Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1380: Hành tinh Phong Lang, cây Hỏa Đồng! (2)

Về phần bên chỗ Vương Đằng đơn giản hơn, hắn đứng ở phía trước, bốn người phía sau đều áo bào tro một màu che thân, tất cả đều không nhìn ra hình dáng.
Kỳ Thành Thiên nhìn dáng dấp hai bên, cảm thấy hơi buồn cười khó hiểu.
Tào Hoành Đồ dẫn người đến hốc cây trước, khí tức trên người hắn vốn là cấp Vực Chủ, nhưng theo từng bước một đến gần hốc cây kia, khí tức trên người không ngừng yếu bớt, từ cấp Vực Chủ nhị giai hạ xuống đệ nhất giai, từ cấp Vực Chủ nhất giai lại giảm xuống cấp Vũ Trụ cửu giai, sau đó mới chậm rãi ổn định lại.
Lúc này hắn đã đứng ở trước hốc cây, sau đó không hề do dự, sải bước vào trong đó.
Một trận sáng đỏ lóe lên, hoàn toàn không thấy bóng người.
Đám người Tào Giảo Giảo, Tào Vũ theo sát phía sau, toàn bộ biến mất ở trước mặt mọi người.
Vương Đằng thấy vậy, ánh mắt không khỏi lóe lên, không do dự nữa, mang theo đám người An lan cũng bước tới hốc cây.
Lúc An Lan đến gần gốc cây, khí tức trên người cũng bắt đầu thay đổi, từ cấp Vực Chủ đỉnh phong cấp tốc hạ xuống, xuống đến cấp Vũ Trụ cửu giai.
Đám người Vương Đằng người sau tiếp trước bước vào trong hốc cây.
“Mới vừa rồi là… khí tức của cấp Vực Chủ??”
Tào Hoành Đồ thể hiện ra thực lực cấp Vực Chủ không có gì lạ, dù sao tất cả mọi người đều biết, nhưng đến lượt An Lan thì tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Người mặc áo bào tro đi theo phía sau Vương Đằng không một tiếng động kia lại là một cường giả cấp Vực Chủ!
“Phù!”
“Chuyến này thú vị rồi!”
“Cho dù thế nào chỉ sợ Tào Hoành Đồ đều không thể ngờ nổi Vương Đằng lại giấu một cấp Vực Chủ.”
“Nhưng hắn rốt cuộc làm thế nào vậy, một võ giả cấp Hành Tinh làm sao có thể kêu cấp Vực Chủ ra tay đây?”

Mọi người thở dài, cả đám khôi phục lại từ trong khiếp sợ, mang biểu cảm khác nhau thảo luận.
Sắc mặt của Waltgu gia tộc Pylax không được đẹp mắt, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào hốc cây Hỏa Đồng.
Giống như hận không thể vọt vào trong đó, nhưng tất cả đều đã muộn.
Lúc này cửa vào kia đã biến mất, không ai có thể tiến vào trong đó, hơn nữa cho dù hắn muốn vào, các lão sẽ không cho phép.
Kỳ Thành Thiên có vẻ ngạc nhiên, dù thế nào đều không thể ngờ nổi trong hai bên tiến vào Hỏa Hà giới đều có một cường giả cấp Vực Chủ.
Rốt cuộc đã có chuyện gì?
Chẳng lẽ đây không phải là một lần thử luyện đơn giản sao?
Tại sao lại phải có cường giả cấp Vực Chủ tiến vào trong đó?
Dù Hỏa Hà giới này thần dị cỡ nào, chỗ tốt cho cường giả cấp Vực Chủ đều rất có hạn, bọn họ đi vào làm gì?
Đợi chút… chẳng lẽ là vì truyền thừa cuối cùng sao?!!
Sắc mặt Kỳ Thành Thiên khó coi, nhưng hắn không tiện hỏi nhiều.
Lần thử luyện này là chuyện do cường giả cấp Giới Chủ bên chỗ đế quốc cùng quyết định ra, mặc dù thế lực của Kỳ gia bọn họ không nhỏ, nhưng không thể ngăn cản được, chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp.
Huống hồ giờ đây Kỳ gia đã xuất hiện xu thế suy yếu, một thế hệ này còn chưa xuất hiện cường giả cấp Giới Chủ, nếu tiếp tục như vậy, tương lai của Kỳ gia vô cùng đáng lo ngại.
“Haizzz, vì sao năm đó lão tổ lại không trực tiếp lưu lại truyền thừa kia cho gia tộc chứ, bằng không Kỳ gia ta nào đến nỗi thế này.” Kỳ Thành Thiên không khỏi lắc đầu, thở dài trong lòng.

Trời xoay đất chuyển.
Trước đó vẫn ở trong khe núi chỗ Kỳ gia, trong nháy mắt đã thành một con sông do dung nham cuồn cuộn hội tụ thành.
Năm người Vương Đằng vẫn đang ở giữa không trung.
Không kịp đề phòng, năm người rơi vào trong dung nham.
Bùm, bùm, bùm…
Bọn họ vốn không có thời gian dư thừa để làm ra phản ứng, ngay sau đó toàn bộ đã đều rơi vào trong nham thạch nóng chảy.
Vương Đằng biến sắc, lập tức dùng lửa Thanh Ngọc Lưu Ly bọc lấy mình, ngăn cách nhiệt độ cao bên ngoài cơ thể, sau đó lập tức lao ra khỏi dòng sông nham thạch.
Phụt! Phụt! Phụt…
Năm người hóa thành ánh sao bơi ra khỏi dòng sông nham thạch, ngã xuống một bên bờ sông.
An Lan và Vương Đằng đều tốt đẹp không tổn hao gì, nhưng trên người ba kẻ tộc Cơ Giới khác lại bốc lên từng luồng hơi nóng, áo bào màu tro trên người bọn họ đã hoàn toàn bị đốt hủy, lộ ra thân hình máy móc ở bên dưới, trên thân hình còn ửng đỏ, giống như sắt thép sau khi bị đưa vào nhiệt độ cao.
Năm người lao ra khỏi dòng sông nham thạch, đứng trên bờ, xung quanh vẫn có từng đợt sóng nhiệt đập vào mặt, mặt đất đều nóng rực lạ thường, nếu là võ giả dưới cấp Hành Tinh, chỉ sợ còn không thể đứng thẳng được.
“Các ngươi đều không có việc gì chứ?” Vương Đằng nhìn đám người An Lan, hỏi.
“Ta không có việc gì.” An Lan lắc đầu, nhìn về phía ba võ giả cấp Vũ Trụ của tộc Cơ Giới hỏi: “An Phong, An Chi, An Đồng, các ngươi thì sao?”
“Trừ bỏ hơi nóng ra thì không có việc gì, nhưng nếu không phải chúng ta phản ứng rất nhanh, chỉ sợ không chắc được.” Một võ giả tộc Cơ Giới loảng xoảng nói.
“Con sông dung nham này thật sự là một ngạch cửa, kể cả thân hình của tộc Cơ Giới ta đều khó thừa nhận.” Một tên võ giả khác của tộc Cơ Giới nói.
“Đều cẩn thận một chút, nếu biến thành một bãi nước thép, ta còn phải tốn tiền đúc thân hình cho các ngươi một lần nữa, thật phiền toái.” An Lan nói.
“…”
Vương Đằng nghe vậy cứ cảm thấy kỳ quái chỗ nào.
Không ngờ thân thể của tộc Cơ Giới hỏng rồi đều không có việc gì, có tiền tùy tiện đổi một thân thể khác là được.
Thật tốt!
Sao hơi cảm giác hâm mộ khó hiểu nhỉ.
“Đã biết, lão đại.” Võ giả của tộc Cơ Giới tên là An Phong gãi đầu máy móc của mình, giọng loảng xoảng nói.
Loảng xoảng!
An Lan rất tức giận gõ đầu An Phong, phát ra một tiếng vang vĩ đại, tức giận nói: “Đã nói không được gọi ta là lão đại, khiến chúng ta giống như lũ trộm cướp hành tinh vậy.”
“Nha.” An Phong có dáng vẻ túi trút giận, vội vàng gật đầu.
Hai võ giả tộc Cơ Giới khác rụt đầu, giống như có bóng ma tâm lý với An Lan.
Vương Đằng liếc nhìn An Lan. Hắn cảm thấy dáng vẻ của những người tộc Cơ Giới này thật sự giống như lũ trộm cướp hành tinh, có lẽ là thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận