Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 2270. Băng thi quỷ dị! Phù văn viễn cổ lại xuất hiện! (3)



Chẳng lẽ lúc trước vùng kiến trúc cổ này đột ngột bị một loại lực lượng cực hàn nào đó xâm nhập, dẫn đến tất cả mọi người đều bị đông chết?Lúc này mấy người Duy Na cũng xác định tình huống, sau đó dò xét trong phòng một vòng, không tìm được bất cứ đồ vật nào có giá trị, bèn rời đi căn phòng này.Bọn họ có hơi thất vọng, nhưng vẫn tìm từng phòng, phát hiện trong phần lớn phòng đều có băng thi tồn tại, thậm chí lúc đi trên đường phố của vùng kiến trúc này, bọn họ cũng phát hiện không ít băng thi nằm trên mặt đất, có băng thi thậm chí còn đang đứng, trực tiếp bị đóng băng, trên mặt vẫn duy trì dáng vẻ chạy trốn.Sắc mặt năm võ giả càng ngày càng khó coi, đi trên con đường này, bọn họ thấy được ít nhất hơn một nghìn băng thi.Nếu như chỉ một hai băng thi còn không bị chấn động như vậy, nhưng mấy nghìn băng thi cứ như vậy hiện ra trước mặt bọn hắn, khiến bất an trong lòng người ta càng ngày càng đậm hơn.Bọn họ đều cảm thấy nơi này dường như tràn ngập một luồng hơi thở chẳng lành, nội tâm càng nặng nề.“Không thu hoạch được gì, nơi này ngoài băng thi ra, căn bản không có cái gì.” Billd có chút nản lòng nói.“Còn có khu vực trung tâm quan trọng nhất, chúng ta còn chưa đi, nơi đó là kiến trúc kiểu cung điện, nếu có bảo vật, nhất định là ở đó.” Duy Na nhìn về vị trí kiến trúc trung tâm, nói.“Hy vọng như thế.” Đám người phấn chấn, trong lòng lại dấy lên sĩ khí.“Các ngươi có phát hiện không, hướng những băng thi này chạy, hoặc là giãy dụa, hình như đều là hướng về vị trí trung tâm.” Đồng Ân đột nhiên nói.Mấy người Duy Na bỗng nhiên sững sờ, ngay sau đó quay đầu lại nhìn băng thi bốn phía, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.“Thực sự là như vậy.” Tất Nghiêu ngạc nhiên nói.“Điều này đại biểu cái gì?”“Trong cung điện ở vị trí trung tâm có cái gì đó?”“Bọn họ muốn trốn chạy về bên đó sao?”...Mấy người nghị luận ầm ĩ, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, cuối cùng quyết định tiến về cung điện ở vị trí trung tâm.Bất kể nói thế nào, nơi đó cũng nhất định phải đi.Năm người bước nhanh hơn, rất nhanh đã đến trước một đại điện.Vương Đằng đi theo phía sau bọn họ, không chút hoang mang, ánh mắt liếc quanh, quan sát mọi thứ ở nơi này.Hắn không giống tới tầm bảo, trái lại giống như là đến du lịch ngắm cảnh.Trước đại điện là một đoạn thềm đá, phía trên phủ đầy băng, bóng loáng vô cùng.Mấy người bước lên từng bậc.Cửa chính đại điện rộng mở, mấy người Duy Na do dự một hồi, liền đi vào bên trong.Vương Đằng còn chưa đi vào, trong lòng kinh ngạc ồ lên một tiếng.“Ấy! Bong bong thuộc tính!”Hắn thấy được rất nhiều bong bong thuộc tính trên mặt đất trong đại điện, lơ lửng bốn phía.Vương Đằng không hề do dự, lập tức đi vào, sau đó nhặt hết bong bong thuộc tính.Để không gây sự chú ý của mấy người Duy Na, hắn không thể vận dụng niệm lực tinh thần, không thể không nhặt lên từng cái.‘Phù văn viễn cổ x 10’‘Phù văn viễn cổ x 10’‘Phù văn viễn cổ x 12’...“Thế mà là phù văn viễn cổ!!!” Vương Đằng vừa mừng vừa sợ.Lần trước hắn nhặt được một vài phù văn viễn cổ ở trên chiến thuyền của đạo sư Tư Không Đệ Nhị, nên có biết sơ về loại phù văn gần như thất truyền này.Nhưng cũng không nhiều!Dù sao giá trị thuộc tính nhặt được quá ít, không đủ để hắn hiểu nhiều thêm.Mà bây giờ hắn lại nhặt được nhiều bong bong thuộc tính liên quan tới phù văn viễn cổ như vậy trong đại điện này, trong chốc lát, hiểu biết của hắn đối với phù văn viễn cổ bắt đầu nhanh chóng tăng lên.Một lát sau, bong bong thuộc tính trong đại điện đều bị nhặt hết, Vương Đằng khẽ thở dài một hơi.Giỏi lắm!Đã thật lâu không nhặt thuộc tính khổ cực như vậy!Dựa vào niệm lực tinh thần nhặt thuộc tính, hoàn toàn không cần hắn tự mình động tay.Nhưng ngẫu nhiên tự tay nhặt thuộc tính cũng không phải không thể tiếp thu, ít nhất cũng phải bày tỏ một chút tôn trọng với ba hệ thống chứ.Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.‘Phù văn viễn cổ’: 850/3000 (thuần thục)“Cấp bậc thuần thục!” Hắn không khỏi vui mừng, rất tốt, trực tiếp từ cấp bậc nhập môn đạt đến thuần thục, đợt giá trị thuộc tính này cũng nhặt không ít.Vương Đằng cảm nhận tri thức phù văn viễn cổ trong đầu một phen, đắc ý trong lòng.Lại nhìn qua năm võ giả, bọn họ còn đang đi vòng vòng trong đại điện tìm kiếm cơ duyên, hoàn toàn không biết Vương Đằng đã lấy được chỗ tốt.Vương Đằng không để ý đến bọn họ, ánh mắt rơi vào vách tường xung quanh, và từng cây cột trong đại điện.Phía trên phủ đầy loại phù văn viễn cổ, nhờ có hàm ý những phù văn viễn cổ để lại, mới sáng tạo ra những bong bong thuộc tính tràn đầy đại điện.Mấy người Duy Na cũng đang xem phù văn xung quanh, tưởng rằng là truyền thừa gì, nhưng mà bọn họ mặt đầy ngơ ngác, hoàn toàn xem không hiểu.Bọn họ biết phù văn viễn cổ, nhưng bọn họ lại không biết phù văn viễn cổ trước mắt này.Cả mắt đều là đủ loại ký hiệu huyền ảo vô cùng.Mà trên đầu bọn họ, đều nổi lên một chuỗi người da đen chấm hỏi.“Ai có thể nhìn ra được phù văn khắc phía trên đại biểu cho cái gì không?” Tần Tuyền yếu ớt hỏi.Bốn người còn lại một mảnh im lặng.“Nếu không chúng ta tháo mấy vách tường này ra, mang về?” Đồng Ân đưa ra đề nghị.“Ta cảm thấy có thể!” Billd như có điều suy nghĩ gật đầu.“...” Vương Đằng.Mấy người này dũng mãnh vậy luôn?Hắn đứng trước một vách đá, phân tích phù văn phía trên, xác định không có đồ vật gì có giá trị, thứ chân chính có giá trị là bản thân phù văn viễn cổ.Nhưng khi hắn gần như phân tích xong phù văn trên vách tường, trong mắt đột nhiên loé lên tinh quang.Hắn vượt qua năm võ giả, đi về phía sau đại điện.Đại điện phía trước chính là tiền điện có kiến trúc kiểu cung điện, tương đương với một mặt tiền, không có chỗ đặc thù gì.Nhưng Vương Đằng vẫn giải ra được một vài thứ từ trên phù văn viễn cổ ở đại điện. Hết chương 2270.

Bạn cần đăng nhập để bình luận