Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 108: Chương 108

Chương 108: Chương 108Chương 108: Chương 108
Chuong 108: Chuong 108 Dù sao mấy thứ tốn tiền tốn của đó cũng là do chính cô ta đẻ ra. Nếu cô ta thích đánh thì cứ đánh đi, hơn nữa trẻ con đánh nhiều thì mới nghe lời được.
Với ý niệm như vậy, mấy tiểu nha đầu sống trong nhà rất khổ sở, cha không quý mẹ không thương, trên người còn thường xuyên có vết thương chồng chất, người trong nhà cũng chẳng có ai quan tâm. Việc nặng đều do bọn họ làm.
Ăn cơm không tới phiên bọn họ được ngôi lên bàn.
Gặp được chuyện gì tốt cũng không có phần cho bọn họ nhận. Mà mấy người chị em họ cùng nhà với bọn họ cũng chẳng được coi trọng nhiều, nhưng bọn họ có anh em trai, anh em trai nhận được nhiều sự coi trọng của cha mẹ hơn, cũng không bao giờ ghét bỏ chị em bọn họ ra mặt, tâm tình tốt thậm chí còn cười vui vẻ với bọn họ.
Vậy nên ba tiểu nha đầu nhà lão nhị rất ngưỡng mộ mấy chị em họ, bọn họ phải chịu cảnh ti tiện thấp kém như vậy đấy.
Mà Chu Cầm cũng chỉ dám ghê gớm trước mặt ba đứa con gái nhà mình như vậy, đi ra ngoài đối mặt với người khác, trước mặt mẹ chồng cùng với chị em dâu đều không dám ngẩng đầu, phụ nữ như vậy thực sự vừa đáng thương vừa đáng trách! Bây giờ cô ta bị mẹ chồng lớn tiếng quát một câu như vậy thôi mà đã sợ rụt cổ lại như vậy rồi, làm gì còn vẻ uy phong đáng sợ như khi ở trước mặt ba đứa con gái chứ?
Bà lão Hà chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn Chu Cầm, trong lòng càng hối hận khi để con trai cưới một người vợ ngu ngốc như vậy.
"Cô nghe cho kỹ đây, nha đầu thứ tư mà cô sinh đã chết rồi, tôi với chồng cô cũng đem đi chôn rồi, vậy nên nhà này không có tới tận bốn nha đầu đâu, đứa nhỏ nhà người khác cũng không có quan hệ gì với nhà này hết, vê sau còn nói mấy lời linh tình gì nữa, tôi sẽ kêu lão nhị đuổi cô về nhà mẹ đẻ, cô nghe rõ chưa?”
Chu Cầm bị mẹ chồng mắng đến toàn thân trắng bệch, ngập ngừng nói: "... Nghe rõ rồi ạ”"
Bà lão lúc này mới hài lòng mà gật đầu: "Được rồi, cô quay về đi, thoải mái không bằng lại mang thai lần nữa đi, tôi không tin rằng cô đến một đứa con trai cũng không sinh nổi!"
Sắc mặt Chu Cầm vừa trắng vừa hồng, nhưng nhận thấy bản thân cũng đặc biệt muốn có một đứa con trai, nghe xong lời của bà lão không những không phản bác, còn thuận theo đáp lời: "Con sẽ cố gắng.'
Bà lão Hà bĩu môi, cuối cùng cũng nghe được lời dễ nghe hơn rồi. Sau khi Chu Cầm rời khỏi đó, bà lão vừa mới giáo huấn con dâu xong lại nhịn không được mà ngẫm nghĩ một chút, tuy rằng mắng con dâu là vậy, nhưng trong lòng bà ta đích thực có suy nghĩ không khác con dâu cho lắm. Càng nghĩ càng cảm thấy đứa nhỏ mà Thẩm Gia Dương nhặt được về kia chính là nha đâu mà mình đã vứt bỏ.
Nếu không thì cũng quá trùng hợp rồi!
Không ngờ đứa cháu gái kia của mình lại có mệnh tốt như vậy, bị ném đi vào một ngày mưa cũng không ngấm nước mà chết, còn bị Thẩm Gia Dương nhặt về, bây giờ còn được tổ chức tiệc đầy tháng cho, một thứ của nợ còn đáng giá như vậy, cũng bởi vì Thẩm Gia Dương với vợ không sinh được con nên mới coi một thứ của nợ là cục cưng như thế.
Nghĩ đến đây, đầu bà lão Hà bỗng nảy ra một ý niệm, hay là đi tới nhà đại đội trưởng để đòi chút lợi lộc với vợ đại đội trưởng?
Nếu không phải nhờ có con dâu bà ta sinh được một tiểu nha đầu, vợ chồng Thẩm Gia Dương bây giờ làm sao có con được!
Con dâu bà ta sinh cho bọn họ một đứa con, bà ta đòi chút lợi lộc thì cũng đâu có gì gọi là quá phận đâu!
Nhưng ngay sau đó bà ta lập tức lắc đầu, vẫn là quên chuyện này đi, trước hết là bởi vì bọn họ đã nói đứa nhỏ con dâu nhà bà ta sinh vừa ra đời đã chết rồi, hơn nữa vợ của đại đội trưởng kia cũng không phải người dễ chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận