Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1235: Tạm chấp nhận được

Đây là tộc Viên Nhân, một chủng tộc rất phổ biến trong vũ trụ.
Hắn vốn muốn chen ngược lại, nhưng khi đẩy Vương Đằng một chút, hắn phát hiện cơ thể mình không hề nhúc nhích được, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn trào ra từ cơ thể, đẩy ngược lại, làm hắn không khỏi lùi lại một bước.
Võ giả tinh tinh đen lập tức biến sắc, nó ngượng ngùng rụt lại bàn tay to sẫm màu của mình, luống cuống nhìn Vương Đằng.
Vương Đằng liếc mắt nhìn hắn, không thèm nâng mắt lên, lẳng lặng đi qua đám người, tới phía dưới đài cao.
Oria đi theo sau hắn, ánh mắt trầm tư.
Lúc này, trên đài cao, hai võ giả đang giao tranh ác liệt.
Một người da xanh, dáng người cao gầy, giống như một củ hành lá xấu xí, trông rất ngán, làm người ta không có cảm giác thèm ăn.
Người còn lại có dáng vẻ loài người, tay cầm kiếm, anh tuấn phóng khoáng, toàn thân được bao bởi nguyên lực màu xanh, hiển nhiên là một võ giả hệ Phong.
“Là học trưởng Ân Hải!” Oria nói với đôi mắt sáng ngời.
“Sao thế, học trưởng này của ngươi rất nổi tiếng à?” Vương Đằng hỏi.
“Đương nhiên rồi, học trưởng Ân Hải là thiên tài trong top một nghìn của học viện bọn ta, chưa tới năm mươi tuổi đã đạt tới cấp Hằng Tinh, hơn nữa còn là võ giả hệ Phong, không biết có bao nhiêu đối thủ đã bị hắn đánh bại bằng kiếm pháp cuồng phong.” Oria nói với sự ngưỡng mộ.
“Top một nghìn! Từ bao giờ mà top một nghìn cũng được gọi là thiên tài vậy?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, có hơi khó hiểu trong lòng, không khỏi hỏi: “Các ngươi học trường nào?”
“Đương nhiên là học phủ cao nhất của Đế Tinh Đại Càn bọn ta – học viện Đại Càn!” Oria nói một cách tự hào.
Vương Đằng gật đầu. Hắn từng nghe Viên Cổn Cổn nhắc tới học viện này, nghe nói là học phủ tốt nhất của đế quốc Đại Càn, tốt hơn tháp Thánh Tinh của Liên Bang Aurant rất nhiều lần.
Giáo viên ở đó bét nhất cũng là cường giả cấp Vũ Trụ, cấp Hằng Tinh không đủ tư cách này.
Nếu là học viện Đại Càn thì top một nghìn cũng chấp nhận được.
Suy cho cùng, hầu hết các thiên tài của đế quốc Đại Càn đều chọn tới học viện này, nhân tài quy tụ, không cần nói cũng tưởng tượng được, cạnh tranh rất khốc liệt.
Vương Đằng quan sát màn đấu võ bên trên một cách cẩn thận, lặng lẽ nhặt bong bóng thuộc tính.
Lúc này một vài bóng người chen vào từ bên cạnh, chính là mấy người Clive hắn gặp lúc ban ngày.
“Oria, sao ngươi tới đây mà không nói một tiếng, ta tìm ngươi lâu lắm rồi.” Clive lên tiếng chào hỏi.
“Ta cũng mới đến đây không lâu.” Oria thuận miệng đáp một câu, ánh mắt vẫn chăm chú xem màn so đấu trên võ đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận