Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 2962. Dị hoả thiên địa đều xuất hiện! Đánh chết Giới Chủ! Đây chính là chỗ dựa của ngươi?



“Bị đẩy vào trong tiểu thế giới củaGiới Chủ, Vương Đằng này vẫn cực kỳ nguy hiểm.” Tả Cổ cau mày nói.“Thiên phú như thế, thực lực như thế, ta đều muốn ra tay cứu hắn.” Công tước Á Hằng hơi thay đổi sắc mặt, mở miệng nói.Mọi người nghe vậy, lập tức vì thế mà chấn động.Công tước Á Hằng này lại định nhúng tay vào trận chiến sự này. Nếu hắn ra tay, chẳng khác nào kéo đế quốc Lonlapa vào trong chiến trường, đây không phải là việc nhỏ.Về sau đế quốc Lonlapa nhất định sẽ gặp phải trả thù của đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu.“Ngươi không nói đùa đấy chứ!” Bích Xuân Nhu không nhịn được hỏi.“Nhìn xem tình huống.” Công tước Á Hằng không thay đổi sắc mặt nói.Ánh mắt đám người Bích Xuân Nhu lập tức lóe lên, thật hiển nhiên bọn họ đều biết rõ, Công tước Á Hằng này nhất định đã coi trọng thiên phú và tiềm lực của Nghị viên Vương Đằng, cho rằng đối phương đáng giá để cho hắn mạo hiểm một lần.Điều này khiến cho bọn họ không thể không cân nhắc xem có nhúng tay vào việc này hay không.Nói thật, thiên phú và tiềm lực của Nghị viên Vương Đằng này thật sự kinh người đến cực hạn, khiến cho bọn họ không khỏi dâng lên lòng yêu tài.Thiên kiêu trẻ tuổi như vậy, nếu ngày sau trưởng thành, tuyệt đối sẽ là một cường giả ghê gớm, có lẽ thật sự đáng giá để cho bọn họ ra tay, kể cả liên lụy đến thế lực của mình đều không quá đáng.Muốn có được, tất nhiên phải có trả giá.Gánh vác nguy hiểm nhất định là điều đương nhiên.Bên kia, vài vị tộc trưởng của gia tộc Ngũ Táng cũng rơi vào trong rung động. Mặc dù trong tin tình báo bọn họ lấy được cũng có tin tức Nghị viên Vương Đằng nắm giữ dị hỏa thiên địa, nhưng bọn họ vẫn chưa quá mức để ý.Cho đến giờ phút này khi chân chính nhìn thấy dị hỏa thiên địa, bọn họ mới cảm nhận được sự khủng khiếp của loại lửa kia.Kể cả pháp tắc căn nguyên hỏa diễm của cường giả cấp Giới Chủ đều có thể ngăn cản, đáng để cho bọn họ coi trọng.Mà thực lực của Vương Đằng đã một lần nữa đổi mới nhận thức của bọn họ. Đối với Nghị viên như vậy, tâm lý mâu thuẫn trong lòng bọn họ cũng bắt đầu dần dần biến mất.Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là một thân phận khác của đối phương – Hàn Chú!Nếu không lấy điều này làm nền, nếu không có đủ việc do Vương Đằng lấy thân phận Hàn Chú làm cho gia tộc Ngũ Táng, cho dù bọn họ nhìn thấy thực lực và thiên phú kinh người như vậy của Vương Đằng, cũng sẽ không thể dễ dàng tiếp nhận hắn.Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm nhìn bóng người trong ngọn lửa kia, giờ phút này tâm tình đặc biệt phức tạp, thực lực của Vương Đằng càng mạnh, trong lòng bọn họ càng vô lực.Đối mặt với một vị Nghị viên như vậy, bọn họ đã không thể lên nổi một chút ý niệm tranh phong cùng nữa.Tia sáng kỳ dị lóe lên trong mắt Y Táng Tâm Nặc, trong lòng chấn động không thôi, thực lực của tên này càng ngày càng ngoài dự đoán của mọi người, không ngừng lưu lại dấu vết ở trong lòng nàng, giống như một thanh đao khắc đang không ngừng khắc họa thứ gì đó, đó là bóng người của Hàn Chú và Vương Đằng, hai người dần dần chồng khít lên nhau.“Rắc rắc!”Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc trợn tròn mắt, siết chặt nắm tay, xương cốt phát ra tiếng kêu khiến cho người ta ê cả răng.“Dị hỏa thiên địa! Sao hắn có thể thu phục dị hỏa thiên địa chứ!”Lời nói khó có thể tin nổi không ngừng quanh quẩn trong lòng hắn, khiến cho hắn gần như muốn phát cuồng, không nhịn được càng thêm ghen tỵ.Cho dù thiên phú Không Gian hay dị hỏa thiên địa đều là thiên phú và kỳ vật cực kỳ hiếm thấy, người bình thường có thể có được một thứ đã là tạo hóa lớn lao, hiện giờ toàn bộ tập trung lên trên thân một người, thật sự khiến cho người ta rung động.Thậm chí hâm mộ ghen ghét!Hơn nữa đối với thiên kiêu giống như thiếu niên Hắc Sơn vương tộc này, không chấp nhận nổi nhất chính là người khác ưu tú hơn hắn.Hắn quá tự phụ!Tự cho rằng thiên phú không ai có thể sánh bằng, kết quả hiện giờ bị người đả kích đến thương tích đầy mình, kiêu ngạo trong lòng sinh ra rung động.Hắn không thừa nhận bản thân không bằng Nghị viên Vương Đằng trước mắt này, nhưng sự thật luôn luôn khiến cho hắn thất vọng.“Giết hắn cho ta! Giết hắn đi!”Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc truyền âm hét lên với Giới Chủ Hỏa Diệm kia.Giới Chủ Hỏa Diệm đã sớm phẫn nộ điên cuồng, nhìn thấy Vương Đằng bị hắn kéo vào trong tiểu thế giới Giới Chủ nhưng vẫn không chết, sắc mặt càng vô cùng khó coi, thêm với lời nói trào phúng kia của Vương Đằng, cho dù là ai đều không chịu nổi.Hắn không hề nói gì, cố hết sức thúc giục lực lượng thế giới, pháp tắc căn nguyên hỏa diệm thổi quét, khiến biển lửa bên trong tiểu thế giới khủng khiếp hơn, tản mát ra nhiệt độ nóng bỏng.Cả tinh không đều bị đốt cháy, không gian vặn vẹo. Có một vài tinh thể không chịu nổi đã hòa tan ra, trở thành từng bãi nham thạch nóng chảy khủng khiếp chảy xuôi trong tinh không, hóa thành từng dòng sông nham thạch, vô cùng nóng rực, khiến cho người ta không dám đến gần.Rất nhiều võ giả tỏ vẻ sợ hãi, không ngừng lùi lại phía sau, rời xa biển lửa vô cùng nóng rực kia, sợ bị cuốn vào trong đó.Tiểu thế giới của Giới Chủ Hỏa Diệm hoàn toàn thả ra, hòa hợp với tinh không này, nếu những võ giả này quá gần đó sẽ lập tức bị hút vào bên trong.Bên trong biển lửa, ngọn lửa vô tận lại cuốn tới, nhằm vào Vương Đằng ở trung tâm.Vương Đằng nheo mắt lại, cố hết sức thúc giục lửa Thanh Ngọc Lưu Ly.Grào!Hỏa diễm cự long màu xanh trông rất sống động phát ra tiếng rít gào trong không trung, ngọn lửa màu xanh vô tận thổi quét ra, chống lại ngọn lửa màu đỏ thắm ở bốn phía.Ầm ầm ầm!Hai ngọn lửa va chạm, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly của Vương Đằng bị áp súc không ngừng.“Dị hỏa thiên địa thì sao chứ, dựa vào ngoại lực còn định chống lại ta!” Giới Chủ Hỏa Diệm nhìn thấy một màn này, trên mặt lộ ra vẻ trào phúng, cười lạnh nói.“Vậy à?” Vương Đằng không thay đổi sắc mặt, khóe miệng nhếch lên độ cong trào phúng: “Nếu vậy thì sao?”Rầm! Hết chương 2962.

Bạn cần đăng nhập để bình luận