Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 751: Cơn bão ập đến.

Vương Đằng không chút do dự thêm điểm thuộc tính vào trên ‘Bão không gian’!
Bây giờ, chỉ có mỗi loại kỹ năng này còn có cơ hội lật ngược thế cục!
Cộng thêm 15800 điểm yhuộc tính trắng, độ thuần thục của kỹ năng ‘Bão không gian’ lập tức tăng vọt, vượt qua nhập môn, tiến vào tiểu thành, sau đó là đại thành, thậm chí cuối cùng trực tiếp đạt đến viên mãn.
Độ thuần thục của kỹ năng “Bão không gian” này mỗi giai đoạn cần thuộc tính trắng hoàn toàn gấp đôi lên so với bậc trước, nhập môn cần 100 điểm, tiểu thành cần 1000 điểm, đại thành cần 5000 điểm, viên mãn cần trọn 10000 điểm.
‘Bão không gian’ : 9776/10000 (viên mãn)
Dưới một hồi thêm điểm phía mạnh như hổ, làm cho kỹ năng ‘Bão không gian’ gần như đạt đến đỉnh viên mãn, lý giải về ‘Bão không gian’ trong đầu Vương Đằng đã gần hoàn thiện. Hắn muốn thi triển ra bây giờ, đã không còn là chuyện khó.
Thậm chí phối hợp thiên phú Không Gian đã càng ngày càng hoàn mỹ của hắn, chắc hẳn sẽ sinh ra phản ứng hoá học không thể biết được.
Nghĩ đến ban đầu khi nhìn thấy bão không gian trong vết nứt không gian, mắt Vương Đằng ánh lên tinh quang.
Ngay sau đó, hai mắt hắn trở nên cực kỳ sâu thẳm, đồng tử màu đen tựa như hư không, trong đó dường như có vòng xoáy đang xoay tròn. Hắn duỗi hai tay ra, đột nhiên tạo thành từng gợn sóng trong không gian trước mặt…
Đột nhiên không gian chấn động, từng dao động kỳ dị lan ra bốn phía.
Mấy vị cường giả cấp Chiến Tướng như Đạm Đài Tuyền, Diệp Cực Tinh lập tức liền nhận ra điều khác thường, sắc mặt lập tức biến đổi.
“Sao lại có dao động không gian??”
Tâm thần mọi người chấn động, đáy lòng ngạc nhiên, nghi ngờ.
Chẳng lẽ loài Hắc Ám đến xâm lược vào lúc này?
Một loại dự cảm không lành nảy sinh trong lòng bọn họ
Dù sao chỉ khi vết nứt không gian xuất hiện, bọn họ mới được thấy dao động không gian trên phạm vi lớn cùng loại.
Mà bây giờ trên Địa Tinh, tình huống xuất hiện vết nứt không gian, chỉ có thể là loài Hắc Ám quấy nhiễu thôi!
Nếu là như vậy, chẳng phải là họa vô đơn chí hay sao.
Bạo động hải thú bên này còn chưa giải quyết xong, lại đến loài Hắc Ám xâm lược, vậy là muốn làm cái gì đây, thay nhau ra trận sao?
Sắc mặt mấy vị cường giả cấp Chiến Tướng lập tức trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng ngập tràn u ám, lúc này lộ ra dáng vẻ thấy chết không sờn.
“Khụ khụ!” Lúc này, một đường tiếng ho khan vang lên bên tai mấy người: “Các ngươi đừng nghĩ nhiều, đây là do ta làm!”
Người nói hiển nhiên chính là Vương Đằng, hắn nhìn thấy vẻ mặt của đám người Đạm Đài Tuyền, đã biết bọn họ chắc chắn tưởng tượng ra cái gì rồi.
Đám người: “...”
Mấy người đều hơi choáng váng, nhìn Vương Đằng, đột nhiên phát hiện, dao động không gian này hình như chính đang lấy Vương Đằng làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía.
Cho nên vừa rồi bọn họ vừa… phản ứng nhầm?
“Ngươi … còn có thiên phú không gian?” Ánh mắt Giang tổng đốc sửng sốt, hắn không khỏi đặt câu hỏi.
Thật ra, mắt Đạm Đài Tuyền lại sáng lên, nàng bỗng nhớ lại trận chiến ở thành phố Tinh Phong lúc trước, dường như Vương Đằng từng thi triển thủ đoạn không gian, cũng dùng cách này để đánh chết Bát Tí Ma Tướng.
Nói như vậy, thì không hề kì lạ rồi.
Đối mặt với câu hỏi của Giang tổng đốc, Vương Đằng không tỏ rõ ý kiến, nói: “Mấy vị vẫn nên lui ra phía sau một chút thì hơn, cảnh tiếp theo có thể sẽ tương đối khó khống chế.”
“Ngươi muốn làm gì vậy?” Mặt Đạm Đài Tuyền hơi thay đổi, nàng lập tức hỏi. “Cũng không có gì, thử chiêu mới vừa nghiên cứu ra.” Vương Đằng nói với giọng bình thản, chẳng biết chút liêm sỉ nào mà đưa bão không gian vào thành quả của chính hắn.
Bọn người Đạm Đài Tuyền đương nhiên không biết ẩn tình trong đó, nghe thấy lời nói của Vương Đằng, không khỏi hơi ngạc nhiên, đặc biệt là khi thấy hắn trưng ra khuôn mặt bình tĩnh kia, bỗng có một loại cảm giác…
Có lẽ tên nhóc này lại muốn gây ra chuyện lớn rồi!
Không, hẳn là có chút tự tin, dẹp có lẽ đi, tên nhóc này nhất định muốn gây chuyện!
“Ngươi chắc không?” Đạm Đài Tuyền nhíu mày, hỏi.
Cho dù Vương Đằng có thiên phú Không Gian, thế nhưng thực lực của hắn cách Cự Viên Phong Bạo rất xa, cho dù thi triển ra được thủ đoạn không gian, cũng chưa chắc có thể đủ sức chống lại.
“Nắm chắc một nửa!” Mặt Vương Đằng không thay đổi, nói.
Đám người: “...”
Con mẹ nó một nửa, kiểu này vừa nhìn là biết không phải câu trả lời nghiêm túc.
Đã đến lúc này rồi, có thể đừng mặt dày như vậy được không!
Vương Đằng không nói gì, sắc mặt dần dần nghiêm lại. Lấy hắn làm trung tâm, dao động không gian ngày càng kịch liệt, dường như hình thành từng vòng gợn sóng mà mắt thường có thể thấy được, lan tràn ra bốn phía.
Đám người Đạm Đài Tuyền cách quá gần, cảm nhận cực kỳ chuẩn xác, dao động không gian kia khiến bọn họ đều cảm thấy mình không ổn định, một linh cảm nguy cơ mãnh liệt hiển hiện trong lòng.
Không gian cũng không phải phạm vi mà võ giả tầm thường có thể chạm đến.
Cho dù là cường giả cấp Chiến Tướng, tồn tại có thể chạm đến lĩnh vực không gian, cũng là hiếm có.
Giờ đây, theo dao động không gian tăng lên, nếu đột nhiên văng tung tóe ra khắp nơi, dù cho với thân xác cấp Chiến Tướng của bọn họ, thể nào cũng bị vết nứt không gian xé nát, cho dù không chết, cũng khó tránh kết quả bị thương nặng.
Mấy người liếc nhau, cuối cùng không thể không lui về phía sau.
Nói ra thì buồn cười, thân làm cường giả cấp Chiến Tướng, lúc này bọn họ lại chẳng giúp được gì, chỉ có thể co đầu rút cổ ra đằng sau.
Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát…
Ầm!
Cự Viên Phong Bạo va chạm với Hàn lão, dao động nguyên lực quét sạch bốn phía, va chạm ra năng lượng nổ tung đáng sợ.
Nước biển bốc lên khu vực trung tâm, hình thành một vòng xoáy khổng lồ, dòng nước chảy xiết, nhưng chẳng hề rung chuyển được thân thể khổng lồ kia của Cự Viên Phong Bạo.
Cự Viên Phong Bạo vung cây gậy nham thạch trong tay, đánh về phía Hàn lão, gió lốc và sấm chớp đồng loạt giáng xuống, uy thế khủng khiếp.
Nhưng cơ thể hắn liều mạng chống đỡ, ánh đao trên người bùng nổ, đao ý tung hoành giữa không trung!
Thế nhưng ngay sau đó, ánh đao kia lại quay ngược về, tất cả đao ý quay trở về thân thể hắn, tụ vào hết cỡ, càng thêm sắc bén đáng sợ hơn trước!
Lưng Hàn lão đột nhiên thẳng tắp, cả người như hóa thành một thanh chiến đao tuyệt thế.
Chém!
Một tiếng thét to truyền ra từ trong miệng hắn, vang vọng khắp đất trời nơi đây.
Trong phút chốc, thân thể hắn biến mất tại chỗ, hóa thành một ánh đao phóng lên tận trời, chém về phía Cự Viên Phong Bạo!
Ánh đao va chạm với cây gậy dài ** bằng nham thạch, tất cả dường như yên tĩnh lại.
Sóng biển ngưng đọng, không còn bốc lên, xoáy nước ngừng chảy, không còn chuyển động, hải thú và con người phía xa xa, như đứng hình trong khoảnh khắc này.
Keng!
Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ kim loại đột nhiên vang lên.
Giữa đất trời, chỉ có một tiếng kim loại này tồn tại, không ngừng chấn động mặt biển và trời cao, không ngừng vang vọng.
Đùng đoành!
Ngay sau đó, một tiếng nổ khủng khiếp cuối cùng cũng bộc phát.
Năng lượng va chạm thành sóng xung kích nổ nước biển lên khoảng không trên bầu trời, kình khí kinh khủng cuốn ngược ra bốn phía.
Mặt đám người Đạm Đài Tuyền hơi biến sắc, không khỏi rút lui về phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận