Võ Đạo Toàn Thuộc Tín

Chương 794: Hay cho một chiêu tuyệt hậu kế

Không lâu sau, một hang động ẩn trong đá xuất hiện trước mặt Vương Đằng.
Kiến băng bò đến cửa hang, bên trong hang bò ra một con kiến băng khác, chạm râu với con kiến băng này, sau đó hai con cùng bò vào trong hang.
Vương Đằng từ trên cao đáp xuống, cửa hang không nhỏ, đủ để hắn đứng thẳng người.
Hắn vận dụng thiên phú Hắc Ám, nguyên lực Hắc Ám tuôn ra, thi triển bí thuật Tiềm Ảnh, ẩn nấp trong bóng tối, đi vào trong hang.
Càng vào sâu bên trong, Vương Đằng phát hiện bốn phía thông suốt, lối đi quanh co, không gian cực lớn.
Rất nhanh, hắn thấy được một con kiến băng.
Vương Đằng không vội vàng ra tay, hiểu rõ tình hình trước đã.
Hắn dần tiến sâu vào trong hang, kiến băng gặp phải trên đường ngày càng nhiều, khiến khóe miệng hắn giương lên thật cao.
Nhiều kiến băng như vậy thì chắc bong bóng thuộc tính phải được cả rổ.
Chuyến này phát tài rồi.
Vương Đằng kìm nén nội tâm đang hân hoan, rẽ ở phía trước, cuối cùng đi tới một không gian ngầm cực lớn, chỉ thấy phía trước đang nằm một con kiến chúa khổng lồ.
Toàn thân nó trắng muốt như tuyết, thân thể mập mạp phì nhiêu, ừm… Cắn một cái nước phun tung tóe.
Vương Đằng quan sát bằng mắt Linh Thị, phát hiện ánh sáng nguyên lực trong cơ thể kiến chúa đạt tới trình độ cấp Lãnh Chúa trung vị.
Con kiến chúa này còn mạnh hơn cả băng mãng hắn gặp phải trước đó.
Nhưng…
Vương Đằng nhìn cơ thể mập mạp của kiến chúa, trong lòng hoài nghi rốt cuộc nó có thể chiến đấu hay không?
Chẳng lẽ cũng chỉ là công cụ sinh sản như kiến chúa bình thường?
Nếu vậy thì quá tuyệt vời luôn.
Một con tinh thú cấp Lãnh Chúa trung vị trong tầm tay, hết sảy.
Đương nhiên Vương Đằng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, tinh thú muôn hình vạn trạng, hắn cũng không dám cho rằng kiến chúa là quả hồng mềm.
Huống chi hắn còn thấy xung quanh kiến chúa có mấy con kiến lính.
Ánh sáng nguyên lực trong cơ thể những con kiến lính kia có cấp cửu tinh, cũng có đạt cấp chuẩn Lãnh Chúa.
Ổ kiến băng này quá trời quá đất luôn.
Vương Đằng mừng thầm nhưng cũng có phần kiêng kỵ. Trước nay loài kiến có tiếng là đông đảo, nếu đám kiến băng này huy động toàn bộ lực lượng, hắn cũng thấy tê cả da đầu.
“Xem ra phải nghĩ cách làm một mẻ thôi.” Vương Đằng ẩn nấp trong bóng tối, vuốt cằm suy tư.
Tuy ổ kiến băng này hơi khó nhằn nhưng hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Chỉ cần tiêu diệt được thì nhất định có thể thu hoạch một lượng lớn bong bóng thuộc tính hệ Băng, có lẽ hắn còn có thể mượn số điểm nguyên lực hệ băng này đôt phá tới cấp Chiến Binh cửu tinh.
Vương Đằng nghĩ đến lợi ích trong đó, rùng mình, đầu óc càng trở nên nhanh nhạy.
“Có rồi.” Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng.
Vương Đằng mỉm cười, không chút du dự lui ra ngoài cửa hang.
Đến cửa, ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, nguyên lực hệ Độc trong cơ thể tuôn ra, sau đó là Thanh Ngọc Lưu Ly diễm.
Nguyên lực hệ Độc vừa gặp Thanh Ngọc Lưu Ly diễm lập tức tuôn ra một luồng khói đen dày đặc.
Vương Đằng thúc giục nguyên lực, hình thành kình phong, thổi đám khói đen vào trong hang.
Hay cho một chiêu tuyệt hậu kế.
Trong lúc Vương Đằng ở ngoài hang thả khói độc, biểu cảm của hắn trông cực kỳ bình tĩnh.
Làm một công cụ sinh sản không có tình cảm còn chẳng bằng chết sớm siêu sinh sớm, Vương Đằng cảm thấy mình đang làm việc thiện.
Ting, một thẻ người tốt.
Tự phát thẻ thành công!
Đúng lúc này, trong hang vang lên tiếng chân bò huyên náo. Nghe âm thanh này cũng không phải một hai con, mà là bốn năm con kiến băng bò ra từ bên trong.
Ánh mắt Vương Đằng lóe sáng, giơ nắm đấm lớn như bao cát.
Một con kiến băng vừa bò ra, nắm đấm của Vương Đằng đã giáng xuống.
“Bụp” một tiếng, lớp vỏ của kiến băng không chịu nổi một kích, đầu nổ tung trong nháy mắt.
‘Nguyên lực hệ Băng x88′
‘Thuộc tính trắng x56′
...
Vương Đằng nhặt lên, điểm thuộc tính này tốt, 88 điểm… Bắt đầu đại cát đại lợi.
Con kiến băng đằng trước vừa bay màu, phía sau lại có con khác vội vã bò ra, sau đó là hai con, ba con.
Vương Đằng đang hăng hái, một đấm một hức hức… Phi, một đấm một kiến băng, tiễn chúng nó đi lĩnh cơm hộp.
‘Nguyên lực hệ Băng x50′
‘Thuộc tính trắng x38′
‘Thiên phú hệ Băng trung cấp x10′
‘Nguyên lực hệ Băng x70′
‘Thuộc tính trắng x46′
‘Nguyên lực hệ Băng x66′
...
Đám bong bóng thuộc tính bị Vương Đằng nhặt sạch, nguyên lực hệ Băng của hắn đang không ngừng tăng lên, thuộc tính trắng cũng lớn dần.
Lũ kiến băng xuất hiện đằng trước không mạnh lắm, nhiều nhất cũng chỉ là cấp tứ tinh, ngũ tinh, rớt ra mấy thiên phú hệ Băng trung cấp chẳng có ích lợi gì với Vương Đằng.
Số lượng kiến băng bò ra ngoài ngày càng nhiều, lòng Vương Đằng vui muốn nở hoa, chúng nó đều là điểm thuộc tính biết đi đấy.
Hắn càng giết càng hưng phấn, một đấm một con, cửa hang nhanh chóng chất đống xác kiến băng.
Thế giới giả lập này cực kỳ chân thực, xác tinh thú chết đi không biến mất trực tiếp mà vẫn giữ lại như trong hiện thực, dung nhập vào hoàn cảnh tự nhiên.
Cho nên Vương Đằng cũng phải thêm một hành động, đó là vừa giết vừa đá xác kiến băng sang bên cạnh.
Nếu không cửa hang sẽ bị bít lại.
Lúc này, sắc mặt Vương Đằng chợt thay đổi. Hắn cảm nhận được mấy luồng khí tức mạnh mẽ đang tiếp cận mình.
“Là mấy con kiến lính cấp chuẩn Lãnh Chúa.”
Vương Đằng biết màn quan trọng tới rồi, bên ngoài chết nhiều tiểu lâu la như vậy, đại lão bên trong chắc chắn không ngồi yên được.
Vèo!
Một bóng dáng đột ngột lao ra, đánh về phía Vương Đằng với tốc độ cực nhanh.
Ánh mắt Vương Đằng chăm chú, đánh ra một quyền.
Không Nhạc quyền!
Uỳnh!
Kiến băng xông ra phanh gấp lại như bị khóa cứng.
Mọi người đều biết, sức lực của loài kiến rất lớn, chúng có thể nâng vật thể nặng gấp bốn trăm lần trọng lượng của bản thân và kéo vật nặng tương đương với một ngàn bảy trăm lần trọng lượng cơ thể.
Kiến bình thường còn vậy, huống chi là những con tinh thú kiến băng biến dị này.
Vừa rồi Vương Đằng còn chưa dùng hết toàn lực nhưng đã cảm nhận được một cỗ cự lực khủng bố truyền đến từ trên người kiến băng trước mặt, không ngừng giằng co với hắn.
Đồng thời toàn thân kiến băng còn toát ra từng luồng hàn ý, nếu không phải võ giả hệ Hỏa thì rất dễ bị hàn ý này đả thương.
Cho nên võ giả bình thường gặp phải loại kiến băng này, e rằng không chiếm được lợi ích gì.
Đáng tiếc lại gặp phải võ giả phát triển toàn diện bật hack như Vương Đằng, nguyên lực hệ Hỏa cấp chuẩn Chiến Tướng cũng đủ để khắc chế nguyên lực hệ Băng của đối phương.
Lúc này nguyên lực hệ Hỏa trong cơ thể hắn tuôn ra, biến hắn thành lò lửa, tất cả hàn ý đều bị xua tan.
Kiến băng đối diện cảm nhận được sức nóng, hốt hoảng muốn tránh xa nguồn nhiệt trước mắt.
Cùng lúc đó lại có hai con kiến băng cấp chuẩn Lãnh Chúa lao ra từ trong hang, đánh về phía Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, một tay tóm lấy râu của con kiến băng trước mặt, nhón chân xoay người đáp xuống đỉnh đầu kiến băng.
Hai con kiến băng lao ra từ hai bên lập tức va vào nhau, đầu óc choáng váng.
Vương Đằng cười ha hả, một quyền nện xuống người kiến băng dưới chân, Thanh Ngọc Lưu Ly diễm bao lấy nắm tay, mang theo nhiệt độ cực cao xâm nhập vào cơ thể kiến băng.
Con kiến băng này không ngừng vẫy đầu, muốn hất văng Vương Đằng xuống.
Nhưng theo Thanh Ngọc Lưu Ly diễm tiến vào cơ thể nó, lớp vỏ trong suốt của nó dần biến đỏ, hơi nóng toát ra từ bên trong… Kiến băng chín!
Hai con kiến băng khác thấy dáng vẻ thê thảm của đồng đội, bất giác sợ hãi lui vè phía sau.
Vương Đằng nhảy xuống từ đỉnh đầu con kiến băng này, đáp xuống trước mặt hai con kiến băng kia, song quyền cùng ra.
Uỳnh!
Uỳnh!
Ánh lửa xanh bùng lên bao lấy hai con kiến băng, bốc cháy hừng hực.
Hai con kiến băng lăn trên mặt tuyết như muốn dập lửa nhưng Thanh Ngọc Lưu Ly diễm không phải lửa bình thường, không thể bị dập tắt đơn giản như vậy.
Không bao lâu sau, hai con kiến băng bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.
Mấy bong bóng thuộc tính rơi ra.
‘Nguyên lực hệ Băng x560′
‘Nguyên lực hệ Băng x380′
‘Thuộc tính trắng x720′
‘Thiên phú hệ Băng cao cấp x186′
‘Nguyên lực hệ Băng x450′
‘Thuộc tính trắng x640′
‘Thiên phú hệ Băng cao cấp x222′
...
Quá đỉnh, mấy con kiến băng cấp chuẩn Lãnh Chúa này mới là món chính, đám điểm thuộc tính này kiếm bội rồi.
Lúc này, nguyên lực hệ Băng của Vương Đằng đã từ cấp Chiến Binh thất tinh tăng lên đến cấp Chiến Binh bát tinh.
‘Nguyên lực hệ Băng: 2250/7000 (8 tinh)’
Chỉ mấy tiếng ngắn ngủi thăng từ cấp Chiến Binh thất tinh lên cấp Chiến Binh bát tinh, nếu đổi thành người khác chẳng khác nào ảo tưởng.
Mà lúc này thuộc tính trắng của hắn cũng đã tích lũy đến 6300 điểm.
Tay có khoản tiết kiệm, lòng không hoảng hốt.
Vương Đằng lại biến thành treasure boy có khoản tiết kiệm.
Nhưng khi hắn nhìn thấy bong bóng thiên phú hệ Băng cao cấp nhận được, tâm trạng tốt đẹp lập tức biến mất. 222 điểm, ngươi nghiêm túc đó hả hệ thống?
Nếu không phải đã nhặt lên rồi thì ngươi nghĩ ta chịu nhận số điểm đau trym như vậy chắc.
Vương Đằng ta là người có liêm sỉ nhé.
Vương Đằng ấm ức nhận lấy, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa hang.
Lúc này, dưới tác dụng của khói độc, một cơ thể mập mạp chậm rãi bò ra từ trong hang.
Kiến chúa!
Vương Đằng lập tức cảnh giác. Con kiến chúa này đã đạt tới cấp Lãnh Chúa trung vị, không biết thực lực ra sao? Nến cẩn thận vẫn hơn.
Hắn nhanh chóng phát hiện, không phải kiến chúa đang bò ra ngoài mà là được mười con kiến băng khiêng ra, đi từng bước một đến cửa hang.
Như con kiến ú không thể tự di chuyển được.
Nét mặt Vương Đằng rất kỳ lạ. Hắn thật sự không tưởng tượng được con kiến chúa này chiến đấu thế nào?
Chẳng lẽ dùng cái thây mập mạp của nó đè người sao?
Vương Đằng suy nghĩ miên man. Cuối cùng kiến chúa cũng bò ra ngoài cửa hang dưới sự áp tải của đám kiến băng.
Lượng lớn kiến băng cũng lục tục bò ra từ trong hang, quây xung quanh kiến chúa, cảnh giác đối mặt với Vương Đằng.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, một cột sóng kỳ lạ đột nhiên phát ra từ trong miệng kiến chúa, từng vòng sóng dao động lan ra bên ngoài.
“Nó định làm gì vậy?” Vương Đằng vẫn chưa cảm nhận được tính công kích thực chất, không khỏi nghi ngờ nhíu mày.
Nhưng ngay sau đó, mặt đất đột nhiên chấn động, khoảng không trên đầu vang lên tiếng nổ ầm ầm.
Từng mảng băng tuyết rơi xuống đầu hắn.
Vương Đằng ngẩng đầu, đồng tử co lại.
“Đù mé!”
“Tuyết lở!!”
Vương Đằng không nhịn được chửi thề, khó tin nhìn kiến chúa trước mặt. Là do cột sóng vừa rồi của nó tạo ra ư?
Nghe tiếng nổ rầm rầm vang lên từ khoảng không trên đầu, Vương Đằng kinh hãi.
Tuyết lở!
Con kiến chúa này lại có thể tạo ra tuyết lở, nó không sợ bản thân cũng bị chôn vùi trong đó sao?
Vương Đằng lập tức bay vụt lên, nếu bị chôn sống thì vui.
Nhưng tất nhiên kiến chúa sẽ không để hắn trốn thoát đơn giản, cột sóng phát ra từ trong miệng nó càng mạnh mẽ hơn, những dao động không ngừng lan ra.
Rầm rầm!
Trên đỉnh đầu, băng tuyết cuồn cuộn, tuyết đọng quanh năm đổ xuống như dời non lấp biển.
Mà hố nhất chính là trận tuyết lở này lại đặc biệt tìm tới Vương Đằng, không đi đâu cả mà trút hết xuống đầu hắn.
Mặt Vương Đằng đen lại, hắn không ngờ kiến chúa sẽ ra chiêu này với mình.
Con này không ư hử tiếng nào đã thả đại chiêu rồi, còn âm hiểm hơn cả hắn… Phi, hắn mới không âm hiểm, âm hiểm đều là người khác.
Vương Đằng cúi đầu nhìn kiến chúa bên dưới, lúc này đối phương cũng ngẩng đầu nhìn hắn.
“Ồ...”
Khóe môi Vương Đằng vẽ lên nụ cười nhạt, Thanh Ngọc Lưu Ly diễm tuôn ra, bao lấy cả người hắn.
Băng tuyết trên đầu nghe theo sự điều khiển của kiến chúa, ngưng tụ thành những nhũ băng khổng lồ, phần mũi nhọn lóe ra hàn mang lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận