Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1350: Đã đến lúc dạy hắn làm người rồi. (2)

“Được.”
Adris dẫn đầu đi vào trong phường cược quặng Tụ Tài.
Nhìn từ bên ngoài, những phường cược quặng này chỉ là từng tiệm mặt tiền. Trên thực tế, phía sau đều có sân viện với diện tích cực kì lớn, lượng lớn khoáng thạch chất đống trong sân.
“Xin đợi chút, muốn vào hậu viện, cần phải chứng minh tư cách.” Một nhân viên tiệm vẻ mặt mang nụ cười mỉm, cản đám người lại.
Những phường cược quặng này điều hành vô cùng nghiêm ngặt, không phải đang khinh thường ai, chỉ là chưa được xác định tài lực, đi vào cũng không mua nổi, đơn thuần chính là lãng phí thời gian.
Adris xe nhẹ đường quen, trực tiếp bày ra thân phận của chính mình.
Nhân viên tiệm vừa nhìn thấy hắn là người của gia tộc Pylax, đâu còn cần phải chứng minh tài lực gì nữa, trực tiếp cho đi qua.
Đến lượt bên phía Vương Đằng…
Vương Đằng nhìn An Lan, lại phát hiện hắn cũng đang nhìn mình.
“Nhìn ta làm gì, chứng minh cho hắn đi.” Vương Đằng nói.
“Ta?” An Lan chỉ vào mũi của mình, giống như hơi kinh ngạc, Vương Đằng thân là Tông Sư tam đạo có nhiều tiền như vậy, còn cần hắn chứng minh sao?
“Ta không có tiền, đương nhiền là ngươi lên rồi.” Vương Đằng tự nhiên nói.
Tên nhân viên tiệm kia vẫn mang vẻ mỉm cười như cũ, yên tĩnh chờ đợi.
Mặt của đám người Adris và Tào Quan lại lộ vẻ khinh thường: “Không có tiền, cũng dám cược với chúng ta?”
“Yên tâm, dù sao cuối cùng người thua cũng không phải là ta, cần tiền làm gì.” Vương Đằng nói.
“...”
Đám người Adris đều tức giận trào dâng, cứ luôn bị lời nói bình tĩnh tùy ý của Vương Đằng chọc giận.
“Vậy ta sẽ đợi xem các ngươi làm sao thắng được ta, có điều ngươi vẫn nên nghĩ cách vào được đây trước đi.” Adris cười lạnh nói.
“Chuyện này không cần các ngươi lo lắng, có vào được hay không là chuyện của chúng ta.” Vương Đằng nói.
An Lan bất đắc dĩ, chỉ có thể giao hai trăm triệu tiền đặt cọc, mới được thả cho vào.
Cái gọi là chứng minh tài chính, chính là giao tiền đặt cọc, lúc đi ra sẽ được trả lại.
Mỗi người một trăm triệu, tiền của Vương Đằng là An Lan đưa ra.
“Mấy vị khách hàng, xin mời vào trong.” Nhân viên tiệm duỗi tay chỉ dẫn, không ngăn cản nữa.
Đám người Tào Giảo Giảo và Tào Quan cũng giao tiền đặt cọc, sau đó đoàn người mới đi vào trong hậu viện.
Hậu viện của phường cược quặng Tụ Tài rộng lớn khác thường, hơn nữa khu vực phân chia khác biệt, giống như có phân biệt dựa trên đẳng cấp.
Bốn phía quanh sân xếp đầy các loại khoáng thạch, chất đống ở các góc khác biệt, lớn nhỏ không giống nhau. Loại lớn nặng đến vạn cân, loại nhỏ có kích thước không bằng nắm đấm, chí chít lít nhít.
“Thứ khác không cần xem nữa, chúng ta đi thẳng đến khu vực cấp A, ở đó ít nhất đều là khoáng thạch có cấp bậc từ trăm triệu trở lên.” Adris nói.
“Tùy ý.” Vương Đằng gật đầu.
Trong sân có nhân viên mỹ nữ phụ trách tiếp đãi giải thích, còn có các sư phụ cắt đá giúp đỡ cắt đá, thậm chí ngay cả tầm quặng sư cũng có. Bọn họ tọa trấn ở đó, thân phận rất cao, bình thường rất ít khi động đậy.
Đa số khách khứa ở đây đều có thân phận hiển hách, hoặc là người có thực lực mạnh mẽ, vốn liếng hùng hậu.
Ánh mắt Vương Đằng quét qua, lập tức nhìn thấy không ít cường giả cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ, thậm chí còn có mấy tồn tại thâm sâu khó dò, dường như là cấp Giới Chủ.
Một khoảng sân nho nhỏ của phường cược quặng lại tồn tại nhiều cao thủ như vậy, khiến người ta cảm thấy thật huyền diệu.
Khó trách phường cược quặng phải bố trí kiểm tra ngoài cửa. Nếu bất cứ người bình thường nào cũng có thể đi vào, đụng mặt với những cường giả này, ngược lại làm mất mặt mũi của phường cược quặng.
Rất rõ ràng là phường cược quặng Tụ Tài này đi theo con đường cao cấp.
Mà phần lớn tuỳ tùng đi theo bên cạnh những cường giả này đều là tầm quặng sư, bọn họ thỉnh thoảng sẽ hỏi ý kiến của tầm quặng sư, sau đó mới vung tay mua quặng.
Về phần tại sao Vương Đằng phát hiện ra, đó là vì bên cạnh của bọn họ có bong bóng thuộc tính rơi ra.
Vương Đằng không chút khách sáo, nhặt hết từng cái một.
‘Thuật tầm quặng x300’
‘Thuật tầm quặng x500’
‘Thuật tầm quặng x450’
...
“Rõ ràng đẳng cấp của tầm quặng sư trong này cao hơn bên ngoài nhiều, bong bóng thuộc tính rơi ra cũng nhiều hơn bọn họ.” Vương Đằng thầm nói trong lòng.
Trong phút chốc ngắn ngủi, hắn đã thu nhặt được mấy ngàn điểm thuộc tính ‘thuật tầm quặng’, mà đẳng cấp tầm quặng sư của hắn cũng một mạch tăng lên tằng tằng, từ trung cấp của lúc trước lên cao cấp, chỉ trong thời gian chớp mắt.
Thậm chí, sau khi đạt được cao cấp, theo sau số lượng bong bóng thuộc tính nhặt được ngày càng nhiều, Vương Đằng đã đột phá đến cấp Đại Sư.
Trong đầu hắn hiện ra vô số tri thức kinh nghiệm… liên quan đến thuật tầm quặng, cảm ngộ, dung nhập kí ức của hắn, toàn bộ dung hoà thông suốt.
Chỉ trong khoảnh khắc này, Vương Đằng đường đường chính chính trở thành một Đại sư tầm quặng.
‘Thuật tầm quặng’: 200/10000 (Đại sư)
“Hình như cũng đâu có quá khó.” Vương Đằng lầm bầm.
Thế nhưng giới hạn cao nhất của đẳng cấp tầm quặng sư quả thực cũng khá cao, mới cấp Đại Sư đã cần có mười ngàn điểm. Nếu đạt đến cấp Tông Sư, vậy chẳng phải cần mấy chục ngàn điểm sao.
May mà thuộc tính của tầm quặng sư dễ đàng có được hơn thuộc tính của luyện đan sư và luyện tạo sư, không uổng phí cái gì. Vương Đằng không để tâm.
Sau khi Vương Đằng trở thành đại sư tầm quặng, lại bắt đầu ngứa nghề. Lúc trước khi vẫn còn là tầm quặng sư trung cấp, hắn đã nhìn ra được trong khối đá kê chân kia có ẩn chứa Xích Tinh Mẫu Đồng, hiện tại đã đạt đến cấp Đại Sư, lại có năng lực và trình độ cụ thể thế nào đây?
Không phải vị tầm quặng sư kia của Adris là cao cấp sao, dáng vẻ vừa rồi kiêu ngạo đến khó ưa.
Đã đến lúc dạy hắn làm người rồi.
Không bao lâu sau, dưới sự chỉ điểm của vị tầm quặng sư cao cấp kia, đám người Adris đã chọn được một khối khoáng thạch trên vạn cân mang đến.
“Chúng ta đã chọn xong rồi, thế nào, các ngươi vẫn chưa bắt đầu sao? Khoáng thạch ở đây không có dễ chọn như vậy, nếu không nhìn ra được thì trực tiếp nhận thua đi. Đợi ta cắt khối đá này ra, giá trị bao nhiêu, các ngươi đền bấy nhiêu là được rồi.” Adris thản nhiên nói.
“Vương Đằng, ta thấy hay là ngươi nhận thua đi, tránh đến lúc đó mở nhầm hàng lỗi, còn phải đền tiền, thua càng thảm hại.” Tào Quan ở một bên phụ hoạ, trào phúng Vương Đằng, lại nói:
“Trần Sổ đại sư chính là tầm quặng sư cao cấp, bản lĩnh dò mạch tìm khoáng ngươi chắc chắn không thể sánh bằng. Ngươi tự giải quyết cho ổn thoả đi!”
Tên tầm quặng sư cao cấp kia nghe vậy, gương mặt lộ ra biểu cảm ngượng ngùng rồi lại ngạo nghễ, thản nhiênn nói: “Tiểu tử, người trẻ tuổi chịu thiệt chút không sao, cũng nên giao chút tiền học phí, nhưng nhớ phải ngã một keo leo một tấc, tự thu xếp ổn thoả đi.”
“Các ngươi hình như chắc chắn bản thân sẽ thắng vậy?” An Lan không nghe nổi nữa, trợn mắt nói.
“Đó là đương nhiên, nhìn thấy khối khoáng thạch này không, chừng trên vạn cân. Đại sư Trần Sổ đã nói rồi, hàm lượng bên trong khối khoáng thạch này vô cùng kinh người, khoáng thạch mở ra chắc chắn có giá trị ngất ngưởng. Ngươi cho rằng các ngươi còn có thể tìm được một khối sánh được với nó sao?” Tào Quan cười lạnh nói.
An Lan nhíu chặt mày, thoáng nhìn tên tầm quặng sư cao cấp kia, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng.
Hắn không cho rằng tên tầm quặng sư cao cấp này là một kẻ lừa đời lấy tiếng. Khoáng thạch của phường cược quặng Tụ Tài đều là hàng hoá cao cấp. Một khối lớn như vậy, cho dù là vật liệu cược, cũng có giá trị rất cao. Người của gia tộc Pylax sao có thể tuỳ tiện tìm một tầm quặng sư đến giám định, chứng minh người ta thật sự có bản lĩnh.
Vương Đằng quét mắt nhìn quá khối khoáng thạch trên vạn cân kia, trong mắt loé lên vẻ kinh ngạc.
Tên tầm quặng sư cao cấp này quả thực có bản lĩnh, lại có thể chọn trúng khối khoáng thạch có giá trị như thế.
Khoáng thạch to lớn như thế, người bình thường chắc chắn không dám tuỳ tiện ra tay.
Thế nhưng khoé miệng hắn lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn khà khà nói: “Từ lúc nào tầm quặng sư cao cấp cũng dám xưng là đại sư vậy?”
Đôi mắt tầm quặng sư Trần Sổ lập tức loé lên vẻ xấu hổ.
Tầm quặng sư cao cấp đương nhiên không thể xưng là đại sư.
Nhưng đây đều là cách gọi riêng tư, giống như phó chủ nghiệm, người cấp dưới đều sẽ trực tiếp gọi là chủ nhiệm, coi như là một kiểu xưng hô kính trọng, chỉ cần không nói như vậy ở trường hợp chính thức, thì không thành vấn đề.
Kết quả Vương Đằng lại phơi bày lời nói này, thì chính là có ý vả mặt rồi.
“Nếu ngươi không phục, vậy thì chọn khoáng đi.” Tầm quặng sư Trần Sổ cười lạnh nói.
Hắn không tiếp tục xoắn xuýt về vấn đề xưng hô, làm lớn chuyện này không có lợi với hắn, chỉ tự sỉ nhục chính mình.
Vương Đằng thản nhiên mỉm cười, cũng không tiếp tục cố chấp, quét mắt qua xung quanh một lượt, sau đó tuỳ tiện chỉ vào một khối khoáng thạch nặng tầm ngàn cân.
“Khối này đi.”
“An Lan, trả tiền!”
“...” Ánh mắt An Lan nhìn Vương Đằng đầy u oán.
Tuỳ tiện như vậy.
Ngươi đang nghiêm túc hả?
“Phụt ha ha ha, ngươi như vậy là điếc không sợ súng sao? Tuỳ tiện chọn một khoáng thạch nặng ngàn cân đã dám so bì với thiếu gia Adris?” Tào Quan cười ha hả.
“Người trẻ tuổi, ngươi như vậy đúng là làm càn, cho rằng tuỳ tiện chọn một khối đá, đợi lát nữa là có thể mượn cớ nói mình chưa nghiêm túc chọn sao?” Tầm quặng sư Trần Sổ cũng dở khóc dở cười, lắc đầu nói.
Ánh mắt Tào Giảo Giảo nhìn Vuơng Đằng đầy hoài nghi. Tên này giảo hoạt giống như tiểu hồ ly vậy, sẽ nhận thua dễ dàng như vậy sao?
“Đại gia, ta gọi ngươi là đại gia rồi đấy. Chúng ta nghiêm túc chút có được không, khoáng thạch của người ta nặng vạn cân, nếu chúng ta thua, thật sự đến cái quần cũng không còn đâu.” An Lan sầu muộn không thôi, vội vàng truyền âm nói với Vương Đằng.
“Tộc Cơ Giới các ngươi cũng mặc quần sao?” Ánh mắt Vương Đằng nhìn hắn thật kỳ quái.
“Ta…” An Lan thật muốn hộc máu: “Tộc Cơ Giới chúng ta sao lại không mặc quần chứ, ngươi như vậy là phân biệt kì thị, ta có mặc quần… Không đúng, hiện tại chúng ta đang nói chuyện có mặc quần hay không sao? Ta đang nói chuyên thua tiền với ngươi đó, đại ca.”
“Đừng gấp, bình tĩnh, uổng cho ngươi còn là cường giả cấp Vực Chủ.” Vương Đằng nhàn nhạt nói.
“Ta là cấp Vực Chủ thì làm sao, tiền của cấp Vực Chủ không phải là tiền hả.” An Lan phản bác nói.
“Được rồi, không thua đâ. Nếu ngươi tin tưởng ta, thì mua khối khoáng thạch đó đi, bao kiếm lời.” Vương Đằng tự tin nói: “Đúng rồi, kiếm được lời phải chia cho ta đấy, ta không phải tuỳ tiện giúp ngươi, ta ra tay có giá mắc lắm.”
“Ngươi thật sự có lòng tin à?” An Lan hoài nghi nói.
“Tin hay không tuỳ ngươi.” Vương Đằng thờ ơ nói.
“Được, ta sẽ tin ngươi thêm một lần, thắng chúng ta chia đều, không, chia bảy ba, ngươi bảy ta ba.” An Lan cắn răng nói.
“Rất tốt, có giác ngộ đấy.” Vương Đằng gật đầu hài lòng.
“Các ngươi thương lượng xong chưa, muốn mua thì mua nhanh đi.” Adris nhíu mày, thiếu kiên nhẫn thôi thúc.
An Lan không nói gì, trực tiếp bước lên mua lại khối khoáng thạch Vương Đằng chọn trúng.
“Vương Đằng, ngươi có thật sự nắm chắc không vậy. Không phải là ngươi bắt tay với tên Adris kia làm thịt tên Vực Chủ ngốc của tộc Cơ Giới này đó chứ.” Giọng nói cổ quái của Viên Cổn Cổn vang lên trong tâm trí Vương Đằng: “Từ sớm ta đã nghe nói người của tộc Cơ Giới đều hơi cố chấp, hôm nay xem như mở rộng tầm mắt rồi.”
“Ta là loại người đó sao?” Vương Đằng trợn mắt không vui nói: “Ta có thế nào cũng không đi lại với người của gia tộc Pylax, đó chính là đối thủ của chúng ta.”
“Khà khà, ta chỉ nói vậy thôi.” Viên Cổn Cổn cũng biết Vương Đằng không thể kết bè với đối phương.
Nhưng thủ pháp chọn khoáng thạch của tên Vương Đằng này quả thực không hợp lý lẽ thông thường cho lắm, chỉ nhìn thoáng qua cái là mua ngay, ngươi đang đi chợ mua bắp cải sao.
Lúc này, An Lan đã mua được khoáng thạch quay lại, vẻ mặt đau đớn, tuy rằng mang mặt nạ, nhưng Vương Đằng vẫn nhìn ra được biểu cảm từ trong mắt của hắn.
“Tốn hết ba trăm triệu, tim của ta đau lắm.” An Lan sờ ngực, nói.
An Lan lập tức phẫn nộ nhìn sang, hiện tại hắn hận nhất người khác nói hắn là kẻ nghèo.
Nếu không phải đang ở trong phường cược quặng Tụ Tài, hắn có thể đã một bạt tai đánh chết Tào Quan rồi.
Cấp Hằng Tinh nhỏ nhoi, cũng dám càn quấy trước mặt cấp Vực Chủ như hắn.
Hắn, đúng là tìm chết!
Vương Đằng không khỏi lắc đầu, cảm thấy Vực Chủ An Lan này thật lòng là sống đến mức hơi thê thảm. Nhưng cũng có thể là cách suy nghĩ hơi khác với người thường, nếu tuỳ tiện đổi lại là một cường giả cấp Vực Chủ khác, đã sớm động thủ, còn để cho Tào Quan có cơ hội nói chuyện sao.
“Nếu đã chọn xong khoáng thạch, vậy thì bắt đầu cắt đá đi.” Adris bình tĩnh nói.
Vương Đằng đương nhiên không có ý kiến.
Người ta gấp gáp đưa tiền, hắn cũng không thể ngăn cản.
Sau đó, đám người đi đến khu cắt đá, mời hai vị sư phụ chuyên cắt đá giúp đỡ cách đá.
“Bọn họ muốn cược quặng nha!”
“Thú vị, đi qua xem thử đi.”
“Hình như chơi cũng lớn lắm, các ngươi xem khối khoáng thạch kia kìa, đạt đến cấp bậc mười trăm triệu rồi.”
“Nói đến khối đá còn lại chỉ có trọng lượng ngàn cân, còn muốn so sánh sao?”
“Ai biết, lấy nhỏ thắng lớn mà, ai nói chuẩn xác được.”
...
Rất nhiều người chú ý đến tình hình bên này, tụ tập lại, cực kì tò mò, thấp giọng bắt đầu nghi luận.
Ngay cả những vị cường giả cấp Vực Chủ kia cũng đi qua, dường như cực kì hứng thú.
Những vị cường giả cấp Giới Chủ lại không hề nhúc nhích, vẫn đang tự chọn khoáng thạch, có điều sự chú ý của bọn họ thỉnh thoảng vẫn tập trung về phía bên này.
Không ai dám làm phiền đến cấp Giới Chủ. Khi bọn họ chọn quặng khoáng, người khác đều tự động tránh ra, vì thế khu vực bên cạnh bọn họ là yên tĩnh nhất.
Phía Vương Đằng bên này đã bắt đầu cắt đá, hai vị sư phụ cắt đá động thủ cùng lúc.
“Hai vị, khoáng thạch các ngươi chọn đều là khoáng nguyên thạch. Nếu bên trong có nguyên thạch, sau khi phá ra sẽ dẫn đến nguyên lực thất thoát, cho nên phải bắt đầu cắt từng tầng da đá từ bên ngoài, tránh tổn hại nghiêm trọng, về mặt thời gian có thể sẽ lâu một chút, xin hai vị nhẫn nại chờ đợi.”
Nhân viên nữ xinh đẹp của phường cược quặng ở bên cạnh giải thích, sau đó sai người mang lên một bàn trà nước bánh trái, phục vụ vô cùng chu đáo.
Sư phụ cắt đá không hổ là nghệ nhân lão luyện. Bọn họ không dùng máy móc, mà là tự động thủ, cầm một thanh dao cắt đá kỷ quái trong tay, lột từng tầng da đá quặng.
Chưa đến một lúc, đột nhiên có người kinh ngạc hô lên.
“Sáng rồi.”
“Sáng nhanh dữ vậy.”
“Nguyên lực rất tinh thuần, khối nguyên thạch này không tầm thường, ít nhất đạt đến cấp năm, cấp sáu!”
...
Chân mày tầm quặng sư Trần Sổ giật một cái, đôi mắt cũng loé qua vẻ mừng rỡ.
Chỉ thấy sau khi khối khoáng thạch đó được lột bỏ lớp da đá bên ngoài, có một tia hào quang rực rỡ màu đỏ như lửa chiếu ra, vô cùng đẹp mắt.
Đây là nguyên thạch hệ Hoả!
Ý nghĩa của toả sáng là đã xuất hiện hào quang nguyên thạch.
Tuy rằng hắn nhìn ra được khối khoáng thạch này sẽ kiếm lời được, nhưng vẫn không ngờ đã cắt ra được nguyên thạch nhanh như vậy. Sư phụ cắt đá mới lột có hai ba lớp da đá, đã phát sáng rồi, chứng minh hàm lượng nguyên thạch bên trong rất kinh người.
Đôi mắt Adris không khỏi vụt qua tia mừng rỡ, mười trăm triệu cũng không phải con số nhỏ đối với hắn, có thể kiếm lời chính là chuyện tốt.
“Ngươi làm rất tốt.” Adris nói với Trần Sổ.
“Thiếu gia quá khen rồi!”
Trần Sổ là tầm quặng sư làm thuê cho gia tộc Pylax, cho nên hắn rất khách sáo với Adris.
“Ha ha ha, nhìn thấy chưa hả, khối khoáng thạch của chúng ta đã mở ra được nguyên thạch rồi, các ngươi đến một chút dấu vết cũng không có, như vậy còn muốn cược với chúng ta.” Tào Quan cười ha hả, chỉ về khối khoáng thạch của Vương Đằng, vẻ trào phúng càng nồng đậm.
Khối khoáng thạch Vương Đằng chọn trúng lúc này đã lột đi bốn năm lớp da đá rồi, nhưng vẫn không hề xuất hiện bất kì dấu vết phát sáng nào.
Vương Đằng không thèm nhìn Tào Quan, dáng vẻ thản nhiên, từ đầu đến cuối ngồi đó uống trà, không coi hắn ra gì.
An Lan hơi khẩn trương trong lòng, nhìn Vương Đằng, thấy dáng vẻ này của hắn, bất giác nhẹ nhõm không ít.
“Hừ, sắp đến lúc chết rồi vẫn còn làm bộ làm tịch.” Tào Quan tự tìm mất mặt, tức quá hoá giận hừ lạnh nói.
“Chuyện này mới chưa đâu vào đâu cả. Khối khoáng thạch này của các ngươi chẳng qua mới mở ra được khoáng thạch bề ngoài mà thôi. Bên trong lớn như vậy, các ngươi cho rằng có khả năng cả khối đá đều là nguyên thạch sao?” Vương Đằng bình tĩnh nói.
Adris nhíu mày, nhìn về phía Trần Sổ.
“Hắn nói không sai, trước khi chưa hoàn toàn mở ra hết, tình hình bên trong khó ai nói chuẩn xác được, nhưng khối đá này của chúng ta có xác xuất đại khái có lời, chỉ xem kiếm được bao nhiêu.” Tầm quặng sư Trần Sổ nói.
“Cho dù là vậy, khoáng thạch của chúng ta chắc chắn vẫn lời nhiều hơn các ngươi.” Tào Quan nói.
“Vậy chờ xem đi.” Vương Đằng không hề gấp gáp, thong thả nói.
Dáng vẻ này của hắn khiến cho đám người Adris không thoải mái lắm, không có bất cứ cảm giác thành tựu sắp sửa thắng lợi nào. Hắn giống như một nhúm bông gòn mềm mại, khiến người ta không có chỗ xuống tay.
Tào Giảo Giảo nhìn hắn kinh ngạc. Không nói chuyện khác, tính cách này, đã xem như khá ghê gớm rồi.
“Phát sáng rồi, khối này cũng phát sáng rồi!” Đột nhiên có người lớn tiếng hô to.
Lời nói vừa truyền ra, mọi người đều kinh ngạc.
Adris, Tào Quan, Tào Giảo Giảo, An Lan, tất cả mọi người đều vội vàng nhìn về phía khối khoáng thạch Vương Đằng đã chọn, chỉ có cái tên đầu têu Vương Đằng này vẫn bình tĩnh vô cùng.
Bởi vì hắn sớm đã dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ nhìn thấy tình hình bên trong khối khoáng thạch, nắm chắc giá trị nguyên thạch bên trong khoáng thạch của hai bên như lòng bàn tay.
“Ánh sáng này hơi nồng đậm nha!”
“Xem chừng, lẽ nào là nguyên thạch cấp bảy?”
“Còn phải tùy theo độ tinh khiết tiếp theo, nếu đều có màu sắc như thế, vậy thì chắc chắn là cấp bảy, không thể sai.”
“Ta vốn cho rằng khối đá lúc nãy mở ra được cấp năm, cấp sáu đã xem như rất may mắn rồi, không ngờ rằng còn nhảy ra một khối đá cấp bảy.”
“Bên trong một khối khoáng thạch cấp bậc ba trăm triệu lại mở ra được nguyên thạch cấp bảy, chuyện này hơi hão huyền nha!”

Mọi người sôi nổi bàn tán, phản ứng vô cùng kịch liệt. Khối nguyên thạch cấp bảy này khiến không ít người đều đỏ mắt ngưỡng mộ, ngay cả cấp Vực Chủ cũng không ngoại lệ.
Nguyên lực hàm chứa bên trong nguyên thạch cấp bảy vô cùng thuần khiết, nếu dùng để tu luyện, hiệu quả không chỉ mạnh hơn gấp mười lần nguyên thạch cấp sáu.
Đối với cường giả, nguyên thạch chính là tài nguyên tu luyện tốt nhật, mà đẳng cấp của nguyên thạch liên quan đến tốc độ tu luyện và chất lượng nguyên lực tu luyện ra được của bọn họ.
Nói tóm lại, nguyên thạch càng cao cấp, càng là thứ có thể gặp nhưng không thể cầu.
Những vị cấp Giới Chủ kia quét mắt nhìn qua, dừng lại mấy giây trên khối khoáng thạch mở ra được nguyên thạch cấp bảy kia, rồi dời đi lần nữa.
Sắc mặt Adris thoáng khó coi.
Chuyện này làm sao có thể, bên trong khoáng thạch lựa chọn tùy ý lại mở ra nguyên thạch cấp bảy?
Đây là vận may phân chó gì vậy chứ.
Sắc mặt Tào Quan vô cùng khó côi, còn đen hơn cả mặt của Adris. Hắn cảm thấy như bị người ta vả mấy cái tát bốp bốp bốp lên mặt, đau đến bỏng rát.
Đôi mắt Tào Giảo Giảo lóe lên vẻ kinh ngạc.
Lẽ nào Vương Đằng đã sớm nhìn ra được khối khoáng thạch này sẽ mở ra nguyên thạch cấp bảy, cho nên mới bình tĩnh như thế?
Nếu thật sự như thế, vậy thì hơi khủng khiếp rồi.
Trần Sổ đột ngột đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi, đi đến gần xem, giống như không tin nổi khối khoáng thạch này sẽ mở ra được nguyên thạch cấp bảy.
“Thế nào, đại sư tầm quặng, đây là nguyên thạch cấp bảy thật sao?” An Lan cố ý hỏi như vậy, xem thường đối phương.
Lúc này hắn cuối cùng đã yên tâm, Vương Đằng đúng là thần nha.
Khoảng cách đôi bên lớn như vậy, thế mà vẫn có thể xuất hiện nghịch chuyển.
Hắn sắp nghi ngờ Vương Đằng có phải là tầm quặng sư hay không.
Sắc mặt tầm quặng sư Trần Sổ sa sầm, hắn nhìn thoáng qua Vương Đằng, hừ lạnh một tiếng, trầm mặt quay về chỗ ngồi.
“Thế nào?” Adris hỏi.
“Khối khoáng thạch của bọn họ hơi bí ẩn, rõ ràng rất bình thường, cũng không phải ra từ một quặng mỏ cũ, lại có được phẩm chất như thế, thật sự là chuyện có xác xuất vô cùng nhỏ.” Tầm quặng sư Trần Sổ cười khổ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận