Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1771. Là một người nằm vùng, ta dễ dàng sao!



“Haizzz, là một người nằm vùng, ta dễ dàng sao, còn phải lo lắng thay cho vấn đề sức khỏe của bọn nó.”Vương Đằng lải nhải trong lòng, ánh mắt lại không hề chớp nhìn chằm chằm về phía thung lũng, trông trăng trông sao, chỉ hy vọng hai bóng dáng khiến cho hắn vô cùng nhớ nhung có thể xuất hiện!Một giờ!Hai giờ!Ba giờ!…Vương Đằng vừa ngồi xổm đã ngồi hơn ba giờ, loài Hắc Ám khác đã sớm coi như không thấy.Đặc biệt Giáp Ohad còn đặc biệt đi tới quan tâm một chút, hỏi hắn có phải bị… táo bón không?Thần cmn táo bón!Mặt Vương Đằng đen thui. Hắn nhìn chằm chằm vào Giáp Ohad hồi lâu, mới khiến nó ngượng ngùng rời đi.Chúng nó chỉ cho rằng thiên tài của tộc Ma Giáp này có một sở thích kỳ quái nào đó, thích ngồi ở đó, nên không chú ý nhiều đến hắn nữa.Mãi cho đến ban đêm, Vương Đằng bám cây to đứng lên.Cmn tê cả chân rồi!Không ít loài Hắc Ám lục tục ra ngoài kiếm ăn, Vương Đằng không rời đi, chuẩn bị lại đợi thêm một chuyến.“Hả?”Đột nhiên có một bóng dáng đi ra khỏi thung lũng, vẻ mừng rỡ lập tức lộ ra trong mắt Vương Đằng.Con bà nó cuối cùng đã đợi được ngươi!May mà hắn không bỏ qua.Bóng dáng này rõ ràng chính là Moira.Trong cơ thể của nàng chính là loài Hắc Ám tộc Ma Não đã bị hắn bắt được trước đó, Vương Đằng không hề quên.Thân hình Vương Đằng lóe lên, tiến vào trong bóng tối sau lưng cây to, cho đến khi loài Hắc Ám tộc Ma Não kia vào trong rừng cây mới đi theo nó.“Nó đang đi làm gì vậy?” Vương Đằng hoài nghi trong lòng, lặng lẽ đi theo sau lưng nó.Hai người một trước một sau, nhanh chóng di chuyển trong rừng.Loài Hắc Ám tộc Ma Não kia lén lút hết nhìn đông lại nhìn tây, giống như sợ bị người đi theo.Vương Đằng núp trong bóng tối, sờ cằm, trong lòng càng nghi ngờ không thôi.Loài Hắc Ám tộc Ma Não này có kỳ quái!Ukup nhìn ngó xung quanh, xác định không có người đi theo đã chợt lóe lên, thân hình mau chóng lao nhanh sang trái.Tốc độ của nó chợt tăng lên, ném tất cả lại phía sau.Đáng tiếc nó lại không biết Vương Đằng vẫn luôn luôn không nhanh không chậm đi theo sau lưng nó.So với lúc trước khi chiến đấu với Vương Đằng, thực lực của loài Hắc Ám tộc Ma Não này hiển nhiên đã giảm xuống rất nhiều.Thực lực của tộc Ma Não có liên quan rất lớn đến thân hình chúng nó Phụ Hồn, hiện giờ nó đang chiếm cứ thân hình của Moira, mà thực lực của Moira thật sự không ra gì.Cho nên lúc này tốc độ của nó có nhanh nữa đều không nhanh đến đâu cả.Tốc độ của Vương Đằng hoàn toàn đánh bại nó, nếu không phải vì muốn biết nó định làm cái gì, hắn đã sớm ra tay.Đi theo đi mãi, Vương Đằng đều trở nên hơi câm lặng.Hắn còn chưa mất kiên nhẫn, nhưng tộc Ma Não kia đã nóng nảy.“Đáng chết, sao thân thể này lại quá yếu ớt như thế!” Ukup dừng người lại, thở hổn hển trên cành cây của một cây to, ngực phập phồng thật kịch liệt.“Lại nói tộc Ma Não này chắc là giống đực nhỉ?” Vương Đằng có vẻ kỳ quái, một ý niệm nảy sinh trong lòng.Kỹ năng Phụ Hồn của tộc Ma Não giống như sẽ trong vô hình nhận lấy ảnh hưởng của thân hình Phụ Hồn.Dần dần, có phải tộc Ma Não sẽ biến thành giống đực giống cái đều không phân biệt được không?Có vẻ thật thú vị!Nhưng thực lực của Moira này thật sự quá yếu, nhìn xem ngươi đã chọc loài Hắc Ám tộc Ma Não người ta tức giận đến cỡ nào kìa.Ukup nghỉ ngơi một lát, lại lần nữa bay nhanh về trước.Nửa giờ sau.Hình như cuối cùng nó đã đến nơi, lau mồ hôi trên trán, hung hăng thở hổn hển vài hơi mới bình thường trở lại.Vương Đằng nhìn tới trước.Đó là một vách đá, không biết tộc Ma Não này đến đây làm gì?Ukup bay lên vách đá, thân hình lóe lên, lại trực tiếp chui vào trong một chỗ trên vách đá, biến mất không thấy gì nữa.“Ở đây lại có trận pháp ẩn nấp!” Vương Đằng nhíu mày, trong lòng không khỏi hơi kinh ngạc. Hắn chờ ở dưới trong giây lát, không thấy tộc Ma Não kia đi ra mới giấu thân hình bay lên vách đá.Lấy trình độ trận pháp của hắn, rất thoải mái đã tìm được trận pháp ẩn nấp kia.Hắn không tiến vào trận pháp mà dùng ‘Nguyên Từ chi tâm’ dung nhập thân hình vào trong vách đá bên cạnh.Vương Đằng phát hiện phía sau trận pháp là một hang núi không nhỏ, loài Hắc Ám tộc Ma Não kia đang ở trong đó.“Hả!” Vương Đằng không nhịn được khẽ hả một tiếng nơi đáy lòng.Hang núi này có kỳ quái.Ánh sao chớp lóe lên trong mắt Vương Đằng, ‘Linh Thị’ mở ra, quả nhiên phát hiện bên trong ẩn chứa dao động năng lượng cực cao, giống như một khu mỏ.Bản thân Vương Đằng chính là một tầm quặng sư cấp bậc Đại sư, hết sức quen thuộc với các loại quặng mỏ.Hắn dùng ‘Linh Thị’ nhìn thấy dao động năng lượng nồng đậm nơi đây trước, sau đó lại dùng ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ xuyên thấu qua từng lớp đá nhìn thấy được tình hình bên trong.Trong phạm vi hắn có thể nhìn thấy được, từng viên khoáng thạch màu trắng có kích thước không đồng đều được khảm trong thân núi, tản ra sáng rọi lóa mắt.“Đây là… mỏ gốc vô cấu!”Trong lòng Vương Đằng rất kinh ngạc, thiếu chút nữa không thể tin nổi vào ánh mắt của mình.Mỏ gốc vô cấu!Đây là một loại mỏ quặng gốc hiếm thấy đến cực đoan, thậm chí còn hiếm thấy hơn cả nguyên thạch bát cửu giai, lại xuất hiện một mỏ quặng ở trong này.Ông trời làm rơi bánh xuống hả?Như vậy vấn đề đã đến.Cái gì gọi là mỏ gốc vô cấu?Nếu là bình thường, nguyên thạch có được đủ loại thuộc tính, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi Độc, Quang Minh, Hắc Ám,… vân vân.Những nguyên thạch được khai thác ra từ trong mỏ gốc.Phần lớn mỏ gốc đều hấp thu thuộc tính nguyên lực tự nhiên trong trời đất, từ đó tạo thành thuộc tính riêng, ví dụ như nguyên thạch thuộc tính Hỏa, nguyên thạch thuộc tính Mộc,… vân vân.Võ giả có thể hấp thu những nguyên lực có thuộc tính tương ứng ở trong nguyên thạch này để tiến hành tu luyện.Nhưng nguyên thạch vô cấu lại tương đối đặc thù!Nó là một loại nguyên thạch không hề có bất cứ thuộc tính gì. Nguyên lực ẩn chứa trong đó là nguyên lực không thuộc tính thuần túy nhất. Võ giả thuộc tính nào cũng có thể hấp thu tu luyện, kể cả loài Hắc Ám đều không ngoại lệ. Hết chương 1771.

Bạn cần đăng nhập để bình luận