Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1706. Sự tự tin tới từ bật hack.JPG



“Phải rồi, hai chiến giáp Quang Minh của các ngươi, có phải lấy từ hành tinh Quang Nhung không?” Vương Đằng đang định rời đi thì chợt nghĩ ra điều gì đó, khẽ hỏi. Thực ra hắn vẫn khá thèm bộ chiến giáp đó. Moira đột nhiên nhìn hắn một cách khinh thường. Là ai vừa nói mình không phải kẻ tham lam? Chớp mắt cái đã bộc lộ bản chất. Tên này đúng là chân thực quá! “Khụ khụ, đừng căng thẳng, ta chỉ hỏi mà thôi, cùng lắm thì ta lấy đồ khác đổi với các ngươi.” Vương Đằng có hơi chột dạ nhìn nàng, ho khan một tiếng. “Đúng là lấy được từ đó. Để cảm ơn sự giúp đỡ của thầy, đại trưởng lão của tộc Quang Nhung Linh đã cho hắn rất nhiều nguyên liệu, sau đó được sư phụ rèn thành chiến giáp.” Moira gật đầu nói. “Đúng là chó ngáp phải ruồi.” Vương Đằng cảm thán nói. Nguyên liệu Quang Minh đủ cho hai bộ chiến giáp, cứ thích là tặng sao. Vương Đằng thầm đoán trong lòng. Chắc chắn là tộc Quang Nhung Linh không biết giá cả hàng hóa trong vũ trụ, bằng không thứ quý giá như vậy làm sao có thể cho Veblen hời như vậy. “Ngươi nói ai chó ngáp phải ruồi cơ?” Moira trừng mắt nhìn hắn, dường như nhìn ra được hắn đang nghĩ gì, tức giận nói: “Chúng ta đã nói với đại trưởng lão của Quang Nhung Linh rằng nguyên liệu Quang Minh này rất quý giá, nhưng nàng cố chấp muốn tặng, nên chúng ta mới nhận. Với lại sau này thầy muốn bù đắp cho bọn họ, nên vẫn luôn giúp đỡ, chưa bao giờ ngừng lại, nếu không thì làm sao có thể duy trì tình bạn lâu dài như vậy.” Trên mặt Vương Đằng có hơi xấu hổ, không ngờ hắn lại lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử như vậy. Hắn không thể không cảm thán trước trí tuệ của Moira, nàng luôn có thể nhìn ra những gì hắn đang nghĩ. Cô gái này không chỉ ngực to mà còn rất có não. “Đừng tức giận, đừng tức giận, là ta nói sai.” Vương Đằng cười he he, vội vàng xin lỗi. “Được rồi, không còn việc gì nữa thì ta quay về làm việc đây.” Moira đảo đôi mắt đẹp và quay người định đi. “Chờ một chút, còn một câu hỏi cuối cùng.” Vương Đằng vội vàng kéo nàng lại. “Sao ngươi có nhiều câu hỏi thế, hỏi đi.” Moira bất đắc dĩ nói. “He he, chính là... Tộc Quang Nhung Linh này có sở thích gì không, khi đi ta sẽ mang cho bọn họ một ít, để cho bọn họ thích.” Vương Đằng liếm mặt nói. “Ngươi cũng tinh tế đấy.” Moira không khỏi lắc đầu, dở khóc dở cười nói: “Nếu nói về sở thích thì đương nhiên là những thứ liên quan tới hệ Quang Minh, họ thích trồng cây, ngươi có thể thử xem có thể mua được linh dược hệ Quang Minh không, hoặc là các loại nguyên liệu Quang Minh.” “Chắc bọn họ có khá nhiều mấy thứ này á.” Vương Đằng cạn lời. “Đúng là như vậy.” Moira nhìn dáng vẻ bó tay của Vương Đằng, cảm thấy có chút buồn cười, nói: “Nhưng ngươi có thể tìm vài thứ đặc biệt, có thể không tồn tại trên tinh cầu bọn họ.” “Ngoài ra, vấn đề lớn nhất của bọn họ chính là tu luyện. Nếu ngươi có thể giúp bọn họ giải quyết chuyện này, bọn họ nhất định sẽ coi ngươi như khách quý, địa vị của ngươi còn có thể vượt qua cả thầy ta.” Vương Đằng trầm ngâm gật đầu, cảm thấy đây là một điểm đầu vào tốt. Đối với người bình thường, việc phát triển một thể hệ tu luyện là một điều vô cùng khó khăn, thậm chí có thể cả đời cũng không hoàn thành được. Nhưng đối với Vương Đằng, điều đó không phải là không thể. Chỉ cần có đủ công pháp, hắn hoàn toàn có thể suy luận bằng phép loại suy, sau đó trải qua rất nhiều lần thử lỗi, lĩnh ngộ công pháp mới. Sự tự tin tới từ bật hack.JPG Vạch trọng điểm, số lượng lớn... thử lỗi! Không biết Quang Nhung Linh kia có phối hợp không? Vương Đằng không hỏi thêm câu nào, cuối cùng rời đi. Sau khi trở về nơi ở của mình, Vương Đằng tạm thời gác chuyện Quang Nhung Linh lại, hiện tại hắn không thể rời hành tinh phòng ngự số 29, suy nghĩ nhiều cũng vô ích. Sau đó, hắn ấy ngồi xếp bằng trên giường, chuẩn bị bắt đầu tu luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’! Tinh thần của hắn vốn đã quá mạnh mẽ, tinh thuần là tinh thuần, nhưng lại cực kỳ tán loạn, trước nay vẫn luôn muốn tiến hành tôi luyện, nhưng lại không có công pháp tương ứng. Bây giờ đã có ‘Phù Đồ Chân Kinh’, đương nhiên phải lập tức bắt đầu thực hành tôi luyện. Đối với đau đớn trong quá trình tôi luyện... hắn không sợ! Vương Đằng nhắm mắt lại, trong đầu lướt qua các phương pháp tu luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’ tầng thứ nhất, trong lòng đã có tính toán, liền bắt đầu thử tu luyện. Tầng thứ nhất phải ngưng tụ ra một trăm chùy tinh thần! Và một trăm chùy tinh thần này được dùng để tự đập hắn. Một trăm chùy tự đập vào mình, nghĩ thôi cũng có chút hào hứng. Nhưng cái chùy này không phải lấy bất kỳ... Thực ra thì cũng có thể chọn một cái chùy bình thường, cùng lắm thì không cô đọng như thể tinh thần, coi như là cấp thấp nhất. Sở hữu công pháp khủng khiếp như ‘Phù Đồ Chân Kinh’, chắc chắn không ai muốn chọn cái chùy bình thường. Nhưng muốn ngưng tụ một cây chùy lợi hại thì đây không phải chuyện dễ. Chiếc chùy tinh thần này có được thông qua tưởng tượng, vì vậy trước tiên ngươi phải tìm một vật tham khảo để hình dung. Tham chiếu trực quan càng lợi hại thì chùy tinh thần càng mạnh và càng nguy hiểm. Thanh chùy tinh thần được ngưng tụ bởi hình dung là quá mạnh, nó có thể làm nổ tung thức hải của chính người hình dung, tương đương với việc tự tìm cái chết. Tuy nhiên, chùy tinh thần càng mạnh thì thể tinh thần tôi luyện càng cô đọng, đây là nền tảng để xây dựng nên “tháp Cửu Bảo Phù Đồ”, nền móng càng cô đọng trầm trọng thì “tháp Cửu Bảo Phù Đồ” càng mạnh. Vương Đằng bước vào vũ trụ hư cấu, Viên Cổn Cổn xuất hiện bên cạnh hắn. Bây giờ hắn không thiếu tiền, đã mua bất động sản trong vũ trụ hư cấu, vì vậy ngay khi bước vào vũ trụ hư cấu, hắn đã xuất hiện trong chính ngôi nhà của mình. “Viên Cổn Cổn, giúp ta tìm kiếm mấy cái binh khí loại chùy mạnh nhất trong vũ trụ.” Vương Đằng nói. “Ngươi thực sự muốn chọn mấy loại mạnh nhất sao.” Viên Cổn Cổn biết Vương Đằng muốn luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’, cũng biết rủi ro khi quan sát chùy tinh thần, nên không khỏi lo lắng. Đây không phải là trò đùa. Nếu không cẩn thận, sẽ có chuyện lớn xảy ra. “Yên tâm đi, ta có cách.” Vương Đằng nói. Hết chương 1706.

Bạn cần đăng nhập để bình luận