Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1075: Hành tinh bị phế M3!

Không có gì bắt bẻ!
Thế nên bây giờ khi đối mặt với Vương Đằng, hắn bày ra dáng vẻ hèn mọn nhất, cúi đầu khom lưng, làm cho mình toát ra vẻ rất vô hại.
“...”
Ánh mắt Vương Đằng cổ quái, giống như hắn thấy trên người tên mập có bóng dáng của mình.
Mẹ kiếp tên mập chết bầm này dám học ta!
Đây là suy nghĩ lóe lên trong giây lát của Vương Đằng.
Một loại cảm giác đồng cảm tự nhiên sinh ra…
Phi!
Làm sao hắn có thể đồng cảm với tên mập này chứ, quả đúng là gặp quỷ rồi!
Nội tâm Vương Đằng điên cuồng vùng vẫy, vội vàng quẳng suy nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu.
Lúc này, bởi vì Vương Đằng đã bỏ trói buộc niệm lực tinh thần, rốt cuộc tên Haddock từ trong đống đổ nát chậm chạp tới đây, bò ra từ trong đống đá vụn.
Hắn nhìn bóng dáng Vương Đằng, ánh mắt rung động, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt hèn mọn như cũ: “Ta cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện thật tốt, không cần phải đánh tới sống chết như vậy. Mọi người cũng không nhất định phải thành kẻ địch, hợp tác mới cùng nhau thắng lợi được.”
“... Lại thêm một kẻ.”
Vương Đằng im lặng, thậm chí ở trên con quái vật xúc tu này hắn còn thấy cả bóng dáng của mình, tên này và tên mập kia đúng là hiếm thấy.
Khó trách bọn hắn có thể ở chung một chỗ.
“Hai người các ngươi câm miệng.” Vương Đằng thật sự không thể chịu đựng được sự vô sỉ của hai tên này, trừng mắt liếc bọn hắn một cái, hỏi: “Nói xem, lai lịch của hai người các ngươi như thế nào?”
Hai người Kim Nguyên và Haddock không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó Kim Nguyên mở miệng nói trước: “Ta là con trai trưởng của Kim gia ở hành tinh Tucker, chắc ngươi cũng biết Kim gia đi. Gia chủ nắm quyền khai phá kinh doanh của hai sinh mệnh tinh cầu chính là ông của ta, là cường giả cấp Hằng Tinh, là một nhân vật hùng bá một phương.”
Mặt Vương Đằng không hề thay đổi, ra dấu cho Haddock nói.
“Ta là con của tù trưởng bộ tộc Thiên Xà của hành tinh Pol… Haddock, cha ta là người mạnh nhất bộ tộc, cũng là tồn tại cấp Hằng Tinh.” Haddock tự hào nói.
Vương Đằng sờ cằm, không biết tại sao, dù sao hắn vẫn cảm thấy hai người này… vô dụng.
Mặc dù bọn chúng nói rất nghiêm túc, không có chút sơ hở nào, nhưng hắn vẫn cảm thấy một luồng khí kỳ quái.
Hai người này nhất định là đang nói láo!
Vương Đằng chắc chắn trong lòng, cho nên lên tiếng nói: “Các ngươi đừng có lừa ta, kẻ nói dối, cái mông sẽ bị trĩ, trên đầu bị mọc u, còn có thể bị thối rữa… bíp bíp…, thế nên các ngươi tuyệt đối đừng lừa gạt người khác.”
“...” Khóe mắt của Kim Nguyên và Haddock run lên một chút.
Tâm địa người đàn ông này mà ác độc như vậy!
“Các ngươi còn lời gì muốn nói sao?” Vương Đằng hỏi.
Hai người đồng thời lắc đầu.
“Ta có năng lực có thể khiến cho các ngươi biết điều nói ra sự thật, không bằng các ngươi thử một chút xem sao.” Đôi mắt Vương Đằng xoay chuyển, hắc hắc nói.
“... Đại, đại ca, ngươi nói đùa đúng không, dò xét sự riêng tư của người khác là việc làm rất không có đạo đức.” Haddock giật mình, nói lắp bắp.
“Tên ngu ngốc này!” Kim Nguyên quát to một tiếng hỏng bét trong lòng, ngay sau đó không nén được thầm mắng một câu.
“Quả nhiên các ngươi không thành thật như vậy.” Vương Đằng cũng lười nói nhảm, ánh sáng đỏ trong mắt hiện lên, đâm vào trong đôi mắt của Haddock.
Suy nghĩ người này không đủ dùng, khẳng định là tương đối dễ trúng chiêu.
Quả nhiên Haddock gần như chỉ giãy dụa một chút, liền bị hoặc tâm hoàn toàn không chế thần chí.
Kim Nguyên thấy một cảnh như vậy, vẻ mặt hoảng hốt, cả người cũng thấy không ổn.
Người này thật sự có loại kỹ năng như vậy!!!
Chơi quằn què!
Toàn thân lạnh lẽo!
Hắn rất muốn lay Haddock tỉnh dậy, nhưng nhìn tời Vương Đằng cười híp mắt ở một bên, hắn không dám có một cử động nhỏ nào.
“Đại ca, như vậy hình như cũng không được tốt lắm, chúng ta có gì từ từ nói chuyện.” Kim Nguyên yếu ớt nói.
“Bản thân ta cũng muốn từ từ nói chuyện, nhưng các ngươi lại không phối hợp, ta chỉ bất đắc dĩ mà thôi!” Vương Đằng buông tay nói.
“... Tiên sư nhà ngươi còn trách bọn ta nữa!” Trong lòng Kim Nguyên oán thầm không thôi, hơi bị sự vô sỉ của Vương Đằng kinh động tới.
Người này thật sự còn vô sỉ hơn bọn hắn nữa.
“Nào, mau nói cho ta biết các ngươi tới từ đâu, có thân phận như thế nào?” Vương Đằng nói với Haddock.
“Chúng ta tới từ phế tinh M3, không có thân phận gì cả, chỉ là công dân hạ đẳng trốn ra được khỏi phế tinh mà thôi.” Haddock trả lời đàng hoàng.
Trên mặt Vương Đằng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Phế tinh M3!
Trong vũ trụ còn tồn tại chỗ như thế sao?
Phế tinh!
Xem ra trên hai người này có cả một câu chuyện dài rồi.
Chỉ là hai tên khốn kiếp này vừa nãy ở đây bịa chuyện, cái gì mà đệ tử Kim gia, cái gì mà con trai của từ trưởng bộ tộc Thiên Xà, con mẹ nó toàn bộ là gạt người.
May mà hắn nhanh trí, liếc thấu lời nói dối của bọn hắn.
A, nghĩ lừa ta sao, đúng là ngây thơ!
Vương Đằng không khỏi liếc Kim Nguyên một cái, lại thấy hắn che kín mặt, dáng vẻ vô cùng buồn bực.
“Theo ta được biết, tư cách thử nghiệm lần này cũng không dễ dàng mà có được như vậy, lẽ ra các ngươi không có được tư cách này mới đúng chứ?” Vương Đằng nói.
“Chuyện này rất đơn giản, sau khi hai người chúng ta hỏi thăm được tin tức thí luyện đã mai phục ở giữa đường, cướp bóc hai thí luyện giả, tất nhiên là có được tư cách rồi. Dù sao tư cách này cũng không phải là không thể cướp đoạt.” Haddock nói.
“Các ngươi thật là giỏi!” Vương Đằng giơ một ngón tay cái với Kim Nguyên. Vốn dĩ hắn tưởng mọi người tham gia thử nghiệm lần này đều là đệ tử của các đại gia tộc thế gia trong vũ trụ, không nghĩ tới bên trong còn xen lần hai loại khác như vậy.
“Ngươi quá khen rồi!” Kim Nguyên cười khan nói.
“Ngươi thật sự cho rằng ra đang khen ngươi à.” Vương Đằng tức giận nói.
Trên mặt Kim Nguyên lộ ra vẻ ngượng ngùng, cũng không dám trả lời nữa, nghiêm chỉnh đứng ở một bên.
Haddock thức tỉnh, sắc mặt tái nhợt nhìn Vương Đằng, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Hắn biết Vương Đằng đã làm gì với hắn.
“Đại ca, ngươi sẽ không giết chúng ta chứ.” Kim Nguyên cẩn thận nhìn Vương Đằng, thấy sắc mặt của hắn lạnh nhạt, vội vàng nói: “Giết chúng ta cũng chẳng có lợi gì cho ngươi, hai người chúng ta có một vài tài mọn, có thể giúp được không ít việc cho ngươi, giữ lại chúng ta có giá trị hơn là giết, cùng lắm thì chúng ta rút lui khỏi cuộc thí luyện lần này, tất nhiên là sẽ không tạo nên uy hiếp đối với ngươi.”
“A, còn có thể rút lui khỏi cuộc thí luyện sao?” Vương Đằng nói.
“Chuyện này tất nhiên là có thể.” Kim Nguyên sợ Vương Đằng đổi ý, cũng không kịp nghĩ tại sao Vương Đằng lại không biết những tin tức đơn giản như thế này, hiện tại đang thao tác trên thiết bị kết nối.
“Đại ca ngươi xem, ta đã bỏ cuộc rồi!”
Vương Đằng nghe vậy, vẻ mặt nghi ngờ liếc mắt nhìn tên mập một cái, cúi đầu nhìn tới thiết bị kết nối, phía trên hiện lên một đoạn tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận