Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 59: Người đàn ông có trong tay mười tám căn nhà phá bỏ và di dời (2)

“Một mình ngươi cứ thoải mái xem đi.”
Vương Đằng cũng chẳng khách sáo, bắt đầu quan sát xung quanh.
Càng xem thì hắn càng cảm thấy hài lòng.
Căn nhà này nằm ở vị trí u tĩnh, mặc dù phía ngoài trông thì cũ kỹ, nhưng trang hoàng ở bên trong thì đều là mới cả, trông thoải mái vô cùng.
Hơn nữa còn có cả sân nhỏ trông rộng rãi. Nếu muốn luyện võ thì cũng có thể thoải mái vung chân vung tay.
Ở phía ngoài không xa là thành phố đại học, mặc dù nơi này rất yên tĩnh, nhưng vừa ra bên ngoài thì sẽ tới ngay phố sinh viên, đến buổi tối hơn mười giờ mà vẫn còn rất nhộn nhịp.
Người ở xung quanh cũng đều là gia đình bình thường, cũng có không ít sinh viên đại học thuê ở đây, không hạng người xấu xa gì mấy.
“Thấy sao hả?”
Thấy Vương Đằng lượn một vòng rồi trở về, chủ cho thuê nhà hỏi.
“Cũng được đấy, nói giá tiền đi.” Vương Đằng gật đầu.
Chủ cho thuê nhà cầm điếu thuốc cho vào miệng ngậm, đồng thời cũng đưa cho Vương Đằng một cây: “Hút không?”
Vương Đằng không khách sáo, nhận lấy rồi bỏ vào trong miệng.
Chủ cho thuê nhà châm điếu, hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi phun ra, hỏi: “Một mình ngươi thuê à?”
“Đúng!” Vương Đằng gật đầu.
“Nếu như là một mình ngươi thuê thì giá cũng không rẻ, nhưng ngươi lái xe tới đây thì chắc cũng không thiếu chút tiền đó.” Chủ cho thuê nhà cười.
“Thế này nha, ta cũng không lấy của ngươi nhiều làm gì, năm ngàn mốt một tháng, có chấp nhận được giá này không?”
Trước khi đến Vương đã Đằng điều tra tiền thuê của khu vực này rồi, giá tiền này quả thực là quá ổn.
Hơn nữa trang hoàng ở bên trong cũng rất tốt, theo lý thuyết thì giá tiền đắt hơn tí thì vẫn sẽ có người thuê.
Vương Đằng liếc người đàn ông tục tằng này một cái, trong lòng thấy có hơi kinh ngạc.
“Làm sao? Còn ngại rẻ hả!” Người đàn ông tục tằng liếc mắt cái là biết tỏng hắn nghĩ gì, nhếch miệng để lộ ra hàm răng vàng khè, cười nói.
“Giá tiền được, đắt chút cũng chẳng sao, nhưng ta có một điều kiện.” Vương Đằng nói.
“Còn điều kiện nữa? Nói nghe thử xem!” Người đàn ông tục tằng nhíu mày.
“Trong lúc ta thuê nơi này thì người khác không được vào, bao gồm cả ngươi!” Vương Đằng nói.
“Được! Đây vốn là chuyện đương nhiên mà.” Người đàn ông tục tằng kia gật đầu đáp chẳng hề do dự.
Cuối cùng người đàn ông tục tằng đó cũng chẳng thu tiền thuê nhiều thêm, vẫn là cái giá đó, đã nói năm ngàn thì chính là năm ngàn, điều này làm Vương Đằng chợt có chút thiện cảm với hắn.
Tiền thuê cọc một tháng, đóng trước ba tháng.
Chuyển khoản qua Alipay!
Hợp đồng ký xong!
Người đàn ông tục tằng lấy ra một chuỗi chìa khóa đưa cho Vương Đằng.
“Nếu như ngươi không yên lòng thì chìa khóa dự phòng kia cũng sẽ giao cho ngươi nốt, ta sẽ ở ở khu dân cư mới xây ở bên cạnh kia, nếu như ngươi không vội đi thì ta về lấy cho ngươi ha?” Người đàn ông tục tằng chỉ vào khu dân cư mà đứng ở nơi này cũng nhìn thấy được, nói.
“Buổi tối ta ta dọn qua ở luôn rồi, đến lúc đó ngươi đưa cho ta cũng được.” Vương Đằng không từ chối.
Người đàn ông tục tằng gật đầu, hai người cùng nhau đi ra ngoài đường lớn, quãng đường mất khoảng mấy phút đi bộ.
Đến đường cái, đang muốn nói lời từ biệt thì điện thoại của người đàn ông tục tằng kia reo.
“Trời đất mênh mông là tình yêu của ta …”
Tiếng chuông điện thoại di động dào dạt tình cảm vang lên ở trên đường cái khiến rất nhiều sinh viên đại học đi ngang qua đều quay đầu lại nhìn.
Tỉ lệ quay đầu nhìn là hai trăm phần trăm!
“Alo, vợ à… Được được, ta về ngay đây… Cái gì, ờ ờ, mua bình xì dầu có lẽ, được, ta đi mua ngay bây giờ đây.”
Vương Đằng nhìn người đàn ông tục tằng ban nãy còn tỏ ra thong dong thản nhiên, giờ lại cứ như chuột nhìn thấy mèo, nói chuyện cách nhau một cái điện thoại mà vẫn cúi đầu khom lưng, nịnh hót vô cùng, bỗng chốc sắc mặt trở nên vô cùng đặc sắc.
Một lát sau, người đàn ông tục tằng đó cúp điện thoại, thở dài.
Châm điếu thuốc hút để an ủi bản thân.
Sống lưng trong nháy mắt lại thẳng lên.
“Haizzz, ta đường đường là một người đàn ông có trong tay mười tám căn nhà phá bỏ và di dời, sao lại thua ở trong tay người phụ nữ này nhỉ?”
“…” Vương Đằng.
Ông anh, hình như ngươi để lộ chuyện gì khó lường rồi đó!
Trong nháy mắt Vương Đằng chợt hiểu ra.
Thảo nào này chủ cho thuê nhà lại coi tiền như cặn bã như thế, không quan tâm tới tiền thuê có nhiều thêm hay ít đi một ngàn, hai ngàn đồng.
Người đàn ông có trong tay mười tám căn nhà phá bỏ và di dời là người ưu tú vậy đấy!
Trâu bò kinh khủng như vậy đấy!
Không phục không được!
Nhưng mà hình như có hơi sợ vợ~
Ở dưới vẻ ngoài cố giả bộ kiên cường kia của hắn là một tâm linh nhỏ yếu bất lực, đã chịu đủ mọi tàn phá.
Amen, mặc niệm ba giây đồng hồ!
Nhìn ánh mắt của Vương Đằng, người đàn ông tục tằng há miệng.
“Ông anh không cần nói gì hết đây, ta hiểu mà, ta thấy rất bội phục người đàn ông như ngươi đấy. Ngươi mau đi đánh… À không, mua xì dầu đi, chị dâu vẫn đang chờ ngươi kìa.”
Vương Đằng vỗ vai của hắn, nói một câu thấm thía.
Người đàn ông tục tằng lại há miệng nhưng lại không nói được chữ nào, cuối cùng hắn khoát tay, ủ rũ đi vê phía cửa hàng tiện lợi ở bên cạnh —— Mua xì dầu!
Người đàn ông chân chính thì nên như vậy, có can đảm đối mặt trực diện với con cọp mẹ trong nhà!
Vương Đằng lên xe, cuối cùng nhìn bóng lưng tiêu sái kia, để lại một câu cảm thán bay đi theo gió.

Vương Đằng trở về trường học, còn có mười phút đồng hồ là vào lớp rồi.
Nhưng mà hắn cũng không định về lớp.
Đối với hắn, ngồi đàng hoàng ở trong lớp học thì quả thực có hơi lãng phí thời gian.
Năm năm thi võ ba năm mô phỏng cũng không cần lo lắng, mỗi ngày bớt thời giờ nhặt một tí là chẳng mấy chốc sẽ tới max.
“Lớp trưởng đại nhân, xế chiều điểm danh hộ ta nhé.”
Vương Đằng nói một tiếng với Lâm Sơ Hàm, sau đó thì thảnh thơi rời khỏi phòng học trong ánh mắt đầy bất đắc dĩ của đối phương.
“Người này đúng là đáng ghét mà, lần nào cũng kêu ta bao bịt hộ, biết thế thì chẳng để ý tới hắn nữa, giờ lại cứ nhờ vả hết lần này tới lần khác được voi đòi tiên!” Lâm Sơ Hàm không khỏi dậm chân.
Thật ra thì, cho tới bây giờ giáo viên của các khoa đều nhắm một mắt mở một mắt với những hành động trốn học, chơi điện thoại trong giờ học v.v… của con ông cháu cha Vương Đằng này.
Tiếng chuông vào học vang lên.
Tiếng ồn ào trong trường học dần lắng xuống, chẳng mấy chốc đã chỉ còn lại tiếng giảng bài của các thầy cô.
Vương Đằng đi trên con đường của trường học, quyết định tìm một chỗ tu luyện nguyên lực.
Kể từ khi trở thành võ giả thì hắn vẫn chưa tu luyện được lần nào tiêu chuẩn cả.
Lúc này có thời gian rảnh thì để tu luyện công pháp nguyên lực, xem thử hiệu quả ra sao.
Phía sau thao trường có một rừng cây nhỏ, bình thường ngoài một vài sinh viên hư hốn hút thuốc lá ở đây thì rất ít có người tới.
Bây giờ lại là giờ đi học thì lại càng không có ai.
Vương Đằng suy nghĩ một lúc thì đi về phía rừng cây nhỏ.
Trong rừng cây nhỏ, thỉnh thoảng vang lên một hai tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót trông u tĩnh vô cùng.
Vương Đằng đi vào bên trong được một hồi thì thấy một tảng đá lớn, người ngồi lên dễ dàng.
Hắn nhẹ nhàng nhảy lên rồi ngồi xếp bằng ở trên tảng đá.
Trên đầu hắn có một vùng tán cây vừa khéo che được ánh mặt trời chói chang.
Nhưng nhiệt độ vẫn còn rất cao, hắn dùng nguyên lực hệ Băng tạo ra một vòng toàn khối băng ở bốn phía.
Ngay lập tức nhiệt độ giảm đi không ít.
Thoải mái!
Thấy bốn phía không có ai, hắn bèn nhắm mắt, bắt đầu tu luyện công pháp nguyên lực.
Đầu tiên là Xích Viêm quyết!
Dựa theo đường vận chuyển nguyên lực của công pháp, nguyên lực hệ Hỏa bên trong nguyên hạch bị hắn dẫn dắt ra, chạy dọc trong tứ chi bách hài.
Vương Đằng dần tiến vào trạng thái tu luyện.
Nguyên lực hệ Hỏa tự do ở trong trời đất vọt về phía hắn …
Hắn dựa theo miêu tả của Xích Viêm quyết, nguyên lực lưu chuyển ở trong người một vòng theo lộ tuyến của công pháp lộ tuyến, rồi sau đó trở lại nguyên hạch, đó là một chu thiên.
Lúc này nguyên lực hệ Hỏa đã vận chuyển được một chu thiên, nhưng mà Vương Đằng cũng không dừng lại, vẫn đang tiếp tục tu luyện.
Một chu thiên, hai chu thiên, ba chu thiên …
Thời gian chẳng mấy chốc đã qua một giờ!
Ở trong việc tu luyện, Vương Đằng tỏ ra chuyên chú hiếm có.
Sau hai tiếng đồng hồ, hắn chậm rãi mở mắt, cảm giác nguyên lực hệ Hỏa trong cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, hơn nữa hắn càng thành thạo Xích Viêm quyết hơn.
Ánh mắt hắn nhìn về giao diện thuộc tính.
‘Ngộ tính’: 83,1
‘Tinh thần’: 20,2
‘Thiên phú’: Thiên phú hệ Hoả sơ cấp (11/300), thiên phú hệ Băng sơ cấp (13/300), thiên phú hệ Thổ sơ cấp (12/300), linh thị (sơ cấp 1,1/10)
‘Nguyên lực ‘: Hỏa 63/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)
Băng 5/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)
Thổ 4/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)
‘Công pháp’: Xích Viêm quyết (nhập môn 5/100), Huyền Băng quyết (nhập môn 2/100), Hoàng Thổ công ‘Thổ Nguyên thuẫn’ (nhập môn 2/100)
‘Chiến kỹ’: Chiến kỹ cơ sở (quyền, kiếm, đao, thân: nhập vi), côn pháp cơ sở (nhập môn), thương thuật (tiểu thành), Hỏa Lân kiếm pháp (nhập môn 40/100), Huyễn Băng quyền (nhập môn 9/100)
‘Tri thức’: Môn học cơ sở (max điểm)
‘Chiến lực tổng hợp’: 195
‘Thuộc tính trắng’: 0
“Nguyên lực hệ Hỏa mới tăng lên một điểm thôi á!” Vương Đằng trừng mắt.
Tu luyện suốt hai tiếng đồng hồ mới tăng thêm một điểm nguyên lực hệ Hỏa, tốc độ này khiến hắn cảm thấy có chút khó tin.
Bình thường đều nâng cao nhờ nhặt thuộc tính, thực lực tăng lên không nhanh lắm.
Quả nhiên không so sánh thì sẽ không có đau thương mà!
Xem ra bản thân bị hệ thống chiều hư rồi.
“Nếu có một ngày, hệ thống biến mất thì sao?”
Vương Đằng nghĩ đến khả năng này thì bỗng thấy căng thẳng trong lòng, vội vàng lắc đầu: “Không được, không được, không thể quá lệ thuộc vào hệ thống, mình cũng phải cố gắng tu luyện mới được!”
Hít một hơi thật sâu, ánh mắt của Vương Đằng trở nên kiên định.
Sau khi nghĩ thông suốt được điều này thì tâm tính của hắn cũng dần ổn định lại.
Ngay sau đó ánh mắt hắn lại nhìn xuống.
Xích Viêm quyết (nhập môn 5/100)—— Độ thuần thục tăng lên thêm ba điểm só với trước.
Vương Đằng thầm gật đầu, nếu cứ cố gắng như vậy thì chuyện nhập môn sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Sau khi tới một cấp bậc mới thì chắc chắn tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn.
Kế tiếp, hắn vẫn tiếp tục tu luyện, nhưng sau đó là đổi lần lượt qua Huyền Băng quyết và Hoàng Thổ công.
So với nguyên lực hệ Hỏa, nguyên lực hệ Băng và nguyên lực hệ Thổ quả thức là quá yếu kém.
Tối hôm qua khi đối mặt với kẻ địch, nguyên lực hệ Băng được sử dụng làm hậu chiêu đánh bất ngờ và đã tạo ra tác dụng mang tính quyết định ở trong chiến đấu,
Thế nên tăng cường hai loại nguyên lực này là điều rất cần thiết, ngày sau có thể dùng chúng làm lá bài tẩy.
Thời gian trôi qua…
Cả một buổi chiều, Vương Đằng đều ngồi ở trên tảng đá mà chẳng hề nhúc nhích, tu luyện công pháp nguyên lực.
Khi tiếng chuông tan học tiết cuối cùng của buổi chiều vang lên thì hắn cũng ngưng tu luyện.
Nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.
Nguyên lực hệ Băng và nguyên lực hệ Thổ đều tăng lên 1,5 điểm.
Đồng thời độ thuần thục của Huyền Băng quyết cũng tăng lên 4 điểm, độ thuần thục của Hoàng Thổ công tăng lên 3 điểm.
“Thu hoạch không tệ!”
Lần này Vương Đằng không chê ít nữa rồi.
Ừm, tâm tính rất ổn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận