Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1284: Liên minh Phó Chức Nghiệp (2)

“Ngươi về rồi à!” Vương Đằng nhướn mày.
“Ài, ta bị người nào đó đuổi đi, đi vòng vòng cũng không còn chỗ nào để đi, chỉ đành mặt dày mày dạn quay về.” Viên Cổn Cổn oán than đáp.
“...” Vương Đằng.
“Bọn họ muốn kéo ngươi vào liên minh Phó Chức Nghiệp, không cho ngươi chút lợi lộc gì sao được chứ.” Tiki cười đáp, kéo dòng suy nghĩ của Vương Đằng quay về.
“Lợi ích sao?” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên.
“Tất nhiên rồi, dù sao kéo một người vừa có tiềm lực vừa có thực lực như ngươi vào trong liên minh Phó Chức Nghiệp, với bọn họ, cũng coi là có công, vì vậy bọn họ sẽ được lợi.” Tiki giải thích một hồi, sau đó hắn còn liếc Vương Đằng một cái đầy ẩn ý, ý tứ khỏi phải nói.
“Nếu đã có lợi như thế vậy thì không thể để họ hưởng không như vậy được.” Vương Đằng cười hề hề.
“Ngươi hiểu thế là được.” Tiki cũng cười rộ lên.
“Liên minh Phó Chức Nghiệp này rốt cuộc là tồn tại thế nào?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“Ta biết, ta biết.” Viên Cổn Cổn lập tức hét lên trong đầu Vương Đằng.
Nhưng Vương Đằng làm lơ nó, khiến Viên Cổn Cổn ấm ức vô cùng.
“Mấy thế lực khổng lồ trong vũ trụ, ngươi biết chứ?” Tiki hỏi.
“Ta chỉ biết ngân hàng vũ trụ và vũ trụ hư cấu thôi!” Vương Đằng nói.
Tiki gật đầu, giải thích: “Ngân hàng vũ trụ là ngân hàng lớn nhất trong vũ trụ, thực lực và độ giàu có của nó là điều khỏi phải bàn. Trên thực tế, vũ trụ hư cấu là một thế lực vô cùng cổ xưa, thậm chí nó còn lâu đời và thần bí hơn cả ngân hàng vũ trụ, không có người nào biết được ai là kẻ cầm quyền của vũ trụ hư cấu cả. Có người cho rằng đó là một vị cường giả đạt đến đỉnh cao, cũng có người nói là do một nhóm cường giả không xuất thế cùng xây dựng nên. Lời đồn phong phú, khó mà cho ra kết quả chính xác.”
“Mà liên minh Phó Chức Nghiệp cũng là một ‘thế lực khổng lồ’ như thế, nghề phụ bao gồm luyện đan sư, luyện tạo sư, phù văn sư, y sư, độc sư,... vân vân người tài trong những ngành nghề đó đều có trong đó, thế lực vô cùng hùng mạnh.”
“Trong liên minh Phó Chức Nghiệp có rất nhiều lão yêu quái đạt cấp Tông Sư, thậm chí còn có những cấp bậc cao hơn. Bọn họ đều là những cường giả cực kỳ tài giỏi, mạng lưới quan hệ trải rộng khắp vũ trụ.”
“Hầu như mỗi một người có nghề phụ đều sẽ chọn gia nhập vào trong đó, hiếm khi có trường hợp ngoại lệ, bởi vì thật ra liên minh Phó Chức Nghiệp là một tổ chức khá nhàn nhã, không có yêu cầu nhiệm vụ cố định, ràng buộc với mỗi thành viên cũng có hạn. Người tham gia khá tự do, hơn nữa còn có thể hưởng thụ tài nguyên và các mối quan hệ chung, còn nhận được sự che chở của liên minh Phó Chức Nghiệp, dù sao thì trong liên minh không phải ai cũng mạnh mẽ hết.”
“Nhưng một khi gia nhập vào liên minh thì khác, không ai dám tùy ý bắt nạt các thành viên trong liên minh Phó Chức Nghiệp cả. Đặc biệt là những thành viên có thân phận địa vị khá cao, chẳng ai biết được bọn họ có mạng lưới quan hệ thế nào, không thể đắc tội được.”
“Nói vậy thì, ta phải gia nhập vào liên minh Phó Chức Nghiệp rồi.” Hai mắt Vương Đằng sáng lên.
“Với tiềm lực và thực lực của người, một khi đã gia nhập vào liên minh Phó Chức Nghiệp thì sẽ nhanh chóng được thăng chức thôi, có thể có được thân phận và địa vị cao. Đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu cường giả chạy đến nhờ ngươi giúp một tay, ta là ta đặt cọc trước đấy nhé.” Tiki cười không chút ngượng ngùng.
“Vậy giờ ráng lấy lòng ta đi, nếu không đến chừng đó ta đóng cửa không tiếp ngươi.” Vương Đằng đắc ý nói.
Tiki cười chỉ chỉ hắn, nói: “Ta đã giành được quyền chủ động cho ngươi rồi nè, sau này có kiếm được lợi từ chỗ phù văn đại sư Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonard hay không là phải xem ngươi rồi.”
“Yên tâm, vịt đã đến tay rồi còn để nó bay đi hay sao.” Khóe miệng Vương Đằng cong lên đầy gian xảo.
Tiki thấy bộ dạng này của hắn cũng biết mình đã xem thường Vương Đằng rồi, tên tiểu tử này chẳng phải dạng tân binh ngơ ngác gì đâu.
Hai người vừa đi vừa cười nói, Oria và Clive đi theo sau không khỏi liếc mắt nhìn nhau.
Hai người này sao giống anh em chí cốt thế!
Nếu không phải họ tận mắt thấy, e là Oria sẽ nghĩ là mình nhận nhầm người.
Người này có thật là anh họ cao ngạo của nàng không đấy?
“Oria, sao đột nhiên Tiki đại nhân đi lại thân thiết với Vương Đằng vậy?” Clive không khỏi dò hỏi với vẻ đầy tò mò.
“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai.” Oria liếc xéo hắn, sau đó nói đầy ẩn ý: “Ta khuyên ngươi đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh nữa nhé, ta bảo đảm, ngươi mà dám làm ra chuyện gì với Vương Đằng, anh họ ta sẽ không tha cho ngươi đâu, ngươi cũng biết tính hắn rồi đấy.”
“Ta có dám làm gì đâu trời!” Clive ấm ức la lên: “Dù gì thì Vương Đằng cũng cứu chúng ta một lần, sao ta có thể lấy oán báo ân được, ngươi xem thường ta quá đấy nhé.”
“Nếu ngươi thực sự nghĩ được vậy, thì ta đánh giá cao ngươi đấy.” Oria cười nói.
“Vương Đằng, ngươi thực sự muốn tham gia vào liên minh Phó Chức Nghiệp này hả!”
“Trước đây thế mà ta lại quên mất liên minh Phó Chức Nghiệp này là một nền tảng và chỗ dựa rất tốt, ngươi gia nhập vào trong đó có thể nhanh chóng xây dựng mạng lưới quan hệ cho mình.”
“Với trình độ phù văn sư và thuật trị liệu Quang Minhcủa ngươi, chỉ cần làm nên tên tuổi ắt sẽ nhanh chóng có người chạy đến chỗ ngươi nhờ giúp đỡ, thế là nợ ngươi một ân tình rồi.”
Vừa về tới chỗ ở, Viên Cổn Cổn đã kêu la.
“Trước giờ chưa từng thấy ngươi kích động như vậy bao giờ. Nếu không phải là do ta sử dụng kỹ năng của phù văn sư và thuật trị liệu Quang Minh , thì không biết đến bao giờ mới biết đến sự tồn tại của liên minh Phó Chức Nghiệp này nữa đấy, ngươi quá không đáng tin.” Vương Đằng tức giận nói.
“Do ta quên tí thôi mà!” Viên Cổn Cổn ngượng ngùng nói giả lả.
“Ngươi được lắm.” Vương Đằng liếc xéo nó.
“Vương Đằng, ngươi nhất định phải chú tâm với việc này, đừng xem nhẹ.” Viên Cổn Cổn thấy bộ dáng không quan tâm lắm thì không khỏi nhắc nhở.
“Biết rồi, biết rồi.” Vương Đằng xua tay.
Hắn ra vẻ không để tâm như vậy không phải là không quan tâm gì đến chuyện này mà là do hắn đã nắm chắc hết thảy.
“Ngày mai phải xuất phát đến Đế tinh Đại Càn rồi, ngươi thấy căng thẳng không?” Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ, lại hỏi.
“Căng thẳng gì chứ, binh đến tướng chặn, nước dâng xây bờ.” Vương Đằng khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, hắn thản nhiên nói một câu rồi bắt đầu tu luyện.
“...” Viên Cổn Cổn càng thêm phiền muộn, nhưng thấy không nên tiếp tục quấy rầy hắn nữa thì nó cũng biến mất, không biết lại chạy rông đi đâu nữa rồi.

Sáng hôm sau, Vương Đằng ra cửa định sẽ tập hợp với bọn người Tiki.
Nhưng khi đến chỗ tập hợp lại chỉ thấy mấy người Oria và Clive, Tiki vẫn chưa tới.
“Oáp~ chào buổi sáng!” Oria ngáp một cái to rồi cất giọng chào hỏi Vương Đằng.
“Chào, ngươi cũng đi Đế tinh Đại Càn à?” Vương Đằng hỏi.
“Ta ra ngoài một thời gian rồi, lần này đụng phải loài Hắc Ám tấn công, người nhà rất lo lắng, nếu giờ còn không chịu về e là bọn họ sẽ đích thân đến gô cổ ta về.” Oria chán nản nói.
Sắc mặt Vương Đằng hơi kì lạ? Tuy là cùng tuổi nhưng xem ra Oria vẫn như một đứa trẻ sống dưới cái bóng của các bậc trưởng bối, không hơi xíu tự do nào.
“Ánh mắt kia của ngươi là thế nào!” Oria ngượng nên xù lông hỏi hắn.
“Không có gì , không có gì, có người quan tâm ngươi cũng là chuyện tốt mà.” Vương Đằng cười nói.
“Ngươi thì biết gì chứ? Ta hoàn toàn chẳng hơi tự do nào cả, bọn họ đều xem ta như đứa con nít cả thôi.” Oria nói đến chuyện này thì gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, hệt như một con mèo nhỏ đang giận dữ.
“Không thì trốn nhà nhé? Thấy sao cô gái!” Vương Đằng đưa ra chủ ý xấu xa.
“Không thì ngươi giúp ta nha.” Hai mắt Oria sáng lấp lánh.
“Chát!” Đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai Vương Đằng? Sau đó giọng nói bất đắc dĩ của Tiki truyền đến: “Ngươi đừng có đưa mấy ý tưởng xấu đó cho em họ ta, nàng làm theo thật đấy, đến lúc đó người đau khổ cũng chỉ có những chân chạy vặt như chúng ta nè.”
Vương Đằng quay đầu lại liếc Tiki một cái, rồi cười đáp: “Các ngươi cũng không thể xem nàng là trẻ con mãi được, đúng không? Ta với nàng cùng tuổi đấy. Không biết đã xông lên bao nhiêu chiến trường, giết bao nhiêu loài Hắc Ám rồi này.”
“Oria bị ông nội của ta chiều hư rồi, chưa từng trải qua chuyện gì, sao có thể bì với ngươi được, một con gà mờ như nàng mà đi ra ngoài một mình thì chẳng phải bị người ta bán còn quay lại giúp người ta đếm tiền hay sao.” Tiki bất đắc dĩ nói.
“Tiki, ngươi dám nói ta là gà mờ!” Oria giận, trợn mắt nhìn Tiki hệt như chuẩn bị xông qua cào lên mặt hắn vậy.
Nhưng ngay sau đó Tiki chỉ dùng một tay đã có thể ngăn đầu nàng lại. Dù nàng có vùng vẫy thế nào cũng không thể nhào tới được, hai tay cứ quều quào loạn xạ. Khung cảnh khiến người ta không khỏi bật cười.
Vẻ mặt Vương Đằng hơi kỳ lạ, đột nhiên hắn thấy hơi đồng tình cho Oria.
Một cô gái thật đáng yêu, lại bị anh họ của mình ức hiếp như vậy? Đây là đạo đức suy đồi hay lòng người méo mó?
“Thôi được rồi, đừng ồn nữa, chúng ta xuất phát thôi.” Tiki nói.
“Hừ, Tiki, khi nào về ta sẽ mách với ông nội nè, nói cho ông hay ngươi bắt nạt ta.” Mặt Oria đỏ bừng, nàng hằn học nói.
“Tùy ngươi, cứ việc.” Tiki xua xua tay, hắn đã quá quen rồi.
Không lâu sau, lại có người kéo đến, họ cung kính chào hỏi Tiki.
Vương Đằng nhìn thấy bọn người phù văn đại sư Phàn Thái Ninh trong nhóm người mới tới, còn thấy bác sĩ Leonard và những thương binh bị thương nặng nữa.
Những người này đều sẽ cùng trở về Đế tinh Đại Càn.
Thiết bị y tế ở pháo đài chiến tranh không thể trị khỏi hoàn toàn cho những người bị thương nặng, vì vậy bọn họ bắt buộc phải di chuyển đến Đế tinh, hoặc là một tinh cầu sinh mệnh thịnh vượng hơn để tiến hành điều trị.
“Mọi người đến đông đủ cả rồi?”Tiki hỏi.
“Thưa đại nhân, đủ rồi ạ.” Một vị quân sĩ đế quốc lên tiếng.
“Vậy thì chuẩn bị xuất phát.”
Sau đó Tiki dẫn Vương Đằng và những người khác đến sau pháo đài chiến tranh. Pháo đài chiến tranh này được xây dựa vào núi, chỗ gần chân núi là khu ký túc, bọn họ đi xuyên qua khu ký túc đến trước chân núi.
Ngọn núi phía sau bị khoét rỗng, một cánh cửa vàng chói lọi xuất hiện trước mặt mọi người.
Có binh lính của Đế tinh canh giữ ở chỗ này, khi họ thấy mọi người đi đến thì đồng loạt hành lễ với Tiki, sau đó lại mở cánh cửa kim loại kia ra.
Âm thanh ầm ầm vang lên, cửa lớn mở ra để lộ một lối đi bằng kim loại màu trắng bạc phía sau.
Mọi người đi qua lối đi bằng kim loại, tiến sâu vào lòng núi.
Vương Đằng kinh ngạc phát hiện trong lòng núi có một không gian vô cùng rộng lớn, và một trận pháp hình tròn đủ lớn để chứa hàng trăm người nằm trên mặt đất ngay giữa trung tâm lòng núi.
Bốn phía quanh trận pháp có nhiều binh sĩ đang trông coi, từ khí tức của họ có thể biết được những người này đều là những võ giả cấp Hành Tinh trở lên, thậm chí trong số đó còn có năm võ giả cấp Hằng Tinh.
“Tiki đại nhân!”
Họ thấy Tiki dẫn mọi người đi đến thì bước tới hành lễ.
“Chuẩn bị ổn thỏa hết chưa?” Tiki gật đầu đáp lễ, hỏi.
“Đã chuẩn bị xong hết, tọa độ cũng đã khóa chặt, lập tức có thể khởi động trận pháp.” Một phù văn sư phụ trách trận pháp cho biết.
“Mọi người đứng ở giữa trận pháp đi.” Tiki phân phó.
Vương Đằng và những người khác nghe theo bước đến giữa trận pháp, Tiki cũng đứng vào.
Trận pháp khởi động, một luồng ánh sáng chói lọi bắn ra, những người trong trận pháp bắt đầu mờ đi, sau đó không còn thấy tăm tích nữa.
Vương Đằng chỉ cảm thấy mặt đất quay cuồng một hồi, ánh sáng bốn bề lưu chuyển, sinh ra cảm giác mất trọng lực. Trong chớp mắt ánh sáng bừng lên, hắn lại cảm giác được đứng trên mặt đất lần nữa.
Chỗ này là một quảng trường!
Trên quảng trường đông nghẹt người, trận pháp tỏa ra ánh sáng lúc có lúc không, sau đó lại có từng nhóm từng nhóm người xuất hiện từ bên trong trận pháp bước ra ngoài.
“Đi thôi!” Giọng của Tiki truyền đến.
“Chúng ta đến Đế tinh Đại Càn rồi hả?” Vương Đằng hỏi.
“Chỗ này chính là hành tinh bên ngoài bên ngoài Đế tinh Đại Càn, hành tinh Nam Thạch, còn cách Đế tinh khoảng mấy trăm ngàn năm ánh sáng nữa. Trận truyền tống không thể trực tiếp đưa thẳng đến Đế tinh, đây là quy định.” Oria đứng bên cạnh giải thích.
“Còn có quy định thế này nữa à.” Vương Đằng ngạc nhiên nói.
“Rất đơn giản, bởi vì Đế tinh chính là nơi quan trọng của Đế quốc Đại Càn. Nếu một tinh cầu phòng ngự bị phá vỡ, kẻ địch bị truyền tống thẳng đến Đế tinh, mặc dù cường giả trong Đế tinh cuồn cuộn như mây, không sợ tấn công nhưng xảy ra chuyện như vậy chẳng phải sẽ thành trò cười hay sao.” Tiki nói.
Vương Đằng gật đồng, không hỏi thêm nữa.
Dưới sự dẫn dắt của Tiki, mọi người ra khỏi quảng trường nơi đặt trận pháp truyền tống và di chuyển đến bến cảng tinh cầu của hành tinh Nam Thạch.
Bọn họ phải ngồi phi thuyền đi đến Đế tinh Đại Càn.
Nhắc đến đây mới nhớ, phi thuyền của Vương Đằng đã được Viên Cổn Cổn cất vào trong trang bị không gian, mang theo bên người.
Mọi người đến bến cảng, Tiki xuất trình thân phận, chuẩn bị ngồi phi thuyền quân dụng của đế quốc trở lại Đế tinh Đại Càn.
“Tiki!”
Lúc này, một tiếng cười vang lên.
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên vạm vỡ sải bước tới, khí thế mạnh mẽ, là một cường giả cấp Vũ Trụ.
Mà sau lưng hắn còn có một số võ giả cấp Hằng Tinh.
“Vu Thái!” Tiki lập tức nhận ra người kia, ngạc nhiên hỏi: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Nhiệm kỳ của ta đến hạn rồi, phải trở về Đế tinh.” Vu Thái nhìn những thương binh phía sau Tiki, không khỏi lo lắng hỏi: “Nghe nói tinh cầu phòng ngự số 4 của các ngươi bị loài Hắc Ám tấn công, thương vong thế nào?”
“Thương vong rất ít, lần này chúng ta thắng lớn!” Tiki nhắc đến chuyện này, gương mặt hắn không khỏi nở nụ cười.
“Thắng lớn!” Vu Thái càng kinh ngạc hơn, hắn chưa từng nghĩ sẽ thắng lớn.
“Đúng vậy, ngươi nhìn số người bị thương bên ta thì biết tình huống không mấy nghiêm trọng rồi.” Tiki nói.
“Đi thôi, nhanh nói coi đầu đuôi mọi chuyện ra sao.” Vu Thái ngạc nhiên không thôi. Hắn lôi léo Tiki đi về phía phi thuyền quân dụng, hắn cũng phải ngồi chiếc phi thuyền quân dụng này về Đế tinh, vừa hay cùng đường.
Những võ giả cấp Hằng Tinh đi sau hắn liếc nhìn sang nhóm người Vương Đằng nhưng cũng không mấy bận tâm, bước lên theo Vu Thái.
Vương Đằng còn chưa chính thức bước vào Đế tinh Đại Càn, hắn đã có thể lờ mờ nhìn ra được sự lớn mạnh của quốc gia văn minh vũ trụ cao đẳng này. Trước mắt đây mới chỉ là một tinh cầu trung chuyển thôi mà đã có thể đụng mặt một cường giả cấp Vũ Trụ.
Hơn nữa, theo như hắn thấy, trong chiếc phi thuyền ở cảng này còn có nhiều luồng khí tức mạnh mẽ khác nữa, đa số đều là cường giả cấp Vũ Trụ, thậm chí là còn có một vài người mạnh hơn cả cấp Vũ Trụ.
Có thể thấy rằng trong đế quốc Đại Càn, cường giả cấp Vũ Trụ nhiều như nấm mọc sau mưa, có thể gặp ở khắp mọi nơi.
Không giống như một quốc gia có trình độ văn minh đê đẳng như Liên Bang Aurant, một cấp Vũ Trụ trấn thủ một tinh hệ, e là cả một liên bang cũng không tìm ra được bao nhiêu cường giả cấp Vũ Trụ.
Đây là sự khác biệt!
“Đi thôi!” Giọng nói thúc giục của Oria kéo hắn trở về thực tại.
Vương Đằng lắc đầu, theo sát phi thuyền vũ trụ quân dụng trước mặt hắn.
Mỗi người bọn họ đều được phân một phòng, nhưng khi Vương Đằng định về phòng nghỉ ngơi, thì bị Tiki gọi qua.
Trong sảnh phi thuyền vũ trụ vô cùng rộng rãi được trang trí như một nhà hàng. Tiki và vị cường giả cấp Vũ Trụ tên Vu Thái kia đã bắt đầu nâng chén.
“Nào, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là người anh em Vương Đằng đã giúp chúng ta một ân huệ lớn mà ta vừa nói với ngươi đấy. Nếu như không có hắn, lần này chúng ta không thể giành thắng lợi được đâu.” Tiki kéo Vương Đằng đến nói với Vu Thái.
“Ồ!” Vu Thái lập tức nhìn về phía Vương Đằng, dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá Vương Đằng.
Vu Thái tò mò quan sát Vương Đằng một lúc lâu, rồi nhiệt tình chào hỏi: “Ha ha ha, Tiki khen ngươi ra hoa luôn. Nào, mau ngồi xuống, cùng uống vài ly rượu.”
Nghe nói trình độ phù văn của Vương Đằng rất giỏi, thậm chí còn nắm giữ thuật trị liệu Quang Minh , có thể cứu người bị thương ở phạm vi lớn, Vu Thái cũng dậy lòng kết giao.
Dù sao đối với người hoạt động quanh năm trên trường giống như bọn họ, lúc nào cũng phải đối mặt với loài Hắc Ám, thuật trị liệu Quang Minhkhông khác nào linh đan diệu dược.
Dù sao muốn loại bỏ sự lây nhiễm của nguyên lực Hắc Ám quả thực quá khó khăn, nhất định phải hốt thuốc đúng bệnh.
Và trong rất nhiều phương pháp, thuật trị liệu Quang Minhchính là phương pháp có hiệu quả nhất, còn có tác dụng tốt hơn cả dược tề Quang Minh.
Đương nhiên, nghe nói từ trong miệng Tiki là Vương Đằng có thể tham dự chiến đấu giữa các cường giả cấp Vũ Trụ, sức mạnh không tầm thường, nếu không hắn cũng sẽ không nhiệt tình mà nói chuyện bình đẳng như vậy.
Vương Đằng hơi bất đắc dĩ, nhưng thịnh tình khó từ chối, cuối cùng hắn vẫn ngồi xuống giữa hai người.
Đám người Oria và Clive hoàn toàn bị vứt qua một bên, khiến hai người rất buồn bực.
Đặc biệt là Clive, đối với giao thiệp thuộc về các cường giả cấp Vũ Trụ này, hắn cũng rất muốn tham gia, nhưng căn bản không chen miệng vào được.
Nếu miễn cưỡng đi đến bắt chuyện, thì e rằng cường giả cấp Vũ Trụ người ta cũng sẽ không thèm nhìn hắn một cái, sẽ chỉ rước lấy bẽ mặt.
Ngược lại, sau khi hai người đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald liếc nhìn nhau một cái, lại đi thẳng về phía bọn họ.
Ccác hạ Vu Thái, các hạ Tiki, không phiền nếu chúng ta mời ngài một ly rượu chứ?” Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh cười nói.
Tiki đã đoán được ý đồ của hai người, cười nói: “Hai vị đại sư hẳn là đến để gặp Vương Đằng, nếu Vu Thái ngươi không phiền, thì ta không có ý kiến gì.”
“Nhiều người mới vui vẻ, mời hai vị đại sư ngồi.” Vu Thái âm thầm kinh ngạc, không biết bọn họ tìm Vương Đằng làm gì, nhưng hắn không hỏi, mặt ngoài chỉ cười nói.
Nét mặt của đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và Leonald không nhịn được lộ vẻ vui mừng, sau đó ngồi xuống.
Mấy người nhanh chóng trò chuyện với nhau, bầu không khí rất vui vẻ.
Nhưng không lâu sau, đại sư phù văn Phàn Thái Ninh lại bộc lộ ra dáng vẻ muốn nói nhưng lại ngại mở miệng.
Vương Đằng và Tiki biết bọn họ muốn làm gì? Cho nên không vội vàng chút nào.
Lúc này phi thuyền bắt đầu khởi động, rời khỏi bến cảng tinh cầu hành tinh Nam Thạch, bay tới vũ trụ sâu thẳm.
Mọi người nhìn ra ngoài cửa sổ. Phi thuyền nhanh chóng xuyên qua tầng khí quyển. Không lâu sau xung quanh chỉ còn lại hư vô trống trải vắng vẻ.
Mọi người rời ánh mắt đi. Tiki cười nói: “Hai vị đại sư, các ngươi có chuyện gì thì mau nói đi, nếu không rượu này sắp uống hết rồi.”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh cười hì hì nhìn về phía Vương Đằng, mở miệng nói: “Vậy chúng ta cũng không vòng vo nữa, Các hạ Vương Đằng, chắc hẳn ngươi đã biết mục đích của chúng ta? Ta và bác sĩ Leonald đã âm thầm bàn bạc, quyết định cùng trở thành người tiến cử của ngươi, mời ngươi vào liên minh Phó Chức Nghệp. Ngươi cảm thấy thế nào?”
“Hai vị đại sư cùng tiến cử!” Vương Đằng hơi sững sờ, trong lòng thoáng qua một loạt suy nghĩ. Hắn cầm ly rượu lên khẽ nhấp một ngụm, nhìn dáng vẻ bình tĩnh của hai người Phàn Thái Ninh, dứt khoát nói: “Ta rất cảm ơn hai đại sư đã để mắt đến ta, nhưng chuyện này có lợi gì với ta chứ?”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald đưa mắt nhìn nhau, cười nói: “Bởi vì nếu hai chúng ta trở thành người tiến cử, thì các hạ Vương Đằng vừa vào liên minh Phó Chức Nghệp chẳng khác nào đã có được tình hữu nghị ở hai phe của ta và bác sĩ Leonald.”
Hai người này đều là lão lừa đảo!
Vương Đằng vừa nghe đã biết bọn họ đang cho mình ăn bánh vẽ, lắc đầu nói: “Nói một câu không khách khí, nếu ta muốn có người tiến cử, có lẽ sẽ không quá khó khăn. Hai vị đại sư muốn dùng việc này để thuyết phục ta, có phải hơi thiếu thành ý rồi không?”
“Ở phía Đế tinh, ta cũng quen biết vài đại sư phù văn, đại sư luyện đan, có thể bảo bọn họ tới tiến cử Vương Đằng, thiết nghĩ bọn họ cũng sẽ rất vui lòng.” Tiki chen miệng vào.
Lúc này Vu Thái cũng đã biết rõ ngọn ngành mọi chuyện, nâng ly về phía Vương Đằng cười nói: “Ta cũng quen không ít đại sư phù văn, đại sư luyện tạo, nếu cần, thì ngươi cứ nói.”
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald thấy hai cường giả cấp Vũ Trụ Tiki và Vu Thái lại chủ động chống lưng cho Vương Đằng, không khỏi âm thầm cười khổ.
“Cũng tại ta, không nói rõ ràng, ta tự phạt một ly trước.” Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh uống một ly rượu, rồi vội vàng nói: “Có được tình hữu nghị của hai phe ta và bác sĩ Leonald chỉ là một chuyện, đến lúc chúng ta trở thành người tiến cử sẽ nhận được phần thưởng của liên minh, chúng ta đồng ý chia đều phần thưởng này… Với ngươi!”
“Chia đều!” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe lên.
Xem ra đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và Leonald này quả thật đã đầu tư vốn gốc rồi, lại bằng lòng chia đều với hắn.
“Vương Đằng, đồng ý bọn họ, chia đều đã rất tốt rồi, ta cũng không thể quá tham lam, nếu không quan hệ hai bên sẽ xấu đi.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
Bên cạnh, Tiki cũng không lên tiếng, chỉ mỉm cười chờ đợi lựa chọn của chính Vương Đằng.
Một lát sau, Vương Đằng cười nói: “Nếu hai vị đại sư khách khí như vậy, ta từ chối thì bất kính rồi!”
Hắn cũng không thêm yêu cầu gì nữa, chỉ là một tiến cử mà thôi, không nhất thiết phải làm quá lên, còn có thể có được tình hữu nghĩ của hai người, cũng xem như là không tồi.
Thật ra, thứ Vương Đằng xem trọng hơn là mạng lưới quan hệ phía sau hai người, nếu không dựa vào trình độ cấp Tông Sư của hắn, chia đều phần thưởng của liên minh cũng coi như hời cho bọn họ rồi.
Đại sư phù văn Phàn Thái Ninh và bác sĩ Leonald lập tức thở phào nhẹ nhõm, mừng rỡ nói: “Được, hay lắm. Có thể trở thành người tiến cử của các hạ Vương Đằng, là vinh hạnh của hai chúng ta.”
“Có chuyện tốt được thúc đẩy, chi bằng mọi người cùng uống một ly.” Vu Thái cười nói.
“Ha ha, được!”
Mấy người cùng uống với nhau một ly, bầu không khí ập tức nóng hơn, quan hệ dường như lại tiến thêm một bước.
Tiki rất vui với quyết định của Vương Đằng. Đến trình độ này của bọn họ, chỉ có sức mạnh thôi là chưa đủ, còn phải có chừng mực, biết tiến biết lùi, nếu không thì khó mà có được thành tựu gì.
Một người biết chừng mực mới đáng để hắn đầu tư.
Chuyện nên nói cũng đã nói xong, rượu nên uống cũng đã uống xong, mọi người lần lượt rời đi.
Dù sao đây chỉ là một bước đệm. Đối với những võ giả bọn họ, tu luyện mới là việc chính.
Còn khoảng mười mấy ngày tiếp theo, Vương Đằng trực tiếp đóng cửa ở trong phòng, bế quan tu luyện, không gặp ai cả.
Điều này khiến đám người đại sư phù văn Phàn Thái Ninh, Oria rất bất lực. Phàn Thái Ninh muốn tìm hắn xin chỉ bảo chuyện về phù văn, Oria chỉ muốn tìm một người để bàn bạc kế hoạch trốn nhà tiếp theo… Tóm lại đều không có chuyện gì tốt!
Trong phòng, Vương Đằng lại đi vào vũ trụ hư cấu một lần nữa.
Lần trước hắn bị Phong Thần điểu đè lên mặt đất mà mài, sau khi chết thì rời khỏi vũ trụ hư cấu, sau đó lại đụng phải loài Hắc Ám xâm phạm, không có cơ hội đi vào đó thêm lần nào nữa.
Bây giờ nhàn rỗi, hắn có hứng thú đi tới, chỉ muốn đi tìm Phong Thần điểu kia để bị hành một lần nữa.
Mỗi lần bị hành, thì sẽ càng mạnh hơn!
Ban đầu, sau khi võ giả bình thường đi vào vũ trụ hư cấu rồi chết, bởi vì tinh thần bị tổn thương, cần mười ngày mới có thể hồi phục, sau đó lại đi vào vũ trụ hư cấu một lần nữa.
Cộng thêm việc nhặt được rất nhiều thuộc tính tinh thần, tinh thần của hắn không chỉ không hạ xuống, ngược lại còn tăng lên rất nhiều.
Tinh thần tổn thương là gì đó?
Cuộc sống võ đạo của hắn căn bản không có chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận