Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1070: Yamete ~

Những ví dụ khác vẫn còn rất nhiều, bọn họ cũng chỉ được Bạch Đầu Ưng quốc nuôi dưỡng ra để thay mình xông pha chiến đấu mà thôi.
Nước Nghê Hồng vẫn luôn muốn di dời toàn bộ người dân đến Bạch Đầu Ưng quốc, đáng tiếc đối phương đâu có ngu đến mức dẫn sói vào nhà, cho dù con sói này cũng không lớn mạnh bao nhiêu.
Đầu óc Vương Đằng nhớ lại tình báo về nước Nghê Hồng mà mình biết trước đó, bên tai đột nhiên nghe thấy từng tiếng báo động, hơi nhíu mày lại.
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc này, tiếng gầm rú kịch liệt đột nhiên truyền đến từ đường bờ biển bên kia.
Mắt thường cũng có thể thấy được chùm sáng từ phía xa đến gần, dùng một tốc độ cực nhanh bắn về phía Tiểu Bạch, tản ra dao động năng lượng lớn mạnh.
Đối mặt với sự công kích như vậy, ánh mắt Vương Đằng cũng không chớp một cái, vẻ mặt vô cùng bình thản, thậm chí còn không định ra tay.
“Quác!”
Đôi mắt Tiểu Bạch xẹt qua một vẻ khinh thường giống như con người, nó đột nhiên phát ra tiếng kêu sắc nhọn, miệng màu đỏ sậm há to, phun ra một ngọn lửa màu xanh.
Ầm ầm!
Tất cả năng lượng của chùm sáng đều nổ tung khi vừa va chạm với ngọn lửa màu xanh, sau đó bị ngọn lửa màu xanh nuốt hết.
Vèo!
Tiểu Bạch như vào chốn không người, xuyên thẳng qua ngọn lửa bao quanh, giống như một dải lụa màu đỏ đen, trong nháy mắt đã đến bầu trời phía trên đường bờ biển.
Những ngọn lửa đó không để lại một chút vết thương nào trên người nó, lông vũ màu đỏ đen như được rèn bằng kim loại, ánh sáng lạnh lẽo phản xạ dưới ánh mặt trời.
“Tinh thú!”
“Tinh thú cấp Lãnh Chúa xâm phạm!”
“Đáng chết, sao lại xuất hiện Tinh thú loài chim cấp Lãnh Chúa!”

Có rất nhiều công trình phòng thủ được xây dựng ở ven bờ biển, các loại vũ khí phù văn cỡ lớn phía trên thành lũy kim loại, nhưng hiện tại những vũ khí nóng này cũng không thể cho người ta cảm giác an toàn. Võ giả sơ giai xung quanh nhìn về phía con quạ to lớn kia ở trên không trung, đều hoảng sợ biến sắc, rối loạn.
Đám người phía dưới không ngừng nói một chuỗi lời nói, đó là ngôn ngữ của nước Nghê Hồng, giọng điệu nghe có hơi kỳ lạ.
“Bắn pháo, mau bắn pháo!”
“Bắn nó rơi xuống!”

Tiếng nổ dữ dội lại vang lên, từng chùm sáng năng lượng bắn lên bầu trời, thoáng cái đã bao phủ lấy Tiểu Bạch.
“Đánh trúng rồi!”
Võ giả phía dưới nhìn thấy cảnh tượng này, đều mừng rỡ.
“Thật là phiền phức!”
Vương Đằng mở hai mắt, trong mắt xẹt qua vẻ không kiên nhẫn: “Tiểu Bạch, phá hủy toàn bộ công tình quân sự bên dưới đi.”
“Quác!”
Tiếng kêu phẫn nộ đột nhiên vang lên, khiến các võ giả nước Nghê Hồng đang reo hò trở nên im bặt, giống như con vịt bị bóp cổ vậy.
Lập tức một ngọn lửa từ trên bầu trời bắn xuống, đánh tan công kích của chùm sáng trước mặt, sau đó lao xuống với thế như chẻ tre.
Khí tức cực nóng vẫn chưa đến, rất nhiều vật phẩm bên dưới đã tự động bốc cháy.
Ầm!
Ngay sau đó, ngọn lửa màu đỏ xanh ầm ầm rơi xuống, vũ khí phù văn nổ tung, một vùng công trình quân sự hóa thành biển lửa, tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.
“Làm càn!”
Đúng lúc này, một tiếng gầm từ phía xa truyền đến.
Kèm theo còn có một ánh đao hẹp dài hơn mười mét lao đến, xẹt qua không trung, trực tiếp chém về phía đầu của Tiểu Bạch.
“Là chiến tướng Watanabe!”
“Tốt quá rồi, Watanabe đại nhân chính là võ giả cấp Chiến Tướng thập nhất tinh, con tinh thú này chết chắc rồi!”
Võ giả phía dưới nhìn thấy người đến, lập tức reo hò.
“Hừ!”
Vương Đằng khẽ hừ một tiếng, vung tay áo về phía trước, một luồng sức mạnh đáng sợ thổi quét ra.
Luồng ánh đao kia lập tức ngưng ở giữa không trung, như bị mạnh mẽ dừng hình ở đó, sau đó giống như gặp phải đòn nghiêm trọng, bùm một tiếng, ầm ầm vỡ vụn.
“Phụt!”
Võ giả cấp Chiến Tướng hùng hổ bay từ phía xa đến hộc máu bay ngược về phía sau, vẻ mặt hoảng sợ đến cực hạn.
Sau đó hắn tận dụng cú va chạm đáng sợ này, quay đầu bỏ chạy, không lưu luyến chút nào, tốc độ còn nhanh hơn trước đó ba phần.
“…”
Võ giả nước Nghê Hồng ở phía dưới rơi vào sự yên lặng kỳ lạ.
Chiến tướng Watanabe… Chạy rồi!
Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tiếp nhận sự thật này, vẻ mặt sững sờ, sau đó đáy lòng xuất hiện sự tuyệt vọng.
Vương Đằng cũng có chút dở khóc dở cười, lười để ý đến tên hề nhảy nhót này, điều khiển Tiểu Bạch bay về phía thành phố Bình Hương, thủ đô của nước Nghê Hồng.
Võ giả nước Nghê Hồng sống sót sau tai họa ở phía dưới, vừa khóc vừa cười, còn có vài người chưa hiểu rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Con tinh thú cấp Lãnh Chúa kia lại bỏ bọn họ bay đi!
Nó tới dạo chơi sao?
“Không đúng, trên lưng con tinh thú cấp Lãnh Chúa kia hình như có người!”
“Nó bay về phía thành phố Bình Hương!”
Võ giả nước Nghê Hồng hậu tri hậu giác, sắc mặt đại biến kêu lên kinh hãi.

Thành phố Bình Hương!
Thủ đô của nước Nghê Hồng, cũng là dãy cung điện nơi quân chủ của nó cư trú, lúc này một chiếc phi thuyền ngoài hành tinh đang xoay quanh trên bầu trời.
Hình dáng của chiếc phi thuyền ngoài hành tinh này hơi độc đáo, giống như một cục sắt khổng lồ, bên trên được bao phủ bởi các miếng sắt lớn như những miếng vá khác nhau, không biết đó là kim loại gì? Màu của mỗi lá sắt đều khác nhau, một số giống như đã gỉ sét, hiện ra màu nâu đất, có màu đen, có màu vàng… Giống như chắp vá lung tung vậy, khiến người ta nghiêm túc hoài nghi liệu nó có thể đi vào vũ trụ hay không?
Còn trong dãy cung điện phía dưới phi thuyền vũ trụ, trong một toà đại điện nguy nga lộng lẫy, vị trí vốn thuộc về quân chủ của nước Nghê Hồng, lại bị một tên mập chiếm cứ.
Tên mập này ngồi trên tọa ỷ với tư thế vô cùng thoải mái hưởng thụ, bên cạnh có vài cô gái nước Nghê Hồng bộ dáng xinh đẹp xoa bóp, bón thức ăn cho hắn.
Trước mặt hắn không xa, một người đàn ông trung niên cung kính đứng đó, chính là quân chủ của nước Nghê Hồng. Hắn nhìn tên mập ở trên cao, đôi mắt hiện lên một tia lửa âm ỷ.
Còn có một sinh vật ngoài hành tinh với hình dáng kỳ lạ quấn quanh cô gái kia.
Đúng vậy, chính là quấn xung quanh!
Mặc dù nửa thân trên của nó gần chủng tộc, nhưng nửa thân dưới của nó lại là từng cái xúc tu dài, không an phận nhúc nhích bò lên.
Vẻ mặt cô gái kia hoảng sợ, khuôn mặt xinh đẹp lê hoa đái vũ, khóc rất thương tâm, miệng phát ra tiếng khóc yếu đuối và bất lực.
“Yamete ~”
Bên trong cung điện xa hoa, tiếng kêu khóc thảm thiết thỉnh thoảng lại vang lên, quả thực khiến người nghe đau lòng, người thấy rơi lệ.
Quân chủ của nước Nghê Hồng nhìn cảnh tượng này, cơ thịt trên mặt lập tức run lên.
“Haddock, ngươi đúng là có thú vui xấu xa!”
Tên mập ngồi ở trên cao liếc mắt nhìn vẻ mặt của quân chủ nước Nghê Hồng, không nhịn được cười.
“Ôi ~ Bạn thân mến của ta, ngươi không cảm thấy ngôn ngữ của quốc gia này rất có hương vị sao, nghe âm thanh này, thật là khiến người ta say mê.” Hai tay của quái vật bạch tuộc hình người ở giữa đại điện ôm lấy ngực, phát ra giọng nói buồn nôn, vẻ mặt say mê.
“Ừm, ngươi nói đúng, âm thanh này quả thực không tồi, khá giống với ngôn ngữ của hành tinh Azibra.” Tên mập Kim Nguyên sờ cằm, nói.
“Ha ha ha, để ta chơi thêm một chút nữa.” Haddock vươn xúc tu tội lỗi về phía người phụ nữ bị trói ở giữa không trung, vuốt ve ở dưới nách và bên hông… Của nàng…
Yamete ~
Người phụ nữ đó lại phát ra tiếng kêu khóc khiến người ta say mê bất định…
“Haddock, có vẻ chúng ta nên bàn chuyện chính rồi.” Sắc mặt Kim Bảo đột nhiên nghiêm túc, hắn nói.
“Ngươi định ra tay với nước Hạ bên cạnh sao?” Haddock dừng mấy cái xúc tu lơ lửng ở giữa không trung lại, quay người nhìn tên mập ở trên cao.
“Trước mắt người dự thi kia không dễ đối phó, ngươi không thấy hắn vừa mới giết chết ba người dự thi sao?” Kim Nguyên nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Nhìn thấy rồi, biến hóa lớn như vậy trên thiết bị đầu cuối cá nhân, sao ta có thể không thấy được.” Sắc mặt Haddock cũng không tốt, hắn nói: “Xem ra người dự thi này cũng không dễ đối phó, chúng ta có cần cân nhắc đổi chỗ không?”
“Lúc đáp xuống tinh cầu này, ta đã từng điều tra rồi, đều hiểu rõ thiên tài tham gia dự thi lần này. Nếu ta đoán không sai, người dự thi của khu vực này có lẽ là thiên tài Lam Phong của Lam gia, sức mạnh của hắn là giai đoạn cấp Hành Tinh tam tầng, hai chúng ta liên thủ thì cũng có thể chiến đấu một trận.” Ánh mắt Kim Nguyên xẹt qua vẻ nhanh trí, hắn nói.
“Xem ra vẫn hơi khó giải quyết!” Haddock lại nghe ra gì đó, lẩm bẩm nói.
“Ha, trận đấu này không đơn giản chút nào, so ra, ta lại thích đối mặt với kẻ ăn chơi trác táng như Lam Phong hơn.” Kim Nguyên bình thản nói.
“Ngươi cảm thấy nắm chắc được mấy phần?” Haddock gật đầu, lại hỏi.
Khuôn mặt mập của Kim Nguyên đầy vẻ bình tĩnh, giống như đã nắm chắc được phần lớn, hắn mở miệng nói: “Không nhiều không ít, khoảng năm mươi phần trăm.”
“… Năm mươi phần trăm mà ngươi tự tin như vậy cho ai xem hả?” Haddock phát cuồng, xúc tu dưới người điên cuồng lắc lư, tức giận hét lên.
“A ha ha ha, năm mươi phần trăm đã rất nắm chắc rồi, chúng ta phải cho bản thân một chút tự tin chứ.” Kim Nguyên gãi đầu, cười nói.
“Cút!!” Haddock không vui tức giận quát.
Quân chủ của nước Nghê Hồng ở bên cạnh nghe mà hoang mang, bởi vì hai người Kim Nguyên sử dụng tiếng Vũ Trụ thông dụng để trao đổi, hắn căn bản nghe không hiểu, chỉ thấy bọn họ nói rồi, dường như đã rùm beng lên, cũng không biết tình huống gì.
Đúng lúc quân chủ nước Nghê Hồng đang luống cuống, một tiếng vang lớn đột nhiên truyền tới.
Ầm!
Cả tòa đại điện đều chấn động, rất nhiều vụn gỗ vụn đá rơi từ trên trần nhà xuống, một cái lỗ lớn vô căn cứ xuất hiện trên nóc đại điện.
Xung quanh cái lỗ kia có dấu vết cháy sém, hơn nữa cùng với sự xuất hiện của cái lỗ kia, một luồng hơi nóng còn cuốn vào từ bên ngoài.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Quân chủ nước Nghê Hông hoảng sợ biến sắc, kinh hãi nói.
“Hử?”
Kim Nguyên và Haddock nhíu mày, liếc mắt nhìn nhau, rồi sau đó gần như là đồng thời nhìn lên đỉnh đầu.
“Ồ, vậy mà lại có hai người dự thi.” Đúng lúc này, tiếng ồ khẽ truyền đến từ bên ngoài.
Kim Nguyên và Haddock vừa nghe, sắc mặt lập tức biến đổi.
Người dự thi!
Đến nghĩ cũng không cần nghĩ, bọn họ đã lập tức nhận ra người đến chắc chắn là một người dự thi.
“Ra đây đi, các ngươi còn định tránh tới khi nào.”
Giọng nói kia lại truyền đến, khiến sắc mặt của hai người Kim Nguyên và Haddock không khỏi nghiêm trọng. Hai người cùng đứng dậy, đôi mắt xẹt qua một luồng tinh quang, phóng lên cao, nhưng lại không lao ra từ cái lỗ kia, mà mỗi người đập ra một cái lỗ ở hai bên, bay ra ngoài.
Sắc mặt quân chủ nước Nghê Hồng thay đổi thất thường, vội vàng đổi theo ra đại điện, nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy ba bóng người đang đứng giữa không trung, hai người trong đó chính là Kim Nguyên và Haddock, còn người còn lại ngồi xếp bằng ở trên một con quạ khổng lồ, đối mặt với Kim Nguyên và Haddock.
“Là hắn!”
Quân chủ của nước Nghê Hồng cũng là võ giả, hơn nữa sức mạnh không yếu, đạt đến cấp Chiến Tướng thập nhất tinh, cho nên vừa nhìn đã thấy rõ dáng vẻ của Vương Đằng.
Hắn cũng không lạ gì Vương Đằng.
Trước đó, sau khi Kirihime Kana về nước từ hội giao lưu toàn quốc, Vương Đằng đã rơi vào tầm mắt của nhiều quốc gia, và hắn cũng từng điều tra Vương Đằng, cho nên hắn không những không xa lạ gì Vương Đằng, ngược lại còn hiểu rất rõ.
Nhưng hắn không ngờ, Vương Đằng này lại xuất hiện ở đây!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, hình như là kẻ địch của hai đại nhân đến từ vũ trụ?
Quân chủ nước Nghê Hồng chấn động trong lòng, cảm thấy không thể tin được.
Chẳng lẽ Vương Đằng mất trí rồi sao!
Bằng sức mạnh của hắn, sao lại dám tranh tài với hai đại nhân chứ??
Nhưng hắn rất nhanh đã chú ý tới, hai vị đại nhân lúc đối mặt với Vương Đằng, đều để lộ vẻ nghiêm trọng, giống như gặp phải kẻ địch lớn.
Vù!
Vù!
Lúc này, có lẽ nhận ra bên này có động tĩnh lớn, vái bóng người nhanh chóng chạy tới từ phía xa.
Không ít cường giả cấp Chiến Tướng đến, những người này đều là người trong nước Nghê Hồng.
Mà trong đó, lại có một người quen của Vương Đằng, Kirihime Kana cũng tham gia hội giao lưu toàn cầu trước kia.
“Quân chủ!”
“Quân chủ!”
Mấy võ giả cấp Chiến Tướng hành lễ với quân chủ nước Nghê Hồng.
“Không cần đa lễ!” Quân chủ nước Nghê Hồng trực tiếp khoát tay một cái.
“Vương Đằng!” Trong đám người, Kirihime Kana nhìn lên bầu trời, tất nhiên vừa nhìn đã thấy bóng dáng của Vương Đằng. Gương mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, không chút khách khí với quân chủ của nước Nghê Hồng: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Người xung quanh đều nhìn thấy nhưng không thể trách, bày ra dáng vẻ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Chuyện giữa cha con bọn họ, người ngoài không tiện nhúng tay.
“Sao ngươi lại tới đây?” Sắc mặt của quân chủ nước Nghê Hồng biến đổi, lúc này hắn khẽ quát.
“Đến cũng đến rồi, còn sợ cái gì.” Vẻ mặt Kirihime Kana lạnh nhạt nói.
“Ngươi… Ngộ nhỡ bị hai vị đại nhân nhìn thấy, ngươi cũng không phải không biết sở thích của bọn họ…” Quân chủ nước Nghê Hồng vừa nghĩ đến sở thích đặc biệt của hai người dự thi kia, lập tức cảm thấy nhức đầu không thôi, hơi nóng nảy: “Mau, nhân lúc bọn họ còn chưa phát hiện ngươi, mau quay về.”
“Ta không muốn, nhưng ngươi mau nói , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Kirihime Kana căn bản không thèm nghe, không nhịn được hỏi thêm lần nữa.
“Ngươi thật là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, bỏ đi bỏ đi, ta mới không thèm quan tâm ngươi, đến lúc đó cho ngươi nếm mùi đau khổ.” Quân chủ nước Nghê Hồng tức giận nói.
“Ngươi thật là dài dòng!” Kirihime Kana nói.
Quân chủ nước Nghê Hồng lắc đầu, thấy mọi người đều nhìn mình, không khỏi cười khổ một cái, nói: “Cụ thể ta cũng không biết, chỉ biết Vương Đằng của nước Hạ kia đột nhiên đáp xuống, hình như là đặc biệt tới là vì hai vị đại nhân kia.”
Mọi người nghe vậy, lập tức ngạc nhiên, nghi ngờ không thôi…
“Vương Đằng này không không phải muốn gây rắc rối cho hai vị đại nhân chứ?”
Một võ giả cấp Chiến Tướng của nước Nghê Hồng chần chừ một lúc, không khỏi mở miệng nói.
“Nhìn điệu bộ này hiển nhiên chính là như thế!”
“Vương Đằng này thật là gan to bằng trời, sao hắn dám?”
“Đúng rồi, bên phía nước Hạ không phải cũng bị cường giả ngoài hành tinh chiếm lĩnh à, sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?”

Rốt cuộc cũng có người phản ứng lại, hỏi một câu hỏi quan trọng nhất.
Tất cả mọi người lập tức rơi vào bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh!
Sắc mặt quân chủ nước Nghê Hồng hơi biến đổi, đáy lòng đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ không thể tin nổi.
Những người khác cũng đã trấn tĩnh lại, dường như cũng có cùng suy nghĩ với hắn, không khỏi nhìn nhau, trong ánh mắt đều hoảng sợ.
Chính vào lúc này, trong đám người còn có một cô gái dáng người bốc lửa, dáng vẻ quyến rũ đến cực hạn, lúc này vẫn còn đang sững sờ nhìn lên bóng dáng phía trên bầu trời kia, rơi vào trạng thái ngạc nhiên.
“Tại sao là hắn!” Cô gái kia suýt nữa muốn ôm mặt bỏ chạy. Người mà nàng không muốn đối diện nhất lại xuất hiện trước mặt nàng một lần nữa.
Thật là nghiệt duyên mà!
Cô gái kia khóc không ra nước mắt, buồn bực muốn hộc máu, cảm thấy hình như mình sắp bước vào hang sói lần nữa.

Trên bầu trời, Vương Đằng không hề chú ý đến phản ứng của những người bên dưới. Ánh mắt của hắn lúc này dừng lại trên người của hai người dự thi, đôi mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Tổ hợp một tên béo, một con quái bạch tuộc này thật sự có phần vượt quá phỏng đoán của hắn về người dự thi.
Mấy người dự thi gặp phải trước đó đều là hình dáng loài người, suýt nữa khiến hắn quên mất rằng người ngoài hành tinh không chỉ có một chủng tộc, mà còn không thiếu những chủng tộc khác.
Người ngoài hành tinh bị nước Hạ bắt được và nhốt lại là một chủng tộc, tương tự người hành tinh Prota bị Vương Đằng bắt nhốt trong mảnh nhỏ không gian cũng là một chủng tộc.
Thế nên lần này đụng phải một con quái bạch tuộc, thật ra thì không tính là chuyện kỳ lạ gì!
Suy cho cùng vũ trụ to lớn, không thiếu những thứ lạ kỳ.
Hình dáng có chút kỳ quái cũng không thể trách hắn.
“Nhóc con, ngươi nhìn cái gì?” Haddock nhìn thấy người dự thi đột nhiên xuất hiện trước mặt, cả gương mặt tràn đầy vẻ quái đản nhìn hắn, không khỏi trừng mắt lại một cái.
“Nhìn ngươi thì sao.” Khóe miệng Vương Đằng nở một nụ cười kỳ dị, hỏi
“Thử nhìn một cái nữa đi.” Haddock nổi giận rồi.
“Cứ nhìn ngươi đấy, ngươi muốn đánh ta à!” Vương Đằng đưa tay ra, ngoắc ngón tay về phía đối phương.
“A… Tức chết ta mà!”
Haddock giận dữ, xúc tu trên người đột nhiên vươn ra, giống như hóa thành một cây roi dài vung ngang về phía Vương Đằng.
Bốp!
Không khí phát ra tiếng kêu dữ dội, cuốn ra luồng sóng khí dữ dội.
Đôi mắt Vương Đằng chợt lóe lên một tia sáng. Tiểu Bạch bên dưới thân người thu vào trong mảnh nhỏ không gian. Cuộc chiến đấu của cấp Hành Tinh không phải nó có thể tham dự, chỉ cần một cú đánh quét ngang của xúc tu này đủ để khiến nó biến thành khối thịt vụn rồi.
Nhưng đối với Vương Đằng, hắn chẳng hề sợ hãi chút nào.
Hắn một bước nhảy dựng lên, chiến kiếm màu lam xuất hiện trong tay hắn, quét ra một đường ánh kiếm sáng chói, ngọn lửa ngập trời, nghênh đón xúc tu dài thô kệch kia.
Phù!
Chỉ vừa mới tiếp xúc, ánh kiếm sắc bén nóng rực liền chém sâu vào đến phân nửa xúc tu, máu tươi văng tung tóe ra.
Máu kia là màu xanh lá đấy!
Haddock phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thu hồi chiếc xúc tu kia như bị điện giật, vẻ mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
“Tên mập chết tiệt, đây chính là năm mươi phần trăm mà ngươi nói à, năm cái đầu ngươi đó!” Hắn quay đầu quát to một tiếng về phía Kim Nguyên.
“Mẹ nó, tên này không phải là Lam Phong, không biết chui từ đâu ra, trong tình báo của ta không có người này!” Tên mập Kim Nguyên hét lớn.
“Vậy phải làm sao? Còn đánh nữa không?” Haddock gấp rút nói.
“Má nó, bất chấp luôn” Mặc dù Haddock vô cùng kiêng dè Vương Đằng, nhưng nhìn thấy Kim Nguyên đã lao ra nên cũng không chần chừ nữa, trên mười mấy cái xúc tu xuất hiện các loại binh khí, thậm chí còn có súng phù văn, vung ra, xông về phía Vương Đằng.
“Ăn một búa của ta này!”
Kim Nguyên vung vẩy song chùy, cơ thể mập mạp nhưng vô cùng linh hoạt. Đây lại là một tên mập như gió. Hắn nhảy lên thật cao, trên song chùy hiện ra ảo ảnh màu vàng khổng lồ, nặng nề như núi, đập mạnh về phía Vương Đằng.
Vương Đằng nhíu mày, chiến kiếm trên tay phải bất động, nhưng tay trái lại xuất ra một cú đấm.
Áo nghĩa Lực!
Ầm!
Tiếng nổ kinh khủng phát ra, rồi sau đó hung hăng tấn công vào chiến chùy.
Keng!
Một loạt âm thanh nặng nề như kim loại va chạm nhau vang lên không ngừng nghỉ, chấn động đến mọi người của nước Nghê Hồng bên dưới cảm thấy hai tai rung động ong ong, gần như không nghe thấy những âm thanh khác.
“Sao có thể!?”
Vẻ mặt Kim Nguyên hoảng hốt, đôi mắt híp trợn thật lớn, giống như nhìn thấy chuyện gì không thể tin nổi.
Một người, chỉ dựa vào một nắm đấm đã có thể ngăn cản trọng lực song chùy của hắn, sức mạnh của người này rốt cuộc kinh khủng đến mức nào?
“Giết!”
Lúc này, Haddock tấn công tới, mười mấy cái xúc tu đều cầm binh khí, bổ vào người của Vương Đằng.
Súng phù văn bắn ra đạn nguyên lực, phong tỏa toàn bộ đường lui xung quanh Vương Đằng.
“So nhiều tay à!”
Vương Đằng khẽ nhíu mày một cái, sát khí hiện lên, đôi mắt bùng lên hàn quang.
Trong phút chốc, ý niệm trong đầu hắn khẽ động, niệm lực tinh thần trong biển ý thức bắt đầu khởi động, hóa thành mấy chục cánh tay vô hình.
Những bàn tay vô hình này có cái thì khống chế phi đao, đánh nhau với những binh khí mà Haddock cầm trên xúc tu, có cái thì ngưng tụ nguyên lực hóa thành tấm chắn, ngăn cản từng viên đạn nguyên lực.
Còn có một số trực tiếp tạo thành lực trói buộc, quấn quanh bản thể của Haddock.
“Thần niệm sư!”
Haddock kêu to như gặp quỷ.
“Tên mập chết tiệt, không ổn rồi, rút thôi, tên này quả thật là kẻ yêu nghiệt, chậm trễ nữa thì cả hai chúng ta đều được lãnh cơm hộp đó.”
Hắn vừa kêu lên vừa ngăn cản đòn tấn công của Vương Đằng, nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng chính vào lúc này, một luồng sức mạnh vô hình giống như dây thừng đã quấn lên người của hắn, khiến hắn không thể động đậy được.
Kim Nguyên đã sớm nhìn ra thực lực của đối thủ căn bản đã vượt qua dự tính của bọn họ. Sau khi trực tiếp đụng độ một đòn với Vương Đằng, hắn đã mượn lực phản xung, lật bổ nhào ở giữa không trung, sau đó nhanh chân bỏ chạy.
Haddock nhìn thấy cảnh tượng này, mặt xanh mét, hét lớn: “Mẹ kiếp tên mập chết tiệt, mau cứu ta!”
“Haddock, không phải là ta không muốn cứu ngươi, ta cũng khó bảo toàn chính mình, chúng ta vẫn nên tự cầu nhiều phúc đi.” Kim Nguyên cũng không thèm quay đầu lại, cuống quít chạy trốn, thân thể mập mạp kia giống như một quả cầu, lăn đi thật nhanh, âm thanh vang lên từ phía xa.
Haddock buồn bực đến sắp ói máu. Tuy rằng đã sớm biết tính tình của tên mập, nhưng nhìn thấy hắn không chút do dự bỏ lại mình chạy trốn, hắn vẫn muốn mắng chửi.
Nhưng hắn cũng hiểu, lúc này chỉ có thể tự dựa vào bản thân thôi, cho nên hắn liều mạng giãy giụa, nguyên lực toàn thân bộc phát dữ dội, muốn thoát ra khỏi sự trói buộc vô hình kia.
Lúc này, Vương Đằng lộ sắc mặt kỳ quái, nhìn tên mập đang chạy đi xa kia, ngay sau đó hắn bước một bước về phía trước, biến mất tại chỗ.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Tên mập phía trước đột nhiên bị bắn ngược trở lại, giống như quả bóng bị một sức mạnh khủng khiếp đánh trúng.
Thân thể của tên mập kia nặng nề rơi trên mặt đất, khiến một tòa kiến trúc trực tiếp bị phá hủy, bụi mù tung bay đầy trời.
Bên dưới, quân chủ nước Nghê Hồng cùng với võ giả cấp Chiến Tướng xung quanh đều mở to mắt, cả gương mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ và không thể tin nổi.
“Chuyện này…”
“Hai vị đại nhân kia bị đánh bại sao??”
“Đừng có nói đùa, đây chính là cường giả từ vũ trụ tới, sao có thể thua trong tay Vương Đằng, cái này không khoa học chút nào!”
“Thúi lắm, không võ đạo gì hết!”
...
Võ giả cấp Chiến Tướng của nước Nghê Hồng cũng bối rối, miệng khẽ mở ra, thật lâu không thể khép lại, khó có thể tiếp nhận cái kết quả này.
Theo bọn hắn thấy, dù Vương Đằng là thiên tài nhưng cũng chỉ là thiên tài của Địa tinh mà thôi, sao có thể sánh ngang với cường giả của vũ trụ chứ.
Song sự thật đúng là khiến người ta không tưởng tượng được!
Nhìn Vương Đằng một mình đánh lại hai gã cường giả vũ trụ, hơn thế còn đánh bại chúng, khiến tất cả mọi người cảm thấy rất mơ hồ.
Tên thiên tài Hạ quốc này, quả thật là muốn nghịch thiên mà!
Sắc mặt Quân chủ nước Nghê Hồng thay đổi không ngừng, hai vị đại nhân được coi là hy vọng của nước Nghê Hồng vậy mà lại thua rồi!
Vốn là hắn muốn mượn thế lực của hai vị đại nhân kia đưa nước Nghê Hồng tiến vào trong vũ trụ, chân chính siêu thoát khỏi hành tinh Địa tinh lạc hậu này.
Địa tinh chẳng là gì so với nền văn minh khoa học vũ trụ, nền văn minh võ đạo.
Không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như thế này.
Một tên Vương Đằng của Hạ quốc đã hoàn toàn đánh vỡ giấc mộng đẹp của hắn, cho hắn thấy rõ thực tế.
“Người này đã đạt tới loại trình độ này rồi!” Trong đám người, nội tâm, Kirihime Kana chấn động kịch liệt, con ngươi sáng ngời chăm chú nhìn Vương Đằng trên bầu trời, đã hít sâu mấy hơi rồi mà vẫn không thể bình tĩnh lại.
Bên kia, cô gái hình như cũng biết Vương Đằng bây giờ đang co người lại về phía sau, sợ bị nhìn thấy.
Nàng rất muốn chạy trốn nhưng ma xui quỷ khiến thế nào vẫn ở lại.
Không nghĩ tới lại thấy được cảnh tượng kinh người như thế!
Tên kia quả là một tên yêu nghiệt, căn bản không phải là người bình thường.
...
Bản lĩnh của tên mập mạp chết bầm kia không có gì nổi bật, duy chỉ có chạy trối chết là tuyệt đối không ai bằng, vậy mà còn bị đuổi kịp, trực tiếp bị đánh cho rơi xuống.
Thực lực của thanh niên trước mắt này mạnh tới cỡ nào.
Lúc này hắn cũng không dám vùng vẫy. Hắn phát hiện mình không thể nào thoát khỏi sự trói buộc trên người, giãy dụa thế nào đi chăng nữa cũng chỉ phí công mà thôi.
Thậm chí lỡ đâu chọc giận đối phương, chẳng phải là muốn thành cái bộ dạng như tên mập mạp chết bầm kia sao.
Ầm!
Lúc này ở phía dưới, tòa kiến trúc kia lắc lư sụp đổ, Kim Nguyên lắc lư bò ra từ bên trong.
Người hắn đầy bụi bẩn, quần áo trên người rách nát, xuất hiện không ít vết thương, lộ ra vẻ vô cùng chật vật.
“Mẹ nó chứ, lần này đá phải sắt rồi. Tên mập ta đây lớn chừng này rồi, đây là lần đầu tiên thất bại.” Kim Nguyên phun ra một ngụm nước bọt lẫn máu, âm thầm nói hùng hùng hổ hổ.
“Ha ha ha, tên mập chết bầm nhà ngươi sao không chạy nữa, ngươi chạy nữa đi!” Haddock nhìn mà cười lớn hả hê.
“Biến đi, thấy ta như vậy ngươi vui lắm thì phải.” Kim Nguyên mắng to.
“Có phúc cùng hưởng, hai ta vẫn là huynh đệ tốt.” Haddock cười hắc hắc nói.
“Cút cút cút, ta mới không thèm làm huynh đệ với ngươi, ngươi chỉ là con xúc tu quỷ quái.” Kim Nguyên tức giận nói.
Vương Đằng ở một bên thích thú nhìn hai người. Lúc trước hắn gặp phải thí luyện giả, lúc biết rõ không có cách nào chạy trốn, sẽ không khỏi uy hiếp cầu xin, nhưng hai người này lại hoàn toàn không giống vậy, còn có tâm tư ở đây cãi nhau.
Đúng là hiếm thấy!
Hắn lắc đầu, niệm lực tinh thần quét qua bốn phía, nhặt lên bong bóng thuộc tính rơi ra từ hai người.
Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x360
Nguyên lực tinh thần hệ Thủy x420
Tinh thần Hoàng cảnh x32
Ngộ tính Hoàng cảnh x28
Cuồng bạo chiến chùy x10
Nhất tâm thập lục dụng x20
...
Theo bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong cơ thể, Vương Đằng không khỏi thấy mơ hồ, nội tâm có vô số đường rãnh không thể nào giải phóng.
Cuồng bạo chiến chùy!?
Lại là một chiến kỹ cấp Hành Tinh.
Chiến kỹ là thứ tốt mà ~
Nhưng mà con mẹ nó vấn đề là, vì sao lại là loại chiến kỹ thích hợp với mãnh nam chứ!
Một cái băng sơn chiến rìu, một cái cuồng bạo chiến chùy!
Đây là sợ hắn chưa đủ mãnh liệt sao?
Cả người Vương Đằng đứng cứng nhắc tại chỗ, khóe miệng không nhịn được mà run rẩy hai cái.
Vừa nghĩ tới hình ảnh chính mình một tay cầm chiến chùy, một tay cầm chiến phủ, giống như một người đàn ông cơ bắp chém giết tứ phương, lập tức cảm thấy hình ảnh này thật xấu.
“Không được, tuyệt đối không thể dùng chiến kỹ này, đợi có cơ hội thì bán chúng đi, bán hết luôn.” Vương Đằng liên tục lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ mà phát cáu.
Ngay sau đó sự chú ý của hắn rơi vào một loại bong bóng thuộc tính khác – một công mười tám việc!
Cái này là cái thuộc tính quỷ quái gì chứ?
Sau khi bọt khí dung nhập vào, Vương Đằng đã hiểu ra tác dụng của kỹ năng này.
Hắn lấy lại tinh thần, chuyện đầu tiên chính là đi đếm xúc tu của con quái vật Chương Ngư kia.
Tốt lắm, mười tám cái, không nhiều không ít!
“...”
Vậy ra đây chính là lai lịch của một công mười tám việc sao? Vương Đằng thật sự muốn ói mửa.
Còn thập bát dụng, mẹ nó sao không gọi là mười tám mò luôn đi!
Vương Đằng cảm thấy hắn không dùng kỹ năng này được, hắn cũng không có tới mười tám cái xúc tu để mà dùng…
Đợi đã, hình như cũng không nhất định phải dùng bằng xúc tu.
Đột nhiên Vương Đằng kịp phản ứng, hắn hoàn toàn sa vào vẻ bên ngoài rồi, kỹ năng này vẫn có thể đào sâu hơn.
Tác dụng lớn nhất của kỹ năng này chắc là... suy nghĩ!
Không sai, chính là suy nghĩ!
Nói một cách đơn giản, chính là có thể làm cho người ta suy nghĩ mười tám chuyện cùng một lúc.
Hoặc là trong lúc chiến đấu, đồng thời xuất ra mười tám loại công kích!
Cùng lúc suy nghĩ mười tám sự việc, đồng thời xuất ra mười tám loại công kích, cái này có điểm thật khủng bố mà!
Ánh mắt Vương Đằng đột nhiên sáng lên, cảm giác hình như mình là một người châu Á cơ trí, thoáng cái đã nghĩ tới điểm mấu chốt rồi.
Mười tám loại công kích của con quái vật xúc tu rất đơn điệu, thậm chí chỉ đơn thuần là dùng võ khí oanh kích, nếu không cũng sẽ không bị Vương Đằng dễ dàng hóa giải như vậy.
Nhưng mà Vương Đằng lại khác, hắn có nhiều hệ nguyên lực, những chiến kỹ hắn biết nhiều không kể xiết, nếu như có thể đồng thời thi triển ra, e rằng đối thủ của hắn chỉ có thể tuyệt vọng mà thôi.
“Vốn tưởng rằng chỉ là một kỹ năng vô bổ, bây giờ lại phát hiện ra nó là một kỹ năng hiếm có.” Vương Đằng không khỏi vui mừng.
Lúc này chỉ thấy Kim Nguyên ở phía dưới ngẩng đầu lên, hô to với Vương Đằng:
“Người anh em, ngươi muốn thế nào, nói ra đi.”
Vương Đằng nghe thấy thế, cúi đầu nhìn, nhìn thấy dáng vẻ bất cần của tên mập, khóe miệng lập tức cong lên.
Hắn cũng không vội trả lời, tâm niệm vừa chuyển, hắn khống chế niệm lực tinh thần kéo tên quái vật xúc tu ở phía xa tới.
Ầm!
Haddock còn chưa kịp phản ứng thì đã như một vì sao trên trời rơi xuống, nện xuống cách Kim Nguyên không xa.
Mười tám xúc tu của Haddock ở giữa không trung điên cuồng giãy dụa, co quắp, rất giống với một con bạch tuộc bị nghiền ép trên mặt đất.
Kim Nguyên liếc mắt nhìn sang bên cạnh, lập tức cau chân mày, dáng vẻ vừa mới bình tĩnh lại được đã lập tức biến mất không thấy đâu nữa, trong lòng rơi lộp bộp: “Ối mẹ ơi, loại người hung ác này từ đâu mà tới vậy!”
“Bây giờ chúng ta cùng từ từ nói chuyện.” Vương Đằng cười như không cười nhìn đối phương nói.
“Ha… ha ha, anh bạn, có gì chúng ta cứ bình tĩnh nói, ngàn vạn lần không cần động thủ, ta chỉ đùa một chút mà thôi.” Kim Nguyên ngượng ngùng cười một tiếng, xoa xoa hai bàn tay mập mạp, lập tức lộ ra dáng vẻ biết sợ.
Trên thế giới này, có một vài năng lực là có thể không thầy cũng tự thông tỏ.
Ví dụ như... biết sợ!
Không có gì bắt bẻ!
Thế nên bây giờ khi đối mặt với Vương Đằng, hắn bày ra dáng vẻ hèn mọn nhất, cúi đầu khom lưng, làm cho mình toát ra vẻ rất vô hại.
“...”
Ánh mắt Vương Đằng cổ quái, giống như hắn thấy trên người tên mập có bóng dáng của mình.
Mẹ kiếp tên mập chết bầm này dám học ta!
Đây là suy nghĩ lóe lên trong giây lát của Vương Đằng.
Một loại cảm giác đồng cảm tự nhiên sinh ra…
Phi!
Làm sao hắn có thể đồng cảm với tên mập này chứ, quả đúng là gặp quỷ rồi!
Nội tâm Vương Đằng điên cuồng vùng vẫy, vội vàng quẳng suy nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu.
Lúc này, bởi vì Vương Đằng đã bỏ trói buộc niệm lực tinh thần, rốt cuộc tên Haddock từ trong đống đổ nát chậm chạp tới đây, bò ra từ trong đống đá vụn.
Hắn nhìn bóng dáng Vương Đằng, ánh mắt rung động, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt hèn mọn như cũ: “Ta cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện thật tốt, không cần phải đánh tới sống chết như vậy. Mọi người cũng không nhất định phải thành kẻ địch, hợp tác mới cùng nhau thắng lợi được.”
“... Lại thêm một kẻ.”
Vương Đằng im lặng, thậm chí ở trên con quái vật xúc tu này hắn còn thấy cả bóng dáng của mình, tên này và tên mập kia đúng là hiếm thấy.
Khó trách bọn hắn có thể ở chung một chỗ.
“Hai người các ngươi câm miệng.” Vương Đằng thật sự không thể chịu đựng được sự vô sỉ của hai tên này, trừng mắt liếc bọn hắn một cái, hỏi: “Nói xem, lai lịch của hai người các ngươi như thế nào?”
Hai người Kim Nguyên và Haddock không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó Kim Nguyên mở miệng nói trước: “Ta là con trai trưởng của Kim gia ở hành tinh Tucker, chắc ngươi cũng biết Kim gia đi. Gia chủ nắm quyền khai phá kinh doanh của hai sinh mệnh tinh cầu chính là ông của ta, là cường giả cấp Hằng Tinh, là một nhân vật hùng bá một phương.”
Mặt Vương Đằng không hề thay đổi, ra dấu cho Haddock nói.
“Ta là con của tù trưởng bộ tộc Thiên Xà của hành tinh Pol… Haddock, cha ta là người mạnh nhất bộ tộc, cũng là tồn tại cấp Hằng Tinh.” Haddock tự hào nói.
Vương Đằng sờ cằm, không biết tại sao, dù sao hắn vẫn cảm thấy hai người này… vô dụng.
Mặc dù bọn chúng nói rất nghiêm túc, không có chút sơ hở nào, nhưng hắn vẫn cảm thấy một luồng khí kỳ quái.
Hai người này nhất định là đang nói láo!
Vương Đằng chắc chắn trong lòng, cho nên lên tiếng nói: “Các ngươi đừng có lừa ta, kẻ nói dối, cái mông sẽ bị trĩ, trên đầu bị mọc u, còn có thể bị thối rữa… bíp bíp…, thế nên các ngươi tuyệt đối đừng lừa gạt người khác.”
“...” Khóe mắt của Kim Nguyên và Haddock run lên một chút.
Tâm địa người đàn ông này mà ác độc như vậy!
“Các ngươi còn lời gì muốn nói sao?” Vương Đằng hỏi.
Hai người đồng thời lắc đầu.
“Ta có năng lực có thể khiến cho các ngươi biết điều nói ra sự thật, không bằng các ngươi thử một chút xem sao.” Đôi mắt Vương Đằng xoay chuyển, hắc hắc nói.
“... Đại, đại ca, ngươi nói đùa đúng không, dò xét sự riêng tư của người khác là việc làm rất không có đạo đức.” Haddock giật mình, nói lắp bắp.
“Tên ngu ngốc này!” Kim Nguyên quát to một tiếng hỏng bét trong lòng, ngay sau đó không nén được thầm mắng một câu.
“Quả nhiên các ngươi không thành thật như vậy.” Vương Đằng cũng lười nói nhảm, ánh sáng đỏ trong mắt hiện lên, đâm vào trong đôi mắt của Haddock.
Suy nghĩ người này không đủ dùng, khẳng định là tương đối dễ trúng chiêu.
Quả nhiên Haddock gần như chỉ giãy dụa một chút, liền bị hoặc tâm hoàn toàn không chế thần chí.
Kim Nguyên thấy một cảnh như vậy, vẻ mặt hoảng hốt, cả người cũng thấy không ổn.
Người này thật sự có loại kỹ năng như vậy!!!
Chơi quằn què!
Toàn thân lạnh lẽo!
Hắn rất muốn lay Haddock tỉnh dậy, nhưng nhìn tời Vương Đằng cười híp mắt ở một bên, hắn không dám có một cử động nhỏ nào.
“Đại ca, như vậy hình như cũng không được tốt lắm, chúng ta có gì từ từ nói chuyện.” Kim Nguyên yếu ớt nói.
“Bản thân ta cũng muốn từ từ nói chuyện, nhưng các ngươi lại không phối hợp, ta chỉ bất đắc dĩ mà thôi!” Vương Đằng buông tay nói.
“... Tiên sư nhà ngươi còn trách bọn ta nữa!” Trong lòng Kim Nguyên oán thầm không thôi, hơi bị sự vô sỉ của Vương Đằng kinh động tới.
Người này thật sự còn vô sỉ hơn bọn hắn nữa.
“Nào, mau nói cho ta biết các ngươi tới từ đâu, có thân phận như thế nào?” Vương Đằng nói với Haddock.
“Chúng ta tới từ phế tinh M3, không có thân phận gì cả, chỉ là công dân hạ đẳng trốn ra được khỏi phế tinh mà thôi.” Haddock trả lời đàng hoàng.
Trên mặt Vương Đằng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Phế tinh M3!
Trong vũ trụ còn tồn tại chỗ như thế sao?
Phế tinh!
Xem ra trên hai người này có cả một câu chuyện dài rồi.
Chỉ là hai tên khốn kiếp này vừa nãy ở đây bịa chuyện, cái gì mà đệ tử Kim gia, cái gì mà con trai của từ trưởng bộ tộc Thiên Xà, con mẹ nó toàn bộ là gạt người.
May mà hắn nhanh trí, liếc thấu lời nói dối của bọn hắn.
A, nghĩ lừa ta sao, đúng là ngây thơ!
Vương Đằng không khỏi liếc Kim Nguyên một cái, lại thấy hắn che kín mặt, dáng vẻ vô cùng buồn bực.
“Theo ta được biết, tư cách thử nghiệm lần này cũng không dễ dàng mà có được như vậy, lẽ ra các ngươi không có được tư cách này mới đúng chứ?” Vương Đằng nói.
“Chuyện này rất đơn giản, sau khi hai người chúng ta hỏi thăm được tin tức thí luyện đã mai phục ở giữa đường, cướp bóc hai thí luyện giả, tất nhiên là có được tư cách rồi. Dù sao tư cách này cũng không phải là không thể cướp đoạt.” Haddock nói.
“Các ngươi thật là giỏi!” Vương Đằng giơ một ngón tay cái với Kim Nguyên. Vốn dĩ hắn tưởng mọi người tham gia thử nghiệm lần này đều là đệ tử của các đại gia tộc thế gia trong vũ trụ, không nghĩ tới bên trong còn xen lần hai loại khác như vậy.
“Ngươi quá khen rồi!” Kim Nguyên cười khan nói.
“Ngươi thật sự cho rằng ra đang khen ngươi à.” Vương Đằng tức giận nói.
Trên mặt Kim Nguyên lộ ra vẻ ngượng ngùng, cũng không dám trả lời nữa, nghiêm chỉnh đứng ở một bên.
Haddock thức tỉnh, sắc mặt tái nhợt nhìn Vương Đằng, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Hắn biết Vương Đằng đã làm gì với hắn.
“Đại ca, ngươi sẽ không giết chúng ta chứ.” Kim Nguyên cẩn thận nhìn Vương Đằng, thấy sắc mặt của hắn lạnh nhạt, vội vàng nói: “Giết chúng ta cũng chẳng có lợi gì cho ngươi, hai người chúng ta có một vài tài mọn, có thể giúp được không ít việc cho ngươi, giữ lại chúng ta có giá trị hơn là giết, cùng lắm thì chúng ta rút lui khỏi cuộc thí luyện lần này, tất nhiên là sẽ không tạo nên uy hiếp đối với ngươi.”
“A, còn có thể rút lui khỏi cuộc thí luyện sao?” Vương Đằng nói.
“Chuyện này tất nhiên là có thể.” Kim Nguyên sợ Vương Đằng đổi ý, cũng không kịp nghĩ tại sao Vương Đằng lại không biết những tin tức đơn giản như thế này, hiện tại đang thao tác trên thiết bị kết nối.
“Đại ca ngươi xem, ta đã bỏ cuộc rồi!”
Vương Đằng nghe vậy, vẻ mặt nghi ngờ liếc mắt nhìn tên mập một cái, cúi đầu nhìn tới thiết bị kết nối, phía trên hiện lên một đoạn tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận