Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 90: Chương 90

Chương 90: Chương 90Chương 90: Chương 90
Chuong 90: Chuong 90 Lúc bà lão đưa tinh bột lúa mạch cho Thẩm Uyển cũng có nói sẽ tìm đồ ăn cho Thẩm Tiểu Vũ, bà cũng không hề nuốt lời, đúng có là tìm cách để nghĩ biện pháp thật, hơn nữa cũng tìm được biện pháp luôn rồi.
Cách bọn họ bên đó ở trong đội năm có một trại nuôi dê, đợi chiều đến khi Thẩm Tiểu Vũ uống hết đồ rồi, sẽ kêu con trai thứ ba tới đội năm một chuyến đổi một chút sữa dê về, tuy rằng mùi của sữa dê hơi nặng nhưng cũng có giá trị dinh dưỡng tương đối cao.
Bởi vì là mùa hè, sữa dễ không có cách nào có thể cất trữ được, nên mỗi ngày tan làm Thẩm Gia Dương đều đi tới đội năm, để không bị lộ ra chuyện bé cưng nhà mình có sữa bột để uống, anh chỉ có thể chạy tới đó mỗi ngày!
Đợi khi lấy được sữa dê vê liên đưa cho vợ đun lại lên cho con uống.
Cứ như vậy, chỉ làm Thẩm Uyển khổ sở vô cùng.
Có được sữa bột có vị ngọt ngào, Thẩm Tiểu Vũ nào có thể nguyện ý uống sữa dê được, bây giờ người ta cũng không có cách nào gia công xử lý sữa dê, vậy nên mùi sữa dê khiến Thẩm Tiểu Vũ không thể nào ngửi nổi, dù có đun nóng lên rồi cho ít đường trắng vào cũng không đỡ hơn được bao nhiêu. Vốn được ăn ngon lại được hầu hạ tốt, Thẩm Tiểu Vũ bắt đầu trở nên yếu ớt hơn.
Cô không muốn uống tí nào cải Nhưng Thẩm Gia Dương chiều nào cũng đi lấy sữa đều được mọi người nhìn thấy, có thể đổi lấy được sữa dê cũng không hê dễ dàng gì, vứt sữa dê di lại càng không có khả năng, vậy nên Thẩm Uyển liên được chọn để làm người xử lý sữa dê.
Thẩm Tiểu Vũ không muốn uống sữa dê thì cô ấy chỉ có thể tự mình uống.
Nhưng thi thoảng vào lúc Thẩm Tiểu Vũ ăn đồ sẽ có người vào phòng tán gẫu với Thẩm Uyển, lúc này Thẩm Tiểu Vũ không thể không uống một ít sữa dê được, cũng may số lần phải uống như vậy chỉ đếm trên đầu ngón tay, cô nhãn nhịn một chút là được.
Cứ như vậy cuối cùng cũng tới ngày đầy tháng của Thẩm Tiểu Vũ. Một tháng này, nhà ba người bọn họ đều được ăn ngon hơn những người khác, mà Thẩm Uyển ngoài cho con gái mình uống sữa mỗi ngày ra, còn phải giúp con gái xử lý đống sữa dê, vậy nên một tháng trôi qua, ngày mà Thẩm Tiểu Vũ đầy tháng-
Mẹ đẻ của cô ấy sang thăm nhìn thấy cô ấy lập tức kinh ngạc mà hỏi: "Hình như con béo lên chút rồi thì phải?"
"... Con mập lên sao?" Thẩm Uyển có chút ngạc nhiên, hơi thu lại vẻ vui mừng trên mặt, hướng tâm mắt xuống bắt đầu đánh giá chính mình, nhưng nhìn đi nhìn lại cũng không cảm thấy mình có gì khác so với lúc trước.
Mẹ Thẩm thì không nghĩ như vậy, nhìn cô ấy từ trên xuống dưới một lượt, sau đó gật đầu khẳng định: "Đúng vậy, có chút mập hơn trước, khi trước con rõ ràng có gây hơn. Nhưng bây giờ khí sắc của con cũng tốt hơn trước một chút, cảm giác khuôn mặt cũng trắng hơn." Sắc mặt của hầu hết mọi người thời này đêu vàng như nến, hơn nữa phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, làn da đều rất khô ráp, đều nhìn già hơn tuổi thật một chút.
Một tháng qua phải bận rộn gieo trông với làm những việc khác trên đồng, bà ấy cùng với con gái tuy cũng có gặp mặt nhau, nhưng nếu không cẩn thận quan sát kỹ con gái đương nhiên cũng sẽ không phát hiện được cô ấy mập hay gây. Bây giờ rảnh rỗi rồi, đột nhiên lại có thể mặt đối mặt mà nhìn như vậy.
Thật không ngờ người khác đều bận rộn đến gầy cả người luôn rồi, con gái bà ấy vậy mà lại mập lên chút, người khác có thể không nhận ra, nhưng người làm mẹ như bà ấy đương nhiên có thể nhận ra rồi, đến cả khí sắc nhìn cũng tốt hơn rất nhiều, khiến bà ấy thâm than trong lòng, bà thông gia này cũng biết nuôi người thật đó?! Đương nhiên suy nghĩ này của mẹ Thẩm đặt lên những người khác trong nhà liên không giống vậy nữa, bởi vì cả một nhà có nhiều người mà chẳng có ai thay đổi gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận