Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 823: Xuất hiện rồi, cu li hệ Băng! (2)

“Tên này còn rất đẹp trai, vậy mà chỉ kém hơn ta một chút.” Vương Đằng thầm nói.
“…” Đàm Đài Tuyền.
“…” Mọi người.
Mọi người dần dần quen với sự vô sỉ của Vương Đằng, nhưng vẫn sẽ thỉnh thoảng bị lời nói hắn làm cho có chút xấu hổ.
Da mặt tên này rốt cuộc dày bao nhiêu??
Võ giả Băng quốc bên dưới nhìn quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng bên nước Hạ, lên tiếng: “Ta muốn khiêu chiến võ giả nước Hạ, xin chiến!”
Đám người Chúc Vân Thiều lập tức ngây người.
Lại muốn khiêu chiến bọn họ!
Từ sau khi xem qua trận đấu của Vương Đằng và Fortes, võ giả các nước đều có ý thức tránh đi nước Hạ, dù sao cũng không ai biết nếu như khiêu chiến nước Hạ, có phải đụng tới Vương Đằng hay không.
Nhưng đám người Chúc Vân Thiều lập tức phản ứng lại, dù sao đây cũng là hội giao lưu, gạt nước Hạ sang một bên cũng là điều không thể nào.
Nếu vì sợ được Vương Đằng đối xử đặc biệt mà không đi khiêu chiến nước Hạ, chẳng phải là để nước Hạ không tốn sức chút đạt được vị trí đứng đầu hội giao lưu lần này sao.
Đây hiển nhiên là tình hình các nước cũng không mong muốn nhìn thấy.
Nhưng võ giả Băng quốc kia đột nhiên khiêu chiến nước Hạ, đồng đội của hắn lại sôi nổi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thậm chí võ giả dẫn đầu Băng quốc càng hoảng sợ cực kỳ, trực tiếp hô: “Chờ đã, Hill Zisson, ngươi đừng làm loạn.”
Giọng võ giả dẫn đầu Băng quốc hô lên lớn như vậy, mặc dù hơi mất mặt, nhưng nếu bị đánh thành đầu heo như Fortes, không thể nghi ngờ là càng thêm mất mặt.
Băng quốc chỉ là một quốc đảo nhỏ mà thôi, dân số chỉ có ba triệu, thiên tài có thể lấy ra đánh nhau tự nhiên rất có hạn, hắn cũng không hy vọng Hill Zisson thất bại trước mặt võ giả nước Hạ.
Mọi người thấy cảnh này, lập tức lộ ra ánh mắt ý tứ sâu xa.
Xem chừng đó cũng không phải quyết định của tập thể bọn họ, mà là lựa chọn cá nhân của võ giả này.
Tên này có chút thú vị đấy!
“Ta không làm loạn.” Hill Zisson lắc đầu, nói: “Nghe nói nước Hạ thiên tài đông đảo, Băng quốc ta tuy là nước nhỏ nhưng cũng muốn ngó qua phong thái nước lớn, cho nên xin xuất chiến đi, để ta xem xem thiên kiêu nước Hạ rốt cuộc là dạng gì.”
“Ngươi!” Võ giả dẫn đầu Băng quốc lập tức cạn lời, muốn ngăn cản nhưng lại tìm không ra lý do nào tốt.
Võ giả người ta đều dám khiêu chiến nước Hạ, muốn lĩnh hội phong thái nước lớn.
Nhưng nếu hắn lại nói ngăn cản, chẳng phải ngược lại lộ ra người dẫn đầu là hắn không có quyết đoán sao.
“Ha ha, võ giả Băng quốc này tính toán thật hay, phong thái nước lớn? Đây là ép ta không thể dùng cục gạch mà.” Vương Đằng cười gằn hì hì.
“…”
Đám người cạn lời, đến lúc nào rồi mà ngươi nha còn nhớ thương cục gạch của ngươi.
Thật ra bọn họ cũng không ngốc, đương nhiên nhìn thấu ý đồ của võ giả Băng quốc này.
Người này muốn mượn tay nước Hạ để nổi tiếng.
Cố tình lại không muốn đối chiến với Vương Đằng, nên mới dùng biện pháp như thế, ngược lại cũng có tí khôn vặt.
“Các ngươi, ai lên?” Đàm Đài Tuyền cười, có hơi thích thú hỏi.
Bị người khác gây hấn đến trước cửa, ai có thể chịu nổi?
Vương Đằng đang muốn đứng lên, Chúc Vân Thiều lại đứng lên, nói: “Lần này để ta lên, Vương Đằng, ngươi đừng chiếm tất cả danh tiếng chứ.”
“Hơn nữa ngươi còn là người dẫn đầu, làm sao cũng phải ra trận cuối cùng, còn có càng nhiều thiên kiêu chờ ngươi đấy.”
Cái mông vừa rời ghế của Vương Đằng lại ngồi xuống, cười nói: “Vậy ngươi đi là được.”
Trong khi nói chuyện, ánh mắt của hắn đảo qua bên dưới, mở ra Linh Thị.
“Hửm?” Trong mắt Vương Đằng không khỏi lộ ra một tia khác biệt, nói: “Người này là võ giả hệ Băng.”
Võ giả hệ Băng cấp Chuẩn Chiến Tướng, đây còn là lần đầu gặp được.
Trong mắt Vương Đằng, võ giả Băng quốc lập tức biến thành một cu li có thể sinh ra bong bóng thuộc tính hệ Băng.
“Võ giả hệ Băng!” Chúc Vân Thiều kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi thấy được?”
“Ta tự có biện pháp.” Vương Đằng không giải thích, nói: “Nguyên lực biến dị không dễ đối phó, chính ngươi ứng phó cẩn thận.”
“Được.” Sắc mặt Chúc Vân Thiều nặng nề khẽ gật đầu, nhảy vào trong đấu trường.
“Băng quốc, Hill Zisson!”
“Nước Hạ, Chúc Vân Thiều!”
Hai người tự mình giới thiệu xong, tập trung nhìn qua đối phương.
Ầm!
Đột nhiên, hai người đồng thời chuyển động, trong tay võ giả Băng quốc xuất hiện một cây băng thương, đâm về phía trước, vô số ánh lạnh dày đặc bao phủ về phía Chúc Vân Thiều.
Sắc mặt Chúc Vân Thiều khẽ biến, nguyên lực trên người bộc phát.
Nguyên lực hệ Hỏa!
Đây cũng là vì sao nàng không sợ sức mạnh của võ giả hệ Băng.
Trường kiếm trong tay Chúc Vân Thiều bay múa, ánh kiếm lửa bay ra, đụng vào ánh băng đối diện mà đến.
Nguyên lực Băng, Hỏa nổ tung, hơi nóng cháy và lạnh băng thổi quét qua cả đấu trường.
Lượng lớn băng lạnh đông lại khu vực đấu trường, ngọn lửa quét qua, thiếu cháy một nửa khu vực khác thành màu đen nhánh.
Hill Zisson một đòn không thành, cả người biến mất tại chỗ, từ phía sau tấn công về phía Chúc Vân Thiều.
“Hừ!”
Chúc Vân Thiều hừ lạnh một tiếng, cơ thể nhanh chóng chuyển động, tránh đi công kích của đối phương, trường kiếm trong tay đột nhiên chém xuống.
Ánh kiếm đỏ thẫm xẹt qua, những nơi đi qua, băng lạnh tan rã, thế công của Hill Zisson đều bị chém tắt.
Ánh mắt Hill Zisson chớp động, không cố đỡ đòn nữa, nhanh chóng di chuyển thân hình, quần nhau với Chúc Vân Thiều.
Ầm ầm ầm!
Hai người lúc thì va chạm, lúc thì tách ra, đánh đến khó mà phân định, tiếng ầm vang truyền ra không ngừng.
“Thực lực của võ giả Băng quốc này không yếu đâu!” Triệu Nguyên Võ nhìn xuống bên dưới, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Đừng xem thường võ giả các nước, cho dù là nước nhỏ cũng tồn tại một vài thiên kiêu thiên phú cực mạnh.” Đạm Đài Tuyền lườm đám người, hờ hững nói.
Như đám Cơ Tu Minh, Nhậm Kình Thương là Võ Giả cấp Chiến Binh cửu tinh, chưa vào cấp Chuẩn Chiến Tướng, nhưng đều đã là thiên kiêu hạng nhất, khó tránh khỏi có hơi kiêu ngạo.
Ngay từ đầu tự nhiên là bọn họ không để vào mắt một nước nhỏ như Băng quốc, nhưng lúc này, sau khi nhìn thấy thực lực của Hill Zisson, khinh thường trong lòng bọn họ lập tức thu lại không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận