Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1227: Tại hạ Vương Đằng, cầm tín vật của Nam tước đế quốc tới đây!

Chỉ thấy trong mê cung kia, từng bóng người vô cùng to lớn xuất hiện, tất cả đều trần truồng, không một sợi chỉ, vây quanh Clotte.
Vấn đề là còn toàn là nam!
Hình ảnh này quá cay mắt, cần phải thêm mosaic!
Sắc mặt của Clotte xám ngắt, hắn biết đây là ảo cảnh, nhưng cho dù biết rõ như vậy, nếu không thể phá giải, thì vẫn sẽ kinh tởm đến mức ói hết cơm đêm qua ra ngoài.
Con mẹ nó chứ thứ này do tên khốn nào làm ra, quá âm hiểm rồi!
Vậy mà lại dùng chiêu âm hiểm này đánh lén hắn!
Quả thực không phải người.
“Đại gia, tới đây đi ~ “ Lúc này, những bóng người to lớn mạnh mẽ kia đồng loạt vây quanh, ngón tay cong thành hoa lan chỉ, dáng người diêm dúa lòe loẹt, cực kỳ quyến rũ.
“Ọe…” Sắc mặt Clotte biến đổi, không nhịn được nôn ọe, kinh tởm chết đi được.
“Cút cho ta!”
Hai mắt hắn bừng bừng tức giận, lập tức điều động năng lượng tinh thần, đánh tới xung quanh.
“Phá!”
Tinh thần cấp Hằng Tinh đánh vào ảo cảnh, hình thành từng gợn sóng vô hình, càn quét xung quanh, những bóng người to lớn mạnh mẽ kia lập tức hóa thành đốm sáng rồi biến mất vô hình.
Nhưng những bóng người to lớn mạnh mẽ này cứ như rau hẹ vậy, cắt một cây, lại mọc một cây!
Clotte nhìn nhìn thân thể trắng bóc xung quanh, trán toát ra mồ hôi lạnh.
Bên ngoài, Viên Cổn Cổn thấy thân thể thân thể Clotte cứng đơ tại chỗ, không khỏi kinh ngạc nói: “Ngươi lại dùng bí pháp tinh thần gì cho hắn, sao hắn không động đậy nữa rồi?”
“Tinh thần huyễn thuật!” Vương Đằng cười nói.
“Thủ đoạn ngươi nắm giữ đúng là nhiều thật đấy.” Viên Cổn Cổn càng kinh ngạc hơn.
Tận dụng khoảng trống này, bọn họ lại đá Clotte ở sau lưng.
Thời gian dần dần trôi qua.
Một phút…
Hai phút…
Ba phút…
Đột nhiên, một bóng đen kịt xuất hiện ở phía trước, nối thành một vùng, vắt ngang ở chính giữa hư không vũ trụ, giống như một con cự thú đáng sợ chiếm cứ ở đó, khiến lòng người sợ hãi.
Theo phi thuyền đi tới trước, mới có thể thấy rõ, đó là một hạm đội vũ trụ kinh khủng, số lượng đáng kinh ngạc, đếm mãi cũng không hết.
Những chiếm hạm này dùng một tinh cầu làm chỗ dựa, xây dựng trạm không gian ở trong hư không, giống như hình thành một pháo đài chiến tranh.
“Đến rồi! Đến rồi! Chúng ta đến rồi!” Ánh mắt Viên Cổn Cổn sáng lên, nó kéo Vương Đằng, vui vẻ kêu to lên.
“Nhìn thấy rồi.” Trên mặt Vương Đằng cũng không khỏi lộ ra nụ cười.
Chặng đường này, quả thực không dễ dàng, bây giờ cuối cùng cũng đã đến mục tiêu… Đế quốc Đại Càn!
“Không có sự cho phép của ta, các ngươi đừng mơ tới đó!”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo đến cực hạn cuốn tới từ phía sau, vang vọng ầm ầm ở giữa không trung.
Ầm!
Không biết từ lúc nào Clotte đã đuổi tới, cầm chiến đao trong tay, ngưng tụ ánh đao vô cùng sáng chói, chuẩn bị chém về phía trước.
Đến lúc này, hắn cũng biết muốn giữ phi thuyền cấp Vũ Trụ kia hoàn hảo không hao tổn là điều không thể, cho nên hắn dứt khoát từ bỏ ý định ban đầu, bây giờ hắn chỉ muốn giữ Vương Đằng lại, bất kể sống chết!
Ầm!
Clotte cuối cùng vẫn phải ra tay, ánh đao chém tới, rơi thẳng lên lồng bảo vệ của phi thuyền Càn Nguyên.
Trong chấn động kịch liệt, lồng bảo vệ vốn đã bị tổn hại nghiêm trọng vỡ nát, ánh đao chém lên thân phi thuyền, để lại một vết đao đen kịt.
May mà phi thuyền cấp Vũ Trụ được tạo ra bởi kim loại cấp Vũ Trụ, cho nên có thể ngăn cản công kích của cường giả cấp Vũ Trụ.
Vết đao này chỉ nằm trên bề mặt, cũng không làm tổn hại đến bên trong phi thuyền.
Nhưng phi thuyền vẫn bị một đòn mạnh này làm cho chấn động kịch liệt.
Sắc mặt của Vương Đằng và Viên Cổn Cổn biến đổi.
“Lão già này chó cùng rứt giậu rồi!” Viên Cổn Cổn tức giận nói.
“Viên Cổn Cổn, mở cửa cabin!” Sắc mặt Vương Đằng lạnh băng, lao thẳng ra bên ngoài.
“Ngươi định làm gì?” Viên Cổn Cổn vội vàng kêu lên.
“Mở cửa!” Vương Đằng không trả lời, để lại một câu, rồi không thấy bóng dáng đâu nữa.
Viên Cổn Cổn giậm chân giữa không trung, chỉ đành mở cửa cabin ra.
Vương Đằng trực tiếp lao ra ra khỏi phi thuyền, đi tới giữa hư không.
“Tiểu súc sinh, cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện!” Clotte lạnh lùng nói.
Mắt Vương Đằng đầy sắc bén liếc nhìn hắn, Nguyệt Kim Luân đột nhiên xuất hiện, hóa thành một luồng kim quang vọt tới.
Clotte cực kỳ tự tin, sự tự tin của cường giả cấp Vũ Trụ.
Thấy đối phương chỉ là cường giả cấp Hành Tinh lại dám ra tay với hắn, khóe miệng không khỏi hiện lên một tia cười nhạt.
Nhưng khi Nguyệt Kim Luân chỉ còn cách hắn ba mươi mét, mặt của Clotte không khỏi biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ nghirm trọng.
Chiến đao trong tay hắn đột nhiên bổ về phía trước.
Keng!
Ầm!
Hai bên va chạm vào nhau, nguyên lực nổ ầm, còn có âm thanh kim loại rung lên vang ra.
Nguyệt Kim Luân gặp phải đòn nghiêm trọng, văng ra ngoài.
Nhưng dưới sự không chế của Vương Đằng, nó lại nhanh chóng xoay tròn bay trở về, đánh về phía Clotte.
“Thần niệm sư!” Sắc mặt Clotte khó coi. Hắn không ngờ Vương Đăng lại là thần niệm sư, hơn nữa e rằng cảnh giới tinh thần đã đạt tới cấp độ giống hắn – Cấp Hằng Tinh!
Chỉ là một người của tinh cầu lạc hậu, lại có loại tiềm lực này!
Người này, không thể giữ lại!
Toàn thân Clotte tản ra sát ý, nguyên lực trong cơ thể bùng nổ, bổ một đao về phía Nguyệt Kim Luân, đẩy nó ra, rồi sau đó hắn lập tức lao về phía Vương Đằng.
“Chết!”
Đôi cánh Phong Lôi sau lưng Vương Đằng mở ra, tránh ánh đao kia, phóng về phía hạm đội của đế quốc Đại Càn, đồng thời trong tay xuất hiện một vật, giơ cao qua đỉnh đầu, lớn tiếng hét:
“Tại hạ Vương Đằng, cầm tín vật của Nam tước đế quốc tới đây!”
Giọng nói ầm ầm truyền ra, một tiếng ồ khẽ đột nhiên truyền đến từ trong hạm đội của đế quốc Đại Càn:
“Ồ!”
Clotte đuổi theo sau lưng nghe thấy lời nói của Vương Đằng, sắc mặt lập tức biến đổi, hoàn toàn thay đổi, trở nên cực kỳ khó coi!
Tín vật của Nam tước đế quốc Đại Càn!
Làm thế nào hắn cũng không ngờ tiểu súc sinh chạy trốn khỏi tinh cầu lạc hậu ở trước mắt lại có tín vật của Nam tước đế quốc Đại Càn!
Tước vị của đế quốc Đại Càn rất khó có được, chỉ có nhân tài có chiến công vượt trội mới có thể lấy được. Hơn nữa cho dù là tước vị Nam tước thấp nhất, thực lực chắc chắn cũng phải trên cấp Vũ Trụ.
Nhưng cho dù cũng là cấp Vũ Trụ, địa vị của một Nam tước đế quốc Đại Càn cũng cao hơn người trấn thủ tinh hệ của đất nước văn minh vũ trụ cấp thấp như hắn rất nhiều. Đối phương chỉ cần nói một câu đã có thể áp chế hắn đến mức không ngóc đầu lên được.
Hai bên không thể so sánh được!
Tiểu súc sinh này sao có thể có quan hệ với nhân vật như vậy được!
Clotte khó mà tin được, cũng đâm lao thì phải theo lao, nhưng lập tức lại nghĩ Vương Đằng chỉ cầm tín vật mà thôi. Nếu đánh chết hắn ở đây, chẳng lẽ Nam tước của đế quốc Đại Càn còn có thể làm khó một cấp Vũ Trụ như hắn.
Người chết không có giá trị!
Còn cấp Vũ Trụ dù thế nào đi nữa thì cũng là cấp Vũ Trụ, có thân phận và địa vị nhất định, không dễ dàng bắt chẹt như vậy!
Sắc mặt Clotte trở nên độc ác, hắn kích động nguyên lực toàn thân, tụ lên chiến đao, ngưng tụ ra một luồng ánh đao màu đỏ thẫm đáng sợ.
Một luồng ý cảnh cực kỳ đáng sợ tản ra, tràn ngập giữa hư không.
Ánh đao ngang dọc, biển lửa ngút trời, trong biển lửa có cự thú gầm thét!
Đây là một áo nghĩa đao pháp hệ Hỏa!
Áo nghĩa đao pháp thuộc về cường giả cấp Vũ Trụ!!
Ầm!
Ánh đao chém ra, kèm theo ngọn lửa ngập trời kia cuốn về phía Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại. Hắn không ngờ đối phương lại ác độc như vậy, đến bước này rồi mà vẫn dám ra tay, người có thể trở thành cường giả cấp Vũ Trụ quả nhiên không có một ai lương thiện cả.
Nhưng hắn lại không hề sợ sệt!
Hắn vẫn còn rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng, đối phương muốn giết hắn, thì đúng là kẻ ngốc nói mê.
Nhưng hắn không động đậy, vẫn đứng nguyên tại chỗ, bởi vì có người ra tay rồi!
“Ha ha!” Một tiếng cười khẽ vang lên.
Chỉ thấy trong đoàn hạm đội của đế quốc Đại Càn ở đối diện, một luồng ánh kiếm quét qua, kéo dài qua hư không, bay sát qua đầu Vương Đằng, va chạm ầm ầm với ánh đao Clotte chém ra.
Ầm!
Nguyên lực nổ tung vang lên dữ dội, âm thanh chấn động hư không, sóng nguyên lực tràn ra quét sạch thiên thạch xung quanh, đánh nát chúng hoàn toàn.
“Này này, cẩn thật chút đi, suýt nữa lấy đầu của ta xuống rồi.” Vương Đằng bình tĩnh sờ đầu, tức giận hét về phía hạm đội của đế quốc Đại Càn.
Một bóng người bước đến từ trong hư không, đeo một thanh kiếm trên eo, cà lơ cà phất, lững thững đi tới. Chỉ cần hai ba bước, hắn đã đi đến không xa trước người Vương Đằng.
Hắn rất hứng thú đánh giá Vương Đằng.
Vương Đằng cũng nhìn hắn.
Đây là một thanh niên có mái tóc màu bạc, thoạt nhìn dáng vẻ cũng không lớn hơn hắn bao nhiêu, nhưng Vương Đằng biết tuổi tác của đối phương chắc chắn lớn hơn hắn.
Thực lực trên cấp Hành Tinh, tuổi thọ tăng lên, cũng sẽ trì hoãn sự già yếu, thậm chí thăng cấp ở độ tuổi nào, thì sẽ giữ nguyên dáng vẻ của khoảng tuổi tác đó.
Giống như Vương Đằng, ở độ tuổi như vậy đã trở thành võ giả cấp Hành Tinh, sức sống dồi dào, sau này cơ bản cũng sẽ giữ dáng vẻ này, cho đến cuối đời, có lẽ mới xuất hiện vẻ ngoài già yếu.
Đương nhiên, nếu hắn thăng cấp trở thành cấp Hằng Tinh, thậm chí là cấp Vũ Trụ, tuổi thọ sẽ lại tăng lên, dáng vẻ đương nhiên cũng luôn được giữ nguyên.
Ngoại trừ trẻ tuổi, dáng vẻ của thanh niên tóc bạc này cũng rất đẹp trai, chỉ kém hơn hắn chút xíu mà thôi, nhưng xem ra nói năng có hơi tùy tiện, tùy tính, hững hờ đứng ở trước mặt, cực kỳ giống một tay ăn chơi.
“Tên của ngươi là gì ấy nhỉ?” Sau khi thanh niên tóc bạc kia quan sát Vương Đằng một hồi, thì mở miệng hỏi.
Vương Đằng cảm thấy tên này hoàn toàn là biết rõ còn hỏi, vừa rồi hắn hét lớn như vậy, đối phương có thể không nghe thấy sao?
Vương Đằng không tin.
“Tại hạ, Vương – Nicolas Vosnidaye – Đằng!” Hắn đảo mắt một cái, nói.
“... Hình như hồi nãy ngươi không nói dài như vậy?” Thanh niên tóc bạc liếc hắn nói.
“Vừa nãy tình huống khẩn cấp, đã lược bớt một chút.” Vương Đằng tùy ý nói.
“Tiki!” Thanh niên tóc bạc cũng không xoắn xuýt vấn đề tên của Vương Đằng, thậm chí còn không nghe ra ác ý nho nhỏ của Vương Đằng, lạnh nhạt nói ra tên của mình.
Sau đó, hắn nhìn thứ trong tay Vương Đằng, đó là một con dấu hình vuông!
Đây là biểu tượng cho tước vị của đế quốc Đại Càn!
Nếu không thanh niên tóc bạc cũng sẽ không dễ dàng xuất hiện.
Vương Đằng và Clotte ở bên kia đánh sống đánh chết liên quan gì tới hắn. Bọn họ đánh là chuyện của bọn họ, hắn xem náo nhiệt là chuyện của hắn, chỉ như vậy mà thôi.
Nhưng con dấu hình vuông của Nam tước xuất hiện, thì lại khác!
Nói thế nào đi nữa, đó cũng là tín vật của Nam tước đế quốc, hắn không thể mặc kệ.
Hơn nữa hắn cũng tò mò về thanh niên cầm tín vật đến nơi này, không chỉ vì Vương Đằng cầm tín vật tới, mà còn là bởi vì thực lực của Vương Đằng.
Hắn nhìn ra, Vương Đằng rất trẻ, thực lực có lẽ là ở cấp Hành Tinh, nhưng lại là thần niệm sư cấp Hằng Tinh!
Bên trong phi thuyền, Viên Cổn Cổn nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim đang căng thẳng cuối cùng cũng có thể buông lỏng.
Tên nhóc Vương Đằng này đúng là gan to bằng trời, trong tình huống này vẫn dám lao ra.
Nhưng may mà hắn to gan, nếu không thì tổn thất của bọn họ có thể sẽ lớn hơn.
Nhưng khác với vui mừng của bên phía Vương Đằng, tâm trạng của Clotte không được tốt lắm. Cả người hắn đều rất tồi tệ, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, lửa giận trong lòng gần như sắp phun ra.
Nhưng hắn không dám!
Hay có thể nói, hắn rất kiêng kỵ thanh niên tóc bạc Tiki này!
Vì vậy Clotte chỉ có thể hít sâu một hơi, khiến chính mình bình tĩnh lại, chậm rãi mở miệng nói: “Các hạ, ta là người trấn thủ của Liên Bang Aurant, hệ Ngân Hà, người trước mặt ngươi là tội phạm bị truy nã của Liên Bang Aurant ta, không biết có thể giao hắn cho ta không?”
Đều là cường giả cấp Vũ Trụ, hắn lại có thể hạ thấp thái độ. Theo lý thuyết, Tiki hẳn sẽ rất thoải mái.
Nhưng Tiki chỉ khẽ mỉm cười, mở miệng nói:
“Xin lỗi, người này cầm tín vật của Nam tước đế quốc Đại Càn ta, ta không thể giao cho ngươi!”
Giọng nói của hắn cũng rất khách khí, nhưng lời nói ra lại không khách sáo chút nào.
Đáy lòng Clotte phẫn nộ điên cuồng.
Hiếp người quá đáng!
Đúng là hiếp người quá đáng!
Hít thở sâu, hít thở sâu…
Hắn gượng cười, nói: “Ngươi có thể lấy tín vật đi, giao người này cho ta!”
“Thế cũng không được, hắn cầm tín vật, ta nhất định phải đưa hắn về đế quốc.” Tiki vẫn duy trì nụ cười, lạnh nhạt nói.
“Ngươi!” Clotte nhìn vẻ mặt vui cười của hắn, hận không thể đấm hắn một cú, nhưng hắn biết không thể, hơn nữa cũng chưa chắc đã đánh thắng được.
“Nếu ngươi muốn ra tay với ta, ta không ngại hoạt động gân cốt một chút!” Tiki nói: “A, ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy đế quốc Đại Càn ra đè ngươi đâu.”
Câu nói này trực tiếp dập tắt lửa giận trong lòng Clotte.
Sẽ không lấy đế quốc Đại Càn ra đè hắn?
Quỷ mới tin ấy!
Thanh niên tóc bạc trước mắt này rất xấu xa!
Vương Đằng nhìn Tiki với vẻ mặt kỳ quái.
Không ngờ thằng cha này cũng thật độc miệng!
Lời uy hiếp mà cũng nói được tươi mát thoát tục như thế kia, cũng coi như là người hiếm có.
“Đừng nhìn ta như thế, ta nói được thì làm được, chắc chắn sẽ không lấy đế quốc Đại Càn ra đề ngươi.” Tiki thấy vẻ mặt của mọi người nên không khỏi giải thích một câu.
“...” Clotte.
Cho hỏi diện tích bóng ma tâm lí của Clotte?
Lúc này hắn đã không còn bất cứ lòng may mắn nào nữa, hắn không chọc nổi đế quốc Đại Càn.
Người thanh niên tóc bạch kim này nói sẽ không dùng đế quốc Đại Càn đè hắn, hắn không tin, không tin một chút nào!
Hắn từng nghe một lời đồn, từng có cường giả cấp Vực Chủ đuổi giết kẻ thù, đối phương chạy trốn vào đế quốc Đại Càn, rồi sau đó kẻ thù kia dâng một món bảo bối cho một cường giả cấp Vực Chủ của đế quốc Đại Càn, để tìm kiếm sự che chở.
Cường giả của đế quốc Đại Càn đáp ứng!
Nhưng tên cường giả cấp Vực Chủ này chắc chắn không phục rồi.
Thế là hắn cứng đầu cứng cổ đi chiến với cường giả cấp Vực Chủ của đế quốc Đại Càn, kết quả không cần nói cũng biết, cường giả cấp Vực Chủ kia trực tiếp bị trấn áp.
Không phải là thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, mà là cường giả cấp Vực Chủ của đế quốc Đại Càn là một Huân tước. Hắn sử dụng quân đội của Đế Quốc, điều động hai cường giả cấp Vực Chủ khác giúp đỡ, lấy nhiều đánh ít, làm đối phương không thể không phục, hơn nữa còn phải tặng không rất nhiều tiền tài của cải làm lễ nhận lỗi, cuối cùng mới giữ được một mạng.
Loại chuyện này cũng không coi là hiếm gặp trong vũ trụ!
Thế nên ở trong vũ trụ, thực lực, thân phận, địa vị... một thứ cũng không thể thiếu, nếu không chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu làm người, đừng nghĩ tới chuyện ngoi đầu lên.
Clotte không nghĩ tới mình chẳng qua chỉ truy kích một tên võ giả của tinh cầu lạc hậu mà thôi, thế mà giờ làm hắn gặp phải tình huống khó xử, lâm vào thế bí như thế.
Bây giờ có thể làm sao, chỉ có tạm thời nuốt xuống cơn tức này, chịu thua mà thôi!
Hắn hung ác liếc nhìn Vương Đằng một cái, giống như muốn khắc dáng vẻ của Vương Đằng vào tận đáy lòng.
Đây là có bao nhiêu thù, bao nhiêu hận?
Nhưng Vương Đằng cũng không hề sợ hãi, hắn nhìn lại, không hề che dấu vô tận sát ý trong mắt.
“Lão già kia, chúng ta vẫn chưa xong đâu, nhớ kỹ lời ta nói!” Vương Đằng nói.
Hiện tại thực lực hắn còn chưa đủ, chẳng qua là dựa vào đế quốc Đại Càn mới có thể làm đối phương cúi đầu, không liên quan gì đến thực lực của bản thân hắn.
Nhưng không bao lâu nữa, Vương Đằng tin tưởng, hắn có thể dựa vào thực lực của mình đánh chết đối phương.
“Hừ!” Cơn giận cuồn cuộn trong lòng Clotte, đôi mắt ẩn chứa sát ý điên cuồng, nhưng hắn không nói thêm lời nào, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Phi thuyền của hắn đã tới phía trước, cửa khoang mở ra, hắn trực tiếp bước vào trong phi thuyền, cùng phi thuyền hóa thành một vệt ánh sáng rồi biến mất trong khoảng không bao la của vũ trụ.
“Chậc chậc, nhóc con, gan cũng lớn quá đó, dám đối đầu với cả cường giả cấp Vũ Trụ.” Tiki nhìn Vương Đằng với vẻ mặt kỳ lạ.
“Dù sao thì cũng là mối thù sinh tử, ta có gì phải sợ chứ.” Vương Đằng bình thản nói.
“Ngươi không sợ hắn chó cùng rứt giậu, xông tới giết ngươi sao, ta cũng sẽ không ra tay giúp ngươi đâu.” Tiki lạnh lùng nói.
“Thủ đoạn bảo vệ tính mạng đương nhiên ta vẫn có, cho dù ngươi không ra tay, ta cũng sẽ có cách chạy thoát, cùng lắm thì trốn đi một thời gian!” Vương Đằng bất cần đời trả lời hắn.
“Ồ!” Lập tức Tiki lộ vè hiếu kì trên mặt.
Hắn không phải không tin Vương Đằng, chẳng qua là tò mò sự tự tin của hắn từ đâu mà ra.
Chẳng qua hắn cũng không muốn tìm hiểu đến cùng, mỗi người đều có bí mật riêng, hắn chỉ cảm thấy rất hứng thú với Vương Đằng, hắn cười ha ha: “Đi theo ta!”
“Phi thuyền của ta thì sao?” Vương Đằng hỏi.
“Để trí năng của ngươi lái qua đây đi, cứ dừng ở bến cảng trước.” Tiki trả lời.
Vương Đằng gật đầu, liên lạc với Viên Cổn Cổn, để nó lái phi thuyền theo tới đây.
“Loại Càn Nguyên E63, đồ cổ!” Tiki nhìn thoáng qua phi thuyền, kinh ngạc nói.
Vương Đằng khá kinh ngạc, Tiki lại có thể nói ra tên của chiếc phi thuyền này, phải biết rằng đây là loại hình phi thuyền của một triệu năm trước rồi, ai sẽ rảnh rỗi đi nhớ mấy thứ này chứ.
“Ta là người yêu thích phi thuyền, thế nào, có muốn bán cho ta không? Ta có thể trả ngươi giá cả ưu đãi.” Tiki đột nhiên nói.
“...” Vương Đằng.
Thằng cha này lại không có lòng tốt.
“Vương Đằng, ngươi không được đồng ý với hắn.” Viên Cổn Cổn lo sốt vó, vội vàng kêu lên trong đầu Vương Đằng.
“Yên tâm đi, ta là loại người thấy tiền là sáng mắt sao?” Vương Đằng trợn trắng mắt.
“... Phải!” Viên Cổn Cổn nói chắc chắn.
Vương Đằng: →_→
“Ta có thể trả thêm tiền!” Tiki rất trực tiếp: “Ba mươi tỉ đồng Đại Càn, như thế nào?”
“Bao nhiêu cơ?” Vương Đằng gần như hoài nghi mình có nghe nhầm hay không.
Ba mươi tỉ, còn là đồng Đại Càn?
Thế này là bao nhiêu tiền đây?
Nếu không phải có Tiki bên cạnh, hắn đã không nhịn được mà xòe bàn tay ra đếm một chút.
Số lượng quá lớn, đầu óc không load được.
Hắn nhớ được chỉ riêng nguyên liệu tạo thành chiếc phi thuyền Càn Nguyên E63 là sắt Tinh Sa, nguyên liệu này có giá bảy tỉ sáu đồng Đại Càn, như vậy thì cả chiếc phi thuyền này có giá là ba mươi tỉ cũng không quá đáng nhỉ?
Nhưng hắn đã hoàn toàn nghĩ sai!
Bởi vì Viên Cổn Cổn đã không thể bình tĩnh được, nó kêu to lên: “Cái gì, hắn bằng lòng trả ba mươi tỉ đồng Đại Càn!!!”
“Ba mươi tỉ, rất cao sao?” Vương Đằng nghi ngờ hỏi.
“Ngươi thì biết gì, chiếc phi thuyền này nhiều nhất là mua với giá hơn hai mươi tỉ thôi, không ngờ Tiki này lại bằng lòng trả ba mươi tỉ đồng Đại Càn. Trời ơi, đây là gặp phải người coi tiền như rác nha!” Hai mắt Viên Cổn Cổn sáng rực lên đáp lời.
“Không phải chứ, ý của ngươi là, chúng ta bán đi hả?” Vương Đằng không chắc chắn hỏi lại.
Mới vừa rồi ai son sắt lời thề nói không bán, bây giờ đã thay đổi rồi? Có còn chút kiên trì hay không!
Viên Cổn Cổn: ( –` –)
“Vậy ta bán đó nha?” Vương Đằng cố ý kích thích nó.
“Khụ khụ...” Viên Cổn Cổn ho khan, lộ ra chút chột dạ: “Bằng không…”
“Nhìn ngươi do dự như vậy, coi như thôi đi, ta đây không bao giờ cướp đoạt đồ yêu thích của người khác.” Tiki thấy Vương Đằng chậm chạp không đồng ý, cho rằng hắn không có ý định bán đi, chỉ đành lắc đầu tiếc nuối nói.
Viên Cổn Cổn: “...”
Vương Đằng: “...”
“Ngươi có thể chống lại được sức hấp dẫn của ba mươi tỉ đồng Đại Càn, giỏi lắm.” Tiki lại liếc nhìn Vương Đằng một cái, khen ngợi nói.
“Dù sao cũng là đồ mà trưởng bối để lại, ta sao có thể vì chút tiền mà bán nó đi.” Vương Đằng nghiêm trang nói.
“Có nguyên tắc, ta thích, nếu ngươi vì ba mươi tỉ này mà bán nó đi, ta ngược lại sẽ xem thường ngươi.” Tiki vỗ vỗ bả vai Vương Đằng, sau đó lại hỏi: “Chắc hẳn là người trưởng bối này bảo ngươi mang tín vật của Nam tước đế quốc tới đế quốc Đại Càn nhỉ?”
“Đúng vậy.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Không biết vị trưởng bối này của ngươi tên là gì?” Tiki hỏi.
“Có thể nói sao?” Vương Đằng hỏi một câu trong lòng.
“Nói cho hắn biết.” Viên Cổn Cổn nói.
“Nam Cung Việt!” Vương Đằng nói tên cho Tiki.
“Thế mà là hắn, ta nhớ một triệu năm trước hắn bị phái đi đuổi bắt một đào phạm, sau đó thì không còn quay lại nữa, ngọn lửa linh hồn để lại trong tháp Huân tước đế quốc đã dập tắt, bây giờ xem ra hắn quả nhiên đã chết!” Tiki kinh ngạc nói.
“Ngươi biết à!”
Vương Đằng thoáng ngạc nhiên, Tiki nói ra thân phận của Nam Cung Việt rất nhanh.
Dù sao Nam Cung Việt cũng đã chết hơn một triệu năm rồi, thời gian đã lâu như vậy, phỏng chừng không còn mấy người thật sự nhớ đến hắn.
Cho nên lẽ nào Tiki là một… người yêu thích lịch sử?
“Chuyện này chẳng là gì, nhiều năm như vậy, trên thực tế, huân tước đế quốc bị mất tích cũng chẳng mấy người, đếm được trên đầu ngón tay, ta đương nhiên nhớ.” Tiki nói.
Hai người vừa tán gẫu, vừa đi vào tinh cầu quay xung quanh hạm đội đế Đại Càn.
Từ trong cuộc trò chuyện, Vương Đằng biết được tinh cầu này chưa có tên, chỉ có một số hiệu… tinh cầu phòng ngự số 4!
Dưới sự chỉ dẫn của Tiki, phi thuyền Càn Nguyên E63 dừng ở trong một bến cảng tinh cầu.
Tinh cầu này là một cứ điểm quân sự, phi thuyền không thể bay lung tung, thậm chí nếu không có Tiki chỉ dẫn, một khi phi thuyền lạ đi vào trong tầng khí quyển của tinh cầu, lập tức sẽ gặp phải sự tấn công mãnh liệt của vũ khí hạng nặng trên mặt đất.
Phi thuyền cấp Vũ Trụ cũng sẽ trực tiếp bị đánh rơi!
Cho dù không phải cứ điểm quân sự, một vài hành tinh sinh mệnh quan trọng đều có quy định liên quan, phi thuyền cũng không thể bay loạn.
Đối với điều này, Vương Đằng đã ghi nhớ trong lòng.
Đây là kiến thức thường thức, lỡ đâu sau này đi vào một tinh cầu nào đó bởi vì thiếu hiểu biết kiểu này mà gặp phải tấn công, há chẳng phải rất oan uổng sao.
Cảng dừng chân của tinh cầu phòng ngự số 4 vô cùng rộng lớn, bên trên đậu chật ních lượng lớn phi thuyền và chiến hạm, lớn nhỏ không đều, kiểu dáng khác biệt.
Một vài phi thuyền chỉ dài mấy mươi mét, loại phi thuyền này thường thường đều là sở hữu cá nhân, còn những chiếc đạt đến cả ngàn mét vuông, chính là loại tồn tại chiến hạm vận tải lớn…
Vương Đằng đứng ở cảng dừng chân, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu xám tro.
Tinh cầu này được xem là một tinh cầu có sự sống, nhưng hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt. Từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy cả tinh cầu đều lộ ra một màu nâu sẫm, rất hiếm khu vực có màu xanh lá hoặc xanh dương, điều này đã chứng minh trên tinh cầu này, nguồn nước và thực vật cực kỳ hiếm hoi.
Trọng lực của tinh cầu phòng ngự số 4 gấp hơn ba lần trọng lực của Địa Tinh, Vương Đằng thích ứng một chút, đã hành động tự nhiên.
Tốt xấu gì cũng là võ giả cấp Hành Tinh, chỉ cần trọng lực không quá khủng khiếp, trên cơ bản ảnh hưởng không lớn.
Tiki thấy Vương Đằng tò mò, bèn tiện miệng giải thích: “Tài nguyên của tinh cầu này đã cạn kiệt, cộng thêm lại nằm ở vùng biên giới, trở thành cứ điểm chiến tranh. Nó đã từng gánh chịu tấn công vũ trang trên quy mô lớn, sinh thái bị tàn phá, đa số sinh mệnh điêu linh, vì thế mới biến thành dáng vẻ hiện tại.”
Hắn nói rồi, dẫn đầu đi về phía ngoài cảng dừng chân, Vương Đằng vội vàng đuổi theo.
“Các ngươi cũng có chiến tranh sao?” Vương Đằng nắm bắt được cái gì đó từ trong lời nói của hắn, kinh ngạc hỏi.
“Hiếm lắm sao, các đế quốc vì tranh đoạt tài nguyên, bắt buộc phải đánh, huống hồ còn có loài Hắc Ám, ngươi biết loài Hắc Ám không?” Tiki vừa đi vừa nói.
“Vậy các ngươi thảm thật đấy.” Tiki có hơi kinh ngạc, đồng tình nói.
“Tạm thời đã giải quyết xong.” Vương Đằng nói.
“Ồ?” Tiki càng kinh ngạc hơn: “Tinh cầu của các ngươi có thể tự mình giải quyết loài Hắc Ám sao? Nói như vậy chiến lực của tinh cầu các ngươi không yếu nha!”
“Ta chính là chiến lực mạnh nhất hiện tại!” Vương Đằng tùy ý nói.
Tiki bất giác dừng chân lại, quay đầu thoáng nhìn Vương Đằng, hỏi:
“Nói như vậy loài Hắc Ám là do ngươi giải quyết rồi?”
Vương Đằng từ chối cho ý kiến.
Tiki cũng không hỏi nhiều, dẫn Vương Đẳng rời khỏi cảng dừng chân, đến bên trong một pháo đài chiến tranh được rèn đúc từ sắt thép.
Xung quanh đều là bóng người bước đi vội vội vàng vàng.
Bọn họ mặc chiến phục tiêu chuẩn của đế quốc Đại Càn, lúc chạm mặt Tiki, đều sẽ dừng lại hành lễ, đưa mắt tiễn hai người Vương Đằng rời đi.
“Địa vị của ngươi ở đây cao lắm sao?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“Bất cứ lúc nào cũng phải có một vị cấp Vũ Trụ trấn thủ Pháo đài chiến tranh này, trên cơ bản là mỗi ba năm đổi một lần, hiện tại ta chính là người đứng đầu ở đây.” Tiki cười nói.
Trong lúc nói chuyện, một đám người trẻ tuổi đi đến trước mặt, giống như sắp rời khỏi pháo đài chiến tranh.
Những thanh niên trẻ tuổi này mặc chiến giáp trên người, sửa soạn khác biệt với quân nhân đế quốc Đại Càn xung quanh, ngay cả khí chất cũng tồn tại chút khác biệt, không giống quân nhân, mà ngược lại giống như là… học sinh!
Không sai, chính là học sinh!
Vương Đằng nhìn thấy cảm giác quen thuộc từ trên người bọn họ.
“Tiki đại nhân!” Lúc đám người trẻ tuổi đó đi đến gần, đồng loạt dừng bước, hành lễ với Tiki vô cùng cung kính.
Đồng thời ánh mắt nhàn nhạt rơi lên trên người Vương Đằng, mang hiếu kỳ.
Người trẻ tuổi này là ai? Lại có thể khiến cho Tiki đại nhân đích thân tiếp đón.
Tiki gật đầu với bọn họ, ánh mắt dừng lại trên người một cô gái trong số đó, bất đắc dĩ nói: “Oria, ta nhìn thấy ngươi rồi, còn trốn.”
“Anh họ!” Cô gái kia đi ra từ trong đám người, lè lưỡi trêu đùa với Tiki, gọi.
“Anh họ?” Vương Đằng đánh giá qua lại trên người cô gái này và Tiki ánh mắt kinh ngạc.
Hai người này nhìn thế nào cũng không giống anh em họ nha?
Hơn nữa bọn họ xem chừng chênh lệch không ít tuổi.
“Các người muốn đi làm chuyện gì?” Tiki hỏi.
“Bọn ta nghe nói xung quanh đây đã xuất hiện loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Hằng Tinh, cho nên muốn đi săn một hai con, hoàn thành nhiệm vụ của học viện, hi hi.” Oria lao đến trước mặt những người khác, cười hi hi nói.
“Loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Hằng Tinh.” Tiki khẽ nhíu mày, quát lớn: “Đúng là càn quấy, chỉ với đám nhãi con cấp Hành Tinh các ngươi cũng dám đi săn loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Hằng Tinh, các ngươi không cần mạng rồi!”
“Ai da, bọn ta nhiều người như vậy, hơn nữa còn có Clive dẫn đội, giải quyết một con loài Hắc Ám cấp Hằng Tinh nhất giai chắc chắn không thành vấn đề, chỉ cần săn được một con loài Hắc Ám cấp Hằng Tinh, đánh giá học kì này của bọn ta chắc chắn là ưu tú nhất, đến lúc đó trong nhà cũng sẽ vui vẻ mà.” Oria chạy lên ôm lấy cánh tay Tiki ra sức lắc mạnh, đúng là tính cách của con gái.
Nghe thấy lời nói của Oria, một tên thanh niên tóc nâu đứng ở đằng trước mọi người bất giác ưỡn thẳng ngực, gương mặt thoáng hiện nụ cười rất mất tự nhiên.
Dáng vẻ này dừng lại trong mắt Vương Đằng, hắn bất giác có hơi buồn cười trong lòng.
Hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, lại gánh vác vận mệnh của Địa Tinh trên người, khó tránh ảnh hưởng đến tâm trạng, nhưng đã rất lâu rồi chưa nhìn thấy loại chuyện náo động giữa người trẻ tuổi thế này.
“Không được, quá nguy hiểm!” Tiki hoàn toàn không để ý đến sự nũng nịu của Oria, cứng lòng chặt dạ lắc đầu: “Nếu ngươi xảy ra chuyện, ông nội chắc chắn sẽ lột da ta.”
“Hừ!” Oria nghe vậy, tức giận hừ một tiếng, hung hăng quẳng cánh tay của Tiki, nhìn hắn chằm chằm nói: “Ngươi sợ ông nội gây phiền phức cho ngươi, hoàn toàn không phải thật sự lo lắng cho an nguy của ta, ta nhìn thấu ngươi rồi, Tiki.”
“Bớt giở trò này cho ta, vô ích, ta nói ngươi không được đi, chính là không được đi.” Tiki không để ý sự dây dưa của nàng, quay đầu nói với Vương Đằng: “Chúng ta đi thôi, đừng để ý bọn nó, mấy đứa nhóc càn quấy, đã để cho ngươi chê cười rồi.”
“Ai chưa từng trải qua thời tuổi trẻ chứ!” Vương Đằng lắc đầu cười nói.
Vương Đằng không biết mình thuận miệng nói một câu đầy cảm xúc, khiến những người trẻ tuổi xung quanh đều chau mày.
Oria rõ ràng không muốn cứ buông tha cho Tiki và Vương Đằng như vậy, chặn trước mặt bọn họ, hỏi: “Anh họ, người thừa thãi này là ai? Không giới thiệu sao?”
“Oria, đừng gây rối, Vương Đằng là khách của ta.” Tiki không kiên nhẫn nói.
“ Khách?” Vẻ tỏ mò trên mặt Oria càng đậm, nói: “Vị khách này của ngươi trông có vẻ rất trẻ tuổi, nói chuyện lại như ông cụ non.”
Tiki đã chứng kiến cảnh Vương Đằng đối đầu với cường giả cấp Vũ Trụ, theo bản năng xem hắn là một cường giả thực lực không yếu, chứ không phải là một người trẻ tuổi, bởi vậy không cảm thấy lời nói của hắn vừa rồi có gì không đúng.
Nhưng Oria và đám người trẻ tuổi lại không cảm thấy như vậy, xem dáng vẻ của Vương Đằng xấp xỉ tuổi bọn họ, lại nói chuyện với giọng điệu của bậc bề trên, khiến bọn họ rất bất mãn.
“Ha ha.” Vương Đằng không những không tức giận, ngược lại còn cảm thấy rất thú vị, không nhịn được cười.
“Ngươi cười cái gì?” Clive thấy Vương Đằng bật cười, không nhịn được chau mày nói.
Những người như bọn họ vốn đều là con cháu gia tộc có uy tín danh dự ở Đế Tinh Đại Càn, đều không để cấp Vũ Trụ bình thường vào mắt.
Cung kính với Tiki, một là vì thực lực mạnh mẽ của hắn, thứ hai là vì hắn cũng xuất thân từ gia tộc lớn, thân phận địa vị đều cao hơn bọn họ.
Nhưng còn Vương Đằng, nhìn quần áo liền biết không phải là người có thân phận cao quý gì.
Trong vũ trụ rất chú trọng quần áo, từ quần áo của một người là có thể nhìn ra thân phận và địa vị của hắn như thế nào.
Cho dù hắn là khách của Tiki, đám người Clive cũng không hề sợ đắc tội hắn chút nào.
Tiki đang muốn mở miệng, Vương Đằng đã nhàn nhạt nói:
“Cười các ngươi làm việc ấu trĩ, rồi lại sợ người khác nói ra.”
“Ngươi!” Clive giận dữ.
Những người trẻ tuổi khác cũng thay nhau trừng mắt Vương Đằng.
Oria nhìn Vương Đằng, lại liếc mắt nhìn Tiki, suy đoán thân phận của Vương Đằng trong lòng.
Đối mặt với những con cháu thế gia này, còn dám không sợ hãi như vậy, có lẽ thân phận cũng không hề đơn giản?
Chẳng qua đối với dáng vẻ kiêu ngạo này của Vương Đằng, nàng cũng khá tức giận, nàng ghét nhất là người khác đối đãi nàng như trẻ con.
“Lẽ nào không đúng sao?” Vương Đằng nhìn những người này: “Nếu là một người trưởng thành, sao lại vì một câu nói đùa mà nổi giận, chẳng qua là các ngươi quá để ý mà thôi.”
Một đám người trẻ tuổi không thể phản bác được.
“Còn nữa, các ngươi biết rõ có nguy hiểm, nhưng để khoe khoang trước mặt con gái, lại tính toán đi giết loài Hắc Ám cấp bậc còn mạnh hơn bản thân mình, đây không phải là ấu trĩ thì là gì?” Vương Đằng lại lần nữa cười nói.
“Mặc dù lúc còn trẻ ta cũng đã từng làm như vậy, nhưng cách làm này thật sự rất nguy hiểm.”
Mọi người càng nghe, sắc mặt càng đen.
“Ngươi cứ mở miệng là nói lúc còn trẻ, cuối cùng ngươi bao nhiêu tuổi rồi.” Clive không phục nói.
“Ồ, ta suy nghĩ chút, hình như không tới hai mươi đâu, không nhớ rõ lắm.” Vương Đằng sờ cằm, nói.
Clive: “…”
Oria: “…”
Tiki: “…”
Những người khác: “…”
Thần mẹ nó không nhớ rõ!
Chưa đến hai mươi tuổi, trí nhớ của ngươi tệ đến mức nào mới không nhớ rõ hả!
“Ngươi mới chưa đầy hai mươi tuổi, rõ ràng xấp xỉ bọn họ, là ai cho ngươi mặt mũi ra vẻ bậc bề trên ở đó chứ.” Oria không nói nên lời.
Tiki cũng lộ vẻ mặt cạn lời, hắn vốn cho rằng Vương Đằng ít nhất cũng bốn năm mươi tuổi rồi, trong vũ trụ, so với tuổi thọ lâu dài, bốn năm mươi tuổi đã coi là rất trẻ rồi.
Kết quả không ngờ, người này mới chưa đầy hai mươi tuổi, quả là trẻ tuổi không tưởng tượng nổi.
Lại nghĩ đến thực lực của hắn, Tiki cảm thấy tiềm lực của Vương Đằng còn lớn hơn dự đoán của hắn.
“Đừng chú ý đến những chi tiết này, tuổi tác cũng không thể đại diện cho điều gì.” Vương Đằng không chút để ý, vẫy tay nói.
“… Cút!” Oria bị dáng vẻ không biết xấu hổ của hắn chọc giận đến nỗi tức ngực, không nhịn được phun lời thô tục.
“Khụ khụ, được rồi, được rồi, Vương Đằng, ta mang ngươi đến chỗ ở trước.” Tiki vội vàng cắt ngang tranh chấp của mấy người này, lại nghe Vương Đằng và mấy người Oria nói nhảm, hắn cảm thấy đầu óc đều đau.
“Được thôi.” Vương Đằng xác nhận, bỏ lại đám người Oria, theo Tiki đi xa.

Đám người Oria đứng tại chỗ hồi lâu, rơi vào sự im lặng ngượng ngùng.
“Tên kia, rốt cuộc là kẻ dở hơi từ đâu chạy ra?” Có người phá vỡ sự im lặng, hỏi.
“…”
Không ai trả lời, bởi vì mọi người đều không quen biết Vương Đằng.
“Oria, chúng ta còn đi săn loài Hắc Ám cấp Hằng Tinh không?” Clive hỏi.
“Không đi nữa, anh họ ta lên tiếng rồi, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể ra ngoài sao?” Oria cắn răng, hung hăng nói.
Đám người Clive cũng bất đắc dĩ, nhưng hoàn toàn không có cách nào.
Toàn bộ tinh cầu phòng ngự số 4 giờ đều nằm trong vòng kiểm soát của Tiki, một câu nói của hắn hữu hiệu hơn bất vứ thứ gì.
Một đám người trẻ tuổi lắc đầu thở dài, từng người tản ra.

Mặt khác, Tiki dẫn Vương Đằng đến khu cư trú nằm ở phía sau pháo đài chiến tranh, tìm cho hắn một căn phòng trống.
“Sau năm ngày, sẽ mở trận pháp truyền tống định hướng kết nối với Đế Tinh Đại Càn một lần, đến lúc đó ngươi đi theo những người khác cùng trở về Đế Tinh Đại Càn, mấy ngày nay thì đợi ở nơi này trước đi.” Tiki nói.
Vương Đằng gật đầu, tỏ vẻ đã rõ rồi.
Trận pháp truyền tống định hướng không thể tùy tiện mở, mỗi lần mở đều tiêu hao lượng lớn tài nguyên, vì vậy chỉ có sau khi tập hợp đủ số người mới có thể mở.
Điều này, đối với Vương Đằng bản thân là đại sư trận pháp, đương nhiên là không cần giải thích quá nhiều.
“Ta ở tòa nhà kế bên ngươi, có việc gì có thể tìm ta, hoặc trực tiếp dùng đồng hồ trí năng liên lạc với ta.” Tiki nói, giơ cổ tay lên, thao tác một chút trên đồng hồ trí năng: “Chúng ta thêm phương thức liên lạc đi.”
Vương Đằng đương nhiên sẽ không từ chối, lập tức trao đổi số liên lạc của đồng hồ trí năng với Tiki.
Đồng hồ trí năng này của hắn là do hắn cướp được từ người dự thi ngoài hành tinh trước đây, vẫn có thể sử dụng trong vũ trụ, dẫu sao loại đồng hồ này đều do công ty lớn trong vũ trụ chế tạo, căn bản là đồ dùng phổ biến.
Mặc dù Vương Đằng lần đầu tiên vào trong vũ trụ, nhưng có sinh mệnh trí năng Viên Cổn Cổn này trợ giúp, rất nhiều việc đã chuẩn bị trước, bớt đi rất nhiều phiền phức.
Nếu không hắn thật sự là thằng nhà quê đến thành phố, hỏi cái gì cũng không hiểu, vô duyên vô cớ làm trò cười cho người ta.
“Mấy ngày này người có thể đi dạo xung quanh, một vài khu vực cấm ta sẽ đánh dấu gửi đến đồng hồ của ngươi, ngươi tự xem đi, đừng xông nhầm vào là được.” Tiki nói xong, rồi xoay người rời đi.
Hắn trấn thủ tinh cầu phòng ngự số 4, công việc rất nhiều, có thể đích thân ở cùng Vương Đằng lâu như vậy là nể mặt tín vật của Nam tước Đế quốc, đương nhiên còn có một nguyên nhân là do tiềm lực của Vương Đằng, bây giờ bàn giao xong mọi việc, tự nhiên sẽ vội vàng rời đi thôi.
Vương Đằng đưa mắt nhìn theo hắn rời đi, mới đi vào nơi ở tạm thời này, đánh giá qua bày trí xa hoa bên trong, không nhịn được cảm khái Tiki có lòng.
Trong phòng, Vương Đằng đánh giá một vòng, rồi ngồi xuống giường.
Nơi ở này cực kì xa hoa, hơn nữa còn có bồng lai khác bên trong, diện tích thoạt nhìn còn lớn hơn bên ngoài nhiều, cơ sở vật chất bên trong đầy đủ hết, phòng ngủ, phòng tắm, bếp, phòng tu luyện,… vân vân toàn bộ đều được trang trị.
Chẳng lẽ là những huân quý kia của đế quốc nhận hối lộ, hài lòng hưởng lạc?
Hắn suy đoán ác ý.
Nhưng chuyện này không liên quan hệ gì đến hắn, một đế quốc to lớn như thế tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, cho dù có những hiện tượng này cũng là chuyện bình thường, không thể sụp đổ ngay lập tức được.
Biết đâu đế quốc còn phát triển phồn hoa hơn hắn tưởng tượng, dù sao hắn chỉ là một tên nhà quê vừa ra khỏi Địa Tinh mà thôi.
Điều hắn không biết là, trên thực tế, nơi ở bên trong pháo đài chiến tranh như thế này cũng hiếm thấy, sự tồn tại của bọn chúng là chuẩn bị cho những người có địa vị tương đối cao.
Có thể thấy Tiki thực sự khá chăm sóc Vương Đằng.
“Vương Đằng, tên Tiki đó chắc hẳn có thân phận và địa vị không nhỏ ở đế quốc, ngươi có thể giữ mối quan hệ tốt với hắn, sau khi đến Đế Tinh Đại Càn cũng dễ dàng ứng đối với người đệ tử kia của chủ nhân Nam Cung.” Viên Cổn Cổn nhìn xung quanh không có người, liền bay ra từ trong nguyên thạch sinh mệnh, gương mặt nhỏ nghiêm túc nói.
“Ta có chừng mực.” Mắt Vương Đằng loé sáng, gật đầu nói.
“Còn nữa, ngươi đừng tranh hơn thua với mấy tên nhãi con kia, gia tộc của bọn họ e rằng đều không không đơn giản, ngươi còn chưa đến Đế Tinh Đại Càn, đừng tùy tiện gây thù chuốc oán…” Viên Cổn Cổn tận tình khuyên bảo.
“…” Vương Đằng.
Sao hắn lại không phát hiện ra nhóc Viên Cổn Cổn này lo trước lo sau, mềm nắn rắn buông như vậy.
Dường như nó vô cùng kiêng dè với tất cả mọi thứ trong đế quốc Đại Càn.
Viên Cổn Cổn vẫn lải nhải không ngừng ở bên kia, dặn dò Vương Đằng những việc cần chú ý sau khi đến Đế Tinh Đại Càn.
Vương Đằng dứt khoát nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào giao diện thuộc tính, kiểm kê lại bong bóng thuộc tính rơi xuống khi đối phó với sự săn đuổi của lão già Clotte trước đó.
‘Áo nghĩa đao pháp hệ Hoả -Viêm Thú x500’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hoả x6500’
‘Áo nghĩa kiếm pháp hệ Phong – Phong Sát x600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong x3800’

Lúc Vương Đằng nhìn thấy những bong bóng thuộc tính này, không khỏi toả ra ý vui mừng trong lòng.
Tuyệt lắm!
Hai loại thuộc tính áo nghĩa, một loại trong đó còn là áo nghĩa thuộc tính hệ Phong!
Hệ Phong vốn đã hiếm gặp, áo nghĩa càng hiếm có.
Vương Đằng nhớ Tiki đã từng xuất kiếm với Clotte, uy lực của một kiếm kia cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả một đòn gần như xuất toàn lực của Clotte cũng bị đập thành từng mảnh.
Thứ hắn phát huy lúc đó có lẽ chính là ‘áo nghĩa Phong Sát’ này!
Vương Đằng nhận ra mình phải dò xét lại thực lực của Tiki, cường giả cấp Vũ Trụ có được nguyên lực hệ Phong lần nữa, rất rõ ràng đây là một nhân vật thiên tài đỉnh cấp.
‘Áo nghĩa kiếm pháp hệ Phong – Phong Sát’: 300/500 (Hai thành).
Năm trăm điểm thuộc tính áo nghĩa có thể trực tiếp thăng cấp nó lên đến hai thành.
Ba nghìn tám trăm điểm nguyên lực tinh thần hệ Phong cũng là một khoản thu hoạch không nhỏ, hơn nữa còn là nguyên lực tinh thần, mà không phải nguyên lực bình thường.
Thứ này có thể tiết kiệm không ít thời gian tu luyện cho Vương Đằng.
Còn về Clotte, thoạt nhìn tuổi không hề nhỏ, mặc dù hắn cũng là một nhân vật, nhưng so với Tiki thì kém xa lắm.
Vương Đằng cũng không ghét bỏ, dù sao hắn đã cắt được không ít lông dê từ trên người Clotte.
‘Áo nghĩa đao pháp hệ Hoả – Viêm Thú’: 200/500 (hai thành)
Năm trăm điểm thuộc tính áo nghĩa cũng làm nó tăng lên hai thành.
Áo nghĩa đao pháp được gọi là ‘Viêm Thú’ lại có uy lực phi phàm, Vương Đằng tất nhiên vui lòng nhận lấy.
Ngoài cái này ra, thuộc tính nguyên lực tinh thần hệ Hoả rơi ra từ Clotte cực kì khả quan, đủ 6500 điểm.
Đây hoàn toàn nhờ vào trước đó hắn đã dốc sức công kích Vương Đằng như vậy, nếu không chắc chắn không nhiều như vậy.
Nhất trác nhất ẩm*, đều có nhân quả.
(*mọi chuyện đều do số phận sắp đặt)
Vương Đằng cũng xem như là thu một chút lãi trước.
Sau khi kiểm kê thu hoạch xong, Vương Đằng bắt đầu tu luyện.
Sự việc lần này khiến hắn hiểu rõ thực lực của bản thân mình giữa sân khấu lớn vũ trụ này thực sự không tính là gì cả, hắn không thể lơ là chút nào, nhất định phải nắm chắc thời gian thăng cấp mới được.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Vương Đằng liên tục tu luyện, mà không ra ngoài.
Trong thời gian này, Tiki không xuất hiện nữa, nhưng lại sai người đúng giờ đưa thức ăn ngon đến. Những thức ăn này đều là rau củ và trái cây tươi mới nấu cùng với thịt tinh thú của tinh cầu khác, đủ thấy Tiki sắp xếp cực kì chu đáo.
Ban ngày ở tinh cầu phòng ngự số 4 ngắn hơn Địa Tinh không ít, có vẻ như chỉ có khoảng tám giờ vũ trụ, lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối đen.
Ban ngày, tinh cầu vốn là một mảnh mờ tối, sau khi màn đêm buông xuống, bóng đêm càng thêm dày đặc.
Nhưng bên trong toà pháo đài chiến tranh, lại có không ít nơi vẫn còn đèn đuốc sáng trưng, sáng như ban ngày.
“Có khách đến thăm, có kết nối không?” Một âm thanh máy móc đột nhiên vang lên trong nơi ở của Vương Đằng.
“Ở đây, ai sẽ đến tìm ta?” Vương Đằng nhíu mày nói.
“Ha ha, đương nhiên là Oria ngươi đã gặp lúc trước.” Viên Cổn Cổn nhìn thấy vị khách đến thăm thông qua video giám sát ngoài cửa, không kìm được cười hì hì.
“Nàng đến làm gì?” Vương Đằng nghi ngờ nói.
“Có lẽ cảm thấy buổi tối ngươi sẽ khá lạnh lẽo, cần người làm ấm giường.” Viên Cổn Cổn nói với vẻ bỉ ổi.
“… Chuyến xe này của ngươi hơi nguy hiểm, ta muốn xuống xe.” Vương Đằng nói nhỏ.
“Xin lỗi, cửa xe đã hàn chết rồi!” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng không khỏi than thở Viên Cổn Cổn bị dạy hư rồi.
Lúc này hắn đã biết ai đến thăm, nên để hệ thống trí năng của căn phòng mở cửa.
Oria tuỳ tiện đi vào, đánh giá xung quanh, vô cùng kinh ngạc nói: “Anh họ của ta thật tốt với ngươi, ngay cả ta cũng không có tư cách ở lại căn phòng này, các ngươi chắc chắn là tình yêu đích thực.”
Vương Đằng: (○`Д′○)
Con bé chết tiệt này, tính tình thật xấu xa!
“Ngươi đến chỗ ta làm gì?” Vương Đằng thầm hít một hơi sâu, không ngừng nói với bản thân mình đừng chấp nhặt với nàng.
“Bây giờ sao?” Vương Đằng ngạc nhiên nói.
“Bây giờ thì làm sao, cuộc sống về đêm ở tinh cầu phòng ngự số 4 vừa mới bắt đầu.” Oria đảo mắt: “Nhìn tuổi đời ngươi còn trẻ, sao lại giống như ông già vậy.”
“… Ta giống như ông già sao?” Vương Đằng tự chỉ mũi mình: “Bé con, ngươi coi thường ta sao!”
Oria không nói chuyện, nhưng ánh mắt kia, nét mặt kia, mọi thứ đều đang khinh bỉ Vương Đằng.
“Vãi, ngược lại ta muốn xem thử cuộc sống về đêm ở tinh cầu rách nát này của các ngươi còn có thể có cái gì, dẫn đường!” Vương Đằng nổi giận, trực tiếp nhảy từ trên giường xuống, đi ra ngoài cửa.
Oria cười thầm, đôi mắt lóe lên vẻ xảo quyệt. Nàng vội vã đuổi theo sau, rồi chạy tới phía trước dẫn đường.
“Ta nói với ngươi, buổi tối ở tinh cầu phòng ngự số 4 cực kì náo nhiệt. Nơi đây tập trung rất nhiều võ giả đến làm nhiệm vụ, đa số bọn họ đều ra ngoài làm nhiệm vụ vào buổi sáng, ban đêm trở về pháo đài chiến tranh nghỉ ngơi, và giải trí thư giãn, mà đây cũng việc được thượng tầng ủng hộ.” Oria vừa dẫn đường, vừa nói.
“Thượng tầng đề xướng! Tại sao lại có chuyện này?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Có gì kì quái đâu, có rất nhiều loài Hắc Ám ẩn nấp trong tinh cầu này, chúng ta gióng trống khua chiêng giải trí ban đêm, chiếu sáng bốn phía xung quanh, trái lại loài Hắc Ám không thể ẩn trốn được nữa.” Oria nói.
“Còn có chuyện như vậy sao.” Vương Đằng cứng họng, phương pháp này thực sự rất… đơn giản và trực tiếp!
Lúc này, hắn đi theo Oria ra khỏi khu nghỉ chân, quả nhiên nhìn thấy phía xa có ánh đèn sáng tỏ, tiếng la hét ầm ĩ vọng lại, có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Rất may là bên cạnh khu nghỉ chân có bố trí trận pháp cách âm nên những người nghỉ ngơi bên trong không bị ảnh hưởng.
Oria dẫn Vương Đằng đi xung quanh trong pháo đài chiến tranh. Trong suốt thời gian đó, hắn nhìn thấy rất nhiều bóng dáng võ giả, bọn họ rất năng động, cực kỳ náo nhiệt.
Chỉ chốc lát sau, Vương Đằng đã đi tới một khoảng đất trống như một sàn đấu võ.
Trong cả quãng đường tới đây, nơi này chắc chắn là nơi náo nhiệt nhất.
Xung quanh có rất nhiều người tụ tập, tiếng ồn ào bay vọt lên bầu trời đêm.
Vương Đằng dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy hơn mười đài cao được dựng đứng ở vùng đất trống trung tâm, và các võ giả trên chiến đấu tỷ võ trên đấy.
“Chỉ thế này thôi à?” Vương Đằng lập tức mất hứng, cứ tưởng Oria sẽ dẫn hắn đi chơi trò gì đó thú vị, chẳng hạn như mấy trò chơi “tao nhã” như roi da nhỏ nến, dẫu sao mấy trò này cũng khá hợp để chơi buổi tối, không ngờ chỉ dẫn hắn tới để xem đấu võ, thế này thì có gì hay ho.
“Đồ thiếu hiểu biết, tinh cầu phòng ngự số 4 tập hợp những võ giả thiên tài từ hầu hết các học viện trong đế quốc, buổi tối bọn họ thường so đấu giao lưu ở đây, cực kỳ đặc sắc.” Oria giận dữ nói.
Vương Đằng không quan tâm tới mấy cảm xúc nhỏ nhặt của nàng, niệm lực tinh thần của hắn lặng lẽ quét qua bốn phía, lặng lẽ nhặt các bong bóng thuộc tính phân tán khắp nơi.
Không thích là không thích, nhưng vẫn phải nhặt bong bóng thuộc tính.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa X 600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thủy X 800’
‘Thiên phú hệ Thủy cấp Vương X 150’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ X 500’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Vương X 100’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh X 120’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong X 700’
‘Thiên phú hệ Phong cấp Vương X 150’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim X 1100’
...
Từng bong bóng thuộc tính hòa vào cơ thể Vương Đằng, làm thực lực của hắn tăng lên trong vô hình.
Vương Đằng đột nhiên cảm thấy mình nên biết ơn Oria. Nếu không phải nàng dẫn hắn qua đây thì hắn cũng không thể nhặt được nhiều bong bóng thuộc tính như vậy.
Tuy tính cách hơi tệ nhưng cô lương này rất tốt đó ~
Khóe miệng hắn không khỏi lộ ra ý cười yêu thương.
Oria đột nhiên cảm thấy Vương Đằng cười hơi kỳ quái, hơn nữa lại còn hướng về phía nàng, không biết hắn đang định làm gì.
Vương Đằng không nhận ra sự khác thường của Oria, vẫn đắm chìm trong thu hoạch.
Lần này nguyên lực Ngũ Hành của hắn đã thăng cấp rất nhiều, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ đột phá cảnh giới, nên không liệt kê từng cái một nữa.
Tuy nhiên sự xuất hiện của nguyên lực hệ Phong đã mang đến một bất ngờ nho nhỏ cho Vương Đằng.
Ban nãy mới nhận được nguyên lực tinh thần hệ Phong từ chỗ Tiki, không ngờ giờ lại xuất hiện lần nữa.
Hiện tại nguyên lực hệ Phong của hắn vẫn đang ở cấp Chiến Tướng thập tam tinh, còn chưa thăng cấp Hành Tinh, nếu có cơ hội, Vương Đằng đương nhiên hy vọng nó có thể thăng cấp càng sớm càng tốt.
Đáng tiếc là không có công pháp hệ Phong, nếu không thì hắn có thể thử cố gắng thăng cấp.
Ngoài bong bóng thuộc tính nguyên lực ra, Vương Đằng còn thu được rất nhiều thuộc tính thiên phú, tất cả đều là cấp Vương. Oria nói không sai, nơi này quả thực có không ít võ giả thiên tài.
Bong bóng thuộc tính chính là bằng chứng, Vương Đằng tin rồi.
Ngoài ra còn có rất nhiều bong bóng thuộc tính ngộ tính và tinh thần, nhưng phần lớn trong số đó là cấp Hành Tinh, không có tinh thần và ngộ tính cấp Hằng Tinh.
Vương Đằng lắc đầu, cảm thấy mình quá tham lam. Mấy thứ này đều là cấp Hành Tinh, võ giả cấp Hằng Tinh, sao có thể xuất hiện tinh thần và ngộ tính cấp Hằng Tinh được.
Không phải ai cũng là thiên tài như hắn!
Nhưng hắn cũng không vội vàng rời đi, bong bóng thuộc tính rớt ra từ những võ giả này hoàn toàn vượt trên tiến độ tu hành của hắn… Vậy thì còn tu luyện làm cái quái gì!
Nhặt thuộc tính có phải ngon hơn không.
Vì vậy Oria nhìn thấy Vương Đằng ban nãy vẫn còn mất hứng thú, giờ lại đột nhiên chủ động tiến lên phía trước.
(⊙_⊙)
Oria cảm thấy bối rối, nhưng nàng vẫn đi theo ngay lập tức.
Vương Đằng đi về phía đài cao nơi vừa nhặt được bong bóng thuộc tính hệ Phong, phía dưới đài cao chật ních ba tầng người, hắn chỉ có thể vừa chen vào trong đám người, vừa đi vào.
“Này này, chen lấn gì đó?”
“Ai đẩy ta đó, con mẹ nó đẩy mẹ ra ngoài rồi.”
...
Đây là tộc Viên Nhân, một chủng tộc rất phổ biến trong vũ trụ.
Hắn vốn muốn chen ngược lại, nhưng khi đẩy Vương Đằng một chút, hắn phát hiện cơ thể mình không hề nhúc nhích được, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn trào ra từ cơ thể, đẩy ngược lại, làm hắn không khỏi lùi lại một bước.
Võ giả tinh tinh đen lập tức biến sắc, nó ngượng ngùng rụt lại bàn tay to sẫm màu của mình, luống cuống nhìn Vương Đằng.
Vương Đằng liếc mắt nhìn hắn, không thèm nâng mắt lên, lẳng lặng đi qua đám người, tới phía dưới đài cao.
Oria đi theo sau hắn, ánh mắt trầm tư.
Lúc này, trên đài cao, hai võ giả đang giao tranh ác liệt.
Một người da xanh, dáng người cao gầy, giống như một củ hành lá xấu xí, trông rất ngán, làm người ta không có cảm giác thèm ăn.
Người còn lại có dáng vẻ loài người, tay cầm kiếm, anh tuấn phóng khoáng, toàn thân được bao bởi nguyên lực màu xanh, hiển nhiên là một võ giả hệ Phong.
“Là học trưởng Ân Hải!” Oria nói với đôi mắt sáng ngời.
“Sao thế, học trưởng này của ngươi rất nổi tiếng à?” Vương Đằng hỏi.
“Đương nhiên rồi, học trưởng Ân Hải là thiên tài trong top một nghìn của học viện bọn ta, chưa tới năm mươi tuổi đã đạt tới cấp Hằng Tinh, hơn nữa còn là võ giả hệ Phong, không biết có bao nhiêu đối thủ đã bị hắn đánh bại bằng kiếm pháp cuồng phong.” Oria nói với sự ngưỡng mộ.
“Top một nghìn! Từ bao giờ mà top một nghìn cũng được gọi là thiên tài vậy?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, có hơi khó hiểu trong lòng, không khỏi hỏi: “Các ngươi học trường nào?”
“Đương nhiên là học phủ cao nhất của Đế Tinh Đại Càn bọn ta – học viện Đại Càn!” Oria nói một cách tự hào.
Vương Đằng gật đầu. Hắn từng nghe Viên Cổn Cổn nhắc tới học viện này, nghe nói là học phủ tốt nhất của đế quốc Đại Càn, tốt hơn tháp Thánh Tinh của Liên Bang Aurant rất nhiều lần.
Giáo viên ở đó bét nhất cũng là cường giả cấp Vũ Trụ, cấp Hằng Tinh không đủ tư cách này.
Nếu là học viện Đại Càn thì top một nghìn cũng chấp nhận được.
Suy cho cùng, hầu hết các thiên tài của đế quốc Đại Càn đều chọn tới học viện này, nhân tài quy tụ, không cần nói cũng tưởng tượng được, cạnh tranh rất khốc liệt.
Vương Đằng quan sát màn đấu võ bên trên một cách cẩn thận, lặng lẽ nhặt bong bóng thuộc tính.
Lúc này một vài bóng người chen vào từ bên cạnh, chính là mấy người Clive hắn gặp lúc ban ngày.
“Oria, sao ngươi tới đây mà không nói một tiếng, ta tìm ngươi lâu lắm rồi.” Clive lên tiếng chào hỏi.
“Ta cũng mới đến đây không lâu.” Oria thuận miệng đáp một câu, ánh mắt vẫn chăm chú xem màn so đấu trên võ đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận