Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1352: Cược quặng! (2)

An Lan lập tức phẫn nộ nhìn sang, hiện tại hắn hận nhất người khác nói hắn là kẻ nghèo.
Nếu không phải đang ở trong phường cược quặng Tụ Tài, hắn có thể đã một bạt tai đánh chết Tào Quan rồi.
Cấp Hằng Tinh nhỏ nhoi, cũng dám càn quấy trước mặt cấp Vực Chủ như hắn.
Hắn, đúng là tìm chết!
Vương Đằng không khỏi lắc đầu, cảm thấy Vực Chủ An Lan này thật lòng là sống đến mức hơi thê thảm. Nhưng cũng có thể là cách suy nghĩ hơi khác với người thường, nếu tuỳ tiện đổi lại là một cường giả cấp Vực Chủ khác, đã sớm động thủ, còn để cho Tào Quan có cơ hội nói chuyện sao.
“Nếu đã chọn xong khoáng thạch, vậy thì bắt đầu cắt đá đi.” Adris bình tĩnh nói.
Vương Đằng đương nhiên không có ý kiến.
Người ta gấp gáp đưa tiền, hắn cũng không thể ngăn cản.
Sau đó, đám người đi đến khu cắt đá, mời hai vị sư phụ chuyên cắt đá giúp đỡ cách đá.
“Bọn họ muốn cược quặng nha!”
“Thú vị, đi qua xem thử đi.”
“Hình như chơi cũng lớn lắm, các ngươi xem khối khoáng thạch kia kìa, đạt đến cấp bậc mười trăm triệu rồi.”
“Nói đến khối đá còn lại chỉ có trọng lượng ngàn cân, còn muốn so sánh sao?”
“Ai biết, lấy nhỏ thắng lớn mà, ai nói chuẩn xác được.”
...
Rất nhiều người chú ý đến tình hình bên này, tụ tập lại, cực kì tò mò, thấp giọng bắt đầu nghi luận.
Ngay cả những vị cường giả cấp Vực Chủ kia cũng đi qua, dường như cực kì hứng thú.
Những vị cường giả cấp Giới Chủ lại không hề nhúc nhích, vẫn đang tự chọn khoáng thạch, có điều sự chú ý của bọn họ thỉnh thoảng vẫn tập trung về phía bên này.
Không ai dám làm phiền đến cấp Giới Chủ. Khi bọn họ chọn quặng khoáng, người khác đều tự động tránh ra, vì thế khu vực bên cạnh bọn họ là yên tĩnh nhất.
Phía Vương Đằng bên này đã bắt đầu cắt đá, hai vị sư phụ cắt đá động thủ cùng lúc.
“Hai vị, khoáng thạch các ngươi chọn đều là khoáng nguyên thạch. Nếu bên trong có nguyên thạch, sau khi phá ra sẽ dẫn đến nguyên lực thất thoát, cho nên phải bắt đầu cắt từng tầng da đá từ bên ngoài, tránh tổn hại nghiêm trọng, về mặt thời gian có thể sẽ lâu một chút, xin hai vị nhẫn nại chờ đợi.”
Nhân viên nữ xinh đẹp của phường cược quặng ở bên cạnh giải thích, sau đó sai người mang lên một bàn trà nước bánh trái, phục vụ vô cùng chu đáo.
Sư phụ cắt đá không hổ là nghệ nhân lão luyện. Bọn họ không dùng máy móc, mà là tự động thủ, cầm một thanh dao cắt đá kỷ quái trong tay, lột từng tầng da đá quặng.
Chưa đến một lúc, đột nhiên có người kinh ngạc hô lên.
“Sáng rồi.”
“Sáng nhanh dữ vậy.”
“Nguyên lực rất tinh thuần, khối nguyên thạch này không tầm thường, ít nhất đạt đến cấp năm, cấp sáu!”
...
Chân mày tầm quặng sư Trần Sổ giật một cái, đôi mắt cũng loé qua vẻ mừng rỡ.
Chỉ thấy sau khi khối khoáng thạch đó được lột bỏ lớp da đá bên ngoài, có một tia hào quang rực rỡ màu đỏ như lửa chiếu ra, vô cùng đẹp mắt.
Đây là nguyên thạch hệ Hoả!
Ý nghĩa của toả sáng là đã xuất hiện hào quang nguyên thạch.
Tuy rằng hắn nhìn ra được khối khoáng thạch này sẽ kiếm lời được, nhưng vẫn không ngờ đã cắt ra được nguyên thạch nhanh như vậy. Sư phụ cắt đá mới lột có hai ba lớp da đá, đã phát sáng rồi, chứng minh hàm lượng nguyên thạch bên trong rất kinh người.
Đôi mắt Adris không khỏi vụt qua tia mừng rỡ, mười trăm triệu cũng không phải con số nhỏ đối với hắn, có thể kiếm lời chính là chuyện tốt.
“Ngươi làm rất tốt.” Adris nói với Trần Sổ.
“Thiếu gia quá khen rồi!”
Trần Sổ là tầm quặng sư làm thuê cho gia tộc Pylax, cho nên hắn rất khách sáo với Adris.
“Ha ha ha, nhìn thấy chưa hả, khối khoáng thạch của chúng ta đã mở ra được nguyên thạch rồi, các ngươi đến một chút dấu vết cũng không có, như vậy còn muốn cược với chúng ta.” Tào Quan cười ha hả, chỉ về khối khoáng thạch của Vương Đằng, vẻ trào phúng càng nồng đậm.
Khối khoáng thạch Vương Đằng chọn trúng lúc này đã lột đi bốn năm lớp da đá rồi, nhưng vẫn không hề xuất hiện bất kì dấu vết phát sáng nào.
Vương Đằng không thèm nhìn Tào Quan, dáng vẻ thản nhiên, từ đầu đến cuối ngồi đó uống trà, không coi hắn ra gì.
An Lan hơi khẩn trương trong lòng, nhìn Vương Đằng, thấy dáng vẻ này của hắn, bất giác nhẹ nhõm không ít.
“Hừ, sắp đến lúc chết rồi vẫn còn làm bộ làm tịch.” Tào Quan tự tìm mất mặt, tức quá hoá giận hừ lạnh nói.
“Chuyện này mới chưa đâu vào đâu cả. Khối khoáng thạch này của các ngươi chẳng qua mới mở ra được khoáng thạch bề ngoài mà thôi. Bên trong lớn như vậy, các ngươi cho rằng có khả năng cả khối đá đều là nguyên thạch sao?” Vương Đằng bình tĩnh nói.
Adris nhíu mày, nhìn về phía Trần Sổ.
“Hắn nói không sai, trước khi chưa hoàn toàn mở ra hết, tình hình bên trong khó ai nói chuẩn xác được, nhưng khối đá này của chúng ta có xác xuất đại khái có lời, chỉ xem kiếm được bao nhiêu.” Tầm quặng sư Trần Sổ nói.
“Cho dù là vậy, khoáng thạch của chúng ta chắc chắn vẫn lời nhiều hơn các ngươi.” Tào Quan nói.
“Vậy chờ xem đi.” Vương Đằng không hề gấp gáp, thong thả nói.
Dáng vẻ này của hắn khiến cho đám người Adris không thoải mái lắm, không có bất cứ cảm giác thành tựu sắp sửa thắng lợi nào. Hắn giống như một nhúm bông gòn mềm mại, khiến người ta không có chỗ xuống tay.
Tào Giảo Giảo nhìn hắn kinh ngạc. Không nói chuyện khác, tính cách này, đã xem như khá ghê gớm rồi.
“Phát sáng rồi, khối này cũng phát sáng rồi!” Đột nhiên có người lớn tiếng hô to.
Lời nói vừa truyền ra, mọi người đều kinh ngạc.
Adris, Tào Quan, Tào Giảo Giảo, An Lan, tất cả mọi người đều vội vàng nhìn về phía khối khoáng thạch Vương Đằng đã chọn, chỉ có cái tên đầu têu Vương Đằng này vẫn bình tĩnh vô cùng.
Bởi vì hắn sớm đã dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ nhìn thấy tình hình bên trong khối khoáng thạch, nắm chắc giá trị nguyên thạch bên trong khoáng thạch của hai bên như lòng bàn tay.
“Ánh sáng này hơi nồng đậm nha!”
“Xem chừng, lẽ nào là nguyên thạch cấp bảy?”
“Còn phải tùy theo độ tinh khiết tiếp theo, nếu đều có màu sắc như thế, vậy thì chắc chắn là cấp bảy, không thể sai.”
“Ta vốn cho rằng khối đá lúc nãy mở ra được cấp năm, cấp sáu đã xem như rất may mắn rồi, không ngờ rằng còn nhảy ra một khối đá cấp bảy.”
“Bên trong một khối khoáng thạch cấp bậc ba trăm triệu lại mở ra được nguyên thạch cấp bảy, chuyện này hơi hão huyền nha!”

Mọi người sôi nổi bàn tán, phản ứng vô cùng kịch liệt. Khối nguyên thạch cấp bảy này khiến không ít người đều đỏ mắt ngưỡng mộ, ngay cả cấp Vực Chủ cũng không ngoại lệ.
Nguyên lực hàm chứa bên trong nguyên thạch cấp bảy vô cùng thuần khiết, nếu dùng để tu luyện, hiệu quả không chỉ mạnh hơn gấp mười lần nguyên thạch cấp sáu.
Đối với cường giả, nguyên thạch chính là tài nguyên tu luyện tốt nhật, mà đẳng cấp của nguyên thạch liên quan đến tốc độ tu luyện và chất lượng nguyên lực tu luyện ra được của bọn họ.
Nói tóm lại, nguyên thạch càng cao cấp, càng là thứ có thể gặp nhưng không thể cầu.
Những vị cấp Giới Chủ kia quét mắt nhìn qua, dừng lại mấy giây trên khối khoáng thạch mở ra được nguyên thạch cấp bảy kia, rồi dời đi lần nữa.
Sắc mặt Adris thoáng khó coi.
Chuyện này làm sao có thể, bên trong khoáng thạch lựa chọn tùy ý lại mở ra nguyên thạch cấp bảy?
Đây là vận may phân chó gì vậy chứ.
Sắc mặt Tào Quan vô cùng khó côi, còn đen hơn cả mặt của Adris. Hắn cảm thấy như bị người ta vả mấy cái tát bốp bốp bốp lên mặt, đau đến bỏng rát.
Đôi mắt Tào Giảo Giảo lóe lên vẻ kinh ngạc.
Lẽ nào Vương Đằng đã sớm nhìn ra được khối khoáng thạch này sẽ mở ra nguyên thạch cấp bảy, cho nên mới bình tĩnh như thế?
Nếu thật sự như thế, vậy thì hơi khủng khiếp rồi.
Trần Sổ đột ngột đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi, đi đến gần xem, giống như không tin nổi khối khoáng thạch này sẽ mở ra được nguyên thạch cấp bảy.
“Thế nào, đại sư tầm quặng, đây là nguyên thạch cấp bảy thật sao?” An Lan cố ý hỏi như vậy, xem thường đối phương.
Lúc này hắn cuối cùng đã yên tâm, Vương Đằng đúng là thần nha.
Khoảng cách đôi bên lớn như vậy, thế mà vẫn có thể xuất hiện nghịch chuyển.
Hắn sắp nghi ngờ Vương Đằng có phải là tầm quặng sư hay không.
Sắc mặt tầm quặng sư Trần Sổ sa sầm, hắn nhìn thoáng qua Vương Đằng, hừ lạnh một tiếng, trầm mặt quay về chỗ ngồi.
“Thế nào?” Adris hỏi.
“Khối khoáng thạch của bọn họ hơi bí ẩn, rõ ràng rất bình thường, cũng không phải ra từ một quặng mỏ cũ, lại có được phẩm chất như thế, thật sự là chuyện có xác xuất vô cùng nhỏ.” Tầm quặng sư Trần Sổ cười khổ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận