Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1232: Ta suy nghĩ thử, hình như chưa đến hai mươi

Cho dù hắn là khách của Tiki, đám người Clive cũng không hề sợ đắc tội hắn chút nào.
Tiki đang muốn mở miệng, Vương Đằng đã nhàn nhạt nói:
“Cười các ngươi làm việc ấu trĩ, rồi lại sợ người khác nói ra.”
“Ngươi!” Clive giận dữ.
Những người trẻ tuổi khác cũng thay nhau trừng mắt Vương Đằng.
Oria nhìn Vương Đằng, lại liếc mắt nhìn Tiki, suy đoán thân phận của Vương Đằng trong lòng.
Đối mặt với những con cháu thế gia này, còn dám không sợ hãi như vậy, có lẽ thân phận cũng không hề đơn giản?
Chẳng qua đối với dáng vẻ kiêu ngạo này của Vương Đằng, nàng cũng khá tức giận, nàng ghét nhất là người khác đối đãi nàng như trẻ con.
“Lẽ nào không đúng sao?” Vương Đằng nhìn những người này: “Nếu là một người trưởng thành, sao lại vì một câu nói đùa mà nổi giận, chẳng qua là các ngươi quá để ý mà thôi.”
Một đám người trẻ tuổi không thể phản bác được.
“Còn nữa, các ngươi biết rõ có nguy hiểm, nhưng để khoe khoang trước mặt con gái, lại tính toán đi giết loài Hắc Ám cấp bậc còn mạnh hơn bản thân mình, đây không phải là ấu trĩ thì là gì?” Vương Đằng lại lần nữa cười nói.
“Mặc dù lúc còn trẻ ta cũng đã từng làm như vậy, nhưng cách làm này thật sự rất nguy hiểm.”
Mọi người càng nghe, sắc mặt càng đen.
“Ngươi cứ mở miệng là nói lúc còn trẻ, cuối cùng ngươi bao nhiêu tuổi rồi.” Clive không phục nói.
“Ồ, ta suy nghĩ chút, hình như không tới hai mươi đâu, không nhớ rõ lắm.” Vương Đằng sờ cằm, nói.
Clive: “…”
Oria: “…”
Tiki: “…”
Những người khác: “…”
Thần mẹ nó không nhớ rõ!
Chưa đến hai mươi tuổi, trí nhớ của ngươi tệ đến mức nào mới không nhớ rõ hả!
“Ngươi mới chưa đầy hai mươi tuổi, rõ ràng xấp xỉ bọn họ, là ai cho ngươi mặt mũi ra vẻ bậc bề trên ở đó chứ.” Oria không nói nên lời.
Tiki cũng lộ vẻ mặt cạn lời, hắn vốn cho rằng Vương Đằng ít nhất cũng bốn năm mươi tuổi rồi, trong vũ trụ, so với tuổi thọ lâu dài, bốn năm mươi tuổi đã coi là rất trẻ rồi.
Kết quả không ngờ, người này mới chưa đầy hai mươi tuổi, quả là trẻ tuổi không tưởng tượng nổi.
Lại nghĩ đến thực lực của hắn, Tiki cảm thấy tiềm lực của Vương Đằng còn lớn hơn dự đoán của hắn.
“Đừng chú ý đến những chi tiết này, tuổi tác cũng không thể đại diện cho điều gì.” Vương Đằng không chút để ý, vẫy tay nói.
“… Cút!” Oria bị dáng vẻ không biết xấu hổ của hắn chọc giận đến nỗi tức ngực, không nhịn được phun lời thô tục.
“Khụ khụ, được rồi, được rồi, Vương Đằng, ta mang ngươi đến chỗ ở trước.” Tiki vội vàng cắt ngang tranh chấp của mấy người này, lại nghe Vương Đằng và mấy người Oria nói nhảm, hắn cảm thấy đầu óc đều đau.
“Được thôi.” Vương Đằng xác nhận, bỏ lại đám người Oria, theo Tiki đi xa.

Đám người Oria đứng tại chỗ hồi lâu, rơi vào sự im lặng ngượng ngùng.
“Tên kia, rốt cuộc là kẻ dở hơi từ đâu chạy ra?” Có người phá vỡ sự im lặng, hỏi.
“…”
Không ai trả lời, bởi vì mọi người đều không quen biết Vương Đằng.
“Oria, chúng ta còn đi săn loài Hắc Ám cấp Hằng Tinh không?” Clive hỏi.
“Không đi nữa, anh họ ta lên tiếng rồi, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể ra ngoài sao?” Oria cắn răng, hung hăng nói.
Đám người Clive cũng bất đắc dĩ, nhưng hoàn toàn không có cách nào.
Toàn bộ tinh cầu phòng ngự số 4 giờ đều nằm trong vòng kiểm soát của Tiki, một câu nói của hắn hữu hiệu hơn bất vứ thứ gì.
Một đám người trẻ tuổi lắc đầu thở dài, từng người tản ra.

Mặt khác, Tiki dẫn Vương Đằng đến khu cư trú nằm ở phía sau pháo đài chiến tranh, tìm cho hắn một căn phòng trống.
“Sau năm ngày, sẽ mở trận pháp truyền tống định hướng kết nối với Đế Tinh Đại Càn một lần, đến lúc đó ngươi đi theo những người khác cùng trở về Đế Tinh Đại Càn, mấy ngày nay thì đợi ở nơi này trước đi.” Tiki nói.
Vương Đằng gật đầu, tỏ vẻ đã rõ rồi.
Trận pháp truyền tống định hướng không thể tùy tiện mở, mỗi lần mở đều tiêu hao lượng lớn tài nguyên, vì vậy chỉ có sau khi tập hợp đủ số người mới có thể mở.
Điều này, đối với Vương Đằng bản thân là đại sư trận pháp, đương nhiên là không cần giải thích quá nhiều.
“Ta ở tòa nhà kế bên ngươi, có việc gì có thể tìm ta, hoặc trực tiếp dùng đồng hồ trí năng liên lạc với ta.” Tiki nói, giơ cổ tay lên, thao tác một chút trên đồng hồ trí năng: “Chúng ta thêm phương thức liên lạc đi.”
Vương Đằng đương nhiên sẽ không từ chối, lập tức trao đổi số liên lạc của đồng hồ trí năng với Tiki.
Đồng hồ trí năng này của hắn là do hắn cướp được từ người dự thi ngoài hành tinh trước đây, vẫn có thể sử dụng trong vũ trụ, dẫu sao loại đồng hồ này đều do công ty lớn trong vũ trụ chế tạo, căn bản là đồ dùng phổ biến.
Mặc dù Vương Đằng lần đầu tiên vào trong vũ trụ, nhưng có sinh mệnh trí năng Viên Cổn Cổn này trợ giúp, rất nhiều việc đã chuẩn bị trước, bớt đi rất nhiều phiền phức.
Nếu không hắn thật sự là thằng nhà quê đến thành phố, hỏi cái gì cũng không hiểu, vô duyên vô cớ làm trò cười cho người ta.
“Mấy ngày này người có thể đi dạo xung quanh, một vài khu vực cấm ta sẽ đánh dấu gửi đến đồng hồ của ngươi, ngươi tự xem đi, đừng xông nhầm vào là được.” Tiki nói xong, rồi xoay người rời đi.
Hắn trấn thủ tinh cầu phòng ngự số 4, công việc rất nhiều, có thể đích thân ở cùng Vương Đằng lâu như vậy là nể mặt tín vật của Nam tước Đế quốc, đương nhiên còn có một nguyên nhân là do tiềm lực của Vương Đằng, bây giờ bàn giao xong mọi việc, tự nhiên sẽ vội vàng rời đi thôi.
Vương Đằng đưa mắt nhìn theo hắn rời đi, mới đi vào nơi ở tạm thời này, đánh giá qua bày trí xa hoa bên trong, không nhịn được cảm khái Tiki có lòng.
Trong phòng, Vương Đằng đánh giá một vòng, rồi ngồi xuống giường.
Nơi ở này cực kì xa hoa, hơn nữa còn có bồng lai khác bên trong, diện tích thoạt nhìn còn lớn hơn bên ngoài nhiều, cơ sở vật chất bên trong đầy đủ hết, phòng ngủ, phòng tắm, bếp, phòng tu luyện,… vân vân toàn bộ đều được trang trị.
Chẳng lẽ là những huân quý kia của đế quốc nhận hối lộ, hài lòng hưởng lạc?
Hắn suy đoán ác ý.
Nhưng chuyện này không liên quan hệ gì đến hắn, một đế quốc to lớn như thế tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, cho dù có những hiện tượng này cũng là chuyện bình thường, không thể sụp đổ ngay lập tức được.
Biết đâu đế quốc còn phát triển phồn hoa hơn hắn tưởng tượng, dù sao hắn chỉ là một tên nhà quê vừa ra khỏi Địa Tinh mà thôi.
Điều hắn không biết là, trên thực tế, nơi ở bên trong pháo đài chiến tranh như thế này cũng hiếm thấy, sự tồn tại của bọn chúng là chuẩn bị cho những người có địa vị tương đối cao.
Có thể thấy Tiki thực sự khá chăm sóc Vương Đằng.
“Vương Đằng, tên Tiki đó chắc hẳn có thân phận và địa vị không nhỏ ở đế quốc, ngươi có thể giữ mối quan hệ tốt với hắn, sau khi đến Đế Tinh Đại Càn cũng dễ dàng ứng đối với người đệ tử kia của chủ nhân Nam Cung.” Viên Cổn Cổn nhìn xung quanh không có người, liền bay ra từ trong nguyên thạch sinh mệnh, gương mặt nhỏ nghiêm túc nói.
“Ta có chừng mực.” Mắt Vương Đằng loé sáng, gật đầu nói.
“Còn nữa, ngươi đừng tranh hơn thua với mấy tên nhãi con kia, gia tộc của bọn họ e rằng đều không không đơn giản, ngươi còn chưa đến Đế Tinh Đại Càn, đừng tùy tiện gây thù chuốc oán…” Viên Cổn Cổn tận tình khuyên bảo.
“…” Vương Đằng.
Sao hắn lại không phát hiện ra nhóc Viên Cổn Cổn này lo trước lo sau, mềm nắn rắn buông như vậy.
Dường như nó vô cùng kiêng dè với tất cả mọi thứ trong đế quốc Đại Càn.
Viên Cổn Cổn vẫn lải nhải không ngừng ở bên kia, dặn dò Vương Đằng những việc cần chú ý sau khi đến Đế Tinh Đại Càn.
Vương Đằng dứt khoát nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào giao diện thuộc tính, kiểm kê lại bong bóng thuộc tính rơi xuống khi đối phó với sự săn đuổi của lão già Clotte trước đó.
‘Áo nghĩa đao pháp hệ Hoả -Viêm Thú x500’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hoả x6500’
‘Áo nghĩa kiếm pháp hệ Phong – Phong Sát x600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong x3800’

Lúc Vương Đằng nhìn thấy những bong bóng thuộc tính này, không khỏi toả ra ý vui mừng trong lòng.
Tuyệt lắm!
Hai loại thuộc tính áo nghĩa, một loại trong đó còn là áo nghĩa thuộc tính hệ Phong!
Hệ Phong vốn đã hiếm gặp, áo nghĩa càng hiếm có.
Vương Đằng nhớ Tiki đã từng xuất kiếm với Clotte, uy lực của một kiếm kia cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả một đòn gần như xuất toàn lực của Clotte cũng bị đập thành từng mảnh.
Thứ hắn phát huy lúc đó có lẽ chính là ‘áo nghĩa Phong Sát’ này!
Vương Đằng nhận ra mình phải dò xét lại thực lực của Tiki, cường giả cấp Vũ Trụ có được nguyên lực hệ Phong lần nữa, rất rõ ràng đây là một nhân vật thiên tài đỉnh cấp.
‘Áo nghĩa kiếm pháp hệ Phong – Phong Sát’: 300/500 (Hai thành).
Năm trăm điểm thuộc tính áo nghĩa có thể trực tiếp thăng cấp nó lên đến hai thành.
Ba nghìn tám trăm điểm nguyên lực tinh thần hệ Phong cũng là một khoản thu hoạch không nhỏ, hơn nữa còn là nguyên lực tinh thần, mà không phải nguyên lực bình thường.
Thứ này có thể tiết kiệm không ít thời gian tu luyện cho Vương Đằng.
Còn về Clotte, thoạt nhìn tuổi không hề nhỏ, mặc dù hắn cũng là một nhân vật, nhưng so với Tiki thì kém xa lắm.
Vương Đằng cũng không ghét bỏ, dù sao hắn đã cắt được không ít lông dê từ trên người Clotte.
‘Áo nghĩa đao pháp hệ Hoả – Viêm Thú’: 200/500 (hai thành)
Năm trăm điểm thuộc tính áo nghĩa cũng làm nó tăng lên hai thành.
Áo nghĩa đao pháp được gọi là ‘Viêm Thú’ lại có uy lực phi phàm, Vương Đằng tất nhiên vui lòng nhận lấy.
Ngoài cái này ra, thuộc tính nguyên lực tinh thần hệ Hoả rơi ra từ Clotte cực kì khả quan, đủ 6500 điểm.
Đây hoàn toàn nhờ vào trước đó hắn đã dốc sức công kích Vương Đằng như vậy, nếu không chắc chắn không nhiều như vậy.
Nhất trác nhất ẩm*, đều có nhân quả.
(*mọi chuyện đều do số phận sắp đặt)
Vương Đằng cũng xem như là thu một chút lãi trước.
Sau khi kiểm kê thu hoạch xong, Vương Đằng bắt đầu tu luyện.
Sự việc lần này khiến hắn hiểu rõ thực lực của bản thân mình giữa sân khấu lớn vũ trụ này thực sự không tính là gì cả, hắn không thể lơ là chút nào, nhất định phải nắm chắc thời gian thăng cấp mới được.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Vương Đằng liên tục tu luyện, mà không ra ngoài.
Trong thời gian này, Tiki không xuất hiện nữa, nhưng lại sai người đúng giờ đưa thức ăn ngon đến. Những thức ăn này đều là rau củ và trái cây tươi mới nấu cùng với thịt tinh thú của tinh cầu khác, đủ thấy Tiki sắp xếp cực kì chu đáo.
Ban ngày ở tinh cầu phòng ngự số 4 ngắn hơn Địa Tinh không ít, có vẻ như chỉ có khoảng tám giờ vũ trụ, lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối đen.
Ban ngày, tinh cầu vốn là một mảnh mờ tối, sau khi màn đêm buông xuống, bóng đêm càng thêm dày đặc.
Nhưng bên trong toà pháo đài chiến tranh, lại có không ít nơi vẫn còn đèn đuốc sáng trưng, sáng như ban ngày.
“Có khách đến thăm, có kết nối không?” Một âm thanh máy móc đột nhiên vang lên trong nơi ở của Vương Đằng.
“Ở đây, ai sẽ đến tìm ta?” Vương Đằng nhíu mày nói.
“Ha ha, đương nhiên là Oria ngươi đã gặp lúc trước.” Viên Cổn Cổn nhìn thấy vị khách đến thăm thông qua video giám sát ngoài cửa, không kìm được cười hì hì.
“Nàng đến làm gì?” Vương Đằng nghi ngờ nói.
“Có lẽ cảm thấy buổi tối ngươi sẽ khá lạnh lẽo, cần người làm ấm giường.” Viên Cổn Cổn nói với vẻ bỉ ổi.
“… Chuyến xe này của ngươi hơi nguy hiểm, ta muốn xuống xe.” Vương Đằng nói nhỏ.
“Xin lỗi, cửa xe đã hàn chết rồi!” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng không khỏi than thở Viên Cổn Cổn bị dạy hư rồi.
Lúc này hắn đã biết ai đến thăm, nên để hệ thống trí năng của căn phòng mở cửa.
Oria tuỳ tiện đi vào, đánh giá xung quanh, vô cùng kinh ngạc nói: “Anh họ của ta thật tốt với ngươi, ngay cả ta cũng không có tư cách ở lại căn phòng này, các ngươi chắc chắn là tình yêu đích thực.”
Vương Đằng: (○`Д′○)
Con bé chết tiệt này, tính tình thật xấu xa!
“Ngươi đến chỗ ta làm gì?” Vương Đằng thầm hít một hơi sâu, không ngừng nói với bản thân mình đừng chấp nhặt với nàng.
“Bây giờ sao?” Vương Đằng ngạc nhiên nói.
“Bây giờ thì làm sao, cuộc sống về đêm ở tinh cầu phòng ngự số 4 vừa mới bắt đầu.” Oria đảo mắt: “Nhìn tuổi đời ngươi còn trẻ, sao lại giống như ông già vậy.”
“… Ta giống như ông già sao?” Vương Đằng tự chỉ mũi mình: “Bé con, ngươi coi thường ta sao!”
Oria không nói chuyện, nhưng ánh mắt kia, nét mặt kia, mọi thứ đều đang khinh bỉ Vương Đằng.
“Vãi, ngược lại ta muốn xem thử cuộc sống về đêm ở tinh cầu rách nát này của các ngươi còn có thể có cái gì, dẫn đường!” Vương Đằng nổi giận, trực tiếp nhảy từ trên giường xuống, đi ra ngoài cửa.
Oria cười thầm, đôi mắt lóe lên vẻ xảo quyệt. Nàng vội vã đuổi theo sau, rồi chạy tới phía trước dẫn đường.
“Ta nói với ngươi, buổi tối ở tinh cầu phòng ngự số 4 cực kì náo nhiệt. Nơi đây tập trung rất nhiều võ giả đến làm nhiệm vụ, đa số bọn họ đều ra ngoài làm nhiệm vụ vào buổi sáng, ban đêm trở về pháo đài chiến tranh nghỉ ngơi, và giải trí thư giãn, mà đây cũng việc được thượng tầng ủng hộ.” Oria vừa dẫn đường, vừa nói.
“Thượng tầng đề xướng! Tại sao lại có chuyện này?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Có gì kì quái đâu, có rất nhiều loài Hắc Ám ẩn nấp trong tinh cầu này, chúng ta gióng trống khua chiêng giải trí ban đêm, chiếu sáng bốn phía xung quanh, trái lại loài Hắc Ám không thể ẩn trốn được nữa.” Oria nói.
“Còn có chuyện như vậy sao.” Vương Đằng cứng họng, phương pháp này thực sự rất… đơn giản và trực tiếp!
Lúc này, hắn đi theo Oria ra khỏi khu nghỉ chân, quả nhiên nhìn thấy phía xa có ánh đèn sáng tỏ, tiếng la hét ầm ĩ vọng lại, có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Rất may là bên cạnh khu nghỉ chân có bố trí trận pháp cách âm nên những người nghỉ ngơi bên trong không bị ảnh hưởng.
Oria dẫn Vương Đằng đi xung quanh trong pháo đài chiến tranh. Trong suốt thời gian đó, hắn nhìn thấy rất nhiều bóng dáng võ giả, bọn họ rất năng động, cực kỳ náo nhiệt.
Chỉ chốc lát sau, Vương Đằng đã đi tới một khoảng đất trống như một sàn đấu võ.
Trong cả quãng đường tới đây, nơi này chắc chắn là nơi náo nhiệt nhất.
Xung quanh có rất nhiều người tụ tập, tiếng ồn ào bay vọt lên bầu trời đêm.
Vương Đằng dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy hơn mười đài cao được dựng đứng ở vùng đất trống trung tâm, và các võ giả trên chiến đấu tỷ võ trên đấy.
“Chỉ thế này thôi à?” Vương Đằng lập tức mất hứng, cứ tưởng Oria sẽ dẫn hắn đi chơi trò gì đó thú vị, chẳng hạn như mấy trò chơi “tao nhã” như roi da nhỏ nến, dẫu sao mấy trò này cũng khá hợp để chơi buổi tối, không ngờ chỉ dẫn hắn tới để xem đấu võ, thế này thì có gì hay ho.
“Đồ thiếu hiểu biết, tinh cầu phòng ngự số 4 tập hợp những võ giả thiên tài từ hầu hết các học viện trong đế quốc, buổi tối bọn họ thường so đấu giao lưu ở đây, cực kỳ đặc sắc.” Oria giận dữ nói.
Vương Đằng không quan tâm tới mấy cảm xúc nhỏ nhặt của nàng, niệm lực tinh thần của hắn lặng lẽ quét qua bốn phía, lặng lẽ nhặt các bong bóng thuộc tính phân tán khắp nơi.
Không thích là không thích, nhưng vẫn phải nhặt bong bóng thuộc tính.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa X 600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thủy X 800’
‘Thiên phú hệ Thủy cấp Vương X 150’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ X 500’
‘Thiên phú hệ Thổ cấp Vương X 100’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh X 120’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong X 700’
‘Thiên phú hệ Phong cấp Vương X 150’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim X 1100’
...
Từng bong bóng thuộc tính hòa vào cơ thể Vương Đằng, làm thực lực của hắn tăng lên trong vô hình.
Vương Đằng đột nhiên cảm thấy mình nên biết ơn Oria. Nếu không phải nàng dẫn hắn qua đây thì hắn cũng không thể nhặt được nhiều bong bóng thuộc tính như vậy.
Tuy tính cách hơi tệ nhưng cô lương này rất tốt đó ~
Khóe miệng hắn không khỏi lộ ra ý cười yêu thương.
Oria đột nhiên cảm thấy Vương Đằng cười hơi kỳ quái, hơn nữa lại còn hướng về phía nàng, không biết hắn đang định làm gì.
Vương Đằng không nhận ra sự khác thường của Oria, vẫn đắm chìm trong thu hoạch.
Lần này nguyên lực Ngũ Hành của hắn đã thăng cấp rất nhiều, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ đột phá cảnh giới, nên không liệt kê từng cái một nữa.
Tuy nhiên sự xuất hiện của nguyên lực hệ Phong đã mang đến một bất ngờ nho nhỏ cho Vương Đằng.
Ban nãy mới nhận được nguyên lực tinh thần hệ Phong từ chỗ Tiki, không ngờ giờ lại xuất hiện lần nữa.
Hiện tại nguyên lực hệ Phong của hắn vẫn đang ở cấp Chiến Tướng thập tam tinh, còn chưa thăng cấp Hành Tinh, nếu có cơ hội, Vương Đằng đương nhiên hy vọng nó có thể thăng cấp càng sớm càng tốt.
Đáng tiếc là không có công pháp hệ Phong, nếu không thì hắn có thể thử cố gắng thăng cấp.
Ngoài bong bóng thuộc tính nguyên lực ra, Vương Đằng còn thu được rất nhiều thuộc tính thiên phú, tất cả đều là cấp Vương. Oria nói không sai, nơi này quả thực có không ít võ giả thiên tài.
Bong bóng thuộc tính chính là bằng chứng, Vương Đằng tin rồi.
Ngoài ra còn có rất nhiều bong bóng thuộc tính ngộ tính và tinh thần, nhưng phần lớn trong số đó là cấp Hành Tinh, không có tinh thần và ngộ tính cấp Hằng Tinh.
Vương Đằng lắc đầu, cảm thấy mình quá tham lam. Mấy thứ này đều là cấp Hành Tinh, võ giả cấp Hằng Tinh, sao có thể xuất hiện tinh thần và ngộ tính cấp Hằng Tinh được.
Không phải ai cũng là thiên tài như hắn!
Nhưng hắn cũng không vội vàng rời đi, bong bóng thuộc tính rớt ra từ những võ giả này hoàn toàn vượt trên tiến độ tu hành của hắn… Vậy thì còn tu luyện làm cái quái gì!
Nhặt thuộc tính có phải ngon hơn không.
Vì vậy Oria nhìn thấy Vương Đằng ban nãy vẫn còn mất hứng thú, giờ lại đột nhiên chủ động tiến lên phía trước.
(⊙_⊙)
Oria cảm thấy bối rối, nhưng nàng vẫn đi theo ngay lập tức.
Vương Đằng đi về phía đài cao nơi vừa nhặt được bong bóng thuộc tính hệ Phong, phía dưới đài cao chật ních ba tầng người, hắn chỉ có thể vừa chen vào trong đám người, vừa đi vào.
“Này này, chen lấn gì đó?”
“Ai đẩy ta đó, con mẹ nó đẩy mẹ ra ngoài rồi.”
...
Đây là tộc Viên Nhân, một chủng tộc rất phổ biến trong vũ trụ.
Hắn vốn muốn chen ngược lại, nhưng khi đẩy Vương Đằng một chút, hắn phát hiện cơ thể mình không hề nhúc nhích được, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn trào ra từ cơ thể, đẩy ngược lại, làm hắn không khỏi lùi lại một bước.
Võ giả tinh tinh đen lập tức biến sắc, nó ngượng ngùng rụt lại bàn tay to sẫm màu của mình, luống cuống nhìn Vương Đằng.
Vương Đằng liếc mắt nhìn hắn, không thèm nâng mắt lên, lẳng lặng đi qua đám người, tới phía dưới đài cao.
Oria đi theo sau hắn, ánh mắt trầm tư.
Lúc này, trên đài cao, hai võ giả đang giao tranh ác liệt.
Một người da xanh, dáng người cao gầy, giống như một củ hành lá xấu xí, trông rất ngán, làm người ta không có cảm giác thèm ăn.
Người còn lại có dáng vẻ loài người, tay cầm kiếm, anh tuấn phóng khoáng, toàn thân được bao bởi nguyên lực màu xanh, hiển nhiên là một võ giả hệ Phong.
“Là học trưởng Ân Hải!” Oria nói với đôi mắt sáng ngời.
“Sao thế, học trưởng này của ngươi rất nổi tiếng à?” Vương Đằng hỏi.
“Đương nhiên rồi, học trưởng Ân Hải là thiên tài trong top một nghìn của học viện bọn ta, chưa tới năm mươi tuổi đã đạt tới cấp Hằng Tinh, hơn nữa còn là võ giả hệ Phong, không biết có bao nhiêu đối thủ đã bị hắn đánh bại bằng kiếm pháp cuồng phong.” Oria nói với sự ngưỡng mộ.
“Top một nghìn! Từ bao giờ mà top một nghìn cũng được gọi là thiên tài vậy?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, có hơi khó hiểu trong lòng, không khỏi hỏi: “Các ngươi học trường nào?”
“Đương nhiên là học phủ cao nhất của Đế Tinh Đại Càn bọn ta – học viện Đại Càn!” Oria nói một cách tự hào.
Vương Đằng gật đầu. Hắn từng nghe Viên Cổn Cổn nhắc tới học viện này, nghe nói là học phủ tốt nhất của đế quốc Đại Càn, tốt hơn tháp Thánh Tinh của Liên Bang Aurant rất nhiều lần.
Giáo viên ở đó bét nhất cũng là cường giả cấp Vũ Trụ, cấp Hằng Tinh không đủ tư cách này.
Nếu là học viện Đại Càn thì top một nghìn cũng chấp nhận được.
Suy cho cùng, hầu hết các thiên tài của đế quốc Đại Càn đều chọn tới học viện này, nhân tài quy tụ, không cần nói cũng tưởng tượng được, cạnh tranh rất khốc liệt.
Vương Đằng quan sát màn đấu võ bên trên một cách cẩn thận, lặng lẽ nhặt bong bóng thuộc tính.
Lúc này một vài bóng người chen vào từ bên cạnh, chính là mấy người Clive hắn gặp lúc ban ngày.
“Oria, sao ngươi tới đây mà không nói một tiếng, ta tìm ngươi lâu lắm rồi.” Clive lên tiếng chào hỏi.
“Ta cũng mới đến đây không lâu.” Oria thuận miệng đáp một câu, ánh mắt vẫn chăm chú xem màn so đấu trên võ đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận