Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1205: Thời gian x1!

Từ khi trở thành cường giả cấp Vũ Trụ cho đến giờ đã không có ai dám nói chuyện như vậy với hắn, sao một võ giả trên tinh cầu thí luyện lại dám thách thức hắn chứ?
Quả thật chán sống!
“Ngươi tiếp tục cuồng vọng của ngươi đi, bye bye ngươi!” Vương Đằng trực tiếp kêu Viên Cổn Cổn kết thúc truyền tin.
Ông lão áo xám còn định nói gì nữa, nhưng bóng dáng của hắn đột nhiên biến mất khỏi trước mặt Vương Đằng.
“Lão già kia!” Vương Đằng mắng một câu.
“Vương Đằng, ngươi đắc tội một cường giả cấp Vũ Trụ như vậy thật sự ổn không?” Viên Cổn Cổn tỏ vẻ kỳ quái nói.
Nó không ngờ Vương Đằng kêu nó kết nối chỉ vì thách thức đối phương một chút!
“Dù sao đã đắc tội, còn lo lắng gì.” Vương Đằng nói không chút để ý.
“Ngươi thách thức hắn như vậy, tiếp theo chúng ta nhất định bị rơi vào đuổi giết càng thêm hung ác.” Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ nói.
“Như vậy mới đúng, mục đích của ta chính là để cho hắn đặt lực chú ý lên trên người chúng ta.” Đôi mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng rọi, hắn nói ý vị sâu xa.
“Thì ra là thế!” Viên Cổn Cổn chợt nói.
“Đi thôi!” Vương Đằng không chần chừ nữa, xoay người bước ra khỏi chiến hạm.
Viên Cổn Cổn lập tức đuổi kịp, thì thầm nói: “Nhưng thật sự phải nói, ngươi chọc tức một cường giả cấp Vũ Trụ, ta ở bên cạnh nhìn xem thật thích!”
“Ngươi ấy vẫn kiến thức quá ít, thiệt thòi cho ngươi vẫn là sinh mệnh trí năng, còn chưa trải qua chuyện như vậy nữa.” Vương Đằng lắc đầu nói.
“…” Tâm tình của Viên Cổn Cổn lập tức không tốt.
Nó sống bao nhiêu tuổi như vậy lại bị thằng nhãi Vương Đằng này dạy dỗ?
Hai người rời khỏi chiến hạm, trở lại trên phi thuyền Càn Nguyên E63 một lần nữa, lại xuất phát.
Phi thuyền vũ trụ hóa thành một vệt sáng, xông vào trong lỗ sâu trước mặt.
Rầm!
Cùng lúc đó, chiến hạm Liên Bang Aurant ở sau lưng bọn họ phát nổ, hóa thành một quả cầu lửa thật lớn trong nháy mắt, nổ mạnh ra trong hư không. Vô số mảnh nhỏ kim loại trở thành rác vũ trụ, bay vào chỗ sâu hư không.
Nơi đây dần dần khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có lỗ sâu kia vẫn lẳng lặng trong hư không.

Liên Bang Aurant!
Liên Bang Aurant có chín tinh hệ lớn, mỗi một tinh hệ đều do một cường giả cấp Vũ Trụ trấn thủ.
Giờ phút này, trên Ngân Hà tinh, hành tinh thủ đô của hệ Ngân Hà, tiếng gầm phẫn nộ truyền ra từ trong một pháo đài cực lớn, khí thế mênh mông xoay quanh trên pháo đài, giống như một con cự thú kinh khủng tức giận.
“Người đâu, phái mười hạm đội, do võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai dẫn đầu đuổi giết người này!” Giọng nói lạnh như băng quanh quẩn trong pháo đài.
Phi thuyền Càn Nguyên E63 lại xuất phát, xuyên qua lỗ sâu, bay thẳng đến đế quốc Đại Càn.
“Lỗ sâu này là một hiện tượng vũ trụ cực kỳ lạ lùng.”
“Nó có thể là đường hầm hẹp nối liền hai thời gian, không gian khác nhau, cũng có thể là đường hầm thời gian, không gian liên tiếp hố đen và hố trắng, cho nên gọi là đường xám.”
“Cho dù nói như thế nào, xuyên qua lỗ sâu có thể dịch chuyển không gian tức thời, hoặc là… du hành thời gian!”
Trong phòng điều khiển chính của phi thuyền, Viên Cổn Cổn vui vẻ thể hiện kiến thức của mình.
“Du hành thời gian!” Trong ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ kỳ dị.
Đây là lĩnh ngộ thần bí mà hắn chưa bao giờ tiếp xúc đến!
Thời gian không thể nắm bắt, còn thần bí hơn không gian vô số lần.
Viên Cổn Cổn thấy Vương Đằng có hứng thú, cười cười, tiếp tục nói: “Khi vũ trụ mới sinh ra, một mảnh hỗn độn, sau đó biến đổi thành trời đất vận hành, thời gian, không gian ở trên, chín nguyên tố lớn cơ bản Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi Quang Ám cấu thành vật chất thế giới, mọi sự vạn vật đều ở trong đó.”
“Hỗn độn!” Trong lòng Vương Đằng vừa động, giống như nắm bắt được gì.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi Quang Ám… hắn đều có!
Thậm chí trong thời gian và không gian hắn còn chiếm được một thứ — không gian!
“Ngươi có thiên phú không gian đã xem như gặp may mắn, yêu nghiệt không thôi, nhưng muốn có thiên phú thời gian, chỉ có một chữ — khó!”
“Ngàn khó vạn khó!”
“Gần như không thể!”
Viên Cổn Cổn nói đến đây, vẻ mặt nghiêm túc, lắc đầu luôn: “Thời gian đã là cấp độ mà thần linh mới có thể đụng chạm đến, người phàm không thể đụng chạm được.”
“Trước kia, trong vũ trụ cũng có thiên kiêu có được thiên phú thời gian từ nhỏ, nhưng ngươi đoán sau này bọn họ như thế nào?”
“Như thế nào?” Vương Đằng phối hợp hỏi.
Không thể không thừa nhận, hắn bị Viên Cổn Cổn khơi dậy hứng thú.
Thiên kiêu có được thiên phú thời gian từ nhỏ, nghịch thiên cỡ nào, nhưng nghe giọng điệu của Viên Cổn Cổn thì hình như kết cục của bọn họ không tốt lắm.
“Bọn họ bị thời gian ăn mòn, kẻ đùa bỡn thời gian, cuối cùng bị thời gian cắn nuốt.” Viên Cổn Cổn im lặng một lúc, nói.
“Bị thời gian ăn mòn?!” Vương Đằng nhíu mày, đang cân nhắc hàm nghĩa của câu nói này!
“Có người sử dụng thiên phú thời gian quá sớm, kết quả tuổi thọ không đủ, tạo thành thân thể già cả, nuốt hận mà chết, có người hấp thụ giáo huấn của người đi trước, giai đoạn đầu vững vàng, giai đoạn sau chờ cảnh giới tăng lên, có được tuổi thọ dài lâu rồi mới bắt đầu vận dụng thiên phú thời gian, sự đạt được nhiều chỗ tốt trong quá trình tu luyện thật, lúc chiến đấu cũng gần như đứng ở thế bất bại, nhưng cho dù người mạnh như cấp Bất Hủ, ở trước mặt thời gian, cuối cùng vẫn chưa đủ. Từng có người bị dòng chảy thời gian cắn nuốt, hoàn toàn biến mất trong thế giới vật chất, giống như chưa từng xuất hiện…”
Viên Cổn Cổn giải thích cho Vương Đằng từng câu từng chữ, trong giọng nói có từ mang theo hàm ý cảnh báo.
“Thời gian như thế, không gian cũng vậy!”
“Không gian cũng thần bí khó lường, chúng ta chỉ có thể nắm giữ được một phần lĩnh vực trong đó mà thôi, có nhiều lĩnh vực chưa biết đến lắm. Từ xưa đến nay, cường giả bị không gian cắn nuốt cũng không phải số ít.”
“Thiên kiêu có được thiên phú thời gian như lời ta nói vừa rồi, bọn họ đều từng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, cuối cùng đều không tránh được cái chết, bởi vậy đừng quá mức ỷ lại vào thiên phú của mình, tu vi mới là căn bản!”
Con đường tu hành hắn gần như xuôi gió xuôi nước, có thể dựa vào nhặt thuộc tính để tăng thực lực lên, so sánh với các thiên kiêu này, gần như không có nỗi lo như vậy.
Bây giờ thoáng nghĩ, rõ là… quá sung sướng!
Khụ khụ, thu hồi suy nghĩ, Vương Đằng hỏi một vấn đề: “Có người có được nguyên lực hỗn độn sao?”
…(0_0)…
“Ngươi nói gì?” Viên Cổn Cổn ngạc nhiên quay đầu nhìn hắn, tỏ vẻ nghe không hiểu.
“… Có người có được nguyên lực hỗn độn sao?” Vương Đằng bất đắc dĩ lặp lại một lần, hắn cảm thấy Viên Cổn Cổn không thể nghe không hiểu, mà cảm thấy mình đang nghe lầm.
“Sao ngươi có thể hỏi vấn đề như vậy?” Viên Cổn Cổn kinh dị hỏi ngược lại.
“Không có gì, chỉ hơi tò mò mà thôi.” Vương Đằng không thay đổi sắc mặt, thuận miệng nói.
“Lòng hiếu kỳ hại chết mèo!” Viên Cổn Cổn nói đầy ý vị sâu xa: “Nguyên lực hỗn độn, dù sao ta chưa từng nghe nói đến có ai có được nguyên lực hỗn độn cả, cho dù có, chỉ e cũng là cấp bậc chúng ta không chạm đến được.”
“Nhưng ngươi tin tưởng ta, nguyên lực hỗn độn gần như không thể nào xuất hiện, còn không có khả năng hơn cả thiên phú thời gian, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều làm gì.”
“Vì sao không có khả năng?” Vương Đằng không cam lòng hỏi.
“Ha, ngươi thật sự muốn hỏi đến cùng vấn đề này với ta đúng không. Được, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Viên Cổn Cổn tức nở nụ cười, ngồi xếp bằng giữa không trung ở trước mặt Vương Đằng, ánh mắt đối diện với Vương Đằng, nâng cằm lên nói: “Đừng nói đến người bẩm sinh, dù sao ta chưa từng nghe nói đến có ai trời sinh có được nguyên lực hỗn độn.”
“Về phần sau này có được, càng là chuyện ngàn lẻ một đêm.”
“Ngươi biết hỗn độn bao gồm các nguyên tố ta vừa mới nói chứ.”
“Chín hệ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi Quang Ám, còn có không gian, thời gian.” Vương Đằng gật đầu, lại nhướng mày: “Nhưng vì sao không có hệ Băng, hệ Độc, chúng nó không được tính sao?”
“Hệ Băng, hệ Độc chỉ xem như là loại thuộc tính biến dị, không phải là nguyên tố cơ bản nhất.” Viên Cổn Cổn lắc đầu nói.
“Ngươi tiếp tục.” Vương Đằng nói.
“Muốn ngưng tụ nguyên lực hỗn độn, đầu tiên phải có chín hệ nguyên lực này cùng với thiên phú thời gian và không gian.” Viên Cổn Cổn nói: “Mà muốn đồng thời có được nhiều nguyên lực và thiên phú như vậy, tỷ lệ chính là một phần trăm triệu của một phần trăm triệu. Nói về hệ Hắc Ám đi, ngoài loài Hắc Ám có được ra, sinh linh phổ thông cơ bản không thể khống chế được, một khi rơi vào hắc ám, thì chính là tình cảnh vạn kiếp không thể quay lại được.”
“Chứ đừng nói đến còn cần các hệ nguyên lực ngang hàng với nhau, không thể chênh lệch một chút nào, nếu không ngươi cứ đợi đến nổ tan xác mà chết đi, như vậy mới có thể tiến hành dung hợp… Khó khăn kia không thua gì đồng thời có được những nguyên lực và thiên phú này, thậm chí càng khó.”
Nó nói xong, chính nó không nhịn được lắc đầu, hoàn toàn không cho rằng có ai đó có thể làm được.
“Ta thấy ngươi đã suy nghĩ quá nhiều. Điều không thực tế như vậy mà cũng dám nghĩ, ta thật sự phục rồi.” Viên Cổn Cổn cho Vương Đằng một ánh mắt xem thường, rồi đột nhiên xoay người bay đi: “Được rồi, không lãng phí với thời gian với ngươi nữa, ta muốn đi rèn chiến giáp. Ngươi cũng tự tu luyện đi, thừa dịp quân đuổi theo còn chưa đến, tăng thực lực lên được chút nào hay chút đó.”
Tiếng nói vừa dứt, nó đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa, nó đã dung nhập vào chủ thể của chiếc phi thuyền này, muốn đi đâu thì đi đó, tiện lợi ghê gớm.
“Không thể nào sao?” Vương Đằng thì thào tự nói trong lòng, ánh mắt đột nhiên liếc nhìn thấy vài bong bóng thuộc tính xẹt qua trong hư không.
Ánh mắt của hắn nheo lại, niệm lực tinh thần lập tức quét qua, chuẩn xác bao lấy vài bong bóng thuộc tính kia, đều cuốn về.
‘Thời gian x1’
‘Thời gian x1’
‘Thời gian x1’

Chỉ có ba cái, cộng lại chẳng qua là ba điểm giá trị thuộc tính ít ỏi.
Nhưng Vương Đằng lại mở to mắt, trợn trừng mắt đến cực hạn, trong lòng chấn động kịch liệt.
Đây là thuộc tính thời gian!!!
Chính là thời gian còn thần bí hơn cả không gian trong miệng Viên Cổn cổn!
Thời gian!
Đây là lĩnh vực người phàm gần như không thể nào đụng chạm đến, nhưng bây giờ lại bị Vương Đằng đụng phải.
Hơn nữa còn dưới tình huống hắn chưa chuẩn bị!
Nói đến là đến, không hề có một chút đường sống để thương lượng.
Tuy rằng ba điểm thuộc tính thời gian hơi ít, nhưng lại có hàm nghĩa đặc thù.
Ba điểm thuộc tính thời gian này để cho hắn có được chút thiên phú thời gian.
Theo giá trị thuộc tính dung nhập, thân thể của Vương Đằng phát sinh biến hóa không thể biết trước, giống như có một luồng sức mạnh to lớn thần bí buông xuống trên người hắn, tiến hành cải tạo cho hắn.
Đồng thời, vài lĩnh ngộ xuất hiện trong đầu hắn, khiến cho hắn có chút lý giải nói không rõ ràng đối với lực thời gian.
Vương Đằng không khỏi chìa tay, nhắm mắt lại cảm nhận thời gian trôi qua.
Một phút này, hắn cảm giác như đặt mình vào trong thời gian, cảm nhận được dòng thời gian bao phủ trong sương mù vô tận, cuồn cuộn về phía trước, không thể xoay chuyển, vô số ánh sáng lóe lên trong dòng chảy, mơ hồ có thể thấy được, giống như ảo mộng, lạ lùng rực rỡ.
Nhưng hình ảnh này chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc ngắn ngủi, rất nhanh tất cả đều biến mất.
“Phù ~!”
Vương Đằng mở to mắt, đôi mắt lóe lên một ánh sáng thần bí, giây lát lướt qua, hắn thở ra một hơi dài.
“Vừa rồi Viên Cổn Cổn nói gì nhỉ?”
Vương Đằng tự hỏi một câu, khóe miệng điên cuồng nhếch lên một độ cong.
Hắn vốn cảm thấy muốn dung hợp nguyên lực hỗn độn là một chuyện rất khó, dù sao khó khăn trong đó thật sự không phải người bình thường có thể vượt qua được.
Nhưng chân trước Viên Cổn Cổn vừa nói không có khả năng, sau lưng hắn lại đạt được thuộc tính thời gian có tiếng là người phàm không có khả năng đạt được.
Đây chẳng phải là ý trời sao?
Kể cả ông trời cũng đang giúp hắn, còn có gì là không thể.
Vương Đằng có lý do tin tưởng, dưới sự trợ giúp của cha hệ thống, sớm muộn gì hắn cũng có thể dung hợp ra nguyên lực hỗn độn.
Chuyện người khác không thể làm được, nhưng lại có một chút khả năng đối với người bật hack như hắn.
Vương Đằng lắc đầu, ngồi xuống trên chỗ sau tay lái ở trong phòng điều khiển chính, giữ vững niệm lực tinh thần phân bố ở bốn phía phi thuyền, để tránh có bong bóng thuộc tính thời gian xuất hiện lại bị hắn bỏ sót.
Thậm chí hắn còn thả cả phù du hư không ra, bay về nơi xa hơn, tìm kiếm bong bóng thuộc tính thời gian.
Công sức không phụ người có lòng.
Cuối cùng bong bóng thuộc tính xuất hiện một lần nữa.
‘Thời gian x1’
‘Thời gian x2’

Hai bong bóng thuộc tính được hắn nhặt, có một bong bóng được hai điểm, cộng lại là ba điểm thuộc tính thời gian.
Đồng thời, hắn cũng phát hiện một quy luật, bong bóng thuộc tính thời gian này dường như xuất hiện ở nơi thời gian không gian vặn vẹo, vặn vẹo càng kịch liệt, bong bóng thuộc tính xuất hiện càng nhiều.
Đôi mắt Vương Đằng lóe lên ánh sáng, cẩn thận lưu ý khi đi qua nơi thời gian, không gian vặn vẹo.
Quả nhiên, giống như hắn dự đoán, khi đi qua một nơi thời gian không gian vặn vẹo nữa, hắn lại nhặt được bốn bong bóng thuộc tính lần nữa.
‘Thời gian x2’
‘Thời gian x3’
‘Thời gian x1’
‘Thời gian x2’

Nơi thời gian không gian vặn vẹo này gần như tạo thành một vòng xoáy nhỏ, mà thuộc tính thời gian Vương Đằng nhặt được nhiều đến khoảng 8 điểm.
Gương mặt của hắn không khỏi lộ vẻ vui thích.
Tám điểm thời gian thuộc tính, khiến cho hắn hiểu sâu về thời gian càng khắc sâu, thiên phú thời gian của hắn đã tăng cường từng chút một.
Loại tăng cường này, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng được, vô cùng kỳ dị.
Giống như lúc trước, khi hắn bước vào Võ đạo, mỗi ngày nhặt bong bóng thuộc tính, tuy rằng so sánh với sau này thì số lượng thật ra không nhiều, nhưng lại có thể khiến cho hắn cảm giác mình đang tăng lên thật sự, khiến cho người ta vô cùng thỏa mãn.
Hiện giờ, hắn lại cảm nhận được cảm giác ấy một lần nữa.
Nhưng ngay sau đó, Vương Đằng đã khôi phục lại từ trong cảm giác này, hơi dở khóc dở cười.
Hắn lại tìm được loại cảm giác chỉ cần vài điểm giá trị thuộc tính có thể khiến cho hắn vui vẻ.
Không biết là nên vui vẻ hay nên trách định lực không đủ.
“Đi đến chỗ Viên Cổn Cổn thử xem, nó bắt đầu rèn chiến giáp rồi.” Vương Đằng đứng dậy, bay đến phòng luyện tạo trên phi thuyền.
Niệm lực tinh thần của hắn vẫn đang siêng năng tìm kiếm bong bóng thuộc tính thời gian ở bên ngoài, điểm này không thể nghi ngờ.
Trong phòng luyện tạo trên phi thuyền.
Viên Cổn Cổn đã bắt đầu rèn, tiếng gõ keng keng keng keng không ngừng truyền ra, nhưng phòng luyện tạo được cách âm vô cùng tốt, khi cửa lớn mở ra thì âm thanh này mới truyền ra.
Vương Đằng đã sớm thành thói quen với hoàn cảnh như vậy.
Phải biết rằng hắn là một luyện tạo đại sư, tình hình gì mà chưa từng thấy…
Nhưng khi hắn đi vào trong phòng luyện tạo, hắn lại chưa từng thấy tình cảnh như bên trong!
o(`oˊ)o
Chỉ thấy Viên Cổn Cổn trôi nổi giữa không trung, khoanh hai tay, khuôn mặt tròn nghiêm túc đến cực hạn, mà hai cây búa sắt màu tím vĩ đại trên bàn luyện tạo đang ra sức nện lên trên một khối kim loại tối như mực.
Hai cây búa sắt lớn, ngươi một phát, ta một phát, giống như hai đồng bọn nhỏ tình cảm rất tốt, phối hợp trôi chảy!
Còn Viên Cổn Cổn lại giống như tộc trưởng vạn ác đang đốc thúc hai người bạn nhỏ hoàn thành bài tập về nhà nặng nề.
Vương Đằng nhìn thấy một cảm này, không hiểu sao sờ cằm mình.
“Dùng niệm lực tinh thần khống chế công cụ rèn tiến hành rèn, biện pháp này có vẻ không tệ!”
“Muốn làm được một điểm này, ít nhất ngươi phải tăng độ khống chế niệm lực tinh thần của ngươi lên đến cấp bậc thông thạo!” Viên Cổn Cổn liếc xéo hắn, nói.
“Thông thạo, rất khó sao?” Vương Đằng nói.
Mấy ngày nay ở chung, hắn đã biết Viên Cổn Cổn có được niệm lực tinh thần, bởi vậy không thấy kỳ quái.
Lúc này hắn vừa đi vào phòng luyện tạo, cảm giác một luồng sóng nhiệt đập vào mặt. Đó là ngọn lửa nhân công xuất hiện ở dưới bàn rèn, thông qua phù văn loại ngọn lửa mà ngưng tụ ra ngọn lửa cực nóng, rất tiện lợi, còn vừa nhặt bong bóng thuộc tính phân tán xung quanh lên.
Không ngoài dự đoán của hắn, bong bóng thuộc tính đều rơi ra khi Viên Cổn Cổn rèn, mục đích hắn tới đây cũng là vì vậy.
‘Khống chế niệm lực tinh thần x30’
‘Thuật Luyện tạo x100’
‘Thuật Luyện tạo x120’
‘Khống chế niệm lực tinh thần x35’
‘Thuật Luyện tạo x105’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x10’

Viên Cổn Cổn đã bắt đầu rèn được một lúc, bong bóng thuộc tính còn chưa bị tiêu tán, nếu không sẽ thua lỗ lớn.
Vương Đằng gẩy bàn tính, tổng cộng hắn đạt được –
Khống chế niệm lực tinh thần 360 điểm!
Thuật Luyện tạo 460 điểm!
Tinh thần cấp Hằng Tinh 40 điểm!
Nói tóm lại, thu hoạch rất tốt.
Đặc biệt là khống chế niệm lực tinh thần, hoàn toàn theo như lời Viên Cổn Cổn mới vừa nói, phương pháp khống chế này có trong truyền thừa do Nam Cung Việt để lại, nhưng hắn còn chưa học tập thôi.
Ba trăm sáu mươi điểm khống chế tinh thần làm hắn trực tiếp đạt đến cấp bậc nhập môn!
‘Khống chế niệm lực tinh thần’: 360/1000 (nhập môn)
Đột phá nhập môn cần 1000 điểm giá trị thuộc tính, Vương Đằng vẫn còn hơi kinh ngạc. Nhập môn bình thường đều chỉ cần 100 điểm giá trị thuộc tính, khống chế niệm lực tinh thần này lại yêu cầu cao như vậy, xem ra khó khăn thật sự rất lớn.
Thêm 460 điểm thuật Luyện tạo lên giá trị thuộc tính luyện tạo sư của Vương Đằng, cấp bậc luyện tạo sư của hắn không thay đổi, vẫn là cấp bậc Đại sư.
Nhưng trong phút chốc Vương Đằng lại đạt được rất nhiều cảm ngộ thuật luyện tạo cấp bậc Tông sư!
Cảm ngộ này tăng lên cho hắn còn lớn hơn thuật Luyện tạo cấp Đại sư, khiến tài nghệ luyện tạo sư của hắn tăng lên trên diện rộng.
‘Luyện tạo sư’: 2850/3000 (đại sư)
Vương Đằng nhìn cột ‘nghề phụ’ trên giao diện thuộc tính, phát hiện thuộc tính ‘luyện tạo sư’ của mình đã sắp đạt đến giới hạn đột phá.
Sau cấp Đại sư chính là cấp Tông sư giống Viên Cổn Cổn!
Luyện tạo sư cấp Tông sư, trên Địa Tinh chưa có một ai, mà trong vũ trụ cũng được xem như một tồn tại có địa vị tương đối cao.
Ở một ý nghĩa nào đó, tuy không bằng cường giả cấp Vũ Trụ nhưng địa vị đã cao hơn cấp Hằng Tinh rất nhiều.
Bởi vì luyện tạo sư cấp Tông sư là thượng khách của rất nhiều cường giả cấp Vũ Trụ, cường giả cấp Vũ Trụ cần những bộ chiến giáp và vũ khí mà luyện tạo sư cấp Tông sư chế tạo riêng.
Những điều này đều được Viên Cổn Cổn cho Vương Đằng biết khi mà nó đang khoe khoang với hắn.
Đó là lý do Vương Đằng khá là khát khao được trở thành luyện tạo sư cấp Tông sư, nói sao thì sao, địa vị trong vũ trụ rất là quan trọng.
Hiện giờ, thực lực của hắn chưa đạt tới cấp Vũ Trụ, nhưng nếu nghề phụ đạt tới cấp Tông sư thì địa vị tự khắc được nâng lên theo.
Viên Cổn Cổn không biết cấp bậc luyện tạo sư của hắn, đến lúc đó có thể cho nó sáng mắt ra, xem nó có cảm tưởng gì?
Vương Đằng khoái trái nghĩ thầm, sau đó nhìn vào thuộc tính tinh thần cấp Hằng Tinh dưới cùng.
Tinh thần của hắn vừa mới đạt cấp Hằng Tinh, lúc này tăng thêm 40 điểm, coi như có chút tiến bộ.
“Khó lắm hả á?” Viên Cổn Cổn nghe thấy Vương Đằng nói thì không khỏi trợn mắt khinh bỉ: “Mạnh mồm gớm, ngươi có biết phương pháp khống chế niệm lực tinh thần khó tu luyện đến mức nào không, trước kia ta phải mất đến ba… khụ khụ, ba năm mới lên tới thông thạo đó.”
Nói xong, Viên Cổn Cổn thầm bồi thêm một câu: “Nguy hiểm quá, suýt nữa thì buột mồm thời gian thật ra rồi, Viên Cổn Cổn ta là thiên tài, không thể để thằng oắt này coi thường được.”
“Ba năm á! Lâu vậy!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“...” Viên Cổn Cổn bực lắm, tức giận nói: “Xê ra, ngươi thì biết cái gì, chờ khi nào ngươi tu luyện phương pháp khống chế sẽ biết nó khó cỡ nào, ta mất ba năm đã coi như ngắn lắm rồi, còn ngươi á, ba năm chưa chắc đã nên cơm cháo gì đâu á.”
Vương Đằng cười hề hề, không phản bác mà đi đến bên cạnh xem Viên Cổn Cổn luyện tạo.
Với thiên phú, thị lực và trình độ của hắn, kết hợp ba yếu tố này lại, cho dù không dựa vào việc nhặt bong bóng thuộc tính thì vẫn có thể học hỏi được không ít thứ.
Bên cạnh đó, được một Tông sư luyện tạo chỉ dẫn trực tiếp luôn mang đến hiệu quả rất lớn, không phải ai cũng có cơ hội gặp được chuyện may mắn như thế.
Đó là lý do mà Vương Đằng không hề lo lắng, còn Viên Cổn Cổn cũng không có ý định phòng ngừa.
Đổi lại là những Tông sư luyện tạo khác, nếu không phải đệ tử thân truyền của họ thì chắc chắn sẽ không có cơ hội được tận mắt quan sát thế này.
“À đúng rồi, không phải ngươi có lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đó sao, mau lấy ra cho ta xài, vừa hay có thể đẩy nhanh tốc độ.” Viên Cổn Cổn nói.
Nhắc đến đây thì ngay cả nó cũng không khỏi ghen tị.
Đó chính là ngọn lửa đặc biệt của đất trời, thế mà lại bị thằng ngốc Vương Đằng này chiếm được.
Tức đến ứa gan!
Vương Đằng không hay biết Viên Cổn Cổn đang âm thầm phỉ nhổ mình, hắn nghe vậy thì lập tức lấy lửa Thanh Ngọc Lưu ly ra.
Một ngọn lửa màu xanh bùng lên.
Chẳng qua lúc này còn chưa đến lúc đổi lửa.
Viên Cổn Cổn không lên tiếng mà tiếp tục dùng ngọn lửa nhân tạo ban đầu để luyện tạo miếng kim loại đen, tiếng loong coong vang lên không dứt.
Khoảng ba phút sau, Vương Đằng đột nhiên búng tay, ngọn lửa Thanh Ngọc Lưu Ly rơi trên đài luyện tạo.
Phừng!
Miếng kim loại đen đỏ rực lên ngay tức khắc, trên bề mặt nó hiện rõ từng hoa văn luyện tạo.
Viên Cổn Cổn đang định cất tiếng bảo Vương Đằng đổi ngọn lửa thì không ngờ hắn đã ra tay, hơn nữa còn căn đúng thời cơ và sức lửa, ngay cả nó cũng không tìm ra khuyết điểm nào, quả là vô cùng kinh ngạc.
Song dù gì nó cũng là luyện tạo sư cấp Tông sư, chỉ trong nháy mắt nó đã lấy lại tinh thần, tiếp tục khống chế hai cây búa lớn tiếp tục luyện tạo.
Có sự tham gia của lửa Thanh Ngọc Lưu Ly đẩy tốc độ luyện tạo tăng hẳn lên.
Viên Cổn Cổn cũng cảm thấy ưu thế của ngọn lửa đặc biệt này, trong lòng càng thêm ao ước.
Đồng thời nó cũng hỏi điều mà mình nghi vấn: “Ngươi có tìm hiểu về luyện tạo à?”
“Từng học sơ qua!” Vương Đằng khiêm tốn trả lời.
“Đâu chỉ sơ qua.” Viên Cổn Cổn liếc mắt nhìn hắn, chỉ nội việc đổi lửa chuẩn không cần chỉnh và không chậm chút nào giữa các giai đoạn kia, hoàn toàn không khác gì nó cả, một luyện tạo sư bình thường làm sao có thể?
Vương Đằng mỉm cười, ngồi yên một bên quan sát, đồng thời tiếp tục nhặt bong bóng thuộc tính rơi ra từ Viên Cổn Cổn.
‘Khống chế niệm lực tinh thần x80’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x15’
‘Thuật Luyện tạo x105’
‘Thuật Luyện tạo x120’
...
Nhờ sự dung nhập của những cái bong bóng thuộc tính mà tâm trí Vương Đằng bỗng chấn động.
Vô số tri thức được tích hợp vào tâm trí hắn, khiến trình độ luyện tạo sư của hắn lập tức thăng hoa, mở ra một cánh cửa mới.
Cấp Tông sư!!!
Giờ phút này, trình độ luyện tạo sư của hắn đã vượt qua cấp Đại Sư, đạt tới cấp Tông sư.
‘Luyện tạo sư’: 60/10000 (Tông sư)
Có lẽ Viên Cổn Cổn không thể ngờ rằng Vương Đằng chỉ ngồi bên cạnh quat sát một lúc đã hoàn thành việc thăng từ cấp Đại sư lên cấp Tông sư, quả là một tốc độ vô cùng đáng sợ.
Thời gian trôi qua, ba ngày thấm thoát lướt đi.
Trong ba ngày này, Viên Cổn Cổn đã hoàn tất việc luyện tạo bộ chiến giáp chế tác riêng cho Vương Đằng, bao gồm cả “đôi cánh Phong Lôi” kia.
Mà Vương Đằng cũng nhặt được không ít bong bóng thuộc tính, giúp trình độ luyện tạo sư của hắn gia tăng đáng kể.
‘Luyện tạo sư’: 620/10000 (Tông sư)
Đồng thời, khống chế niệm lực tinh thần của hắn cũng cải thiện không ít, đã từ nhập môn thuận lợi lên mức thông thạo.
‘Khống chế niệm lực tinh thần’: 350/5000 (thông thạo)
Nhưng muốn đột phá thông thạo cần đến 5000 điểm giá trị thuộc tính, gấp năm lần so với ngưỡng nhập môn.
Bảo sao Viên Cổn Cổn đạt tới mức thông thạo cần mất đến ba năm.
Ngoài ra, Vương Đằng còn đạt được 280 điểm tinh thần cấp Hằng Tinh, coi như thu hoạch không nhỏ.
Vương Đằng cảm thấy rất hài lòng.
Lúc này, hắn và Viên Cổn Cổn đứng trong phòng luyện tạo ngắm nghía bộ chiến giáp trước mắt!
Bộ chiến giáp đứng thẳng trên mặt đất, toàn thân đỏ đen, mặt ngoài có mấy họa tiết đám mây lửa, mũ giáp che kín đầu có thể bảo vệ trọn vẹn đầu của người mặc, chẳng qua hình dáng chiếc mũ giáp có hơi dữ tợn, trông như đầu của một con mãnh thú. Cả bộ chiến giáp vốn tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật, nhưng thêm quả mũ dữ tợn này vào thì...
Vương Đằng tạm thời không biết nên diễn tả thế nào.
Một con mãnh thú mỹ miều ư?
Mãnh thú mà mỹ miều cái nỗi gì, bản thân Vương Đằng cũng vô lực chế nhạo.
Hắn thực sự nghi ngờ đây là sở thích quái dị của Viên Cổn Cổn, bằng không rõ là mắt nó có vấn đề.
“Thứ này là ngươi thiết kế đó hả?” Vương Đằng xoa ấn đường, bất lực hỏi.
“Đúng thế, đây chính là kiệt tác do đích thân Viên Cổn Cổn thiết kế, thế nào, đẹp đúng không?” Viên Cổn Cổn đắc ý: “Trước kia ta phải học một khóa thiết kế chuyên nghiệp tại học viện tốt nhất đế quốc Đại Càn đó.”
“... Ha ha~” Vương Đằng.
Vương Đằng không thèm để ý đến sự khoe khoang của Viên Cổn Cổn, ánh mắt hắn đánh giá bộ chiến giáp đỏ đen, sau đó dừng trên đôi cánh kim loại phía sau lưng.
Bởi vì đôi cánh này được thu lại trên lưng bộ chiến giáp, không để lộ ra nên hắn phải đi ra đằng sau bộ chiến giáp mới có thể trông thấy.
Đó là một đôi cánh tạo nên từ những chiếc lông kim loại vô cùng mỏng manh được xếp chồng lên nhau, khi thu lại hoàn toàn gần như không chiếm bao nhiêu diện tích.
Những chiếc lông kim loại có màu xanh tím, trên nền xanh ánh lên những hoa văn tím bắt mắt khôn tả.
“Đây là đôi cánh Phong Lôi!” Mắt Viên Cổn Cổn sáng ngời, dường như nó rất thỏa mãn với thành phẩm luyện tạo này.
Ánh mắt Vương Đằng đầy ngạc nhiên, nhẹ nhàng vuốt đôi cánh xanh ánh tím ấy, cảm nhận độ sắc bén của những phiến lông cùng lực phù văn hệ Phong và hệ Lôi thấp thoáng tỏa ra trên bề mặt, thâm tâm cũng hài lòng khôn tả.
Cổn Cổn này tặng hắn bất ngờ lớn quá!
“Chiến giáp này và đôi cánh Phong Lôi đều đạt tiêu chuẩn cấp Vũ Trụ. Một khi ngươi mặc nó vào, tốc độ của ngươi có thể đạt tới tốc độ cấp Vũ Trụ, thậm chí còn có thể đối phó với công kích cấp Hằng Tinh, trong cấp Hằng Tinh gần như không có đối thủ.” Viên Cổn Cổn giải thích.
“Nhưng nếu đụng độ phải yêu nghiệt cấp Hằng Tinh thì khác đó nha, dù sao vẫn có một số ít cấp Hằng Tinh có thể đối chọi với cấp Vũ Trụ, những tồn tại như thế thường không thể suy đoán theo lẽ thường.”
“Tốc độ cấp Vũ Trụ!” Mắt Vương Đằng sáng ngời.
Tốc độ mới vương đạo!
Hiện giờ, tu vi hắn mới đạt cấp Hành Tinh, nếu không tính niệm lực tinh thần cấp Hằng Tinh thì tuyệt đối không thể đạt tới tốc độ cấp Vũ Trụ.
Nhưng có “đôi cánh Phong Lôi” này thì khác.
Huống chi, hắn còn có niệm lực tinh thần cấp Hằng Tinh, kết hợp hai yếu tố này lại thì chắc chắn tốc độ của hắn có thể sánh với cường giả dưới cấp Vũ Trụ ba giai.
“Mặc vào thử xem.” Viên Cổn Cổn nom dáng vẻ háo hức muốn thử của hắn thì không khỏi cười nói.
“Được!” Vương Đằng không từ chối, chiến giáp vốn được thiết kế cho hắn, giờ không mặc thì đợi đến khi nào.
“Nhận chủ trước đi đã, ngươi nhỏ một giọt máu vào lõi chiến giáp là được, nó sẽ ‘ghi nhớ’ mã gen của ngươi, sau này chỉ có ngươi mới sử dụng được.” Viên Cổn Cổn nói rồi ấn vào phần ngực chiến giáp.
Ngực chiến giáp mở ra, để lộ phần lõi phù văn chằng chịt bên trong, Vương Đằng nghe lời nhỏ máu vào đó, phù văn tức thì phát sáng như được sống lại, ánh sáng chạy dọc theo những đường phù văn nhanh chóng lan tỏa khắp bộ chiến giáp.
“Giờ ngươi chỉ cần nghĩ trong đầu là có thể mặc chiến giáp vào rồi.” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng nghe vậy, trong lòng vừa nghĩ một cái, cả bộ chiến giáp lập tức hóa thành một vệt đỏ đen đâm vào phía hắn, rồi nhanh chóng bao trùm toàn cơ thể hắn hệt như một chất lỏng, sau đó lại biến về hình dáng bộ chiến giáp.
Thời gian mặc chỉ chưa đến ba giây!
Cả bộ chiến giáp vừa khít trên người hắn, lớp kim loại đỏ đen bóng loáng tỏa thứ ánh sáng khiến trái tim loạn nhịp dưới ánh đèn của buồng luyện tạo, hệt như một vị hung thần!
“Đây là?” Vương Đằng kinh ngạc không thôi.
Không phải hắn chưa từng thấy chiến giáp, thậm chí còn từng mặc rồi, thế nhưng chiến giáp này không phải mặc giống thế.
Trước kia hắn từng mặc chiến giáp lấy được của những người dự thi ngoài hành tinh, chúng đều bắt đầu trải rải rác từ các chi, sau đó mới hợp làm một thể.
Nhưng bộ chiến giáp này thì như làn nước bao trùm toàn bộ cơ thể hắn, quả là thần kỳ.
“Khà khà, đây là tính năng độc đáo của chiến giáp cấp Vũ Trụ, sử dụng loại kim loại có thể tùy ý thay đổi trạng thái, như thế nhanh hơn và cũng thuận tiện hơn chiến giáp cấp thấp.” Viên Cổn Cổn cười nói.
“Xịn vãi!” Vương Đằng vuốt ve chiến giáp trên người, cảm nhận sự mát lạnh khi chiến giáp dán chặt vào người, hắn nắm nắm tay, không hề giống như bị bao phủ bởi một lớp kim loại, linh hoạt như thể không hề mặc gì.
“Khi không sử dụng đôi cánh Phong Lôi sau lưng thì ngươi có thể giấu nó vào trong tường kép ở trên lưng, như thế thì người khác sẽ không phát hiện ra ngươi còn có tuyệt chiêu thoát hiểm như thế.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ồ, thiết kế đỉnh đó.” Vương Đằng chợt nảy lên suy nghĩ, quả nhiên đôi cánh sau lưng đã được giấu vào bên trong tường kép kim loại trên lưng.
Như thế trông chẳng khác gì bộ chiến giáp bình thường.
“Bộ chiến giáp này có tên không?” Vương Đằng hỏi.
“Ta đã đặt cho nó là ‘Quý Ông Ngông Cuồng’, ngươi thấy sao?” Viên Cổn Cổn nhắc đến tên thì lại kích động, háo hức nhìn Vương Đằng như muốn nghe lời khen ngợi từ hắn.
“...” Vương Đằng chỉ thấy hai mắt tối sầm, trán run rẩy đau nhói.
Cái tên quỷ tha ma bắt gì vậy!!
Hắn biết ngay là không thể trông chờ gì vào Viên Cổn Cổn mà, bất kể là phong cách thiết kế hay cái tên nó đặt đều chả ra làm sao, ấy vậy mà chính nó còn chả tự nhận ra, thậm chí còn đắc ý vô cùng tận nữa.
“Ngươi nói gì cơ, ta nghe không rõ, thôi bỏ qua đi, chả quan trọng cái tên, sau này bàn sau.” Vương Đằng ngoáy tai, vờ vịt nói.
“Đậu má, ngươi có ý gì. Ngươi nghi ngờ tài năng đặt tên của ta đó hả, ta nói cho ngươi biết, bộ chiến giáp này tên là ‘Quý Ông Ngông Cuồng’, ta là luyện tạo sư, ta có quyền đặt tên.” Lần này, Viên Cổn Cổn nhất quyết không bỏ qua, phùng mang trợn má mắng mỏ Vương Đằng.
“Ta vào phòng luyện tập thử sức mạnh của chiến giáp cái đã.”
Vương Đằng vội vàng xoay người đi nhanh về phía phòng luyện tập, hắn đã nóng lòng muốn thử tốc độ của ‘đôi cánh Phong Lôi’ lắm rồi.
Viên Cổn Cổn không phục lắm, lẩm bẩm đi theo.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng vang ầm ĩ vang lên, phi thuyền rung lắc dữ dội.
“Có chuyện gì thế?” Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại.
“Chết tiệt, phi thuyền của chúng ta bị tấn công, may mà có lồng phòng ngự chặn lại.” Viên Cổn Cổn khó chịu ra mặt, vung tay lên, một bóng sáng xuất hiện trước mặt hai người.
Trong bóng sáng là tình hình bên ngoài phi thuyền, chỉ thấy mười chiếc phi thuyền đang đuổi theo phía sau họ, tuy khoảng cách còn xa nhưng đã phát động công kích, từng luồng hào quang lóe lên, chùm sáng kinh khủng xuyên qua hư không và đâm về phía phi thuyền Càn Nguyên E63.
“Phi thuyền vũ trụ của Liên Bang Aurant!” Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đều thấy ký hiệu Liên Bang Aurant trên những chiếc phi thuyền kia.
Hai người đều khẽ biến sắc, không ngờ truy binh đuổi theo nhanh tới vậy, còn đuổi theo tới lỗ sâu.
“Tới đúng lúc lắm, để ta thử uy lực của chiến giáp này luôn.” Trong mắt Vương Đằng bùng lên sát ý, phăng phăng tiến lên.
“Ngươi định ra ngoài kia á? Đây là trong lỗ sâu đấy, cường giả cấp Vũ Trụ còn không dám tùy tiện ra ngoài đâu, ngươi muốn chết à!” Viên Cổn Cổn vội vàng ngăn cản.
“Ngươi quên ta có thiên phú không gian rồi à.” Vương Đằng không dừng bước.
“Bên trong lỗ sâu không chỉ có lực không gian mà còn có lực thời gian nữa, nếu gặp phải thời gian chảy loạn thì ngươi chết là cái chắc.” Viên Cổn Cổn đuổi theo, sắc mặt nghiêm túc nói.
“Yên tâm, ta có chừng mực!” Vương Đằng không nói cho Viên Cổn Cổn rằng hắn vừa đạt được thiên phú thời gian, có thể tránh được thời gian chảy loạn, vậy nên rất chắc chắn.
Viên Cổn Cổn còn muốn nói gì nữa nhưng khoang thuyền đã mở ra, Vương Đằng đã mặc chiến giáp đỏ đen hóa thành một vệt sáng bay ra ngoài.
“Cái tên này!” Viên Cổn Cổn tức đến giậm chân, rồi lại chẳng thể làm gì!
Sau khi lao ra khỏi phi thuyền, Vương Đằng lập tức sử dụng ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ khiến thân hình hắn dung hòa vào bóng tối, gần như biến mất hoàn toàn trong hư vô của lỗ sâu.
Đẳng cấp của ‘Bí pháp Tiềm Ảnh’ này đã không theo kịp thực lực của hắn lắm, nhưng ở trong hoàn cảnh này thì vẫn miễn cưỡng có thể ẩn giấu cơ thể.
Hơn thế, võ giả trên phi thuyền kia không thể bay ra ngoài, và bởi vì bị ngăn cách bởi một lớp phòng hộ dày dặn của phi thuyền nên họ gần như không thể phát hiện được Vương Đằng.
Viên Cổn Cổn vẫn chăm chú quan sát Vương Đằng, song chẳng mấy chốc nó đã không tìm thấy dấu vết của Vương Đằng đâu, đáy lòng không khỏi cảm thấy sửng sốt.
“Thằng oắt này lắm chiêu trò thật đấy!”
Nó lẩm bẩm một câu, khi thấy đợt tấn công của phi thuyền Liên Bang Aurant lại bắn đến thì cắn răng quay về phòng điều khiển chính.
Dưới sự điều khiển của nó, phi thuyền Càn Nguyên E63 len lỏi trong lỗ sâu, tránh né chuẩn xác từng đợt công kích đến từ phía sau.
Lúc này, Vương Đằng mở đôi cánh Phong Lôi sau lưng, truyền nguyên lực hệ Phong và nguyên lực hệ Lôi vào nó.
Phù văn trên bề mặt đôi cánh Phong Lôi lập tức sáng lên, một luồng gió xanh quấn quýt quanh mỗi phiến lông, và một con lôi hồ nhảy nhót trên mặt cánh, thấp thoáng phát ra tiếng sấm sét.
Phừng!
Đôi cánh Phong Lôi chỉ vỗ nhẹ đã giúp Vương Đằng có được tốc độ cấp Vũ Trụ, biến mất tại chỗ gần như chỉ trong tích tắc, sau đó nhanh chóng tiếp cận mười chiếc phi thuyền kia.
Vương Đằng mở ‘đôi mắt Nguyên Chất’ và ‘đôi mắt Linh Thị’ cùng một lúc để quan sát mười chiếc phi thuyền kia.
Phần kim loại bên ngoài phi thuyền không thể ngăn chặn được ‘đôi mắt Nguyên Chất’ của hắn, tầm mắt xuyên thấu vào trong, sau đó thông qua ‘đôi mắt Linh Thị’ để phán đoán thực lực của đối phương.
Một đống đốm sáng xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
Vương Đằng ngay tức khắc nhìn thấu sự phân bố thực lực trên mười chiếc phi thuyền, trong đó, chín chiếc phi thuyền chở ba gã võ giả cấp Hằng Tinh và mười tên võ giả cấp Hành Tinh, thực lực của ba gã võ giả cấp Hằng Tinh ở trong khoảng cấp Hằng Tinh lục giai, thất giai.
Mà trên chiếc phi thuyền ở chính giữa kia có năm gã cấp Hằng Tinh và mười lăm tên cấp Hành Tinh.
Trong năm gã cấp Hằng Tinh có ba gã loanh quanh ở cấp Hằng Tinh ngũ giai, một gã cấp Hằng Tinh thất giai và kẻ cuối cùng là cấp Hằng Tinh cửu giai, phát ra ánh sáng chói lóa nhất!
“Lắm cấp Hằng Tinh thế này, xem ra đối phương nể nang ta lắm đấy!” Khóe môi Vương Đằng nở một nụ cười khẩy, hắn quyết định để chiếc phi thuyền có cấp Hằng Tinh cửu giai lại cuối cùng và bắt đầu ở chín chiếc phi thuyền còn lại trước.
Nhờ sự che giấu của ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ mà không ai phát hiện ra dấu tích của Vương Đằng, hắn lặng lẽ áp sát phần đáy của một chiếc phi thuyền trong số đó.
Thế nhưng khi hắn thấy đáy phi thuyền chắc chắn không một khẽ hở thì bực bội xổ một câu tiên sư bố!
“Đậu má, cần gì phải xài loại cấp cao thế này, đến cả cái lỗ cũng không chừa cho người ta!”
Vương Đằng chửi rủa xong thì liên lạc với Viên Cổn Cổn, giờ chỉ có thể nhờ nó hỗ trợ.
Viên Cổn Cổn nhận được liên lạc của Vương Đằng thì bật cười: “Ta còn tưởng ngươi trâu bò nên không cần ta hỗ trợ chứ.”
“...” Vương Đằng.
“Chờ chút, xem ta xâm nhập vào hệ thống trí năng của họ, mở cửa khoang thuyền giúp ngươi đây.” Viên Cổn Cổn không dài dòng, cười đắc ý xong bắt đầu thao tác.
Bởi vậy, không khó để Viên Cổn Cổn xuyên thủng lớp phòng ngự của đối phương và xâm nhập vào hệ thống trí năng này.
Chẳng mấy chốc, cửa khoang thuyền của chiếc phi thuyền kia đã mở ra trong khi võ giả Liên Bang Aurant không hề hay biết.
Cùng lúc đó, Viên Cổn Cổn truyền một sơ đồ bố trí vào tâm trí Vương Đằng.
Giọng nói của Viên Cổn Cổn cùng truyền sang: “Đây là sơ đồ bố trí của chiếc phi thuyền dưới chân ngươi, trong đó có nhiều chỗ được đánh dấu đỏ, đó chính là màn hình giám sát của phi thuyền.”
“Cảm ơn!” Vương Đằng hơi ngẩn ra, nói trong đầu.
Có sơ đồ bố cục này, hắn sẽ thoải mái hơn nhiều, cũng tránh được màn hình giám sát một cách chuẩn xác, không để võ giả cấp Hằng Tinh ở phòng điều khiển chính phát hiện ra mình trước.
“Hừ, không ngờ thằng oắt này liều lĩnh như vậy, dám đột nhập cả vào lỗ sâu, cố mà cẩn thận đừng để chết đấy.” Viên Cổn Cổn khẽ hừ một tiếng, nói.
“Yên tâm, không chết được.” Vương Đằng tự tin nói.
“Thật ra không cần cứng đối cứng với họ, ngươi có thể phá hủy luôn nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền, như thế cả chiếc phi thuyền sẽ báo hỏng, võ giả trên phi thuyền cũng sẽ chôn thây trong lỗ sâu.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ý kiến hay!” Mắt Vương Đằng sáng lên.
Vốn dĩ hắn định tìm đến vị trí của những đốm sáng để tiêu diệt đám võ giả của Liên Bang Aurant này, nhưng nhờ gợi ý của Viên Cổn Cổn mà hắn nhận ra đây mới là phương pháp đơn giản tốn ít sức nhất.
Thế là Vương Đằng lập tức tìm được vị trí của nguồn năng lượng trung tâm trên sơ đồ bố cục phi thuyền trong đầu mình, đồng thời cũng tìm được con đường hợp lý nhất để đến đó.
Hắn chọn một phương hướng, thu hồi đôi cánh Phong Lôi sau lưng rồi nhanh chóng chạy men theo con đường trước mắt.
Vương Đằng chợt nhận ra, có sự trợ giúp của sinh mệnh trí năng Viên Cổn Cổn này, việc xâm nhập vào phi thuyền đối phương vốn rất khó khăn bỗng trở nên vô cùng đơn giản, đến mức hắn gần như không gặp phải bất cứ trở ngại nào trên đường tìm đến vị trí nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền.
Tuy nhiên, phi thuyền này vẫn còn một lớp phòng thủ cuối cùng, chính là cánh cửa dày đặc chắn trước mặt Vương Đằng lúc này. Nó được chế tạo từ một loại kim loại đen không biết tên, thoạt nhìn có vẻ rất dày và nặng.
“Đó là một hợp kim cấp Hằng Tinh, dùng Nguyệt Kim Luân của ngươi cắt nó ra là được!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn thản nhiên truyền tới.
Vương Đằng nghe vậy thì biết cánh cửa dày đặc này không làm khó được Nguyệt Kim Luân. Hắn lấy Nguyệt Kim Luân ra, khống chế niệm lực tinh thần để cắt, vậy là cánh cửa dày và nặng đủ để ngăn chặn công kích mạnh mẽ cấp Hằng Tinh dễ dàng bị cắt mở, đổ rầm xuống.
Ngay lập tức, một thiết bị cực lớn có hình dáng như cái lò lửa xuất hiện trước mặt Vương Đằng, nó có hình cầu, bên trên phủ kín phù văn và phát ra ánh sáng đỏ rực, xung quanh quả cầu được nối bởi những ống dẫn đến phi thuyền, phù văn men theo đó tỏa ra tứ phía.
“Ặc… trên người ngươi có thứ gì đó như bom hẹn giờ không?” Viên Cổn Cổn đột nhiên hỏi.
“Không có, làm sao vậy?” Vương Đằng hỏi.
“Một khi ngươi phá hủy năng lượng trung tâm này, nó sẽ phát nổ, mà ngươi ở ngay gần như thế e là sẽ bị thương.” Viên Cổn Cổn nói.
“... Sao ngươi không nói sớm?” Vương Đằng cạn lời.
“Không phải là quên thôi sao.” Viên Cổn Cổn chột dạ đáp.
“Rốt cuộc ta cũng biết vì sao Nam Cung Việt tiền bối lại chết rồi, nhất định là hắn bị chết oan bởi sinh mệnh trí năng trớt quớt nhà ngươi.” Vương Đằng u oán nói.
“...” Viên Cổn Cổn.
Vương Đằng không nói nữa, hắn đi đến gần nguồn năng lượng trung tâm, một viên nguyên thạch xuất hiện trong tay, sau đó hắn tiện tay khắc lên đó vài phù văn.
Một thiết bị nổ tạm thời được hoàn thành!
Vương Đằng mỉm cười, đặt viên nguyên thạch lên trên nguồn năng lượng trung tâm.
Còn hắn thì dùng Nguyệt Kim Luân để phá mặt sàn của phi thuyền, sau đó lao như bay ra ngoài.
Bíp bíp bíp…
Phía trên phi thuyền đột nhiên phát ra một loạt tiếng báo động dữ dội!
Tiếng báo động chói tai vang lên, toàn bộ phi thuyền của Liên Bang Aurant đều lóe lên sắc đỏ!
“Có chuyện gì thế?”
Ba gã võ giả cấp Hằng Tinh trong phòng điều khiển chính khẽ biến sắc, lớn tiếng hỏi.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện dấu hiệu bất thường ở nguồn năng lượng trung tâm!” Trí năng trung tâm của phi thuyền không ngừng phát ra cảnh báo.
“Cái gì?”
“Làm sao nguồn năng lượng trung tâm lại xảy ra vấn đề được??”
“Lập tức phái người đến kiểm tra…”
Ba gã võ giả cấp Hằng Tinh chợt cảm thấy không ổn cất tiếng, thế nhưng chưa kịp nói xong thì cả phi thuyền đã nổ tung.
Và thế là một chiếc phi thuyền vũ trụ của Liên Bang Aurant đã hóa thành bụi vũ trụ!
“Có chuyện gì vậy?”
Sự bất thường ở đây lập tức kéo theo sự chú ý của chín phi thuyền vũ trụ còn lại của Liên Bang Aurant. Những võ giả cấp Hằng Tinh trên những phi thuyền đó đều nhìn về phía phi thuyền nổ tung.
Trên phi thuyền chính ở trung tâm, một người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng, dáng vẻ chỉ tầm ngoài ba mươi tuổi, gương mặt được bao phủ bởi lớp vảy đen mịn, rất giống với thiên kiêu Rockins của tinh hệ Uro trước đó, hiển nhiên là cùng một chủng tộc.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, phòng điều khiển chính của chín phi thuyền kia đều được kết nối với phi thuyền chính này. Chúng vẫn luôn giữ liên lạc với nhau, nhưng giờ phút này, màn hình của một phi thuyền đã hoàn toàn xám ngắt.
“Phi thuyền số sáu đã bị nổ!”
Cường giả tộc Hắc Lân cấp Hằng Tinh cửu giai lên tiếng, giọng điệu đầy sự lạnh lùng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ở phía sau hắn, một võ giả cấp Hằng Tinh mang dáng vẻ nhân loại hỏi.
“Chẳng lẽ bị đối phương đánh trúng?” Có người phỏng đoán.
“Không phải, là nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền số sáu xảy ra vấn đề.” Gã võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai nói.
“Nguồn năng lượng trung tâm được bảo vệ nghiêm mật và được kiểm tra rất cẩn thận trước khi khởi hành, làm sao lại có vấn đề?” Võ giả nhân loại cấp Hằng Tinh nhíu mày, nghi ngờ nói.
“Rõ!”
Những võ giả khác hiểu được ý nghĩ của hắn. Nếu không phải bản thân phi thuyền có vấn đề thì chắc chắn là có kẻ xâm nhập vào trong phi thuyền, tuy ai cũng cảm thấy điều đó thật khó tin, không hiểu đối thủ đã dùng cách nào để đột nhập vào trong phi thuyền mà trước đó họ không hề phát hiện ra.
...
Ở bên ngoài, Vương Đằng đảo mắt nhìn chiếc phi thuyền đang nổ tung, niệm lực tinh thần quét sạch số bong bóng thuộc tính đang tuôn ra từ trong đó.
Đó là những bong bóng thuộc tính của mười võ giả cấp Hành Tinh và ba võ giả cấp Hằng Tinh, không thể lãng phí được.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x3200’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Vương x380’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x300’
‘Tinh Thổ quyết (cấp Hằng Tinh) x900’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x3600’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Vương x410’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x360’
...
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x1800’
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Vương x200’
‘Tinh Thần Hoàng cảnh x300’
‘Tinh Lôi quyết x100’
...
Hơn chục bong bóng thuộc tính lũ lượt tiến vào cơ thể Vương Đằng. Ban đầu hắn chỉ định lượm hết bong bóng thuộc tính này rồi sẽ kiểm kê sau khi giải quyết xong toàn bộ phi thuyền của liên quan Aurant, nhưng có mấy loại bong bóng thuộc tính trong đó đã thu hút sự chú ý của hắn.
“Có cả võ giả hệ Lôi cơ à!” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên.
Hắn cảm nhận được rõ rệt nguyên lực hệ Lôi của mình đã đạt tới giới hạn, giờ chỉ thiếu mỗi quá trình chuyển hóa. Sau khi chuyển toàn bộ nguyên lực hệ Lôi thành nguyên lực tinh thần là hắn có thể thăng cấp Hành Tinh rồi!
Mà bây giờ, đến cả công pháp hệ Lôi cấp Hành Tinh cũng đã xuất hiện, có thể nói mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ mỗi cơ hội.
Song, khi nhìn thấy tên công pháp ‘Tinh Lôi quyết’ này thì Vương Đằng cảm thấy vô lực chế nhạo.
Dám cá đây cũng là một series công pháp lắm!
Nhưng nói đi thì phải nói lại, dù gì hắn cũng đạt được một công pháp hệ Lôi, quả là không dễ dàng gì.
Chỉ có chúa mới biết hắn đã tiêu tốn bao nhiêu tế bào não cho những công pháp thuộc tính biến dị này rồi.
Ngoài niềm vui bất ngờ có được hệ Lôi này ra, thì còn lại đều là võ giả nguyên lực Ngũ Hành, không có gì nổi bật.
Tuy nhiên, sau khi thêm các giá trị thuộc tính nguyên lực này, thực lực của hắn đã gia tăng đáng kể.
Vương Đằng mỉm cười, ánh mắt dừng trên chiếc phi thuyền tiếp theo, quyết định xài phương pháp cũ để hóa vàng chiếc phi thuyền này.
“Vương Đằng, ngươi chú ý đó, người đứng đầu của họ đã cử người canh gác nguồn năng lượng trung tâm rồi.” Lúc này, giọng nói của Viên Cổn Cổn xuất hiện trong đầu hắn.
“Động tác nhanh quá nhờ!” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, nhưng những chuyện đó không làm xáo trộn kế hoạch của hắn.
Dù sao thì hắn cũng muốn giải quyết đám võ giả này, giờ nếu đối phương tự đến nộp mạng thì hắn dành chút công sức tiễn họ lên đường vậy.
Sau đó, Viên Cổn Cổn lại gửi sơ đồ bố cục bên trong phi thuyền cho Vương Đằng. Khi Vương Đằng đã tìm được vị trí của nguồn năng lượng trung tâm, hắn dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ và ‘đôi mắt Linh Thị’ đã quan sát và xác định thực lực của đối phương.
Tại nguồn năng lượng trung tâm!
Một gã cấp Hằng Tinh và ba gã cấp Hành Tinh đang ngồi canh gác bên ngoài, ánh mắt sắc bén đảo quanh tứ phía.
“Đại nhân, ngoài kia là không gian lỗ sâu, chắc không ai có thể xâm nhập vào phi thuyền của chúng ta qua không gian lỗ sâu đâu nhỉ?” Một võ giả cấp Hành Tinh trong số đó hỏi.
“Nâng cao tinh thần lên, người không thể, nhưng nhỡ là người máy thì sao?” Tên võ giả cấp Hằng Tinh trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói.
Võ giả cấp Hành Tinh không dám ho he gì nữa, nghiêm chỉnh cảnh giác bốn phía, nếu nguồn năng lượng trung tâm xảy ra vấn đề thật thì họ cũng tiêu đời hết.
Vào lúc này, Vương Đằng xuất hiện ở lối đi ngay đằng sau họ, chỉ cách một bức tường.
Ánh mắt hắn nhìn xuyên qua bức tường của lối đi bằng thép, quan sát kỹ mấy tên võ giả Liên Bang Aurant.
Vương Đằng đang rất biết ơn lối thiết kế của phi thuyền này, bên trong đâu đâu cũng là lối đi thông nhau, cho dù chỉ cách nhau một bức tường thì võ giả Liên Bang Aurant cũng không thể phát hiện ra hắn, nhưng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ lại giúp hắn xác định chính xác vị trí của họ.
Vương Đằng giơ tay lên, Nguyệt Kim Luân lặng lẽ hiện ra trước mặt hắn, sau đó hắn đột nhiên nhảy lên, cắt bức tường sắt của lối đi và lao thẳng vào tay võ giả cấp Hằng Tinh kia.
“Không hay rồi!”
Võ giả cấp Hằng Tinh giật mình, vội né sang bên.
Nhưng tốc độ của Nguyệt Kim Luân quá nhanh, lia thẳng qua cổ hắn.
Và thế là một cảnh tượng vô cùng kỳ dị hiện ra, cơ thể của võ giả cấp Hằng Tinh lao ra trong khi đầu của hắn thì vẫn lơ lửng giữa không trung, sau đó mới văng ra ngoài.
Đầu của tên võ giả cấp Hằng Tinh nhìn thấy thi thể mình, trên mặt vẫn nguyên nét hoảng hốt: “Sao có thể?”
Nhưng chỉ một suy nghĩ trong đầu ấy thôi là hắn hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Ba gã võ giả cấp Hành Tinh còn lại chưa hết sững sờ, vẻ mặt hoang mang, đang định bỏ chạy thì Nguyệt Kim Luân đã đuổi theo, xẻ nát người họ ra, chết không kịp ngáp.
“Đã xong!” Vương Đằng bước qua lỗ hổng trên tường mà Nguyệt Kim Luân mở ra, dửng dưng liếc nhìn mấy cái xác sau đó nhặt mười mấy cái bong bóng thuộc tính, tiện thể cuỗm luôn trang bị không gian của những võ giả này.
Không lâu sau, hắn rời khỏi chiếc phi thuyền này.
Bùm!
Sau lưng hắn, chiếc phi thuyền nổ tung.
Vương Đằng không ngoái đầu lại, rất đàn ông mà không ngoái đầu xem vụ nổ, hắn tiếp tục nhắm vào phi thuyền khác.
Giờ phút này, trên phi thuyền chính cũng đang bùng nổ.
Nổ rồi!
Lại một phi thuyền nữa nổ tung!
Tất cả đều mang vẻ mặt khó coi, sắc mặt của võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai đen đến độ muốn chảy nước.
Hai phi thuyền liên tiếp phát nổ mà họ lại không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào, ngay cả nổ như thế nào cũng không biết.
Ai cũng lo lắng phi thuyền phát nổ tiếp theo chính là của bọn họ!
Bùm!
Đúng lúc này, lại một phi thuyền phát nổ, hóa thành tro bụi trong hư không.
Phi thuyền thứ ba!
...
“Triệu tập toàn bộ võ giả trên mỗi phi thuyền tập trung ở nguồn năng lượng trung tâm, chỉ để lại một võ giả canh giữ ở khoang điều khiển chính, mau!” Sắc mặt võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai đã xanh mét, vội vàng lớn tiếng ra lệnh.
Võ giả trên bảy phi thuyền còn lại đều hành động, tất cả họ đều đổ dồn về nguồn năng lượng trung tâm.
Nhưng vụ nổ vẫn tiếp diễn.
Bùm!
Phi thuyền thứ tư!
Bùm!
Phi thuyền thứ năm!
Bùm!
Phi thuyền thứ sáu!
...
Tận mắt chứng kiến từng phi thuyền nổ tung một cách kỳ lạ trong hư không, chẳng mấy chốc đã chỉ còn lại độc một phi thuyền chính cuối cùng, sự im lặng bao phủ lên toàn bộ Liên Bang Aurant. Mỗi người trong số họ đều đang phải chịu áp lực vô cùng lớn, nhất là những võ giả cấp Hành Tinh, họ nhìn về phía vị võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai với vẻ mặt tái nhợt.
Họ muốn… rút lui!
Cứ tiếp tục như thế thì chỉ chết một cách vô ích mà thôi!
Đến việc kẻ địch ở đâu, hay thậm chí là ai, họ cũng không biết thì đánh đấm kiểu gì?
Mà Viên Cổn Cổn chứng kiến Vương Đằng xử lý sạch sẽ chín phi thuyền của Liên Bang Aurant, chỉ để lại trọc một phi thuyền chính trở thành đội quân một người, thì đã sớm trợn mắt há mồm, nửa ngày trời mới thốt ra nổi một câu:
“Á đù! Hack à!”
Viên Cổn Cổn không khỏi bàng hoàng, nó vốn cho rằng Vương Đằng chỉ có thể phá hủy một hai phi thuyền là thành tích tốt lắm rồi.
Dù sao thì đây cũng là bên trong lỗ sâu, đâu đâu cũng là thời không chảy loạn, đến hoạt động còn khó khăn và nguy hiểm nữa là chiến đấu để tiêu diệt phi thuyền của Liên Bang Aurant.
Đó gần như là chuyện không thể!
Vậy mà Vương Đằng hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của nó.
Chín phi thuyền vũ trụ!
Không một con nào thoát được, tất cả đều bị tiêu diệt!
Kể ra sợ rằng chẳng ai thèm tin.
Điều mà ngay cả cường giả cấp Vũ Trụ cũng không thể dễ dàng làm được mà Vương Đằng lại làm được, và dường như còn không tốn bao nhiêu công sức.
Viên Cổn Cổn hít một hơi thật sâu, cảm thấy mình thật sự phải đánh giá lại thực lực của Vương Đằng.
Chàng trai này, cho dù trong vũ trụ cũng là một tồn tại cực kỳ yêu nghiệt.
...
Hư không bên trong lỗ sâu, một cuộc truy đuổi nguy hiểm vừa chớm bắt đầu mà dường như đã sắp kết thúc!
Ban đầu, Liên Bang Aurant điều động mười phi thuyền vũ trụ hùng hổ lao đến hòng giữ chân Vương Đằng.
Kết quả là bị Vương Đằng xóa sổ trong nháy mắt, chỉ sót lại một phi thuyền ngoan cố đuổi theo phi thuyền Càn Nguyên E63 do Viên Cổn Cổn điều khiển.
Bên trong phi thuyền của Liên Bang Aurant, bầu không khí ngột ngạt, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai của tộc Hắc Lân mang vẻ nghiêm nghị, lớn tiếng ra lệnh:
“Tấn công, tấn công cho ta, phá hủy phi thuyền phía trước!”
“Rõ!”
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Từng chùm ánh sáng nguyên lực bắn về phía phi thuyền Càn Nguyên E63 phía trước.
Võ giả trên phi thuyền Liên Bang Aurant không chịu nổi áp lực nữa, sau khi nhận được mệnh lệnh, họ bắt đầu tấn công điên cuồng.
Với họ, việc chín phi thuyền bị nổ tung chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến những kẻ đào tẩu trên phi thuyền Càn Nguyên E63, vì vậy chỉ cần tiêu diệt họ là mọi hiểm họa tự khắc được giải quyết.
“Mở lồng phòng ngự ở mức tối đa để đề phòng có kẻ đột nhập vào phi thuyền!”
“Bật quét hình thể sinh mệnh lên!”
Một loạt mệnh lệnh phát ra từ miệng của võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai. Đối mặt với nguy cơ sống chết, ngay cả hắn cũng không dám lơ là, suy nghĩ trong đầu đảo liên tục, nhanh chóng suy nghĩ phương án đối phó.
Dưới sự điều khiển của hắn, các võ giả cấp Hành Tinh bên dưới cũng bắt đầu làm việc đâu vào đấy.
Tuy họ vẫn rất hoảng loạn, nhưng lúc này chỉ có làm theo mệnh lệnh thì họ mới có cơ may sống sót.
...
“Vương Đằng, cẩn thận đấy, cơ trưởng trên phi thuyền này khá thông minh, hắn đã bắt đầu quét hình sinh mệnh rồi, chiêu ẩn nấp của ngươi có ăn thua không đó?” Giờ phút này, Viên Cổn Cổn vừa xâm nhập vào trí năng phi thuyền Liên Bang Aurant vừa giữ liên lạc với Vương Đằng.
“Quét hình sinh mệnh!” Đôi mắt Vương Đằng lóe lên, gật đầu đã hiểu.
Hắn cũng không chắc chắn liệu ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ có che mắt được quét hình sinh mệnh hay không, nhưng cho dù bị phát hiện thì cũng chỉ có thể cứng đối cứng một trận.
“Ok chưa?” Vương Đằng hỏi trong đầu.
“Đợi hai giây, 1, 2 … ok, đã xong!” Lời của Viên Cổn Cổn vừa dứt, cửa khoang thuyền đã mở ra một khe hở đủ cho một người đi qua.
Vương Đằng nhanh nhẹn nhảy vào bên trong phi thuyền, cửa khoang thuyền cũng đóng lại ngay sau đó!
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây, nhanh đến khó tin. Cho dù phi thuyền chính không bị Viên Cổn Cổn xâm nhập thì e cũng khó phát hiện ra điều bất thường.
Sau khi Vương Đằng tiến vào phi thuyền, hắn không dừng lại mà đi thẳng đến nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền.
Sau khi cho nổ chín phi thuyền vũ trụ, hắn phát hiện ra một điểm chung, đó là những phi thuyền vũ trụ này đều là kiểu tiêu chuẩn, vậy nên nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm đều ở cùng một vị trí, không quá khó để tìm thấy.
Vương Đằng nhanh chân băng qua lối đi bằng thép của phi thuyền, tránh một loạt màn hình giám sát, kết hợp với sử dụng bí pháp Tiềm Ảnh, trông hắn như một bóng ma trong đêm.
“Vương Đằng, Vương Đằng, không ổn rồi, tay võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai kia đích thân đến nguồn năng lượng trung tâm rồi!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên.
“Ừ!” Hai mắt Vương Đằng hơi ngưng lại, nhưng bước chân vẫn không ngập ngừng chút nào, hắn tiếp tục lao về phía trước.
Chỉ cần đối phương không ngốc, chắc chắn họ sẽ cử người mạnh nhất trên phi thuyền đến canh gác nguồn năng lượng trung tâm.
Những phi thuyền bị hắn phá hủy khi nãy cũng thế, tiếc là những võ giả cấp Hằng Tinh trên những phi thuyền kia không ngăn được hắn và đều bị hắn xử đẹp.
Giờ thì để xem gã võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai này có thể ngăn chặn Vương Đằng hay không.
“Đại nhân, phát hiện một dao động sinh mệnh rất nhỏ vừa tiến vào cửa khoang thuyền, nhưng sau đó đã biến mất!”
Giọng nói của hắn truyền vào tai võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai thông qua thiết bị liên lạc, khiến hàn ý trong mắt hắn càng thêm lạnh lùng, khóe môi cũng nở một nụ cười đáng sợ:
“Quét lại, tìm ra dấu vết của hắn thì lập tức báo tin!”
“Rõ!” Võ giả Liên Bang Aurant trong phòng điều khiển chính cũng phấn khích hẳn ra.
Một khi phát hiện ra kẻ xâm nhập cộng với sự bảo vệ của đại nhân ‘Candice’ nguồn năng lượng trung tâm, chắc chắn sẽ được bảo vệ. Nếu kẻ xâm nhập gặp đại nhân ‘Candice’, hắn nhất định sẽ có kết cục bị tiêu diệt.
Phải biết rằng đại nhân Candice là một cường giả cấp Hằng Tinh cửu giai, chinh chiến qua nhiều chiến trường, giết vô số kẻ địch, chiến lực mạnh mẽ vô song, từng nhận ba lượt công kích của cường giả cấp Vũ Trụ trấn thủ hành tinh Harlot.
Những chiến tích ấy, không phải một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai bình thường nào cũng có thể làm được!
Khoảng cách giữa cấp Hằng Tinh và cấp Vũ Trụ lớn đến mức, tuy rõ là cấp Hằng Tinh cửu giai chỉ kém cấp Vũ Trụ một cấp, thế nhưng khoảng cách giữa hai người giống như một cái hào rộng không thể vượt qua.
Chiến tích của Candice đã vô cùng chói lọi.
Ngay khi võ giả của Liên Bang Aurant truyền tin tức cho Candice thì Viên Cổn Cổn cũng liên lạc với Vương Đằng.
“Ngươi bị phát hiện rồi, họ đã quét ra một chút dao động mà ngươi để lộ ra.”
“Bị phát hiện rồi à, xem ra ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ không còn tác dụng rồi!” Vương Đằng thầm lắc đầu.
“Kế tiếp phải làm sao?” Viên Cổn Cổn hỏi.
“Không phải sợ, cứ để họ tìm một lát đi, giờ ta sẽ cẩn thận hơn, nếu vẫn bị họ phát hiện ra dấu vết thì ta sẽ cho họ biết tên.” Vương Đằng bình tĩnh nói.
“...” Viên Cổn Cổn nhìn hắn tự tin đầy mình như thế thì không nói thêm gì nổi nữa.
Chẳng mấy chốc, Vương Đằng đã đến nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai Candice cũng đã đợi sẵn ở đó, hắn đang cảnh giác quan sát xung quanh.
Một sợi tinh thần cấp Hằng Tinh tỏa ra, quét xuyên qua bức tường thép.
Đúng vậy, khi đạt tới cấp Hằng Tinh cửu giai, cảnh giới tinh thần của hắn đã đạt tới cấp Hằng Tinh, bằng không sao hắn có thể sống sót dưới ba chiêu của cường giả cấp Vũ Trụ được. Tất cả là nhờ vào sự nhạy bén của tinh thần cấp Hằng Tinh này.
“Ồ?” Song, cấp độ tinh thần của Vương Đằng vẫn cao hơn hắn, vừa tránh né tinh thần rà soát kia vừa không khỏi âm thầm ồ lên một tiếng.
“Thú vị rồi, con cừu này béo lắm đây!”
Khóe miệng Vương Đằng cong lên, bao phủ niệm lực tinh thần lên toàn thân, kết hợp thêm ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, sau đó hắn lặng lẽ áp sát vị trí của đối phương, giống như một con mèo lớn đang lên cót chuẩn bị vồ lấy con mồi của mình…
Vương Đằng và Candice chỉ cách nhau một bức tường!
Nếu loại bỏ vách tường này, thì chắc chắn bọn họ sẽ đứng đối diện nhau, chỉ e khoảng cách này còn không tới một mét.
Vương Đằng đang chờ, chờ một cơ hội đánh một đòn có thể giết được đối phương.
Phía đối diện là một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai. Khác với những võ giả cấp Hằng Tinh lúc trước hắn đánh chết, cấp Hằng Tinh cửu giai đã là đỉnh phong của cảnh giới này.
Vương Đằng chưa bao giờ xem thường cường giả đỉnh phong của bất kỳ một cảnh giới nào cả!
Candice cau mày, quét tinh thần ra ngoài cơ thể, nhưng quét như vậy là gánh nặng quá lớn đối với hắn, dù sao hắn cũng không phải thần niệm sư, khống chế tinh thần cực kỳ thô sơ, đương nhiên cũng sẽ tiêu hao rất lớn.
“Vẫn chưa tìm được kẻ xâm nhập sao?” Hắn hỏi võ giả ở phòng điều khiển chính thông qua máy liên lạc.
“Đại nhân, chút dao động kia chỉ xuất hiện đúng một lần, sau đó hoàn toàn biến mất, chúng ta không tìm thấy hắn.” Giọng nói lo lắng hoảng loạn từ truyền đến phía đối diện.
Một kẻ xâm nhập không rõ xông vào trong một chiếc phi thuyền phong bế, hơn nữa đối phương có chiến tích kinh khủng là phá hủy chín chiếc phi thuyền, dù là ai cũng không thể yên tâm.
Ngay trong cảm xúc nôn nóng của mọi người, Vương Đằng lại tiếp tục ngủ đông, thân thể động theo Candice đối diện vách tường.
Một phút nào đó, dường như Candice cũng nôn nóng, chần chừ xoay người, đưa lưng về phía Vương Đằng.
“Chính là bây giờ!”
Tinh quang đột nhiên lóe lên trong mắt Vương Đằng, Nguyệt Kim Luân hóa thành một ánh sáng rực rỡ bay nhanh ra.
Xuy!
Vách tường sắt thép bị cắt ra giống như miếng đậu hũ. Nguyệt Kim Luân trực tiếp xuyên qua, giống như một con cự mãng độc màu vàng xinh đẹp há miệng lớn, lộ ra răng nanh, hung hăng nhào về phía sau lưng Candice.
“Không tốt!” Dù sao Candice cũng là hạng người đã từng trải thân kinh bách chiến, cảm nhận được nguy hiểm sau lưng đánh tới, sắc mặt đại biến, trong nháy mắt liền có phản ứng.
“A!”
Đột nhiên, hắn hét lên một tiếng điên cuồng, nguyên lực toàn thân được huy động, một cước đạp trên mặt đất, kim loại cứng rắn dưới sàn phi thuyền đều bị giẫm lún xuống, mà thân thể của hắn lại mượn sức bật cực lớn này di chuyển ra ngoài.
Phập phập!
Tốc độ của Nguyệt Kim Luân cực kỳ kinh khủng, vẫn có thể xẹt ngang qua cơ thể của Candice, chặt đứt một cánh tay của hắn, lượng lớn máu tươi phun ra.
Vương Đằng không ngờ tới một đòn mình đã âm mưu lâu rồi mà lại chỉ chém trúng một cánh tay của đối phương, hiệu quả không như mong muốn lắm. Hắn không khỏi nhíu mày.
Nhưng hắn cũng không có chút do dự, khống chế Nguyệt Kim Luân lần thứ hai, thừa thắng truy kích.
Nhân lúc hắn bị thương, lấy mạng hắn!
Nguyệt Kim Luân xẹt qua không khí, xẹt ngang qua hành lang chỉ có chiều rộng một mét rưỡi lao về phía trước, gần như đã phong tỏa toàn bộ không gian hành lang.
Candice cố nén lại cảm giác đau đớn trên cánh tay, nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời một thanh chiến phủ xuất hiện trong tay hắn, nguyên lực tuôn ra mạnh mẽ, ngưng tụ một mũi nhọn màu vàng trên mặt của chiếc búa.
Theo nhát chém của cây búa, mũi nhọn màu vàng trên mặt búa mang khí thế chém tan cả núi va chạm với Nguyệt Kim Luân.
Keng!
Một tiếng kim loại lạnh lẽo sâu xa vang vọng trong hành lang, làm hai người chấn động đến ù cả tai, gần như sắp mất đi thính giác.
Nguyệt Kim Luân bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trên vách tường. Bởi vì xoay tròn với tốc độ cao, nó để lại một loạt dấu vết ngang dọc đan xen trên vách tường sắt thép, nhìn thấy mà giật mình.
“Đến chịu chết cho ta!”
Hai mắt Candice đỏ ngầu, cánh tay đau nhức kích thích tính hung bạo của hắn, một tay hắn cầm chiến phủ xông về phía Vương Đằng.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Chiến phủ điên cuồng chém, từng nhát chém bùng nổ, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng Candice cũng có điều kiêng kỵ, hắn lo lắng sẽ phá hủy tàu vũ trụ, vì vậy mỗi khi chém đều tránh đi một số chỗ quan trọng.
Vương Đằng mặc chiến giáp màu đỏ đen, không nhìn thấy rõ hình dáng. Đôi cánh Phong Lôi sau lưng hắn vỗ nhẹ, Phong Lôi ý bắt đầu khởi động, làm cho tốc độ của hắn tăng vọt, nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Dù sao tu vi võ đạo của hắn mới ở cấp Hành Tinh, cho dù có nguyên lực đa hệ cùng bùng nổ cũng rất khó chống lại một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai.
Cứng đối cứng với đối phương, chính là đầu óc có hố!
Lúc lui về phía sau, dưới sự khống chế niệm lực tinh thần của Vương Đằng, Nguyệt Kim Luân vọt về phía Candice từ phương hướng ngược lại.
Nguyệt Kim Luân xoay tròn với tốc độ cao, sắc bén vô cùng. Dưới sự khống chế niệm lực tinh thần, nó đáng sợ như máy xay thịt, Candice không thể không xoay người lại đón đỡ.
Vương Đằng cũng không nhàn rỗi, chiến kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, bổ ra từng ánh kiếm, muốn quấy rối Candice.
Sắc mặt Candice cực kỳ khó coi, hắn đối mặt với công kích của Nguyệt Kim Luân đã cảm thấy hơi khó chống đỡ, mà Vương Đằng còn quấy rối, đáy lòng càng bực bội hơn.
“Vô liêm sỉ!”
“Đồ hèn nhát!”
“Có can đảm thì tử chiến một trận cùng ta!”
Candice không chịu nổi sự quấy nhiễu, miệng nhịn không được mà hét ra tiếng gầm giận dữ.
Vương Đằng không nói một lời, trốn rất xa, khống chế Nguyệt Kim Luân điên cuồng công kích, không cho hắn cơ hội bứt ra.
Dù có đánh chết, hắn cũng không muốn đánh nhau với tên này!
Lẩn ở nơi xa, ra chiêu âm hiểm không thích hơn sao?
Candice có thực lực rất mạnh, nhưng mỗi lần đánh bay Nguyệt Kim Luân, Vương Đằng lại lập tức khống chế niệm lực tinh thần để nó bay trở lại tiếp tục công kích. Thế cho nên hắn căn bản không có cơ hội công kích Vương Đằng, uổng cho một thân thực lực mà không cách nào phát huy, nghẹn đến mức muốn hộc máu.
Không thể không nói, cách đánh của Vương Đằng thật sự rất hèn mọn.
Đồ hèn!
“Vương Đằng, mấy tên võ giả cấp Hằng Tinh khác đang chạy tới đây.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn lại vang lên.
“Không chơi đùa với ngươi nữa!”
Sắc mặt Vương Đằng hơi đổi. Hắn khoát tay áo về phía Candice đang mệt mỏi ứng phó, xoay người chạy tới nguồn năng lượng trung tâm.
Sau khi Candice bị Nguyệt Kim Luân ép lui, cánh cửa đóng kín của nguồn năng lượng trung tâm đã hoàn toàn xuất hiện trước mặt Vương Đằng. Hắn trực tiếp dùng bạo lực phá vỡ, thả nguyên thạch phát nổ vào.
“Ngươi dám!”
Candice nhìn thấy một cảnh này, đồng tử co rụt lại. Rốt cục hắn cũng biết mấy chiếc phi thuyền kia nổ tung thế nào rồi.
Hóa ra phương pháp lại đơn giản như vậy!
Chín chiếc phi thuyền quân dụng mạnh mẽ bị phá hủy dễ dàng, mà hiện tại ngay cả chiếc phi thuyền cuối cùng này cũng sắp khó bảo toàn.
Trong cơn giận dữ, hai mắt của Candice nhìn chằm chằm Vương Đằng, hắn hoàn toàn nổi giận, kim quang chói mắt trên chiến phủ, đập mạnh xuống Nguyệt Kim Luân, sau đó thừa dịp không bị quấy nhiễu, xông thẳng về phía Vương Đằng.
Bởi vì vừa rồi Vương Đằng hơi phân tâm, cho nên không khống chế Nguyệt Kim Luân mạnh được, bởi vậy lại cho Candice một cơ hội.
“Tạm biệt ngươi!”
Thế nhưng, khi Vương Đằng thấy hắn chạy tới, lại trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nguyệt Kim Luân bay trở về với tốc độ nhanh nhất, phá vỡ tầng kim loại dưới sàn phi thuyền, Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền theo đó.
Ầm ầm!
Ngay khi Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền, nguồn năng lượng trung tâm đã nổ mạnh. Năng lượng kinh khủng bao trùm cả phi thuyền trong khoảnh khắc, làm cho phi thuyền hóa thành một ngọn lửa lớn.
Candice không kịp lao ra, trực tiếp bị năng lượng nổ tung điên cuồng nuốt chửng…
“Rốt cuộc cũng xong việc, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai quả nhiên không dễ giết chết như vậy.” Vương Đằng nhìn phi thuyền hóa thành quả cầu lửa trước mặt, thở dài một hơi, không nhịn được than thở.
“Những lời này nói ra từ trong miệng ngươi, ta cảm thấy cứ kỳ quái thế nào.” Viên Cổn Cổn cạn lời, nói.
“Ta rất nghiêm túc.” Vương Đằng nghiêm túc nói.
“Được rồi, coi như ta hiểu được, ngươi đang khoác lác rất nghiêm túc!” Viên Cồn Cổn.
“...” Vương Đằng cảm thấy Viên Cồn Cổn này dường như có hiểu lầm gì đó đối với hắn. Hắn là loại người thích khoác lác đó sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận