Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1717. Vùng tụ lôi!



Vương Đằng tập trung quan sát, ánh mắt dừng trên thân một con loài Hắc Ám Huyết tộc có hơi thở mạnh mẽ bên trong video, từ video không khó để nhận ra đó đúng là cấp Ma Hoàng hạ vị.Ngoài ra, vị tướng Lục Cao Cách trấn thủ phòng tuyến thứ mười ba ban đầu cũng từng giải thích về sức mạnh của đối thủ trong trận đấu.Nhưng sức chiến đấu của nó vô cùng khủng bố, khi bùng nổ vào cuối trận đã đánh ngang cơ với Lục Cao Cách.Phải biết rằng Lục Cao Cách là tồn tại cấp Vực Chủ, tuy mới chỉ là cấp Vực Chủ sơ kỳ, nhưng cấp Vực Chủ vẫn là cấp Vực Chủ. Con loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng kia có thể chiến đấu với hắn đến mức độ này, cuối cùng còn buộc hắn không thể không phải rút quân đã đủ để chứng tỏ vấn đề.Sau khi xem video, vẻ mặt đám Hokia trông càng thêm nghiêm trọng.Thực lực của thiếu tướng Lục Cao Cách rất mạnh, nhưng đối mặt với con Huyết tộc loài Hắc Ám kia lại không chiếm được lợi thế nào.Nếu như để họ gặp đối phương thì chỉ e họ không phải đối thủ.Trừ khi cả năm phó đoàn trưởng cùng ra tay bao vây con Huyết tộc loài Hắc Ám kia.Nhưng chắc hẳn trong loài Hắc Ám không chỉ tồn tại một con cấp Ma hoàng hạ vị, để cả năm vị phó đoàn trưởng cùng nhau chống lại nó là điều không thể.Thế rồi họ chợt nhớ ra, hình như bên phía họ cũng có một kẻ biến thái.Còn biến thái hơn đối phương.Con loài Hắc Ám Huyết tộc này lấy cấp Ma Hoàng hạ vị chiến đấu vượt cấp với cấp Vực Chủ, trong khi bên phía họ, vị này lại lấy thực lực cấp Hằng Tinh để giết chết một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị cơ mà.Mấy người Hokia nghía về phía Vương Đằng. Khi nghiên cứu trận chiến của Vương Đằng ở phòng tuyến thứ ba, họ nhận thấy vị này thực sự rất mạnh.Chiến tích ấy tuyệt đối không thể đạt được nhờ vào vận may!“Nhìn ta làm gì?” Vương Đằng đang phân tích cảnh chiến đấu của con Huyết tộc kia thì đột nhiên phát hiện đám người Hokia đang nhìn mình, bèn hỏi.“Khụ khụ.” Ngụy Đồng ho khan một tiếng, hỏi: “Đoàn trưởng à, con loài Hắc Ám Huyết tộc này ấy, ngươi có chắc không?”“Đừng bảo là các ngươi định để ta đơn phương độc mã giải quyết nó đấy chứ?” Vương Đằng cạn lời.“Đoàn trưởng mạnh như vậy, đối phó một con loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị lại chẳng dễ như trở bàn tay.” Hokia nói.“Ta hoài nghi rằng ngươi đang trả thù ta.” Vương Đằng liếc mắt nhìn hắn.“Nào có, ta không phải loại người đó.” Hokia dửng dưng nói với vẻ thản nhiên.“Có quỷ mới tin ngươi.” Vương Đằng trợn mắt khinh bỉ. Không ngờ cái tay luôn mang vẻ nghiêm túc này lại nói dối trắng trợn như thế, đúng là nhìn lầm.Chớ nhìn mặt mà bắt hình dong!“Đoàn trưởng, đại chiêu ngươi dùng ở tiền tuyến số ba ấy chắc có thể đối phó với con Huyết tộc loài Hắc Ám này đấy.” Phùng Cương nói.“Phùng Cương, ngươi cho là đoàn trưởng của chúng ta không xử đẹp được con Huyết tộc loài Hắc Ám kia thật đấy à.” Phó đoàn trưởng Quý Lộ cười nói.“Hả, là sao?” Phùng Cương ngơ ngác không hiểu.“Đoàn trưởng khiêm tốn đó mà.” Ngụy Đồng với thân hình cao to cường tráng, đôi mắt lóe sáng lên, cười khà nói.“...” Phùng Cương nói không nên lời: “Ta là người duy nhất tin tưởng ư?”“Đần thối!” Morley dửng dưng nói.Phùng Cương không thèm để ý, hắn nhìn Vương Đằng đầy ai oán.“Được rồi, giao con Huyết tộc loài Hắc Ám ấy cho ta.” Vương Đằng vội vàng dời mắt đi, ánh nhìn sát khí đến từ một người đàn ông trung niên quá sức chịu đựng của hắn.“Có đoàn trưởng giữ chân con Huyết tộc loài Hắc Ám kia giúp chúng ta có thể rảnh tay đối phó với những loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị khác.” Ngụy Đồng nói.“Trước đó vẫn cần lập một kế hoạch đã, cứ lao vào mà chiến đấu với loài Hắc Ám không phải sự lựa chọn sáng suốt đâu.” Phó đoàn trưởng Quý Lộ nói.“Đúng.” Vương Đằng gật đầu, quay sang nói với Paige, người đứng bên chưa lên tiếng chuyện câu nào, “Paige, ngươi cũng đến bàn bạc với mọi người.”“Ta á!?”Paige mới gia nhập đoàn Hổ Sát, chưa cống hiến được gì. Về địa vị, tuy là phó quan của Vương Đằng nhưng nàng cũng chỉ là tân binh của đoàn Hổ Sát, vậy nên nàng không chen vào cuộc trò chuyện vừa rồi của mọi người.Lúc này, khi nghe thấy Vương Đằng gọi mình thì trong lòng vừa ngạc nhiên vừa cảm động.Nàng biết rằng Vương Đằng đang cho mình cơ hội để thể hiện.Mấy người Quý Lộ và Hokia dĩ nhiên cũng nhận ra điều đó, lòng ai cũng như gương sáng, nhất là khi họ nhìn thấy dáng vẻ của Paige thì ai cũng nhìn nàng đầy ẩn ý.Đám đực rựa Ngụy Đồng, Phùng Cương thậm chí còn quăng cho Vương Đằng cái nhìn đầy mờ ám.Lần đầu tiên nhìn thấy Paige, ai cũng choáng ngợp trước dung mạo của nàng, tựa như đóa hoa băng nở trong tuyết giá, thanh lệ thoát tục, đẹp như bước ra từ tranh vẽ. Đặc biệt là khí chất của nàng khiến người ta không dám lại gần rồi lại chẳng dằn nổi ham muốn chinh phục.Đối với đàn ông, không ai là không thích khẩu vị này cả.Sự tồn tại ấy giống như của hiếm bên trong quân đội, chẳng trách Vương Đằng phải đưa nàng đi cùng.Đám người Ngụy Đồng ước ao chết thôi, nghĩ thầm bọn họ đã ở trong quân đội bao nhiêu năm như vậy mà không hề phát hiện ra đóa hoa tuyệt đẹp như vậy.“Ánh mắt đó của các ngươi là sao.” Vương Đằng trợn trừng mắt nhìn Ngụy Đồng.Paige cũng nhận thấy vẻ mặt của họ, trên đôi tai trắng như tuyết không khỏi ửng lên sắc đỏ hồng.“Khụ khụ, thảo luận chính sự, thảo luận chính sự nào.” Quý Lộ ho khan giải vây cho Paige.“Đúng, đúng đó, bàn bạc công việc.” Ngụy Đồng vội vàng đón nhịp.Mọi người vội vàng dời ánh nhìn, không dám nhìn Paige nữa, ngộ nhỡ Vương Đằng ngứa mắt với họ thì kiểu gì cũng cho họ lên thớt.Vẻ mặt Paige cũng trở nên nghiêm túc, nàng hít một hơi thật sâu rồi bước lên trước, chạm nhẹ vào màn sáng, một hình ảnh hiện ra.Mọi người nghi hoặc nhìn Paige, không biết nàng đang làm gì?“Đây là tư liệu mà ta đã điều tra trước về hẻm núi Angelo. Vì một số nguyên nhân nào đó mà khí hậu ở đây đã có sự thay đổi, cứ ba tháng một lần, toàn bộ hẻm núi sẽ trở thành nơi tụ lôi, một lượng lớn lôi đình sẽ tập trung tại đây.” Paige giải thích. Hết chương 1717.

Bạn cần đăng nhập để bình luận