hắn, trên người nó được bao phủ một lớp sương mù màu đen, chỉ có đôi mắt lộ ra tà ý đỏ tươi. Nó lạnh lùng hừ một tiếng, đôi mắt nhanh chóng khóa chặt lấy Vương Đằng – người đang chạy giữa các khe nứt của các trận pháp. Giọng nói lạnh như băng truyền ra: “Phế vật, giết chết nhân loại kia, đừng để hắn tiếp tục sửa chữa trận pháp!”
Ở nơi xa, loài Hắc Ám cấp Ma Vương đang giết võ giả Nhân loại xung quanh lập tức xông về phía Vương Đằng, ước chừng có ba con.
Đôi mắt Tiki chợt lóe, vốn còn chút bận tâm, nhưng nghĩ đến thực lực của Vương Đằng thì không khỏi yên tâm lại.
Ma Hoàng loài Hắc Ám chú ý tới vẻ mặt của Tiki, khuôn mặt dưới lớp sương mù màu đen cau mày lại: “Ngươi đường như rất có lòng tin với hắn?”
“Bớt nói nhảm đi, Nọa Vụ Ma Hoàng, hôm nay ta sẽ giết chết ngươi, huyết tế cho những Nhân tộc đã chết!” Tiki giận dữ quát lên, ánh sáng màu xanh bùng nổ khắp toàn thân, chiến kiếm trong tay tỏa ra kiếm ý đáng sợ.
Vù!
Chợt vang lên tiếng gió thét gào, quanh thân Tiki lập tức bị cơn gió lốc bao phủ, sau đó cơn lốc này không ngừng mở rộng, phát ra từng tiếng kiếm vang vọng. Nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện trong cơn gió lốc đó đều là vô số ánh kiếm màu xanh.
Theo cơn lốc không ngừng mở rộng, nó đã nhanh chóng bao trùm lên phạm vi vài trăm mét, hoàn toàn tạo thành một khu vực tràn đầy kiếm ý màu xanh.
“Lĩnh vực!”
“Ngươi lại đã ngộ ra lĩnh vực!”
Lần đầu tiên, Nọa Vụ Ma Hoàng thay đổi sắc mặt, vội vã lùi về phía sau.
“Muốn chạy sao! Muộn rồi!” Giọng nói Tiki truyền ra, ngay sau đó lĩnh vực màu xanh đã hoàn toàn bao phủ lên Nọa Vụ Ma Hoàng.
“Cho dù ngươi đã ngộ ra lĩnh vực, cũng đừng nghĩ có thể giữ chân ta lại.”
Nọa Vụ Ma Hoàng hừ lạnh một tiếng, sương mù màu đen bên ngoài thân thể cũng mở rộng ra, trong nháy mắt đã lan rộng ra chống lại lĩnh vực màu xanh của Tiki.
Bên trong lớp sương mù đen tản ra ánh sáng màu đen lóng lánh, va chạm với ánh kiếm bên trong lĩnh vực màu xanh, phát ra từng tiếng nổ mạnh.
“Lĩnh vực! Tiki lại cũng lĩnh ngộ lĩnh vực!” Vương Đằng ngẩng đầu nhìn lên cuộc chiến trên không trung, kinh ngạc không thôi.
Tiki này không đơn giản nha!
Cấp Vũ Trụ đã lĩnh ngộ được lĩnh vực mà chỉ có cấp Vực Chủ mới có cơ hội lĩnh ngộ, có thể nói thiên phú của Tiki cũng cực mạnh.
Chẳng qua, hắn mới cấp Hành Tinh đã đạt được lĩnh vực, còn trâu bò hơn Tiki nha.
Lúc này Vương Đằng đã buông xuống công việc sửa chữa trận pháp, thân thể chậm rãi bay lên không trung.
Ban nãy Ma Hoàng kia nhìn về phía hắn, Vương Đằng đã chú ý tới. Đồng thời, hắn cũng thấy được ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương được lệnh Ma Hoàng xông giết tới nữa.
Nhưng hắn không hề sợ hãi!
“Vương Đằng đại sư, hãy để cho những võ giả cấp Hằng Tinh khác thay ngươi ngăn cản bọn chúng.” Phàn Thái Ninh lo lắng không thôi, muốn ngăn cản Vương Đằng.
Theo cái nhìn của hắn, Vương Đằng là một phù văn đại sư có thiên phú tuyệt vời. Đến cả cấp Tông sư rồi, sao có thể đi tới phía trước tuyến đầu đấu tranh anh dũng. Hơn nữa trình độ của phù văn sư đều đặt ở trên trận pháp, thông thường, chiến lực đều cũng không quá mạnh, không thể nào chính diện chống lại loài Hắc Ám được.
“Không sao, ba con Ma Vương mà thôi,cứ giết không tha!” Bóng dáng Vương Đằng càng phóng lên cao, giọng nói bình tĩnh truyền tới.
“...” Phàn Thái Ninh và các phù văn sư khác kinh ngạc không thốt nên lời.
Tại sao bọn họ lài cảm thấy Vương Đằng đại sư đang làm màu ghê vậy?
“Nói khoác không biết ngượng!”
“Tự mãn!”
“Cấp Hành Tinh mà cũng dám nói xằng nói bậy.”
Ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương đương nhiên cũng nghe được lời của Vương Đằng, tức giận trào dâng, thi triển nguyên lực Hắc Ám công kích về phía Vương Đằng.
Vương Đằng không nói một lời, trong đôi mắt hắn tản ra sát ý lạnh như băng, nở nụ cười lạnh lùng: “Cấp Hành Tinh!”
Vù!
Một tiếng xé gió khó nhìn ra đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy một luồng ánh sáng màu vàng bay từ trong thân thể Vương Đằng, tốc độ nhanh đến nỗi không thể tin nổi, trực tiếp xông thẳng về phía ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương.
Giờ phút này, ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương đã giết tới trước mắt, kim quang đột nhiên xuất hiện trước mặt không khỏi làm bọn chúng sợ hãi.
“Không tốt!”
Ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương đều bỏ qua Vương Đằng, lập tức công kích kim quang đang hướng về phía mình.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên, luồng ánh sáng màu đen dày đặc bao phủ lấy lưu quang màu vàng.
Ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Vù!
Đột nhiên vào lúc này, luồng kim quang kia xuất hiện lần nữa, giống như xuyên thấu không gian vụt ra từ trong không trung.
Ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương hoảng sợ tái mặt.
Xoẹt!
Luồng kim quang bay xẹt qua. Hai con loài Hắc Ám cấp Ma Vương bị cắt cổ tại chỗ, máu đen phun giữa không trung. Một con khác cũng mạo hiểm tránh thoát được kim quang kia. Nó hoảng sợ mở to mắt, không chút nghĩ ngợi chạy vội về nơi xa.
“Ngươi chạy đi đâu đấy!” Một bóng dáng khổng lồ đột nhiên chắn trước mặt nó, bóng mờ bao phủ lấy nó.
Loài Hắc Ám cấp Ma Vương còn may mắn sống sót chậm rãi ngẩng đầu, nó thấy một người khổng lồ kim loại cao hơn mười mấy mét xuất hiện trước mắt, đang nhe răng cười nhìn nó.
Con loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương này hơi sững người, đầu óc xuất hiện trạng thái đứng máy trong chốc lát.
Người khổng lồ kim loại trước mặt xuất hiện từ lúc nào vậy?
Sao nó không hề phát hiện ra?
Ầm!
Mà chính khoảnh khắc nó ngẩn ngơ, người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành đã cử động, hai nắm đấm vô song ngưng tụ ra quyền ấn đập xuống từ phía trên.
Giống như hai thiên thạch khổng lồ, hung hãn đánh về đầu của loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương.
“Rống!”
Con loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương này đương nhiên không cam lòng chờ chết. Nó phát ra tiếng rống tức giận, kích phát nguyên lực Hắc Ám toàn thân đến cực hạn. Thân thể nó đột ngột bành trướng, hóa thành một con dơi khổng lổ, muốn cứng chọi cứng với quyền ấn vô song kia.
Đây là ma biến của Huyết tộc. Chúng nó có thể chuyển hóa thành hình thái dơi, bất luận là sức mạnh hay tốc độ đều tăng lên mấy cấp bậc.
Quan trọng hơn là, thân thể nó trở nên cực kì khổng lồ, còn to lớn hơn người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành vừa rồi rất nhiều. Hơn nữa, toàn thân nó ngập tràn hắc quang, giống như một mặt trời đen treo lơ lửng trên trời, khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Quyền ấn do Vương Đằng thi triển đánh ầm ầm lên thân thể con dơi như đạn pháo.
Rống!
Loài Hắc Ám Huyết tộc phát ra tiếng rống tức giận, hắc quang bên ngoài thân thể nó điên cuồng tuôn trào, chế ngự quyền ấn khủng khiếp kia.
Nhưng hắc quang lập tức đã bị quyền ấn đánh tan, lộ ra thân thể con dơi bên dưới hắc quang.
Loài Hắc Ám Huyết tộc đập đôi cánh thịt sau lưng, muốn vùng ra khỏi phạm vi tấn công của Vương Đằng.
Cho dù nó đã thi triển ma biến, cũng không chắc có thể đối phó với tên nhân loại trước mặt.
Đối phương quá đáng sợ!
Trước đó chỉ vừa gặp mặt, hắn đã đánh chết hai con loài Hắc Ám cấp Ma Vương đồng cấp bậc với nó.
Lúc này, nó không hề nhìn thấy luồng ánh sáng vàng kim đó, nhưng nó biết, ánh sáng vàng kim đó nhất định là đang ẩn giấu ở trong hư không xung quanh. Nếu nó không chạy trốn, sớm muộn cũng bị đánh chết.
Nhưng Vương Đằng há sẽ để nó toại nguyện. Thân thể của hắn theo đó bành trướng, vô số kim loại ngưng tụ lại bên ngoài thân thể hắn, tức khắc khiến cho thân thể của hắn to lớn ngang bằng với con dơi, cao đến mấy mươi mét.
Sau đó một tay hắn tóm lấy chân sau của con dơi lớn.
Con dơi kinh hoàng quay đầu lại, đôi cánh vỗ đập điên cuồng.
“Muốn chạy à!”
Vương Đằng cười lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên ra sức. Sức mạnh khổng lồ bùng phát, thân thể khổng lồ của loài Hắc Ám Huyết tộc lại bị quay mòng mòng.
Hù hù hù…
Thân thể khổng lồ bị quay giữa bầu trời, sinh ra gió mạnh mãnh liệt.
Một tay Vương Đằng đập nó lên trên mặt đất, võ giả bốn phía sớm đã phát hiện được hành động của Vương Đằng, đồng loạt rời khỏi.
Ầm đùng!
Mặt đất chấn động, sinh ra từng vết nứt lan tràn ra xung quanh.
Vương Đằng không bỏ qua cho nó như thế. Hai tay hắn như bánh xe, đập thân thể khổng lồ của loài Hắc Ám Huyết tộc lên trên mặt đất hết lần này đến lần khác.
Ầm ầm ầm…
Loài Hắc Ám chịu vết thương nặng, xương cốt sau lưng phát ra âm thanh ken két. Cả thân thể của nó dường như bị đánh cong, đầu ngẩng lên cao, phát ra tiếng gào rống thống khố.
Âm thanh này hình thành từng đợt sóng âm lan ngược ra xung quanh khiến tâm trí con người chấn động, mất đi ý thức trong chốc lát.
Võ giả xung quanh lập tức dùng nguyên lực phong bế hai tai, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, đầu óc quay cuồng, khó mà chống đỡ.
“Còn dám hăm doạ ầm ĩ!”
Vương Đằng dùng niệm lực tinh thần chống đỡ đòn công kích sóng âm này.
Thân là thần niệm sư, hắn gần như hoàn toàn khắc chế tấn công sóng âm của loài Hắc Ám Huyết tộc.
Nhưng thấy loài Hắc Ám Huyết tộc vẫn dám phản kháng, sắc mặt hắn thoáng lạnh. Hắn vung tay đánh ra quyền ấn, ầm ầm về đầu con dơi lớn.
Ầm ầm ầm!
Tiếng động vang lên lần nữa.
Vương Đằng không chút nương tay, toàn bộ bốn thành áo nghĩa Lực bùng phát đều trút hết lên đầu con dơi lớn.
Rống!
Loài Hắc Ám Huyết tộc kinh hoàng gào thét. Thân thể khổng lồ của nó giãy giụa, nhưng lại bị người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành ghì chặt trên đất.
Ầm!
Chưa qua bao lâu, đầu của con loài Hắc Ám Huyết tộc nổ ngay tại chỗ, máu đen tưới đầm đìa khắp đất.
“Phế vật, cấp Hành Tinh cũng đánh nổ các ngươi như thường!”
Âm thanh oang oang truyền ra từ trong miệng người khổng lồ kim loại. Thân thể biến lớn, ngay cả âm thanh cũng trở nên cực kì hào sảng, thậm chí lộ ra tính chất kim loại.
“Ha ha ha!”
Giữa bầu trời, tiếng cười lớn ha hả của Tiki lập tức truyền ra từ trong khu vực màu xanh lá kia, dường như cực kỳ vui vẻ.
“Ngông cuồng!” Giọng nói của Nọa Vụ Ma Hoàng mang vẻ phẫn nộ, cũng truyền ra.
Chỉ thấy một tia sáng đen bắn ra từ trong sương mù đen ở bên trên, phóng thẳng về phía Vương Đằng.
“Nọa Vụ Ma Hoàng, ngươi còn có liêm sỉ không hả, lại dám ra tay với một tiểu bối cấp Hành Tinh.” Tiki hừ lạnh một tiếng, ánh kiếm xanh lá chém ra, lập tức phá nát ánh sáng màu đen kia.
Vương Đằng ngẩng đầu lên, bật một ngón tay giữa còn to lớn hơn với đám sương mù đen ở bên trên.
“Hừ!”
Nội tâm Nọa Vụ Ma Hoàng cuồng nộ, lại không rảnh bận tâm đến Vương Đằng. Đối mặt với thế tấn công của Tiki, nó đã rơi vào thế yếu, không thể không dốc toàn bộ Tinh thần để ứng phó với Tiki.
Nhìn thấy Nọa Vụ Ma Hoàng bị Tiki ngăn cản, đám người Phàn Thái Ninh, Ân Hải ở bên dưới bất giác thở phào nhẹ nhỏm. Vừa rồi bọn họ thật sự lau mồ hôi lạnh thay cho Vương Đằng.
Tên này lại dám chọc giận Nọa Vụ Ma Hoàng, không phải to gan bình thường đâu!
Nhưng mạnh thì đúng là mạnh thật!
Chỉ dựa vào sức lực một người tự giết chết ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương, chiến tích như vậy, không phải ai cũng có thể làm được.
Lại cộng thêm thực lực cấp Hành Tinh của Vương Đằng, rõ ràng càng không thể tưởng tượng.
Chiến đấu vượt cấp, còn có thể lấy một chém ba, quả là nghịch thiên!
Lúc này, Vương Đằng cúi đầu nhìn xuống loài Hắc Ám Huyết tộc bị đánh nổ đầu, cười lạnh một tiếng, sau đó thu gom bong bóng thuộc tính rải rác bốn phía.
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x500’
‘Sóng Âm Siêu Cấp x800’
‘Ma biến x120’
‘Huyết Ma điển x100’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x12000’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x450’
‘Ma biến x120’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x14500’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x600’
‘Ma biến x140’
...
Bong bóng thuộc tính do ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương nổ ra vô cùng nhiều, cực kỳ có giá trị, trong đó nguyên lực tinh thần Hắc Ám đã tròn 39500 điểm.
Nguyên lực tinh thần Hắc Ám của Vương Đằng thăng lên một cấp trong chớp mắt.
‘Nguyên lực tinh thần loài Hắc Ám’: 22000/40000 (cấp Hành Tinh tứ giai)
Tiếp theo là Tinh thần cấp Hành Tinh có được tổng cộng 1550 điểm, có thể hối đoái thành 155 điểm Tinh thần cấp Hằng Tinh.
Thuộc tính ma biến có được tổng cộng 380 điểm, khiến cho thuộc tính ma biến của Vương Đằng từ thành thục tăng lên đến giai đọa tiểu thành.
‘Ma biến’: 230/1000 (tiểu thành).
Tiếp theo sau còn có hai bong bóng thuộc tính đặc biệt, một là thuộc tính ‘Sóng Âm Siêu Cấp’ có 800 điểm, một là thuộc tính ‘Huyết Ma điển’ 100 điểm.
Sóng Âm Siêu Cấp là chiến kĩ đặc thù, Huyết Ma điển là công pháp đặc biệt của Huyết tộc!
Sau khi Vương Đằng hấp thụ hai bong bóng thuộc tính này, trong tâm trí lập tức có được lĩnh ngộ liên quan.
Cách thức thi triển Sóng Âm Siêu Cấp có hơi đặc biệt, cần phải thông qua chấn động nguyên lực và Tinh thần, phát ra sóng âm đủ để ảnh hưởng đến não bộ, có tính công kích không tầm thường.
Chủ yếu nhất chính là, môn chiến kĩ này có hiệu quả tấn công bất ngờ.
Trước đó Vương Đằng có thể dễ dàng nhẹ nhàng ngăn cản đòn tấn công sóng âm của loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương kia, hoàn toàn dựa vào tinh thần cấp Hằng Tinh của hắn. Nếu đổi lại là một người có cảnh giới tinh thần bình thường, thì đã sớm rơi vào tròng, bị loài Hắc Ám Huyết tộc tìm được cơ hội giết ngược lại rồi.
Nhưng điều này không có nghĩa chiến kĩ này là rác, ngược lại, nó rất hữu dụng.
Vương Đằng phát hiện bản thân mình đã đánh giá thấp tiềm lực của ‘Sóng Âm Siêu Cấp’. Nếu do hắn thi triển, dựa vào tinh thần mạnh mẽ kia của hắn, uy lực chắc chắn không bình thường.
Về ‘Huyết Ma điển’, nhìn từ tên gọi thì biết ngay là công pháp xuất xứ từ loài Hắc Ám Huyết tộc. Môn công pháp này là một môn công pháp dựa vào hấp thụ nguyên lực và sức sống ở trong máu để tu luyện, tốc độ tu luyện rất nhanh.
“Đúng là hơi tà môn!” Vương Đằng sờ cằm, cảm thấy không chấp nhận được cho lắm.
Hút máu để tu luyện, quả là rất phù hợp với tác phong của Huyết tộc. Nhưng Vương Đằng cảm thấy thứ này không thích hợp với phong cách đẹp trai bức người của hắn.
Hút máu gì chứ, ghê tởm quá đi.
Cho dù Huyết Ma điển này là một môn công pháp cấp Hằng Tinh!
Điều khiến Vương Đằng hơi tiếc nuối là, chỉ có con loài Hắc Ám Huyết tộc kia nổ ra công pháp và chiến kĩ. Hai con loài Hắc Ám cấp Ma Vương còn lại lại không nổ ra được.
Lẽ nào là vì giết quá nhanh, đánh chưa đủ ác?
Vương Đằng lắc đầu hơi bất lực, quả nhiên vẫn phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, thu hoạch mới lớn một chút nha!
Lúc này, thân thể của hắn chậm rãi thu nhỏ lại. Kim loại biến mất, được hắn thu vào trong mảnh nhỏ không gian, còn hắn đã nhanh chóng khôi phục kích thước bình thường.
Không thể không nói ‘Nguyên Từ chi tâm’ này rất hữu dụng, đặc biệt khi dùng để đối phó ma biến của đám loài Hắc Ám này, đánh chỉ có trúng.
Không phải chỉ là so lớn nhỏ sao, ai sợ ai chứ!
Mà hắn chỉ cần chất đống lượng lớn kim loại, đá tảng hoặc cát ở trong mảnh nhỏ không gian là được, rất tiện lợi.
Đặc biệt là nếu hắn dùng một vài kim loại hoặc đá kiên cố vô song ngưng tụ thành thân thể người khổng lồ, thì độ bền chắc của thân thể khổng lồ cũng sẽ vô cùng cao, khiến đối thủ muốn đánh cũng không thể đánh vỡ.
Nó chắc chắn là lợi khí tuyệt hảo dùng để đánh kẻ địch vượt cấp.
Về con loài Hắc Ám cấp Ma Vương vừa rồi, thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ là cấp Ma Vương tam, tứ giai, tương đương với võ giả cấp Hằng Tinh tam, tứ giai, hoàn toàn không cần phải dùng đến kim loại quá kiên cố. Chỉ cần dùng kim loại bình thường, hắn đã có thể đứng ở thế bất bại.
Vương Đằng đáp xuống mặt đất, trận pháp vẫn có không ít nơi hỏng hóc cần tu bổ.
Đám phù văn đại sư Phàn Thái Ninh bao vây đến, toàn bộ đều tỏ vẻ như gặp quỷ.
Tên này thật sự là phù văn sư sao?
Tại sao lại dũng mạnh dữ dội như vậy, so với dáng vẻ tu bổ trận pháp khi trước đúng là như hai người khác biệt.
Bọn họ cảm thấy rất không chân thực, từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy vị phù văn sư nào giống như… Vương Đằng!
Ừm, không sai, giống như Vương Đằng!
“Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Vương Đằng không chịu nổi ánh mắt của đám người này, nhíu mày nói.
“Khụ khụ, ngươi thật là phù văn sư sao?” Phàn Thái Ninh ho khan một tiếng, hỏi.
“Nếu không thì là gì, lẽ nào trận pháp ta tu sửa là giả sao?” Vương Đằng cạn lời nói.
“Vậy thì không phải, nhưng thực lực võ đạo của ngươi mạnh như vậy, không giống một phù văn sư chút nào cả.” Phàn Thái Ninh nói.
“Tu vi võ đạo của phù văn sư mạnh hơn một chút không phải là chuyện rất hợp lý sao?” Vương Đằng hỏi.
“Rất… rất hợp lý sao?” Phàn Thái Ninh sững người. Những phù văn sư sau lưng hắn cũng đầy đầu dấu chấm hỏi.
Chuyện này rốt cuộc hợp lý chỗ nào chứ??
“Đúng rồi, như vậy mới có thể bảo vệ bản thân tốt hơn chứ. Anh trai à, ngươi còn non lắm nha.” Vương Đằng vỗ bả vai Phàn Thái Ninh, ý vị sâu xa nói.
“Như… như vậy sao?” Phàn Thái Ninh bất giác cảm thấy có đạo lý, đứng sững sờ tại chỗ, tự hỏi chính mình.
“...” Những phù văn sư khác ở xung quanh.
“Đúng rồi, ngươi tên là gì?” Vương Đằng vừa bắt đầu tu bổ trận pháp, vừa hỏi, đầu cũng không quay lại.
“Phàn Thái Ninh, gọi ta lão Phàn là được rồi.” Phàn Thái Ninh hoàn hồn trở lại, vội vàng nói.
“Ồ, lão Phàn à, các ngươi rảnh lắm sao, nhanh đi tu sửa trận pháp đi. Nhân lúc còn sớm tu sửa xong, đẩy lùi loài Hắc Ám rồi, chúng ta còn có thể quay về đi ngủ một giấc ngon chứ!” Vương Đằng nói.
Tốc độ tu sửa của Vương Đằng nhanh như vậy, là vì muốn chạy về ngủ một giấc ngon sao?
Đây thực sự không phải lời người nói!
Lúc quan trọng thế này, hắn lại còn có tâm trạng quay về đi ngủ, đúng thật là…
Nhưng hết lần này đến lần khác, cứ tu sửa xong trận pháp nhanh chóng như thế, có tác dụng cực kì quan trọng với thế cục trận chiến. Đây dường như là một chuyện tốt.
Cho nên không có vấn đề gì đâu?
Trong khoảnh khắc, Phàn Thái Ninh đã hoàn thành công việc của mình, sau đó ngoan ngoãn tu bổ trận pháp ở nơi không xa sau lưng Vương Đằng, tiện thể còn có thể xem miễn phí hiện trường dạy học chỉ đạo bên phía Vương Đằng.
Phù văn sư khác xem xét, đây là một ý kiến hay đó.
Nhưng tăng nhiều cháo ít, phù văn sư có mười mấy người, vị trí bên cạnh Vương Đằng lại không nhiều, tranh sớm còn có thể tranh được, muộn rồi chỉ có thể ỉu ỉu xìu xìu đi chỗ khác tu sửa.
Kết quả chính là, dưới sự lôi kéo của Vương Đằng, hiệu suất của mọi người quả thật đã được nâng cao không ít. Tốc độ tu bổ tăng lên tằng tằng.
Trận pháp vốn cần nửa tiếng mới có thể hoàn thành, chỉ cần dùng tầm mười phút đã giải quyết xong.
Đừng thấy chênh lệch chỉ có mười mấy phút, khoảng thời gian này đủ để cứu được rất nhiều võ giả rồi.
Trận pháp tu sửa hoàn tất, một lồng phòng ngự hoàn hảo vô khuyết bao trùm xuống, triệt để ngăn cản loài Hắc Ám ở bên ngoài.
Võ giả ở bên trong pháo đài chiến tranh cực kì hưng phấn, giống như đã nhìn thấy hy vọng thắng lợi.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết sạch tất cả loài Hắc Ám!”
Tiếng hô giết chấn động bầu trời. Tất cả võ giả đều hưng phấn xông về phía loài Hắc Ám ở xung quanh, triển khai chém giết.
Bởi vì loài Hắc Ám đã hoàn toàn mất đi chi viện từ bên ngoài trận pháp, hiện tại trận chiến hoàn toàn nghiêng về một bên. Dưới sự tấn công hưng phấn của võ giả phía đế quốc Đại Càn, chúng tức khắc đã bị chém giết quá nửa.
Trên bầu trời, sắc mặt Nọa Vụ Ma Hoàng khó coi đến cực hạn, không ngờ trận pháp chúng nó ngàn khổ vạn khổ phá hỏng lại bị tên tiểu tử nhân loại kia tu sửa hồi phục, hơn nữa tốc độ còn nhanh như thế, đến mức bọn nó hoàn toàn không kịp tấn công vào trong pháo đài chiến tranh.
Đáy lòng Nọa Vụ Ma Hoàng thầm hận không thôi. Nó rất muốn tự ra tay chém giết tên nhân loại Vương Đằng đã phá hỏng chuyện tốt của nó.
Đáng tiếc, nó bị Tiki quấn thật chặt, căn bản không rảnh ra tay đối phó Vương Đằng.
“Nhóc hay lắm, đúng là đã giúp ta một việc lớn!” Tiki cũng đã nhìn thấy trận pháp được tu sửa lại như mới, vui vẻ không thôi, cười lớn nói với Vương Đằng bên dưới: “Vương Đằng, ân tình này ta đã ghi trong lòng!”
Vương Đằng nghe vậy, không khỏi ngẩng đầu lên, ánh mắt thoáng lấp lánh.
“Ha ha ha, Vương Đằng, mối ân tình này, bọn ta kiếm lời lớn rồi.” Trong đầu Vương Đằng, Viên Cổn Cổn hưng phấn cười lớn.
Bọn họ vốn chỉ muốn tìm kiếm danh vọng, không ngờ còn có được niềm vui bất ngờ như vậy.
Ân tình của một cường giả cấp Vũ Trụ, đây chính là chuyện tốt cực lớn.
Hơn nữa Tiki này rõ ràng còn là võ giả thiên tài của một gia tộc lớn nào đó, thân phận, địa vị đều cao hơn cấp Vũ Trụ bình thường rất nhiều, lời nói tuyệt đối có trọng lượng.
Vương Đằng còn chưa đến Đế Tinh Đại Càn, đã có thu hoạch như vậy, không thể không nói vận may của hắn thực sự quá tốt rồi.
“Bình tĩnh, chẳng qua chỉ là một ân tình mà thôi.” Vương Đằng nhàn nhạt đáp.
“...[○?`Д′?○]“ Viên Cổn Cổn lập tức bị nghẹn họng, đột nhiên cảm thấy bản thân nó còn không có định lực bằng Vương Đằng, bực cả mình~
Cán cân chiến tranh bắt đầu nghiêng lệch. Loài Hắc Ám ở bên ngoài lồng phòng ngự tuy rằng vẫn đang bán mạng tấn công, nhưng chúng nó muốn tấn công vào pháo đài chiến tranh đã là chuyện không thể nào.
Lần này, loài Hắc Ám chỉ xuất động một tồn tại cấp Ma Hoàng.
Chính là vị Noạ Vụ Ma Hoàng kia.
Nó đã bị Tiki cầm chân lại, không có cơ hội tấn công lồng phòng ngự.
Loài Hắc Ám còn lại, mạnh nhất cũng chưa qua cấp Ma Vương. Trong khoảng thời gian ngắn, đòn tấn công của chúng nó không thể nào công phá lồng phòng ngự hoàn hảo.
Còn loài Hắc Ám tàn dư trong pháo đài chiến tranh dưới sự chém giết sôi nổi của đám võ giả, đã nhanh chóng bị dọn dẹp kha khá rồi.
Cùng lúc này, lượng lớn vũ khí phù văn hạng nặng được khởi động, bắt đầu công kích loài Hắc Ám bên ngoài lồng phòng ngự trên phạm vi lớn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận