Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1108: Châu Trung Hoàn! (2)

Hiện tại nghĩ lại, người xâm nhập ngoài hành tinh e là cũng ốc không lo nổi mình ốc, sao có thể tham dự vào lần cá cược của bọn họ.
“Không, không, không.” Vương Đằng mỉm cười lắc đầu, trong mắt lóe qua một luồng tinh quang: “E là bọn họ còn ước mong được tham dự vào cá cược, người xâm nhập ngoài hành tinh có mạnh mẽ hơn nữa, ta cũng không tin bọn họ có thể nắm chắc mười mươi việc đối phó với loài Hắc Ám, nếu để cho loài Hắc Ám xâm nhập, hủy diệt cả Địa Tinh, e là cuộc thi của bọn họ sẽ thất bại thôi.”
“Ồ?” Sắc mặt lãnh tụ Võ đạo lay động, trầm ngâm nói: “Vậy thì chúng ta có cần truyền ra vài tín hiệu không?”
“Đương nhiên cần, truyền tin tức về trận cá cược ra ngoài đi, ta tin bọn họ rất nhanh sẽ đứng ngồi không yên.” Vương Đằng cười hì hì nói.
Lãnh tụ Võ đạo gật đầu.
“...”
Người khác đều nghe đến ngẩn người, cảm thấy hai người Vương Đằng và lãnh tụ Võ đạo đúng là rất giống hai con hồ ly một lớn một nhỏ, tâm địa xấu xa xảo quyệt.
...
Bên phía nước Hạ lập tức dấy lên hành động, tin tức nhanh chóng truyền ra.
Cá cược giữa nước Hạ và loài Hắc Ám!!!
Các nước trên thế giới lập tức biết được tin tức này, hiện tại các nước đều bị người xâm nhập ngoài hành tinh khống chế, tin tức này đã được trực tiếp truyền đến tai bọn họ.
Châu Bắc Dương, Bạch Đầu Ưng quốc.
Ánh mắt của tên xâm nhập ngoài hành tinh tóc màu vàng kim kia nhanh chóng lóe động, rõ ràng trong lòng cũng không bình tĩnh, hắn nhìn xuống những võ giả bên dưới, chậm rãi mở miệng nói: “Có thể xác nhận chuyện này không?”
“Tin tức truyền ra từ bên phía nước Hạ, ta phái người nghe ngóng các nơi, hầu như đều là truyền ra từ trong Hạ cung, nhưng độ đáng tin cực kì cao.” Một tên võ giả quỳ một chân bên dưới, cung kính nói.
“Nước Hạ sao.” Thanh niên tóc vàng ánh mắt chợt sáng, khóe miệng lộ ra đường con: “Khà, xem ra chuyện này là thật rồi, chỉ có điều nước Hạ này đúng là tính toán rất tốt nha, đã nghe ngóng ra được người dự thi bên đó là vị nào chưa?”
“Nghe nói là một vị thanh niên tóc lam, theo thuộc hạ suy đoán, rất có khả năng là vị kia của Lam gia, có điều hình như hắn đã bị một tên võ giả Địa Tinh… đánh bại rồi!” Tên võ giả ngoài hành tinh chần chừ nói.
“Bị võ giả Địa Tinh đánh bại rồi?!” Thanh niên tóc vàng kim chợt nheo mắt , trên mặt lộ ra vẻ cực kì hứng thú: “Nói như vậy, gần đây mấy khu vực lận cận với nước Hạ bị chiếm lĩnh, cũng là do tên võ giả Địa Tinh kia làm?”
“Rất có khả năng như thế.” Tên võ giả ngoài hành tinh nói.
“Hay, đúng là càng ngày càng thú vị, võ giả Địa Tinh này lại còn xuất hiện một nhân vật như thế nào.” Thanh niên tóc vàng kim khẽ cười, biểu cảm càng ngày càng cảm thấy hứng thú, hỏi: “Có thể nghe ngóng ra được, võ giả Địa Tinh kia là người nào không?”
“Hình như là một võ giả thiên kiêu của nước Hạ tên Vương Đằng.” Tên võ giả ngoài hành tinh kia nhấn nhẹ lên đồng hồ trên tay một chút, chốc lát một tia chiếu ảnh lập tức hiện ra, xuất hiện trên khoảng không của đại sảnh.
Trong hình ảnh rõ ràng là một thanh niên tóc đen, tuổi tác không quá hai mươi, mặt như dao bén, quả thực là trên trời dưới đất đẹp trai không ai bằng, khí chất trác tuyệt, bất phàm vô cùng.
Người này không phải ai khác, chính là Vương Đằng!
“Người này cũng xem như có chút thiên phú...” Tên võ giả Địa Tinh kia bèn kể lại toàn bộ sự tích của Vương Đằng ra.
Đối với bọn họ, muốn điều tra chuyện trước kai của Vương Đằng không phải là khó, có điều chuyện sau khi Vương Đằng thăng lên cấp Hành Tinh, bọn họ lại không biết được quá nhiều, càng không biết được sức chiến đấu của hắn như thế nào.
Võ giả ngoài hành tinh ở xung quanh nghe xong, ngược lại cũng không cảm giác gì, thậm chí từ góc nhìn của bọn họ sự tích của Vương Đằng chỉ có thể xem như là thường thường không có gì đặc biệt.
“Theo như ngươi nói, Vương Đằng này có thể xem như là một thiên kiêu trên Địa Tinh rồi.” Thanh niên tóc vàng kim cười nhạt, chỉ là tuy nói như thế, nhưng giọng điệu của hắn lại không coi trọng là mấy, giống như chỉ là đang nói đến một tên võ giả bình thường.
“Đương nhiên hắn không thể so sánh với thiếu chủ ngươi được.” Võ giả ngoài hành tinh bên dưới đồng loạt nói.
“Địa Tinh này dù sao chỉ là một tinh cầu lạc hậu, có thể xuất thiện cấp Hành Tinh đã là không dễ, không thể quá nghiêm khắc.” Thanh niên tóc vàng kim nói, đột nhiên xoay đầu nhìn về phía bên trái đại sảnh.
Một đám người khác đang đứng ở đó, lộ ra sự phân biệt rõ ràng với võ giả ngoài hành tinh.
Những người này là nhân vật cấp nguyên đại lão của Bạch Đầu Ưng quốc, chỉ có điều sau khi người xâm nhập ngoài hành tinh chiếm cứ Bạch Đầu Ưng quốc, bọn họ đã chọn lựa thần phục, hiện tại đã quy thuộc dưới trướng thanh niên tóc vàng kim.
“Các ngươi còn có gì muốn bổ sung về tên Vương Đằng này không?” Thanh niên tóc vàng kim hỏi.
“Utor, Tô An, Fortes, các ngươi từng giao lưu với Vương Đằng trên hội giao lưu toàn cầu, nói thử cảm giác của các ngươi đi.” Nguyên soái Cromwell nhìn về phía mấy người ở hàng cuối cùng.
“Tô An.” Utor đẩy đẩy Tô An thoáng chút im lặng bên cạnh.
“Có thể gọi hắn là tuyệt thế thiêu kiêu.” Tô An nói không nhiều, nói xong một câu bèn lùi về phía sau, không mở miệng nữa.
Sắc mặt của đám người Utor, Fortes bất giác thay đổi.
Tô An này đúng là não tàn, ở trước mặt người ngoài hành tinh mạnh mẽ, lại dám nói Vương Đằng là thiên kiêu tuyệt thế, không thông minh thức thời chút nào.
Đám người Bạch Đầu Ưng quốc lo lắng không thôi, sợ rằng sẽ chọc giận thanh niên tóc vàng kim.
“Thiên kiêu tuyệt thế?” Võ giả ngoài hành tinh nghe thấy bốn chữ này sắc mặt đều có chút cổ quái, sau đó lập tức vang lên một tràng cười nhẹ.
Trong tiếng cưới đó mang theo tia khinh miệt rõ ràng.
“Khà khà, ở Địa Tinh các ngươi, gọi là thiên kiêu tuyệt thế thì được.” Thanh niên tóc vàng ngược lại rất cho thể diện, ho khan một tiếng cười nhẹ nói.
“Được rồi, đừng nói mấy lời nịnh nọt nữa.” Thanh niên tóc vàng kim phất tay, đứng dậy khỏi chỗ ngồi: “Nếu hắn đã đánh tiếng, cá cược với loài Hắc Ám, xem ra chính là hi vọng chúng ta có thể tham dự, vậy thì ta sẽ cho hắn toại nguyện.”
“Các ngươi thay ta truyền lời rằng, hiện tại nhân loại ở Châu Trung Hoàn thưa thớt, thích hợp để làm nơi cá cược, ta sẽ ở đó kính đợi đại giá.”
“Chúng ta đi Châu Trung Hoàn!”
“Vâng!”
Võ giả ngoài hành tinh bên dưới khom người bái lễ, đồng thanh cung kính vâng dạ.
...
Người dự thi ngoài hành tinh của châu Bắc Dương rục rịch đến châu Trung Hoàn trước nhất, còn tin tức hắn cho người truyền ra cũng nhanh chóng loan ra khắp toàn cầu.
Châu Nam Dương cách châu Bắc Dương gần nhất, người dự thi ngoài hành tinh chiếm cứ châu Nam Dương là người biết được tin tức đầu tiên, tên dự thi này là một tên thanh niên dáng người khôi ngô, bộ dạng vô cùng thô bạo, thân hình cực kì to lớn, cao tầm ba mét hơn, trong miệng lộ ra hai cây răng nay cực kì dài, rõ ràng là một nhân chủng, chỉ có điều cũng không biết là chủng tộc nào trong vũ trụ.
Hắn cầm một thanh chiến phủ cực kì lớn trong tay, bên trên túa ra máu tươi, dưới chiến phủ có một con tinh thú khổng lồ, rõ ràng vừa bị chém chết.
Thanh niên khôi ngô cởi trần nửa người trên, một hình xăm màu đỏ máu, khắc họa thành một con dị thú hung hãn trên mặt hắn còn có một phù văn màu máu, lúc này dị thú màu máu và phù văn màu máu đều phóng thích ra hào quang màu máu đỏ, lộ vẻ cực kì yêu dị.
Còn tinh thú dưới chân hắn, máu tưới trong cơ thể nó không ngừng vơi cạn, rất nhanh biến mất bặt tăm, cả con tinh thú lập tức khô quắt lại.
Thanh niên khôi ngô đi xuống từ trên cơ thể tinh thú, nói với đám võ giả ngoài hành tinh ở xung quanh: “Đi, chúng ta cũng đi Châu Trung Hoàn tham gia náo nhiệt.”
Tiếng nói vừa dứt, mặt đất dưới người hắn đột ngột ầm vang vỡ vụn, hình thành một hố sâu cực kì lớn, vết nứt lan tràn ra xung quanh như mạng nhệnh, còn thanh niên khôi ngô đã giống như một viên đạn phóng vút lên trời.
Võ giả ngoài hành tinh ở sau lưng hắn ai ai cũng đều dáng dấp khôi ngô, rõ ràng là cùng một chủng tộc với thanh niên này, từng người phát ra tiếng cười ha hả, cũng vút lên trời cao, đi theo sát nút.
...
Bắc Âu, núi Thánh.
“Thú vị! Thú vị!” Cô gái tóc dài màu xanh lục đột nhiên phát ra một chuỗi tiếng cười khanh khách như chuông bạc, trong biểu cảm nghiễm nhiên ngập tràn hứng thú.
Cười hồi lâu, nàng xoay người nhìn về phía Ares bình tĩnh, nhàn nhạt nói.
“Ai da, ngươi đúng là vô vị, có điều bởi như vậy, dự định của ta đều bị làm loạn hết rồi này.” Cô gái tóc dài xanh lục đột nhiên lại có chút phiền não.
“Nhưng loài Hắc Ám xuất hiện, ta cũng không thể không đi một chuyến.”
“Đi đi, đi cùng ta đi, ta rất muốn tận mắt nhìn thấy vị Vương Đằng kia, xem thử rốt cuộc là một người như thế nào.”
Cô gái tóc dài màu xanh lục bay lên một chiếc phi thuyền vũ trụ trong thiên không, chiếc phi thuyền vũ trụ này có thể nói là tinh tế, đường nét nhu hòa, thậm chí khắp thân thuyền đều là màu hồng nhạt, so với phi thuyền của những người dự thi của hành tinh khác, vừa nhìn là có thể nhìn ra là đồ dùng của con gái.
Ares đứng trên mặt đất, thoáng chần chừ, cuối cùng cắn cắn răng, vẫn đi theo lên, tiến vào trong phi thuyền.
Rất nhanh chiếc phi thuyền đã rời khỏi Bắc Âu, đi thẳng về phía Châu Trung Hoàn.
Gần như cùng một lúc, người dự thi ngoài hành tinh phân tán các nơi trên thế giới sau khi nghe được tin tức cũng chọn lựa hành động, lữ lượt đổ về Châu Trung Hoàn.
Chốc lát, khắp Địa Tinh nổi dậy phong vân, tất cả cường giả tụ hội lại một nơi!!!
Châu Trung Hoàn!
Giữa đại dương bao quanh, một châu lục lớn nổi lơ lửng như cô đảo yên tĩnh, xung quanh châu các hòn đảo lớn nhỏ phân bổ rải rác.
Châu lục lớn này nhân khẩu thưa thớt, lại là thiên đường của tinh thú, cả châu lục thuộc về khí hậu nhiệt đới và á nhiệt đới, khu vực rộng lớn bao phủ bởi rừng mưa nhiệt đới.
Trước thời đại võ đạo, nơi này chính là một vùng đất có thực vật cực kì phong phú, cây cối um tùm, còn đa dạng chủng loại.
Sau này dưới sự xâm nhiễm của nguyên lực, cây cối sinh trưởng nhanh chóng, từng gốc đại thụ ngút tận trời xanh, không biết bao nhiêu cây đại thụ đạt đến mấy mươi mét, trong đó cũng có cây đạt đến chục trượng, còn có dây leo thô lớn sinh trưởng trên mặt đất, giống như mãng xà khổng lồ, nghiễm nhiên đã trở thành một khu rừng rậm nguyên thuỷ.
Mà trong đó tồn tại quá nhiều tinh thú chưa biết, chủng loại đa dạng, số lượng cực kì nhiều.
Dưới cơ số số lượng khổng lồ, đương nhiên tinh thú cấp Lãnh Chúa đã sản sinh ra không ít, mạnh mẽ vô song, đều là tồn tại cấp bá chủ.
Ngoài ra, còn có không ít tinh thú khiến người ta không thể tưởng tượng, trong sông suối ao hồ, dưới lòng đất, toàn bộ đều là nơi tinh thú trú ngụ, nguy hiểm vô cùng.
Nếu võ giả bình thường đi vào trong đó, rất có khả năng lạc vào trong sào huyệt của tinh thú, vậy thì đúng là dữ nhiều lành ít.
Thậm chí võ giả cấp Chiến Tướng cũng không dám tuỳ tiện tiến vào.
Cũng may lúc trước cho đến hôm nay tinh thú và con người duy trì cân bằng khéo léo, cũng chưa phát sinh tình huống bạo phát thú triều trên quy mô lớn bao giờ.
Cộng thêm Châu Trung Hoàn nằm ở trung tâm đại dương, cách biệt với những lục đại khác, cũng không biết tình hình nát bét như thế nào.
Đương nhiên, tuy rằng nơi này nguy hiểm, nhưng cũng là thiên đường của võ giả, tinh thú, linh dược, thậm chí một vài khoáng vật kim khí hiếm có đều là thứ vô cùng đáng tiền.
Làm giàu trong gian khó.
Có rất nhiều võ giả đã tổ thành tiểu đội võ giả đi vào trong đó, tiến hành chém giết tinh thú, tranh đoạt tinh hạch tinh cốt, tìm kiếm linh dược.
Mà mấy ngày gần đây sau khi tin tức đó loan truyền ra, võ giả vốn đang đi săn tinh thú trong Châu Trung Hoàn đều lục tục rời khỏi, không dám nấn ná thêm.
Người xâm nhập ngoài hành tinh!
Loài Hắc Ám!
Một tin lại một tin, dẫn đến xôn xao toàn cầu, khiến cho người ở các nơi trên thế giới cảm thấy ngột ngạt bất an.
Hiện tại sự tồn tại của người xâm nhập ngoài hành tinh là chuyện ai ai cũng biết, tất cả võ giả đều biết thực lực của người xâm nhập ngoài hành tinh vượt qua cấp Chiến Tướng thập tam tinh, thậm chí còn có sức chiến đấu cao hơn một bậc.
Mà ngoài người xâm nhập ngoài hành tinh lại còn có loài Hắc Ám cá cược quyết chiến ở tại Châu Trung Hoàn.
Đây đúng là tai nạn!
Sức chiến đấu của cấp Hành Tinh thế nào? Võ giả Địa Tinh cũng không rõ, nhưng cường giả cấp Chiến Tướng đều vô cùng đáng sợ, huống hồ là cường giả cấp Hành Tinh thì càng mạnh mẽ hơn.
Đến lúc đó Châu Trung Hoàn nằm trong trung tâm trận đại chiến, tất nhiên sẽ dẫn đến dư âm khủng khiếp, ai dám nấn ná?
...
Cường giả nhân loại chưa đến, Châu Trung Hoàn vẫn là một vùng tĩnh mịch, tinh thú ẩn nấp, tất cả như bình thường.
Rống!
Có điều bên trong rừng rậm nguyên thuỷ tĩnh lặng này, thỉnh thoảng sẽ vang lên tiếng thú rống, văng vẳng trên bầu trời rừng mưa, rõ ràng là tinh thú đang chứng tỏ địa vị bá vương trên vùng châu lục rộng lớn này.
Đột nhiên, mặt đất rung chuyển, phía dưới rừng rầm đột nhiên xuất hiện tiếng vang cực kì lớn.
Ầm đùng!
Phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy hai bóng dáng khổng lồ xuất hiện ở một khu vực nào đó trong rừng, một con mãng xà cực lớn, một con vượn khổng lồ, cơ thể đều vượt quá mười trượng, trên người toả ra khí tức cực kì mạnh mẽ, rõ ràng đã đạt đến cấp Lãnh Chúa.
Bọn chúng tranh đấu với nhau, quay cuồng trong rừng, đập ngã cây rừng thành mảng lớn, dẫn đến rung chuyển cực lớn.
Tinh thú nhỏ yếu xung quanh đều trốn tránh ra xa, sợ tai bay vạ gió.
Nhưng vào thời khắc hai con tinh thú cấp Lãnh Chúa đang đánh nhau say sưa, trên bầu trời phía xa đột nhiên xuất hiện một bóng râm, bóng râm đó nhanh chóng đến gần, rõ ràng là một chiếc phi thuyền vũ trụ khổng lồ.
Sau khi phi thuyền kia đến gần, cũng không thấy có động tác gì khác, chỉ dừng lơ lửng trên bầu trời khu rừng như thế.
Nhưng hai con tinh thú cấp Lãnh Chúa bên dưới lại bất giác dừng cuộc tranh đấu, ngẩng đầu nhìn lên cơ thể thoáng đờ đẫn, nhìn về phía phi thuyền khổng lồ trên bầu trời.
Còn không đợi bọn nó suy nghĩ thêm, từ một phía xa xôi khác, lại lần nữa xuất hiện một điểm đen.
Điểm đen đó chớp mắt đã đến trên bầu trời khu rừng, đồng thời hóa thành một chiếc phi thuyền khổng lồ, chỉ có điều chiếc phi thuyền này rõ ràng là đã chú ý đến chiếc phi thuyền đầu tiên, vì thế cũng chưa đến gần, mà dừng lại ở phía xa xa.
Người trên phi thuyền cũng chưa xuất hiện, bọn họ dường như đã giao hẹn, đều đang yên tĩnh chờ đợi gì đó.
Hai con tinh thú cấp lãnh chúa đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy sởn cả da gà, sau đó cúi thấp cơ thể vô cùng ăn ý, ẩn nấp vào trong đại thụ cao lớn, chầm chậm bò ra xa, chút âm thanh cũng không dám phát ra, sợ rằng bị hai chiếc phi thuyền trên bầu trời phát hiện.
Có điều bọn nó rõ ràng đã nghĩ nhiều rồi, tồn tại trên hai chiếc phi thuyền vốn không có thời gian chú ý đến hai con tinh thú vẻn vẹn cấp Lãnh Chúa bọn nó.
Thời gian trôi qua, không ngừng có phi thuyền giá lâm Châu Trung Hoàn, một chiếc, hai chiếc, ba chiếc, bốn chiếc…
Cả Châu Trung Hoàn chìm vào trong một bầu không khí cực kỳ căng cứng nặng nề, tất cả tinh thú cấp Lãnh Chúa của nơi này đều đã phát giác được điều dị thường, lũ lượt hành động, muốn thăm dò tin tức, nhưng lại không thể biết được gì.
Tất cả tinh thú cuống cuồng xoay quanh, táo tợn dị thượng.
Nhưng bọn nó không dám ra tay với tồn tại bên trong phi thuyền, bởi vì khí tức tản ra từ bên trong đó khiến tất cả tinh thú cấp Lãnh Chúa đều cảm thấy run sợ trong lòng.
Thời gian một ngày qua đi trong sự chờ đợi giày vò thế này.
Phi thuyền vũ trụ đến càng lúc càng nhiều, mãi đến sáng sớm ngày thứ hai, số lượng phi thuyền giá lâm bầu trời Châu Trung Hoàn đã đạt đến tròn trịa mười tám chiếc.
Đây đại diện cho mười tám tên người dự thi ngoài hành tinh!
Sáng sớm tinh mơ, người dự thi ngoài hành tinh chờ đợi cả một đêm dường như cuối cùng đã mất hết nhẫn nại, có người xuất hiện trên đỉnh đầu phi thuyền, khí tức tự thân mạnh mẽ bùng nổ ra ngoài.
Ầm!
Khí thế mạnh mẽ cấp Hành Tinh càn quét tứ phương.
Vô số tinh thú bên dưới sợ hãi không thôi, quỳ rạp dưới đất, liên tục run lẩy bẩy.
Quá đáng sợ!
Thật sự quá đáng sợ!
Từ lúc nào trong nhân loại xuất hiện tồn tại mạnh mẽ như thế?
Vô số tinh thú nghẹn ngào, cả người run rẩy, thậm chí có không ít tồn tại yếu đuối trực tiếp sợ tè ra quần.
Chuyện này quả thực không thể trách bọn nó được, cường giả cấp Hành Tinh đáng sợ mực nào, những tinh thú ngay cả cấp Lãnh Chúa còn chưa đạt đến được làm sao có thể phản kháng chứ.
Ngay lúc đó, cường giả cấp Hành Tinh trong những phi thuyền khác cũng bị kinh động, lũ lượt đi ra khỏi phi thuyền, giống như cũng không chịu yếu thế, đồng loạt phóng thích khí thế ra ngoài.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
...
Khoảng không trên rừng rậm quả thật trở thành cấm địa để cường giả cấp Hành Tinh tranh đấu lẫn nhau, khí thế đáng sợ xoay chuyển không tan, va chạm vào nhau, phát ra tiếng ầm vang kinh người.
Những người dự thi ngoài hành tinh nhìn nhau đầy thù địch, giống như không ai phục ai, lúc này tụ hội lại một nơi, đương nhiên kiếm cung sẵn sàng, không đánh nhau đã xem như là kiêng dè những loài Hắc Ám sắp đến kia.
Có điều mấy chiếc phi thuyền thuỷ chung không hề có chút động tĩnh nào, giống như không chút quan tâm đến chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài.
Thời gian lại lần nữa trôi qua.
Lại qua thêm hơn nửa ngày, cũng không có ai khác đến.
“Là hắn!”
“Augus!”
“Tên Augus được gọi là người có tiềm lực mạnh nhất ở độ tuổi dưới ba mươi của tinh hệ Thương Lang thuộc liên bang Aurant!!!”
“Sao hắn cũng tham gia kiểm tra luyện rèn này, không phải có tin đồn hắn sớm đã rời khỏi liên bang Aurant đi ra ngoài rèn luyện rồi sao?”
“Đáng ghét, có Augus ở đây, cơ hội của chúng ta sẽ ít đi mấy phần.”
...
Thanh niên tóc vàng được mọi người gọi là Augus cho dù nghe thấy lời nói của mọi người, thì vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, chỉ là dù làm thế nào cũng không thể che đậy được sự kiêu ngạo trong đôi mắt.
Liên bang Aurant có bảy đại tinh hệ, tinh hệ Thương Lang chính là một trong số đó, mà hắn chính là thiên kiêu mạnh mẽ nhất tinh hệ Thương Lang.
Danh hiệu này không phải hắn tự đặt, mà là được người ngoài công nhận.
Cho nên hắn có tư cách tư kiêu!
“Tên Vương Đằng, võ giả Địa Tinh kia vẫn chưa đến sao?” Lúc này ánh mắt Augus quét qua xung quanh, mi tâm khẽ nhíu, giọng nói không nghe ra được bất kì cảm xúc nào chậm rãi vang lên.
Không có người trả lời hắn, người dự thi khác tuy rằng cực kì sợ hãi với tên tuổi của Augus, nhưng cũng sẽ không a dua nịt hót, vì bọn họ có sự kiêu ngạo bản thân là người dự thi.
“Ha ha ha, Augus, lần này mất hết mặt mũi chưa, vốn không ai để ý đến ngươi.” Đột nhiên vang lên một tiếng cười lớn, cuồng bạo mà hào phóng.
“Catu!”
“Đáng chết, là thiêu kiêu Catu của tinh hệ Huyết Nguyệt!”
“Lại là thiên kiêu cấp bậc một tinh hệ, cơ hội càng ngày càng ít rồi.”
“Nghe nói vật tổ trên người hắn chính là dùng máu tươi của tinh thú Huyết Nguyệt nổi danh nhất tinh hệ Huyết Nguyệt điêu khắc mà thành, còn là cự thú huyết nguyệt tinh không đã thành niên, thực lực còn là đỉnh phong cấp Hành Tinh cửu giai, bị một tay Catu chém chết.”
“Nghe nói hắn rõ ràng là cấp Hành Tinh ngũ giai, lại có sức chiến đấu của cấp Hành Tinh cửu giai, thực quá đáng sợ.”
...
Tiếng bàn tán lần nữ truyền ra từ trong đám người dự thi ngoài hành tinh, sắc mặt bọn ai nấy đều rất khó coi, cũng vô cùng kiêng dè tên Catu này.
“Augus, không ngờ ngươi cũng đến tham dự kiểm tra rèn luyện lần này.” Catu cười khà khà nói.
“Không phải ngươi cũng vậy sao?” Sắc mặt Augus đã khôi phục như ban đầu, đạm nhạt phản kích nói.
“Xem ra chúng ta có cơ hội trở thành bạn học rồi nha.” Catu lơ đễnh, mỉm cười ha ha, tuy rằng hắn tự kiêu, nhưng cũng không dám xem thường thực lực của Augus.
“Hừ!” Augus hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì.
“Khà khà khà, hai vị hăng hái thật đấy, đến lúc này rồi mà còn tâm trạng cãi nhau ở đây.” Trên một chiếc phi thuyền màu hồng bên cjanh không biết từ bao giờ đã xuất hiện hai cô gái, mà lúc này cô gái tóc dài màu xanh lục đứng bệnh cạnh đang bụm miệng phát ra tiếng cười thanh thuý.
“Tinh hệ Thanh Huyền, Biello!”
Hai người Augus và Catu nhìn thấy cô gái tóc dài xanh lục kia, bất giác lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Đến cả người cũng đến sao!”
“Sức hấp dẫn của tháp Thánh Tinh quả nhiên không phải ai cũng đều có thể chống cự lại được.”
“Đó là đương nhiên, tháp Thánh Tinh chính là đệ nhất học viện của liên bang Aurant, cô gái nhỏ đương nhiên cũng không thể khinh thường.” cô gái tóc dài xanh lục tên Biello cười nói.
“Thiên kiêu bảy tinh hệ lớn đã đến ba người, không biết còn có thiên kiêu nào khác đến không?” Hai tay Catu khoanh trước ngực, quan sát xung quanh cực kì hứng thú.
“Có có ta.” Một giọng nói truyền đến.
Một tên đàn ông tóc dài màu nâu xuất hiện dáng hình trên một chiếc phi thuyền, tên đàn ông này dáng vẻ đại khái khá giống với con người, chỉ có điều hai tai hơi nhọn, dáng vẻ thoạt nhìn vô cùng tuấn mỹ.
“Pucklin!” Ba người phía Augus lập tức nhận ra người đang đến, sắc mặt thoáng nghiêm nghị.
“Hi hi, nếu mọi người đều đi ra cả rồi, vậy ta cũng không trốn trốn nấp nấp nữa.” Sau đó một tiếng cười hi hi vang lên.
Chỉ thấy một tên nhân chủng dáng người thấp bé nhỏ thó xuất hiện trước mặt mọi người, so sánh với những người dự thi ngoài hành tinh khác, tên nhân chủng này rõ ràng giống như một người tí hon.
Dáng vẻ của hắn có chút đặc biệt, trên mặt còn có chút vảy màu đen nhánh, chỉ có điều rất nhỏ bé, hơn nữa cũng chỉ đến gần cổ mới có, vì thế cũng không quá rõ ràng.
“Rockins!”
“Thiên kiêu tộc Hắc Lân của tinh hệ Uro… Rockins!”
“Đệ nhất thiên kiêu kiêm đệ nhất mỹ nữ của tinh hệ Thanh Huyền… Biello!”
“Còn có thiên kiêu của tộc Mộc Tinh Linh tinh hệ Lam Ngân… Pucklin!”
Từng giọng nói kinh ngạc truyền ra từ trong miệng người dự thi ngoài hành tinh xung quanh, khuấy động gợn sóng không nhỏ.
Đám người dự thi ngoài hành tinh này rõ ràng vô cùng quen thuộc với ba người họ, vừa nhìn lập tức nhận ra bọn họ, thậm chí cũng thuộc làu sự tích của ba người họ, ngươi nhìn một cái ta nói một câu, là có thể kể sạch sẽ nội tình của ba người.
“Năm thiên kiêu, cuộc thi lần này đúng thật là long tranh hổ đấu, cũng không biết ai có thể đường đường chính chính chiến thắng đây? Ai có thể thuận lợi tiến vào tháp Thánh Tinh?”
“Năm người bọn họ đương nhiên mạnh mẽ, nhưng chúng ta cũng không phải không có cơ hội, làm sao cũng phải tranh thử xem sao.”
“Không sai, huống hồ lần này còn xuất hiện loài Hắc Ám, biến cố tràn lan, kết quả cuối cùng như thế nào không ai biết được.”
...
Trên bầu trời rừng rậm Châu Trung Hoàn, theo sau sự xuất hiện của năm đại thiên kiêu, bầu không khí hừng hực đến cực điểm.
Một nơi trong hư không các nơi này không xa, ba bóng người lén lén lút lút xuyên qua trở ngại không gian, đang chú ý đến tình hình bên này.
“Không ngờ lần này lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy.” Một tên quái tám móng trng đó kinh ngạc nói.
“Lão đại, chúng ta nghe được kha khá rồi, có phải là nên hiện thân rồi không?” Một bóng dáng béo mập khác hỏi.
“Mấy tên được gọi là thiên kiêu này, đúng là không có nhẫn nại, mới có một ngày đã đợi không được rồi.” Bóng dáng cuối cùng sờ cằm, lắc lắc đầu, dáng vẻ trưởng bối nhìn hậu bối chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.
Kết quả thu hoạch cũng không tệ.
Ít nhất hắn đã mò mẫm được kha khá thân phận và thực lực của những thiên kiêu này, phối hợp thêm tình báo của hai người phía Kim Nguyên, đảm bảo không chút sơ hở.
“...” Chỉ có điều hai người Kim Nguyên và Haddock nghe thấy lời nói của Vương Đằng, lại vô cùng cạn lời và ghét bỏ.
Lão đại bọn họ vừa nhận này quả thực là vô sỉ, phơi người ta một ngày trời rồi, còn ở đây nói lời lạnh lùng.
Nghịch ngợm thế này, ra đường rất dễ bị người ta chém chết nha.
Hai người không khỏi oán thầm không thôi.
“Được rồi, đã đến lúc chúng ta xuất hiện rồi.” Vương Đằng không nhiều lời, sắp xếp quần áo của mình một chút, lập tức biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện cực kì đột ngột ở trước mặt đám người dự thi ngoài hành tinh, phất phất tay ngây thơ vô tội:
“Hello, mọi người đều đến rồi hả!”
“Hello, mọi người đều đến rồi hả!”
Ngay lúc ánh mắt của tất cả người dự thi ngoài hành tinh bị đám thiên kiêu Augus của liên bang Aurant thu hút, một tiếng vang lên rất động ngột giọng nói này xuất hiện cực kì bất ngờ, dù là đám võ giả cấp Hành Tinh ở đó trước khi xảy ra cũng không hề mảy may phát hiện gì.
Tất cả người dự thi ngoài hành tinh đều chấn kinh, quay đầu nhìn về phía giọng nói truyền đến.
Chỉ thấy một tên thanh niên chân giẫm một con quạ màu đen kịt, xuất hiện giữa bầu trời xa xa, đang mỉm cười hì hì nhìn về phía bọn họ.
Mà sau lưng tên thanh niên kia, còn có hai người xuất hiện.
Một tên mập, một tên quái vật xúc tu dưới chân mọc ra hơn mười mấy nhánh xúc tú.
Sự kết hợp này thật sự có chút kì quái và đặc biệt!
Sắc mặt của tất cả mọi người dự thi ngoài hành tinh đều thoáng nghiêm nghị, không dám xem thường tổ hợp kì dị này.
Bởi vì trong mắt mọi người, tên mập và quái vật xúc tu kia đều là cường giả cấp Hành Tinh.
Mà thực lực của tên thanh niên kia càng khiến người ta không thể nào nhìn tỏ, rõ ràng cực kì thần bí.
Điều khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, ba người này rốt cuộc là xuất hiện từ bao giờ, mọi người lại không mảy may phát giác.
Thanh niên Augus tóc vàng kim sắc mặt bình tĩnh, trong mắt lại lóe qua tinh quang không để lại chút dấu vết.
Catu khoanh tay khóe miệng khẽ nhếch lên, giống như nhìn thấy Vương Đằng cảm thấy cực kì hứng thú.
Trên mặt Biello ngập tràn ý cười, quay đầu thoáng nhìn Ares, ý cười trên amwjt càng nồng đậm, sau đó ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng lóe sáng.
Sau khi ánh mắt Biello rời khỏi, ánh mắt Ares mới thoáng lấp lánh.
“Đúng là hắn!”
Trong lòng nàng rất mất bình tĩnh, mới không gặp bao lâu, hắn đã đi đến bước này rồi, có thể tranh đấu với võ giả ngoài hành tinh, đúng là khiến người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Ngoài ra, Rockins và Pucklin cũng nhìn về phía Vương Đằng sắc mặt khác biệt, không biết là đang nghĩ cái gì.
“Hắn là ai?”
Vị thiên kiêu Rockins tộc Hắc Lân tinh hệ Uro biểu cảm bình tĩnh, mở miệng hỏi.
“Ta là Vương Đằng của Địa Tinh, các vị chiếu cố nhiều hơn, chiếu cố nhiều hơn!” Vương Đằng cười hì hì nói.
“Võ giả Địa Tinh!”
Ánh mắt mọi người chợt lóe, khóe miệng lộ ra đường cong ý vị thâm trường.
Lời giới thiệu này rất thú vị!
Nơi này đều là võ giả ngoài hành tinh, mà Vương Đằng cứ một mực nói bản thân là võ giả Địa Tinh, đây há chẳng phải là muốn đối lập với bọn họ sao.
“Là ngươi đưa ra tin tức, muốn cá cược với loài Hắc Ám?” Augus hỏi.
“Không sai, xem ra các vị cũng có ý tham dự?” Vương Đằng bày ra dáng vẻ ngây thơ, hỏi.
“...”
Mọi người bất giác cạn lời.
Tên này đưa ra tin tức không phải là vì muốn hấp dẫn bọn họ đến sao, hiện tại lại giả ngốc ở đây, thật sự cho rằng mọi người không nhìn ra à.
“Chỉ dựa vào ngươi, ngươi cảm thấy đủ sao?” Trong giọng điệu của Rockins mang theo chút khinh miệt nói.
“Đủ hay không, đánh rồi mới biết.” Vương Đằng cũng không để ý, cười khà khà nói: “Có điều cá cược lần này dù sao là do ta định xuống, các vị muốn tham dự, hoặc là tự đi nói chuyện với loài Hắc Ám, hoặc là ngoan ngoãn im miệng, bớt ồn ào.”
Sắc mặt Rockins chợt biến.
“Càn quấy!”
Sau lưng hắn, một vị võ giả ngoài hành tinh chốc lát hét lạnh một tiếng.
Sắc mặt Vương Đằng bất biến, ánh mắt lại lướt qua Rockins, rơi lên trên người tên võ giả ngoài hành tinh sau lưng hắn, khóe miệng nhếch lên đường cong ác ý.
“Ở đây từ bao giờ đến phiên một võ giả cấp Tinh Đồ như ngươi mở miệng nói chuyện.”
Kim Nguyên ở sau lưng Vương Đằng ngược lại rất hiểu chuyện tháo vát, không đợi Vương Đằng lên tiếng, đã trừng mắt nhìn đi, lạnh giọng quát. Khí thế của võ giả cấp Hành Tinh chốc lát nghiền ép về phía đối phương.
Trong vũ trụ, cấp Tinh Đồ chính là tên gọi thống nhất của võ giả dưới cấp Hành Tinh, đối mặt với võ giả cấp Hành Tinh đương nhiên không có chút năng lực phản kháng.
Sắc mặt của tên võ giả ngoài hành tinh kia trắng bệch, trên đỉnh phi thuyền bất giác lao đảo lùi về sau mấy bước.
“Hừ!” Rockins hừ lạnh một tiếng khí thế mạnh mẽ tỏa ra khắp người, va chạm với khí thế của Kim Nguyên.
Ầm!
Khí thế tuy rằng vô hình, nhưng lúc va chạm lẫn nhau, vẫn phát ra âm thanh ầm vang kịch liệt.
Khí thế của Kim Nguyên lập tức bị đánh vỡ.
“Người của ta không đến lượt ngươi dạy dỗ.” Sắc mặt Rockins thoáng lạnh, khí thế xông thẳng đến, không chỉ là đối phó Kim Nguyên, còn bao phủ cả ba người phía Vương Đằng vào trong.
Sắc mặt Kim Nguyên cứng đờ, như gặp phải kẻ địch mạnh.
Tên Rockins này có thể được xưng là thiêu kiêu trứ danh của tinh hệ Uro, đủ để thấy thực lực bất phàm.
Một tinh hệ rộng lớn biết bao, trổ hết tài năng trong đó, tên Rockins này chắc chắn là thiên tài trong thiên tài.
Ầm!
Khí thế chớp mắt đã đến, đè xuống đỉnh đầu ba người Vương Đằng.
Những võ giả thiên kiêu từ ngoài hành tinh đến như bọn họ, trên thực tế không thể nào để ý đến võ giả địa phương của Địa Tinh, cho dù Vương Đằng đạt được cấp Hành Tinh, trong mắt bọn họ, phương diện nội hàm còn thua kém rất nhiều, không thể so sánh với bọn họ.
Lúc này, sắc mặt Vương Đằng vẫn không hề thay đổi, chính ngay lúc khí thế sắp trúng người, nhẹ nhàng phất tay một cái
Đoành!
Một tiếng vang âm trầm, khí thế đó tan vỡ theo tiếng vang.
Sắc mặt Rockins cuối cùng đã có chút thay đổi, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Đằng, trong lòng lại cực kì kinh ngạc.
Võ giả ngoài hành tinh khác cũng kinh ngạc không thôi, ngay cả đám người Augus, Catu, Biello cũng không ngoại lệ, đều có sắc mặt khác biệt.
Hai người Kim Nguyên và Haddock sau lưng Vương Đằng không kìm được ánh mắt lấp lánh, đáy lòng không thể tưởng tượng nổi.
Đấy mới bao lâu, cảm thấy sao mà thực lực của vị lão đại từ trên trời rơi xuống này đã mạnh lên rất nhiều vậy chứ?
Hai người đưa mắt nhìn nhau, xác định mình không cảm nhận sai, trong lòng càng thêm chấn động.
Nhưng Vương Đằng không dừng lại ở đây, trong đôi mắt hắn vụt qua một tia tinh quang, niệm lực tinh thần dường như ngưng tụ thành một thanh kiếm bén vô hình đâm ra.
“Không hay rồi!”
Sắc mặt Rockins khẽ biến, muốn ngăn cản, lại không thể nào theo kịp.
Tốc độ của thanh kiếm sắc bén do niệm lực tinh thần ngưng tụ nhanh đến mức nào, ngay khoảnh khắc đâm ra từ trong mắt Vương Đằng đã lập tức đâm vào trong đôi mắt của tên võ giả cấp Tinh Đồ ngoài hành tinh sau lưng Rockins.
Vô thanh vô tức!
Tên võ giả cấp Tinh Đồ ngoài hành tinh kia chỉ chấn động toàn thân, lập tức thất khiếu chảy máu, cơ thể mất đi khống chế, ngã về phía sau.
Đoành!
Cơ thể hắn nặng nề ngã lên trên đỉnh phi thuyền, ý thức bị hủy diệt hoàn toàn mất đi mạng sống.
“Ngươi!”
Sắc mặt Rockins khó coi, đôi mắt như muốn phun lửa.
“Thuộc hạ này của ngươi miệng thúi quá, ta thay ngươi tiễn hắn về lò cải tạo rồi, không cần cảm ơn ta.” Vương Đằng làm như không nhìn thấy ánh mắt của hắn, thản nhiên nói.
“Khốn kiếp!” Rockins tức giận.
Hắn chưa từng bị người ta lơ đi như thế!
Cũng chưa từng bị người ta mạo phạm như thế!
Tên thổ dân Địa Tinh này đánh chết thuộc hạ đắc lực nhất của hắn ở trước mặt hắn, không khác nào vứt mặt hắn xuống đất điên cuồng giẫm đạp.
Chú có thể nhịn, thím cũng không thể nhịn.
“Nếu ngươi không phục, thì đến đấu một trận, ta chiều ngươi.” Vương Đằng lúc này cuối cùng đã thu lại nụ cười, nhìn đối phương mặt không biểu cảm, lạnh giọng nói.
Đối với kẻ địch, hắn trước nay chỉ có một nguyên tắc.
Không phục, đánh cho phục!
Còn không phục, đánh chết!
Kệ ngươi là thiên kiêu gì, đều giết không tha.
Trong chốc lát, bầu không khí bốn phía đông cứng lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở giữa Vương Đằng và Rockins, hoặc chấn kinh, hoặc chế giễu, hoặc cười trên nỗi đau của người khác…
Ánh mắt của một đám người dự thi ngoài hành tinh rất phức tạp, xoay chuyển qua lại giữa Vương Đằng và Rockins.
“Thực lực của tên võ giả Địa Tinh Vương Đằng này thật khiến người ta nhìn không thấu!”
“Cấp Hành Tinh là điều chắc chắn, nếu không, hắn đã không thể chống đỡ được khí thế của Rockins.”
“Nhưng hắn quá nhẹ nhàng rồi nha!”
“Hơn nữa vừa rồi chắc là niệm lực tinh thần đúng không?”
“Có thể phóng đòn tấn công ra ngoài, khiến người ta phòng không thể phòng, chắc chắn là niệm lực tinh thần, tên Vương Đằng này còn là một tên Thần Niệm sư cực kì hiếm thấy!!!”
“Có điều Rockins chính là thiên kiêu nổi tiếng của tinh hệ Uro, Vương Đằng thế này há có thể so sánh với hắn, vừa rồi làm vậy coi như là không khác gì tìm chết!”
...
Tiếng bàn tán văng vẳng bốn phía, tất cả người dự thi ngoài hành tinh đều rất chấn động, đặc biệt là thân phận Thần Niệm sư của Vương Đằng khiến mọi người cảm thấy vô cùng huyền diệu.
Trên Địa Tinh lạc hậu này lại xuất hiện một tên Thần Niệm sự cực kì hiếm thấy!
Nhưng mà dù là như thế, mọi người vẫn không xem trọng Vương Đằng, cảm thấy hắn không thể nào là đối thủ của Rockins, hiện tại chọc giận, căn bản chính là tự tìm đường chết.
Sắc mặt Rockins tái xanh, trong lòng lửa giận bốc cháy hừng hực, dường như đã đạt đến cực điểm bùng nổ, nhưng hắn đã hít sâu một hơi, lại bình tĩnh xuống, thoáng nhìn Vương Đằng vẻ mặt tỉnh bơ, lại không lên tiếng nói thêm gì.
Mọi người thất vọng trận.
Vốn cho rằng Rockins không thể nuốt cục tức này xuống, đương nhiên phải đánh chết Vương Đằng ngay tại chỗ, ai ngờ lại có kết quả như thế này.
Hắn không phản kháng một tiếng, chọn lựa tránh mũi nhọn.
Người dự thi ngoài hành tinh không ngốc, đương nhiên biết là tại sao, ánh mắt bọn họ quét qua trên người đám Augus, Catu, không khỏi lắc đầu.
Có mấy vị này ở đây, Rockins làm thế nào có thể tùy tiện ra tay với một tên thổ dân Địa Tinh, để lộ ra thực lực của bản thân trước.
“Vô vị!” Vương Đằng thấy Rockins không có ý động thủ, không kìm được lẩm bẩm một câu,
“...” Trên trán Rockins nổ ra một chữ “Tỉnh” (井), cơ thịt trên mặt thoáng co rút lại không thể nhận.
“...” Người khác cũng cạn lời.
Tên này hình như chỉ sợ không loạn nha!
Tìm đường chết!
Một từ trống rỗng xuất hiện trong tâm trí của mọi người.
“Mọi người đều đã đến vì loài Hắc Ám, không cần phải động thủ vì chút chuyện nhỏ.” Lúc này Pucklin của tộc Mộc Tinh Linh tinh hệ Ngân Lam mở miệng nói.
Sinh tử của một tên võ giả cấp Tinh Đồ trong mắt bọn họ chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.
“Không sai, vẫn là nói đến chuyện tiếp theo nên làm sao đối phó với loài Hắc Ám đi, Vương Đằng chắc ngươi cũng đã biết chuyện chúng ta dự thi rồi, tuy rằng ngươi là võ giả Địa Tinh, nhưng mà nếu đã đến được đoạn cuối, vậy thì đã có tư cách tham dự cuộc thi, tư cách trúng tuyển vào đệ nhất học viện tháp Thánh Tinh của liên bang Aurant là được sinh ra trong cuộc thi lần này, đối với ngươi chắc chắn là cơ hội cực lớn.” Biello thiên kiêu của tinh hệ Thanh Huyền cười nói.
“...” Sắc mặt Biello thoáng cứng đờ.
Cuộc thi mà bọn họ cho là cơ hội cực lớn, Vương Đằng lại không xem ra gì?
Biello không tin.
Chỉ có thể nói Vương Đằng này quá biết giả vờ rồi!
Vương Đằng có thể lấy được tư cách thi vào tháp Thánh Tinh đã là tạo hóa rất lớn, hắn há không hiểu rõ, làm sao có thể thật sự không đáng kể gì như hắn nói.
Đám người Biello, Augus đều có suy nghĩ như thế, đều cảm thấy Vương Đằng đang giả nai.
Vương Đằng cũng không định giải thích gì với những người này, tìm kiếm một tư thế thoải mái ngồi xếp bằng xuống lưng của tiểu Bạch: “Ai da, chạy đông chạy tây, khiến ta mệt chết rồi, nếu các ngươi muốn tán gẫu, vậy thì tán gẫu thôi.”
“...”
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ uể oải lười nhác của Vương Đằng, lần nữa cạn lời.
Tên này đúng là thiên kiêu mà cả cái Địa Tinh gặp vận cứt chó mới xuất hiện một người sao?
Cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
Dáng vẻ thế này, chỗ nào giống thiên kiêu chứ!
“Mọi người đừng lo lắng nha, có lời gì muốn nói, cứ thoải mái nói, tới tới tới, nói thử nghe xem.” Vương Đằng bày ra dáng vẻ như chủ nhà, hô hào mọi người mở đầu câu chuyện.
“...”
Khóe mắt của đám người Biello, Pucklin đều bất giác co giật, đáy lòng không nhịn được phun trào ra một cảm giác bất lực.
“Cá cược này là ngươi quyết định với loài Hắc Ám, quy tắc cụ thể thế nào, ngươi nói ra trước nghe xem sao.” Biello hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nói với Vương Đằng.
“Không có quy tắc cụ thể gì cả, giống với tin tức ta truyền ra thôi, không có gì khác biệt hết.” Vương Đằng buông thõng tay nói.
“... Ngươi dám chưa quyết định xong quy tắc đã cá cược với loài Hắc Ám sao??” Tâm trạng Biello vừa khôi phục lại lần nữa có dấu hiệu bùng phát.
Tên này chọc người ta tức chết nha!
“Không sai, chính là như thế.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Ngươi!” Trên trán Biello nổ ra một chữ “Tỉnh”.
“Xem ra không còn gì để nói rồi, vẫn là đợi loài Hắc Ám đến rồi xem sau vậy.” Augus thoáng nhìn Vương Đằng, lắc đầu, rồi ngồi ngay ngắn trên đỉnh phi thuyền của hắn, nhắm mắt lại.
“Ha ha ha, ngươi rất hợp khẩu vị của ta, muốn kế hoạch gì chứ, đánh là được rồi.” Catu cười thành tiếng, hai mắt phát sáng, nhìn về phía Vương Đằng.
“Ngại quá, ta không chơi gay, cảm ơn.” Vương Đằng nói.
Đám người Biello chốc lát hướng ánh mắt cổ quái về phía Catu.
“...” Catu bỗng nhiên nghẹn một cái, khóe mắt rụt lại, xung kích hư không mà sinh ra một cảm giác muốn bóp chết Vương Đằng
Hắn cuối cùng đã lĩnh hội được cảm giác bất lực của đám người Rockins, Biello đến từ đâu, chỉ cần nói chuyện với tên Vương Đằng này, nhất định sẽ trúng chiêu.
Tên Vương Đằng này có thuộc tính tức chết người ta!
Còn má đó đặc biệt chọc cho chúng nó ghét!
Catu ngoan ngoãn im miệng, tỏ ý không muốn tiếp tục nói chuyện với Vương Đằng.
Hai vị thiên kiêu Biello và Pucklin cũng chờ đợi ở trên đỉnh phi thuyền của chính mình, có điều hai người này rất quá đáng, dám sai người bày bàn ghế ra, cắm dù che nắng, uống trà chiều thoải mái nhàn nhã ở bên đó.
Vương Đằng nhìn thấy cảnh này, ánh mắt khẽ sáng, bảo tiểu Bạch đáp lên trên phi thuyền Biello.
Vương Đằng nhảy xuống khỏi lưng tiểu Bạch, nhìn về phía Ares ngồi bên cạnh Biello cười khà khà nói: “Thánh nữ các hạ, đã lâu không gặp nha!”
Trong lúc nói, đã tự mình lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc ghế, ngồi xuống rất ư là nhiệt tình.
“Σ(⊙▽⊙” Ares.
“...” Biello.
Vương Đằng nhót lấy một miếng bánh ngọt có vẻ vô cùng tinh xảo từ trên bàn, đánh giá tỉ mỉ một chút, vứt vào trong miệng, vừa nhấm nháp, vừa nói: “Đây là bánh ngọt đặc sản của vũ trụ các ngươi sao, ta ăn thử xem có gì khác biệt với của Địa Tinh chúng ta không ha.”
“... Có ai nói với ngươi, ngươi thật sự rất vô sỉ không.” Biello dở khóc dở cười nói.
“Có thì cũng có, còn không ít nữa, nhưng ta quên hết rồi.” Vương Đằng ngẫm nghĩ, thực sự không nhớ ra được, lắc đầu nói.
“Ngươi là đến nhận người quen, hay đến uống ké trà chiều của ta?” Biello liếc mắt nói.
“Đều không phải, thực ra ta là đến làm quen với ngươi, mỹ nữ thiên kiêu của tinh hệ Thanh Huyền này.” Vương Đằng không biết liêm sỉ nói.
“Ồ, ngươi quen biết ta.” Biello có chút kinh ngạc nói, Vương Đằng này lại có thể gọi ra tên của nàng, còn biết được nàng đến từ tinh hệ Thanh Huyền, làm sao hắn biết được chứ?
“Không chỉ ngươi, thiên kiêu ở đây, ta cơ bản đều biết.” Vương Đằng mỉm cười thần bí nói.
“Hả?”
Biello có vẻ hết hồn, ánh mắt đang nhìn ly trà trên tay lại quay sang nhìn Vương Đằng.
Bọn họ là người ngoài hành tinh, làm thế nào Vương Đằng biết được lai lịch của họ?
Hắn tỏ vẻ mình có tài có thế?
Hay là thông qua con đường nào khác?
Vô số suy nghĩ ngổn ngang trong đầu Biello.
Nàng chợt nhìn thấy nhóm Kim Nguyên đứng phía sau Vương Đằng, bèn hỏi: “Hai vị này trông lạ thật, không biết họ là thiên kiêu ở tinh hệ nào nhỉ?”
Biello thầm kinh ngạc, bởi vì từ đầu đến cuối, hai người kia đều vô cùng yên phận đứng phía sau Vương Đằng, như thể hắn là người dẫn đầu.
Hai võ giả người ngoài hành tinh mà lại chịu thần phục võ giả Địa Tinh như Vương Đằng sao?
Chuyện này có nội tình sâu xa đây!
Kim Nguyên và Haddock đều quay sang nhìn Vương Đằng, thấy hắn không nói gì, họ cười hì hì: “Không dám so sánh với các ngươi, chúng ta chỉ là thiên tài bình thường xuất thân trong gia tộc nhỏ thôi.”
Kim Nguyên và Haddock đều giỏi nhìn mặt đoán ý, sao có thể dễ dàng nói với Biello rằng họ trốn từ hành tinh hoang tàn chứ.
“Người có thể tham gia thí luyện đều là thiên kiêu.” Biello cũng cười ha ha, nói thêm vài câu nịnh hót, còn chuyện có tin hay không thì chỉ có nàng biết thôi.
Mấy người này trò chuyện với nhau cũng không che giấu điều gì, những người dự thi ngoài hành tinh khác đều là võ giả cấp Hành Tinh. Ở khoảng cách gần như vậy, đương nhiên họ đều nghe thấy, hơn nữa họ còn âm thầm suy đoán quan hệ của hai người Kim Nguyên, Haddock với Vương Đằng.
Thấy hai người dự thi đi theo phía sau Vương Đằng, không ít người tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.
Tuy nhiên điều đó cũng rất hiếm thấy, dù sao có thể trở thành người dự thi thì bản thân họ đã có năng khiếu trời phú cao hơn người, kiêu ngạo tự phụ, đâu thể nào dễ dàng thần phục người khác.
Vì vậy giờ phút này đây, ngoài Angus là thiên kiêu đứng thứ năm ra, rất nhiều người dự thi trở nên kiêng kỵ Vương Đằng.
...
Hạ quốc – Bắc Cương.
Một nhóm phóng viên chiến trường mạo hiểm tính mạng đến doanh trại quân đội Hạ quốc, dẫn đầu bởi một người phụ nữ hăng hái bừng bừng khoảng ba mươi tuổi, mặc đồ quân đội, nàng là MC thời sự cực kỳ nổi tiếng ở Hạ quốc.
Một võ giả cấp Chiến tướng thuộc quân bộ đồn trú ở Bắc Cương đã tự mình tiếp đón nhóm phóng viên này.
“MC Chân, không ngờ lần này ngươi tự mình đến đây.” Võ giả cấp Chiến tướng của quân bộ có vẻ mệt mỏi, bắt tay với MC nổi tiếng và nói.
“Lãnh tụ Võ Đạo bảo ta đến đây, thay mặt chính phủ công bố tình hình nơi này với bên ngoài.” Chân Bình nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Phải làm như vậy thật sao? Nếu tình hình ở đây truyền ra ngoài, tất sẽ dấy lên khủng hoảng rất lớn.” Trần Tướng quân nhíu mày và nói.
“Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, đã đến nước này, tuyệt đối không thể giấu diếm nữa, tất cả mọi người có quyền được biết.” Chân Bình nói.
“Được rồi, là ta suy nghĩ quá đơn giản, vẫn còn suy nghĩ bảo thủ như thời trước, vậy ngươi… cứ viết báo đi.” Trần Tướng quân thở dài, lắc đầu cười khổ.
“Trần Tướng quân, ngươi đừng như thế. Sự việc phát triển đến mức này, mọi chuyện quá đột ngột, không ai có thể tưởng tượng được, ngươi đừng vì thế mà tự trách.” Chân Bình nói.
Hai người không nói nhiều thêm, Chân Bình bảo ê-kíp phía sau nhắm camera về phía bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận