Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1212: Á đù! Hack à!

“Rõ!”
Những võ giả khác hiểu được ý nghĩ của hắn. Nếu không phải bản thân phi thuyền có vấn đề thì chắc chắn là có kẻ xâm nhập vào trong phi thuyền, tuy ai cũng cảm thấy điều đó thật khó tin, không hiểu đối thủ đã dùng cách nào để đột nhập vào trong phi thuyền mà trước đó họ không hề phát hiện ra.
...
Ở bên ngoài, Vương Đằng đảo mắt nhìn chiếc phi thuyền đang nổ tung, niệm lực tinh thần quét sạch số bong bóng thuộc tính đang tuôn ra từ trong đó.
Đó là những bong bóng thuộc tính của mười võ giả cấp Hành Tinh và ba võ giả cấp Hằng Tinh, không thể lãng phí được.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x3200’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Vương x380’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x300’
‘Tinh Thổ quyết (cấp Hằng Tinh) x900’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x3600’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Vương x410’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x360’
...
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x1800’
‘Thiên phú hệ Lôi cấp Vương x200’
‘Tinh Thần Hoàng cảnh x300’
‘Tinh Lôi quyết x100’
...
Hơn chục bong bóng thuộc tính lũ lượt tiến vào cơ thể Vương Đằng. Ban đầu hắn chỉ định lượm hết bong bóng thuộc tính này rồi sẽ kiểm kê sau khi giải quyết xong toàn bộ phi thuyền của liên quan Aurant, nhưng có mấy loại bong bóng thuộc tính trong đó đã thu hút sự chú ý của hắn.
“Có cả võ giả hệ Lôi cơ à!” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên.
Hắn cảm nhận được rõ rệt nguyên lực hệ Lôi của mình đã đạt tới giới hạn, giờ chỉ thiếu mỗi quá trình chuyển hóa. Sau khi chuyển toàn bộ nguyên lực hệ Lôi thành nguyên lực tinh thần là hắn có thể thăng cấp Hành Tinh rồi!
Mà bây giờ, đến cả công pháp hệ Lôi cấp Hành Tinh cũng đã xuất hiện, có thể nói mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ mỗi cơ hội.
Song, khi nhìn thấy tên công pháp ‘Tinh Lôi quyết’ này thì Vương Đằng cảm thấy vô lực chế nhạo.
Dám cá đây cũng là một series công pháp lắm!
Nhưng nói đi thì phải nói lại, dù gì hắn cũng đạt được một công pháp hệ Lôi, quả là không dễ dàng gì.
Chỉ có chúa mới biết hắn đã tiêu tốn bao nhiêu tế bào não cho những công pháp thuộc tính biến dị này rồi.
Ngoài niềm vui bất ngờ có được hệ Lôi này ra, thì còn lại đều là võ giả nguyên lực Ngũ Hành, không có gì nổi bật.
Tuy nhiên, sau khi thêm các giá trị thuộc tính nguyên lực này, thực lực của hắn đã gia tăng đáng kể.
Vương Đằng mỉm cười, ánh mắt dừng trên chiếc phi thuyền tiếp theo, quyết định xài phương pháp cũ để hóa vàng chiếc phi thuyền này.
“Vương Đằng, ngươi chú ý đó, người đứng đầu của họ đã cử người canh gác nguồn năng lượng trung tâm rồi.” Lúc này, giọng nói của Viên Cổn Cổn xuất hiện trong đầu hắn.
“Động tác nhanh quá nhờ!” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, nhưng những chuyện đó không làm xáo trộn kế hoạch của hắn.
Dù sao thì hắn cũng muốn giải quyết đám võ giả này, giờ nếu đối phương tự đến nộp mạng thì hắn dành chút công sức tiễn họ lên đường vậy.
Sau đó, Viên Cổn Cổn lại gửi sơ đồ bố cục bên trong phi thuyền cho Vương Đằng. Khi Vương Đằng đã tìm được vị trí của nguồn năng lượng trung tâm, hắn dùng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ và ‘đôi mắt Linh Thị’ đã quan sát và xác định thực lực của đối phương.
Tại nguồn năng lượng trung tâm!
Một gã cấp Hằng Tinh và ba gã cấp Hành Tinh đang ngồi canh gác bên ngoài, ánh mắt sắc bén đảo quanh tứ phía.
“Đại nhân, ngoài kia là không gian lỗ sâu, chắc không ai có thể xâm nhập vào phi thuyền của chúng ta qua không gian lỗ sâu đâu nhỉ?” Một võ giả cấp Hành Tinh trong số đó hỏi.
“Nâng cao tinh thần lên, người không thể, nhưng nhỡ là người máy thì sao?” Tên võ giả cấp Hằng Tinh trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói.
Võ giả cấp Hành Tinh không dám ho he gì nữa, nghiêm chỉnh cảnh giác bốn phía, nếu nguồn năng lượng trung tâm xảy ra vấn đề thật thì họ cũng tiêu đời hết.
Vào lúc này, Vương Đằng xuất hiện ở lối đi ngay đằng sau họ, chỉ cách một bức tường.
Ánh mắt hắn nhìn xuyên qua bức tường của lối đi bằng thép, quan sát kỹ mấy tên võ giả Liên Bang Aurant.
Vương Đằng đang rất biết ơn lối thiết kế của phi thuyền này, bên trong đâu đâu cũng là lối đi thông nhau, cho dù chỉ cách nhau một bức tường thì võ giả Liên Bang Aurant cũng không thể phát hiện ra hắn, nhưng ‘đôi mắt Nguyên Chất’ lại giúp hắn xác định chính xác vị trí của họ.
Vương Đằng giơ tay lên, Nguyệt Kim Luân lặng lẽ hiện ra trước mặt hắn, sau đó hắn đột nhiên nhảy lên, cắt bức tường sắt của lối đi và lao thẳng vào tay võ giả cấp Hằng Tinh kia.
“Không hay rồi!”
Võ giả cấp Hằng Tinh giật mình, vội né sang bên.
Nhưng tốc độ của Nguyệt Kim Luân quá nhanh, lia thẳng qua cổ hắn.
Và thế là một cảnh tượng vô cùng kỳ dị hiện ra, cơ thể của võ giả cấp Hằng Tinh lao ra trong khi đầu của hắn thì vẫn lơ lửng giữa không trung, sau đó mới văng ra ngoài.
Đầu của tên võ giả cấp Hằng Tinh nhìn thấy thi thể mình, trên mặt vẫn nguyên nét hoảng hốt: “Sao có thể?”
Nhưng chỉ một suy nghĩ trong đầu ấy thôi là hắn hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Ba gã võ giả cấp Hành Tinh còn lại chưa hết sững sờ, vẻ mặt hoang mang, đang định bỏ chạy thì Nguyệt Kim Luân đã đuổi theo, xẻ nát người họ ra, chết không kịp ngáp.
“Đã xong!” Vương Đằng bước qua lỗ hổng trên tường mà Nguyệt Kim Luân mở ra, dửng dưng liếc nhìn mấy cái xác sau đó nhặt mười mấy cái bong bóng thuộc tính, tiện thể cuỗm luôn trang bị không gian của những võ giả này.
Không lâu sau, hắn rời khỏi chiếc phi thuyền này.
Bùm!
Sau lưng hắn, chiếc phi thuyền nổ tung.
Vương Đằng không ngoái đầu lại, rất đàn ông mà không ngoái đầu xem vụ nổ, hắn tiếp tục nhắm vào phi thuyền khác.
Giờ phút này, trên phi thuyền chính cũng đang bùng nổ.
Nổ rồi!
Lại một phi thuyền nữa nổ tung!
Tất cả đều mang vẻ mặt khó coi, sắc mặt của võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai đen đến độ muốn chảy nước.
Hai phi thuyền liên tiếp phát nổ mà họ lại không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào, ngay cả nổ như thế nào cũng không biết.
Ai cũng lo lắng phi thuyền phát nổ tiếp theo chính là của bọn họ!
Bùm!
Đúng lúc này, lại một phi thuyền phát nổ, hóa thành tro bụi trong hư không.
Phi thuyền thứ ba!
...
“Triệu tập toàn bộ võ giả trên mỗi phi thuyền tập trung ở nguồn năng lượng trung tâm, chỉ để lại một võ giả canh giữ ở khoang điều khiển chính, mau!” Sắc mặt võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai đã xanh mét, vội vàng lớn tiếng ra lệnh.
Võ giả trên bảy phi thuyền còn lại đều hành động, tất cả họ đều đổ dồn về nguồn năng lượng trung tâm.
Nhưng vụ nổ vẫn tiếp diễn.
Bùm!
Phi thuyền thứ tư!
Bùm!
Phi thuyền thứ năm!
Bùm!
Phi thuyền thứ sáu!
...
Tận mắt chứng kiến từng phi thuyền nổ tung một cách kỳ lạ trong hư không, chẳng mấy chốc đã chỉ còn lại độc một phi thuyền chính cuối cùng, sự im lặng bao phủ lên toàn bộ Liên Bang Aurant. Mỗi người trong số họ đều đang phải chịu áp lực vô cùng lớn, nhất là những võ giả cấp Hành Tinh, họ nhìn về phía vị võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai với vẻ mặt tái nhợt.
Họ muốn… rút lui!
Cứ tiếp tục như thế thì chỉ chết một cách vô ích mà thôi!
Đến việc kẻ địch ở đâu, hay thậm chí là ai, họ cũng không biết thì đánh đấm kiểu gì?
Mà Viên Cổn Cổn chứng kiến Vương Đằng xử lý sạch sẽ chín phi thuyền của Liên Bang Aurant, chỉ để lại trọc một phi thuyền chính trở thành đội quân một người, thì đã sớm trợn mắt há mồm, nửa ngày trời mới thốt ra nổi một câu:
“Á đù! Hack à!”
Viên Cổn Cổn không khỏi bàng hoàng, nó vốn cho rằng Vương Đằng chỉ có thể phá hủy một hai phi thuyền là thành tích tốt lắm rồi.
Dù sao thì đây cũng là bên trong lỗ sâu, đâu đâu cũng là thời không chảy loạn, đến hoạt động còn khó khăn và nguy hiểm nữa là chiến đấu để tiêu diệt phi thuyền của Liên Bang Aurant.
Đó gần như là chuyện không thể!
Vậy mà Vương Đằng hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của nó.
Chín phi thuyền vũ trụ!
Không một con nào thoát được, tất cả đều bị tiêu diệt!
Kể ra sợ rằng chẳng ai thèm tin.
Điều mà ngay cả cường giả cấp Vũ Trụ cũng không thể dễ dàng làm được mà Vương Đằng lại làm được, và dường như còn không tốn bao nhiêu công sức.
Viên Cổn Cổn hít một hơi thật sâu, cảm thấy mình thật sự phải đánh giá lại thực lực của Vương Đằng.
Chàng trai này, cho dù trong vũ trụ cũng là một tồn tại cực kỳ yêu nghiệt.
...
Hư không bên trong lỗ sâu, một cuộc truy đuổi nguy hiểm vừa chớm bắt đầu mà dường như đã sắp kết thúc!
Ban đầu, Liên Bang Aurant điều động mười phi thuyền vũ trụ hùng hổ lao đến hòng giữ chân Vương Đằng.
Kết quả là bị Vương Đằng xóa sổ trong nháy mắt, chỉ sót lại một phi thuyền ngoan cố đuổi theo phi thuyền Càn Nguyên E63 do Viên Cổn Cổn điều khiển.
Bên trong phi thuyền của Liên Bang Aurant, bầu không khí ngột ngạt, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai của tộc Hắc Lân mang vẻ nghiêm nghị, lớn tiếng ra lệnh:
“Tấn công, tấn công cho ta, phá hủy phi thuyền phía trước!”
“Rõ!”
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Từng chùm ánh sáng nguyên lực bắn về phía phi thuyền Càn Nguyên E63 phía trước.
Võ giả trên phi thuyền Liên Bang Aurant không chịu nổi áp lực nữa, sau khi nhận được mệnh lệnh, họ bắt đầu tấn công điên cuồng.
Với họ, việc chín phi thuyền bị nổ tung chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến những kẻ đào tẩu trên phi thuyền Càn Nguyên E63, vì vậy chỉ cần tiêu diệt họ là mọi hiểm họa tự khắc được giải quyết.
“Mở lồng phòng ngự ở mức tối đa để đề phòng có kẻ đột nhập vào phi thuyền!”
“Bật quét hình thể sinh mệnh lên!”
Một loạt mệnh lệnh phát ra từ miệng của võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai. Đối mặt với nguy cơ sống chết, ngay cả hắn cũng không dám lơ là, suy nghĩ trong đầu đảo liên tục, nhanh chóng suy nghĩ phương án đối phó.
Dưới sự điều khiển của hắn, các võ giả cấp Hành Tinh bên dưới cũng bắt đầu làm việc đâu vào đấy.
Tuy họ vẫn rất hoảng loạn, nhưng lúc này chỉ có làm theo mệnh lệnh thì họ mới có cơ may sống sót.
...
“Vương Đằng, cẩn thận đấy, cơ trưởng trên phi thuyền này khá thông minh, hắn đã bắt đầu quét hình sinh mệnh rồi, chiêu ẩn nấp của ngươi có ăn thua không đó?” Giờ phút này, Viên Cổn Cổn vừa xâm nhập vào trí năng phi thuyền Liên Bang Aurant vừa giữ liên lạc với Vương Đằng.
“Quét hình sinh mệnh!” Đôi mắt Vương Đằng lóe lên, gật đầu đã hiểu.
Hắn cũng không chắc chắn liệu ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ có che mắt được quét hình sinh mệnh hay không, nhưng cho dù bị phát hiện thì cũng chỉ có thể cứng đối cứng một trận.
“Ok chưa?” Vương Đằng hỏi trong đầu.
“Đợi hai giây, 1, 2 … ok, đã xong!” Lời của Viên Cổn Cổn vừa dứt, cửa khoang thuyền đã mở ra một khe hở đủ cho một người đi qua.
Vương Đằng nhanh nhẹn nhảy vào bên trong phi thuyền, cửa khoang thuyền cũng đóng lại ngay sau đó!
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây, nhanh đến khó tin. Cho dù phi thuyền chính không bị Viên Cổn Cổn xâm nhập thì e cũng khó phát hiện ra điều bất thường.
Sau khi Vương Đằng tiến vào phi thuyền, hắn không dừng lại mà đi thẳng đến nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm của phi thuyền.
Sau khi cho nổ chín phi thuyền vũ trụ, hắn phát hiện ra một điểm chung, đó là những phi thuyền vũ trụ này đều là kiểu tiêu chuẩn, vậy nên nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm đều ở cùng một vị trí, không quá khó để tìm thấy.
Vương Đằng nhanh chân băng qua lối đi bằng thép của phi thuyền, tránh một loạt màn hình giám sát, kết hợp với sử dụng bí pháp Tiềm Ảnh, trông hắn như một bóng ma trong đêm.
“Vương Đằng, Vương Đằng, không ổn rồi, tay võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai kia đích thân đến nguồn năng lượng trung tâm rồi!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên.
“Ừ!” Hai mắt Vương Đằng hơi ngưng lại, nhưng bước chân vẫn không ngập ngừng chút nào, hắn tiếp tục lao về phía trước.
Chỉ cần đối phương không ngốc, chắc chắn họ sẽ cử người mạnh nhất trên phi thuyền đến canh gác nguồn năng lượng trung tâm.
Những phi thuyền bị hắn phá hủy khi nãy cũng thế, tiếc là những võ giả cấp Hằng Tinh trên những phi thuyền kia không ngăn được hắn và đều bị hắn xử đẹp.
Giờ thì để xem gã võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai này có thể ngăn chặn Vương Đằng hay không.
“Đại nhân, phát hiện một dao động sinh mệnh rất nhỏ vừa tiến vào cửa khoang thuyền, nhưng sau đó đã biến mất!”
Giọng nói của hắn truyền vào tai võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai thông qua thiết bị liên lạc, khiến hàn ý trong mắt hắn càng thêm lạnh lùng, khóe môi cũng nở một nụ cười đáng sợ:
“Quét lại, tìm ra dấu vết của hắn thì lập tức báo tin!”
“Rõ!” Võ giả Liên Bang Aurant trong phòng điều khiển chính cũng phấn khích hẳn ra.
Một khi phát hiện ra kẻ xâm nhập cộng với sự bảo vệ của đại nhân ‘Candice’ nguồn năng lượng trung tâm, chắc chắn sẽ được bảo vệ. Nếu kẻ xâm nhập gặp đại nhân ‘Candice’, hắn nhất định sẽ có kết cục bị tiêu diệt.
Phải biết rằng đại nhân Candice là một cường giả cấp Hằng Tinh cửu giai, chinh chiến qua nhiều chiến trường, giết vô số kẻ địch, chiến lực mạnh mẽ vô song, từng nhận ba lượt công kích của cường giả cấp Vũ Trụ trấn thủ hành tinh Harlot.
Những chiến tích ấy, không phải một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai bình thường nào cũng có thể làm được!
Khoảng cách giữa cấp Hằng Tinh và cấp Vũ Trụ lớn đến mức, tuy rõ là cấp Hằng Tinh cửu giai chỉ kém cấp Vũ Trụ một cấp, thế nhưng khoảng cách giữa hai người giống như một cái hào rộng không thể vượt qua.
Chiến tích của Candice đã vô cùng chói lọi.
Ngay khi võ giả của Liên Bang Aurant truyền tin tức cho Candice thì Viên Cổn Cổn cũng liên lạc với Vương Đằng.
“Ngươi bị phát hiện rồi, họ đã quét ra một chút dao động mà ngươi để lộ ra.”
“Bị phát hiện rồi à, xem ra ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ không còn tác dụng rồi!” Vương Đằng thầm lắc đầu.
“Kế tiếp phải làm sao?” Viên Cổn Cổn hỏi.
“Không phải sợ, cứ để họ tìm một lát đi, giờ ta sẽ cẩn thận hơn, nếu vẫn bị họ phát hiện ra dấu vết thì ta sẽ cho họ biết tên.” Vương Đằng bình tĩnh nói.
“...” Viên Cổn Cổn nhìn hắn tự tin đầy mình như thế thì không nói thêm gì nổi nữa.
Chẳng mấy chốc, Vương Đằng đã đến nơi đặt nguồn năng lượng trung tâm, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai Candice cũng đã đợi sẵn ở đó, hắn đang cảnh giác quan sát xung quanh.
Một sợi tinh thần cấp Hằng Tinh tỏa ra, quét xuyên qua bức tường thép.
Đúng vậy, khi đạt tới cấp Hằng Tinh cửu giai, cảnh giới tinh thần của hắn đã đạt tới cấp Hằng Tinh, bằng không sao hắn có thể sống sót dưới ba chiêu của cường giả cấp Vũ Trụ được. Tất cả là nhờ vào sự nhạy bén của tinh thần cấp Hằng Tinh này.
“Ồ?” Song, cấp độ tinh thần của Vương Đằng vẫn cao hơn hắn, vừa tránh né tinh thần rà soát kia vừa không khỏi âm thầm ồ lên một tiếng.
“Thú vị rồi, con cừu này béo lắm đây!”
Khóe miệng Vương Đằng cong lên, bao phủ niệm lực tinh thần lên toàn thân, kết hợp thêm ‘bí pháp Tiềm Ảnh’ để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, sau đó hắn lặng lẽ áp sát vị trí của đối phương, giống như một con mèo lớn đang lên cót chuẩn bị vồ lấy con mồi của mình…
Vương Đằng và Candice chỉ cách nhau một bức tường!
Nếu loại bỏ vách tường này, thì chắc chắn bọn họ sẽ đứng đối diện nhau, chỉ e khoảng cách này còn không tới một mét.
Vương Đằng đang chờ, chờ một cơ hội đánh một đòn có thể giết được đối phương.
Phía đối diện là một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai. Khác với những võ giả cấp Hằng Tinh lúc trước hắn đánh chết, cấp Hằng Tinh cửu giai đã là đỉnh phong của cảnh giới này.
Vương Đằng chưa bao giờ xem thường cường giả đỉnh phong của bất kỳ một cảnh giới nào cả!
Candice cau mày, quét tinh thần ra ngoài cơ thể, nhưng quét như vậy là gánh nặng quá lớn đối với hắn, dù sao hắn cũng không phải thần niệm sư, khống chế tinh thần cực kỳ thô sơ, đương nhiên cũng sẽ tiêu hao rất lớn.
“Vẫn chưa tìm được kẻ xâm nhập sao?” Hắn hỏi võ giả ở phòng điều khiển chính thông qua máy liên lạc.
“Đại nhân, chút dao động kia chỉ xuất hiện đúng một lần, sau đó hoàn toàn biến mất, chúng ta không tìm thấy hắn.” Giọng nói lo lắng hoảng loạn từ truyền đến phía đối diện.
Một kẻ xâm nhập không rõ xông vào trong một chiếc phi thuyền phong bế, hơn nữa đối phương có chiến tích kinh khủng là phá hủy chín chiếc phi thuyền, dù là ai cũng không thể yên tâm.
Ngay trong cảm xúc nôn nóng của mọi người, Vương Đằng lại tiếp tục ngủ đông, thân thể động theo Candice đối diện vách tường.
Một phút nào đó, dường như Candice cũng nôn nóng, chần chừ xoay người, đưa lưng về phía Vương Đằng.
“Chính là bây giờ!”
Tinh quang đột nhiên lóe lên trong mắt Vương Đằng, Nguyệt Kim Luân hóa thành một ánh sáng rực rỡ bay nhanh ra.
Xuy!
Vách tường sắt thép bị cắt ra giống như miếng đậu hũ. Nguyệt Kim Luân trực tiếp xuyên qua, giống như một con cự mãng độc màu vàng xinh đẹp há miệng lớn, lộ ra răng nanh, hung hăng nhào về phía sau lưng Candice.
“Không tốt!” Dù sao Candice cũng là hạng người đã từng trải thân kinh bách chiến, cảm nhận được nguy hiểm sau lưng đánh tới, sắc mặt đại biến, trong nháy mắt liền có phản ứng.
“A!”
Đột nhiên, hắn hét lên một tiếng điên cuồng, nguyên lực toàn thân được huy động, một cước đạp trên mặt đất, kim loại cứng rắn dưới sàn phi thuyền đều bị giẫm lún xuống, mà thân thể của hắn lại mượn sức bật cực lớn này di chuyển ra ngoài.
Phập phập!
Tốc độ của Nguyệt Kim Luân cực kỳ kinh khủng, vẫn có thể xẹt ngang qua cơ thể của Candice, chặt đứt một cánh tay của hắn, lượng lớn máu tươi phun ra.
Vương Đằng không ngờ tới một đòn mình đã âm mưu lâu rồi mà lại chỉ chém trúng một cánh tay của đối phương, hiệu quả không như mong muốn lắm. Hắn không khỏi nhíu mày.
Nhưng hắn cũng không có chút do dự, khống chế Nguyệt Kim Luân lần thứ hai, thừa thắng truy kích.
Nhân lúc hắn bị thương, lấy mạng hắn!
Nguyệt Kim Luân xẹt qua không khí, xẹt ngang qua hành lang chỉ có chiều rộng một mét rưỡi lao về phía trước, gần như đã phong tỏa toàn bộ không gian hành lang.
Candice cố nén lại cảm giác đau đớn trên cánh tay, nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời một thanh chiến phủ xuất hiện trong tay hắn, nguyên lực tuôn ra mạnh mẽ, ngưng tụ một mũi nhọn màu vàng trên mặt của chiếc búa.
Theo nhát chém của cây búa, mũi nhọn màu vàng trên mặt búa mang khí thế chém tan cả núi va chạm với Nguyệt Kim Luân.
Keng!
Một tiếng kim loại lạnh lẽo sâu xa vang vọng trong hành lang, làm hai người chấn động đến ù cả tai, gần như sắp mất đi thính giác.
Nguyệt Kim Luân bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trên vách tường. Bởi vì xoay tròn với tốc độ cao, nó để lại một loạt dấu vết ngang dọc đan xen trên vách tường sắt thép, nhìn thấy mà giật mình.
“Đến chịu chết cho ta!”
Hai mắt Candice đỏ ngầu, cánh tay đau nhức kích thích tính hung bạo của hắn, một tay hắn cầm chiến phủ xông về phía Vương Đằng.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Chiến phủ điên cuồng chém, từng nhát chém bùng nổ, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng Candice cũng có điều kiêng kỵ, hắn lo lắng sẽ phá hủy tàu vũ trụ, vì vậy mỗi khi chém đều tránh đi một số chỗ quan trọng.
Vương Đằng mặc chiến giáp màu đỏ đen, không nhìn thấy rõ hình dáng. Đôi cánh Phong Lôi sau lưng hắn vỗ nhẹ, Phong Lôi ý bắt đầu khởi động, làm cho tốc độ của hắn tăng vọt, nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Dù sao tu vi võ đạo của hắn mới ở cấp Hành Tinh, cho dù có nguyên lực đa hệ cùng bùng nổ cũng rất khó chống lại một võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai.
Cứng đối cứng với đối phương, chính là đầu óc có hố!
Lúc lui về phía sau, dưới sự khống chế niệm lực tinh thần của Vương Đằng, Nguyệt Kim Luân vọt về phía Candice từ phương hướng ngược lại.
Nguyệt Kim Luân xoay tròn với tốc độ cao, sắc bén vô cùng. Dưới sự khống chế niệm lực tinh thần, nó đáng sợ như máy xay thịt, Candice không thể không xoay người lại đón đỡ.
Vương Đằng cũng không nhàn rỗi, chiến kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, bổ ra từng ánh kiếm, muốn quấy rối Candice.
Sắc mặt Candice cực kỳ khó coi, hắn đối mặt với công kích của Nguyệt Kim Luân đã cảm thấy hơi khó chống đỡ, mà Vương Đằng còn quấy rối, đáy lòng càng bực bội hơn.
“Vô liêm sỉ!”
“Đồ hèn nhát!”
“Có can đảm thì tử chiến một trận cùng ta!”
Candice không chịu nổi sự quấy nhiễu, miệng nhịn không được mà hét ra tiếng gầm giận dữ.
Vương Đằng không nói một lời, trốn rất xa, khống chế Nguyệt Kim Luân điên cuồng công kích, không cho hắn cơ hội bứt ra.
Dù có đánh chết, hắn cũng không muốn đánh nhau với tên này!
Lẩn ở nơi xa, ra chiêu âm hiểm không thích hơn sao?
Candice có thực lực rất mạnh, nhưng mỗi lần đánh bay Nguyệt Kim Luân, Vương Đằng lại lập tức khống chế niệm lực tinh thần để nó bay trở lại tiếp tục công kích. Thế cho nên hắn căn bản không có cơ hội công kích Vương Đằng, uổng cho một thân thực lực mà không cách nào phát huy, nghẹn đến mức muốn hộc máu.
Không thể không nói, cách đánh của Vương Đằng thật sự rất hèn mọn.
Đồ hèn!
“Vương Đằng, mấy tên võ giả cấp Hằng Tinh khác đang chạy tới đây.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn lại vang lên.
“Không chơi đùa với ngươi nữa!”
Sắc mặt Vương Đằng hơi đổi. Hắn khoát tay áo về phía Candice đang mệt mỏi ứng phó, xoay người chạy tới nguồn năng lượng trung tâm.
Sau khi Candice bị Nguyệt Kim Luân ép lui, cánh cửa đóng kín của nguồn năng lượng trung tâm đã hoàn toàn xuất hiện trước mặt Vương Đằng. Hắn trực tiếp dùng bạo lực phá vỡ, thả nguyên thạch phát nổ vào.
“Ngươi dám!”
Candice nhìn thấy một cảnh này, đồng tử co rụt lại. Rốt cục hắn cũng biết mấy chiếc phi thuyền kia nổ tung thế nào rồi.
Hóa ra phương pháp lại đơn giản như vậy!
Chín chiếc phi thuyền quân dụng mạnh mẽ bị phá hủy dễ dàng, mà hiện tại ngay cả chiếc phi thuyền cuối cùng này cũng sắp khó bảo toàn.
Trong cơn giận dữ, hai mắt của Candice nhìn chằm chằm Vương Đằng, hắn hoàn toàn nổi giận, kim quang chói mắt trên chiến phủ, đập mạnh xuống Nguyệt Kim Luân, sau đó thừa dịp không bị quấy nhiễu, xông thẳng về phía Vương Đằng.
Bởi vì vừa rồi Vương Đằng hơi phân tâm, cho nên không khống chế Nguyệt Kim Luân mạnh được, bởi vậy lại cho Candice một cơ hội.
“Tạm biệt ngươi!”
Thế nhưng, khi Vương Đằng thấy hắn chạy tới, lại trực tiếp xoay người bỏ chạy. Nguyệt Kim Luân bay trở về với tốc độ nhanh nhất, phá vỡ tầng kim loại dưới sàn phi thuyền, Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền theo đó.
Ầm ầm!
Ngay khi Vương Đằng lao ra khỏi phi thuyền, nguồn năng lượng trung tâm đã nổ mạnh. Năng lượng kinh khủng bao trùm cả phi thuyền trong khoảnh khắc, làm cho phi thuyền hóa thành một ngọn lửa lớn.
Candice không kịp lao ra, trực tiếp bị năng lượng nổ tung điên cuồng nuốt chửng…
“Rốt cuộc cũng xong việc, võ giả cấp Hằng Tinh cửu giai quả nhiên không dễ giết chết như vậy.” Vương Đằng nhìn phi thuyền hóa thành quả cầu lửa trước mặt, thở dài một hơi, không nhịn được than thở.
“Những lời này nói ra từ trong miệng ngươi, ta cảm thấy cứ kỳ quái thế nào.” Viên Cổn Cổn cạn lời, nói.
“Ta rất nghiêm túc.” Vương Đằng nghiêm túc nói.
“Được rồi, coi như ta hiểu được, ngươi đang khoác lác rất nghiêm túc!” Viên Cồn Cổn.
“...” Vương Đằng cảm thấy Viên Cồn Cổn này dường như có hiểu lầm gì đó đối với hắn. Hắn là loại người thích khoác lác đó sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận