Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 820: Sữa độc!

Vừa dứt lời, viên gạch trong tay Vương Đằng đột nhiên rơi xuống.
Fortes bị đập bay, hung hăng ngã xuống đất, hai mắt trợn ngược, bất tỉnh nhân sự.
“Ngươi!” Utor phẫn nộ.
“Ngại quá, bất cẩn không kìm tay, không phải ta cố ý đâu.” Vương Đằng nhìn hắn, tỏ ra vô tội.
“Cái đồ đê tiện nhà ngươi!” Utor tức muốn hộc máu, nhóc thối tha này quá đáng ghét, thật sự không phải người mà.
……
“Uầy!”
Kết thúc cuộc chiến, mọi người nhìn dáng vẻ của Fortes, không khỏi hít hà hoảng hồn.
Thảm quá!
Fortes bị đánh không nhìn ra cái giống gì, đầu hắn sưng to gấp đôi là ít, thê thảm vô cùng.
Lần này dù là võ giả cấp Chuẩn Chiến Tướng cũng bị đánh cho chấn động não.
Mọi người nhìn về phía Vương Đằng trong sân đấu, chỉ thấy hắn thổi thổi viên gạch, dường như muốn thổi bụi bên trên, dáng vẻ đó cứ như bảo bối không bằng.
Kỳ lạ!
Thằng nhãi này chắc chắn là một người kỳ lạ!
Yên tĩnh!
Trên sân đấu chìm vào im lặng.
Trước giờ chưa ai nghĩ có thể đánh người như thế này, so tài còn có thể so kiểu này.
Nhất là mấy người ngoại quốc kia, cảm thấy mình thật sự là có thêm tư thế rồi!
Nhưng ở hội giao lưu toàn cầu dù thi đấu đánh không được tốt đẹp tuyệt vời, tốt xấu gì ngươi cũng cần chút mặt mũi chứ đồ khốn!
Võ giả các nước nhìn Fortes ngã xuống trong sân đấu, mí mắt không nhịn được giật giật.
Cái đầu heo nhìn mà giật mình của hắn khiến người ta cảm thấy vô cùng hài hước, trong lòng chợt dâng lên cảm xúc đồng cảm.
Thảm quá đi thôi!
Sao có thể thảm như vậy!
Ánh mắt mọi người nhìn Vương Đằng cũng thoáng ý khó tả.
Kiêng dè!
Dù là mấy thiên kiêu Gerald, Kana, Valeriya các nước chưa ra tay, cũng cảm thấy hốt hoảng trong lòng, ánh mắt lóe lên không ngừng, cảm thấy đau đầu không thôi.
Gặp phải tên này sẽ rất phiền phức.
Lúc này, bọn họ đã xác nhận thực lực của Vương Đằng bằng cách khác biệt.
“Khụ!” Tế tư thần điện tỉnh táo lại từ trạng thái mơ hồ, sắc mặt không tốt lắm, chẳng có vẻ mặt tốt đẹp gì với đầu sỏ phá hủy tâm cảnh của hắn là Vương Đằng, hoàn toàn không muốn nhìn gương mặt thèm đòn kia, quay đầu lại nói với Utor: “Trận này, Fortes của Bạch Đầu Ưng quốc thua rồi, dẫn người xuống đi.”
Sắc mặt Utor khó coi, càng thấy mất mặt hơn, chớp nhoáng đã đến sân đấu, nhấc Fortes lên, hung hăng trừng Vương Đằng.
“Đừng nhìn ta như vậy, làm như ta dụ dỗ em gái ngươi vậy.” Vương Đằng trợn trắng mắt nói.
“…” Utor.
Mặt hắn đột nhiên tái mét.
Mẹ nó chứ sao tên khốn này biến hắn có em gái?
Tâm trạng Utor chợt bùng nổ.
Em gái cục cưng kia của hắn, trước đây ai dám mong nhớ là bị hắn đánh gãy chân, nhưng bây giờ tên trước mặt này không dễ xơi lắm, hắn không chắc mình có thể đánh gãy chân Vương Đằng.
Vương Đằng bỗng phát hiện sắc mặt người này đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt cũng trở nên vô cùng hung dữ thì sững sờ.
Hắn nói gì rồi?
Dáng vẻ tên trước mặt như muốn giết hắn vậy?
Khoan, tên này không có em gái thật chứ?
Sắc mặt Vương Đằng cũng hơi kỳ lạ, thăm dò: “Nếu ngươi có em gái, trông xinh đẹp thì có thể giới thiệu cho ta!”
Ken két ken két…
Tiếng nghiến răng nghiến lợi!
Utor hung dữ nhìn Vương Đằng, mắt hắn đỏ lên, nếu không phải trường hợp không được, nếu không phải thân phận không cho phép, hắn như muốn xông lên liều mạng với Vương Đằng đến nơi.
“Ngươi, giỏi lắm!”
Cuối cùng hắn nói ba chữ này ra từ kẽ răng, sau đó quay người đi.
Hắn sợ mình nhìn Vương Đằng thêm lần nữa sẽ không nhịn được thật.
“Ài, anh vợ đừng đi, chúng ta bàn bạc…” Vương Đằng thấy hắn đi như bay, hét to từ phía sau.
Chân Utor loạng choạng, thở hổn hển như bò, bước chân nhanh hơn, muốn né xa tên khốn Vương Đằng kia ngay và luôn.
Vương Đằng thấy hắn né mình như né rắn rết, bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thấy đối phương hơi hiểu lầm mình rồi.
Hắn thở dài, quyết định nếu có cơ hội chắc chắn phải giải thích rõ với hắn, để Utor có cách nhìn khác về hắn, sẵn tiện giới thiệu em gái cho hắn.
Vương Đằng vừa cảm thán thế nhân không hiểu hắn, vừa cúi đầu nhìn.
Nhiều bong bóng thuộc tính xuất hiện trên mặt đất, dáng vẻ tròn trịa khiến người ta vui vẻ.
‘Tinh thần Linh cảnh x80′
‘Ngộ tính Linh cảnh x125′
‘Căn nguyên sinh mệnh x2′
‘Nguyên lực hệ Kim x350′
‘Song Thủ kiếm pháp x60′

Vương Đằng im lặng kiểm tra bong bóng thuộc tính, quay người đi về phía khán phòng.
Hắn sờ cằm, thầm nghĩ quả nhiên viên gạch này không đập vỡ vô ích, số lượng tinh thần Linh cảnh và ngộ tính Linh cảnh rơi tương đối khả quan.
Đây mới là cách nhổ lông dê chuẩn chỉnh.
Ngoài ra hắn còn nhận được hai điểm thuộc tính nguồn gốc sinh mạng, nguồn gốc sinh mạng của hắn đã được 1356 điểm rồi.
Người ngoài không thấy được, một luồng ánh sáng màu trắng trong hòa vào cơ thể Vương Đằng, để hắn đắm mình trong ánh sáng trắng không thấy được.
Ài~
Vương Đằng hét to trong lòng, toàn thân đều khoan khoái, thoải mái đến mức không thể thoải mái hơn.
Quả thật là sữa độc mà!
Sữa rất sảng khoái nhưng thật sự rất độc!
Vương Đằng giật mình, sắc mặt thay đổi mấy lần không dấu vết, sau đó đi lên khán đài.
Đám người Đàm Đài Tuyền nhìn hắn, sắc mặt ai nấy đều vô cùng kỳ lạ.
“Lần này ngươi đắc tội với mấy người Bạch Đầu Ưng quốc đó đến thảm rồi.” Chúc Vân Thiều nhìn hắn, thoáng do dự, không nhịn được nói.
“Bọn họ sẽ không nhỏ nhen vậy nhỉ, đây là giao lưu luận bàn bình thường mà.” Vương Đằng nhìn về phía Bạch Đầu Ưng quốc, chột dạ nói.
“Luận bàn bình thường?” Mọi người nhìn hắn với vẻ cạn lời.
Vương Đằng bị nhìn đến nói toàn thân không thoải mái, da đầu cũng tê rần.
“Đánh người ta thành thế kia con có thể xem là cọ xát bình thường sao, trong lòng ngươi không hiểu được à?” Triệu Nguyên Võ trào phúng.
“Ngươi biết cái gì, ta đây ra tay rất có chừng mực, cùng lắm chỉ khiến dáng vẻ hắn khó coi chút thôi, nhưng chắc chắn hai hôm nữa là ổn, ta cố gắng rất nhiều vì quan hệ bạn bè thân thiết giữa hai nước, các ngươi còn vu oan ta, thật khiến ta thất vọng.” Vương Đằng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
“…”
Mọi người đều cạn lời, tất cả đều bị sự vô liêm sỉ của Vương Đằng làm sững sờ.
Đánh người ta thành đầu heo, đó là khó coi chút chút thôi sao?
Mẹ nó ngươi còn nghĩ đến quan hệ bạn bè thân thiết giữa hai nước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận