Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1381: Bé cưng à, đừng chạy

Điều này khiến cho hắn nhớ đến Kim Nguyên và Haddock đã gặp được khi ở Địa Tinh. Phong cách hành sự của hai bên luôn luôn có vài chỗ tương tự, đều láu cá vô cùng.
Đáng tiếc khi hắn và đám người Bieloo, Augus tiến vào trong di tích Nam Cung Việt lưu lại, bọn họ đã chạy mất.
“Hả, ở đây lại có bong bóng thuộc tính.” Vương Đằng đột nhiên khẽ ồ lên một tiếng, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Nhặt!
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x20’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x30’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x5’

Ba bong bóng thuộc tính, tổng cộng đạt được 55 điểm nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng trong lòng Vương Đằng lại hơi mong đợi.
Có phải trong Hỏa Hà giới sẽ sinh ra bong bóng thuộc tính bất cứ lúc nào không?
Nếu như vậy, hắn phát tài rồi!
“Bây giờ chúng ta phải đi đâu?” An Lan nhìn quanh bốn phía, hỏi.
Vương Đằng thu hồi suy nghĩ, mở đồng hồ trí năng ra, một tấm bản đồ hiện lên.
Đây là tấm bản đồ người khác đưa cho hắn trước khi hắn xuất phát.
Mà người đưa cho hắn chính là Tiki!
Nhưng không biết Tiki đã từng tiến vào Hỏa Hà giới hay thu thập được từ chỗ những người khác.
Cho dù như thế nào, hắn đã giúp đỡ Vương Đằng một ơn lớn.
Bằng không Vương Đằng chỉ có thể tìm kiếm trong Hỏa Hà giới không có mục đích, thời gian bị lãng phí càng nhiều.
Phải biết rằng bọn họ chỉ có mười lăm ngày mà thôi.
“Đi bên này.” Vương Đằng chỉ một phương hướng: “Chúng ta đi đến đầm lầy dung nham, bên kia vừa vặn cách bọn họ không xa.”
“Được!”
An Lan tự nhiên lấy Vương Đằng làm chủ.
“Đi!”
Đã chọn xong phương hướng, một hàng năm người lập tức xuất phát.
Bọn họ vừa bay đi vừa quan sát xung quanh.
Lúc này bọn họ mới có rảnh rỗi quan sát hoàn cảnh kỳ lạ của Hỏa Hà giới.
Nơi này có khác biệt rất lớn với bên ngoài.
Có ba quả cầu lửa vĩ đại treo cao trên bầu trời, giống như mặt trời chiếu rọi cả bầu trời thành màu lửa đỏ.
Trên mặt đất đều là đất đai màu nâu đậm, từng dòng sông nham thạch trải rộng trên mảnh đất màu nâu, tản ra từng trận khí tức nóng bỏng.
Trong hoàn cảnh như vậy, sinh vật và thực vật bình thường vốn không thể tồn tại được.
Nhưng ở đây vẫn còn tồn tại một vài giống loài kỳ dị dựa vào nguyên lực hệ Hỏa để sinh tồn, chúng nó là thổ dân của Hỏa Hà giới này.
“Thật nhiều bong bóng thuộc tính!”
Ánh mắt Vương Đằng tỏa sáng, dọc đường bay đi này hắn phát hiện xung quanh đều là bong bóng thuộc tính màu đỏ lửa, nhất là bên cạnh dòng sông nham thạch, bong bóng thuộc tính xuất hiện càng nhiều, thường xuất hiện từ trong dung nham.
Hắn lập tức quét niệm lực tinh thần, điên cuồng nhặt.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x10’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x8’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x15’

Một đám bong bóng thuộc tính hội tụ về phía Vương Đằng, đều là nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, tuy rằng giá trị thuộc tính không lớn, nhưng số lượng bong bóng lại nhiều.
Nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, một lần hắn đã đạt được hơn một ngàn điểm giá trị thuộc tính, tất cả đều hóa thành nguyên lực tinh thần hệ Hỏa lưu chuyển trong cơ thể hắn, hội tụ vào trong chín ngôi sao hệ Hỏa trong biển hư vô.
“Nói không chừng lần này có thể trực tiếp khiến nguyên lực hệ Hỏa đột phá đến cấp Hằng Tinh.” Vương Đằng cảm nhận biến hóa của ngôi sao hệ Hỏa, trong lòng âm thầm suy tư.
Bay ước chừng nửa giờ, mọi người dần dần đến gần một đầm lầy dung nham, dòng sông nham thạch nơi này trở nên dày đặc hơn, giống như chảy ra từ trong ao đầm.
Kèm với đó, bong bóng thuộc tính cũng nhiều hơn, trong lòng Vương Đằng không khỏi vui đến nở hoa.
Xoẹt!
Đột nhiên, một lưỡi lửa bất ngờ bắn nhanh ra từ bên trong dòng sông nham thạch ở dưới chân mọi người, cuốn về phía một võ giả tộc Cơ Giới.
Mọi người khẽ thay đổi sắc mặt.
Tốc độ của lưỡi lửa này quá nhanh.
Tên võ giả tộc Cơ Giới kia còn chưa phản ứng kịp, một chân đã bị cuốn chặt lấy, sau đó một luồng lực vĩ đại vọt tới, kéo hắn xuống dòng sông nham thạch bên dưới.
Nhưng bọn họ dù sao là võ giả cấp Vũ Trụ, đối mặt với tình hình này đều không hề hoảng sợ, một cánh tay của tên võ giả tộc Cơ Giới bị cuốn đi ngọ nguậy giống như chất lỏng, đột nhiên hóa thành một thanh chiến đao, nguyên lực ngưng tụ trên đó, hóa thành một đường ánh đao sắc bén.
“Muốn chết!”
Võ giả tộc Cơ Giới hét lớn một tiếng, chém về phía lưỡi lửa kia.
Ánh đao chém trúng vào lưỡi lửa, chặt đứt nó.
Oa!
Một tiếng kêu thảm thiết cổ quái truyền ra từ bên trong dòng sông nham thạch bên dưới, mọi người chỉ thấy một bóng đen lóe lên rồi biến mất, sau đó cuối cùng không tìm thấy tung tích của nó nữa.
“Là Hỏa Ô thiềm!”
“Đều cẩn thận một chút!”
Vương Đằng và An Lan đồng thời mở miệng, vẻ mặt cảnh giác nhìn xuống dòng sông nham thạch ở bên dưới.
Tất cả mọi người không ngờ lại đụng phải Hỏa Ô thiềm ở đây.
Hỏa Ô thiềm này chính là một trong những nhiệm vụ của bọn họ, nhưng chỉ trong Hỏa hà mới có nhiều nhất, dòng sông nham thạch gần đây có lẽ ngẫu nhiên có một hai con.
Vận may của bọn họ không tệ, lại có thể gặp được một con.
“Hình như Hỏa Ô thiềm này thật giảo hoạt, một kích không thành đã núp ở dưới không chịu đi ra nữa.” An Lan chậc chậc nói.
“Nếu đã đụng phải, đâu có thể dễ dàng bỏ qua được.” Khóe miệng Vương Đằng nhếch lên một tia ý cười.
Muỗi có nhỏ đi nữa thì vẫn là thịt!
Hỏa Ô thiềm lại giảo hoạt nữa cũng đâu thể chạy trốn khỏi tay hắn được.
“Nham thạch nóng chảy này luôn trở ngại đến tinh thần của chúng ta, nếu như Hỏa Ô thiềm luôn ẩn náu không ra, chỉ e chúng ta rất khó có thể tìm được chúng nó.” An Lan nhíu mày nói.
“Vậy thì không chắc.” Vương Đằng cười he he.
Trong khoảnh khắc, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly tuôn ra từ trong thân thể hắn, hóa thành từng sợi xiềng xích màu xanh, lao xuống dòng sông nham thạch bên dưới.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Xiềng xích do lửa Thanh Ngọc Lưu Ly biến thành vọt vào trong nham thạch nóng chảy, nham thạch nóng chảy kia lại không thể tạo thành tổn thương gì, chỉ có từng trận tiếng vang phát ra khi đụng chạm.
Xiềng xích màu xanh giống như từng mãng xà hỏa diễm nhanh chóng bơi lội trong dòng sông nham thạch, Vương Đằng bám niệm lực tinh thần của mình lên trên đó, cảm giác tình hình dưới nham thạch nóng chảy.
“Tìm được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận