Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 3286. Bí thuật Cổ Độc mạnh mẽ! Cất giữ sên Hy Quang! (4)



Sắc mặt bọn họ có chút không dễ nhìn, tưởng tượng đến thứ này ở trong cơ thể bọn họ, mấy người đều cảm giác cả người không được thoải mái.Nhạc Yên đứng dậy, trên khuôn mặt xinh đẹp đã khôi phục một tia hồng nhuận, không còn màu than chì đó nữa, hiển nhiên đã hoàn toàn giải độc.Nàng cũng nhìn về phía những con trùng đó, sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng chán ghét đối với Lam Ngọc càng sâu vài phần.Nhưng mà rất nhanh, những con trùng này sẽ không còn động tĩnh, hiển nhiên đã chết không thể chết lần nữa.Điều này khiến cho mọi người có chút bất ngờ.“Đây quả thật là thuốc giải, các ngươi đều ăn đi.”Ánh mắt Nhạc Yên chợt lóe, lập tức chia viên thuốc cho những người còn lại của Nhạc gia, nói.Đám người Nhạc Bình tự nhiên không có bất kì chần chờ nào nữa, vội vàng ăn viên thuốc vào, khoanh chân ngồi, bắt đầu loại trừ cổ độc Lam Thu.“Không ngờ ngươi còn tin.” Vương Đằng nhìn về phía Nhạc Yên, có hứng thú nói.“Ít nhất ngươi tốt hơn hắn một chút.” Nhạc Yên liếc Vương Đằng một cái, thản nhiên nói.“Chỉ một chút?” Vương Đằng hỏi ngược lại.“Ha hả, ngươi cảm thấy thế nào?” Nhạc Yên nói.Khóe miệng Vương Đằng co giật, quyết định không tiếp tục đề tài này nữa, giọng nói thay đổi, lại hỏi: “Hiện tại độc trên người các ngươi đã được giải, còn muốn đi cùng ta sao?”“Muốn!” Nhạc Yên lập tức gật đầu nói.Nàng đối với bản thân có mấy cân mấy lượng vẫn rất rõ ràng, nếu không có Vương Đằng ở đây, bọn họ khẳng định cực kỳ nguy hiểm, nàng cũng không hy vọng lại trải qua cùng một loại chuyện lần nữa.“Được thôi.” Vương Đằng nói.“Vì sao ngươi luôn là một dáng vẻ rất ghét bỏ?” Nhạc Yên nhíu mày nói.“Không có, ta chỉ là ngại phiền phức mà thôi.” Vương Đằng nói.“Hừ!” Nhạc Yên khẽ hừ một tiếng, nói: “Ngươi như vậy sẽ không tìm được bạn gái.”“Rất nhiều người nói câu này với ta, nhưng rất đáng tiếc, khiến các ngươi thất vọng rồi.” Vương Đằng cười nói.“Ngươi đã có bạn gái?” Nhạc Yên nhíu mày, bất động thanh sắc hỏi.“Vợ chưa cưới.” Trong lòng Vương Đằng hiện ra một bóng dáng, khóe miệng không khỏi cong lên một độ cung.Nhạc Yên nhìn dáng vẻ đó của hắn, trong lòng không biết vì sao có chút không thoải mái, hừ nhẹ một tiếng, không nhiều lời nữa.“Cái quỷ gì?” Vương Đằng nhìn nàng một cái, sờ không đến đầu.“Hai cẩu nam nữ này.” Trong lòng Lam Ngọc ghen tị phát cuồng, hắn vốn cũng có chút suy nghĩ với Nhạc Yên, dù sao cũng là thiên kiêu của Nhạc gia, mà hắn lại là kiểu gần hồ được hưởng trăng trước, đã chiếm được thiện cảm của Nhạc Yên, đều là sự xuất hiện của người Hắc Ám xâm nhiễm, khiến cho mọi thứ đều hóa thành bọt nước.Không, đều do Vương Đằng, nếu không phải tên khốn đó, hắn tin rằng bản thân vẫn có thể thu phục Nhạc Yên.Lúc này hắn hoàn toàn bị thù hận và ghen tị hun đầu óc, dường như quên mất, nếu không phải Vương Đằng, đám người Nhạc Yên đã sớm chỉ còn lại có một thi thể.Đám người Nhạc Bình rất nhanh đều loại trừ cổ độc Lam Thu, từng người đứng dậy, ôm quyền với Vương Đằng, cảm kích nói: “Vương Đằng các hạ, cảm ơn.”“Khách sáo rồi!” Vương Đằng khoát tay, thản nhiên nói: “Nếu đều đã khôi phục rồi, vậy xuất phát thôi.”Đám người Nhạc Yên gật đầu, đi theo phía sau Vương Đằng, bay về một phương hướng.Chỉ để lại một mình Lam Ngọc ở nguyên tại chỗ.“Hắn vậy mà thật sự buông tha cho ta?” Lam Ngọc kinh ngạc không thôi, lập tức trong mắt hiện lên một luồng hàn quang, từ trên mặt đất giãy dụa bò lên, nhìn bóng dáng đám người Vương Đằng rời đi, thì thào tự nói: “Ngươi quá tự phụ, sớm muộn sẽ vì điều này mà trả giá.”Sau đó hắn cũng không dám dừng lại lâu, lập tức xoay người rời đi theo một phương hướng khác, không ai biết Vương Đằng đó có đổi ý hay không, lại trở về giết hắn.Lam Ngọc còn muốn giãy dụa một chút nữa.Tuy rằng mấy ngày này hắn tìm được linh dược đều bị Vương Đằng cướp đoạt sạch sẽ, nhưng còn lại không ít thời gian, hắn chưa hẳn không thể nữa bắt đầu lần nữa.“Vương Đằng vậy mà buông tha cho Lam Ngọc, không khiến cho hắn bị đào thải!”“Vương Đằng này quá tự tin, không, phải nói là quá tự phụ, vẫn là quá non.”“Đúng vậy, buông tha cho Lam Ngọc như thế, phía sau có lẽ sẽ là phiền phức.”....Mọi người lần lượt nghị luận, cảm giác Vương Đằng buông tha cho Lam Ngọc cũng không phải một chuyện quá sáng suốt.Nhổ cỏ tận gốc.Cho dù không dám giết Lam Ngọc ở trước mắt bao người, ít nhất phải đào thải hắn, khiến cho hắn không cách nào tham gia trận đấu kế tiếp, uy hiếp rơi xuống thấp nhất.Đáng tiếc bọn họ cũng không biết Vương Đằng suy nghĩ cái gì.Thế giới của yêu nghiệt, bọn họ không hiểu.Một bên khác, Vương Đằng và đám người Nhạc Yên dưới sự dẫn dắt của sên Hi Quang, bay về một phương hướng.“Chúng ta sắp đi đâu?” Nhạc Yên không nhịn được hỏi.“Đi các ngươi sẽ biết.” Vương Đằng nói.Nhạc Yên bĩu môi, không hỏi nhiều nữa.Mọi người bay vài phút, rốt cục đi vào sâu trong dãy núi, nhìn thấy một ngọn núi vô cùng nguy nga, đỉnh núi đó thẳng chọc trời, có mây mù dày đặc lượn lờ bốn phía, cũng không biết cao bao nhiêu.Cùng lúc đó, trên đỉnh núi đó, từng khí tức lớn mạnh như có như không phát ra, khiến cho một vài tinh thú nhỏ yếu cũng không dám tới gần.“Nơi này!” Sắc mặt đám người Nhạc Yên khẽ biến, lập tức dừng lại.“Chính là ở đây sao?” Vương Đằng hỏi sên Hi Quang trên vai.“Đúng!” Sên Hi Quang gật đầu nói.Lúc này đám người Nhạc Yên mới chú ý tới sên Hi Quang trên vai hắn, sắc mặt kinh ngạc.Ngay từ đầu nó cũng không thu hút, đặc biệt là lúc không có bất kì khí tức nào tản mát ra, bọn họ căn bản không thể tưởng tượng được, đây lại là một cự thú Tinh Không tuyệt đỉnh cấp Hoàng.“Vương Đằng, đây là?” Nhạc Yên không nhịn được hỏi.“Bạn của ta.” Vương Đằng thuận miệng đáp.“Bạn?!” Ánh mắt Nhạc Yên nhất thời trở nên cực kỳ cổ quái, nhìn quét trên thân thể xinh xắn của sên Hi Quang một phen, trong lòng nghi hoặc không thôi.Sên Hi Quang cũng hơi sửng sốt một chút, nhìn Vương Đằng một cái, không nhiều lời.“Đi thôi.” Vương Đằng không do dự nữa, dẫn đầu bay về phía đỉnh núi nguy nga.“Gào!” Hết chương 3286.

Bạn cần đăng nhập để bình luận