Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 150: Hám Sơn đao pháp

“Cút!”
“Được rồi!” Đối phương lại gửi một emoji vừa chán chường vừa cười ha ha tới, sau đó hỏi: “Ngươi muốn dùng Hắc Hàn thạch và tinh cốt này để chế tạo binh khí sao?”
“Đúng.”
“Dựa theo thể tích này thì chế tạo binh khí cơ lớn là chuyện không thể nào, cho dù lấy tài liệu khác làm chủ, thì binh khí được tạo ra cũng sẽ bị nguyên liệu chính hạn chế, phẩm cấp sẽ không được cao lắm, thế này không có lợi lắm, trừ phi ngươi tìm được nguyên liệu có cùng phẩm chất với Hắc Hàn thạch.
Nhưng mà cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì, trông dáng vẻ kia của ngươi chắc là muôn chế thành loại binh khi cỡ nhỏ như phi đao gì gì đó chứ gì.
Nếu là thế thì đúng là quá thích hợp, cuối cùng thậm chí còn sẽ dư nữa, sau đó lại dùng phần đầu thừa đuôi thẹo đó chế thêm một bộ phi châm là hoàn toàn dư dả.
Và như thế ngươi sẽ lợi dụng được hai món bảo bối này tối ưu nhất, không lãng phí.”
Vương Đằng âm thầm gật đầu, Lỗ đại sư này quả nhiên là có tài, phân tích rõ ràng.
“Đúng rồi, này tinh cốt của ngươi này có năng lực thiên phú gì thế?”
Vương Đằng có hơi do dự, sau đó vẫn giới thiệu sơ lược cho hắn một phen.
“Lại là Ám ảnh, loại năng lực thiên phú hiếm thấy này trông vẻ rất thích hợp chế tạo binh khí loại ám khí.”
“Ta muốn chế tạo Lưu Tinh chùy!”
“Ờm ờm ờm thì…”
“Sao thế, không được à?” Vương Đằng nhíu nhíu mày.
“Ngươi vẫn tinh mắt như thế nha thân, Lưu Tinh chùy kia là thứ mà ông nội của ta lúc còn sống đã chế tạo, ta đâu biết làm!”
“Lại là kiệt tác của ông nội ngươi!” Vương Đằng im lặng nói: “Sao ông nội của ngươi lợi hại như thế, mà ngươi thì lại vô dụng vậy nhỉ? Ai cũng nói Trường Giang sóng sau xô sóng trước, ngươi thì hay rồi, sóng trước đè sóng sau, sóng sau ngỏm luôn trên bờ cát!”
“o (╯□╰)o!”
“Ta cũng đâu muốn thế, thôi thế này, ngươi cho ta chút thời gian để ta nghiên cứu kỹ bản vẽ mà ông nội ta để lại, xem thử có luyện được không, chờ ta nghiên cứu xong thì sẽ báo cho ngươi biết ha.”
“Được rồi, chỉ đành vậy thôi, ngươi đừng làm ta thất vọng đấy nhé!”
“ヾ(? °? °? )? ?”
“Ta đặt hàng trước, ngươi gửi Lưu Tinh chùy đã có kia qua cho ta trước đã.”
“Không được đâu nha thân, ta còn muốn dùng nó để nghiên cứu.”
“… Ngươi nghĩ tháo nó ra á!”
“Ha ha ha, đừng không tin tưởng nhau như thế chứ, ta có thể lắp về như cũ đó!” Đối phương có hơi chột dạ gửi cho hắn một emoji vẻ mặt cười to.
Vương Đằng bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ đành một bộ phi đao nhất tinh cao cấp ở cửa hàng Lỗ Đại Sư đểu dùng tạm.
Và thế là một triệu năm trăm ngàn đã bay hơi!
Kế tiếp, hắn lại thêm mua ba lô cho tới các loại vật phẩm thiết yếu như thuốc chữa thương, thuốc giải độc linh v.v… Mua đi mua lại xài hết ba , tiền tiền hậu hậu xài ba triệu!
Rồi sau đó dựa theo lời giới thiệu của đội trưởng Lâm Chiến, hắn lại mua thêm một tấm khiên nhị tinh, sáu triệu!
Cộng cả thêm chiến kiếm và cung hặng đã mua được đó.
Thoáng một cái, ngân sách tu luyện một trăm triệu chỉ còn lại năm mươi tám triệu.
Nếu để Vương Thịnh Quốc biết Vương Đằng tiêu tiền như nước như thế thì có khi đau lòng lâu lắm!
Thằng phá của!

Vương Đằng nhìn một thoáng qua số dư trong tài khoản, bỗng thấy có hơi buồn rầu.
Tiền này không tiêu hết, phải làm sao bây giờ?
Đang online, chờ gấp!
“Đúng rồi, còn có công pháp và chiến kỹ nữa!”
Vương Đằng chợt nhớ tới cái này, cho tới bây giờ hắn mới chỉ có công pháp và chiến kỹ của hệ Hỏa, hệ Băng, cùng với hệ Thổ, ba hệ Mộc Thủy Độc hắn vẫn chưa có.
Nhất là hệ Độc, rất là hiếm có.
Hắn mở Công Pháp các của võ quán Cực Tinh ra, nhưng lại không tìm được bất kỳ công pháp hệ Độc nào!
Vương Đằng lắc đầu, chỉ đành thôi.
Hắn đang định xem thử công pháp hai hệ Mộc và Thủy, nhưng rồi trong lòng chợt nhớ tới gì đó.
Hắn thử vận dụng nguyên lực hệ Thủy và hệ Mộc trong cơ thể, phát hiện hai hệ nguyên lực này hoàn toàn ngủ đông ở trong cơ thể hắn, không hề nghe sai khiến.
“Quả nhiên, ta không đạt được thiên phú thể chất có thuộc tính tương ứng nên không sử dụng được nguyên lực của hai hệ này. Bây giờ dù có mua công pháp bí tịch thuộc tính hệ Thủy và hệ Mộc thì cũng không luyện được.”
Vương Đằng cười khổ, rồi cũng chỉ đành gác lại một bên “Cũng chỉ còn thiếu một chiến kỹ loại công kích của hệ Thổ!”
Hắn đã có công pháp hệ Thổ Hoàng Thổ công, trong đó bao hàm một chiến kỹ phòng ngự Thổ Nguyên thuẫn.
Chỉ còn thiếu mỗi một chiến kỹ công kích hệ Thổ thôi!
Vào Chiến Kỹ đường!
Một loạt chiến kỹ được bày ra theo cấp bậc rất rõ ràng ở trước mặt người mua.
Toàn bộ công pháp và chiến kỹ đều chia theo bốn đẳng cấp từ cao xuống thấp Thiên Địa Huyền Hoàng, mà mỗi đẳng cấp đều chia thành bốn cấp là sơ cấp, tủng cấp, cao cấp và đỉnh cấp.
Xích Viêm quyết, Huyền Băng quyết mà lúc trước hắn thu hoạch được đều là công pháp Hoàng giai cao cấp, mà Hoàng Thổ công thì lại là công pháp Hoàng giai đỉnh cấp.
Ngoài ra, Hỏa Lân kiếm pháp cùng Huyễn Băng quyền là chiến kỹ nguyên lực Hoàng giai cao cấp!
Những môn công pháp và chiến kỹ này đều có bán trên mạng, hơn nữa giá còn chẳng rẻ.
Yết giá của Hoàng Thổ công và Huyền Băng quyết đều là tám mươi triệu!
Yết giá của Xích Viêm quyết là bảy mươi triệu!
Hỏa Lân kiếm pháp yết giá ba mươi triệu!
Huyễn Băng quyền yết giá mươi triệu!
Vương Đằng thấy giá tiền này thì vừa mừng vừa sợ!
“Wow, thì ra ta đã là phú ông tài sản mấy chục triệu rồi.”
Hắn hoàn toàn không ngờ, công pháp nguyên lực và chiến kỹ nguyên lực lại đắt như thế, thảo nào ai cũng nói võ giả đều là người có tiền.
Thảo nào trở thành võ giả lại khó khăn như vậy!
Với giá tiền này thì rất nhiều người có táng gia bại sản cũng không mua nổi.
Ngưỡng cửa quá cao!
Những thế lực lớn đại tài phiệt kia có thể tri trả mà chẳng có tí áp lực gì, nhưng đối với người bình thường thì chỉ nghỗ thôi cũng đã thấy tuyệt vọng rồi!
“Thi võ là một đường ra, lời này quả là không sai.” Vương Đằng thầm nghĩ.
Thi đỗ vào chuyên ngành Võ đạo, trường học sẽ có cung cấp công pháp bí tịch, cho dù không phải miễn phí thì chắc chắn cũng sẽ không đắt như vậy, nếu không những học sinh kia trở thành võ giả kiểu gì?
Không nghĩ ngợi nữa, xem chiến kỹ nguyên lực hệ Thổ!
Băng Sơn kình, Hoàng giai sơ cấp —— Năm triệu!
Liệt Thạch chưởng, Hoàng giai trung cấp —— Mười triệu!

Đại Nham chuy, Hoàng giai đỉnh cấp ——Hai mươi triệu!

Hám Sơn đao pháp, Huyền giai sơ cấp —— Năm mươi triệu!
Đến Huyền giai, giá của chiến kỹ nguyên lực tăng vọt lên cao, nhìn thoáng qua số dư tài khoản của bản thân, Vương Đằng mua luôn chiến kỹ Huyền giai sơ cấp Hám Sơn đao pháp!
Sắp tới dị giới rồi, không biết ở nơi đó có nguy hiểm gì, tốt nhất là nắm giữ được một chiến kỹ có uy lực cường hãn!
Huyền giai sơ cấp Hám Sơn đao pháp chắc chắn sẽ mạnh hơn Hỏa Lân kiếm pháp và Huyễn Băng quyền Hoàng giai.

Luyện đao, đương nhiên là phải có đao!
Số dư còn tám triệu, Vương Đằng định mua một thanh chiến đao nhị tinh cao cấp.
Tới lúc này tất cả ngân sách tu luyện hắn đã xài hết sạch sành sanh rồi!
Còn những tài nguyên tu luyện như nguyên thạch và đan dược này, thì sao so được với nhặt bong bóng thuộc tính, thế nên hắn không mua.
Tiền đương nhiên phải dành dụm tiêu vào những mà mình chưa có.
Đối với người khác, tăng thực lực mới là chuyện quan trọng nhất, thế nên nếu đổi thành người khác thì chắc chắn sẽ mua các loại tài nguyên tu luyện trước.
Nhưng mà đối với Vương Đằng, binh khí và chiến kỹ mới là thứ mà hắn bị thiếu hụt.
Hơn nữa, thật ra dù là đan dược hay là nguyên thạch, thì bên trong đều có chứa một lượng tạp chất nhất định, trực tiếp hấp thu nguyên lực trong đó để tu luyện thì cũng sẽ hấp thu luôn những tạp chất đó vào trong cơ thể.
Tích lũy về lâu về dài thì sẽ có ảnh hưởng tới cả cơ thể và cảnh giới của võ giả.
Thế nên không thể sử dụng nhiều!
Biết được điều mấu chốt trong chuyện sử dụng nguyên thạch thế này nên một kẻ bật hack như Vương Đằng chẳng thèm sử dụng.
Nguyên thạch hệ Băng và Băng Linh đan mà Vu Hiệu trưởng tặng hắn chẳng động vào dù chỉ một tí, hắn định dùng vào những việc khác, hoặc bán đi đổi ra tiền luôn.

Ngày hôm sau, đồ mà Vương Đằng đã được giao tới rồi.
Người đưa hàng là một người đàn ông mặc đồ tây màu đen, đeo kính đen, trông có vẻ thần thần bí bí.
Theo sự chỉ huy của hắn, nhân viên làm việc dọn một đống rương từ trên xe xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận