Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 99: Chương 99

Chương 99: Chương 99Chương 99: Chương 99
Chuong 99: Chuong 99 Ở nông thôn, những đứa nhỏ bị đối xử như vậy cơ bản đều là con gái. Nhà lão nhị nhà bà lão Hà cũng có ba đứa con gái rồi, nhiều thì cũng không nhiều lắm, nhưng cũng chẳng ít chút nào, con gái trong mắt bọn họ không đáng giá lấy một xu, chuyện bà lão Hà không muốn đứa nhỏ kia cũng không hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn. Chỉ là khi đó bà ấy liên nổi lên chút lòng trắc ẩn. Dù gì cũng là mạng sống của một con người, hơn nữa bộ dáng đứa nhỏ kia lại xinh xắn đáng yêu như vậy, bà ấy thực sự không đành lòng nhắm mắt làm ngơ khi biết rõ bà lão Hà định giết chết đứa nhỏ kia.
Vậy nên dù có do dự một chút, bà ấy vẫn là liều mạng nói thêm mấy câu.
Liên ẩn ý mà nhắc nhở bà lão Hà, trên tay dính máu người ắt sẽ phải trả giá theo đạo trời, nhất là người có quan hệ huyết thống với mình, sau này con trai con dâu bà ta còn muốn có con trai nữa, nếu muốn sinh con trai thì không nên nhãn tâm mà tạo nghiệp như vậy.
Thay vì chính mình ra tay giết chết đứa nhỏ, chi bằng đem đứa nhỏ vứt tại nơi nào đó quanh đây, đến lúc đó đứa nhỏ sống hay chết là do tạo hóa chứ không liên quan gì đến bản thân bọn họ.
Nói xong mấy lời này, bà ấy không nhận được lời hồi đáp nào của bà lão Hà, cũng không muốn ở lại đó lâu nên lập tức rời khỏi.
Đương nhiên cũng không thể biết được sự lựa chọn cuối cùng của bà lão Hà là gì.
Bây giờ xem ra, mấy lời kia của bà ấy vẫn là có chút tác dụng rồi, không, phải nói là bà lão Hà quả nhiên vẫn muốn con trai con dâu thứ hai nhà mình có được con trai, vậy nên không muốn mạo hiểm bất kỳ chuyện gì, cuối cùng cũng vẫn là chọn nghe theo lời bà ấy mà đem vứt đứa nhỏ ra bên ngoài. Bây giờ đứa nhỏ đó được nhà đại đội trưởng kia nhặt về nuôi, thật đúng là quá tốt rồi, vê sau đứa nhỏ chắc chắn còn được chăm sóc tốt hơn khi ở với nhà vợ chồng Chu Cầm nhiều.
"Bà nội, cháu muốn đi xem gà trống to, xem gà trống tol"
Tiếng kêu là của cháu trai khiến bà ấy phục hồi lại tinh thân, bà ấy lộ ra vẻ tươi cười mà dắt tay cháu trai, nếp nhăn trên mặt bởi vì cười mà lộ rõ thêm mấy đường, nhưng tâm tình bà ấy so với một tháng trước liền trở nên tốt hơn rất nhiều: "Được được được, đi xem gà nào. Về phần chuyện đứa nhỏ mà con thứ bà nhà đại đội trưởng nuôi rất có thể là do Chu Cầm sinh bà ấy liền giữ ở trong bụng, không nói với bất kỳ ai hết.
Sau khi kết thúc lễ đầy tháng, nhà họ Thẩm vốn dĩ phải yên lặng hơn chút thì đột nhiên gặp thêm chút chuyện nhỏ. "Chú, chú cho tôi vay chút đồ ăn đi, chỉ cân một chút thôi, đợi phân phát lương thực xong tôi sẽ trả lại cho chú. Người đàn ông xoa xoa tay cười lấy lòng, rôi nói thêm một câu: "Chú xem, nhà chú còn có thể tổ chức tiệc đầy tháng cho đứa nhỏ, chút lương thực này chắc không nhằm nhò gì đâu nhỉ?" Người phụ nữ bên cạnh anh ta liền lên tiếng phụ họa: “Đúng vậy, chú à, chúng ta deu là người cùng thôn, nếu không phải thực sự không còn cách nào khác, chúng tôi cũng không đến tận nơi này đâu, chú sẽ không để mặc nhìn chúng tôi chết đói đó chứ?"
"Tôi khinh!" Chị dâu cả Thẩm sau khi trả con lại cho Thẩm Uyển thấy thế không đợi cha chồng lên tiếng liền tập tức xông lên ra mặt luôn, sắc mặt cô ta vô cùng khó coi mà nhìn hai con người vừa tới cửa đã tống tiền người khác kia, miệng cũng không chút lưu tình nào.
"Tác oai tác quái đến cả nhà của chúng tôi rồi sao?"
Chị dâu cả Thẩm hai tay chống nạnh: "Nói cái gì mà sau khi phân phát lương thực xong sẽ trả lại, vấn đề là mấy người sẽ được phân cho bao nhiêu lương thực chứ? Làm người lớn như vậy rồi đi làm còn dùng mánh khóe qua mặt người khác, ai thèm trồng cậy vào chút lương thực được phân của mấy người chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận