Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1336: Đế thành sôi trào!!! (3)

Đám người Tông Sư Maud thấy vậy, lập tức cùng đi lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào Phiên Lôi ấn.
Các Tông Sư luyện tạo nhìn thứ này tự nhiên không giống với võ giả bình thường nhìn nó, đôi mắt bọn họ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Lực lượng lôi đình thật mạnh!”
Tông Sư Maud kinh thán không thôi, chìa tay định vuốt ve lôi văn trên Phiên Lôi ấn.
Nhưng mới vừa chạm vào, trên Phiên Lôi ấn lập tức bắn ra một chuỗi lôi điện.
Bùm bùm!
Tóc râu của Tông Sư Maud lập tức bị nổ dựng đứng lên, vẻ mặt ngớ ra, rất khôi hài.
Người bên cạnh đều sợ ngây người, nhìn Tông Sư Maud, cố gắng nhịn cười.
Nhân vật cấp Tông Sư khống chế biểu cảm một chút vẫn thật dễ dàng.
Trừ phi thật sự không nhịn được… phụt ha ha ha!
Mặt Tông Sư Maud lập tức càng thêm đen.
“Tông Sư Maud, ngươi không sao chứ?” Vương Đằng không ngờ sẽ lại xuất hiện tình huống này, chột dạ hỏi.
“Ta… không có việc gì!” Tông Sư Maud xua tay.
Chẳng lẽ hắn còn có thể đi trách một cục gạch được sao.
“Nhưng sau khi trải qua một phen lôi kiếp, Phiên Lôi ấn này hình như trở nên càng thêm không tầm thường!” Tông Sư Burke chậc chậc tán thưởng.
“Quả thật như thế, chỉ một tia lôi đình lộ ra thôi mà thiếu chút nữa đã nổ ta, uy lực thật sự không nhỏ.” Tông Sư Maud khôi phục lại, gật đầu đồng ý nói.
Một tia uy lực mới vừa rồi, kể cả hắn đều cảm thấy tim đập nhanh, nếu như hoàn toàn bùng nổ, chỉ sợ tương đương kinh khủng.
“Ha ha ha, xem ra cải tiến của ta không tệ.” Vương Đằng vui vẻ cười nói.
Vừa nói đến đây, ánh mắt mọi người nhìn Vương Đằng đột nhiên trở nên hơi phức tạp.
Nói thật, tùy tiện cải tiến phương pháp luyện tạo một vật phẩm cấp Tông Sư cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Đừng thấy Vương Đằng nói đơn giản, đám người Tông Sư Maud hoàn toàn có thể tưởng tượng được gian nan trong đó, đây không phải chuyện hai ba câu có thể nói rõ ràng được.
Quan trọng nhất là Vương Đằng còn thành công!
Hắn đã đột ngột tăng một binh khí cấp Tông Sư tam đạo lên đến cấp Tông Sư tứ phẩm, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn không phải là cấp Tông Sư tứ phẩm đơn giản.
Đám người Tông Sư Maud tự nhận không làm được một điểm này.
Tông Sư Vương Đằng thật sự quá mạnh mẽ!
Sau khi những Tông Sư này chứng kiến trình độ của Vương Đằng, tất cả đều tâm phục khẩu phục, trong lòng không khỏi dâng lên ý kính nể nhân vật cấp Tông Sư còn nhỏ tuổi hơn bọn họ rất nhiều này.
“Mọi người về liên minh trước đi, đừng đứng mãi bên ngoài.” Tông Sư Alfred đột nhiên mở miệng nói.
“Đúng đúng, đi về trước.” Tông Sư Hoa Viễn cũng vội vàng nói.
Tất cả mọi người xúm lại, vây quanh Vương Đằng quay về trong liên minh.
Đám người phía dưới lại nổ tung.
Binh khí cấp Tông Sư mới vừa rồi lại thật sự do vị Tông Sư đan đạo buổi sáng rèn ra!
Vậy quá không thể tưởng tượng nổi!
Theo đám người Vương Đằng rời đi, người vây quanh phía dưới cũng đều tán đi, nhưng bàn luận về Vương Đằng lại không hề dừng lại.
Buổi sáng vốn có rất nhiều người hỏi thăm tin tức về Vương Đằng, nhưng bởi vì Vương Đằng còn chưa chính thức gia nhập liên minh, tin tức đều ít ỏi đến đáng thương. Người ngoài tự nhiên không nghe ngóng được gì hết.
Nhưng bây giờ Vương Đằng đã lại thêm một danh vọng Tông Sư luyện tạo, danh khí càng lớn, vì thế mọi người càng thêm ra sức tìm hiểu tin tức về Vương Đằng.
Không bao lâu sau, tin tức một vị Tông Sư tam đạo gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp điên cuồng lan truyền ra giống như mọc cánh.
Toàn bộ Đế thành vì vậy mà sôi trào…
Trong liên minh Phó Chức Nghiệp luôn có nhân viên tiếp xúc đến sát hạch Tông Sư tam đạo, bởi vậy nếu thật sự có người hỏi thăm thì vẫn có thể nghe được chút gì.
Tin tức tự nhiên truyền ra như vậy.
Nhưng người chân chính gặp bộ mặt thật của Vương Đằng lại không nhiều. Ngoài một đám Tông Sư sát hạch biết hắn chính là Tông Sư tam đạo cùng với đám người Phàn Thái Ninh ra, đã không có ai khác nữa.
Vương Đằng cũng đặc biệt dặn dò vài vị Tông Sư tạm thời đừng tiết lộ thân phận của hắn.
Vài vị Tông Sư đương nhiên rất thoải mái thỏa mãn vài yêu cầu nhỏ của hắn.
Cho nên, tên tuổi dáng dấp của Vương Đằng đều được liên minh Phó Chức Nghiệp giữ bí mật, vẫn chưa lưu truyền ra.
Liên minh Phó Chức Nghiệp vẫn có thể cam đoan một điểm này.
Nhưng sự xuất hiện của Tông Sư tam đạo khó tránh khỏi bị truyền ra, truyền khắp đường phố trong Đế thành, thậm chí còn truyền ra đủ loại phiên bản khác nhau.
Vương Đằng tạm thời không biết chuyện này.
Hiện giờ, hắn đang hoàn thành việc đăng ký gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp, quá trình rất đơn giản, chỉ cần ký tên lên một phần hợp đồng là được.
Nội dung hợp đồng cũng rất đơn giản, không có điều khoản mang tính cưỡng chế, chỉ đôi khi có các sự kiện trao đổi giữa các địa khu thì cần ra chút sức mà thôi, thậm chí còn có các loại ban thưởng chỗ tốt có thể lấy được.
Đối với chuyện này, Vương Đằng chỉ muốn nói, có cơ hội như thế xin cho thêm một chút.
Ngoài ra, gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp còn có thể nhận được sự che chở của liên minh. Sức chiến đấu của người làm nghề phụ không phải rất mạnh, cơ bản đều rơi vào thế yếu khi đánh nhau với võ giả, bởi vậy liên minh Phó Chức Nghiệp mới có thể sinh ra cơ chế bảo hộ như vậy.
Hơn nữa cấp bậc nghề nghiệp càng càng, giá trị càng lớn, lực độ che chở nhận được tự nhiên cũng sẽ càng lớn.
Tồn tại Tông Sư tam đạo giống như Vương Đằng đương nhiên được liên minh càng coi trọng hơn nữa, coi hắn như bảo bối.
Sau khi tham gia xong sát hạch Tông Sư tam đạo, thuận lợi gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp, cuối cùng Vương Đằng nhẹ nhàng thở ra, hiện giờ hắn coi như là người có chỗ dựa.
Từ Địa Tinh đến vũ trụ, từ một dân quê của tinh cầu lạc hậu không có bối cảnh đến Tông Sư tam đạo của liên minh Phó Chức Nghiệp trong đế quốc Đại Càn, địa vị thân phận thay đổi như vậy, không thể nói là không lớn.
Nếu Tào gia định lấy thế đè hắn, đến lúc đó xem ai sợ ai.
Xử lý xong mọi chuyện, vài vị Tông Sư cũng thật vui vẻ. Tông Sư Alfred biết một vài việc của Vương Đằng, không nhịn được nói: “Tông Sư Vương Đằng, chỗ tốt của liên minh Phó Chức Nghiệp chúng ta không gì khác, chỉ có bao che khuyết điểm. Ta đã nghe nói về phiền toái của ngươi từ chỗ Phàn Thái Ninh, hiện giờ ngươi gia nhập liên minh Phó Chức Nghiệp, nếu như có chuyện gì không giải quyết được, có thể trực tiếp báo với liên minh.”
“Tông Sư Vương Đằng gặp phải chuyện phiền toái gì sao?”
Tông Sư khác không biết chuyện về Vương Đằng, ào ào mở miệng hỏi.
Vương Đằng cũng không giấu giếm, nói sơ qua sự việc một lần. Dù sao bọn họ đã biết được thân phận của hắn, thoáng điều tra sẽ biết chuyện về hắn, muốn giấu giếm cũng không giấu giếm được.
Dù sao chuyện gõ vang tiếng chuông Quý tộc Bình nghị các ngày ấy cũng không nhỏ.
“Lại là chuyện này.”
Mọi người hơi kinh ngạc, tất cả đều giật mình.
“Nếu có gì cần trợ giúp, có thể đến tìm ta, ta vẫn có một chút quan hệ mạng lưới giao thiệp.” Tông Sư Hoa Viễn lập tức nói.
“Không sai, không sai, những lão già như chúng ta đây trải qua nửa đời người, mạng lưới giao thiệp còn có một ít.” Tông Sư Maud cũng nói.
Vài vị Tông Sư đều tỏ vẻ bằng lòng hỗ trợ, bọn họ đều muốn giữ một mối quan hệ tốt với Vương Đằng, Tông Sư tam đạo này, sao có thể bỏ qua cho cơ hội tốt như vậy được.
Về phần Tào gia, bọn họ đều không e ngại.
Còn gia tộc Pylax, bọn họ có nhiều người hợp lực như thế, cho dù không nhà lớn nghiệp lớn bằng đối phương, nhưng cũng sẽ không có nguy hiểm gì quá lớn.
Ngược lại, nếu gia tộc Pylax đắc tội với nhiều Tông Sư như vậy của liên minh Phó Chức Nghiệp, chỉ e sẽ tương đối phiền toái.
Cho nên các vị Tông Sư mới không có nhiều băn khoăn như thế.
Vương Đằng hơi kinh ngạc với phản ứng của vài vị Tông Sư, nhưng không từ chối, gật đầu cười nói: “Vậy đa tạ các vị Tông Sư!”
“Khách khí! Khách khí!”
“Ha ha ha, Tông Sư Vương Đằng quá khách khí.”
“Tông Sư Vương Đằng không cần phải khách khí, về sau trao đổi nhiều hơn!”

Vài vị Tông Sư khá vui vẻ. Nếu Vương Đằng từ chối bọn họ, ngược lại bọn họ sẽ không vui vẻ như thế.
Tình cảm lui tới, tự nhiên có đến có đi. Bọn họ giúp Vương Đằng, về sau Vương Đằng mới sẽ giúp bọn họ, dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Tiềm lực của Vương Đằng kinh người. Tuổi còn trẻ đã là Tông Sư tam đạo, cộng thêm với trình độ kia, cho dù là những lão già bọn họ đã đắm mình trong nửa đời người cũng không thể không bội phục.
Bọn họ đương nhiên hy vọng kéo gần quan hệ với Vương Đằng thêm một bước.
“Tông Sư Vương Đằng, ngươi đang ở đâu? Có cần chúng ta chuẩn bị một nơi an toàn cho ngươi không?” Tông Sư Hoa Viễn nhiệt tình hỏi.
“Tạm thời ta ở chỗ Đại sư Phàn Thái Ninh, ở Đế thành còn không đến mức nguy hiểm gì.” Vương Đằng nói.
Các vị Tông Sư liếc nhìn Phàn Thái Ninh, mới nhớ ra là hắn đưa người đến.
“Lần này làm không tệ đâu.” Alfred vỗ vai Phàn Thái Ninh cười hề hề nói.
“Ha ha ha, Tông Sư Alfred, đệ tử này của ngươi tặng cho chúng ta một phần lễ lớn.” Tông Sư Hoa Viễn cười nói.
“Đây là chuyện ta phải làm.”
Phàn Thái Ninh thấy cuối cùng mọi người đã nhớ ra hắn, thiếu chút nữa lệ nóng lưng tròng, vội vàng nịnh nọt nói.
Không nịnh nọt không được, ở đây đều là nhân vật cấp Tông Sư, đâu đến lượt một Phù văn sư cấp Đại sư như hắn nói chuyện. Bây giờ có thể nhớ ra hắn đã nhờ phúc của Đại sư Vương Đằng… à không, Tông Sư Vương Đằng.
“Tông Sư Vương Đằng, ngươi có cần đổi một chỗ ở không? Dù sao chỗ của Phàn Thái Ninh hơi nhỏ chút.” Alfred nói xong, lộ ra đuôi hồ ly: “Chỗ của ta khá lớn, ở cũng thoải mái chút, chúng ta có rảnh còn có thể trao đổi nhiều hơn.”
“…” Phàn Thái Ninh cảm thấy ngực bị đâm một mũi tên, u oán nhìn Tông Sư Alfred.
Thầy à, dáng vẻ ngươi đào góc tường của đồ đệ hơi vô sỉ đấy?
Nhưng suy cho cùng hắn không dám nói ra lời này, tránh cho bị đeo một tội danh đại nghịch bất đạo, thậm chí còn bị trục xuất sư môn.
Với hiểu biết của hắn về Alfred, thầy hắn tuyệt đối làm được việc này.
Vương Đằng hơi câm nín. Hắn phát hiện lão già này thật vô sỉ, lại cướp người với đồ đệ của mình, hơn nữa thích trao đổi với người khác giống như Phàn Thái Ninh.
Không được, tuyệt đối không thể đi đến đó.
Nhân vật cấp Tông Sư không dễ dàng lừa bịp như vậy, đến lúc đó chẳng phải bị phiền chết.
“Tông Sư Vương Đằng, không bằng đi chỗ ta đi, nhà của ta chẳng những rộng rãi, còn có các loại nguyên liệu luyện đan, mọi người cùng nhau trao đổi một chút tâm đắc luyện đan.” Tông Sư Hoa Viễn không chịu cô đơn, vội vàng ngỏ lời mời.
“Tông Sư Vương Đằng, không bằng đi nhà của ta. Phòng luyện tạo ở nhà ta khá lớn, ta hơi cảm ngộ về biến hóa của Phiên Lôi ấn, không bằng chúng ta đi trao đổi một chút.” Tông Sư Maud nói.
“Hay đi nhà của ta đi.”
“Cút, đi nhà của ta.”

“?” Mắt thấy vài vị Tông Sư cãi vã, Vương Đằng lại nhức đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận