Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 287: Chương 287

Chương 287: Chương 287Chương 287: Chương 287
Chuong 287: Chuong 287 Vậy nên cho dù không có mẹ ruột, đối với Thẩm Đại Nha cũng không có ảnh hưởng gì lớn, lời này nói ra chắc chắn sẽ có người nói cô bé lạnh lùng, là sói mắt trắng gì đó, dù sao thời này rất trọng chữ hiếu, nhưng đây lại là suy nghĩ từ tận tâm của Thẩm Đại Nha.
Mẹ ruột bị đuổi đi rồi, cô bé không những không cảm thấy buồn, ngược lại còn cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Có chút lo lăng cho cuộc sống tương lai là thật, nhưng không hề khổ sở khi bị tách khỏi mẹ, dù có bao nhiêu cảm tình với mẹ ruột đi chăng nữa, cũng không còn sót lại chút nào từ những ngày tháng đánh chửi của trước đó rồi.
Suy nghĩ này cô bé không hề nói với bất kỳ ai hết.
Thẩm Đại Nha thu hồi suy nghĩ lại, nghĩ đến mấy viên kẹo sữa vừa rồi được Thẩm Tiểu Vũ cho, lại nhìn em gái út hốc mắt đang có chút đỏ lên, nhịn không được mà nói với cô bé: "Đừng buồn, vê nhà chị sẽ cho em thứ tốt!"
Sự chú ý của Thẩm Đại Nha lập tức bị dời đi ngay.
Rất tò mò không biết chị gái sẽ cho mình cái gì, nhưng không chủ động hỏi mà kéo tay chị gái lại gần: "Chúng ta mau quay về nhà thôi
Đây coi như là khéo léo muốn nhanh chóng thể hiện được chị gái cho thứ đồ kia.
Thẩm Đại Nha cũng thuận theo ý cô bé mà bước nhanh hơn.
Trước khi vê đến nhà, cô bé còn lấy kẹo sữa giấu dưới bồ mễ ra cho vào túi mình, kẹo sữa rõ ràng đã được để trong giỏ bồ mãễ từ rất lâu rồi, nhưng hai chị em Thẩm Xuân cùng với Thẩm Hạ chưa phát hiện ra gì hết, bởi vì hai chị em bọn họ sẽ không quản giỏ này.
Dù sao có việc gì cứ giao cho Thẩm Đại Nha là được rồi.
Vậy nên bỏ lỡ luôn cơ hội có được kẹo sữa.
Phía sau nhà không có người lớn, có thể nói là thời khắc tốt nhất của mấy chị em Thẩm Đại Nha, cô bé cất bô me xong sau đó làm hết việc nhà của mình rồi, lúc này mới lén gọi hai người em gái vào trong phòng.
Sau đó giống như làm ảo thuật rồi nhét hai viên kẹo sữa vào miệng hai người em gái.
Lúc hương vị ngọt ngào của kẹo sữa lan tỏa ra, ánh mắt của hai tiểu nha đầu lập tức trở nên sáng lạn, thậm chí còn đưa tay ra đỡ miệng của mình, dùng lưỡi lay kẹo sữa, lay qua lay lại mấy lân sau khi phát hiện kẹo sữa không phải là giả, mà là kẹo thật, kẹo sữa vừa ngọt vừa ngonl
Hai tiểu nha đầu đều vui đến phát điên rồi.
Một hồi lâu sau, Thẩm Nhị Nha ở nhà phụ trách trông coi em trai mới cẩn thận hỏi: "Chị, kẹo sữa này ở đâu ra vậy ạ?"
Thẩm Tam Nha nghe vậy cũng cẩn thận mà nhìn qua.
Thẩm Đại Nha trừng lớn mắt, đưa tay ra làm ký hiệu bí mật với hai em gái: 'Bí mật!"
Sau đó nói: "Ăn nhanh lên đi, đừng để cho Thẩm Xuân với Thẩm Hạ phát hiện ra.'
Hai cô bé đều ngoan ngoãn mà gật đầu, nhưng hai người họ dù khó khăn lắm mới được ăn đồ ngon như vậy cũng không thể chỉ quan tâm đến bản thân được, vừa ăn vừa hỏi chị gái: "Sao chị không ăn? Hay là không có ạ? Để em cho chị một nửa nhé?"
Nói xong còn định nhổ ra một nửa kẹo sữa trong miệng mình cho chị gái thật, bị Thẩm Đại Nha ngăn cản đúng lúc.
Cô bé có chút bất đắc dĩ, lại có chút ấm lòng: "Không cần đâu, hai đứa cứ ăn đi, chị có rồi."
Cuối cùng cô bé cũng lột một viên ra cho vào miệng mình.
Ăn vào không những ngọt miệng mà ngọt cả tâm nữa.
Ba chị em liền trốn ở trong phòng để ăn mấy viên kẹo sữa, nhưng lại ăn trong niềm hạnh phúc vô cùng, thi thoảng còn cười với nhau, đợi ăn đến khi sắp hết rồi mới nhớ ra mình vẫn còn một người em trai nữa.
Do dự một hồi mới hỏi: "Chị, chúng ta có cho Cẩu Đản ăn cùng không ạ? Thẩm Đại Nha nghe vậy thì trâm mặc một lúc rồi chớp mắt.
Có thể nói tình cảm của ba chị em dành cho người em trai kia rất phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận