Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 829: Cái đứa thích làm màu!

“Vương Đằng, Hill Zisson của nước Băng!” Vương Đằng nhìn về phía khán đài của nước Băng, lạnh nhạt nói.
Giờ phút này, sắc mặt của mọi người ở nước Băng thay đổi.
Sắc mặt của bản thân Hill Zisson càng khó coi hơn, nhìn Vương Đằng, khó chịu giống như ăn phải phân vậy.
Tên này, nhất định là cố ý!
Hắn đánh bại võ giả nước Hạ, đạp lên bọn họ để đi lên, bây giờ Vương Đằng lại đặc biệt tới khiêu chiến hắn.
Nhưng hắn không còn cách nào khác, ở trên hội giao lưu, nếu thể hiện thiên phú, thì người khiêu chiến hắn sẽ không ít đi.
Hắn hoặc là vẫn đứng yên, cho đến cuối cùng, hoặc là bị ngươi ta đánh bại, khuất phục ở phía sau người ta, không còn khả năng khác.
Tế tư thần điện nhìn Hill Zisson, gật đầu với hắn.
Hill Zisson biết bản thân không cách nào tránh khỏi, vừa mới gia nhập thần điện, nếu hắn tránh đánh, thì mất mặt không chỉ là bản thân hắn, đến cả thần điện cũng sẽ xấu hổ theo, vậy hậu quả đều nghiêm trọng hơn bất kỳ thứ gì khác.
“Hừ!” Hill Zisson hừ lạnh một tiếng.
Đấu thì đấu, chưa chắc hắn không đánh lại Vương Đằng.
Sở dĩ mọi người không muốn giao thủ với Vương Đằng, chỉ là bởi vì lo lắng bị cục gạch đặc biệt kia của hắn chiếu cố, không xuống đài được.
Hắn không tin, hôm nay hắn trở thành một thành viên của thần điện, Vương Đằng lại dám làm như vậy.
“Vương Đằng, xin chỉ giáo!” Vương Đằng thấy Hill Zisson đi đến trước mặt, cười hì hì nói.
“…” Hill Zisson lập tức khó chịu, cười con mẹ ngươi! Nụ cười này khiến hắn có cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Hill Zisson!”
Hắn không nói thêm mấy lời dư thừa, nói tên mình ra, nắm chắc trường thương trong tay, nhắm thẳng vào Vương Đằng.
“Đến đi, đường đường chính chính đánh một trận với ta!”
“Đường đường chính chính đánh một trận?” Vương Đằng cười, nói: “Ta sợ là ngươi vừa ra tay, thì ngươi chẳng có cơ hội nữa!”
“Ngạo mạn!”
Tên này quả thực không coi hắn ra gì.
Trên mặt Hill Zisson lập tức xuất hiện vẻ giận dữ, bước chân đột nhiên bước về phía trước, đâm ra một thương, mũi thương xẹt qua không trung, đâm thẳng vào điểm yếu của Vương Đằng.
Ngọn thương xuyên qua không trung mang theo hàn ý lạnh như băng quét tới.
Vương Đằng điềm nhiên tung ra một quyền.
Một quyền này vô cùng đơn giản, không sử dụng bất kỳ chiến kỹ nào, chỉ tung sức mạnh thuần túy thôi.
Ầm!
Sức mạnh từ nắm đấm va chạm vào mũi thương, lớp băng ngưng tụ ở đầu mũi thương bỗng chốc phát ra tiếng vỡ ‘crắc’ rồi hóa thành từng mảnh băng tuyết rơi đầy trời.
Hill Zisson cảm nhận được luồng sức mạnh dữ dội từ phía đối diện truyền sang, vẻ mặt thay đổi, cả người không khỏi lùi lại nửa bước.
Mới chỉ giao tranh lần đầu mà hắn đã rơi vào thế yếu rồi.
Thực lực của Vương Đằng chắc chắn không đơn giản như bề ngoài.
Hill Zisson tỏ ra nghiêm túc, sau đó không hề do dự sử dụng ‘thể chất băng trần’, nguyên lực hệ Băng trên người hắn đột nhiên bùng phát, ngưng tụ thành một lớp giáp băng bao bọc quanh cơ thể.
Ở trên khán đài của Băng quốc, vẻ mặt của người dẫn đầu Băng quốc đã thay đổi.
Võ giả các nước cũng ngạc nhiên, không khỏi thì thầm bàn luận.
“Chưa chi Hill Zisson đã sử dụng thể chất đặc thù, xem ra Vương Đằng của nước Hạ đã khiến hắn cảm thấy nhiều áp lực.”
“Tay Vương Đằng này không phải võ giả bình thường đâu, có vẻ như thực lực của hắn mạnh ra phết đấy!”
“Vậy dùng viên gạch làm vũ khí lúc nãy chắc chỉ để mua vui, còn giờ mới là thật à?”
“Mà các ngươi có để ý là tay Vương Đằng này còn rất trẻ không?”
Lời vừa thốt lên, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Giờ họ mới nhận ra dường như tuổi tác của Vương Đằng trẻ hơn đại đa số những võ giả ở đây, hầu như họ đều đạt tới võ giả cấp Chuẩn Chiến Tướng ở độ tuổi hai mươi lăm, có trẻ hơn thì cũng chỉ chênh nhau một đến hai tuổi là cùng.
Nhưng Vương Đằng đã đến hai mươi tuổi hay chưa vẫn là một câu hỏi.
Gerald của nước Đại Ưng và Valeriya của nước Đại Hùng đều tỏ vẻ kinh ngạc.
“Kirihime, thiên kiêu nước Hạ này còn trẻ hơn ngươi đó nha.” Inuichiro Yamamoto nói với Kirihime ngồi bên cạnh.
“Ờ.” Kana Kirihime không bật lại một cách lạ kỳ, còn gật đầu với vẻ nghiêm túc.
“Nước Hạ, quả là một đất nước thần kỳ, tiếc ghê...” Inuichiro Yamamoto thở dài với vẻ mặt u ám.
Tiếc cái gì, hắn không nói hết thì Kana Kirihime cũng hiểu.
Kể từ thời đại mới tới nay, nước Nghê Hồng lựa chọn phụ thuộc vào Bạch Đầu Ưng quốc nên quan hệ có phần căng thẳng với nước Hạ, hai quốc gia không mấy thân thiện với nhau.
Nếu như trước đây lựa chọn phụ thuộc vào nước Hạ thì có lẽ tình hình đã khác hẳn bây giờ.
...
Giữa sân đấu, Vương Đằng nhìn sự thay đổi của Hill Zisson thì vui như mở cờ, lại có bong bóng thuộc tính để mót rồi.
‘Thể chất băng trần x10’
‘Thể chất băng trần x8’
‘Nguyên lực hệ Băng x112’
...
Vương Đằng cảm nhận được sự biến đổi của bản thân, ánh mắt nhìn Hill Zisson cũng tràn ngập tình thương mến thương.
Ngoài trừ hay toan tính ra thì kỳ thực là một người tốt!
Tinh, phiếu người tốt!
Đôi mắt xanh lơ của Hill Zisson nhìn chằm chằm Vương Đằng không cảm xúc, hoàn toàn không biết mình vừa được phát phiếu người tốt!
“Ngươi rất mạnh, nhưng ta sẽ không thua đâu.” Vẻ mặt hắn kiên định, trong ánh mắt toát ra sự quyết tâm.
Vương Đằng vẫn bình thản như thường, tự tin là tốt, nhưng phải tùy xem đối mặt với ai!
Chàng trai, ngươi vẫn còn non và xanh lắm!
Hill Zisson nhìn thái độ bình tĩnh không dao động như thể không coi hắn ra gì của Vương Đằng thì nhíu mày lại, nội tâm không kìm được nỗi tức giận.
Uỳnh!
Nguyên lực hệ Băng trong cơ thể hắn bộc phát, không nói thêm gì nữa, nguyên lực hệ Băng ngưng tụ rồi kết tinh thành một lớp băng dày bọc trên cây trường thương, tạo ra một lưỡi lê sắc lẻm.
Hàn băng thương ý!
“Để ta xem xem, một quyền của ngươi có thể phá vỡ một thương này của ta hay không.”
Hill Zisson gầm lên, cả người như lao vút qua khoảng cách về không gian để xuất hiện ngay trước mặt Vương Đằng.
Uỳnh!
Vương Đằng ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh, khi mũi thương kia không ngừng phóng to trong đôi mắt hắn, cho đến kia ở ngay sát nút rồi hắn mới đủng đỉnh giơ tay lên.
Đúng là chỉ một quyền!
Ngọn lửa đỏ rực bọc lấy nắm đấm của hắn lập tức va chạm với mũi thương lạnh như băng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận