Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1270: Tu vi võ đạo của phù văn sư mạnh hơn một chút không phải là chuyện rất hợp lý sao?

Con loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương này hơi sững người, đầu óc xuất hiện trạng thái đứng máy trong chốc lát.
Người khổng lồ kim loại trước mặt xuất hiện từ lúc nào vậy?
Sao nó không hề phát hiện ra?
Ầm!
Mà chính khoảnh khắc nó ngẩn ngơ, người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành đã cử động, hai nắm đấm vô song ngưng tụ ra quyền ấn đập xuống từ phía trên.
Giống như hai thiên thạch khổng lồ, hung hãn đánh về đầu của loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương.
“Rống!”
Con loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương này đương nhiên không cam lòng chờ chết. Nó phát ra tiếng rống tức giận, kích phát nguyên lực Hắc Ám toàn thân đến cực hạn. Thân thể nó đột ngột bành trướng, hóa thành một con dơi khổng lổ, muốn cứng chọi cứng với quyền ấn vô song kia.
Đây là ma biến của Huyết tộc. Chúng nó có thể chuyển hóa thành hình thái dơi, bất luận là sức mạnh hay tốc độ đều tăng lên mấy cấp bậc.
Quan trọng hơn là, thân thể nó trở nên cực kì khổng lồ, còn to lớn hơn người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành vừa rồi rất nhiều. Hơn nữa, toàn thân nó ngập tràn hắc quang, giống như một mặt trời đen treo lơ lửng trên trời, khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Quyền ấn do Vương Đằng thi triển đánh ầm ầm lên thân thể con dơi như đạn pháo.
Rống!
Loài Hắc Ám Huyết tộc phát ra tiếng rống tức giận, hắc quang bên ngoài thân thể nó điên cuồng tuôn trào, chế ngự quyền ấn khủng khiếp kia.
Nhưng hắc quang lập tức đã bị quyền ấn đánh tan, lộ ra thân thể con dơi bên dưới hắc quang.
Loài Hắc Ám Huyết tộc đập đôi cánh thịt sau lưng, muốn vùng ra khỏi phạm vi tấn công của Vương Đằng.
Cho dù nó đã thi triển ma biến, cũng không chắc có thể đối phó với tên nhân loại trước mặt.
Đối phương quá đáng sợ!
Trước đó chỉ vừa gặp mặt, hắn đã đánh chết hai con loài Hắc Ám cấp Ma Vương đồng cấp bậc với nó.
Lúc này, nó không hề nhìn thấy luồng ánh sáng vàng kim đó, nhưng nó biết, ánh sáng vàng kim đó nhất định là đang ẩn giấu ở trong hư không xung quanh. Nếu nó không chạy trốn, sớm muộn cũng bị đánh chết.
Nhưng Vương Đằng há sẽ để nó toại nguyện. Thân thể của hắn theo đó bành trướng, vô số kim loại ngưng tụ lại bên ngoài thân thể hắn, tức khắc khiến cho thân thể của hắn to lớn ngang bằng với con dơi, cao đến mấy mươi mét.
Sau đó một tay hắn tóm lấy chân sau của con dơi lớn.
Con dơi kinh hoàng quay đầu lại, đôi cánh vỗ đập điên cuồng.
“Muốn chạy à!”
Vương Đằng cười lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên ra sức. Sức mạnh khổng lồ bùng phát, thân thể khổng lồ của loài Hắc Ám Huyết tộc lại bị quay mòng mòng.
Hù hù hù…
Thân thể khổng lồ bị quay giữa bầu trời, sinh ra gió mạnh mãnh liệt.
Một tay Vương Đằng đập nó lên trên mặt đất, võ giả bốn phía sớm đã phát hiện được hành động của Vương Đằng, đồng loạt rời khỏi.
Ầm đùng!
Mặt đất chấn động, sinh ra từng vết nứt lan tràn ra xung quanh.
Vương Đằng không bỏ qua cho nó như thế. Hai tay hắn như bánh xe, đập thân thể khổng lồ của loài Hắc Ám Huyết tộc lên trên mặt đất hết lần này đến lần khác.
Ầm ầm ầm…
Loài Hắc Ám chịu vết thương nặng, xương cốt sau lưng phát ra âm thanh ken két. Cả thân thể của nó dường như bị đánh cong, đầu ngẩng lên cao, phát ra tiếng gào rống thống khố.
Âm thanh này hình thành từng đợt sóng âm lan ngược ra xung quanh khiến tâm trí con người chấn động, mất đi ý thức trong chốc lát.
Võ giả xung quanh lập tức dùng nguyên lực phong bế hai tai, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, đầu óc quay cuồng, khó mà chống đỡ.
“Còn dám hăm doạ ầm ĩ!”
Vương Đằng dùng niệm lực tinh thần chống đỡ đòn công kích sóng âm này.
Thân là thần niệm sư, hắn gần như hoàn toàn khắc chế tấn công sóng âm của loài Hắc Ám Huyết tộc.
Nhưng thấy loài Hắc Ám Huyết tộc vẫn dám phản kháng, sắc mặt hắn thoáng lạnh. Hắn vung tay đánh ra quyền ấn, ầm ầm về đầu con dơi lớn.
Ầm ầm ầm!
Tiếng động vang lên lần nữa.
Vương Đằng không chút nương tay, toàn bộ bốn thành áo nghĩa Lực bùng phát đều trút hết lên đầu con dơi lớn.
Rống!
Loài Hắc Ám Huyết tộc kinh hoàng gào thét. Thân thể khổng lồ của nó giãy giụa, nhưng lại bị người khổng lồ kim loại do Vương Đằng hóa thành ghì chặt trên đất.
Ầm!
Chưa qua bao lâu, đầu của con loài Hắc Ám Huyết tộc nổ ngay tại chỗ, máu đen tưới đầm đìa khắp đất.
“Phế vật, cấp Hành Tinh cũng đánh nổ các ngươi như thường!”
Âm thanh oang oang truyền ra từ trong miệng người khổng lồ kim loại. Thân thể biến lớn, ngay cả âm thanh cũng trở nên cực kì hào sảng, thậm chí lộ ra tính chất kim loại.
“Ha ha ha!”
Giữa bầu trời, tiếng cười lớn ha hả của Tiki lập tức truyền ra từ trong khu vực màu xanh lá kia, dường như cực kỳ vui vẻ.
“Ngông cuồng!” Giọng nói của Nọa Vụ Ma Hoàng mang vẻ phẫn nộ, cũng truyền ra.
Chỉ thấy một tia sáng đen bắn ra từ trong sương mù đen ở bên trên, phóng thẳng về phía Vương Đằng.
“Nọa Vụ Ma Hoàng, ngươi còn có liêm sỉ không hả, lại dám ra tay với một tiểu bối cấp Hành Tinh.” Tiki hừ lạnh một tiếng, ánh kiếm xanh lá chém ra, lập tức phá nát ánh sáng màu đen kia.
Vương Đằng ngẩng đầu lên, bật một ngón tay giữa còn to lớn hơn với đám sương mù đen ở bên trên.
“Hừ!”
Nội tâm Nọa Vụ Ma Hoàng cuồng nộ, lại không rảnh bận tâm đến Vương Đằng. Đối mặt với thế tấn công của Tiki, nó đã rơi vào thế yếu, không thể không dốc toàn bộ Tinh thần để ứng phó với Tiki.
Nhìn thấy Nọa Vụ Ma Hoàng bị Tiki ngăn cản, đám người Phàn Thái Ninh, Ân Hải ở bên dưới bất giác thở phào nhẹ nhỏm. Vừa rồi bọn họ thật sự lau mồ hôi lạnh thay cho Vương Đằng.
Tên này lại dám chọc giận Nọa Vụ Ma Hoàng, không phải to gan bình thường đâu!
Nhưng mạnh thì đúng là mạnh thật!
Chỉ dựa vào sức lực một người tự giết chết ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương, chiến tích như vậy, không phải ai cũng có thể làm được.
Lại cộng thêm thực lực cấp Hành Tinh của Vương Đằng, rõ ràng càng không thể tưởng tượng.
Chiến đấu vượt cấp, còn có thể lấy một chém ba, quả là nghịch thiên!
Lúc này, Vương Đằng cúi đầu nhìn xuống loài Hắc Ám Huyết tộc bị đánh nổ đầu, cười lạnh một tiếng, sau đó thu gom bong bóng thuộc tính rải rác bốn phía.
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x500’
‘Sóng Âm Siêu Cấp x800’
‘Ma biến x120’
‘Huyết Ma điển x100’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x12000’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x450’
‘Ma biến x120’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x14500’
‘Tinh thần cấp Hành Tinh x600’
‘Ma biến x140’
...
Bong bóng thuộc tính do ba con loài Hắc Ám cấp Ma Vương nổ ra vô cùng nhiều, cực kỳ có giá trị, trong đó nguyên lực tinh thần Hắc Ám đã tròn 39500 điểm.
Nguyên lực tinh thần Hắc Ám của Vương Đằng thăng lên một cấp trong chớp mắt.
‘Nguyên lực tinh thần loài Hắc Ám’: 22000/40000 (cấp Hành Tinh tứ giai)
Tiếp theo là Tinh thần cấp Hành Tinh có được tổng cộng 1550 điểm, có thể hối đoái thành 155 điểm Tinh thần cấp Hằng Tinh.
Thuộc tính ma biến có được tổng cộng 380 điểm, khiến cho thuộc tính ma biến của Vương Đằng từ thành thục tăng lên đến giai đọa tiểu thành.
‘Ma biến’: 230/1000 (tiểu thành).
Tiếp theo sau còn có hai bong bóng thuộc tính đặc biệt, một là thuộc tính ‘Sóng Âm Siêu Cấp’ có 800 điểm, một là thuộc tính ‘Huyết Ma điển’ 100 điểm.
Sóng Âm Siêu Cấp là chiến kĩ đặc thù, Huyết Ma điển là công pháp đặc biệt của Huyết tộc!
Sau khi Vương Đằng hấp thụ hai bong bóng thuộc tính này, trong tâm trí lập tức có được lĩnh ngộ liên quan.
Cách thức thi triển Sóng Âm Siêu Cấp có hơi đặc biệt, cần phải thông qua chấn động nguyên lực và Tinh thần, phát ra sóng âm đủ để ảnh hưởng đến não bộ, có tính công kích không tầm thường.
Chủ yếu nhất chính là, môn chiến kĩ này có hiệu quả tấn công bất ngờ.
Trước đó Vương Đằng có thể dễ dàng nhẹ nhàng ngăn cản đòn tấn công sóng âm của loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Vương kia, hoàn toàn dựa vào tinh thần cấp Hằng Tinh của hắn. Nếu đổi lại là một người có cảnh giới tinh thần bình thường, thì đã sớm rơi vào tròng, bị loài Hắc Ám Huyết tộc tìm được cơ hội giết ngược lại rồi.
Nhưng điều này không có nghĩa chiến kĩ này là rác, ngược lại, nó rất hữu dụng.
Vương Đằng phát hiện bản thân mình đã đánh giá thấp tiềm lực của ‘Sóng Âm Siêu Cấp’. Nếu do hắn thi triển, dựa vào tinh thần mạnh mẽ kia của hắn, uy lực chắc chắn không bình thường.
Về ‘Huyết Ma điển’, nhìn từ tên gọi thì biết ngay là công pháp xuất xứ từ loài Hắc Ám Huyết tộc. Môn công pháp này là một môn công pháp dựa vào hấp thụ nguyên lực và sức sống ở trong máu để tu luyện, tốc độ tu luyện rất nhanh.
“Đúng là hơi tà môn!” Vương Đằng sờ cằm, cảm thấy không chấp nhận được cho lắm.
Hút máu để tu luyện, quả là rất phù hợp với tác phong của Huyết tộc. Nhưng Vương Đằng cảm thấy thứ này không thích hợp với phong cách đẹp trai bức người của hắn.
Hút máu gì chứ, ghê tởm quá đi.
Cho dù Huyết Ma điển này là một môn công pháp cấp Hằng Tinh!
Điều khiến Vương Đằng hơi tiếc nuối là, chỉ có con loài Hắc Ám Huyết tộc kia nổ ra công pháp và chiến kĩ. Hai con loài Hắc Ám cấp Ma Vương còn lại lại không nổ ra được.
Lẽ nào là vì giết quá nhanh, đánh chưa đủ ác?
Vương Đằng lắc đầu hơi bất lực, quả nhiên vẫn phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, thu hoạch mới lớn một chút nha!
Lúc này, thân thể của hắn chậm rãi thu nhỏ lại. Kim loại biến mất, được hắn thu vào trong mảnh nhỏ không gian, còn hắn đã nhanh chóng khôi phục kích thước bình thường.
Không thể không nói ‘Nguyên Từ chi tâm’ này rất hữu dụng, đặc biệt khi dùng để đối phó ma biến của đám loài Hắc Ám này, đánh chỉ có trúng.
Không phải chỉ là so lớn nhỏ sao, ai sợ ai chứ!
Mà hắn chỉ cần chất đống lượng lớn kim loại, đá tảng hoặc cát ở trong mảnh nhỏ không gian là được, rất tiện lợi.
Đặc biệt là nếu hắn dùng một vài kim loại hoặc đá kiên cố vô song ngưng tụ thành thân thể người khổng lồ, thì độ bền chắc của thân thể khổng lồ cũng sẽ vô cùng cao, khiến đối thủ muốn đánh cũng không thể đánh vỡ.
Nó chắc chắn là lợi khí tuyệt hảo dùng để đánh kẻ địch vượt cấp.
Về con loài Hắc Ám cấp Ma Vương vừa rồi, thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ là cấp Ma Vương tam, tứ giai, tương đương với võ giả cấp Hằng Tinh tam, tứ giai, hoàn toàn không cần phải dùng đến kim loại quá kiên cố. Chỉ cần dùng kim loại bình thường, hắn đã có thể đứng ở thế bất bại.
Vương Đằng đáp xuống mặt đất, trận pháp vẫn có không ít nơi hỏng hóc cần tu bổ.
Đám phù văn đại sư Phàn Thái Ninh bao vây đến, toàn bộ đều tỏ vẻ như gặp quỷ.
Tên này thật sự là phù văn sư sao?
Tại sao lại dũng mạnh dữ dội như vậy, so với dáng vẻ tu bổ trận pháp khi trước đúng là như hai người khác biệt.
Bọn họ cảm thấy rất không chân thực, từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy vị phù văn sư nào giống như… Vương Đằng!
Ừm, không sai, giống như Vương Đằng!
“Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Vương Đằng không chịu nổi ánh mắt của đám người này, nhíu mày nói.
“Khụ khụ, ngươi thật là phù văn sư sao?” Phàn Thái Ninh ho khan một tiếng, hỏi.
“Nếu không thì là gì, lẽ nào trận pháp ta tu sửa là giả sao?” Vương Đằng cạn lời nói.
“Vậy thì không phải, nhưng thực lực võ đạo của ngươi mạnh như vậy, không giống một phù văn sư chút nào cả.” Phàn Thái Ninh nói.
“Tu vi võ đạo của phù văn sư mạnh hơn một chút không phải là chuyện rất hợp lý sao?” Vương Đằng hỏi.
“Rất… rất hợp lý sao?” Phàn Thái Ninh sững người. Những phù văn sư sau lưng hắn cũng đầy đầu dấu chấm hỏi.
Chuyện này rốt cuộc hợp lý chỗ nào chứ??
“Đúng rồi, như vậy mới có thể bảo vệ bản thân tốt hơn chứ. Anh trai à, ngươi còn non lắm nha.” Vương Đằng vỗ bả vai Phàn Thái Ninh, ý vị sâu xa nói.
“Như… như vậy sao?” Phàn Thái Ninh bất giác cảm thấy có đạo lý, đứng sững sờ tại chỗ, tự hỏi chính mình.
“...” Những phù văn sư khác ở xung quanh.
“Đúng rồi, ngươi tên là gì?” Vương Đằng vừa bắt đầu tu bổ trận pháp, vừa hỏi, đầu cũng không quay lại.
“Phàn Thái Ninh, gọi ta lão Phàn là được rồi.” Phàn Thái Ninh hoàn hồn trở lại, vội vàng nói.
“Ồ, lão Phàn à, các ngươi rảnh lắm sao, nhanh đi tu sửa trận pháp đi. Nhân lúc còn sớm tu sửa xong, đẩy lùi loài Hắc Ám rồi, chúng ta còn có thể quay về đi ngủ một giấc ngon chứ!” Vương Đằng nói.
Tốc độ tu sửa của Vương Đằng nhanh như vậy, là vì muốn chạy về ngủ một giấc ngon sao?
Đây thực sự không phải lời người nói!
Lúc quan trọng thế này, hắn lại còn có tâm trạng quay về đi ngủ, đúng thật là…
Nhưng hết lần này đến lần khác, cứ tu sửa xong trận pháp nhanh chóng như thế, có tác dụng cực kì quan trọng với thế cục trận chiến. Đây dường như là một chuyện tốt.
Cho nên không có vấn đề gì đâu?
Trong khoảnh khắc, Phàn Thái Ninh đã hoàn thành công việc của mình, sau đó ngoan ngoãn tu bổ trận pháp ở nơi không xa sau lưng Vương Đằng, tiện thể còn có thể xem miễn phí hiện trường dạy học chỉ đạo bên phía Vương Đằng.
Phù văn sư khác xem xét, đây là một ý kiến hay đó.
Nhưng tăng nhiều cháo ít, phù văn sư có mười mấy người, vị trí bên cạnh Vương Đằng lại không nhiều, tranh sớm còn có thể tranh được, muộn rồi chỉ có thể ỉu ỉu xìu xìu đi chỗ khác tu sửa.
Kết quả chính là, dưới sự lôi kéo của Vương Đằng, hiệu suất của mọi người quả thật đã được nâng cao không ít. Tốc độ tu bổ tăng lên tằng tằng.
Trận pháp vốn cần nửa tiếng mới có thể hoàn thành, chỉ cần dùng tầm mười phút đã giải quyết xong.
Đừng thấy chênh lệch chỉ có mười mấy phút, khoảng thời gian này đủ để cứu được rất nhiều võ giả rồi.
Trận pháp tu sửa hoàn tất, một lồng phòng ngự hoàn hảo vô khuyết bao trùm xuống, triệt để ngăn cản loài Hắc Ám ở bên ngoài.
Võ giả ở bên trong pháo đài chiến tranh cực kì hưng phấn, giống như đã nhìn thấy hy vọng thắng lợi.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết sạch tất cả loài Hắc Ám!”
Tiếng hô giết chấn động bầu trời. Tất cả võ giả đều hưng phấn xông về phía loài Hắc Ám ở xung quanh, triển khai chém giết.
Bởi vì loài Hắc Ám đã hoàn toàn mất đi chi viện từ bên ngoài trận pháp, hiện tại trận chiến hoàn toàn nghiêng về một bên. Dưới sự tấn công hưng phấn của võ giả phía đế quốc Đại Càn, chúng tức khắc đã bị chém giết quá nửa.
Trên bầu trời, sắc mặt Nọa Vụ Ma Hoàng khó coi đến cực hạn, không ngờ trận pháp chúng nó ngàn khổ vạn khổ phá hỏng lại bị tên tiểu tử nhân loại kia tu sửa hồi phục, hơn nữa tốc độ còn nhanh như thế, đến mức bọn nó hoàn toàn không kịp tấn công vào trong pháo đài chiến tranh.
Đáy lòng Nọa Vụ Ma Hoàng thầm hận không thôi. Nó rất muốn tự ra tay chém giết tên nhân loại Vương Đằng đã phá hỏng chuyện tốt của nó.
Đáng tiếc, nó bị Tiki quấn thật chặt, căn bản không rảnh ra tay đối phó Vương Đằng.
“Nhóc hay lắm, đúng là đã giúp ta một việc lớn!” Tiki cũng đã nhìn thấy trận pháp được tu sửa lại như mới, vui vẻ không thôi, cười lớn nói với Vương Đằng bên dưới: “Vương Đằng, ân tình này ta đã ghi trong lòng!”
Vương Đằng nghe vậy, không khỏi ngẩng đầu lên, ánh mắt thoáng lấp lánh.
“Ha ha ha, Vương Đằng, mối ân tình này, bọn ta kiếm lời lớn rồi.” Trong đầu Vương Đằng, Viên Cổn Cổn hưng phấn cười lớn.
Bọn họ vốn chỉ muốn tìm kiếm danh vọng, không ngờ còn có được niềm vui bất ngờ như vậy.
Ân tình của một cường giả cấp Vũ Trụ, đây chính là chuyện tốt cực lớn.
Hơn nữa Tiki này rõ ràng còn là võ giả thiên tài của một gia tộc lớn nào đó, thân phận, địa vị đều cao hơn cấp Vũ Trụ bình thường rất nhiều, lời nói tuyệt đối có trọng lượng.
Vương Đằng còn chưa đến Đế Tinh Đại Càn, đã có thu hoạch như vậy, không thể không nói vận may của hắn thực sự quá tốt rồi.
“Bình tĩnh, chẳng qua chỉ là một ân tình mà thôi.” Vương Đằng nhàn nhạt đáp.
“...[○?`Д′?○]“ Viên Cổn Cổn lập tức bị nghẹn họng, đột nhiên cảm thấy bản thân nó còn không có định lực bằng Vương Đằng, bực cả mình~
Cán cân chiến tranh bắt đầu nghiêng lệch. Loài Hắc Ám ở bên ngoài lồng phòng ngự tuy rằng vẫn đang bán mạng tấn công, nhưng chúng nó muốn tấn công vào pháo đài chiến tranh đã là chuyện không thể nào.
Lần này, loài Hắc Ám chỉ xuất động một tồn tại cấp Ma Hoàng.
Chính là vị Noạ Vụ Ma Hoàng kia.
Nó đã bị Tiki cầm chân lại, không có cơ hội tấn công lồng phòng ngự.
Loài Hắc Ám còn lại, mạnh nhất cũng chưa qua cấp Ma Vương. Trong khoảng thời gian ngắn, đòn tấn công của chúng nó không thể nào công phá lồng phòng ngự hoàn hảo.
Còn loài Hắc Ám tàn dư trong pháo đài chiến tranh dưới sự chém giết sôi nổi của đám võ giả, đã nhanh chóng bị dọn dẹp kha khá rồi.
Cùng lúc này, lượng lớn vũ khí phù văn hạng nặng được khởi động, bắt đầu công kích loài Hắc Ám bên ngoài lồng phòng ngự trên phạm vi lớn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận