Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 1907. Cây Hàm Quang nhận chủ!



“Điều ngươi nói là thật sao?” Feriah không khỏi nói xen vào.“Ta đã thế này rồi, không cần thiết phải lừa các ngươi.” Mẹ Quang Minh bình tĩnh nói.Feriah hơi kích động.Kéo dài tuổi thọ chục nghìn năm!Nếu tin này truyền ra, thì chắc chắn sẽ dẫn tới sóng to gió lớn.Một số cường giả tuổi thọ đạt đến cực hạn chắc chắn sẽ điên cuồng, bọn họ chắc chắn sẽ ùn ùn kéo đến, tranh cướp dịch Quang Minh này.Đến lúc đó sợ là tinh cầu này sẽ biến thành một vùng đất máu tanh.Công hiệu như vậy đúng là chẳng khác gì cây Quang Minh chân chính.Lẽ nào cây này thật sự là cây Quang Minh?Nhưng nàng vẫn không nhịn được nhìn Vương Đằng, lại thấy hắn cau lông mày như đang suy nghĩ điều gì đó, nên nàng đã đè lại sự kích động trong lòng, xem hắn nói thế nào.Mặc dù tên này đùa hơi dai, nhưng lại khá đáng tin.“Chắc ngươi không phải cây Quang Minh đâu nhỉ?” Vương Đằng híp mắt hỏi.“Ta chính là cây Quang Minh.” Mẹ Quang Minh hờ hững nói.“Không, ngươi không phải.” Vương Đằng nói.“…” Mẹ Quang Minh.“???” Feriah.Nàng không biết rốt cuộc Vương Đằng đang vòng vo cái gì, tại sao chắc chắn linh thụ này không phải cây Quang Minh trong truyền thuyết?“Nếu ta không phải cây Quang Minh, vậy thì là cái gì?” Mẹ Quang Minh hỏi ngược lại.Mặt Vương Đằng hơi híp, đang muốn sử dụng kỹ năng ‘Hoặc Tâm’ với cái cây này.Mặc dù hắn chưa từng dùng kỹ năng này với một cái cây, không biết có hiệu quả không, nhưng nếu đối phương đã có thể tinh thần, vậy chắc là có thể.“Vương Đằng, ta tra được rồi.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên trong đầu của Vương Đằng.Vương Đằng sửng sốt, trùng hợp vậy, rồi hắn vội vàng hỏi trong đầu: “Là cây gì?”“Cây Hàm Quang!” Viên Cổn Cổn nói ra một cái tên.“Cây Hàm Quang!” Vương Đằng cau mày. Hắn hoàn toàn chưa từng nghe tới loài cây này.“Đúng vậy, đây là một loại linh thụ của hệ Quang Minh, không thể so sánh với cây Quang Minh, nhưng cũng rất thần kỳ. Nàng không lừa ngươi, dịch Quang Minh nàng ngưng tụ bằng lực căn nguyên quả thật có thể kéo dài tuổi thọ, hơn nữa không có tác dụng phụ. Nhưng không phải chục nghìn năm, mà là nghìn năm.” Viên Cổn Cổn hơi kích động giải thích.“Không ngờ lại là thật.” Vương Đằng rất kinh ngạc. “Cho dù tăng nghìn năm cũng không tệ rồi.”“Đúng, tuổi thọ nghìn năm, đây không phải linh vật bình thường có thể làm được.” Viên Cổn Cổn nói.“Ta biết ngay mẹ Quang Minh này không thành thật.” Vương Đằng lắc đầu trong lòng.“Ha ha ha, đáng tiếc vẫn bị ta tra ra.” Viên Cổn Cổn cười nói.“May mà ngươi có thể tìm được.” Vương Đằng nói.“Rất khó tìm đó, ta lật hết vô số ghi chép sách cổ mới tìm thấy.” Viên Cổn Cổn nói.“Ghi cho ngươi một công.” Vương Đằng cười nói.Viên Cổn Cổn cười he he, lại nghi ngờ nói: “Nhưng mà sao ta cảm thấy hình như ngươi cũng không quá kinh ngạc vui mừng.”“Đối với ta cũng không có tác dụng gì, trừ khi ta thật sự đạt đến giới hạn của tuổi thọ. Nhưng ngươi cảm thấy với tốc độ tu luyện của ta, sẽ xuất hiện loại tình huống này sao?” Vương Đằng bình tĩnh nói.“Ngươi nói rất có lý, ta lại không thể phản bác.” Viên Cổn Cổn lắc đầu. “Nếu đổi lại là người khác, thì đã vui mừng không tìm được phương hướng lâu rồi.”“Nhưng mà thứ này để cho người nhà ta sử dụng lại vừa hay.” Vương Đằng sờ cằm nói.Cha mẹ hắn đã qua tuổi tu luyện, mặc dù về sau hắn đã cho rất nhiều tài nguyên, nhưng tốc độ tu luyện của bọn họ thật sự không tính là nhanh, lỡ như ngày nào đó bọn họ cần dùng đến thì sao.Còn có ông nội hắn, đó thật sự đã lớn tuổi rồi, sắp đến cuối sinh mệnh rồi. Nhưng có dịch Quang Minh này thì khác, hắn có thể có được tuổi thọ nghìn năm, cộng thêm sự giúp đỡ của hắn, chắc chắc đủ để tu luyện đến cảnh giới không thấp.Mẹ Quang Minh thấy Vương Đằng đột nhiên yên lặng, tưởng là hắn không biết nội tình của nàng, trong mắt không khỏi lóe qua vẻ đắc ý.“Ta chính là cây Quang Minh.” Nàng bình tĩnh nói. “Cho nên ngươi có thể cân nhắc yêu cầu của ta, tha cho ta, ta ngưng tụ dịch Quang Minh cho các ngươi, nếu không các ngươi sẽ không có được gì cả.”“Vậy sao?” Khóe miệng Vương Đằng lộ ra vẻ trào phúng, nói: “Cây Hàm Quang!”Mẹ Quang Minh lập tức chấn động, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi, không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Đằng.“Cây Hàm Quang!” Feriah hơi sửng sốt, nói: “Ngươi là nói nàng không phải cây Quang Minh, mà là cây Hàm Quang sao?”“Đúng vậy, nàng chỉ là một cây Hàm Quang.” Vương Đằng gật đầu nói.“Được lắm, ngươi lại dám lừa ta.” Feriah tức giận nói.“Sao ngươi biết lai lịch của ta?” Sắc mặt mẹ Quang Minh rất tệ, bị vạch trần nội tình, lợi thế của nàng sẽ ít đi rất nhiều.“Ta hiểu biết sâu rộng, cái gì mà chưa từng thấy.” Vương Đằng thản nhiên nói.“…” Viên Cổn Cổn.“Vậy dịch Quang Minh kéo dài tuổi thọ chục nghìn năm cũng là giả sao?” Feriah vội hỏi.“Nửa thật nửa giả.” Vương Đằng nhìn nàng, nói.“Có ý gì?” Feriah cau mày hỏi.“Dịch Quang Minh do cây Hàm Quang ngưng tụ cùng lắm kéo dài tuổi thọ nghìn năm, chục nghìn năm là chuyện vu vơ.” Vương Đằng nói.“Nghìn năm.” Feriah lẩm bẩm, trong lòng hơi thở phào.Ít nhất vẫn có thể kéo dài tuổi thọ nghìn năm, chắc đủ rồi!“Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn.” Vương Đằng nói với mẹ Quang Minh. “Hoặc là nhận ta làm chủ, hoặc là chết.”“Ngươi!” Mẹ Quang Minh tức giận. “Chỉ là người phàm mà cũng xứng để ta nhận chủ!”“Ha, đến bây giờ ngươi còn chưa nhìn rõ tình hình.” Vương Đằng lạnh lùng cười, nói: “Xem ra là ngươi muốn chết.”“Cho dù ngươi giết ta, cũng đừng mơ ta nhận chủ.” Lúc này Mẹ Quang Minh rất có khí phách, cương quyết nói.“Vậy ta sẽ tiêu diệt ngươi.” Vương Đằng hờ hững nói.Mẹ Quang Minh nhìn chằm chằm vào mắt Vương Đằng, không khỏi hơi hoảng sợ.Hắn là nghiêm túc!Nếu không đồng ý, hắn thật sự sẽ giết nàng.“Đợi đã, cây này là hai chúng ta cùng phát hiện, dựa vào cái gì mà nhận ngươi làm chủ.” Feriah không phục nói.“Không có ta, ngươi có thể giải quyết được nàng sao?” Vương Đằng hỏi.“Không có ta, ngươi cũng không giải quyết được.” Feriah phản bác.“Ngươi sai rồi, không có ngươi giúp, cùng lắm là ta hơi vất vả chút. Với dị hỏa thiên địa của ta, cũng có thể tiêu hao tới khi nàng chết.” Vương Đằng nói. Hết chương 1907.

Bạn cần đăng nhập để bình luận